Chương 18: Một Lời Của Anh, Định Sẵn Cắt Đứt Hết Tất Cả...
T Miu's K
29/06/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
Tối đó Cảnh Vũ Thần nhốt mình ở trong phòng, anh tìm đến rượu để chuốc say bản thân, trên bàn có vô số tàn thuốc lá vừa hút.
Thần Thần nhìn thấy cửa bên ngoài không khóa, cô tự ý đi vào.
Cảnh Vũ Thần ngồi ở sofa rót rượu, nghe thấy tiếng đẩy cửa, liền biết là Thần Thần, chủ động đặt chai rượu lên bàn, âm thanh truyền đến tai bảo bối lạnh lẽo.
- Đi đi, anh muốn ở một mình!
Thần Thần không nghe, cô khép cửa, đi qua sofa, nhìn thẳng Cảnh Vũ Thần.
- Cảnh Vũ Thần, chỉ cần em hủy hôn là được có đúng không? Cảnh Vũ Thần, em xin anh, em không muốn rời xa anh hai đâu, Thần Thần không muốn kết hôn với người khác, anh hai giúp Thần Thần hủy hôn có được không?
Kỷ gia và Cảnh gia là giao hữu, nếu được anh đâu cần phải đau đầu như vậy!
Nay Kỷ Nam Thần quay về, ngoài cách trả Thần Thần cho hắn, anh không thể làm khác.
Cảnh Vũ Thần ngẩng lên nhìn Thần Thần, lòng dạ đau như cắt.
- Thần Thần, anh Vũ Thần rất yêu em, nhưng mà chúng ta vĩnh viễn không thể nào, em nên trở về bên Kỷ Nam Thần thì tốt hơn, chúng ta mãi mãi cũng không có kết quả!
Anh nói, Cảnh Hy Thần lắc đầu, hai mắt cô đỏ hoe.
- Nhưng mà Thần Thần không yêu người đó, người Thần Thần yêu là anh Vũ Thần, coi như là em cầu xin anh được không? Em không muốn dọn đến Kỷ gia đâu, em không muốn bị Kỷ Nam Thần cợt nhả.
- Nha đầu ngốc, lẽ nào em muốn như vậy không có danh phận bên cạnh anh? Thần Thần, chúng ta là anh em, chúng ta không thể nào, anh không thể nào biết luật phạm luật, anh nhất định sẽ không thể tha thứ cho anh.
- Nhưng mà Thần Thần yêu anh Vũ Thần, Thần Thần chỉ muốn ở bên anh Vũ Thần!
Cô hét.
Từ khi ba mẹ mất, Cảnh Vũ Thần đã một tay chăm sóc cho Thần Thần, không biết từ lúc nào đã đem lòng yêu cô.
Mặc dù vậy, anh vẫn không thể làm trái nguyên tắc sống của mình, huống hồ là chuyện đó với cô...
Căn bản không thể nào!
Tối đó Cảnh Vũ Thần nhốt mình ở trong phòng, anh tìm đến rượu để chuốc say bản thân, trên bàn có vô số tàn thuốc lá vừa hút.
Thần Thần nhìn thấy cửa bên ngoài không khóa, cô tự ý đi vào.
Cảnh Vũ Thần ngồi ở sofa rót rượu, nghe thấy tiếng đẩy cửa, liền biết là Thần Thần, chủ động đặt chai rượu lên bàn, âm thanh truyền đến tai bảo bối lạnh lẽo.
- Đi đi, anh muốn ở một mình!
Thần Thần không nghe, cô khép cửa, đi qua sofa, nhìn thẳng Cảnh Vũ Thần.
- Cảnh Vũ Thần, chỉ cần em hủy hôn là được có đúng không? Cảnh Vũ Thần, em xin anh, em không muốn rời xa anh hai đâu, Thần Thần không muốn kết hôn với người khác, anh hai giúp Thần Thần hủy hôn có được không?
Kỷ gia và Cảnh gia là giao hữu, nếu được anh đâu cần phải đau đầu như vậy!
Nay Kỷ Nam Thần quay về, ngoài cách trả Thần Thần cho hắn, anh không thể làm khác.
Cảnh Vũ Thần ngẩng lên nhìn Thần Thần, lòng dạ đau như cắt.
- Thần Thần, anh Vũ Thần rất yêu em, nhưng mà chúng ta vĩnh viễn không thể nào, em nên trở về bên Kỷ Nam Thần thì tốt hơn, chúng ta mãi mãi cũng không có kết quả!
Anh nói, Cảnh Hy Thần lắc đầu, hai mắt cô đỏ hoe.
- Nhưng mà Thần Thần không yêu người đó, người Thần Thần yêu là anh Vũ Thần, coi như là em cầu xin anh được không? Em không muốn dọn đến Kỷ gia đâu, em không muốn bị Kỷ Nam Thần cợt nhả.
- Nha đầu ngốc, lẽ nào em muốn như vậy không có danh phận bên cạnh anh? Thần Thần, chúng ta là anh em, chúng ta không thể nào, anh không thể nào biết luật phạm luật, anh nhất định sẽ không thể tha thứ cho anh.
- Nhưng mà Thần Thần yêu anh Vũ Thần, Thần Thần chỉ muốn ở bên anh Vũ Thần!
Cô hét.
Từ khi ba mẹ mất, Cảnh Vũ Thần đã một tay chăm sóc cho Thần Thần, không biết từ lúc nào đã đem lòng yêu cô.
Mặc dù vậy, anh vẫn không thể làm trái nguyên tắc sống của mình, huống hồ là chuyện đó với cô...
Căn bản không thể nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.