Chương 6: Tức Nước Vỡ Bờ
T Miu's K
29/06/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
- Chúc tiểu thư và Kỷ tổng dùng ngon miệng!
Cô phục vụ nói xong liền nhanh chóng rời khỏi, phòng ăn hiện tại chỉ còn lại Tiểu Hy và Nam Thần, nhìn bàn ăn thịnh soạn, lại nhìn nét mặt lạnh băng của nhị ca, Hoàng Tiểu Hy rụt rè.
- Ca, anh đột ngột trở về như vậy, có phải vì chuyện của Thần Thần hay không?
Cảnh Hy Thần từ 10 năm trước lúc anh rời khỏi xảy ra tai nạn mất trí nhớ, tạm thời quên đi ký ức của hai người, dành hết tình cảm vốn dĩ thuộc về anh chuyển sang Cảnh Vũ Thần, điều này cá nhân Kỷ Nam Thần biết rất rõ!
Chỉ là nhất thời không thể chấp nhận được sự thật, rất muốn từ chỗ Hoàng Tiểu Hy thăm dò Cảnh Hy Thần một lần!
Kỷ Nam Thần theo quán tính gật đầu, anh nhìn thẳng Tiểu Hy, thưởng cho nó một nụ cười ấm áp.
Kỷ Nam Thần nói:
- Kỳ thật anh rất có lỗi với Thần Thần, lần này anh quay lại cũng là muốn đòi Thần Thần trở về bên cạnh anh, bây giờ chúng ta vừa ăn vừa nói.
Hoàng Tiểu Hy nghe thấy liền gật đầu, sắc mặt căng thẳng trước đó lần lượt đều giãn ra.
- Dạ được!
Hoàng Tiểu Hy cười tươi.
***
Cảnh Hy Thần quay về phòng, tìm đến giường ngủ ngã lưng xuống một chút, tay trắng như tuyết cầm lấy bức thư giơ lên cao, lẩm nhẩm đọc lại dòng chữ viết trên giấy.
- Rốt cuộc KNT là ai chứ? Anh ta còn nói là hôn phu của mình, có phải là muốn trêu chọc mình hay không? Không được, mình nhất định phải chờ anh hai quay về hỏi rõ anh ấy về chuyện này!
Lời Cảnh Hy Thần vừa dứt, từ bên ngoài, truyền đến một giọng nói quen thuộc.
- Thần Thần, là tao Tiểu Hy!
Lúc bước vào nhìn thấy gấu panda phiên bản giới hạn nằm trên giường Thần Thần, Hoàng Tiểu Hy phỏng đoán là quà của nhị ca, môi nhỏ lộ ra một nụ cười tuyệt đẹp.
Cảnh Hy Thần khép cửa, đi lại bắt gặp Hoàng Tiểu Hy đang cười, mặt mũi xinh xắn đột nhiên nhăn nhúm lại.
Cô vươn tay, nắm lấy tay Tiểu Hy, kéo nó quay lại đối diện cô.
Cảnh Hy Thần nghi hoặc.
- Tiểu Hy, có chuyện gì vui sao?
Hoàng Tiểu Hy nhe răng cười, tay chỉ về món quà vô danh trên giường cô.
- Là quà của bạn trai phải không?
Cảnh Hy Thần nghe đến hai từ bạn trai bật ra từ miệng Hoàng Tiểu Hy, theo quán tính co mày.
Dứt khoát, đáp:
- Không phải, nói đúng hơn là tao không biết của ai hết, trong thư viết tay còn là tên viết tắt, hắn ta còn trêu đùa nói là hôn phu của tao nữa, tao thật sự không biết là ai lại rảnh rỗi như vậy!
Nghĩ đến nhị ca vẫn còn giữ kín tên tuổi với Thần Thần, Hoàng Tiểu Hy chua xót, thoáng chút đã thay đổi sắc mặt.
Hoàng Tiểu Hy thở dài:
- Tiếc thật nhỉ? Nhưng mà Thần Thần, nếu như người đó là một người mà mày lúc trước rất yêu thương, nhưng lại quên đi thì thế nào?
- Chúc tiểu thư và Kỷ tổng dùng ngon miệng!
Cô phục vụ nói xong liền nhanh chóng rời khỏi, phòng ăn hiện tại chỉ còn lại Tiểu Hy và Nam Thần, nhìn bàn ăn thịnh soạn, lại nhìn nét mặt lạnh băng của nhị ca, Hoàng Tiểu Hy rụt rè.
- Ca, anh đột ngột trở về như vậy, có phải vì chuyện của Thần Thần hay không?
Cảnh Hy Thần từ 10 năm trước lúc anh rời khỏi xảy ra tai nạn mất trí nhớ, tạm thời quên đi ký ức của hai người, dành hết tình cảm vốn dĩ thuộc về anh chuyển sang Cảnh Vũ Thần, điều này cá nhân Kỷ Nam Thần biết rất rõ!
Chỉ là nhất thời không thể chấp nhận được sự thật, rất muốn từ chỗ Hoàng Tiểu Hy thăm dò Cảnh Hy Thần một lần!
Kỷ Nam Thần theo quán tính gật đầu, anh nhìn thẳng Tiểu Hy, thưởng cho nó một nụ cười ấm áp.
Kỷ Nam Thần nói:
- Kỳ thật anh rất có lỗi với Thần Thần, lần này anh quay lại cũng là muốn đòi Thần Thần trở về bên cạnh anh, bây giờ chúng ta vừa ăn vừa nói.
Hoàng Tiểu Hy nghe thấy liền gật đầu, sắc mặt căng thẳng trước đó lần lượt đều giãn ra.
- Dạ được!
Hoàng Tiểu Hy cười tươi.
***
Cảnh Hy Thần quay về phòng, tìm đến giường ngủ ngã lưng xuống một chút, tay trắng như tuyết cầm lấy bức thư giơ lên cao, lẩm nhẩm đọc lại dòng chữ viết trên giấy.
- Rốt cuộc KNT là ai chứ? Anh ta còn nói là hôn phu của mình, có phải là muốn trêu chọc mình hay không? Không được, mình nhất định phải chờ anh hai quay về hỏi rõ anh ấy về chuyện này!
Lời Cảnh Hy Thần vừa dứt, từ bên ngoài, truyền đến một giọng nói quen thuộc.
- Thần Thần, là tao Tiểu Hy!
Lúc bước vào nhìn thấy gấu panda phiên bản giới hạn nằm trên giường Thần Thần, Hoàng Tiểu Hy phỏng đoán là quà của nhị ca, môi nhỏ lộ ra một nụ cười tuyệt đẹp.
Cảnh Hy Thần khép cửa, đi lại bắt gặp Hoàng Tiểu Hy đang cười, mặt mũi xinh xắn đột nhiên nhăn nhúm lại.
Cô vươn tay, nắm lấy tay Tiểu Hy, kéo nó quay lại đối diện cô.
Cảnh Hy Thần nghi hoặc.
- Tiểu Hy, có chuyện gì vui sao?
Hoàng Tiểu Hy nhe răng cười, tay chỉ về món quà vô danh trên giường cô.
- Là quà của bạn trai phải không?
Cảnh Hy Thần nghe đến hai từ bạn trai bật ra từ miệng Hoàng Tiểu Hy, theo quán tính co mày.
Dứt khoát, đáp:
- Không phải, nói đúng hơn là tao không biết của ai hết, trong thư viết tay còn là tên viết tắt, hắn ta còn trêu đùa nói là hôn phu của tao nữa, tao thật sự không biết là ai lại rảnh rỗi như vậy!
Nghĩ đến nhị ca vẫn còn giữ kín tên tuổi với Thần Thần, Hoàng Tiểu Hy chua xót, thoáng chút đã thay đổi sắc mặt.
Hoàng Tiểu Hy thở dài:
- Tiếc thật nhỉ? Nhưng mà Thần Thần, nếu như người đó là một người mà mày lúc trước rất yêu thương, nhưng lại quên đi thì thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.