Chương 3: Hoàn thiện* ngăn cản
Nhĩ Đích Vinh Quang
21/08/2022
*chí thiện [至善]: vô cùng hoàn thiện, tốt đẹp
Editor: m
Ai cũng biết, tin tức tố của Omega với Alpha mà nói là xuân dược không thể cưỡng lại, chỉ cần một chút thôi cũng có thể khiến Alpha rút ra toàn bộ tâm thần, không kiềm chế được mà truy tìm chủ nhân tin tức tố, nếu tới lượng nhất định, không khống chế được, vậy sẽ còn dùng ngoài ánh mắt nữa.
Ba tháng sớm chiều ở chung đã làm Bạch Tiêu quen với việc trong nhà có một Omega thơm ngọt ngon miệng, thời điểm lần nữa ngửi thấy pheromone, hắn đã không còn da rạn nứt, cả người cứng đờ nữa, nhưng điều này không có nghĩa là hắn miễn dịch với tin tức tố của Cận Minh Cốt!
Mùi hương ngọt ngấy tràn ngập trong không khí ngày càng nồng, nhưng thiếu niên trong lòng ngực vẫn cứ mang dáng vẻ ỷ lại lẫn yếu ớt, Bạch Tiêu không đành lòng đẩy cậu ra, nên chỉ có thể cứng người, từng chút cảm nhận biến hóa cơ thể mình.
Không, không được... Nhiều quá... Hắn sắp không kiềm nổi nữa rồi...
Tục ngữ nói, đi lính ba năm, heo mẹ thắng Điêu Thuyền*. Hắn không chỉ làm lính ba năm, vả lại, trong lòng ngực không phải heo mẹ, mà là Omega thuần khiết còn khiến kẻ khác thương tiếc hơn cả Điêu Thuyền!
*Đi lính ba năm, heo mẹ thắng Điêu Thuyền [当兵三年, 母猪赛貂蝉]: Trước đây quy định hạn nhập ngũ là ba năm, bây giờ đã giảm xuống còn hai năm. Ý của câu trên là trong thời gian nhập ngũ, xung quanh chỉ toàn tiếp xúc với đàn ông, rất ít khi có nữ quân nhân. Vậy nên, khi gặp được cô gái nào trong quân ngũ, dù có xấu cũng thành đẹp như Điêu Thuyền.
Mẫn cảm ý thức được gì đó, hô hấp Bạch Tiêu cứng lại, đột nhiên vươn tay, đẩy Cận Minh Cốt ra.
Cậu hiển nhiên còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, ánh mắt mờ mịt lại thấp thỏm nhìn Bạch Tiêu, tựa như động vật lông xù con con, đôi mắt ướt át tựa hồ đang hỏi, cậu đã làm gì sai sao?
Bạch Tiêu nghiêm mặt, lúc lâu mới để lại một câu: "Ta chợt nhớ ra mình còn có việc."
Nói xong, hắn xoay người cất bước đi, như chạy trối chết đi nhanh hơn, hắn hậu tri hậu giác nghĩ rằng, mình phản ứng lúc nóng lúc lạnh như thế rất có thể sẽ khiến thiếu niên cảm thấy bất an, mà ai ai cũng biết, Omega là một loại sinh vật nhạy cảm đến cực điểm, cậu vất vả lắm mới gần gũi với mình hơn, nếu mình cứ vậy mà đi, chỉ sợ quan hệ hai người họ sẽ lại quay lại ban đầu.
Nghĩ vậy, Bạch Tiêu miễn cưỡng dừng hai cái chân muốn chạy trốn lại, quay đầu, rồi bổ sung bảo: "Tí, à không, tối tôi sẽ về, mang đồ ăn ngon cho em."
Bạch Tiêu mười tám tuổi đã vào quân doanh, suốt mười tám năm trời, trong quân bộ toàn là Alpha, còn một bộ phận Beta, không có Omega. Từ nhỏ hắn đã là một tên đầu gỗ, dẫu có Omega bày tỏ với hắn, hắn vừa ngửi thấy pheromone của người ta, vỏ đại não liền thiếu oxy, hệt như trông thấy hồng thủy mãnh thú, dần dà, đã không còn Omega nào nguyện ý tìm hắn chơi.
Bởi vậy, Bạch Tiêu thật sự không hiểu biết lắm về Omega, hắn chỉ biết là Omega phải được dỗ dành, nhưng cụ thể dỗ như nào, hắn chỉ có thể tự mò. Căn cứ vào thông tính của nhân loại, Bạch Tiêu cho rằng được ăn ngon và chơi vui, hẳn là hai vũ khí lợi hạ để ứng phó với Omega.
...
Nói xong câu kia, Bạch Tiêu chớt mắt mấy cái chờ phản ứng của Cận Minh Cốt, cậu nhìn hắn, qua mấy giây mới đứng dậy mỉm cười ngọt ngào đáp, "Cảm ơn thiếu tướng."
Cảm giác như lâm đại dịch nhanh chóng rút đi, Bạch Tiêu yên tâm, vì thế yên dạ yên lòng chạy.
Cận Minh Cốt vẫn đứng nguyên tại chỗ, hắn nhìn bóng dáng gấp rút rời đi của Bạch Tiêu, tầm mắt rơi trên hai điểm ẩn ẩn có chút kỳ quái trên đùi hắn.
Người cần dụ dỗ đã đi mất, khóe môi Cận Minh Cốt nhợt nhạt cong khóe môi, chậm rãi thu lại tin tức tố điên cuồng tỏa ra từ trên người mình.
Mức độ tin tức tố cậu vừa tỏa ra ấy, đặt trên người Omega bình thường thì là tín hiệu kì phát tình sắp đến, nhưng Bạch Tiêu không nhận thấy xíu nào, thậm chí còn tưởng cơ thể nổi lên phản ứng là vấn đề của chính hắn.
Xem ra thiếu tướng chưa từng chạm qua Omega nào khác, trên thực tế, hắn vẫn là trang giấy trắng.
Tốt quá, thiếu tướng vẫn là của cậu, chỉ mình cậu.
Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, Cận Minh Cốt cảm nhận được xương cốt và máu thịt cả người mình đều sôi trào, đang kêu gào, muốn nhanh chóng nhuộm đen thiếu tướng, để hắn có muốn chạy cũng chẳng được.
Có điều, còn chưa đến lúc, không phải vội.
*
Bạch Tiêu lượn lờ bên ngoài cả chiều, ngày nghỉ đang đẹp, lại trở thành cảnh tượng thê lương không nhà để về, vào cửa hàng đồ ăn Omega thích nhất theo tinh võng đề cử, về đến nhà, cơm nước xong xuôi, Bạch Tiêu vẻ mặt nghiêm túc ngồi trên giường, bắt đầu tra tài liệu bệnh gen phân hóa không đầy đủ.
Hắn biết căn bệnh này từ bé, nhưng chỉ biết sơ sơ. Khi mới đón Cận Minh Cốt vào nhà, cũng vì đứa nhỏ thoạt trông rất bình thường, dù có vấn đề cũng chỉ trên mặt tính cách và tâm lý, hắn không nghiên cứu kỹ, mãi đến hôm nay.
Bạch Tiêu nghiêm mặt, đánh chết cũng không muốn thừa nhận, khả năng tự động kiềm chế của mình quá kém.
Nhất định là cái nồi của phân hóa không đầy đủ, bằng không sao hắn chỉ ngửi tin tức tố trong chốc lát, mà lại không muốn làm người nữa!
Người ta vẫn còn là đứa nhỏ vị thành niên đó! Chuyện này nếu truyền ra, mặt mũi thiếu tướng đế quốc của hắn biết để đâu?!
...
Bằng tinh thần nghiên cứu chiến thuật, Bạch Tiêu tra xét tư liệu cả đêm.
Hắn đã rõ tình hình hai loại phân hóa không đầy đủ, rất rõ ràng, Cận Minh Cốt thuộc loại hai -- không có khoang sinh sản.
Không có khoang sinh sản, là sẽ không có năng lực sinh đẻ, cái điểm này, khiến cậu và các Alpha đều biệt lập.
Có rất nhiều nguyên nhân căn bản của việc AO ghép đôi, vẫn là xuất phát từ bản năng sinh sôi nảy nở của nhân loại, hơn nữa thân thể AO trời sinh phù hợp với nhau, chỉ có ở Omega, Alpha mới có thể đạt được cực khoái thực sự, cũng chỉ có ở Alpha, Omega mới có thể triệt để mở rộng cơ thể.
Nhưng không có khoang sinh sản, làm cho hết thảy đều biến thành lời nói suông. Thảm hơn là, cậu còn có tin tức tố.
Này nghĩ là, Alpha vẫn sẽ bị cậu thu hút, theo đuổi cậu theo bản năng, nếu cậu vẫn không bị thuyết phục, vậy không sao hết. Nhưng ngộ nhỡ hắn cũng thích làm với người ta, vậy rõ thành bi kịch.
Ai có thể chịu được cả đời plato*?
*Plato: ở đây là platonic love hay tình yêu kiểu Platon: chỉ tình yêu thuần khiết, không có nhu cầu tình dục giữa hai người những nét lãng mạn không tồn tại hoặc đã bị kìm hãm hoặc thăng hoa, được đặt tên theo vị triết gia thời Hy Lạp cổ - Plato. Theo triết gia Plato, tình yêu chân chính phải vượt lên trên những nhu cầu thể xác, mang lại sự thông tuệ cho đối phương.
Bạch Tiêu thở dài, tiếp tục đọc.
Tình huống như Cận Minh Cốt, bởi vì đã không còn gánh nặng khoang sinh sản nên sau này cơ thể trổ mã, vốn phải cung cấp dinh dưỡng cho khoang sinh sản và các vị trí khác. Thân thể Omega lớn lên gầy yếu, chính là vì khoang sinh sản chiếm phần lớn tinh lực cơ thể bọn họ, giờ không còn gánh nặng ấy nữa, Cận Minh Cốt sẽ ngày càng khỏe mạnh, thân thể có xu hướng phát triển Beta, thậm chí là Alpha, cái này còn phải xem thể chất cậu như nào.
Không Omega nào có thể chịu được điều này, để Bạch Tiêu tưởng tượng cái bản thân biến thành chú lùn yếu đuối cao hơn mặt nước biển một mét sáu, hắn cũng không chấp nhận được. Theo những thay đổi sinh lý, tâm lý ngày càng tự ti và cuộc sống đầy rẫy những ánh mắt khác thường, chỉ bằng bản thân, Omega không thể nào trưởng thành tốt dưới tình huống như vậy được, còn nhất thiết cần người nhà giúp đỡ và khuyên bảo.
Bạch Tiêu nhìn chằm chằm hai chữ người nhà, mắt sáng ngời.
Đó không phải là hắn sao? Châm ngôn nói không sai, một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa, hai năm cha con tựa biển sâu! Nếu đã bảo phải làm người giám hộ, vậy một người giám hộ tốt, nhất định phải khiến cho các phương diện của đứa nhỏ từ trong ra ngoài, từ thân đến tâm đều phát triển khỏe mạnh!
Bạch Tiêu còn chưa hiểu lắm, tâm lý này của hắn là thế nào.
Sau khi lớn tuổi, mỗi người đều sẽ tự dưng sinh ra một ít ý nghĩ liên quan đến kết hôn sinh con, có người lại muốn nói chuyện yêu đương, có người thì muốn mua bất động sản làm người cho thuê*, mà Bạch Tiêu, hắn muốn nuôi đứa nhỏ.
*Nguyên văn "bao thuê công" [包租公]: thuê nhà hoặc đất đai rồi cho người khác thuê lại.
...
Cầm cuốn sổ nhỏ, Bạch Tiêu cẩn thận ghi lại những việc người nhà nên làm.
Quan tâm đến mọi nơi trong cuộc sống hằng ngày của Omega; tận lực thỏa mãn các yêu cầu của Omega; khi Omega mắc lỗi, phải bao dung khuyết điểm của cậu, dùng yêu thương cảm hóa cậu; đặt trọng tâm cuộc sống vào Omega trong nhà; mỗi ngày đều ở một chỗ với Omega, không được bỏ cậu; thường xuyên dùng ngôn ngữ cơ thể bày tỏ mình thương cậu bao nhiêu.
Bạch Tiêu trầm mặc, đây thật sự là việc người nhà nên làm ư? Sao cứ thấy là lạ.
Nhìn lại một lượt, Bạch Tiêu tắt tinh võng đi, rồi đi ngủ, mà căn phòng cách hắn một bức tường, Cận Minh Cốt cũng đang xem trang web đó.
Ấy là giao diện đầu tiên nhảy ra sau khin tìm kiếm bệnh gen phân hóa không đầy đủ, tương đương với bách khoa sơ lược của thời đại tinh tế. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt, quyền hạn nội dung tầng dưới cùng nhảy ra.
Trên đó viết: Biên tập viên của trang này, Minh Tâm Khắc Cốt.
Editor: m
Ai cũng biết, tin tức tố của Omega với Alpha mà nói là xuân dược không thể cưỡng lại, chỉ cần một chút thôi cũng có thể khiến Alpha rút ra toàn bộ tâm thần, không kiềm chế được mà truy tìm chủ nhân tin tức tố, nếu tới lượng nhất định, không khống chế được, vậy sẽ còn dùng ngoài ánh mắt nữa.
Ba tháng sớm chiều ở chung đã làm Bạch Tiêu quen với việc trong nhà có một Omega thơm ngọt ngon miệng, thời điểm lần nữa ngửi thấy pheromone, hắn đã không còn da rạn nứt, cả người cứng đờ nữa, nhưng điều này không có nghĩa là hắn miễn dịch với tin tức tố của Cận Minh Cốt!
Mùi hương ngọt ngấy tràn ngập trong không khí ngày càng nồng, nhưng thiếu niên trong lòng ngực vẫn cứ mang dáng vẻ ỷ lại lẫn yếu ớt, Bạch Tiêu không đành lòng đẩy cậu ra, nên chỉ có thể cứng người, từng chút cảm nhận biến hóa cơ thể mình.
Không, không được... Nhiều quá... Hắn sắp không kiềm nổi nữa rồi...
Tục ngữ nói, đi lính ba năm, heo mẹ thắng Điêu Thuyền*. Hắn không chỉ làm lính ba năm, vả lại, trong lòng ngực không phải heo mẹ, mà là Omega thuần khiết còn khiến kẻ khác thương tiếc hơn cả Điêu Thuyền!
*Đi lính ba năm, heo mẹ thắng Điêu Thuyền [当兵三年, 母猪赛貂蝉]: Trước đây quy định hạn nhập ngũ là ba năm, bây giờ đã giảm xuống còn hai năm. Ý của câu trên là trong thời gian nhập ngũ, xung quanh chỉ toàn tiếp xúc với đàn ông, rất ít khi có nữ quân nhân. Vậy nên, khi gặp được cô gái nào trong quân ngũ, dù có xấu cũng thành đẹp như Điêu Thuyền.
Mẫn cảm ý thức được gì đó, hô hấp Bạch Tiêu cứng lại, đột nhiên vươn tay, đẩy Cận Minh Cốt ra.
Cậu hiển nhiên còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, ánh mắt mờ mịt lại thấp thỏm nhìn Bạch Tiêu, tựa như động vật lông xù con con, đôi mắt ướt át tựa hồ đang hỏi, cậu đã làm gì sai sao?
Bạch Tiêu nghiêm mặt, lúc lâu mới để lại một câu: "Ta chợt nhớ ra mình còn có việc."
Nói xong, hắn xoay người cất bước đi, như chạy trối chết đi nhanh hơn, hắn hậu tri hậu giác nghĩ rằng, mình phản ứng lúc nóng lúc lạnh như thế rất có thể sẽ khiến thiếu niên cảm thấy bất an, mà ai ai cũng biết, Omega là một loại sinh vật nhạy cảm đến cực điểm, cậu vất vả lắm mới gần gũi với mình hơn, nếu mình cứ vậy mà đi, chỉ sợ quan hệ hai người họ sẽ lại quay lại ban đầu.
Nghĩ vậy, Bạch Tiêu miễn cưỡng dừng hai cái chân muốn chạy trốn lại, quay đầu, rồi bổ sung bảo: "Tí, à không, tối tôi sẽ về, mang đồ ăn ngon cho em."
Bạch Tiêu mười tám tuổi đã vào quân doanh, suốt mười tám năm trời, trong quân bộ toàn là Alpha, còn một bộ phận Beta, không có Omega. Từ nhỏ hắn đã là một tên đầu gỗ, dẫu có Omega bày tỏ với hắn, hắn vừa ngửi thấy pheromone của người ta, vỏ đại não liền thiếu oxy, hệt như trông thấy hồng thủy mãnh thú, dần dà, đã không còn Omega nào nguyện ý tìm hắn chơi.
Bởi vậy, Bạch Tiêu thật sự không hiểu biết lắm về Omega, hắn chỉ biết là Omega phải được dỗ dành, nhưng cụ thể dỗ như nào, hắn chỉ có thể tự mò. Căn cứ vào thông tính của nhân loại, Bạch Tiêu cho rằng được ăn ngon và chơi vui, hẳn là hai vũ khí lợi hạ để ứng phó với Omega.
...
Nói xong câu kia, Bạch Tiêu chớt mắt mấy cái chờ phản ứng của Cận Minh Cốt, cậu nhìn hắn, qua mấy giây mới đứng dậy mỉm cười ngọt ngào đáp, "Cảm ơn thiếu tướng."
Cảm giác như lâm đại dịch nhanh chóng rút đi, Bạch Tiêu yên tâm, vì thế yên dạ yên lòng chạy.
Cận Minh Cốt vẫn đứng nguyên tại chỗ, hắn nhìn bóng dáng gấp rút rời đi của Bạch Tiêu, tầm mắt rơi trên hai điểm ẩn ẩn có chút kỳ quái trên đùi hắn.
Người cần dụ dỗ đã đi mất, khóe môi Cận Minh Cốt nhợt nhạt cong khóe môi, chậm rãi thu lại tin tức tố điên cuồng tỏa ra từ trên người mình.
Mức độ tin tức tố cậu vừa tỏa ra ấy, đặt trên người Omega bình thường thì là tín hiệu kì phát tình sắp đến, nhưng Bạch Tiêu không nhận thấy xíu nào, thậm chí còn tưởng cơ thể nổi lên phản ứng là vấn đề của chính hắn.
Xem ra thiếu tướng chưa từng chạm qua Omega nào khác, trên thực tế, hắn vẫn là trang giấy trắng.
Tốt quá, thiếu tướng vẫn là của cậu, chỉ mình cậu.
Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, Cận Minh Cốt cảm nhận được xương cốt và máu thịt cả người mình đều sôi trào, đang kêu gào, muốn nhanh chóng nhuộm đen thiếu tướng, để hắn có muốn chạy cũng chẳng được.
Có điều, còn chưa đến lúc, không phải vội.
*
Bạch Tiêu lượn lờ bên ngoài cả chiều, ngày nghỉ đang đẹp, lại trở thành cảnh tượng thê lương không nhà để về, vào cửa hàng đồ ăn Omega thích nhất theo tinh võng đề cử, về đến nhà, cơm nước xong xuôi, Bạch Tiêu vẻ mặt nghiêm túc ngồi trên giường, bắt đầu tra tài liệu bệnh gen phân hóa không đầy đủ.
Hắn biết căn bệnh này từ bé, nhưng chỉ biết sơ sơ. Khi mới đón Cận Minh Cốt vào nhà, cũng vì đứa nhỏ thoạt trông rất bình thường, dù có vấn đề cũng chỉ trên mặt tính cách và tâm lý, hắn không nghiên cứu kỹ, mãi đến hôm nay.
Bạch Tiêu nghiêm mặt, đánh chết cũng không muốn thừa nhận, khả năng tự động kiềm chế của mình quá kém.
Nhất định là cái nồi của phân hóa không đầy đủ, bằng không sao hắn chỉ ngửi tin tức tố trong chốc lát, mà lại không muốn làm người nữa!
Người ta vẫn còn là đứa nhỏ vị thành niên đó! Chuyện này nếu truyền ra, mặt mũi thiếu tướng đế quốc của hắn biết để đâu?!
...
Bằng tinh thần nghiên cứu chiến thuật, Bạch Tiêu tra xét tư liệu cả đêm.
Hắn đã rõ tình hình hai loại phân hóa không đầy đủ, rất rõ ràng, Cận Minh Cốt thuộc loại hai -- không có khoang sinh sản.
Không có khoang sinh sản, là sẽ không có năng lực sinh đẻ, cái điểm này, khiến cậu và các Alpha đều biệt lập.
Có rất nhiều nguyên nhân căn bản của việc AO ghép đôi, vẫn là xuất phát từ bản năng sinh sôi nảy nở của nhân loại, hơn nữa thân thể AO trời sinh phù hợp với nhau, chỉ có ở Omega, Alpha mới có thể đạt được cực khoái thực sự, cũng chỉ có ở Alpha, Omega mới có thể triệt để mở rộng cơ thể.
Nhưng không có khoang sinh sản, làm cho hết thảy đều biến thành lời nói suông. Thảm hơn là, cậu còn có tin tức tố.
Này nghĩ là, Alpha vẫn sẽ bị cậu thu hút, theo đuổi cậu theo bản năng, nếu cậu vẫn không bị thuyết phục, vậy không sao hết. Nhưng ngộ nhỡ hắn cũng thích làm với người ta, vậy rõ thành bi kịch.
Ai có thể chịu được cả đời plato*?
*Plato: ở đây là platonic love hay tình yêu kiểu Platon: chỉ tình yêu thuần khiết, không có nhu cầu tình dục giữa hai người những nét lãng mạn không tồn tại hoặc đã bị kìm hãm hoặc thăng hoa, được đặt tên theo vị triết gia thời Hy Lạp cổ - Plato. Theo triết gia Plato, tình yêu chân chính phải vượt lên trên những nhu cầu thể xác, mang lại sự thông tuệ cho đối phương.
Bạch Tiêu thở dài, tiếp tục đọc.
Tình huống như Cận Minh Cốt, bởi vì đã không còn gánh nặng khoang sinh sản nên sau này cơ thể trổ mã, vốn phải cung cấp dinh dưỡng cho khoang sinh sản và các vị trí khác. Thân thể Omega lớn lên gầy yếu, chính là vì khoang sinh sản chiếm phần lớn tinh lực cơ thể bọn họ, giờ không còn gánh nặng ấy nữa, Cận Minh Cốt sẽ ngày càng khỏe mạnh, thân thể có xu hướng phát triển Beta, thậm chí là Alpha, cái này còn phải xem thể chất cậu như nào.
Không Omega nào có thể chịu được điều này, để Bạch Tiêu tưởng tượng cái bản thân biến thành chú lùn yếu đuối cao hơn mặt nước biển một mét sáu, hắn cũng không chấp nhận được. Theo những thay đổi sinh lý, tâm lý ngày càng tự ti và cuộc sống đầy rẫy những ánh mắt khác thường, chỉ bằng bản thân, Omega không thể nào trưởng thành tốt dưới tình huống như vậy được, còn nhất thiết cần người nhà giúp đỡ và khuyên bảo.
Bạch Tiêu nhìn chằm chằm hai chữ người nhà, mắt sáng ngời.
Đó không phải là hắn sao? Châm ngôn nói không sai, một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa, hai năm cha con tựa biển sâu! Nếu đã bảo phải làm người giám hộ, vậy một người giám hộ tốt, nhất định phải khiến cho các phương diện của đứa nhỏ từ trong ra ngoài, từ thân đến tâm đều phát triển khỏe mạnh!
Bạch Tiêu còn chưa hiểu lắm, tâm lý này của hắn là thế nào.
Sau khi lớn tuổi, mỗi người đều sẽ tự dưng sinh ra một ít ý nghĩ liên quan đến kết hôn sinh con, có người lại muốn nói chuyện yêu đương, có người thì muốn mua bất động sản làm người cho thuê*, mà Bạch Tiêu, hắn muốn nuôi đứa nhỏ.
*Nguyên văn "bao thuê công" [包租公]: thuê nhà hoặc đất đai rồi cho người khác thuê lại.
...
Cầm cuốn sổ nhỏ, Bạch Tiêu cẩn thận ghi lại những việc người nhà nên làm.
Quan tâm đến mọi nơi trong cuộc sống hằng ngày của Omega; tận lực thỏa mãn các yêu cầu của Omega; khi Omega mắc lỗi, phải bao dung khuyết điểm của cậu, dùng yêu thương cảm hóa cậu; đặt trọng tâm cuộc sống vào Omega trong nhà; mỗi ngày đều ở một chỗ với Omega, không được bỏ cậu; thường xuyên dùng ngôn ngữ cơ thể bày tỏ mình thương cậu bao nhiêu.
Bạch Tiêu trầm mặc, đây thật sự là việc người nhà nên làm ư? Sao cứ thấy là lạ.
Nhìn lại một lượt, Bạch Tiêu tắt tinh võng đi, rồi đi ngủ, mà căn phòng cách hắn một bức tường, Cận Minh Cốt cũng đang xem trang web đó.
Ấy là giao diện đầu tiên nhảy ra sau khin tìm kiếm bệnh gen phân hóa không đầy đủ, tương đương với bách khoa sơ lược của thời đại tinh tế. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt, quyền hạn nội dung tầng dưới cùng nhảy ra.
Trên đó viết: Biên tập viên của trang này, Minh Tâm Khắc Cốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.