Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em
Chương 62: Gặp đúng người (3)
Erly
03/06/2022
Suốt khoảng một tuần, việc Hạc Tư Đằng lập lại trật tự và ban hành chính sách mới gây náo loạn nội bộ không nhỏ. Dĩ nhiên, trước khi thực hiện đã được ông Hạc thông qua, vậy nên sự việc lớn lần này ông giống như đang đặt cược một ván lớn.
Hạc Tư Đằng làm nên chuyện, mối lo trong lòng ông Hạc xem như có thể buông bỏ. Nhưng nếu Hạc Tư Đằng khiến mọi thứ trở nên rắc rối, đừng nói chỉ đơn giản là thảm hại, nguy cơ phá sản cũng cực kỳ cao.
Sau thêm gần mười ngày thay đổi toàn bộ, Hạc Tư Đằng thành công ổn định được nội bộ công ty, sa thải một lượng lớn nhân viên không có sự cầu tiến và lười nhác, đồng thời mở buổi phỏng vấn tuyển chọn nhân viên mới.
Buổi phỏng vấn đầu tiên rơi vào thứ năm trong tuần, La Ngữ Tịch được ông Hạc nhắc nhở đến giám sát trong hai ngày Hạc Tư Đằng tuyển nhân viên. . Truyện Teen Hay
Dưới tầng một, lúc La Ngữ Tịch xuống tới thì những người đến phỏng vấn đã ngồi đợi hai hàng dài phía trước.
Cách cánh cửa phòng chỉ tầm mười bước, lúc La Ngữ Tịch sắp đến nơi một người thanh niên trẻ bỗng đứng dậy, vui mừng thốt lên: "Ngữ Tịch."
Bước chân La Ngữ Tịch chợt khựng lại, cô xoay đầu nhìn về phía người vừa gọi tên mình. Người thanh niên mặt mũi điển trai sáng sủa, nụ cười rạng rỡ pha chút dịu dàng, anh ta mặc sơ mi trắng đóng thùng lịch sự, vóc dáng hơn một mét tám vô cùng nổi bật.
La Ngữ Tịch ngẩng người vài phút nhìn kỹ đường nét trên gương mặt người đối diện. Thoáng chốc ký ức về những ngày ở trường đại ùa về, cô kinh ngạc tròn mắt: "Triết Viễn?"1
Nụ cười trên môi người thanh niên trên Triết Viễn càng nở rộ, anh khẽ gật đầu, từ tốn đáp: "Phải."
Những ngày còn đi học, vì tính tình hướng nội ít giao lưu của mình nên La Ngữ Tịch rất hiếm khi có thể kết thân với ai đó quá lâu. Mãi cho đến đại học, cô mới kết giao được cùng nhóm bạn với Triết Viễn và một nam, một nữ nữa. Ban đầu cả nhóm kết họp để làm bài thuyết trình các môn học, dần dần nhờ hợp tính nên chơi cùng cả bốn năm đại học.
Sau khi tốt nghiệp, La Ngữ Tịch xin vào công ty SJ làm việc, Triết Viễn ra nước ngoài du học, cô bạn trong nhóm kết hôn rồi theo chồng, bạn nam còn lại là người từ nơi khác đến nên đã trở về quê nhà lập nghiệp.
Hai năm trôi qua, ai cũng đã có cuộc sống riêng, tình cờ gặp lại không hẹn trước liền có chút lạ lẫm.
Trong lúc La Ngữ Tịch và Triết Viễn trò chuyện hỏi thăm nhau, Hạc Tư Đằng cùng Tô Chân Vũ từ trong thang máy bước ra chứng kiến khung cảnh chẳng chút vừa mắt.
Bắt gặp vợ mình cười nói với người đàn ông khác, hai mí mắt của Hạc Tư Đằng khẽ híp lại đầy nguy hiểm, không một giây chần chừ nhanh chóng sải bước lớn đến gần.
Tới chỗ La Ngữ Tịch đang đứng, Hạc Tư Đằng trước mặt nhân viên công ty, hai hàng người đến đợi phỏng vấn và cả Triết Viễn đứng đối diện mà ngang nhiên vòng tay ôm hông cô, buông lờ lả lơi: "Vợ tìm anh à?"
La Ngữ Tịch lườm nhanh Hạc Tư Đằng một cái, ngoài mặt không dám tỏ thái độ sỗ sàng tránh ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Cô cong môi mỉm cười hết sức gượng gạo, miễn cưỡng đáp: "Xuống xem một chút thôi."
Nói rồi La Ngữ Tịch nhìn lại về phía Triết Viễn, mở lời giới thiệu: "Đây là người mình đã nói, anh ấy là ông... chồng mình."
Triết Viễn mỉm cười lịch sự chủ động giơ tay về phía Hạc Tư Đằng, tự giới thiệu: "Tôi là Cao Triết Viễn, là bạn thời đại học cùng Ngữ Tịch, rất hân hạnh được làm quen."
Một bên khoé môi Hạc Tư Đằng hơi cong lên ẩn ý, vừa bắt tay đáp lại vừa hạ giọng nói: "Chào."
Triết Viễn là người tinh ý, rất nhanh đã nhận ra thái độ không hài lòng của Hạc Tư Đằng.
Ngược lại, La Ngữ Tịch không để tâm quá nhiều, hoàn toàn không nhận ra phản ứng khác thường của Hạc Tư Đằng dành cho Triết Viễn.
Cô ngẩng đầu nhìn lên Hạc Tư Đằng, hỏi vào vấn đề chính: "Mấy giờ bắt đầu cuộc phỏng vấn?"
"Mười lăm phút nữa."
La Ngữ Tịch gật nhẹ đầu, nói lời tạm biệt với Triết Viễn rồi cùng Hạc Tư Đằng vào phòng.
Cứ mỗi một bước chân, bàn tay của Hạc Tư Đằng trên hông La Ngữ Tịch lại trượt dần qua thắt lưng, thấp xuống mông. Nhận ra sự động chạm thiếu đứng đắn của anh, cô dứt khoát nắm lấy tay anh giữ chặt khống chế.
Thế nhưng, Hạc Tư Đằng lại được nước đắc ý, xem việc La Ngữ Tịch giữ tay anh chính là chủ động muốn nắm tay.1
Ban đầu La Ngữ Tịch chỉ định ghé qua xem Hạc Tư Đằng làm ăn ra sao, đưa đẩy một hồi cô lại phải làm trợ lý bất đắc dĩ cho anh.
Ban phỏng vấn chính bao gồm ba người, thêm La Ngữ Tịch ngồi ở giữa và Tô Chân Vũ ngồi ngoài rìa là năm.
Đúng chín giờ ba mươi, cuộc phỏng vấn bắt đầu diễn ra, người đầu tiên là một cô gái trẻ chỉ vừa tốt nghiệp đại học ứng tuyển vào vị trí nhân viên phòng sáng tạo, thành tích nổi trội chính là những lần hợp tác tổ chức game show truyền hình. Phong thái tự tin, diễn đạt lưu loát, kết quả được đánh giá từ phía ban phỏng vấn khá cao.
Tiếp đến cũng là một cô gái, độ tuổi đã ngoài hai lăm, cách trang điểm có hơi lòe loẹt, ngay cả trang phục mặc để phỏng vấn cũng hở da hở thịt nổi trội hơn những người khác.
Vừa bước vào phòng, đứng đối diện dàn ban phỏng vấn, cô gái này không rõ vô tình hay cố ý lại cúi đầu sâu chào hỏi, nơi che chắn thiếu vải ở cổ và ngực đều lộ ra. Nơi La Ngữ Tịch ngồi thẳng một đường so với chỗ cô ta đang đứng, những gì không thích cũng đã thấy.
Điều cơ bản nhất là tác phong đã không lọt mắt, La Ngữ Tịch mở hồ sơ xin việc của cô ta ra xem, nhìn thấy vị trí ứng tuyển liền không nhịn được quay sang Hạc Tư Đằng bóng gió: "Ồ, ra là cô ấy ứng tuyển vị trí trợ lý tổng giám đốc. Vậy xin hỏi, Hạc tổng thấy thế nào?"1
Hạc Tư Đằng làm nên chuyện, mối lo trong lòng ông Hạc xem như có thể buông bỏ. Nhưng nếu Hạc Tư Đằng khiến mọi thứ trở nên rắc rối, đừng nói chỉ đơn giản là thảm hại, nguy cơ phá sản cũng cực kỳ cao.
Sau thêm gần mười ngày thay đổi toàn bộ, Hạc Tư Đằng thành công ổn định được nội bộ công ty, sa thải một lượng lớn nhân viên không có sự cầu tiến và lười nhác, đồng thời mở buổi phỏng vấn tuyển chọn nhân viên mới.
Buổi phỏng vấn đầu tiên rơi vào thứ năm trong tuần, La Ngữ Tịch được ông Hạc nhắc nhở đến giám sát trong hai ngày Hạc Tư Đằng tuyển nhân viên. . Truyện Teen Hay
Dưới tầng một, lúc La Ngữ Tịch xuống tới thì những người đến phỏng vấn đã ngồi đợi hai hàng dài phía trước.
Cách cánh cửa phòng chỉ tầm mười bước, lúc La Ngữ Tịch sắp đến nơi một người thanh niên trẻ bỗng đứng dậy, vui mừng thốt lên: "Ngữ Tịch."
Bước chân La Ngữ Tịch chợt khựng lại, cô xoay đầu nhìn về phía người vừa gọi tên mình. Người thanh niên mặt mũi điển trai sáng sủa, nụ cười rạng rỡ pha chút dịu dàng, anh ta mặc sơ mi trắng đóng thùng lịch sự, vóc dáng hơn một mét tám vô cùng nổi bật.
La Ngữ Tịch ngẩng người vài phút nhìn kỹ đường nét trên gương mặt người đối diện. Thoáng chốc ký ức về những ngày ở trường đại ùa về, cô kinh ngạc tròn mắt: "Triết Viễn?"1
Nụ cười trên môi người thanh niên trên Triết Viễn càng nở rộ, anh khẽ gật đầu, từ tốn đáp: "Phải."
Những ngày còn đi học, vì tính tình hướng nội ít giao lưu của mình nên La Ngữ Tịch rất hiếm khi có thể kết thân với ai đó quá lâu. Mãi cho đến đại học, cô mới kết giao được cùng nhóm bạn với Triết Viễn và một nam, một nữ nữa. Ban đầu cả nhóm kết họp để làm bài thuyết trình các môn học, dần dần nhờ hợp tính nên chơi cùng cả bốn năm đại học.
Sau khi tốt nghiệp, La Ngữ Tịch xin vào công ty SJ làm việc, Triết Viễn ra nước ngoài du học, cô bạn trong nhóm kết hôn rồi theo chồng, bạn nam còn lại là người từ nơi khác đến nên đã trở về quê nhà lập nghiệp.
Hai năm trôi qua, ai cũng đã có cuộc sống riêng, tình cờ gặp lại không hẹn trước liền có chút lạ lẫm.
Trong lúc La Ngữ Tịch và Triết Viễn trò chuyện hỏi thăm nhau, Hạc Tư Đằng cùng Tô Chân Vũ từ trong thang máy bước ra chứng kiến khung cảnh chẳng chút vừa mắt.
Bắt gặp vợ mình cười nói với người đàn ông khác, hai mí mắt của Hạc Tư Đằng khẽ híp lại đầy nguy hiểm, không một giây chần chừ nhanh chóng sải bước lớn đến gần.
Tới chỗ La Ngữ Tịch đang đứng, Hạc Tư Đằng trước mặt nhân viên công ty, hai hàng người đến đợi phỏng vấn và cả Triết Viễn đứng đối diện mà ngang nhiên vòng tay ôm hông cô, buông lờ lả lơi: "Vợ tìm anh à?"
La Ngữ Tịch lườm nhanh Hạc Tư Đằng một cái, ngoài mặt không dám tỏ thái độ sỗ sàng tránh ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Cô cong môi mỉm cười hết sức gượng gạo, miễn cưỡng đáp: "Xuống xem một chút thôi."
Nói rồi La Ngữ Tịch nhìn lại về phía Triết Viễn, mở lời giới thiệu: "Đây là người mình đã nói, anh ấy là ông... chồng mình."
Triết Viễn mỉm cười lịch sự chủ động giơ tay về phía Hạc Tư Đằng, tự giới thiệu: "Tôi là Cao Triết Viễn, là bạn thời đại học cùng Ngữ Tịch, rất hân hạnh được làm quen."
Một bên khoé môi Hạc Tư Đằng hơi cong lên ẩn ý, vừa bắt tay đáp lại vừa hạ giọng nói: "Chào."
Triết Viễn là người tinh ý, rất nhanh đã nhận ra thái độ không hài lòng của Hạc Tư Đằng.
Ngược lại, La Ngữ Tịch không để tâm quá nhiều, hoàn toàn không nhận ra phản ứng khác thường của Hạc Tư Đằng dành cho Triết Viễn.
Cô ngẩng đầu nhìn lên Hạc Tư Đằng, hỏi vào vấn đề chính: "Mấy giờ bắt đầu cuộc phỏng vấn?"
"Mười lăm phút nữa."
La Ngữ Tịch gật nhẹ đầu, nói lời tạm biệt với Triết Viễn rồi cùng Hạc Tư Đằng vào phòng.
Cứ mỗi một bước chân, bàn tay của Hạc Tư Đằng trên hông La Ngữ Tịch lại trượt dần qua thắt lưng, thấp xuống mông. Nhận ra sự động chạm thiếu đứng đắn của anh, cô dứt khoát nắm lấy tay anh giữ chặt khống chế.
Thế nhưng, Hạc Tư Đằng lại được nước đắc ý, xem việc La Ngữ Tịch giữ tay anh chính là chủ động muốn nắm tay.1
Ban đầu La Ngữ Tịch chỉ định ghé qua xem Hạc Tư Đằng làm ăn ra sao, đưa đẩy một hồi cô lại phải làm trợ lý bất đắc dĩ cho anh.
Ban phỏng vấn chính bao gồm ba người, thêm La Ngữ Tịch ngồi ở giữa và Tô Chân Vũ ngồi ngoài rìa là năm.
Đúng chín giờ ba mươi, cuộc phỏng vấn bắt đầu diễn ra, người đầu tiên là một cô gái trẻ chỉ vừa tốt nghiệp đại học ứng tuyển vào vị trí nhân viên phòng sáng tạo, thành tích nổi trội chính là những lần hợp tác tổ chức game show truyền hình. Phong thái tự tin, diễn đạt lưu loát, kết quả được đánh giá từ phía ban phỏng vấn khá cao.
Tiếp đến cũng là một cô gái, độ tuổi đã ngoài hai lăm, cách trang điểm có hơi lòe loẹt, ngay cả trang phục mặc để phỏng vấn cũng hở da hở thịt nổi trội hơn những người khác.
Vừa bước vào phòng, đứng đối diện dàn ban phỏng vấn, cô gái này không rõ vô tình hay cố ý lại cúi đầu sâu chào hỏi, nơi che chắn thiếu vải ở cổ và ngực đều lộ ra. Nơi La Ngữ Tịch ngồi thẳng một đường so với chỗ cô ta đang đứng, những gì không thích cũng đã thấy.
Điều cơ bản nhất là tác phong đã không lọt mắt, La Ngữ Tịch mở hồ sơ xin việc của cô ta ra xem, nhìn thấy vị trí ứng tuyển liền không nhịn được quay sang Hạc Tư Đằng bóng gió: "Ồ, ra là cô ấy ứng tuyển vị trí trợ lý tổng giám đốc. Vậy xin hỏi, Hạc tổng thấy thế nào?"1
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.