Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em
Chương 47: Mê muội (1)
Erly
03/06/2022
Hoàn thành xong nhiệm vụ, nhóm ekip ra về trước, La Ngữ Tịch tranh thủ thời gian trở về phòng để thay váy.
Cô vốn còn đang đau đầu nghĩ xem nên chọn bộ váy nào trong số váy đã mua, nhưng ngay khi vừa mở cửa phòng, trên giường đã được đặt sẵn một chiếc váy trắng, thiết kế theo kiểu cổ áo hình chữ V, tay dài phồng, dáng dài trên gối thắt eo.
Hiếm có cơ hội để thấy được sự chu đáo của Hạc Tư Đằng, La Ngữ Tịch phải thừa nhận anh đã thay đổi rất nhiều, nhưng đồng thời lại lo lắng giữa cả hai sẽ vượt qua giới hạn ban đầu.
Tuy không giỏi chuyện yêu đương, La Ngữ Tịch lại hiểu rõ thứ cảm xúc Hạc Tư Đằng dành cho cô chỉ đơn giản là tò mò, tiếp đó là vì dục vọng lấn át lý trí, cuối cùng cũng chẳng có thứ tình cảm gọi là yêu thật lòng.
Lấy lại tinh thần, La Ngữ Tịch bắt đầu thay váy. Qua một hồi, trong lúc cô còn đang loay hoay tìm cách kéo khoá váy sau lưng, cửa phòng đột nhiên bật mở.
Theo phản xạ tự nhiên, La Ngữ Tịch lập tức quay chỗ thiếu kín đáo trên người mình tránh đi, đồng thời lúc này lại thấy Hạc Tư Đằng hiên ngang bước vào.
Từ tóc tai đến quần áo của Hạc Tư Đằng đều đã tự chuẩn bị cho bản thân xong xuôi. Thấy La Ngữ Tịch vẫn còn lơ ngơ, anh không nói lời nào trực tiếp bước đến xoay người cô lại, cầm khoá kéo kéo lên.
Khi khoá kéo được kéo lên đến phía trên, nhìn thấy dây áo ngực trên lưng La Ngữ Tịch được cài hai móc chắc chắn, bỗng nhiên ánh mắt Hạc Tư Đằng trở nên mờ đục, bàn tay ngứa ngáy muốn tháo ra.
Lý trí khống chế bản thân vẫn còn sót lại, Hạc Tư Đằng nhanh chóng giúp La Ngữ Tịch kéo khoá.
Đến bảy giờ, việc sửa soạn hoàn tất, Hạc Tư Đằng cùng La Ngữ Tịch rời nhà đến địa điểm của bữa tiệc.
Xe dừng lại ở trước cửa chính của khách sạn, nhân viên trực sẵn ngoài cửa nhanh chóng đến mở cửa, thay khách lái xe vào tầng hầm đỗ xe.
Thay vì để La Ngữ Tịch khoác tay, Hạc Tư Đằng lại chủ động nắm bàn cô cùng đi vào trong. Bước vào hội trường bữa tiệc, không gian sang trọng đông khách mời tham dự, từ những nghệ sĩ có tiếng trong showbiz cho đến người những có tầm ảnh hưởng trong giới đều có mặt.
Đây không phải lần đầu tiên La Ngữ Tịch thấy người nổi tiếng, nhưng thấy nhiều người ăn mặc, trang điểm nổi bật ở chung một chỗ liền có cảm giác bị ngộp.
Từ lúc La Ngữ Tịch theo Hạc Tư Đằng vào hội trường, lần lượt hết người này đến người khác đều chủ động bước đến bắt chuyện với anh. Xét vào tình hình hiện tại, việc Hạc Tư Đằng ăn chơi không hẳn xấu, ít ra thì nhờ ra ngoài ăn chơi nên mối quan hệ quen biết cũng được kha khá.
Nhờ vào tiếng tăm của Hạc Tư Đằng, những cặp mắt hướng về La Ngữ Tịch đều đầy ý hiếu kỳ. Trong giới phức tạp như showbiz, các mối quan hệ thật giả đều lẫn lộn, thứ người ta quan tâm nhất chính là lợi ích.
Sau một hồi chào hỏi, Hạc Tư Đằng đưa La Ngữ Tịch về bàn ngồi xuống trước.
Cả hai ngồi còn chưa nóng chỗ, Jason từ xa đã loi nhoi đến gần, vừa thấy mặt La Ngữ Tịch, nét hớn hở trên mặt anh ta liền gượng gạo đi trông thấy.
Trái ngược với dáng vẻ chột dạ của Jason, Hạc Tư Đằng điềm nhiên chỉ tay thẳng mặt anh ta, tố cáo với La Ngữ Tịch: "Người tháo nhẫn tôi lần trước là hắn."
Nụ cười thân thiện trên môi La Ngữ Tịch thoáng chốc trở nên nguy hiểm, Jason nhận thức được bất lợi đang nghiêng về phía mình, anh ta vội tố cáo ngược: "Cậu ta cũng chẳng tốt lành, một lần ôm tận hai em gái."
"Gì?!" Hạc Tư Đằng như có tật giật mình vội vàng cao giọng muốn phản bác, nhưng vô tình chạm phải biểu cảm lạnh lùng của La Ngữ Tịch đang liếc mình, cổ họng anh tựa như bị nghẹn lại.
Giây trước La Ngữ Tịch còn đang cười, sang giây sau đã đổi sắc mặt, Jason sợ gây hoạ nên vội vàng tìm cớ tránh trước, để lại hậu quả gây ra từ nãy giờ cho Hạc Tư Đằng tự gánh.
Jason vừa rời đi, Hạc Tư Đằng nhanh chóng mở lời biện minh: "Tôi..."
Hạc Tư Đằng còn chưa kịp nói, La Ngữ Tịch đã lạnh nhạt quay mặt đi. Anh khẽ thở dài một hơi cam chịu, vô tình thấy khoảng cách ngồi giữa cả hai hơi xa, anh liền nắm lấy thành ghế cô đang ngồi kéo về phía mình.
Do bất ngờ không kịp trở tay, La Ngữ Tịch theo đà ngã người vào lòng Hạc Tư Đằng. Ngẩng đầu bắt gặp biểu cảm có phần đắc ý hưởng thụ của anh, cô nhất thời không nhịn được giơ tay nhéo mạnh lỗ tai anh.
Bị ức hiếp nơi đông người, Hạc Tư Đằng không hề nổi giận, tay nắm lấy bàn tay của La Ngữ Tịch đang nhéo, mặt mày nhăn nhó nhưng miệng vẫn tươi cười. Trong lúc cả hai đang "tình tứ", nhiều cặp mắt của những người có mặt tại bữa tiệc hiếu kỳ dõi theo.
Bỗng nhiên, Jason lần nữa xuất hiện, nhưng lần này sắc mặt có phần nghiêm trọng hơn. Biểu tình anh ta có phần thận trọng, thấp giọng nói với Hạc Tư Đằng: "Có người muốn gặp cậu."
Hạc Tư Đằng phản ứng chậm rì rì, từ từ đứng dậy, thuận tay kéo La Ngữ Tịch theo.
Thế nhưng, vừa thấy Hạc Tư Đằng muốn đưa La Ngữ Tịch đi cùng, Jason vội ẩn ý nhắc nhở: "Để cô ấy ở đây được rồi."
Hạc Tư Đằng rất nhanh hiểu ý Jason, anh thận trọng nhìn qua La Ngữ Tịch, miễn cưỡng mở lời: "Em đợi ở đây, tôi sẽ quay lại ngay."
Cô vốn còn đang đau đầu nghĩ xem nên chọn bộ váy nào trong số váy đã mua, nhưng ngay khi vừa mở cửa phòng, trên giường đã được đặt sẵn một chiếc váy trắng, thiết kế theo kiểu cổ áo hình chữ V, tay dài phồng, dáng dài trên gối thắt eo.
Hiếm có cơ hội để thấy được sự chu đáo của Hạc Tư Đằng, La Ngữ Tịch phải thừa nhận anh đã thay đổi rất nhiều, nhưng đồng thời lại lo lắng giữa cả hai sẽ vượt qua giới hạn ban đầu.
Tuy không giỏi chuyện yêu đương, La Ngữ Tịch lại hiểu rõ thứ cảm xúc Hạc Tư Đằng dành cho cô chỉ đơn giản là tò mò, tiếp đó là vì dục vọng lấn át lý trí, cuối cùng cũng chẳng có thứ tình cảm gọi là yêu thật lòng.
Lấy lại tinh thần, La Ngữ Tịch bắt đầu thay váy. Qua một hồi, trong lúc cô còn đang loay hoay tìm cách kéo khoá váy sau lưng, cửa phòng đột nhiên bật mở.
Theo phản xạ tự nhiên, La Ngữ Tịch lập tức quay chỗ thiếu kín đáo trên người mình tránh đi, đồng thời lúc này lại thấy Hạc Tư Đằng hiên ngang bước vào.
Từ tóc tai đến quần áo của Hạc Tư Đằng đều đã tự chuẩn bị cho bản thân xong xuôi. Thấy La Ngữ Tịch vẫn còn lơ ngơ, anh không nói lời nào trực tiếp bước đến xoay người cô lại, cầm khoá kéo kéo lên.
Khi khoá kéo được kéo lên đến phía trên, nhìn thấy dây áo ngực trên lưng La Ngữ Tịch được cài hai móc chắc chắn, bỗng nhiên ánh mắt Hạc Tư Đằng trở nên mờ đục, bàn tay ngứa ngáy muốn tháo ra.
Lý trí khống chế bản thân vẫn còn sót lại, Hạc Tư Đằng nhanh chóng giúp La Ngữ Tịch kéo khoá.
Đến bảy giờ, việc sửa soạn hoàn tất, Hạc Tư Đằng cùng La Ngữ Tịch rời nhà đến địa điểm của bữa tiệc.
Xe dừng lại ở trước cửa chính của khách sạn, nhân viên trực sẵn ngoài cửa nhanh chóng đến mở cửa, thay khách lái xe vào tầng hầm đỗ xe.
Thay vì để La Ngữ Tịch khoác tay, Hạc Tư Đằng lại chủ động nắm bàn cô cùng đi vào trong. Bước vào hội trường bữa tiệc, không gian sang trọng đông khách mời tham dự, từ những nghệ sĩ có tiếng trong showbiz cho đến người những có tầm ảnh hưởng trong giới đều có mặt.
Đây không phải lần đầu tiên La Ngữ Tịch thấy người nổi tiếng, nhưng thấy nhiều người ăn mặc, trang điểm nổi bật ở chung một chỗ liền có cảm giác bị ngộp.
Từ lúc La Ngữ Tịch theo Hạc Tư Đằng vào hội trường, lần lượt hết người này đến người khác đều chủ động bước đến bắt chuyện với anh. Xét vào tình hình hiện tại, việc Hạc Tư Đằng ăn chơi không hẳn xấu, ít ra thì nhờ ra ngoài ăn chơi nên mối quan hệ quen biết cũng được kha khá.
Nhờ vào tiếng tăm của Hạc Tư Đằng, những cặp mắt hướng về La Ngữ Tịch đều đầy ý hiếu kỳ. Trong giới phức tạp như showbiz, các mối quan hệ thật giả đều lẫn lộn, thứ người ta quan tâm nhất chính là lợi ích.
Sau một hồi chào hỏi, Hạc Tư Đằng đưa La Ngữ Tịch về bàn ngồi xuống trước.
Cả hai ngồi còn chưa nóng chỗ, Jason từ xa đã loi nhoi đến gần, vừa thấy mặt La Ngữ Tịch, nét hớn hở trên mặt anh ta liền gượng gạo đi trông thấy.
Trái ngược với dáng vẻ chột dạ của Jason, Hạc Tư Đằng điềm nhiên chỉ tay thẳng mặt anh ta, tố cáo với La Ngữ Tịch: "Người tháo nhẫn tôi lần trước là hắn."
Nụ cười thân thiện trên môi La Ngữ Tịch thoáng chốc trở nên nguy hiểm, Jason nhận thức được bất lợi đang nghiêng về phía mình, anh ta vội tố cáo ngược: "Cậu ta cũng chẳng tốt lành, một lần ôm tận hai em gái."
"Gì?!" Hạc Tư Đằng như có tật giật mình vội vàng cao giọng muốn phản bác, nhưng vô tình chạm phải biểu cảm lạnh lùng của La Ngữ Tịch đang liếc mình, cổ họng anh tựa như bị nghẹn lại.
Giây trước La Ngữ Tịch còn đang cười, sang giây sau đã đổi sắc mặt, Jason sợ gây hoạ nên vội vàng tìm cớ tránh trước, để lại hậu quả gây ra từ nãy giờ cho Hạc Tư Đằng tự gánh.
Jason vừa rời đi, Hạc Tư Đằng nhanh chóng mở lời biện minh: "Tôi..."
Hạc Tư Đằng còn chưa kịp nói, La Ngữ Tịch đã lạnh nhạt quay mặt đi. Anh khẽ thở dài một hơi cam chịu, vô tình thấy khoảng cách ngồi giữa cả hai hơi xa, anh liền nắm lấy thành ghế cô đang ngồi kéo về phía mình.
Do bất ngờ không kịp trở tay, La Ngữ Tịch theo đà ngã người vào lòng Hạc Tư Đằng. Ngẩng đầu bắt gặp biểu cảm có phần đắc ý hưởng thụ của anh, cô nhất thời không nhịn được giơ tay nhéo mạnh lỗ tai anh.
Bị ức hiếp nơi đông người, Hạc Tư Đằng không hề nổi giận, tay nắm lấy bàn tay của La Ngữ Tịch đang nhéo, mặt mày nhăn nhó nhưng miệng vẫn tươi cười. Trong lúc cả hai đang "tình tứ", nhiều cặp mắt của những người có mặt tại bữa tiệc hiếu kỳ dõi theo.
Bỗng nhiên, Jason lần nữa xuất hiện, nhưng lần này sắc mặt có phần nghiêm trọng hơn. Biểu tình anh ta có phần thận trọng, thấp giọng nói với Hạc Tư Đằng: "Có người muốn gặp cậu."
Hạc Tư Đằng phản ứng chậm rì rì, từ từ đứng dậy, thuận tay kéo La Ngữ Tịch theo.
Thế nhưng, vừa thấy Hạc Tư Đằng muốn đưa La Ngữ Tịch đi cùng, Jason vội ẩn ý nhắc nhở: "Để cô ấy ở đây được rồi."
Hạc Tư Đằng rất nhanh hiểu ý Jason, anh thận trọng nhìn qua La Ngữ Tịch, miễn cưỡng mở lời: "Em đợi ở đây, tôi sẽ quay lại ngay."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.