Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em
Chương 79: Trái tim thua lý trí (1)
Erly
03/06/2022
Trước lời đề nghị của Hạc Tư Đằng, La Ngữ Tịch bối rối đến nóng cả mặt mày, nếu bảo cô đánh anh có lẽ sẽ dễ dàng hơn là chủ động hôn anh.
Giữa lúc La Ngữ Tịch còn đang chìm đắm trong sự xấu hổ, Hạc Tư Đằng lại nhanh hơn một bước cởi áo ngủ trên người cô ra.
Thời gian đầu khi ngủ chung, La Ngữ Tịch ăn mặc nhiều lớp quần áo vô cùng kín đáo, nhưng hiện tại chỉ cần cởi một lớp áo, "cảnh xuân xanh" đã hiện lên trong tầm mắt.
Hạc Tư Đằng ngẩng đầu, nhướn người đến hôn lên môi La Ngữ Tịch. Những cánh môi mềm mại cuốn lấy nhau, không còn sự vồ vập như lúc đầu, giờ đây chỉ còn là sự nhẹ nhàng bao phủ.
Hơi thở nam tính nặng nề của Hạc Tư Đằng toả ra càng lúc càng rõ rệt, đồng thời cũng là thời điểm lưỡi anh tiến sâu vào trong khoang miệng La Ngữ Tịch.
So với lần đầu, cảm giác lo lắng giảm đi hẳn, sự mong chờ lại tăng dần lên. Đầu óc La Ngữ Tịch vẫn luôn tự nhắc nhở bản thân tỉnh táo, nhưng bản thân lại chẳng hề có bất kỳ hành động phản kháng hay từ chối nào.
Nụ hôn quá sâu, kéo dài quá lâu, dù ngọt ngào đến mấy thì La Ngữ Tịch vẫn không đủ oxi để thở. Bờ ngực cô căng phồng rồi hạ xuống, tựa như muốn vơ vét chút không khí để duy trì hô hấp.
La Ngữ Tịch đối với những chuyện này cực kỳ vụng về, Hạc Tư Đằng bảo cô thở bằng mũi, nhưng vào giây phút căng thẳng tâm trí cô lại loạn hết lên.
Nhận ra hơi thở La Ngữ Tịch yếu dần, Hạc Tư Đằng từ tốn di chuyển nụ hôn lướt qua cằm cô, thấp xuống cổ, lần lượt hôn lên xương quai xanh và dừng lại ở "đoá hoa nở rộ" mời gọi.
Ngực La Ngữ Tịch không quá to, nhưng Hạc Tư Đằng lại cảm thấy rất vừa mắt. Khi ở công ty cô luôn mặc áo sơ mi trắng kín cổng cao tường, vừa thanh lịch lại vừa có nét hấp dẫn thần bí.
Nghĩ đến cảnh tượng La Ngữ Tịch mặc đồng phục công sở, một ngày nào đó ngồi trên bàn làm việc của anh mà cởi ra từng chút... Đừng nói là nước bọt, ngay cả máu mũi của Hạc Tư Đằng cũng sắp chảy ròng ròng.1
Nơi hạ thân trướng lên biểu tình nhắc nhở, từ thực tế đến lý trí của Hạc Tư Đằng đều ngập tràn hình ảnh của La Ngữ Tịch.
Hạc Tư Đằng như bị thôi miên, cúi đầu ngậm lấy một bên ngực của La Ngữ Tịch, răng lưỡi thay nhau "hành hạ" tâm điểm kích thích.
Lưng quần của La Ngữ Tịch bị Hạc Tư Đằng kéo xuống qua khỏi mông, sau đó cởi ra ném sang một bên cùng với chăn đang đắp. Chiếc khăn quấn hờ hững trượt ra trên hông anh cũng được quăng đi cho khỏi vướng víu.
Hai bầu ngực của La Ngữ Tịch hết bị hôn rồi cắn đến ửng đỏ, trên làn da trắng đầy rẫy vết hôn và dấu răng do Hạc Tư Đằng để lại.
Nụ hôn mờ ám trải dài trên thân thể La Ngữ Tịch, khi đôi môi Hạc Tư Đằng xuống khỏi bụng dưới, tứ chi cô đã sớm mềm nhũn.
La Ngữ Tịch nhấc cánh tay không chút sức lực đẩy đầu Hạc Tư Đằng, nhưng vốn chẳng hề lay chuyển được anh.
Hai chân La Ngữ Tịch bị tách ra vắt trên hai bên vai của Hạc Tư Đằng, chỗ nhạy cảm nhất trên cơ thể dần dần thu hẹp khoảng cách với gương mặt anh.
"Ư... Tư... Đa... ằng..."
Lưỡi Hạc Tư Đằng vừa chạm vào nơi mềm yếu nhất đối với La Ngữ Tịch lúc này, cô lập tức cong người, hai chân lại vô thức kẹp chặt cổ anh.
Động tác Hạc Tư Đằng không những không chịu dừng, ngược lại còn dùng lưỡi cố tình khoáy đảo nơi mẫn cảm rót ra mật ngọt chào đón bên dưới cơ thể La Ngữ Tịch.
La Ngữ Tịch muốn đẩy Hạc Tư Đằng ra, nhưng lời thoát ra khỏi cổ họng lại là những tiếng thở dốc, pha lẫn với tiếng rên rỉ ám muội.
"Hư... c..."
Cảm giác tê dại và ham muốn chồng chéo lên nhau, trong chốc lát tâm trí La Ngữ Tịch đã hoàn toàn mê loạn, từng tấc da tấc thịt trở nên ngứa ngáy không thể khống chế.
"T... ư... A..."
Cảm giác khoái cảm bất ngờ ập đến, thân dưới La Ngữ Tịch co giật, toàn thân run rẩy mất điều khiển, sự thoả mãn lan toả đến tận đỉnh đầu.
Không gian yên tĩnh thoáng chốc tràn ngập mùi vị nhục dục ái tình. Hạc Tư Đằng thẳng lưng dậy, ngồi quỳ trên đệm, đưa mắt nhìn da thịt ửng hồng của La Ngữ Tịch.
Trên người La Ngữ Tịch dính nháp bởi một lớp mồ hôi mỏng, đường chân tóc ướt sũng, hàng mi đen cũng ẩm ướt ở khoé đuôi.
Hạc Tư Đằng bỗng rời giường, nhưng rất nhanh đã quay lại. Anh vẫn giữ tư thế ngồi quỳ, tách hai chân La Ngữ Tịch gác sang hai bên hông anh.
La Ngữ Tịch nằm bất động một chỗ, ý thức vẫn còn chút vương vấn cảm giác sung sướng bay bổng vừa trải qua.
Hạc Tư Đằng chồm người về trước, chống khuỷu tay lên đệm giữ khoảng cách nhất định với La Ngữ Tịch nằm bên dưới mình.
Quan sát biểu tình có phần hưởng thụ của La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng khẽ cong môi cười bí ẩn, thẳng thừng hỏi: "Thích không? Thích lưỡi anh hơn, hay thích "em" anh hơn?"
Con ngươi đang dừng một điểm của cô chậm chạp chuyển động, tầm mắt hướng về phía Hạc Tư Đằng phía trên mình.
La Ngữ Tịch còn chưa kịp đáp, Hạc Tư Đằng bỗng dùng răng xé vỏ "ba con sâu" ngay trước mặt cô... bằng biểu cảm hết sức gợi tình.
Giữa lúc La Ngữ Tịch còn đang chìm đắm trong sự xấu hổ, Hạc Tư Đằng lại nhanh hơn một bước cởi áo ngủ trên người cô ra.
Thời gian đầu khi ngủ chung, La Ngữ Tịch ăn mặc nhiều lớp quần áo vô cùng kín đáo, nhưng hiện tại chỉ cần cởi một lớp áo, "cảnh xuân xanh" đã hiện lên trong tầm mắt.
Hạc Tư Đằng ngẩng đầu, nhướn người đến hôn lên môi La Ngữ Tịch. Những cánh môi mềm mại cuốn lấy nhau, không còn sự vồ vập như lúc đầu, giờ đây chỉ còn là sự nhẹ nhàng bao phủ.
Hơi thở nam tính nặng nề của Hạc Tư Đằng toả ra càng lúc càng rõ rệt, đồng thời cũng là thời điểm lưỡi anh tiến sâu vào trong khoang miệng La Ngữ Tịch.
So với lần đầu, cảm giác lo lắng giảm đi hẳn, sự mong chờ lại tăng dần lên. Đầu óc La Ngữ Tịch vẫn luôn tự nhắc nhở bản thân tỉnh táo, nhưng bản thân lại chẳng hề có bất kỳ hành động phản kháng hay từ chối nào.
Nụ hôn quá sâu, kéo dài quá lâu, dù ngọt ngào đến mấy thì La Ngữ Tịch vẫn không đủ oxi để thở. Bờ ngực cô căng phồng rồi hạ xuống, tựa như muốn vơ vét chút không khí để duy trì hô hấp.
La Ngữ Tịch đối với những chuyện này cực kỳ vụng về, Hạc Tư Đằng bảo cô thở bằng mũi, nhưng vào giây phút căng thẳng tâm trí cô lại loạn hết lên.
Nhận ra hơi thở La Ngữ Tịch yếu dần, Hạc Tư Đằng từ tốn di chuyển nụ hôn lướt qua cằm cô, thấp xuống cổ, lần lượt hôn lên xương quai xanh và dừng lại ở "đoá hoa nở rộ" mời gọi.
Ngực La Ngữ Tịch không quá to, nhưng Hạc Tư Đằng lại cảm thấy rất vừa mắt. Khi ở công ty cô luôn mặc áo sơ mi trắng kín cổng cao tường, vừa thanh lịch lại vừa có nét hấp dẫn thần bí.
Nghĩ đến cảnh tượng La Ngữ Tịch mặc đồng phục công sở, một ngày nào đó ngồi trên bàn làm việc của anh mà cởi ra từng chút... Đừng nói là nước bọt, ngay cả máu mũi của Hạc Tư Đằng cũng sắp chảy ròng ròng.1
Nơi hạ thân trướng lên biểu tình nhắc nhở, từ thực tế đến lý trí của Hạc Tư Đằng đều ngập tràn hình ảnh của La Ngữ Tịch.
Hạc Tư Đằng như bị thôi miên, cúi đầu ngậm lấy một bên ngực của La Ngữ Tịch, răng lưỡi thay nhau "hành hạ" tâm điểm kích thích.
Lưng quần của La Ngữ Tịch bị Hạc Tư Đằng kéo xuống qua khỏi mông, sau đó cởi ra ném sang một bên cùng với chăn đang đắp. Chiếc khăn quấn hờ hững trượt ra trên hông anh cũng được quăng đi cho khỏi vướng víu.
Hai bầu ngực của La Ngữ Tịch hết bị hôn rồi cắn đến ửng đỏ, trên làn da trắng đầy rẫy vết hôn và dấu răng do Hạc Tư Đằng để lại.
Nụ hôn mờ ám trải dài trên thân thể La Ngữ Tịch, khi đôi môi Hạc Tư Đằng xuống khỏi bụng dưới, tứ chi cô đã sớm mềm nhũn.
La Ngữ Tịch nhấc cánh tay không chút sức lực đẩy đầu Hạc Tư Đằng, nhưng vốn chẳng hề lay chuyển được anh.
Hai chân La Ngữ Tịch bị tách ra vắt trên hai bên vai của Hạc Tư Đằng, chỗ nhạy cảm nhất trên cơ thể dần dần thu hẹp khoảng cách với gương mặt anh.
"Ư... Tư... Đa... ằng..."
Lưỡi Hạc Tư Đằng vừa chạm vào nơi mềm yếu nhất đối với La Ngữ Tịch lúc này, cô lập tức cong người, hai chân lại vô thức kẹp chặt cổ anh.
Động tác Hạc Tư Đằng không những không chịu dừng, ngược lại còn dùng lưỡi cố tình khoáy đảo nơi mẫn cảm rót ra mật ngọt chào đón bên dưới cơ thể La Ngữ Tịch.
La Ngữ Tịch muốn đẩy Hạc Tư Đằng ra, nhưng lời thoát ra khỏi cổ họng lại là những tiếng thở dốc, pha lẫn với tiếng rên rỉ ám muội.
"Hư... c..."
Cảm giác tê dại và ham muốn chồng chéo lên nhau, trong chốc lát tâm trí La Ngữ Tịch đã hoàn toàn mê loạn, từng tấc da tấc thịt trở nên ngứa ngáy không thể khống chế.
"T... ư... A..."
Cảm giác khoái cảm bất ngờ ập đến, thân dưới La Ngữ Tịch co giật, toàn thân run rẩy mất điều khiển, sự thoả mãn lan toả đến tận đỉnh đầu.
Không gian yên tĩnh thoáng chốc tràn ngập mùi vị nhục dục ái tình. Hạc Tư Đằng thẳng lưng dậy, ngồi quỳ trên đệm, đưa mắt nhìn da thịt ửng hồng của La Ngữ Tịch.
Trên người La Ngữ Tịch dính nháp bởi một lớp mồ hôi mỏng, đường chân tóc ướt sũng, hàng mi đen cũng ẩm ướt ở khoé đuôi.
Hạc Tư Đằng bỗng rời giường, nhưng rất nhanh đã quay lại. Anh vẫn giữ tư thế ngồi quỳ, tách hai chân La Ngữ Tịch gác sang hai bên hông anh.
La Ngữ Tịch nằm bất động một chỗ, ý thức vẫn còn chút vương vấn cảm giác sung sướng bay bổng vừa trải qua.
Hạc Tư Đằng chồm người về trước, chống khuỷu tay lên đệm giữ khoảng cách nhất định với La Ngữ Tịch nằm bên dưới mình.
Quan sát biểu tình có phần hưởng thụ của La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng khẽ cong môi cười bí ẩn, thẳng thừng hỏi: "Thích không? Thích lưỡi anh hơn, hay thích "em" anh hơn?"
Con ngươi đang dừng một điểm của cô chậm chạp chuyển động, tầm mắt hướng về phía Hạc Tư Đằng phía trên mình.
La Ngữ Tịch còn chưa kịp đáp, Hạc Tư Đằng bỗng dùng răng xé vỏ "ba con sâu" ngay trước mặt cô... bằng biểu cảm hết sức gợi tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.