Chương 4
Phong Lộng
31/03/2017
CHƯƠNG 3
Trương Nguyệt Lãng bị hắn đắc ý nhào nắn khiến cả người khẽ run lên, ngay cả hô hấp cũng không thể khống chế, lông mi bất giác trở nên ẩm ướt, cố nhịn hồi lâu mới đem môi dưới đang cắn chặt buông ra một chút , khó khăn nói :
” Không….. Không có mặc …..” ( :”> )
” Vậy phía dưới y phục của sư huynh là để trống a ? “
Trương Nguyệt Lãng bị hắn hỏi như vậy khiến cho cả gương mặt ửng đỏ hết cả lên. Gương mặt anh tuấn lại phảng phất một chút phong tình không ngờ tới được.
” Có phải là trống trơn hay không vậy ?” Thụy Thanh ghé sát vào lỗ tai hắn thổi nhẹ, đắc ý nhìn vành tai ôn nhuận phía dưới mẫn cảm khẽ chuyển động, mập mờ hỏi :
” Sư huynh giỏi a ? Trên đài, mỗi lần ta nhìn ngươi, ngươi đều né tránh tầm mắt của ta. Có phải hay không khi bị ta nhìn, phía dưới liền trở nên cứng rắn ?”
” Không phải…… ” Nguyệt Lãng cắn chặt răng nói .
” Dám nói dối với ta a, sang năm cũng đừng mong trông thấy ta tại cuộc so tài ngoạn vật nữa. Sư huynh cũng biết là đối với những thứ như ngoạn cổ trân vật, từ trước đến nay ta đều không có hứng thú .”
” Này …… “
” Mau nói sự thật cho ta nghe đi .”
“…….”
” Nói hay không ?”
” Phải ….. “
Thụy Thanh đắc ý cười mang theo hơi thở nóng ấm truyền nhẹ vào tai khiến cho Trương Nguyệt Lãng như bị thiêu đốt cả người nhũn đi.
” Nói lại sự thật cho ta nghe đi, sư huynh .”
” Là vừa bị ngươi nhìn thấy liền …. liền …… liền cứng lên .”
” Sư huynh thực ngoan a .”
Thụy Thanh hài lòng thơm nhẹ một cái lên mặt hắn , ôn nhu nói :
” Chúng ta một năm mới gặp nhau được một lần, sư huynh có nhớ ta không ? Nhớ đến trước kia khi còn học tại chỗ của sư phụ, có thể mỗi ngày đều ở cùng chỗ với sư huynh, muốn hôn thì hôn, muốn ôm thì ôm, bất cứ khi nào cũng được .”
Vừa nói vừa đem con mồi bao bọc lại không cho rời ra.
Chiếc quần lụa cởi xuống, Trương Nguyệt Lãng bên trong quả nhiên không mang tiết khố, bắp đùi trắng như tuyết vừa rồi bị Thụy Thanh bá đạo một trận bên ngoài quần nên giờ khiến cho lộ ra cả một mảng phiếm hồng.
Ánh mắt Thụy Thanh nhất thời nóng rực lên .
” Sư huynh, nơi này của ngươi so với nữ nhân còn trơn mềm hơn a .” Đầu ngón tay khẽ đảo lên trên bắp đùi.
Tay Thụy Thanh chạm nhẹ nhàng vào địa phương phiếm hồng kia khiến cho cả cơ thể phía dưới giật mình nhảy lên, Trương Nguyệt Lãng lập tức hơi đứng cách ra, lại bị Thụy Thanh ranh mãnh đẩy ngã xuống chiếc ghế bành tại mật thất chuyên dùng cho khách nhân.
” Thưởng Tâm Trai này làm chủ nhà coi như cũng không tệ lắm, ngay cả ở nơi này cũng dùng chiếc ghế cổ từ thời nhà Lê .”
Thụy Thanh bình thản khen một câu, cử chỉ tao nhã đem hai chân của Trương Nguyệt Lãng mở rộng ra đặt trên hai bên tay vịn của ghế bành.
Hạ thể trần trụi cùng với tư thế mở rộng hai chân làm cho Trương Nguyệt Lãng đỏ bừng hết cả mặt.
” Sư ….. sư đệ …….. “
” Sư huynh không vui sao? Nếu sư huynh không muốn thì cũng không sao, ta bây giờ lập tức đi ra . “
Thụy Thanh không chút nào miễn cưỡng, dừng lại ngay, dù bận cũng vẫn ung dung tại đây chờ lựa chọn của Nguyệt Lãng.
Gương mặt tuấn mỹ dưới ánh nến lộ ra vẻ góc cạnh rõ ràng làm tăng thêm một cỗ uy thế cường hãn.
Tựa như vật phẩm triển lãm đang bày trên ghế bành, Trương Nguyệt Lãng sửng sốt một chút, trên mày hiện lên một tia bất đắc dĩ, cắn cắn môi đấu tranh suy nghĩ trong giây lát , thấp giọng nói :
” Nói giỡn gì vậy, tại sao hơi động một tý là lại nói đi ra ?” Khuôn mặt anh tuấn trở nên có chút uất ức.
Thụy Thanh hài lòng nở nụ cười, thần bí nói :
” Ta thích nói như thế, nếu ngươi không nghe lời thì ta chẳng những đi mà nói chừng còn không bao giờ ….. để ý đến ngươi nữa. Bất quá thân thể *** đãng của sư huynh trừ ta ra chỉ sợ trên thế gian không còn ai có thể thỏa mãn được.”
Miệng hắn nói ra thì đơn giản nhẹ nhàng, kỳ thật thân thể trắng nõn nà xinh đẹp của nam nhân kia đã hấp dẫn từ sâu trong tâm hắn, nhìn lên xương quai với đường nét tinh xảo kia , cả người hắn giống như bị thiêu đốt nóng bỏng lên.
Thụy Thanh một bên tà khí cười, một bên cố kiềm chế không ngừng tới gần. Vừa mới hôn lên đôi môi phiếm hồng kia, nhưng Trương Nguyệt Lãng suốt từ nãy cũng không biết là đang nghĩ gì, không ngờ lại đem mặt quay đi, thấp giọng nói :
” Ngươi muốn đi cứ đi , ai luyến tiếc ngươi chứ ?”
Hai chân co rụt lại, tay vịn lên trên ghế tránh né Thụy Thanh.
Thụy Thanh ngẩn cả người ra.
” Ta ….. “ Trương Nguyệt Lãng ngồi xuống nhặt lên từng kiện, từng kiện y phục của hắn lên, đôi môi run run nói :
” Ta biết ngươi chê ta, ngươi thì tốt rồi, trong nhà có tiền, bây giờ lại là đại sư ngoạn vật giám thưởng. Người muốn cầu hôn ngươi… cơ hồ đông đến mức xếp đến tận cửa cũng không đủ, hơn nữa mỗi ngày còn giống như phong lưu công tử đi du sơn ngoạn thủy, mỹ nhân ngươi biết cũng nhiều lắm, giờ nhìn thấy ta đã muốn đi hẳn là………”
Thụy Thanh lần đầu tiên thấy sư huynh như vậy, hoàn toàn trở tay không kịp .
Nghe Trương Nguyệt Lãng tức giận nói một trận sau đó chỉnh đốn quần áo đứng lên, Thụy Thanh tức khắc hồi phục lại tinh thần , tiến đến giữ chặt lấy Nguyệt Lãng.
” Ngươi nói cái gì ?”
Thụy Thanh tướng mạo khi bình thường thì thanh tú, khi lông mày dựng thẳng lên thì lập tức dọa người hơn, hai tay hung hăng cầm lấy mặt của Trương Nguyệt Lãng :
” Ai nói ta biết nhiều mỹ nhân ? Ai nói ta không muốn quan tâm tới ngươi ? “
” Ngô …….. ” Trương Nguyệt Lãng khí lực đấu không lại vị sư đệ mỹ nhân này, bị ấn thẳng đến góc tường hai tay bị giữ chặt trên đầu, đôi tay đang giữ hắn giống như cặp kìm xiết mạnh khiến cho cổ tay hắn mơ hồ đau đến nhíu mày. Nhưng vẻ mặt vẫn quật cường ngẩng lên nói :
” Chính là ngươi vừa mới nói ……… nói …..”
” Vẫn còn muốn tranh luận ?” Thụy Thanh hừ lạnh, cúi đầu xuống chiếc cổ trắng nõn của Nguyệt Lãng cắn chặt, thẳng cho đến khi nghe thấy Nguyệt Lãng kêu đau ” Ô ” một tiếng mới hơi bất giận. Ngẩng đầu lên khí thế bức người nhìn chằm chằm vào hắn,
” Ngươi nói ta không tốt ? Ta còn chưa hỏi ngươi, một năm lão nhân nhà ngươi an bài cho ngươi không dưới hai mươi thiếp thân, không biết có tiểu thư nào câu dẫn được ngươi chưa ?”
Bàn tay đi dần xuống bên dưới sờ mó, gắt gao cầm chặt lấy mệnh căn mẫn cảm nhất của sư huynh.
” Ta không có….. Ô……..”
Hạ thể đột nhiên bị hắn hung hăng xoa nắn, Trương Nguyệt Lãng vừa nói được mấy chữ đã không thể thốt thêm được tý nào nữa. Lồng ngực kịch liệt nhấp nhô lên xuống, một mảng da thịt trắng như tuyết lộ ra hai khỏa thù du hồng phấn đến mê người.
” Bộ dạng của ngươi thật là *** đãng a .”
Thụy Thanh hô hấp đột nhiên trầm xuống, nhịn không được vừa cắn nhẹ lên một bên thù du của hắn, vừa khinh thường giễu cợt :
” Không có? Chúng ta một năm mới gặp nhau được một lần, ngươi nghĩ rằng ta không thể biết được việc trêu hoa ghẹo nguyệt của ngươi? Nằm mơ ! Ta lúc nào cũng có thể nhìn thấy ngươi, ngươi đừng có để ta thấy được Từ gia nhị tiểu thư lần thứ hai ! “
Ngậm chặt trong miệng khỏa đỏ hồng ngọt mềm, giống như muốn dùng hết sức đem nó kéo ra khỏi ***g ngực kia.
” Từ gia nhị tiểu thư cái gì, đó là cha ta ……. A! Sư đệ ô ….. “
Trước ngực bùng nổ lên cảm giác ngọt ngào hòa lẫn cùng đau đớn làm cho Trương Nguyệt Lãng liều mạng ngửa ra sau, cố ngẩng đầu lên hé môi thở dốc , ” Ngô kia…….. Không……..”
” Câm miệng .”
Trong lúc giày vò ***g ngực cũng không có quên mất việc tiếp tục đùa giỡn nam căn trần trụi phía bên dưới.
Cho dù đang cương, chỗ kia của sư huynh vẫn không thể ngờ được lộ ra vẻ ngây ngô.
Cái gọi là Ngoạn vật thế gia thanh cao kiêu ngạo cũng thật buồn cười, cái gì mà gia học sâu xa, tất cả phải lấy phong nhã làm chính, đem đời sau dạy đúng theo khuôn phép, quy củ, ngay cả “tự an ủi” cũng không biết làm thông thạo, sao giống như mình từ nhỏ đã biết được hết tất cả thú vui.
Sư huynh lần đầu tiên với mình, nửa cứng rắn kiên cường, nửa mềm mại yếu đuối, phản ứng so với tiểu xử nữ còn đáng yêu hơn. Rõ ràng so ra còn lớn hơn mình vài tháng tuổi, ở bên ngoài thoạt nhìn phong lưu phóng khoáng, khí vũ bất phàm, khi bị mình vụng trộm khi dễ thì lại yếu nhược khóc lóc.
Kỳ quái là việc khi dễ người sư huynh được các thiếu nữ khát khao ngưỡng mộ kia lại khiến chính mình sinh ra khoái cảm vô cùng mãnh liệt .
“Tha ta đi. . . . . . Sư đệ. . . . . . Ân. . . . . . Đau quá. . . . . .”
” Sợ đau sao còn dám không nghe lời ta ?”
Thụy Thanh hung hăng hành hạ đầu nhũ mềm mại kia, hàm răng lại một lần nữa cường hãn cắn chặt, thẳng cho đến khi đầu nhũ hoàn toàn sưng đỏ dựng đứng lên. Thậm chí ngay cả khi đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua cũng đều có thể khiến cho thân mình bên dưới run rẩy, sau khi cảm thấy bớt giận mới nhả ra. Hỏi giống như bức cung :
” Nói! Có phải hay không ngươi có thú vui mới cho nên hôm nay mới dám đối với ta tỏ ra nóng nảy ? Bây giờ thay đổi rồi, lá gan ngươi mới lớn như vậy a ?”
Thụy Thanh càng nghĩ sắc mặt càng thêm hung ác nham hiểm.
Không hề để ý tới gương mặt đối diện đang tràn lệ , tay xuyên qua khe hở của bắp đùi trắng nõn, trực tiếp chạm tới ngọc môn.
” Nghĩ rằng muốn bắt nạt, chèn ép ta ? Ngươi nằm mơ đi !”
Ngón tay không chút nào lưu tình khai thác triệt để bí huyệt của sư huynh.
Trương Nguyệt Lãng không chịu nổi phát ra thanh âm rên rỉ, cái cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể, cơ hồ đem thắt lưng hòa tan ra, thân thể không kìm được nghênh đón đầu ngón tay của sư đệ, ngoài miệng lại đứt quãng nói ra kiên trì cuối cùng :
” Hô ……. Hô….. Ô – rõ ràng ngươi là kẻ xấu trước………..Ô…….”
Eo nhỏ nhắn lay động khiến cho trái tim Thụy Thanh đập liên hồi.
Dáng vẻ như vậy nếu để cho nam nhân khác nhìn thấy còn không lập tức bị ăn đến xương cốt cũng không còn thừa ư? Huống chi người sư huynh này của mình một chút cảnh giác bảo vệ chính mình cũng đều không có.
Thụy Thanh càng thêm nghiến răng nghiến lợi phẫn nộ :
” Lúc trước khi còn ở chỗ sư phụ , tiểu huyệt này bị ta làm ngày làm đêm , sao đến bây giờ vẫn thật chặt như vậy ? Đáng ghét, cái miệng tham ăn ngươi sẽ không thừa dịp lúc ta không biết lại nếm qua nam nhân khác đó chứ? “
Như chợt tỉnh ngộ, ánh mắt lập tức mở to ra, hung dữ hỏi :
” Có phải hay không bởi vì vậy nên mới có thể dễ dàng đuổi ta đi ?”
Nghĩ tới địa phương chỉ có chính mình mới có thể xuyên qua lại để cho người khác chạm vào, lập tức ghen ghét căm giận đến không chịu nổi, ngón tay bên trong huyệt tìm được điểm nhạy cảm, hơi mãnh liệt dùng sức nhấn vào, mỗi lần ấn lại hỏi một câu :
” Có hay không sau lưng ta vụng trộm? Có hay không? “
Hạ thể Trương Nguyệt Lãng vốn đang dựng thẳng ngay tức khắc liền bắn ra sau đó lại tiếp tục vươn thẳng lên, da thịt toàn thân đều lộ ra sắc tình đỏ ửng.
Đầu gối phía sau như nhũn ra liền không thể đứng không vững.
” Không ……..”
” Có phải có nam nhân khác hay không ? Nói mau! “
” Không có, thật sự là không có ………”
” Gạt người! Chẳng lẽ nam nhân bên cạnh ngươi đều bị mù ? Đừng nói bên trong Trương phủ của ngươi đều là chuột mẹ hết nha, ta thấy mặc kệ là nam nhân hay nữ nhân cũng đều bị tiểu huyệt này câu dẫn lại , vừa mềm lại vừa nóng, ai không nghĩ đến việc muốn sờ lấy thì đúng là đồ ngốc! Ngươi nghe thấy ta nói không, nhất định là ngươi đã có thú vui mới! Ngươi nói thật cho ta! “
Trương Nguyệt Lãng bị oan uổng đến mức cơ hồ muốn thổ huyết.
Vị sư đệ này ở trước mặt mọi người đều vĩnh viễn bảo trì phong độ thành thục ổn trọng, chỉ khi nào hai người ở riêng một chỗ thì mới bắt đầu thể hiện tính gian xảo tùy hứng cuồng vọng làm càn, hơn nữa đáng sợ nhất chính là ……… Khi ăn phải dấm chua thì ngay cả con chuột cũng có thể bị xếp vào phạm vi ” tình địch ” .”
Bí huyệt đáng thương bị Thụy Thanh dùng đầu ngón tay xuyên trọc, nhiễu loạn, thắt lưng cơ hồ vỡ nát , thở hổn hển nói không thành tiếng,
” Ngươi……..Ngươi ………”
Bộ dạng lã chã nước mắt chính là khiến cho Thụy Thanh động tâm, tất cả huyết mạch trong cơ thể như trào ra, khố hạ dựng thẳng đứng lên.
” Mặc kệ ngươi có hay không .”
Hắn tách hai chân mềm nhũn của Trương Nguyệt Lãng ra, để phân thân của mình tại cửa huyệt đã được ngón tay khai thác, thô bạo nói : ” Dù sao sư huynh cũng là của ta .”
Cởi bỏ dây lưng, đem hạ thể nóng rực, chờ đợi đã lâu của mình công kích thẳng vào đối tượng.
” A !!! “
Bị vật cứng xuyên qua , đánh sâu vào trong thân thể khiến cho Trương Nguyệt Lãng nhịn không được phát ra âm thanh rất lớn.
Dường như một chút va chạm không có khả năng chạm tới chỗ sâu nhất, trong nháy mắt liền khuếch trương tới cực hạn, nhục bổng đâm vào tới tận cực điểm, sau đó nhanh chóng rút ra phân nửa, không hề thương lượng lại tiếp tục chọc vào toàn bộ. ( nói chung là đánh địch không hề khoan nhượng, cực kỳ mãnh liệt =)) )
“Ân. . . . . . Ô. . . . . . Sư đệ. . . . . .”
Thở hổn hển, Trương Nguyệt Lãng chưa kịp nói câu kế tiếp, gương mặt đang giận dữ kia đã dừng lại, Thụy Thanh đột nhiên rút ra nhục bổng đã ướt sũng thể dịch, ôm lấy hắn nhấc lên.
Hai đầu gối giơ cao ôm chặt lấy hai bên thắt lưng. Đem thân hình nặng nề lần thứ hai áp lên.
Có cơ thể hỗ trợ, nhục bổng đâm vào càng thêm có lực. ( Lúc nãy đứng đã thế, bây h nằm thì…. :-ss )
Chỗ mập hợp đã có chứa thủy dịch lại thêm phòng mật thất bốn bức tường kín khiến cho âm thanh phát ra càng thêm vang vọng rõ ràng.
Phốc, phốc, phốc…….. thêm vào tiếng thở dồn dập chỉ khi hai thân thể ở hợp làm một mới có thể phát ra , khiến kẻ khác nghe thấy mà thẹn không chịu nổi.
” Ô ……….. “
Cảm giác như đến dạ dày cũng bị xâm phạm, nghiệm trọng gặm nhấm dần dần ý chí vị thiếu chủ Thanh Dật Các. Cùng với sự tập kích của nhục bổng, đau đớn đã sớm thành thuốc tê, khoái cảm theo phần eo một trận lại một trận đánh sâu vào mà đến.
Phần bên trong phải chịu đựng vô số lần thứ to lớn kia đi tới cực điểm, co rút lại, rồi lại tới cực điểm, giống như đang bị giáo huấn khắc nghiệt, dần dần vì để sinh tồn mà hiểu được phải tự động co rút lại bao bọc, lấy lòng nhục bổng đang chà đạp nó .
Thụy Thanh nhẹ nhàng khoan khái hít nhẹ một ngụm khí thật dài,
” Ngươi a, cái miệng nhỏ nhắn càng ngày càng khéo làm việc. “
Đem bàn chân trắng như tuyết nhấc lên, thay đổi tư thế một cái là có thể tiến đến chỗ sâu nhất trong cơ thể .
Thân hình thon dài, rắn chắc bên dưới mất đi năng lực phản kháng, tùy ý hắn thao túng.
Tuyệt không một chút nào ôn nhu xuyên qua, tầm nhìn không ngừng lay động, ngay cả đầu óc cũng trở nên mơ mơ màng màng, Trương Nguyệt Lãng chỉ có thể mở to mồm thở dốc, gắt gao ôm chặt lấy bả vai của vị sư đệ đáng giận kia. Tần suất tiến nhập đột nhiên nhanh hơn, bên trong bị đánh sâu vào làm cho Nguyệt Lãng lớn tiếng hét rầm lên.
Thụy Thanh từ bi ở trong cơ thể hắn bắn ra lần đầu.
” Hang động của sư huynh vẫn cứ ôn nhuyễn như vậy a. “
Phảng phất giống như lúc nãy mới chỉ là ăn sáng, sau khi qua vòng đầu tiên chỉ nhường cho sư huynh thở hổn hển một chút lại lập tức bắt đầu vòng hai.
Phốc! Bên trong lúc nãy vừa mới được lấp đầy bằng thể dịch, giờ nhục bổng đâm vào khiến cho âm thanh càng thêm rõ ràng.
Mới miễn cưỡng khôi phục một chút Trương Nguyệt Lãng lại lập tức kêu lên,
” Đừng ……… Thụy Thanh…… Chờ một lát………. Đau ! Ô……..”
Mới vừa rồi bị sư đệ dặt ở phía dưới mãnh liệt xuyên vào trong hắn, cuối cùng bây giờ mới tìm được một chút khí lực để nói.
Trán Thụy Thanh đầy mồ hôi, rốt cục nghĩ đến cái gì đó cưỡng chế chính mình dừng lại.
Sau một lần phát tiết , dục vọng qua đi, ý nghĩ cũng ít nhiều có chút tỉnh táo. Thông minh như hắn đương nhiên biết tiểu hài tử sư huynh tuyệt đối không dám sau lưng hắn làm loạn, cũng biết là vừa rồi đã quá mức cuồng bạo. Sư huynh bề ngoài khí khái hào hùng, kì thực tay trói gà cũng không chặt, chắc lúc nãy cũng khiến cho sư huynh chịu không nổi.
Nghĩ đến không khỏi có chút đau lòng.
Vì cái gì khát vọng của mình đối với người này vĩnh viễn đều khó có thể áp chế được như vậy ? Giống như người đang khát nhìn thấy nước luôn luôn nhịn không được mà ra sức uống một chén thật lớn.
Nhất định lại đem hắn làm đau.
” Đau không ?”
Thụy Thanh đang ở tư thế cắm ở chỗ sâu nhất trong hắn, dùng giọng nói ôn nhu hiếm thấy thấp giọng hỏi.
” Tàm tạm ……..”
Trương Nguyệt Lãng giấu đi thanh âm nức nở , nhưng lông mi cong dày đã không nén nổi hơi nước mập mờ. Một năm không có bất cứ đồ vật gì tiến nhập nên dũng đạo yếu ớt, nay đột nhiên phải thừa nhận thứ to lớn kia vào trong quả thật cũng không dễ dàng. Huống chi, Thụy Thanh mỗi lần đều là dùng sức hận không thể đem người giết chết .
Nhục bổng nóng rực đang ở bên trong đó không để lộ ra một chút khe hở nào, hoàn toàn hòa cùng một chỗ, lỗ nhỏ đem thứ to lớn đầy nam tính kia sít sao bao chặt lấy, ngay cả tiếng tim đập cũng có thể thông qua cái này mà truyền đến cho Thụy Thanh.
Thụy Thanh thật cẩn thận ôm lấy hắn.
” Tốt hơn chút nào chưa ?”
” ……….”
” Sư huynh, bây giờ nên dừng lại một chút a ? “
Tại lỗ tai tròn trịa nhẹ nhàng thổi khí giống như là nếu làm như vậy thì có thể giảm bớt đau đớn .
Nén chịu một hồi.
” Bây giờ có thể hành động được chưa ?”
Thụy Thanh thử thăm dò tiếp cận nhục bổng một cách chậm rãi.
” Đừng……….”
Thân thể thon dài trong ngực đột nhiên hoảng sợ giật mình cố tránh né, nước mắt nhất thời theo lông mi lăn dài xuống khuôn mặt.
Một gương mặt nam nhân tuấn lãng vương lên hai giọt nước mắt trong suốt, còn mang theo biểu tình vừa thẹn vừa sợ, thật sự là chỉ có hai chữ có thể hình dung…….. Tội quá!
Nhục bổng chôn sâu trong cơ thể nhất thời lại căng ra.
Trương Nguyệt Lãng thấy vậy vội thấp giọng rên rỉ, ôm lấy vai hắn năn nỉ đứt quãng nói,
” Đợi ……. Đợi ta một lúc………. Để ta…… Để ta nghỉ ngơi một chút………”
Thụy Thanh đem mặt tới gần một chút, thấy rõ ràng gương mặt hắn đỏ bừng mang theo chút tái nhợt, đột nhiên rất không vừa lòng nhíu mày,
” Như thế nào thân thể của ngươi vẫn yếu đuối như vậy? Buổi tối còn bị ho không? Ta tặng cho ngươi các loại dược, chân gấu, ngươi có nhận được không? Những thứ đó đều là thỉnh danh y bốc cho, thuốc dẫn đều là thiên kim khó cầu, có hay không sắc thuốc uống đúng thời gian ?”
Tuy rằng dị vật còn ở bên trong nhưng nó ngoan ngoãn co rúm không loạn động, nhượng cho Trương Nguyệt Lãng thở dài nhẹ nhõm một hơi, giải thích nói,
” Ta bất quá chỉ là ngẫu nhiên ho khan, tuy rằng so với ngươi thì kém vì dù sao ngươi cũng là người luyện võ, nhưng so với các nam nhân bình thường khác thì còn hơn…….”
” Còn hơn cái gì? Nam nhân khác không giống như ngươi, mới bị chọc vào vài cái đã liền nửa sống nửa chết. “
Trương Nguyệt Lãng bị Thụy Thanh dùng từ ngữ hạ lưu khiến cho gương mặt đỏ tới tận mang tai, né tránh đề tài kia, chật vật nói,
” Ngươi……. Ngươi không cần tặng đồ cho ta, cha ta lần trước truy hỏi là ai tặng làm ta giật hết cả mình, nếu cha ta biết ……….”
” Biết được thì sao , cha ngươi sẽ làm gì ? Cùng lắm thì bị đuổi ra khỏi cửa khi đó ta sẽ nuôi ngươi, ta thực hận không thể trực tiếp đến nhà ngươi ………… “
“Không được! Không được! Tuyệt đối không được!” Trương Nguyệt Lãng hoảng sợ lắc đầu.
” Hừ! “
Thụy Thanh hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái,
” Ta cả đời cũng chỉ cho ngươi chịu loại uất ức này thôi, lão nhân kia nếu không phải là cha ngươi, ta sớm đã….”
” Đừng! Đừng! Sư đệ, ngươi muốn thế nào ta cũng đều nghe ngươi, ngươi……… Ngươi ngàn vạn lần cũng không được trêu trọc cha ta .”
Thụy Thanh chán nản.
Sư huynh toàn thân đều đáng yêu, chỉ là lòng dạ của hắn thật đáng ghét, cả ngày đem Thanh Dật Các cùng cha hắn so với thiên còn quan trọng hơn, đánh chết cũng không dám đem chuyện của hai người để cha hắn biết được.
Đáng ghét ! Không lay động được Trương gia lão đầu kia, hắn và sư huynh sẽ lại phải tiếp tục lén lén lút lút, trên đài diễn một kiểu, dưới đài diễn một kiểu.
Tiếp tục như vậy thì cuộc so tài Ngoạn vật một năm một lần sẽ giống như Ngưu lang Chức nữ, chính thân thể cường tráng của mình huyết khí phương cương cũng sẽ sớm bị nghẹn đến liệt dương mất. Xem ra không động thủ thì không thể được.
Thụy Thanh đem ánh mắt hung ác chuyển qua nơi khác, trầm mặc một hồi lại không có hảo ý chuyển qua, hạ thấp giọng hỏi,
” Hiện tại hẳn là có thể làm đi ?”
Tay không tiếp tục nắm lấy chân của Trương Nguyệt Lãng nữa, mà theo đùi chậm rãi chuyển qua bộ phận giữa hai chân, cầm lấy vật đang dần cương lên mà ôn nhu, xoa nắn.
Hạ thể bị sư đệ đùa bỡn, cảm giác khao khát từ dưới hướng lên ***g ngực rồi hòa tan ra cả tứ chi.
” Ân…..”
Trương Nguyệt Lãng phát ra âm thanh rên rỉ, con ngươi đen nháy kia phủ lên một tầng hơi nước.
” Ban nãy vừa làm rồi bây giờ chắc cũng phải không còn khó chịu chứ .”
Ý đồ đem vật cực đại kia rút ra lại phát giác khố hạ của thân thể kia vẫn còn rất nhỏ không thoải mái, Thụy Thanh tốc độ chậm rãi, tay âu yếm vuốt ve với hạ thể nóng rực của sư huynh, giúp cho đối phương giảm bớt cảnh giác.
Sư huynh có một cỗ thân thể mẫn cảm vô cùng đáng yêu, gáy, mi tâm, xương quai xanh, ***g ngực, da thịt .. tất cả đều rất mẫn cảm. Hắn tỉ mỉ hôn lên từng bộ phận, dụ dỗ công tử anh tuấn, đoan trang của Thanh Dật Các.
Sư huynh đối với ngoạn cổ trân vật đều rất thông thạo, học thức uyên bác, ánh mắt sắc bén, nhưng đối với tình yêu thì lại luôn dễ mắc mưu bị dụ tựa như con nít.
Nếu như không phải là sinh ra tại Ngoạn vật thế gia, bị thế gia dạy dỗ, hun đúc nên phong thái, e rằng không thể bồi dưỡng ra một người đặc biệt đến như vậy.
Nếu không phải gia giáo khắc nghiệt, bị lão đầu tử nhà hắn trông coi chặt chẽ, chỉ sợ sư huynh đã sớm bị người xấu lừa đi rồi .
” Sư huynh, ta phải động rồi. “
Nhục bổng ở bên trong lại bắt đầu chậm rãi chuyển động, khoái cảm theo lưng chậm rãi nổi lên, giống như kon kiến từ từ bò lên trên, lan tràn dần đến tứ chi.
” Ân…… Ngô ngô……..”
Trương Nguyệt Lãng hơi hé miệng ra, im lặng rên rỉ, khuôn mặt tuấn tú hiện lên biểu tình hưởng thụ mập mờ, gò má ửng đỏ lộ vẻ *** mỹ khiến cho người khác động tâm.
Thụy Thanh quắp chặt hạ thân của vị sư huynh đáng yêu kia, dày vò thật mạnh.
Khố hạ lực độ va chạm mạnh dần lên.
” Ô……..A……..Nhẹ một chút…… Ân ân…….Cáp a………. Sư…….Sư đệ…..Mạnh một chút……… Đừng a! … Ngươi…….Ô……… Nhẹ một chút……Ô…….”
” Sư huynh thật là phiền toái, lúc mạnh lúc nhẹ, ngươi rốt cuộc là muốn ta mạnh hay là muốn ta nhẹ a? “
Lao động mệt nhọc khiến cho mồ hôi chảy dài trên trán Thụy Thanh, cười hỏi người dưới thân hắn đang bị áp chế đến ngay cả nói cũng không nên lời, đồng thời cũng không quên xuyên qua lại huyệt động.
Trương Nguyệt Lãng vừa ngượng ngùng lại vừa tức giận , đương nhiên là muốn ngươi phía sau nhẹ một chút, phía trước lại nặng thêm một chút rồi.
Chẳng lẽ lại lại bảo ngươi chọc ta nặng hơn ư?
Còn chưa kịp mở miệng, nhục bổng trong cơ thể đã lại một trận đấu đá bừa bãi kinh khủng.
” Ô ô………. Ngươi……… A a a……… Ô ô……..”
Đừng! Rõ ràng là bảo ngươi nhẹ một chút cơ mà.
” Là sư huynh bảo ta mạnh một chút a, ta chỉ biết cái miệng nhỏ nhắn *** đãng của ngươi rất tham ăn thôi .”
“Ô…….”
Sư đệ ngươi lại xuyên tạc lời nói của ta…… Thần nói dối a……
” Thiệt là, ánh mắt *** mỹ đến như vậy khiến cho ta không thể chịu nổi.”
Thụy Thanh tấm tắc thở dài,
” Được rồi, hôm nay ta sẽ mang ra toàn thân khí lực đều để phục vụ tốt cho ngươi cả .”
” Ngô ngô! A……….Ngươi………Sư đệ……..A a a! Cáp a………..”
Không cần a! Ngươi đừng có giống năm trước khiến ta tới cả xuất môn cũng phải vịn tường để đi !
————
Hic dịch xong chương này mà nóng hết cả mặt :”>
TT ca ca ghen dã man quá :-s Lãng ca đáng thương chết đi đc….
———— Đăng bởi: admin
Trương Nguyệt Lãng bị hắn đắc ý nhào nắn khiến cả người khẽ run lên, ngay cả hô hấp cũng không thể khống chế, lông mi bất giác trở nên ẩm ướt, cố nhịn hồi lâu mới đem môi dưới đang cắn chặt buông ra một chút , khó khăn nói :
” Không….. Không có mặc …..” ( :”> )
” Vậy phía dưới y phục của sư huynh là để trống a ? “
Trương Nguyệt Lãng bị hắn hỏi như vậy khiến cho cả gương mặt ửng đỏ hết cả lên. Gương mặt anh tuấn lại phảng phất một chút phong tình không ngờ tới được.
” Có phải là trống trơn hay không vậy ?” Thụy Thanh ghé sát vào lỗ tai hắn thổi nhẹ, đắc ý nhìn vành tai ôn nhuận phía dưới mẫn cảm khẽ chuyển động, mập mờ hỏi :
” Sư huynh giỏi a ? Trên đài, mỗi lần ta nhìn ngươi, ngươi đều né tránh tầm mắt của ta. Có phải hay không khi bị ta nhìn, phía dưới liền trở nên cứng rắn ?”
” Không phải…… ” Nguyệt Lãng cắn chặt răng nói .
” Dám nói dối với ta a, sang năm cũng đừng mong trông thấy ta tại cuộc so tài ngoạn vật nữa. Sư huynh cũng biết là đối với những thứ như ngoạn cổ trân vật, từ trước đến nay ta đều không có hứng thú .”
” Này …… “
” Mau nói sự thật cho ta nghe đi .”
“…….”
” Nói hay không ?”
” Phải ….. “
Thụy Thanh đắc ý cười mang theo hơi thở nóng ấm truyền nhẹ vào tai khiến cho Trương Nguyệt Lãng như bị thiêu đốt cả người nhũn đi.
” Nói lại sự thật cho ta nghe đi, sư huynh .”
” Là vừa bị ngươi nhìn thấy liền …. liền …… liền cứng lên .”
” Sư huynh thực ngoan a .”
Thụy Thanh hài lòng thơm nhẹ một cái lên mặt hắn , ôn nhu nói :
” Chúng ta một năm mới gặp nhau được một lần, sư huynh có nhớ ta không ? Nhớ đến trước kia khi còn học tại chỗ của sư phụ, có thể mỗi ngày đều ở cùng chỗ với sư huynh, muốn hôn thì hôn, muốn ôm thì ôm, bất cứ khi nào cũng được .”
Vừa nói vừa đem con mồi bao bọc lại không cho rời ra.
Chiếc quần lụa cởi xuống, Trương Nguyệt Lãng bên trong quả nhiên không mang tiết khố, bắp đùi trắng như tuyết vừa rồi bị Thụy Thanh bá đạo một trận bên ngoài quần nên giờ khiến cho lộ ra cả một mảng phiếm hồng.
Ánh mắt Thụy Thanh nhất thời nóng rực lên .
” Sư huynh, nơi này của ngươi so với nữ nhân còn trơn mềm hơn a .” Đầu ngón tay khẽ đảo lên trên bắp đùi.
Tay Thụy Thanh chạm nhẹ nhàng vào địa phương phiếm hồng kia khiến cho cả cơ thể phía dưới giật mình nhảy lên, Trương Nguyệt Lãng lập tức hơi đứng cách ra, lại bị Thụy Thanh ranh mãnh đẩy ngã xuống chiếc ghế bành tại mật thất chuyên dùng cho khách nhân.
” Thưởng Tâm Trai này làm chủ nhà coi như cũng không tệ lắm, ngay cả ở nơi này cũng dùng chiếc ghế cổ từ thời nhà Lê .”
Thụy Thanh bình thản khen một câu, cử chỉ tao nhã đem hai chân của Trương Nguyệt Lãng mở rộng ra đặt trên hai bên tay vịn của ghế bành.
Hạ thể trần trụi cùng với tư thế mở rộng hai chân làm cho Trương Nguyệt Lãng đỏ bừng hết cả mặt.
” Sư ….. sư đệ …….. “
” Sư huynh không vui sao? Nếu sư huynh không muốn thì cũng không sao, ta bây giờ lập tức đi ra . “
Thụy Thanh không chút nào miễn cưỡng, dừng lại ngay, dù bận cũng vẫn ung dung tại đây chờ lựa chọn của Nguyệt Lãng.
Gương mặt tuấn mỹ dưới ánh nến lộ ra vẻ góc cạnh rõ ràng làm tăng thêm một cỗ uy thế cường hãn.
Tựa như vật phẩm triển lãm đang bày trên ghế bành, Trương Nguyệt Lãng sửng sốt một chút, trên mày hiện lên một tia bất đắc dĩ, cắn cắn môi đấu tranh suy nghĩ trong giây lát , thấp giọng nói :
” Nói giỡn gì vậy, tại sao hơi động một tý là lại nói đi ra ?” Khuôn mặt anh tuấn trở nên có chút uất ức.
Thụy Thanh hài lòng nở nụ cười, thần bí nói :
” Ta thích nói như thế, nếu ngươi không nghe lời thì ta chẳng những đi mà nói chừng còn không bao giờ ….. để ý đến ngươi nữa. Bất quá thân thể *** đãng của sư huynh trừ ta ra chỉ sợ trên thế gian không còn ai có thể thỏa mãn được.”
Miệng hắn nói ra thì đơn giản nhẹ nhàng, kỳ thật thân thể trắng nõn nà xinh đẹp của nam nhân kia đã hấp dẫn từ sâu trong tâm hắn, nhìn lên xương quai với đường nét tinh xảo kia , cả người hắn giống như bị thiêu đốt nóng bỏng lên.
Thụy Thanh một bên tà khí cười, một bên cố kiềm chế không ngừng tới gần. Vừa mới hôn lên đôi môi phiếm hồng kia, nhưng Trương Nguyệt Lãng suốt từ nãy cũng không biết là đang nghĩ gì, không ngờ lại đem mặt quay đi, thấp giọng nói :
” Ngươi muốn đi cứ đi , ai luyến tiếc ngươi chứ ?”
Hai chân co rụt lại, tay vịn lên trên ghế tránh né Thụy Thanh.
Thụy Thanh ngẩn cả người ra.
” Ta ….. “ Trương Nguyệt Lãng ngồi xuống nhặt lên từng kiện, từng kiện y phục của hắn lên, đôi môi run run nói :
” Ta biết ngươi chê ta, ngươi thì tốt rồi, trong nhà có tiền, bây giờ lại là đại sư ngoạn vật giám thưởng. Người muốn cầu hôn ngươi… cơ hồ đông đến mức xếp đến tận cửa cũng không đủ, hơn nữa mỗi ngày còn giống như phong lưu công tử đi du sơn ngoạn thủy, mỹ nhân ngươi biết cũng nhiều lắm, giờ nhìn thấy ta đã muốn đi hẳn là………”
Thụy Thanh lần đầu tiên thấy sư huynh như vậy, hoàn toàn trở tay không kịp .
Nghe Trương Nguyệt Lãng tức giận nói một trận sau đó chỉnh đốn quần áo đứng lên, Thụy Thanh tức khắc hồi phục lại tinh thần , tiến đến giữ chặt lấy Nguyệt Lãng.
” Ngươi nói cái gì ?”
Thụy Thanh tướng mạo khi bình thường thì thanh tú, khi lông mày dựng thẳng lên thì lập tức dọa người hơn, hai tay hung hăng cầm lấy mặt của Trương Nguyệt Lãng :
” Ai nói ta biết nhiều mỹ nhân ? Ai nói ta không muốn quan tâm tới ngươi ? “
” Ngô …….. ” Trương Nguyệt Lãng khí lực đấu không lại vị sư đệ mỹ nhân này, bị ấn thẳng đến góc tường hai tay bị giữ chặt trên đầu, đôi tay đang giữ hắn giống như cặp kìm xiết mạnh khiến cho cổ tay hắn mơ hồ đau đến nhíu mày. Nhưng vẻ mặt vẫn quật cường ngẩng lên nói :
” Chính là ngươi vừa mới nói ……… nói …..”
” Vẫn còn muốn tranh luận ?” Thụy Thanh hừ lạnh, cúi đầu xuống chiếc cổ trắng nõn của Nguyệt Lãng cắn chặt, thẳng cho đến khi nghe thấy Nguyệt Lãng kêu đau ” Ô ” một tiếng mới hơi bất giận. Ngẩng đầu lên khí thế bức người nhìn chằm chằm vào hắn,
” Ngươi nói ta không tốt ? Ta còn chưa hỏi ngươi, một năm lão nhân nhà ngươi an bài cho ngươi không dưới hai mươi thiếp thân, không biết có tiểu thư nào câu dẫn được ngươi chưa ?”
Bàn tay đi dần xuống bên dưới sờ mó, gắt gao cầm chặt lấy mệnh căn mẫn cảm nhất của sư huynh.
” Ta không có….. Ô……..”
Hạ thể đột nhiên bị hắn hung hăng xoa nắn, Trương Nguyệt Lãng vừa nói được mấy chữ đã không thể thốt thêm được tý nào nữa. Lồng ngực kịch liệt nhấp nhô lên xuống, một mảng da thịt trắng như tuyết lộ ra hai khỏa thù du hồng phấn đến mê người.
” Bộ dạng của ngươi thật là *** đãng a .”
Thụy Thanh hô hấp đột nhiên trầm xuống, nhịn không được vừa cắn nhẹ lên một bên thù du của hắn, vừa khinh thường giễu cợt :
” Không có? Chúng ta một năm mới gặp nhau được một lần, ngươi nghĩ rằng ta không thể biết được việc trêu hoa ghẹo nguyệt của ngươi? Nằm mơ ! Ta lúc nào cũng có thể nhìn thấy ngươi, ngươi đừng có để ta thấy được Từ gia nhị tiểu thư lần thứ hai ! “
Ngậm chặt trong miệng khỏa đỏ hồng ngọt mềm, giống như muốn dùng hết sức đem nó kéo ra khỏi ***g ngực kia.
” Từ gia nhị tiểu thư cái gì, đó là cha ta ……. A! Sư đệ ô ….. “
Trước ngực bùng nổ lên cảm giác ngọt ngào hòa lẫn cùng đau đớn làm cho Trương Nguyệt Lãng liều mạng ngửa ra sau, cố ngẩng đầu lên hé môi thở dốc , ” Ngô kia…….. Không……..”
” Câm miệng .”
Trong lúc giày vò ***g ngực cũng không có quên mất việc tiếp tục đùa giỡn nam căn trần trụi phía bên dưới.
Cho dù đang cương, chỗ kia của sư huynh vẫn không thể ngờ được lộ ra vẻ ngây ngô.
Cái gọi là Ngoạn vật thế gia thanh cao kiêu ngạo cũng thật buồn cười, cái gì mà gia học sâu xa, tất cả phải lấy phong nhã làm chính, đem đời sau dạy đúng theo khuôn phép, quy củ, ngay cả “tự an ủi” cũng không biết làm thông thạo, sao giống như mình từ nhỏ đã biết được hết tất cả thú vui.
Sư huynh lần đầu tiên với mình, nửa cứng rắn kiên cường, nửa mềm mại yếu đuối, phản ứng so với tiểu xử nữ còn đáng yêu hơn. Rõ ràng so ra còn lớn hơn mình vài tháng tuổi, ở bên ngoài thoạt nhìn phong lưu phóng khoáng, khí vũ bất phàm, khi bị mình vụng trộm khi dễ thì lại yếu nhược khóc lóc.
Kỳ quái là việc khi dễ người sư huynh được các thiếu nữ khát khao ngưỡng mộ kia lại khiến chính mình sinh ra khoái cảm vô cùng mãnh liệt .
“Tha ta đi. . . . . . Sư đệ. . . . . . Ân. . . . . . Đau quá. . . . . .”
” Sợ đau sao còn dám không nghe lời ta ?”
Thụy Thanh hung hăng hành hạ đầu nhũ mềm mại kia, hàm răng lại một lần nữa cường hãn cắn chặt, thẳng cho đến khi đầu nhũ hoàn toàn sưng đỏ dựng đứng lên. Thậm chí ngay cả khi đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua cũng đều có thể khiến cho thân mình bên dưới run rẩy, sau khi cảm thấy bớt giận mới nhả ra. Hỏi giống như bức cung :
” Nói! Có phải hay không ngươi có thú vui mới cho nên hôm nay mới dám đối với ta tỏ ra nóng nảy ? Bây giờ thay đổi rồi, lá gan ngươi mới lớn như vậy a ?”
Thụy Thanh càng nghĩ sắc mặt càng thêm hung ác nham hiểm.
Không hề để ý tới gương mặt đối diện đang tràn lệ , tay xuyên qua khe hở của bắp đùi trắng nõn, trực tiếp chạm tới ngọc môn.
” Nghĩ rằng muốn bắt nạt, chèn ép ta ? Ngươi nằm mơ đi !”
Ngón tay không chút nào lưu tình khai thác triệt để bí huyệt của sư huynh.
Trương Nguyệt Lãng không chịu nổi phát ra thanh âm rên rỉ, cái cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể, cơ hồ đem thắt lưng hòa tan ra, thân thể không kìm được nghênh đón đầu ngón tay của sư đệ, ngoài miệng lại đứt quãng nói ra kiên trì cuối cùng :
” Hô ……. Hô….. Ô – rõ ràng ngươi là kẻ xấu trước………..Ô…….”
Eo nhỏ nhắn lay động khiến cho trái tim Thụy Thanh đập liên hồi.
Dáng vẻ như vậy nếu để cho nam nhân khác nhìn thấy còn không lập tức bị ăn đến xương cốt cũng không còn thừa ư? Huống chi người sư huynh này của mình một chút cảnh giác bảo vệ chính mình cũng đều không có.
Thụy Thanh càng thêm nghiến răng nghiến lợi phẫn nộ :
” Lúc trước khi còn ở chỗ sư phụ , tiểu huyệt này bị ta làm ngày làm đêm , sao đến bây giờ vẫn thật chặt như vậy ? Đáng ghét, cái miệng tham ăn ngươi sẽ không thừa dịp lúc ta không biết lại nếm qua nam nhân khác đó chứ? “
Như chợt tỉnh ngộ, ánh mắt lập tức mở to ra, hung dữ hỏi :
” Có phải hay không bởi vì vậy nên mới có thể dễ dàng đuổi ta đi ?”
Nghĩ tới địa phương chỉ có chính mình mới có thể xuyên qua lại để cho người khác chạm vào, lập tức ghen ghét căm giận đến không chịu nổi, ngón tay bên trong huyệt tìm được điểm nhạy cảm, hơi mãnh liệt dùng sức nhấn vào, mỗi lần ấn lại hỏi một câu :
” Có hay không sau lưng ta vụng trộm? Có hay không? “
Hạ thể Trương Nguyệt Lãng vốn đang dựng thẳng ngay tức khắc liền bắn ra sau đó lại tiếp tục vươn thẳng lên, da thịt toàn thân đều lộ ra sắc tình đỏ ửng.
Đầu gối phía sau như nhũn ra liền không thể đứng không vững.
” Không ……..”
” Có phải có nam nhân khác hay không ? Nói mau! “
” Không có, thật sự là không có ………”
” Gạt người! Chẳng lẽ nam nhân bên cạnh ngươi đều bị mù ? Đừng nói bên trong Trương phủ của ngươi đều là chuột mẹ hết nha, ta thấy mặc kệ là nam nhân hay nữ nhân cũng đều bị tiểu huyệt này câu dẫn lại , vừa mềm lại vừa nóng, ai không nghĩ đến việc muốn sờ lấy thì đúng là đồ ngốc! Ngươi nghe thấy ta nói không, nhất định là ngươi đã có thú vui mới! Ngươi nói thật cho ta! “
Trương Nguyệt Lãng bị oan uổng đến mức cơ hồ muốn thổ huyết.
Vị sư đệ này ở trước mặt mọi người đều vĩnh viễn bảo trì phong độ thành thục ổn trọng, chỉ khi nào hai người ở riêng một chỗ thì mới bắt đầu thể hiện tính gian xảo tùy hứng cuồng vọng làm càn, hơn nữa đáng sợ nhất chính là ……… Khi ăn phải dấm chua thì ngay cả con chuột cũng có thể bị xếp vào phạm vi ” tình địch ” .”
Bí huyệt đáng thương bị Thụy Thanh dùng đầu ngón tay xuyên trọc, nhiễu loạn, thắt lưng cơ hồ vỡ nát , thở hổn hển nói không thành tiếng,
” Ngươi……..Ngươi ………”
Bộ dạng lã chã nước mắt chính là khiến cho Thụy Thanh động tâm, tất cả huyết mạch trong cơ thể như trào ra, khố hạ dựng thẳng đứng lên.
” Mặc kệ ngươi có hay không .”
Hắn tách hai chân mềm nhũn của Trương Nguyệt Lãng ra, để phân thân của mình tại cửa huyệt đã được ngón tay khai thác, thô bạo nói : ” Dù sao sư huynh cũng là của ta .”
Cởi bỏ dây lưng, đem hạ thể nóng rực, chờ đợi đã lâu của mình công kích thẳng vào đối tượng.
” A !!! “
Bị vật cứng xuyên qua , đánh sâu vào trong thân thể khiến cho Trương Nguyệt Lãng nhịn không được phát ra âm thanh rất lớn.
Dường như một chút va chạm không có khả năng chạm tới chỗ sâu nhất, trong nháy mắt liền khuếch trương tới cực hạn, nhục bổng đâm vào tới tận cực điểm, sau đó nhanh chóng rút ra phân nửa, không hề thương lượng lại tiếp tục chọc vào toàn bộ. ( nói chung là đánh địch không hề khoan nhượng, cực kỳ mãnh liệt =)) )
“Ân. . . . . . Ô. . . . . . Sư đệ. . . . . .”
Thở hổn hển, Trương Nguyệt Lãng chưa kịp nói câu kế tiếp, gương mặt đang giận dữ kia đã dừng lại, Thụy Thanh đột nhiên rút ra nhục bổng đã ướt sũng thể dịch, ôm lấy hắn nhấc lên.
Hai đầu gối giơ cao ôm chặt lấy hai bên thắt lưng. Đem thân hình nặng nề lần thứ hai áp lên.
Có cơ thể hỗ trợ, nhục bổng đâm vào càng thêm có lực. ( Lúc nãy đứng đã thế, bây h nằm thì…. :-ss )
Chỗ mập hợp đã có chứa thủy dịch lại thêm phòng mật thất bốn bức tường kín khiến cho âm thanh phát ra càng thêm vang vọng rõ ràng.
Phốc, phốc, phốc…….. thêm vào tiếng thở dồn dập chỉ khi hai thân thể ở hợp làm một mới có thể phát ra , khiến kẻ khác nghe thấy mà thẹn không chịu nổi.
” Ô ……….. “
Cảm giác như đến dạ dày cũng bị xâm phạm, nghiệm trọng gặm nhấm dần dần ý chí vị thiếu chủ Thanh Dật Các. Cùng với sự tập kích của nhục bổng, đau đớn đã sớm thành thuốc tê, khoái cảm theo phần eo một trận lại một trận đánh sâu vào mà đến.
Phần bên trong phải chịu đựng vô số lần thứ to lớn kia đi tới cực điểm, co rút lại, rồi lại tới cực điểm, giống như đang bị giáo huấn khắc nghiệt, dần dần vì để sinh tồn mà hiểu được phải tự động co rút lại bao bọc, lấy lòng nhục bổng đang chà đạp nó .
Thụy Thanh nhẹ nhàng khoan khái hít nhẹ một ngụm khí thật dài,
” Ngươi a, cái miệng nhỏ nhắn càng ngày càng khéo làm việc. “
Đem bàn chân trắng như tuyết nhấc lên, thay đổi tư thế một cái là có thể tiến đến chỗ sâu nhất trong cơ thể .
Thân hình thon dài, rắn chắc bên dưới mất đi năng lực phản kháng, tùy ý hắn thao túng.
Tuyệt không một chút nào ôn nhu xuyên qua, tầm nhìn không ngừng lay động, ngay cả đầu óc cũng trở nên mơ mơ màng màng, Trương Nguyệt Lãng chỉ có thể mở to mồm thở dốc, gắt gao ôm chặt lấy bả vai của vị sư đệ đáng giận kia. Tần suất tiến nhập đột nhiên nhanh hơn, bên trong bị đánh sâu vào làm cho Nguyệt Lãng lớn tiếng hét rầm lên.
Thụy Thanh từ bi ở trong cơ thể hắn bắn ra lần đầu.
” Hang động của sư huynh vẫn cứ ôn nhuyễn như vậy a. “
Phảng phất giống như lúc nãy mới chỉ là ăn sáng, sau khi qua vòng đầu tiên chỉ nhường cho sư huynh thở hổn hển một chút lại lập tức bắt đầu vòng hai.
Phốc! Bên trong lúc nãy vừa mới được lấp đầy bằng thể dịch, giờ nhục bổng đâm vào khiến cho âm thanh càng thêm rõ ràng.
Mới miễn cưỡng khôi phục một chút Trương Nguyệt Lãng lại lập tức kêu lên,
” Đừng ……… Thụy Thanh…… Chờ một lát………. Đau ! Ô……..”
Mới vừa rồi bị sư đệ dặt ở phía dưới mãnh liệt xuyên vào trong hắn, cuối cùng bây giờ mới tìm được một chút khí lực để nói.
Trán Thụy Thanh đầy mồ hôi, rốt cục nghĩ đến cái gì đó cưỡng chế chính mình dừng lại.
Sau một lần phát tiết , dục vọng qua đi, ý nghĩ cũng ít nhiều có chút tỉnh táo. Thông minh như hắn đương nhiên biết tiểu hài tử sư huynh tuyệt đối không dám sau lưng hắn làm loạn, cũng biết là vừa rồi đã quá mức cuồng bạo. Sư huynh bề ngoài khí khái hào hùng, kì thực tay trói gà cũng không chặt, chắc lúc nãy cũng khiến cho sư huynh chịu không nổi.
Nghĩ đến không khỏi có chút đau lòng.
Vì cái gì khát vọng của mình đối với người này vĩnh viễn đều khó có thể áp chế được như vậy ? Giống như người đang khát nhìn thấy nước luôn luôn nhịn không được mà ra sức uống một chén thật lớn.
Nhất định lại đem hắn làm đau.
” Đau không ?”
Thụy Thanh đang ở tư thế cắm ở chỗ sâu nhất trong hắn, dùng giọng nói ôn nhu hiếm thấy thấp giọng hỏi.
” Tàm tạm ……..”
Trương Nguyệt Lãng giấu đi thanh âm nức nở , nhưng lông mi cong dày đã không nén nổi hơi nước mập mờ. Một năm không có bất cứ đồ vật gì tiến nhập nên dũng đạo yếu ớt, nay đột nhiên phải thừa nhận thứ to lớn kia vào trong quả thật cũng không dễ dàng. Huống chi, Thụy Thanh mỗi lần đều là dùng sức hận không thể đem người giết chết .
Nhục bổng nóng rực đang ở bên trong đó không để lộ ra một chút khe hở nào, hoàn toàn hòa cùng một chỗ, lỗ nhỏ đem thứ to lớn đầy nam tính kia sít sao bao chặt lấy, ngay cả tiếng tim đập cũng có thể thông qua cái này mà truyền đến cho Thụy Thanh.
Thụy Thanh thật cẩn thận ôm lấy hắn.
” Tốt hơn chút nào chưa ?”
” ……….”
” Sư huynh, bây giờ nên dừng lại một chút a ? “
Tại lỗ tai tròn trịa nhẹ nhàng thổi khí giống như là nếu làm như vậy thì có thể giảm bớt đau đớn .
Nén chịu một hồi.
” Bây giờ có thể hành động được chưa ?”
Thụy Thanh thử thăm dò tiếp cận nhục bổng một cách chậm rãi.
” Đừng……….”
Thân thể thon dài trong ngực đột nhiên hoảng sợ giật mình cố tránh né, nước mắt nhất thời theo lông mi lăn dài xuống khuôn mặt.
Một gương mặt nam nhân tuấn lãng vương lên hai giọt nước mắt trong suốt, còn mang theo biểu tình vừa thẹn vừa sợ, thật sự là chỉ có hai chữ có thể hình dung…….. Tội quá!
Nhục bổng chôn sâu trong cơ thể nhất thời lại căng ra.
Trương Nguyệt Lãng thấy vậy vội thấp giọng rên rỉ, ôm lấy vai hắn năn nỉ đứt quãng nói,
” Đợi ……. Đợi ta một lúc………. Để ta…… Để ta nghỉ ngơi một chút………”
Thụy Thanh đem mặt tới gần một chút, thấy rõ ràng gương mặt hắn đỏ bừng mang theo chút tái nhợt, đột nhiên rất không vừa lòng nhíu mày,
” Như thế nào thân thể của ngươi vẫn yếu đuối như vậy? Buổi tối còn bị ho không? Ta tặng cho ngươi các loại dược, chân gấu, ngươi có nhận được không? Những thứ đó đều là thỉnh danh y bốc cho, thuốc dẫn đều là thiên kim khó cầu, có hay không sắc thuốc uống đúng thời gian ?”
Tuy rằng dị vật còn ở bên trong nhưng nó ngoan ngoãn co rúm không loạn động, nhượng cho Trương Nguyệt Lãng thở dài nhẹ nhõm một hơi, giải thích nói,
” Ta bất quá chỉ là ngẫu nhiên ho khan, tuy rằng so với ngươi thì kém vì dù sao ngươi cũng là người luyện võ, nhưng so với các nam nhân bình thường khác thì còn hơn…….”
” Còn hơn cái gì? Nam nhân khác không giống như ngươi, mới bị chọc vào vài cái đã liền nửa sống nửa chết. “
Trương Nguyệt Lãng bị Thụy Thanh dùng từ ngữ hạ lưu khiến cho gương mặt đỏ tới tận mang tai, né tránh đề tài kia, chật vật nói,
” Ngươi……. Ngươi không cần tặng đồ cho ta, cha ta lần trước truy hỏi là ai tặng làm ta giật hết cả mình, nếu cha ta biết ……….”
” Biết được thì sao , cha ngươi sẽ làm gì ? Cùng lắm thì bị đuổi ra khỏi cửa khi đó ta sẽ nuôi ngươi, ta thực hận không thể trực tiếp đến nhà ngươi ………… “
“Không được! Không được! Tuyệt đối không được!” Trương Nguyệt Lãng hoảng sợ lắc đầu.
” Hừ! “
Thụy Thanh hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái,
” Ta cả đời cũng chỉ cho ngươi chịu loại uất ức này thôi, lão nhân kia nếu không phải là cha ngươi, ta sớm đã….”
” Đừng! Đừng! Sư đệ, ngươi muốn thế nào ta cũng đều nghe ngươi, ngươi……… Ngươi ngàn vạn lần cũng không được trêu trọc cha ta .”
Thụy Thanh chán nản.
Sư huynh toàn thân đều đáng yêu, chỉ là lòng dạ của hắn thật đáng ghét, cả ngày đem Thanh Dật Các cùng cha hắn so với thiên còn quan trọng hơn, đánh chết cũng không dám đem chuyện của hai người để cha hắn biết được.
Đáng ghét ! Không lay động được Trương gia lão đầu kia, hắn và sư huynh sẽ lại phải tiếp tục lén lén lút lút, trên đài diễn một kiểu, dưới đài diễn một kiểu.
Tiếp tục như vậy thì cuộc so tài Ngoạn vật một năm một lần sẽ giống như Ngưu lang Chức nữ, chính thân thể cường tráng của mình huyết khí phương cương cũng sẽ sớm bị nghẹn đến liệt dương mất. Xem ra không động thủ thì không thể được.
Thụy Thanh đem ánh mắt hung ác chuyển qua nơi khác, trầm mặc một hồi lại không có hảo ý chuyển qua, hạ thấp giọng hỏi,
” Hiện tại hẳn là có thể làm đi ?”
Tay không tiếp tục nắm lấy chân của Trương Nguyệt Lãng nữa, mà theo đùi chậm rãi chuyển qua bộ phận giữa hai chân, cầm lấy vật đang dần cương lên mà ôn nhu, xoa nắn.
Hạ thể bị sư đệ đùa bỡn, cảm giác khao khát từ dưới hướng lên ***g ngực rồi hòa tan ra cả tứ chi.
” Ân…..”
Trương Nguyệt Lãng phát ra âm thanh rên rỉ, con ngươi đen nháy kia phủ lên một tầng hơi nước.
” Ban nãy vừa làm rồi bây giờ chắc cũng phải không còn khó chịu chứ .”
Ý đồ đem vật cực đại kia rút ra lại phát giác khố hạ của thân thể kia vẫn còn rất nhỏ không thoải mái, Thụy Thanh tốc độ chậm rãi, tay âu yếm vuốt ve với hạ thể nóng rực của sư huynh, giúp cho đối phương giảm bớt cảnh giác.
Sư huynh có một cỗ thân thể mẫn cảm vô cùng đáng yêu, gáy, mi tâm, xương quai xanh, ***g ngực, da thịt .. tất cả đều rất mẫn cảm. Hắn tỉ mỉ hôn lên từng bộ phận, dụ dỗ công tử anh tuấn, đoan trang của Thanh Dật Các.
Sư huynh đối với ngoạn cổ trân vật đều rất thông thạo, học thức uyên bác, ánh mắt sắc bén, nhưng đối với tình yêu thì lại luôn dễ mắc mưu bị dụ tựa như con nít.
Nếu như không phải là sinh ra tại Ngoạn vật thế gia, bị thế gia dạy dỗ, hun đúc nên phong thái, e rằng không thể bồi dưỡng ra một người đặc biệt đến như vậy.
Nếu không phải gia giáo khắc nghiệt, bị lão đầu tử nhà hắn trông coi chặt chẽ, chỉ sợ sư huynh đã sớm bị người xấu lừa đi rồi .
” Sư huynh, ta phải động rồi. “
Nhục bổng ở bên trong lại bắt đầu chậm rãi chuyển động, khoái cảm theo lưng chậm rãi nổi lên, giống như kon kiến từ từ bò lên trên, lan tràn dần đến tứ chi.
” Ân…… Ngô ngô……..”
Trương Nguyệt Lãng hơi hé miệng ra, im lặng rên rỉ, khuôn mặt tuấn tú hiện lên biểu tình hưởng thụ mập mờ, gò má ửng đỏ lộ vẻ *** mỹ khiến cho người khác động tâm.
Thụy Thanh quắp chặt hạ thân của vị sư huynh đáng yêu kia, dày vò thật mạnh.
Khố hạ lực độ va chạm mạnh dần lên.
” Ô……..A……..Nhẹ một chút…… Ân ân…….Cáp a………. Sư…….Sư đệ…..Mạnh một chút……… Đừng a! … Ngươi…….Ô……… Nhẹ một chút……Ô…….”
” Sư huynh thật là phiền toái, lúc mạnh lúc nhẹ, ngươi rốt cuộc là muốn ta mạnh hay là muốn ta nhẹ a? “
Lao động mệt nhọc khiến cho mồ hôi chảy dài trên trán Thụy Thanh, cười hỏi người dưới thân hắn đang bị áp chế đến ngay cả nói cũng không nên lời, đồng thời cũng không quên xuyên qua lại huyệt động.
Trương Nguyệt Lãng vừa ngượng ngùng lại vừa tức giận , đương nhiên là muốn ngươi phía sau nhẹ một chút, phía trước lại nặng thêm một chút rồi.
Chẳng lẽ lại lại bảo ngươi chọc ta nặng hơn ư?
Còn chưa kịp mở miệng, nhục bổng trong cơ thể đã lại một trận đấu đá bừa bãi kinh khủng.
” Ô ô………. Ngươi……… A a a……… Ô ô……..”
Đừng! Rõ ràng là bảo ngươi nhẹ một chút cơ mà.
” Là sư huynh bảo ta mạnh một chút a, ta chỉ biết cái miệng nhỏ nhắn *** đãng của ngươi rất tham ăn thôi .”
“Ô…….”
Sư đệ ngươi lại xuyên tạc lời nói của ta…… Thần nói dối a……
” Thiệt là, ánh mắt *** mỹ đến như vậy khiến cho ta không thể chịu nổi.”
Thụy Thanh tấm tắc thở dài,
” Được rồi, hôm nay ta sẽ mang ra toàn thân khí lực đều để phục vụ tốt cho ngươi cả .”
” Ngô ngô! A……….Ngươi………Sư đệ……..A a a! Cáp a………..”
Không cần a! Ngươi đừng có giống năm trước khiến ta tới cả xuất môn cũng phải vịn tường để đi !
————
Hic dịch xong chương này mà nóng hết cả mặt :”>
TT ca ca ghen dã man quá :-s Lãng ca đáng thương chết đi đc….
———— Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.