Chương 1: Chương 1-1
Tiện Vũ Hạnh
29/03/2022
Hảo Nhân đã từng có 1 giấc "mơ" rất dài.
Trong mơ y cùng người khác trao đổi linh hồn
Ở 1 gia đình hào môn
Bao lần trải qua tình, thù
Giờ đây tỉnh lại
Đào hoa vẫn vậy nhưng lại là một khuôn mặt khác
Rốt cuộc là những chuyện xảy ra là như thế nào?
Ban đêm, trong bãi đậu xe của bệnh viện vắng vẻ.
Một nam nhân đỗ xe trước mặt vẫn luôn không chịu dời đi: Đau lòng sao?
"Khi mày đến, những người khác đều đã chết rồi phải không?"
Người đàn ông trừng lớn mắt, đắc ý nói với A Quý: "Đây là hậu quả của mày khi phản bội tao."
A Quý ngồi trong xe nhìn anh ta một cách hung dữ.Ánh mắt ấy chứa đầy sự thù hận.Đối mặt với một A Quý như vậy, lòng của người đàn ông kia lại càng kinh miệt và thống khoái.Nghĩ lại, ông trời thật thiên vị, để bọn họ dùng cách này để tìm ra kẻ thắng cuộc.Bây giờ, dù biết rằng hắn ta đã xúi giục bàn tay của kẻ mất trí ấy.
Có kẻ chết thay, nhưng lại không có bằng chứng,cho dù A Quý có biết được chân tướng cũng không thể làm gì được hắn.Nghĩ đến đây, nam nhân không khỏi sung sướng mà cười. Nam nhân tự mãn.Khinh thường nhìn A Quý một cái, xem thời gian, biết rằng sự việc sớm đã không còn cách nào thay đổi, cho nên lui về phía sau vài bước, cười cười, rồi xoay người rời đi.
A Quý ngồi trên xe nhìn chằm chằm vào người đang ở phía xa, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy sát khí.Bàn tay càng siết chặt vô lăng.Sức mạnh ấy làm các khớp ngón tay xương đều chuyển sang trắng xanh.
Việc của hắn và Lục gia, ân oán ấy đã không còn có thể diễn tả bằng sự hận thù đến chết.Phẫn uất và tức giận, nhẫn nại cho đến ngày hôm nay, đã tới cực hạn rồi.
Biết tin Hạo Nhân bị hại, không nghi ngờ gì, nó làm suy sụp ngọn rơm cứu mạng cuối cùng của A Quý.Hắn cắn chặt răng, nhanh chóng khởi động xe, nắm chặt tay lái.Phía sau người đàn ông, ánh đèn pha ô tô lóe lên, theo bản năng y quay đầu lại, thấy A Quý đã đang tăng ga phóng xe hướng thẳng về phía mình, liền kinh hãi...
Tống Công Quán
Thời điểm mà A Quý đuổi đên nơi, William vẫn chưa về.Hắn đột nhập vào nhà trong, tìm kiếm tất cả các phòng, cuối cùng tìm thấy Hạo Nhân trên sàn bếp.
A Quý choáng váng. Hắn quỳ trên mặt đất, nâng Hạo Nhân dậy, thấy có 1 con dao ngắn đang cắm sâu vào ngực y.Lưỡi dao xuyên qua phổi khiến Hạo Nhân đau đớn mà ho ra máu liên tục.
Y nhìn thấy A Quý, bàn tay đầy máu siết chặt lấy quần áo của hắn.
Y bị máu của chính mình làm sặc tới mức không thể thốt ra bất kì tiếng nào
"...... Không có việc gì, không có việc gì." Tay của A Quý đều run lên.
A Quý trấn an y, tay đầy máu, trong lòng lo lắng muốn đưa y ra ngoài.
Hắn muốn đưa Hạo Nhân vào bệnh viện cấp cứu.
Bây giờ mới kêu xe cứu thương thì đã không kịp nữa rồi.
A Quý còn vết thương chưa lành trên vai và lưng, khó khăn, dùng hết sức lực của mình để đưa Hạo Nhân lên xe.
Phía sau vai và lưng của hắn đã bị máu của chính mình thấm một mảng lớn.
Trên người đầy mồ hôi lạnh, hắn khẩn trương mà khởi động xe động xe, phi như một mũi tên, hướng bệnh viện đi tới.
Người được đưa khẩn cấp vào phòng cấp cứu.
Phía sau áo của A Quý là một mảng máu lớn. Máu không ngừng tuồn ra chảy dọc từ cánh tay của hắn xuống mặt đất.Y tá sắc mặt sợ hãi vội vàng gọi các bác sĩ khác đến chữa trị cho hắn. Hắn vô lực và gục xuống ghế dài công cộng bên cạnh.
Bác sĩ đi qua thấy hắn gục trên mặt đất, vội gọi người đến đỡ rồi đặt hắn lên băng ghế.
Nước mắt trào từ khóe mắt hắn chảy xuống...
Không lâu sau đó bác sĩ phòng cấp cứu đi ra.Khi Hạo Nhân được đưa ra, hô hấp của hắn ngưng lại.Lần cấp cứu cuối cùng, tranh giành với thời gian, anh đã cố gắng hết sức nhưng không cách nào cứu được tính mạng của Hạo Nhân.
A Quý sớm đã biết được kết quả sẽ như thế này.
Nước mắt, mất đi khống chế mà tuôn dài.
Hai hàm răng nghiến chặt lại, đôi môi trắng bệch run rẩy.
Bác sĩ xin lỗi và khuyên bảo A Quý nhưng hắn hoàn toàn nghe không vào.Hắn đau lòng, đầy hối hận, không thể là chính mình,hắn sớm đã khóc đẫm nước mắt.
Lúc này, bác sĩ đang an ủi hắn thì bị vỗ nhẹ vào vai.Vị bác sĩ hơi giật mình, quay lại và phát hiện ra một vài PC *đã đứng đằng sau anh ta từ lúc nào không hay.
* PC: cảnh sát
Có người chỉ vào A Quý và bảo:" Không sai, chính là anh ta"
Mọi người nhất thời không biết chuyện gì xảy ra, đều đưa mắt nhìn nhau. Một trong những PC đứng trước mặt A Quý và nói với hắn: "Một giờ trước, ai đó đã báo cảnh sát rằng họ nhìn thấy anh bị đánh và bỏ chạy trong bãi đậu xe của bệnh viện này, và nạn nhân chết ngay tại chỗ. Chúng tôi đã kiểm tra. video giám sát, Chúng tôi phát hiện ra rằng anh bị tình nghi cố ý giết người, và bây giờ,. "
A Quý nghe vậy, ngẩng đầu lên.
Người đó lấy ra chiếc còng tay cứng và lạnh, nắm lấy bàn tay không bị thương của A Quý, và một tiếng "cạch", còng tay lại. Truyện Đoản Văn
Họ không biết rằng trong nhóm người xem này, có một người rất đặc biệt đang đứng đó. Hạo Nhân, người đã được tuyên bố là đã chết, thương tâm đứng trong đám đông.Y kinh hãi khi chứng kiến cảnh A Quý bị còng tay.......vì sao?Vì sao chuyện này đang xảy ra?!.
Y muốn hét lên 1 hơi.Hơi thở lạnh lẽo đã bị hút vào cổ họng.
Không gian nháy mắt đã thay đổi ngay lập tức. Tim đập thình thịch. Linh hồn tựa như nặng trĩu trở lại thể xác.
" Tỉnh lại! Tỉnh lại!
Trong mơ y cùng người khác trao đổi linh hồn
Ở 1 gia đình hào môn
Bao lần trải qua tình, thù
Giờ đây tỉnh lại
Đào hoa vẫn vậy nhưng lại là một khuôn mặt khác
Rốt cuộc là những chuyện xảy ra là như thế nào?
Ban đêm, trong bãi đậu xe của bệnh viện vắng vẻ.
Một nam nhân đỗ xe trước mặt vẫn luôn không chịu dời đi: Đau lòng sao?
"Khi mày đến, những người khác đều đã chết rồi phải không?"
Người đàn ông trừng lớn mắt, đắc ý nói với A Quý: "Đây là hậu quả của mày khi phản bội tao."
A Quý ngồi trong xe nhìn anh ta một cách hung dữ.Ánh mắt ấy chứa đầy sự thù hận.Đối mặt với một A Quý như vậy, lòng của người đàn ông kia lại càng kinh miệt và thống khoái.Nghĩ lại, ông trời thật thiên vị, để bọn họ dùng cách này để tìm ra kẻ thắng cuộc.Bây giờ, dù biết rằng hắn ta đã xúi giục bàn tay của kẻ mất trí ấy.
Có kẻ chết thay, nhưng lại không có bằng chứng,cho dù A Quý có biết được chân tướng cũng không thể làm gì được hắn.Nghĩ đến đây, nam nhân không khỏi sung sướng mà cười. Nam nhân tự mãn.Khinh thường nhìn A Quý một cái, xem thời gian, biết rằng sự việc sớm đã không còn cách nào thay đổi, cho nên lui về phía sau vài bước, cười cười, rồi xoay người rời đi.
A Quý ngồi trên xe nhìn chằm chằm vào người đang ở phía xa, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy sát khí.Bàn tay càng siết chặt vô lăng.Sức mạnh ấy làm các khớp ngón tay xương đều chuyển sang trắng xanh.
Việc của hắn và Lục gia, ân oán ấy đã không còn có thể diễn tả bằng sự hận thù đến chết.Phẫn uất và tức giận, nhẫn nại cho đến ngày hôm nay, đã tới cực hạn rồi.
Biết tin Hạo Nhân bị hại, không nghi ngờ gì, nó làm suy sụp ngọn rơm cứu mạng cuối cùng của A Quý.Hắn cắn chặt răng, nhanh chóng khởi động xe, nắm chặt tay lái.Phía sau người đàn ông, ánh đèn pha ô tô lóe lên, theo bản năng y quay đầu lại, thấy A Quý đã đang tăng ga phóng xe hướng thẳng về phía mình, liền kinh hãi...
Tống Công Quán
Thời điểm mà A Quý đuổi đên nơi, William vẫn chưa về.Hắn đột nhập vào nhà trong, tìm kiếm tất cả các phòng, cuối cùng tìm thấy Hạo Nhân trên sàn bếp.
A Quý choáng váng. Hắn quỳ trên mặt đất, nâng Hạo Nhân dậy, thấy có 1 con dao ngắn đang cắm sâu vào ngực y.Lưỡi dao xuyên qua phổi khiến Hạo Nhân đau đớn mà ho ra máu liên tục.
Y nhìn thấy A Quý, bàn tay đầy máu siết chặt lấy quần áo của hắn.
Y bị máu của chính mình làm sặc tới mức không thể thốt ra bất kì tiếng nào
"...... Không có việc gì, không có việc gì." Tay của A Quý đều run lên.
A Quý trấn an y, tay đầy máu, trong lòng lo lắng muốn đưa y ra ngoài.
Hắn muốn đưa Hạo Nhân vào bệnh viện cấp cứu.
Bây giờ mới kêu xe cứu thương thì đã không kịp nữa rồi.
A Quý còn vết thương chưa lành trên vai và lưng, khó khăn, dùng hết sức lực của mình để đưa Hạo Nhân lên xe.
Phía sau vai và lưng của hắn đã bị máu của chính mình thấm một mảng lớn.
Trên người đầy mồ hôi lạnh, hắn khẩn trương mà khởi động xe động xe, phi như một mũi tên, hướng bệnh viện đi tới.
Người được đưa khẩn cấp vào phòng cấp cứu.
Phía sau áo của A Quý là một mảng máu lớn. Máu không ngừng tuồn ra chảy dọc từ cánh tay của hắn xuống mặt đất.Y tá sắc mặt sợ hãi vội vàng gọi các bác sĩ khác đến chữa trị cho hắn. Hắn vô lực và gục xuống ghế dài công cộng bên cạnh.
Bác sĩ đi qua thấy hắn gục trên mặt đất, vội gọi người đến đỡ rồi đặt hắn lên băng ghế.
Nước mắt trào từ khóe mắt hắn chảy xuống...
Không lâu sau đó bác sĩ phòng cấp cứu đi ra.Khi Hạo Nhân được đưa ra, hô hấp của hắn ngưng lại.Lần cấp cứu cuối cùng, tranh giành với thời gian, anh đã cố gắng hết sức nhưng không cách nào cứu được tính mạng của Hạo Nhân.
A Quý sớm đã biết được kết quả sẽ như thế này.
Nước mắt, mất đi khống chế mà tuôn dài.
Hai hàm răng nghiến chặt lại, đôi môi trắng bệch run rẩy.
Bác sĩ xin lỗi và khuyên bảo A Quý nhưng hắn hoàn toàn nghe không vào.Hắn đau lòng, đầy hối hận, không thể là chính mình,hắn sớm đã khóc đẫm nước mắt.
Lúc này, bác sĩ đang an ủi hắn thì bị vỗ nhẹ vào vai.Vị bác sĩ hơi giật mình, quay lại và phát hiện ra một vài PC *đã đứng đằng sau anh ta từ lúc nào không hay.
* PC: cảnh sát
Có người chỉ vào A Quý và bảo:" Không sai, chính là anh ta"
Mọi người nhất thời không biết chuyện gì xảy ra, đều đưa mắt nhìn nhau. Một trong những PC đứng trước mặt A Quý và nói với hắn: "Một giờ trước, ai đó đã báo cảnh sát rằng họ nhìn thấy anh bị đánh và bỏ chạy trong bãi đậu xe của bệnh viện này, và nạn nhân chết ngay tại chỗ. Chúng tôi đã kiểm tra. video giám sát, Chúng tôi phát hiện ra rằng anh bị tình nghi cố ý giết người, và bây giờ,. "
A Quý nghe vậy, ngẩng đầu lên.
Người đó lấy ra chiếc còng tay cứng và lạnh, nắm lấy bàn tay không bị thương của A Quý, và một tiếng "cạch", còng tay lại. Truyện Đoản Văn
Họ không biết rằng trong nhóm người xem này, có một người rất đặc biệt đang đứng đó. Hạo Nhân, người đã được tuyên bố là đã chết, thương tâm đứng trong đám đông.Y kinh hãi khi chứng kiến cảnh A Quý bị còng tay.......vì sao?Vì sao chuyện này đang xảy ra?!.
Y muốn hét lên 1 hơi.Hơi thở lạnh lẽo đã bị hút vào cổ họng.
Không gian nháy mắt đã thay đổi ngay lập tức. Tim đập thình thịch. Linh hồn tựa như nặng trĩu trở lại thể xác.
" Tỉnh lại! Tỉnh lại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.