Chương 48: Thắng Hay Thua
Huỳnh Emm
15/01/2024
Từ khi nào từng câu từng chữ mà cô nói với anh lại khách sáo như thế. Nhìn theo bóng lưng người con gái từng chung chăn gối, từng trao nhau những ngọt ngào bây giờ lại bước lên xe người khác mà lòng anh đau thắt. Ông trời đúng thật biết trêu đùa con người, khi con người ta biết yêu thương biết hạnh phúc thì ông lại muốn người ta chia cắt.
Lâm Giai Ý ngồi trên xe Chu Bách Hiên, cô im lặng không nói lời nào. Khoảnh khắc Vương Dịch Thành cầm bút ký vào tờ giấy ly hôn tim cô như bị con dao xuyên thủng. Cầm tờ giấy trên tay mà nước mắt không ngừng rơi, chỉ vài ngày nữa thôi cô và anh sẽ trở thành người dưng.
Tối đó Vương Dịch Thành lại vùi mình trong bar, anh điên cuồng nốc từng ly rượu đắng chát. Giá mà lúc trước anh và cô không gặp nhau, giá mà lúc đó cô và anh không chấp nhận hôn ước này thì bây giờ không phải đau khổ như vậy. Một ly rồi nhiều ly nữa, từng dòng nước cay nồng chảy dọc trong cổ họng. Chu Bách Hiên hôm nay có hẹn với khách hàng sau khi trao đổi bên phía khách ngỏ lời đến bar. Vì nể mặt đối tác nên anh đã đồng ý đi cùng chứ thực chất anh không thích những nơi ồn ào náo nhiệt như thế này. Chu Bách Hiên ngồi trong một khóc, ánh mắt nhìn đám người xung quanh đang lắc lư theo nhạc, ánh mắt dừng lại tại quầy rượu. Anh nhìn thấy Vương Dịch Thành đang ngồi ở đó, đứng lên đi về phía Vương Dịch Thành giật lấy ly rượu trên tay anh ta. Vương Dịch Thành đã ngà ngà say nhìn người vừa lấy ly rượu:
- Trả đây!!!
Chu Bách Hiên:
- Vương Dịch Thành bây giờ đã là thế nào mà cậu còn tâm trạng ngồi ở đây uống rượu?
Vương Dịch Thành cười:
- Thế thì đã sao? Anh cướp lấy vợ tôi rồi bây giờ còn ở đây lên giọng với tôi sao?
Chu Bách Hiên:
- Cậu như thế này cô ấy mới rời xa cậu, tỉnh táo lại đi…
Vương Dịch Thành giật lại ly rượu mà nốc cạn:
- Anh và Cố Xuyên đúng là nhẫn tâm, cướp người tôi yêu cướp sự nghiệp của tôi cướp lấy tất cả của tôi. Bây giờ tôi gần như mất tất cả rồi haha……
Chu Bách Hiên tức giận mà đấm một cái rõ đau vào mặt Vương Dịch Thành, mọi người xung quanh nhìn thấy bắt đầu nháo nhào lên. Vương Dịch Thành loạng choạng suýt ngã thì Chu Bách Hiên nắm lấy cổ áo anh:
- Vương Dịch Thành tôi nói cho cậu biết tốt nhất cậu nên tỉnh táo để giải quyết chuyện dự án của cậu nếu không sao này chắc chắn cậu sẽ hối hận.
Nói xong Chu Bách Hiên rời khỏi quán bar, Vương Dịch Thành bị ăn đấm ngồi ngây ngốc ra đó, khoé môi rớm máu vì tác động mạnh. Ý của Chu Bách Hiên là sao, tại sao nói rằng anh sẽ hối hận chuyện mất dự án.
Cố Xuyên bây giờ không thể ngồi không chờ thời được nữa, hắn ta lại nhắm vào khu ressort của Vương Dịch Thành ở An Thành. Hắn ta nhân cơ hội Vương Dịch Thành tập trung vào dự án Đông Dương mà mua chuộc quản lý tài chính ở ressort. Vẫn chiều trò cũ hắn ngỏ ý mua phân nữa cổ phần ở đó với số tiền lớn và sẽ bo thêm phần trăm nếu sang nhượng hẳn cho hắn. Quản lý ở đây không giống Lý Ngạn, vì tiền mà làm mờ mắt đã đồng ý với Cố Xuyên và bằng một cách nào đó đã có được chữ ký của Vương Dịch Thành và đã thành công sang nhượng cho Cố Xuyên sao đó ôm tiền trốn mất.
Sau khi mọi chuyện đổ vỡ ra, nhiều cổ đông đã rút lại cổ phần của mình mà sang đầu tư vào công ty Cố thị. Vương Dịch Thành bị Cố Xuyên nắm thóp bất ngờ không thể xoay chuyển tình thế mà rơi vào tình trạng thiếu hụt vốn nặng. Vương Văn Khiêm biết chuyện một lúc không thể chấp nhận hai cú sốc mà đổ bệnh. Lâm Giai Ý bên này cũng không khá hơn, nhìn Vương Dịch Thành đang tuột dốc mà đau lòng. Cả sự nghiệp của anh không thể để Cố Xuyên cướp lấy tất cả.
Cố Xuyên gây ra cho Vương Dịch Thành bao nhiêu chuyện như vậy nhưng vẫn hiên ngang tìm đến Vương Dịch Thành mà trao đổi về chuyện dự án. Ngồi trong phòng làm việc của Vương Dịch Thành, hắn nói:
- Tôi nghỉ Vương tổng nên sang nhượng lại dự án cho tôi, nếu cứ theo cái đà này Vương thị còn không trụ nỗi mà sẽ mất đi tất cả.
Vương Dịch Thành:
- Cố Xuyên cuối cùng mục đích của anh vẫn là dự án này!
Cố Xuyên cười nhẹ:
- Miếng mồi ngon như vậy để mất thì tiếc quá!
Vương Dịch Thành:
- Dù Vương thị có lụi tàn thì cũng không sang nhượng lại cho Cố thị của anh, mời anh về cho.
Cố Xuyên nhìn Vương Dịch Thành:
- Anh nhìn lại xem, Vương thị gần như mất hết cổ đông nếu anh còn cố chấp thì kết quả vẫn không thay đổi.
Tống Thiệu Quân từ ngoài bước vào:
- Cố thị lớn mạnh tại sao vẫn cố giành lấy từ tay Vương thị, Cố tổng tài giỏi lại giàu có chẳng lẽ vì dự án này mà ra tay độc đoán như vậy.
Cố Xuyên:
- Thế thì đã sao bây giờ Vương thị đang khó khăn… nếu không hợp tác chi bằng giao lại cho tôi đảm nhiệm có phải tốt hơn không.
Vương Dịch Thành:
- Nếu Cố tổng đến vì chuyện này thì mới anh về cho, ở đây không tiếp chuyện này.
Cố Xuyên:
- Vương Dịch Thành anh vẫn cố chấp như thế à, Vương thị các anh hiện giờ đang mất hết cổ đông anh nghĩ còn có thể cứu vãn sao?
Chu Bách Hiên cùng Lâm Giai Ý từ ngoài đi vào, Chu Bách Hiên trả lời Cố Xuyên:
- Ai nói Vương thị không còn cổ đông? Chu thị tồn tại thì chắc chắn Vương thị sẽ tồn tại.
————————————————————
Lâm Giai Ý ngồi trên xe Chu Bách Hiên, cô im lặng không nói lời nào. Khoảnh khắc Vương Dịch Thành cầm bút ký vào tờ giấy ly hôn tim cô như bị con dao xuyên thủng. Cầm tờ giấy trên tay mà nước mắt không ngừng rơi, chỉ vài ngày nữa thôi cô và anh sẽ trở thành người dưng.
Tối đó Vương Dịch Thành lại vùi mình trong bar, anh điên cuồng nốc từng ly rượu đắng chát. Giá mà lúc trước anh và cô không gặp nhau, giá mà lúc đó cô và anh không chấp nhận hôn ước này thì bây giờ không phải đau khổ như vậy. Một ly rồi nhiều ly nữa, từng dòng nước cay nồng chảy dọc trong cổ họng. Chu Bách Hiên hôm nay có hẹn với khách hàng sau khi trao đổi bên phía khách ngỏ lời đến bar. Vì nể mặt đối tác nên anh đã đồng ý đi cùng chứ thực chất anh không thích những nơi ồn ào náo nhiệt như thế này. Chu Bách Hiên ngồi trong một khóc, ánh mắt nhìn đám người xung quanh đang lắc lư theo nhạc, ánh mắt dừng lại tại quầy rượu. Anh nhìn thấy Vương Dịch Thành đang ngồi ở đó, đứng lên đi về phía Vương Dịch Thành giật lấy ly rượu trên tay anh ta. Vương Dịch Thành đã ngà ngà say nhìn người vừa lấy ly rượu:
- Trả đây!!!
Chu Bách Hiên:
- Vương Dịch Thành bây giờ đã là thế nào mà cậu còn tâm trạng ngồi ở đây uống rượu?
Vương Dịch Thành cười:
- Thế thì đã sao? Anh cướp lấy vợ tôi rồi bây giờ còn ở đây lên giọng với tôi sao?
Chu Bách Hiên:
- Cậu như thế này cô ấy mới rời xa cậu, tỉnh táo lại đi…
Vương Dịch Thành giật lại ly rượu mà nốc cạn:
- Anh và Cố Xuyên đúng là nhẫn tâm, cướp người tôi yêu cướp sự nghiệp của tôi cướp lấy tất cả của tôi. Bây giờ tôi gần như mất tất cả rồi haha……
Chu Bách Hiên tức giận mà đấm một cái rõ đau vào mặt Vương Dịch Thành, mọi người xung quanh nhìn thấy bắt đầu nháo nhào lên. Vương Dịch Thành loạng choạng suýt ngã thì Chu Bách Hiên nắm lấy cổ áo anh:
- Vương Dịch Thành tôi nói cho cậu biết tốt nhất cậu nên tỉnh táo để giải quyết chuyện dự án của cậu nếu không sao này chắc chắn cậu sẽ hối hận.
Nói xong Chu Bách Hiên rời khỏi quán bar, Vương Dịch Thành bị ăn đấm ngồi ngây ngốc ra đó, khoé môi rớm máu vì tác động mạnh. Ý của Chu Bách Hiên là sao, tại sao nói rằng anh sẽ hối hận chuyện mất dự án.
Cố Xuyên bây giờ không thể ngồi không chờ thời được nữa, hắn ta lại nhắm vào khu ressort của Vương Dịch Thành ở An Thành. Hắn ta nhân cơ hội Vương Dịch Thành tập trung vào dự án Đông Dương mà mua chuộc quản lý tài chính ở ressort. Vẫn chiều trò cũ hắn ngỏ ý mua phân nữa cổ phần ở đó với số tiền lớn và sẽ bo thêm phần trăm nếu sang nhượng hẳn cho hắn. Quản lý ở đây không giống Lý Ngạn, vì tiền mà làm mờ mắt đã đồng ý với Cố Xuyên và bằng một cách nào đó đã có được chữ ký của Vương Dịch Thành và đã thành công sang nhượng cho Cố Xuyên sao đó ôm tiền trốn mất.
Sau khi mọi chuyện đổ vỡ ra, nhiều cổ đông đã rút lại cổ phần của mình mà sang đầu tư vào công ty Cố thị. Vương Dịch Thành bị Cố Xuyên nắm thóp bất ngờ không thể xoay chuyển tình thế mà rơi vào tình trạng thiếu hụt vốn nặng. Vương Văn Khiêm biết chuyện một lúc không thể chấp nhận hai cú sốc mà đổ bệnh. Lâm Giai Ý bên này cũng không khá hơn, nhìn Vương Dịch Thành đang tuột dốc mà đau lòng. Cả sự nghiệp của anh không thể để Cố Xuyên cướp lấy tất cả.
Cố Xuyên gây ra cho Vương Dịch Thành bao nhiêu chuyện như vậy nhưng vẫn hiên ngang tìm đến Vương Dịch Thành mà trao đổi về chuyện dự án. Ngồi trong phòng làm việc của Vương Dịch Thành, hắn nói:
- Tôi nghỉ Vương tổng nên sang nhượng lại dự án cho tôi, nếu cứ theo cái đà này Vương thị còn không trụ nỗi mà sẽ mất đi tất cả.
Vương Dịch Thành:
- Cố Xuyên cuối cùng mục đích của anh vẫn là dự án này!
Cố Xuyên cười nhẹ:
- Miếng mồi ngon như vậy để mất thì tiếc quá!
Vương Dịch Thành:
- Dù Vương thị có lụi tàn thì cũng không sang nhượng lại cho Cố thị của anh, mời anh về cho.
Cố Xuyên nhìn Vương Dịch Thành:
- Anh nhìn lại xem, Vương thị gần như mất hết cổ đông nếu anh còn cố chấp thì kết quả vẫn không thay đổi.
Tống Thiệu Quân từ ngoài bước vào:
- Cố thị lớn mạnh tại sao vẫn cố giành lấy từ tay Vương thị, Cố tổng tài giỏi lại giàu có chẳng lẽ vì dự án này mà ra tay độc đoán như vậy.
Cố Xuyên:
- Thế thì đã sao bây giờ Vương thị đang khó khăn… nếu không hợp tác chi bằng giao lại cho tôi đảm nhiệm có phải tốt hơn không.
Vương Dịch Thành:
- Nếu Cố tổng đến vì chuyện này thì mới anh về cho, ở đây không tiếp chuyện này.
Cố Xuyên:
- Vương Dịch Thành anh vẫn cố chấp như thế à, Vương thị các anh hiện giờ đang mất hết cổ đông anh nghĩ còn có thể cứu vãn sao?
Chu Bách Hiên cùng Lâm Giai Ý từ ngoài đi vào, Chu Bách Hiên trả lời Cố Xuyên:
- Ai nói Vương thị không còn cổ đông? Chu thị tồn tại thì chắc chắn Vương thị sẽ tồn tại.
————————————————————
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.