Ngọc Cẩm Tú Phượng Hoàng Uy Vũ
Chương 1: Ngọn núi Hoả Dực
Thiên Hồng Trác Y
13/05/2021
Tiếng khóc thét của những kẻ liều mạng không ngừng vang lên, bọn họ muốn tìm cái thứ gọi là bí ẩn huyền bí , chúng thúc giục trí tò mò của con người khiến bọn họ không ngừng lại được mà muốn liều mình trải nghiệm cái thứ bí ẩn đó, cũng có kẻ vì muốn làm giàu mà chấp nhận bán mạng để đạt được thứ mình mong muốn, cũng có kẻ vì khát vọng quyền lực mà muốn chinh phục những thứ không ai làm được để những kẻ khác phải kính phục trước quyền lực của hắn. Khao khát , khát vọng ước muốn, sự ham muốn tất cả chúng như một thứ ma dược biến tất cả mọi thứ trở nên thứ điên cuồng, điên loạn với bản tính dã thú khát máu có thể làm tất cả để đạt được thứ họ muốn kể cả huỷ hoại chính bản thể của mình.
Tại Phụng Thiên Trì Thành có 1 ngọn núi tên là Hoả Dực nơi nay được mệnh danh là núi chết , những kẻ đi vào ngọn núi này đều mất tính 1 cách bí ẩn, người dân sống gần ngọn núi dần cũng không ai dám sống gần đó, họ đồn rằng trên ngọn núi có những con dã thú hung hăng khát máu, thậm chí còn có kẻ đã nghe tiếng gầm gừ của chúng, nơi đây dần đã trở thành nơi mạo hiểm của những kẻ không sợ chết, hằng năm lại có không ít kẻ tìm đến.
- Này hay là chúng ta về đi ta thấy nơi này có gì đó không sạch sẽ
Tên thanh niên đang trên đường đi lên ngọn núi đó nói với tên thanh niên đồng hành , tên thanh niên đồng hành liền tỏ vẻ khó chịu
-Đã đi tới đây rồi về là về thế nào
Tên thanh niên kia có vẻ sợ sệt nhìn quanh con đường vắng rồi tự rùng mình
-Nơi này quả thật không sạch sẽ đâu
Tên thanh niên đồng hành nghe hắn cứ lảm nhảm mãi một câu thì càng thêm khó chịu
-Ngươi sợ cái gì , trên núi này chỉ là tin đồn nhảm thôi gan người bé quá đấy
Tên kia nghe vậy thì nổi lên sự sĩ diện cố cứng miệng
- Sợ sao ta mà lại sợ ngươi đùa à
Gương mặt hắn cố tỏ ra mình ổn những toàn thân hắn rõ đang run, tên thanh niên đồng hành nhếc môi cười lén rồi thản nhiên nói
- Vậy được chúng ta đi tiếp
Tên thanh niên đồng hành chân bước càng thêm tốc độ, tên kia vì sợ mà cũng bám theo sát mắt đảo quanh lo sợ thứ không sạch sẽ nhảy ra, người hắn cứ khum lại vẻ sợ hãi
Lúc sau bọn họ tới nơi chân núi Hoả Dực, bọn họ dừng lại nghỉ chân một lát ,tên thanh niên sợ hãi tay nắm chặt tay nải đang cầm mồ hôi đổ ướt cả tay nãi, 2 chân hắn đã mềm nhũn cả sức nhấc chân đang mất dần , tên thanh niên đồng hành thì lại ung dung ngồi xuống uống miếng nước, cắm miếng bánh ngẩng đầu lên cao hà một hơi thoả mãn, nhẹ nhàng tựa lưng vào gốc cây ghiền gẫm dễ chịu ,tên này thật khí chất khác người ngạo khí đầy mình hẳn khác người bình thường bộ y phục hắn mặc rất lịch sự chỉnh tề thêm nữa thanh bảo kiếm hắn đeo bên mình lại đính một viên dạ châu màu xanh trời rất lớn, nhìn qua đoán hẳn gia thế không nhỏ. Còn tên đang sợ sệt kia trông bộ y phục hắn mang cũng phải hạng xoàn thêm chiếc nhẫn hắn đeo trên tay có đính viên huyết ngọc to tướng e cũng là con quý tộc. Tên sợ sệt đó ngồi xổm dưới góc cây lắp bắp
- Hay hay thôi chúng ta về đi
Tên thanh niên cầm bảo đao thản nhiên nói
- Ngươi về đi , vậy xem như vụ cá cược này ta thắng, ta cũng không ép ngươi làm gì ta chỉ lấy 1 nửa số tiền cược thôi
Tên đang sợ hãi liền xám mặt lại hét
- 1 nửa ngươi đùa ta à 1 nửa cũng là hơn 500 ngàn vạn lượng bạc đấy
Tên thanh niên cần bảo đao thản nhiên trả lời
-Vậy tuỳ ngươi thôi, nếu không đồng ý thì ta đi tiếp
Tên thanh niên đấy nuốt nước miếng tiếc đứt ruột , quả đúng đồng tiền quý hơn mạng sống mà thích thể hiện trước mặt gái đẹp làm gì để rồi mất tiền ngu vậy chứ hắn thật rõ hối hận, vì phụ nữ mà hắn sắp sạt nghiệp , thôi hắn đánh làm liều quyết định đi tiếp nhưng lòng vẫn chưa an tâm
- Ta đi ta đi tiếp nhưng lỡ có quoái thú thật thì sao
Tên thanh niên nghe vậy thì hào hùng giơ thanh bảo đao ra trước mặt lớn giọng
- Nếu thật có quoái thu ta sẽ dùng bảo đao này thu phục nó
Tên thanh niên kia đầy ngờ vực hắn làm nổi sao, lỡ hắn không làm nổi thì sao đây chẳng lẽ ta bỏ mạng tại đây sao, ta còn quá trẻ mà còn là con một trong nhà mất ta, ai sẽ nối dõi tông đường đây, không sao không sao cố gắng lần này mà thắng ta sẽ có vợ đẹp thế há lại chẳng lời . tâm trí hắn cố gạt mấy suy nghĩ nguy hiểm trong đâu nhưng thật sự bất lực với con người nhát gan như hắn ,hắn vẫn còn đầy băn khoăn
-Nhưng ......
Chẳng để hắn nói hết câu thanh niên cầm bảo đao liền chen ngang do rõ biết hắn định nói gì
-Còn nhưng nhị gì nữa mau đi thôi, gan ngươi bé quá đó
Tên kia liền nổi lòng tự trọng đứng thẳng người dậy hùng hồn nói
- Ngươi nói gan ai nhỏ chứ, cứ để mà xem quoái thủ xuất hiện ta sẽ băm nó thành trăm mảnh
thấy bộ dạng đang rung của tên này. Tên thanh niên cầm bảo đao suýt không nhịn được cười. Nhưng điều đó cũng chẳng khiến hắn để tâm việc hắn để tâm hiện giờ hiện rõ trên đôi mắt hắn tiền , hắn khoái chí trúng mánh lớn hẳn sau vố này hắn sẽ là kẻ giàu nhất phụng thiên trì thành, chỉ nghĩ tới việc tiêu tiền lại càng khiến hắn sung sướng vô cùng , đầu hắn bây giờ đã tính tới việc nên tiêu tiền thế nào ,làm sao tiêu hết được , tiêu tới khi nào 500 ngàn lượng con số quá sức tưởng tượng với hắn.
Hắn càng thêm động lực hăng hái đi vào khu rừng, tên kia vì không muốn mất tiền nên cũng theo vào,càng vào sâu khu rừng càng yên ắng không 1 tiếng động chẳng khác nào khu rừng chết, tên ôm tay nải run lẩy bẩy tay nắm chặt tà áo của tên thanh niên đồng hành, đi sát không rời , không gian yên tĩnh đến đỗi nghe rõ tiếng tim đang đập trong lồng ngực, tên kia sợ hãi nói
- Có khi nào nơi đây thật sự có ma hay quoái thú không
Nghe hắn nói vậy tên cầm bảo đao có chút nổi da gà , quả tên này chắc có tài gì ngoài hù người, tên này thật giỏi suy diễn , có khi nào hắn tự hù chết mình luôn không. Tên thanh niên liền cũng nâng cao cảnh giác tay cầm sẵn vào kiếm toàn thân đã vào tư thế sẵn sàng chiến đấu . Đang chậm rãi tiến đi thì bỗng trong lùm cây gần đó phát ra tiếng rục rịch, tên nhát gan kia liền dựng đứng tóc gáy tay chỉ về hướng bụi cây sợ hãi
-Qu ..quoái ...quoái....
Tên thanh niên cầm bảo đao tay cầm chắc bảo đao tập trung cao độ vào phía bụi cây , một bóng đen nhảy phốc lên cao bay ra khỏi bụi cây ,thấy nó tên thanh niên cầm bảo đao liền thở phào nhẹ nhõm hoá ra chỉ là 1 con sóc nhỏ , thật hắn bị tên kia hù đứng tim mất ,hắn thu kiếm lại ngoảnh qua bất lực nài xin tên nhát gan kia
- Ngươi thật bớt nói lại có được không người nói nữa quoái vật chui ra ăn thịt người giờ
Hù hắn vậy cho hắn sợ tốt nhất nên im lặng luôn, tên này rắc rối quá . nhìn qua vẻ mặt tên nhát gan đấy thấy mặt hắn tái lại mắt căng to đến đỗi muốn rớt ra ngoài ,miệng nói không nên lời , tên cầm bảo đao thấy lạ chẳng lẽ hù chút vậy mà hắn sợ vậy sao ,nhìn xuống bên dưới hắn thì thấy nước đã chảy thành dòng , thật bất lực với tên nhát gan này mà , rõ nhát còn ra vẻ. Tên cầm bảo đao cũng đành bất lực
- Không có quoái thú đâu chúng ta đi tiếp thôi
tên nhát gan mặt vẫn còn tái lợt chẳng còn giọt máu, tay chỉ về phía tên cầm bảo đao miệng cố nói những từ không rõ lời
- Q ... qu ...quoa....
Nghe không hiểu tên cầm bảo đao đoán chừng tên này bị hù cho thất phách lạc hồn rồi, hắn cười ngảo nghễ
- Nãy ta chỉ đùa thôi ngươi còn không đứng dậy ta sẽ bỏ ngươi lại đây đấy
Nói vậy rồi mà tên đó vẫn chỉ tay về phía tên cầm bảo đao gương mặt đầy nét kinh hãi. Tên cầm bảo đao liền lấy làm lạ quoái gì vậy chẳng lẽ ....... vừa ngoảnh mặt ra sau lưng hắn liền bị 1 thứ gì rất lớn lao đến chỗ hắn thứ đó lao đến với tốc độ rất nhanh chẳng thể bắt kịp tốc độ của nó vì quá bất ngờ "bùm" một tiếng nổ lớn vang lên mấy cái cây gần đó ngã rạp bụi bay mịt mù, may sao hắn nhanh chân nhảy lên được 1 cành cây gần đó. Bụi dần tan hết bóng giáng con quoái thú lộ ra. Hắn kinh hồn nhìn lấy nó miệng bất giác phát thành lời
-Độc Hoả Chi Thú ...
Là Độc Hoả Chi thú hẳn nó chẳng phải chỉ có trong truyền thuyết thôi sao, hắn kinh ngạc đến đờ người Độc Hoả Chi Thú này thân hình khổng lồ to gấp vài chục lần nười thường, thân hình được ráp từ những khối đá với nhiều hình dạng khác nhau khắp người toả ra khí lửa , mắt nó cũng là 2 đốm lửa rực cháy , loài này rất hung hăng chúng tấn công bất cứ thứ gì chúng thấy trên đường trông to lớn nhưng tốc độ của chúng cũng rất đáng kinh ngạc , gặp phải nó xui một đời cho hắn rồi
-Ta nhớ ta đâu ăn phải đậu hũ thối đâu sao miệng thối dữ
Con quoái vật phát giác được vị trí hắn liền lao tới chớp mắt nó đã đấm gãy cái cây mà hắn đang đứng
Nhanh chân sao hắn kịp nhảy sang cây khác , vừa ổn định chỗ con quoái vật lại lao đến lần này hắn nhào lộn 1 vòng trên không rồi nhanh thoăn thoắt nhảy lên người nó, tay cầm chắc bảo đao chém hết lực vào thân hình to lớn của nó, cú chém chỉ tạo ra 1 tia lửa chẳng hề gây ra bất cứ xây xác gì cho nó cả, sau cú đánh vừa rồi hẳn nó đã bị chọc tức , nó điên cuồng hắt người một cú mạnh tên đó liền văng mạnh vào 1 gốc cây cách đó hẳn 10 mét, sau cú ấy hắn chồm người đứng dậy nhổ ra 1 búng máu, vừa ngẩng đầu cú đấm của nó đá lao đến trước mặt hắn hắn vội đưa kiếm ra cản, nhưng hắn hoàn toàn bị đẩy lùi văng xa 1 đoạn khí huyết hắn trào ngược
-Khốn khiếp
Vừa nhổm người dậy hắn liền ăn ngày 1 nắm đấm trực diện, cú đấm như trời giáng khiến cả thể hắn đau đớn thực lực rõ quá chênh lệch . Thêm 1 đấm nữa hắn chầu Diêm Vương mất , hắn đã nhắm mắt chuẩn bị chết mặc dầu hắn vẫn còn hi vọng mình sống lâu hơn thế nhưng e không nổi rồi, hắn nhắm mắt chờ đợi 1 cái chết oanh liết, cái chết để đời ...tới đi hắn đã sẵn sàng chờ mãi không thấy gì hắn nheo 1 mắt ra xem mờ mờ thấy Độc Hoả Chi Thú đang dừng lại trên không lấy làm lạ hắn mở cả 2 mắt ra xem , Độc Hoả Chi Thú quả dừng lại trên không rồi người mặc bộ đồ đỏ đang túm lấy Độc Hoả Chi Thú treo nó trên không là ai là kẻ nào mà lại có sức mạnh kinh hồn vậy , chẳng lẽ lại thêm một con quoái thú nữa lúc này hắn thật mong suy nghĩ đó không phải là sự thật , chẳng lẽ hắn xui vậy 1 lần mà được gặp tới 2 con quoái thú . Thoặt nhìn bóng dáng đó hắn xác định không phải là nam nhân, hắn cố vươn người nhìn xem mặt mũi kẻ này ra sao mà có sức mạnh kinh kủng nhứ vậy hẳn là 1 lão bà bà hoặc 1 con yêu tinh già tu vi ngàn năm, hắn cố sức ra sao cũng chỉ thấy mỗi bóng lưng của y nhân mặc bộ y phục đỏ này mà thôi. Từ tay y phát ra luồng sáng đỏ rực đánh vào người độc hoả chi thú lập tực nó vỡ vụn từng mảnh xác nó văng khắp nơi người mặc bộ y phục đỏ này nhanh tay bắt lấy viên ngọc thạnh rơi ra , rồi thân ảnh trong chớp mắt đã biến mất để lại 1 vùng tàn tạ do hắn vật lộn với con quoái vật
Tại Phụng Thiên Trì Thành có 1 ngọn núi tên là Hoả Dực nơi nay được mệnh danh là núi chết , những kẻ đi vào ngọn núi này đều mất tính 1 cách bí ẩn, người dân sống gần ngọn núi dần cũng không ai dám sống gần đó, họ đồn rằng trên ngọn núi có những con dã thú hung hăng khát máu, thậm chí còn có kẻ đã nghe tiếng gầm gừ của chúng, nơi đây dần đã trở thành nơi mạo hiểm của những kẻ không sợ chết, hằng năm lại có không ít kẻ tìm đến.
- Này hay là chúng ta về đi ta thấy nơi này có gì đó không sạch sẽ
Tên thanh niên đang trên đường đi lên ngọn núi đó nói với tên thanh niên đồng hành , tên thanh niên đồng hành liền tỏ vẻ khó chịu
-Đã đi tới đây rồi về là về thế nào
Tên thanh niên kia có vẻ sợ sệt nhìn quanh con đường vắng rồi tự rùng mình
-Nơi này quả thật không sạch sẽ đâu
Tên thanh niên đồng hành nghe hắn cứ lảm nhảm mãi một câu thì càng thêm khó chịu
-Ngươi sợ cái gì , trên núi này chỉ là tin đồn nhảm thôi gan người bé quá đấy
Tên kia nghe vậy thì nổi lên sự sĩ diện cố cứng miệng
- Sợ sao ta mà lại sợ ngươi đùa à
Gương mặt hắn cố tỏ ra mình ổn những toàn thân hắn rõ đang run, tên thanh niên đồng hành nhếc môi cười lén rồi thản nhiên nói
- Vậy được chúng ta đi tiếp
Tên thanh niên đồng hành chân bước càng thêm tốc độ, tên kia vì sợ mà cũng bám theo sát mắt đảo quanh lo sợ thứ không sạch sẽ nhảy ra, người hắn cứ khum lại vẻ sợ hãi
Lúc sau bọn họ tới nơi chân núi Hoả Dực, bọn họ dừng lại nghỉ chân một lát ,tên thanh niên sợ hãi tay nắm chặt tay nải đang cầm mồ hôi đổ ướt cả tay nãi, 2 chân hắn đã mềm nhũn cả sức nhấc chân đang mất dần , tên thanh niên đồng hành thì lại ung dung ngồi xuống uống miếng nước, cắm miếng bánh ngẩng đầu lên cao hà một hơi thoả mãn, nhẹ nhàng tựa lưng vào gốc cây ghiền gẫm dễ chịu ,tên này thật khí chất khác người ngạo khí đầy mình hẳn khác người bình thường bộ y phục hắn mặc rất lịch sự chỉnh tề thêm nữa thanh bảo kiếm hắn đeo bên mình lại đính một viên dạ châu màu xanh trời rất lớn, nhìn qua đoán hẳn gia thế không nhỏ. Còn tên đang sợ sệt kia trông bộ y phục hắn mang cũng phải hạng xoàn thêm chiếc nhẫn hắn đeo trên tay có đính viên huyết ngọc to tướng e cũng là con quý tộc. Tên sợ sệt đó ngồi xổm dưới góc cây lắp bắp
- Hay hay thôi chúng ta về đi
Tên thanh niên cầm bảo đao thản nhiên nói
- Ngươi về đi , vậy xem như vụ cá cược này ta thắng, ta cũng không ép ngươi làm gì ta chỉ lấy 1 nửa số tiền cược thôi
Tên đang sợ hãi liền xám mặt lại hét
- 1 nửa ngươi đùa ta à 1 nửa cũng là hơn 500 ngàn vạn lượng bạc đấy
Tên thanh niên cần bảo đao thản nhiên trả lời
-Vậy tuỳ ngươi thôi, nếu không đồng ý thì ta đi tiếp
Tên thanh niên đấy nuốt nước miếng tiếc đứt ruột , quả đúng đồng tiền quý hơn mạng sống mà thích thể hiện trước mặt gái đẹp làm gì để rồi mất tiền ngu vậy chứ hắn thật rõ hối hận, vì phụ nữ mà hắn sắp sạt nghiệp , thôi hắn đánh làm liều quyết định đi tiếp nhưng lòng vẫn chưa an tâm
- Ta đi ta đi tiếp nhưng lỡ có quoái thú thật thì sao
Tên thanh niên nghe vậy thì hào hùng giơ thanh bảo đao ra trước mặt lớn giọng
- Nếu thật có quoái thu ta sẽ dùng bảo đao này thu phục nó
Tên thanh niên kia đầy ngờ vực hắn làm nổi sao, lỡ hắn không làm nổi thì sao đây chẳng lẽ ta bỏ mạng tại đây sao, ta còn quá trẻ mà còn là con một trong nhà mất ta, ai sẽ nối dõi tông đường đây, không sao không sao cố gắng lần này mà thắng ta sẽ có vợ đẹp thế há lại chẳng lời . tâm trí hắn cố gạt mấy suy nghĩ nguy hiểm trong đâu nhưng thật sự bất lực với con người nhát gan như hắn ,hắn vẫn còn đầy băn khoăn
-Nhưng ......
Chẳng để hắn nói hết câu thanh niên cầm bảo đao liền chen ngang do rõ biết hắn định nói gì
-Còn nhưng nhị gì nữa mau đi thôi, gan ngươi bé quá đó
Tên kia liền nổi lòng tự trọng đứng thẳng người dậy hùng hồn nói
- Ngươi nói gan ai nhỏ chứ, cứ để mà xem quoái thủ xuất hiện ta sẽ băm nó thành trăm mảnh
thấy bộ dạng đang rung của tên này. Tên thanh niên cầm bảo đao suýt không nhịn được cười. Nhưng điều đó cũng chẳng khiến hắn để tâm việc hắn để tâm hiện giờ hiện rõ trên đôi mắt hắn tiền , hắn khoái chí trúng mánh lớn hẳn sau vố này hắn sẽ là kẻ giàu nhất phụng thiên trì thành, chỉ nghĩ tới việc tiêu tiền lại càng khiến hắn sung sướng vô cùng , đầu hắn bây giờ đã tính tới việc nên tiêu tiền thế nào ,làm sao tiêu hết được , tiêu tới khi nào 500 ngàn lượng con số quá sức tưởng tượng với hắn.
Hắn càng thêm động lực hăng hái đi vào khu rừng, tên kia vì không muốn mất tiền nên cũng theo vào,càng vào sâu khu rừng càng yên ắng không 1 tiếng động chẳng khác nào khu rừng chết, tên ôm tay nải run lẩy bẩy tay nắm chặt tà áo của tên thanh niên đồng hành, đi sát không rời , không gian yên tĩnh đến đỗi nghe rõ tiếng tim đang đập trong lồng ngực, tên kia sợ hãi nói
- Có khi nào nơi đây thật sự có ma hay quoái thú không
Nghe hắn nói vậy tên cầm bảo đao có chút nổi da gà , quả tên này chắc có tài gì ngoài hù người, tên này thật giỏi suy diễn , có khi nào hắn tự hù chết mình luôn không. Tên thanh niên liền cũng nâng cao cảnh giác tay cầm sẵn vào kiếm toàn thân đã vào tư thế sẵn sàng chiến đấu . Đang chậm rãi tiến đi thì bỗng trong lùm cây gần đó phát ra tiếng rục rịch, tên nhát gan kia liền dựng đứng tóc gáy tay chỉ về hướng bụi cây sợ hãi
-Qu ..quoái ...quoái....
Tên thanh niên cầm bảo đao tay cầm chắc bảo đao tập trung cao độ vào phía bụi cây , một bóng đen nhảy phốc lên cao bay ra khỏi bụi cây ,thấy nó tên thanh niên cầm bảo đao liền thở phào nhẹ nhõm hoá ra chỉ là 1 con sóc nhỏ , thật hắn bị tên kia hù đứng tim mất ,hắn thu kiếm lại ngoảnh qua bất lực nài xin tên nhát gan kia
- Ngươi thật bớt nói lại có được không người nói nữa quoái vật chui ra ăn thịt người giờ
Hù hắn vậy cho hắn sợ tốt nhất nên im lặng luôn, tên này rắc rối quá . nhìn qua vẻ mặt tên nhát gan đấy thấy mặt hắn tái lại mắt căng to đến đỗi muốn rớt ra ngoài ,miệng nói không nên lời , tên cầm bảo đao thấy lạ chẳng lẽ hù chút vậy mà hắn sợ vậy sao ,nhìn xuống bên dưới hắn thì thấy nước đã chảy thành dòng , thật bất lực với tên nhát gan này mà , rõ nhát còn ra vẻ. Tên cầm bảo đao cũng đành bất lực
- Không có quoái thú đâu chúng ta đi tiếp thôi
tên nhát gan mặt vẫn còn tái lợt chẳng còn giọt máu, tay chỉ về phía tên cầm bảo đao miệng cố nói những từ không rõ lời
- Q ... qu ...quoa....
Nghe không hiểu tên cầm bảo đao đoán chừng tên này bị hù cho thất phách lạc hồn rồi, hắn cười ngảo nghễ
- Nãy ta chỉ đùa thôi ngươi còn không đứng dậy ta sẽ bỏ ngươi lại đây đấy
Nói vậy rồi mà tên đó vẫn chỉ tay về phía tên cầm bảo đao gương mặt đầy nét kinh hãi. Tên cầm bảo đao liền lấy làm lạ quoái gì vậy chẳng lẽ ....... vừa ngoảnh mặt ra sau lưng hắn liền bị 1 thứ gì rất lớn lao đến chỗ hắn thứ đó lao đến với tốc độ rất nhanh chẳng thể bắt kịp tốc độ của nó vì quá bất ngờ "bùm" một tiếng nổ lớn vang lên mấy cái cây gần đó ngã rạp bụi bay mịt mù, may sao hắn nhanh chân nhảy lên được 1 cành cây gần đó. Bụi dần tan hết bóng giáng con quoái thú lộ ra. Hắn kinh hồn nhìn lấy nó miệng bất giác phát thành lời
-Độc Hoả Chi Thú ...
Là Độc Hoả Chi thú hẳn nó chẳng phải chỉ có trong truyền thuyết thôi sao, hắn kinh ngạc đến đờ người Độc Hoả Chi Thú này thân hình khổng lồ to gấp vài chục lần nười thường, thân hình được ráp từ những khối đá với nhiều hình dạng khác nhau khắp người toả ra khí lửa , mắt nó cũng là 2 đốm lửa rực cháy , loài này rất hung hăng chúng tấn công bất cứ thứ gì chúng thấy trên đường trông to lớn nhưng tốc độ của chúng cũng rất đáng kinh ngạc , gặp phải nó xui một đời cho hắn rồi
-Ta nhớ ta đâu ăn phải đậu hũ thối đâu sao miệng thối dữ
Con quoái vật phát giác được vị trí hắn liền lao tới chớp mắt nó đã đấm gãy cái cây mà hắn đang đứng
Nhanh chân sao hắn kịp nhảy sang cây khác , vừa ổn định chỗ con quoái vật lại lao đến lần này hắn nhào lộn 1 vòng trên không rồi nhanh thoăn thoắt nhảy lên người nó, tay cầm chắc bảo đao chém hết lực vào thân hình to lớn của nó, cú chém chỉ tạo ra 1 tia lửa chẳng hề gây ra bất cứ xây xác gì cho nó cả, sau cú đánh vừa rồi hẳn nó đã bị chọc tức , nó điên cuồng hắt người một cú mạnh tên đó liền văng mạnh vào 1 gốc cây cách đó hẳn 10 mét, sau cú ấy hắn chồm người đứng dậy nhổ ra 1 búng máu, vừa ngẩng đầu cú đấm của nó đá lao đến trước mặt hắn hắn vội đưa kiếm ra cản, nhưng hắn hoàn toàn bị đẩy lùi văng xa 1 đoạn khí huyết hắn trào ngược
-Khốn khiếp
Vừa nhổm người dậy hắn liền ăn ngày 1 nắm đấm trực diện, cú đấm như trời giáng khiến cả thể hắn đau đớn thực lực rõ quá chênh lệch . Thêm 1 đấm nữa hắn chầu Diêm Vương mất , hắn đã nhắm mắt chuẩn bị chết mặc dầu hắn vẫn còn hi vọng mình sống lâu hơn thế nhưng e không nổi rồi, hắn nhắm mắt chờ đợi 1 cái chết oanh liết, cái chết để đời ...tới đi hắn đã sẵn sàng chờ mãi không thấy gì hắn nheo 1 mắt ra xem mờ mờ thấy Độc Hoả Chi Thú đang dừng lại trên không lấy làm lạ hắn mở cả 2 mắt ra xem , Độc Hoả Chi Thú quả dừng lại trên không rồi người mặc bộ đồ đỏ đang túm lấy Độc Hoả Chi Thú treo nó trên không là ai là kẻ nào mà lại có sức mạnh kinh hồn vậy , chẳng lẽ lại thêm một con quoái thú nữa lúc này hắn thật mong suy nghĩ đó không phải là sự thật , chẳng lẽ hắn xui vậy 1 lần mà được gặp tới 2 con quoái thú . Thoặt nhìn bóng dáng đó hắn xác định không phải là nam nhân, hắn cố vươn người nhìn xem mặt mũi kẻ này ra sao mà có sức mạnh kinh kủng nhứ vậy hẳn là 1 lão bà bà hoặc 1 con yêu tinh già tu vi ngàn năm, hắn cố sức ra sao cũng chỉ thấy mỗi bóng lưng của y nhân mặc bộ y phục đỏ này mà thôi. Từ tay y phát ra luồng sáng đỏ rực đánh vào người độc hoả chi thú lập tực nó vỡ vụn từng mảnh xác nó văng khắp nơi người mặc bộ y phục đỏ này nhanh tay bắt lấy viên ngọc thạnh rơi ra , rồi thân ảnh trong chớp mắt đã biến mất để lại 1 vùng tàn tạ do hắn vật lộn với con quoái vật
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.