Ngọc Minh! Em Là Định Mệnh Của Anh!

Chương 18: LÀM QUEN

Thư Fuon

08/12/2015

Ba cô gái cùng nhau nói chuyện khá lâu, Nghi nhìn lướt qua đồng hồ rồi nói.

-Trường chị sắp ra chơi rồi. Hay là hai đứa qua trường chị đi sẵn dịp chị giới thiệu hai đứa với bạn chị.

-Dạ cũng được.-Ng.Anh gật gật đầu.

-Giờ đi luôn hả chị?- Ng.Minh hỏi Nghi.

-Ừ giờ đi luôn nhưng trước hết phải qua nhà chị thay đồ đã.- Nghi cười nhẹ.

-Dạ- Cả hai đồng thanh roồi cùng Nghi ra ngoài.

Ba người cùng nhau đi ra cổng bệnh viện đã thu hút không biết bao nhiêu người ở đây.Nghi đưa tay vãy vãy taxi (Sao không đóng viện phí?) rồi cả ba cùng lên.

Gia Nghi nói địa chỉ nhà cho tài xế xong thì quay sang tán gẫu với Ng.Minh và Ng.Anh.

Chiếc taxi chạy không lâu đã dừng lại trước một cổng lớn màu kem, phía sau cánh cổng cũng là một căn biệt thự màu kem nốt. Nghi dắt cả hai vào, cô bảo người làm đem nước lên cho cả hai và ra hiệu cho hai người nhồi chờ ở sofa để cô lên thay đồ.

Ng.Minh và Ng.Anh trố mắt nhìn ngôi nhà, nó toàn là đồ hiệu được nhập từ nước ngoài. trông lộng lãy nguy nga hơn cả lâu đài nhưng tất nhiên là không đẹp bằng biệt thự của Q.Minh thôi.

Lo ngắm căn nhà say sưa cả hai không biết Nghi đã xuống lầu từ lúc nào. Cô mặc một chiếc áo ba lỗ đen bó người bên ngoài khoác một chiếc áo khoác da cùng tông đen. Bên dưới là chiếc quần jean xanh nhạc ôm và đôi boot cao tới gối. Mái tóc vàng được xõa lúc nãy bây giờ đã được cột lên lộ ra khuôn mặt hết sức baby của Nghi.

Nghi cười nhẹ một cái rồi dắt cả hai đi ra.

-Hai em ra cổng chờ chị, để chị vào gara lấy xe

Nói rồi Nghi đi thẳng một mạch vào gara còn Ng.Minh và Ng.Anh thì cùng nhau đi ra ổng theo lời của cô nàng.

Không lâu sau Nghi chạy con Audi A8 ra. Cô nhìn cả hai mỉm cười và mời lên xe.

Chiếc xe từ từ lăn bánh rồi khuất dạng trên đường. Lúc này trên xe bỗng dưng im lặng lạ thường mỗi người cùng theo một ý nghĩ riêng. Thả hồn bay lơ lửng trên mây mà Ng.Minh với Ng.Anh đã không biết đên trường List từ lúc nào.

tới cổng Nghi nhấn còi ba tiếng thì thấy bảo vệ chạy ra, vừa thấy Nghi bác bảo vệ không do dự mà mở cửa ngay. Nghi lái xe vào bãi, xe vừa dừng thì trường cũng vừa ren chuông ra chơi, Hs ùa ra như nấm. Ba người bước xuống lập tức thu hút mọi ánh nhìn ở đây. Gia Nghi thì quá quen mặt rồi nhưng còn hai cô gái kia là ai chứ? Đó là vấn đề thắc mắc của tất cả mọi người ở đây, lời xì xầm bắt đầu nổi lên. Mặc kệ những lời xì xầm đó Nghi kéo hai cô nàng đi hướng xuống canteen.

Ng.Minh vừa đi vừa cảm thán ngôi trường không biết sao mà nó đẹp dữ vậy! Đi một lúc ba người cũng xuống được canteen. Từ xa Ng.Minh nghe được giọng nói oan oan của "người quen" nhưng chưa biết là ai.



-----

-Oa con Nghi sao nói nghỉ học vậy?- Nhân vừa vung tay vừa nói.

-Ai biết!- Q.Minh vừa trả lời vừa cắm cúi lướt net.

-Kệ nói đi. Nó nghỉ tao còn khỏe. Nhờ vậy tao mới ghẹo được mấy girl lớp mình, có nó thì nằm mơ đi- Nhân nói rồi hớp một ngụm cafe.

Q.Minh cảm nhận được ngọn núi lửa sắp phun trào nên ngước lên nhìn. "Đập" vào mắt anh là Ng.Minh làm cho anh thoáng giật mình, ng.Minh cũng vậy. Kế bên là Gia Nghi đang nhìn Nhân bằng đôi mắt nảy lửa và Ng.Anh. Anh nhết mép rồi lại cúi xuống chăm chú vào cái điên thoại và thốt lên.

-Coi chừng.

Câu nói vừa thốt ra xong thì Nhân bĩu môi quay lại phía sau nhưng.....oh no!!!!!!

*Bốp*

Một cái tát! Vâng đúng là vậy. Nạn nhân được xát định là Hiếu Nhân còn chủ cái tát là Gia Nghi.

-Đi mua mì! Con nào gan thế? Ngon bước ra đây ông tát cắm đầu xuống đấ.....- Nhân la oai oái lên nhưng chưa hết câu thì đã im bặt.

-Dám- Nghi nghênh mặt.

-Hihi chị! Chị mới vào ý à?- Nhân thay đổi 180 độ sang nịnh nọt ngọt hơn đường.

-Hừ...-Nghi lườm Nhân một cái rồi quay sang Q.Minh- À... Đây ( đưa tay về phía Ng.Anh) Ngọc Anh 16 tuổi học trường Chent- Nghi cừa nói xong thì Ng.Anh cuối chào hai chàng trai.- Đây (đưa tay về phía Ng.Minh) Ngọc......

-Haha Ngọc Minh 16 tuổi trường Chent chứ gì? Haha- Nhân cừa nói vừa cười đắt ý.

*Bốp*

Anh Nhân lại "dính chưởng" của chị Nghi rồi.

-Ai cho mày chặn họng tao- Nghi quát.

-Tao muốn nói thì tao nói chứ- Nhân cãi lại.

-Nhưng mày biết mày bất lịch sự lắm không?- Nghi lườm Nhân sắt lẻm.



-Biết thì nói thôi.- Nhân cũng gân cổ lên cãi.

-.....

-.....

Cả hai bắt đầu đấu võ mồm thì Q.Minh đã kéo Ng.Minh xuống ngồi kế, Ng.Minh cũng bảo Ng.Anh ngồi xuống cùng. Đang cãi nhau thì Nghi quay sang thấy Q.Minh ngồi kế Ng.Minh thì ngẩn người va huýt tay Nhân.

-Eo ui tưởng gì! Vợ nó mà- Nhân bĩu môi

-Cái gì?- Nghi hét lên làm cả canteen chú ý, cô nhìn sang Q.Minh- Ê phải không?

-Ừ....vợ tao- Q.Minh vừa thốt ra làm cả canteen nháo nhào lên.

Câu nói của anh làm cho ai kia thấy vui mừng và cảm thấy hạnh phúc trong lòng. Mặt Ng.Minh bắt đầu đỏ lên và nóng rang.

-Tụi bây đi mà không rủ tao- Từ trong đám học sinh xuất hiện một bóng dáng cao to đi tới.

-Á a Khắc Huy- Nhân vừa thấy Huy thì cười hề hề.

-Không là tao thì là ai? Hỏi ngu!- Huy vỗ nhẹ đầu Nhân.

-MÁ ƠI!!!!!!!! Hai đứa bây ăn hiếp tao- Nhân giãy nãy chân đạp tứ tung như con nít làm cả đám phì cười.

Nghi ngừng cười lại và cũng như lúc nãy cô nàng giới thiệu Ng.Minh và Ng.Anh cho Huy biết. Với cái tính đào hoa của mình, khi vừa nhìn thấy Ng.Anh Huy bắt đầu có thiện cảm. Vừa nghe nghi "quảng cáo hàng" xong thì nhào vô làm quen luôn.

Những cặp này cùng chia ra rất rõ ràng làm cho mấy nhỏ ở ngoài nhìn mà ghen tỵ.

_Cặp Q.Minh & Ng.Minh: Nói ít im nhiều (ngượng ý mà)

_Cặp Nhân & Nghi: Cãi cọ chí chóe.

_Cặp Huy & Ng.Anh: Làm quen rồi tám chuyên trên trời dưới đất.

Nhìn những cặp này không ai không thừa nhận là họ rất đẹp đôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngọc Minh! Em Là Định Mệnh Của Anh!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook