Chương 15: Cứ Đẹp Là Xong Chuyện
Sơn Hữu Mộc Hề Mộc Hữu Chi
08/06/2023
Editor: Ái Tuyết
Ở trong mắt Tô Hoàn, Diêu Mỹ nhân này quả thực chính là ngốc đến không có thuốc chữa!
Ý tứ nàng ta nói là chuyện ngủ thoải mái hay không thoải mái sao? *(Ta edit còn không hiểu ý tứ ngươi là cái gì đây này -.-)
Quả nhiên là người vô dụng không dùng được mà!
Muốn phát hỏa, nhưng nghĩ tới múc đích của mình, cuối cùng vẫn phải cắn răng cường ngạnh nuốt xuống cục tức này.
"Ngủ thoải mái thì tốt rồi."
Thẩm Ngoạn cười tủm tỉm nhìn Tô Hoàn. Ngươi nói a, ngươi cứ ở chỗ này lải nha lải nhải cùng ngốc tử làm cái gì a?
Ngốc tử có thể nghe hiểu à? Cũng không biết rốt cuộc ai mới là đồ ngốc nữa.
Thanh Áp hiện tại thân là đại cung nữ, vẫn luôn ở bên người Thẩm Ngoạn. Tô Hoàn cũng nhìn thấy, hồi tưởng một chút trước kia hầu hạ bên người Diêu mỹ nhân tựa hồ không phải cung nữ này, lập tức tròng mắt đảo một vòng, ôn nhu hỏi: "Muội muội, ta nhớ đại cung nữ bên cạnh muội tựa hồ không phải cung nữ này, như thế nào......"
Nói tới đây, lại dừng một chút, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Thẩm Ngoạn, tiếp tục nói: "Muội nếu bị ủy khuất gì, nhớ phải nói với tỷ tỷ, tỷ nhất định sẽ giúp muội!" Nói nãy giờ cũng chưa đề cập tới mục đích đến đây, nàng ta đang suy nghĩ phải nói sao để Thẩm Ngoạn hiểu được.
Mà Thẩm Ngoạn lại không phải thật sự là đồ ngốc, đối với loại thủ đoạn châm ngòi ly gián này của Tô Hoàn, nàng thấy qua rất nhiều. Nàng làm ra bộ dáng ngây thơ hồn nhiên, chớp chớp hai mắt, cười hì hì, nói: "Nàng ấy lớn lên đẹp!"
Những cái lý do của ngốc tử, ngươi muốn cẩn thận nghe kỹ sao? Nghe xong ngươi sẽ phải tức chết, cho nên vẫn là khuyên ngươi đừng nên nghe.
Lại nói, không phải ai Thẩm Ngoạn cũng cho mặt mũi, dựa vào cái gì muốn ta nhân nhượng một Tài nhân nho nhỏ như ngươi? Tuy rằng đều ở trong Chiêu Dương điện, nhưng nói trắng ra là, nước giếng không phạm nước sông, tới trắc điện của nàng khoa tay múa chân làm cái gì?
Thẩm Ngoạn ghét nhất là loại người này.
Bất quá trước mắt nàng không có thế lực gì, cũng lười theo các nàng tranh chấp những chuyện vô dụng. Cho nên có thể lừa dối qua cửa, Thẩm Ngoạn đều sẽ giả ngu giả ngơ bỏ qua là được rồi.
Nhưng lại không nghĩ tới, Tô Hoàn lại ác độc như vậy nha.
Mà Tô Hoàn sau khi nghe thấy những lời Thẩm Ngoạn nói, kém chút nữa không giữ được sắc mặt bình tĩnh.
"Cái gì?"
"Nàng ấy lớn lên đẹp."
Lý do này quả thật mới mẻ độc đáo lại kỳ lạ nha.
Nhưng loại lý do trực tiếp như thế này, từ trong miệng Thẩm Ngoạn nói ra, thật sự không có bất luận cái gì đột ngột cả.
Tô Hoàn thật sự bị Thẩm Ngoạn cho một cái lý do làm cho á khẩu không nói nên lời.
Còn có thể nói cái gì?
Thanh Áp đứng phía sau Thẩm Ngoạn, lúc này cũng cố gắng nhịn cười, cảm giác Mỹ nhân nhà mình quả thực giống như quỷ tài* vậy.Tô Tài Nhân này rất rõ ràng muốn làm chuyện mờ ám, nhưng lại đụng phải Mỹ Nhân nhà mình, cứ như vậy thật đúng là một quyền đánh vào bông.
*(Phán đâu trúng đó, thắng lợi liên tiếp. Quỷ tài đồng nghĩa với Thiên tài, đều là người rất tài giỏi)
Tô Hoàn cũng cảm giác, đi một vòng cuối cùng nàng lại đánh vào bông. Nguyên bản còn muốn đi đường vòng đánh tâm lý một chút, nhưng lúc này đã không còn muốn nữa.
Hít sâu một hơi, sau đó hơi giương cằm lên, nói "Muội muội, hôm nay bổn cung đến đây, là có chuyện quan trọng muốn cùng muội thương lượng."
Nàng không muốn quanh co lòng vòng nữa, với cái đầu ngốc này của Diêu Mỹ Nhân, quanh co lòng vòng nàng ta nghe được nhưng lại nghe không hiểu được. Cho nên Tô Hoàn nàng cũng không muốn tự làm khó bản thân.
"Muội muội nghĩ cũng biết, Chiêu Dương điện này của chúng ta không lớn, vị phân chúng ta cũng bày ra trước mắt, vậy mà lại không vào được cung điện tốt. Nhưng mà...... Chủ điện lại để cho một Tài Nhân vào ở, muội nói thử xem nàng ta dựa vào cái gì chứ?" Tô Hoàn khó chịu nhất chính là điểm này. Hơn nữa càng nghĩ càng tức giận.
"Nàng ta và bổn cung cùng ngồi cùng ăn cùng một đãi ngộ, nhưng dựa vào cái gì lại được vào chủ điện ở? Hơn nữa thân phận của nàng ta cao quý hơn ta sao?"
Thẩm Ngoạn nghe xong những lời này, bất quá cũng chỉ chớp chớp hai mắt. Ân! Nàng đã nhìn ra, Tô Hoàn này tới đây để kéo đồng minh.
Nga, kỳ thật cũng không thể xem là kéo đồng minh, chủ yếu là Tô Hoàn cho rằng nàng là một kẻ không có đầu óc, cho nên muốn muốn đem nàng ra làm đầu thương sai sử, để nàng tới đối kháng với Hạ Tài Nhân còn nàng ta ngồi hưởng thụ ngư ông đắc lợi.
Phàm là kẻ thật sự không có đầu óc, đại khái sẽ bị dăm ba câu này của Tô Hoàn kích thích phẫn nộ lên rồi. Nhưng lúc này lại là Thẩm Ngoạn cho nên....., liên quan gì đến nàng chứ?
Nếu đi nháo thành công, cuối cùng người được vào ở chủ điện cũng không phải là nàng! Lúc đó Tô Hoàn không những được lợi còn không bị trộn lẫn dính dáng đến tai tiếng.
Nghĩ nghĩ, nàng liền cười hắc hắc, sau đó chỉ chỉ về hướng chủ điện.
"Đại khái là do nàng ấy xinh đẹp đi."
Ở trong mắt Tô Hoàn, Diêu Mỹ nhân này quả thực chính là ngốc đến không có thuốc chữa!
Ý tứ nàng ta nói là chuyện ngủ thoải mái hay không thoải mái sao? *(Ta edit còn không hiểu ý tứ ngươi là cái gì đây này -.-)
Quả nhiên là người vô dụng không dùng được mà!
Muốn phát hỏa, nhưng nghĩ tới múc đích của mình, cuối cùng vẫn phải cắn răng cường ngạnh nuốt xuống cục tức này.
"Ngủ thoải mái thì tốt rồi."
Thẩm Ngoạn cười tủm tỉm nhìn Tô Hoàn. Ngươi nói a, ngươi cứ ở chỗ này lải nha lải nhải cùng ngốc tử làm cái gì a?
Ngốc tử có thể nghe hiểu à? Cũng không biết rốt cuộc ai mới là đồ ngốc nữa.
Thanh Áp hiện tại thân là đại cung nữ, vẫn luôn ở bên người Thẩm Ngoạn. Tô Hoàn cũng nhìn thấy, hồi tưởng một chút trước kia hầu hạ bên người Diêu mỹ nhân tựa hồ không phải cung nữ này, lập tức tròng mắt đảo một vòng, ôn nhu hỏi: "Muội muội, ta nhớ đại cung nữ bên cạnh muội tựa hồ không phải cung nữ này, như thế nào......"
Nói tới đây, lại dừng một chút, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Thẩm Ngoạn, tiếp tục nói: "Muội nếu bị ủy khuất gì, nhớ phải nói với tỷ tỷ, tỷ nhất định sẽ giúp muội!" Nói nãy giờ cũng chưa đề cập tới mục đích đến đây, nàng ta đang suy nghĩ phải nói sao để Thẩm Ngoạn hiểu được.
Mà Thẩm Ngoạn lại không phải thật sự là đồ ngốc, đối với loại thủ đoạn châm ngòi ly gián này của Tô Hoàn, nàng thấy qua rất nhiều. Nàng làm ra bộ dáng ngây thơ hồn nhiên, chớp chớp hai mắt, cười hì hì, nói: "Nàng ấy lớn lên đẹp!"
Những cái lý do của ngốc tử, ngươi muốn cẩn thận nghe kỹ sao? Nghe xong ngươi sẽ phải tức chết, cho nên vẫn là khuyên ngươi đừng nên nghe.
Lại nói, không phải ai Thẩm Ngoạn cũng cho mặt mũi, dựa vào cái gì muốn ta nhân nhượng một Tài nhân nho nhỏ như ngươi? Tuy rằng đều ở trong Chiêu Dương điện, nhưng nói trắng ra là, nước giếng không phạm nước sông, tới trắc điện của nàng khoa tay múa chân làm cái gì?
Thẩm Ngoạn ghét nhất là loại người này.
Bất quá trước mắt nàng không có thế lực gì, cũng lười theo các nàng tranh chấp những chuyện vô dụng. Cho nên có thể lừa dối qua cửa, Thẩm Ngoạn đều sẽ giả ngu giả ngơ bỏ qua là được rồi.
Nhưng lại không nghĩ tới, Tô Hoàn lại ác độc như vậy nha.
Mà Tô Hoàn sau khi nghe thấy những lời Thẩm Ngoạn nói, kém chút nữa không giữ được sắc mặt bình tĩnh.
"Cái gì?"
"Nàng ấy lớn lên đẹp."
Lý do này quả thật mới mẻ độc đáo lại kỳ lạ nha.
Nhưng loại lý do trực tiếp như thế này, từ trong miệng Thẩm Ngoạn nói ra, thật sự không có bất luận cái gì đột ngột cả.
Tô Hoàn thật sự bị Thẩm Ngoạn cho một cái lý do làm cho á khẩu không nói nên lời.
Còn có thể nói cái gì?
Thanh Áp đứng phía sau Thẩm Ngoạn, lúc này cũng cố gắng nhịn cười, cảm giác Mỹ nhân nhà mình quả thực giống như quỷ tài* vậy.Tô Tài Nhân này rất rõ ràng muốn làm chuyện mờ ám, nhưng lại đụng phải Mỹ Nhân nhà mình, cứ như vậy thật đúng là một quyền đánh vào bông.
*(Phán đâu trúng đó, thắng lợi liên tiếp. Quỷ tài đồng nghĩa với Thiên tài, đều là người rất tài giỏi)
Tô Hoàn cũng cảm giác, đi một vòng cuối cùng nàng lại đánh vào bông. Nguyên bản còn muốn đi đường vòng đánh tâm lý một chút, nhưng lúc này đã không còn muốn nữa.
Hít sâu một hơi, sau đó hơi giương cằm lên, nói "Muội muội, hôm nay bổn cung đến đây, là có chuyện quan trọng muốn cùng muội thương lượng."
Nàng không muốn quanh co lòng vòng nữa, với cái đầu ngốc này của Diêu Mỹ Nhân, quanh co lòng vòng nàng ta nghe được nhưng lại nghe không hiểu được. Cho nên Tô Hoàn nàng cũng không muốn tự làm khó bản thân.
"Muội muội nghĩ cũng biết, Chiêu Dương điện này của chúng ta không lớn, vị phân chúng ta cũng bày ra trước mắt, vậy mà lại không vào được cung điện tốt. Nhưng mà...... Chủ điện lại để cho một Tài Nhân vào ở, muội nói thử xem nàng ta dựa vào cái gì chứ?" Tô Hoàn khó chịu nhất chính là điểm này. Hơn nữa càng nghĩ càng tức giận.
"Nàng ta và bổn cung cùng ngồi cùng ăn cùng một đãi ngộ, nhưng dựa vào cái gì lại được vào chủ điện ở? Hơn nữa thân phận của nàng ta cao quý hơn ta sao?"
Thẩm Ngoạn nghe xong những lời này, bất quá cũng chỉ chớp chớp hai mắt. Ân! Nàng đã nhìn ra, Tô Hoàn này tới đây để kéo đồng minh.
Nga, kỳ thật cũng không thể xem là kéo đồng minh, chủ yếu là Tô Hoàn cho rằng nàng là một kẻ không có đầu óc, cho nên muốn muốn đem nàng ra làm đầu thương sai sử, để nàng tới đối kháng với Hạ Tài Nhân còn nàng ta ngồi hưởng thụ ngư ông đắc lợi.
Phàm là kẻ thật sự không có đầu óc, đại khái sẽ bị dăm ba câu này của Tô Hoàn kích thích phẫn nộ lên rồi. Nhưng lúc này lại là Thẩm Ngoạn cho nên....., liên quan gì đến nàng chứ?
Nếu đi nháo thành công, cuối cùng người được vào ở chủ điện cũng không phải là nàng! Lúc đó Tô Hoàn không những được lợi còn không bị trộn lẫn dính dáng đến tai tiếng.
Nghĩ nghĩ, nàng liền cười hắc hắc, sau đó chỉ chỉ về hướng chủ điện.
"Đại khái là do nàng ấy xinh đẹp đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.