Chương 14: Sớm hơn!
Minh sunry
29/08/2016
Hắn đứng dậy đi về phía tủ rượu để chai rượu Whiskey về chỗ cũ. Nó nhân
cơ hội định lấy lại chai rượu nhưng hắn nhanh tay bắt được hai tay nó,
còn một tay lấy chìa khoá trên bàn khoá tủ rượu lại. Xong hắn bỏ chìa
khoá vào túi quần, buông tay nó ra ung dung bước về phía sopha thong thả ngồi xuống. Mặc kệ người nào đó trừng mình với ánh mắt nổi lửa.
Nó trừng mắt với hắn lúc lâu, coi Zan và Kai không tồn tại mà. Nó trừng chán thì quay ra nhìn chai rượu thơm ngon trong tủ.
Một lúc sau nó đi đến sopha ngồi xuống. Cùng lúc đó điện thoại của nó cũng vang lên "tinh...tinh...". Nó lấy điện thoại trong túi ra nhìn trên màn hình hiển thị chữ "Ba" thì liền ở trước mặt bọn hắn nghe điện thoại nghe:
- Alo! Ba ạ! - giọng nó bây giờ rất nhẹ nhàng
- 'Min à, con đang ở đâu vậy?' - ông Trần
- Dạ, con đang ở quán bar X! - nó
- 'Con về ngay được không? Ba có chuyện muốn nói với con' - ông Trần
- Con về ngay! - nó
Cúp điện thoại nó nhìn bọn hắn nở nụ cười nói:
- Mình về trước nhé! - nó nói xong không quên liếc đểu hắn một cái
- Ừm, cậu về cẩn thận nha, bọn mình ở lại chút nữa - Zan
Nó đi ra khỏi quán bar, lấy chiếc xe phân khối lớn của mình rồi phóng về nhà.
........
Trong phong VIP giờ chỉ còn lại Zan và Kai thôi. Sau khi nó rời khỏi hắn cũng nhận được một cuộc điện thoại từ ba mẹ. Rồi sau đó hắn cũng trở về.
........
- Ba, mẹ nói sinh nhật con sẽ tổ chức vào hai ngày nữa ư?! - nó ngạc nhiên về quyết định này của ba mẹ. Vì những năm trước đều tổ chức đúng ngày.
- Ừm! - bà Trần
- Sao lại sớm vậy ạ? - nó thắc mắc
- Do tuần sau ba mẹ phải qua bên Mĩ giải quyết công việc gấp! - ông Trần xoa đầu nó
- Dạ! - nó
........
Trong đại sảnh rộng lớn có một màu đen bao trùm hắn đang ngồi trên chiếc ghế mềm mại cau mày hỏi lại Leo:
- Anh nói ba mẹ tôi muốn tôi qua Mĩ vài ngày sao? - hắn
- Dạ, đúng vậy ạ! - Leo
- Thôi được rồi anh ra trước đi - hắn
...........
Ngày hôm sau khi Mail, San biết sinh nhật của nó diễn ra sớm hơn cũng rất ngạc nhiên. Trong lớp tụi nó đang nói chuyện rất vui vẻ. Giờ vào lớp cũng tới, hôm nay hắn không đi học.
Nó cảm thấy thật trống vắng (có mùi vị tình yêu nha!). Hỏi Zan mới biết hắn bay qua Mĩ từ đang sớm hôm nay. Nó cũng đã mời Zan, Kai tới dự sinh nhật rồi chỉ còn hắn thôi.
Hai ngày trôi qua thật êm đẹp, hôm nay là ngày tổ chức sinh nhật của nó. Hai ngày nay hắn cũng chưa về, nghe nói tuần sau mới về.
Sinh nhật có rất nhiều khách quý, ai ai cũng diện những bộ quần áo thật trang nhã, lịch thiệp. Nhưng nó mới là thiên thần của bữa tiệc.
Nó mặc một chiếc váy màu hồng phấn. Làn váy có rất nhiều tầng bồng bềnh như những bông hoa. Chiếc váy được thiết kế hở hai bên vai, lộ ra phần vai trắng nõn của nó. Nó mang đôi giày màu trắng nhỏ nhắn đáng yêu. Tóc nó hôm nay được tết lệch sang một bên, tết không hề chặt mà khá lỏng, tạo độ phồng cho tóc. Mail, San cũng không kém cạnh, hai đứa này mặc đồ đôi nè. Chiếc váy màu xanh nước biển, ngắn đến đầu ngối. Mang dưới chân là đôi giày búp bê màu hồng.
Zan vài Kai cũng mặc một bộ đồ màu trắng. Lịch lãm, nam tính.
Khi mà nó bước lên vị trí khán đài, ba nó cầm tay nó và nói với tất cả mọi người:
- Hôm nay là ngày sinh nhật của con gái tôi, rất vinh hạnh khi mọi người đã đến dự tiệc. Và tôi cũng cố một chuyện muốn thông báo với tất cả mọi người - ông Trần
Mọi người ai cũng thắc mắc không biết là chuyện gì. Không khí này làm cho người ta cảm thấy thật sự rất tò mò.
Nó trừng mắt với hắn lúc lâu, coi Zan và Kai không tồn tại mà. Nó trừng chán thì quay ra nhìn chai rượu thơm ngon trong tủ.
Một lúc sau nó đi đến sopha ngồi xuống. Cùng lúc đó điện thoại của nó cũng vang lên "tinh...tinh...". Nó lấy điện thoại trong túi ra nhìn trên màn hình hiển thị chữ "Ba" thì liền ở trước mặt bọn hắn nghe điện thoại nghe:
- Alo! Ba ạ! - giọng nó bây giờ rất nhẹ nhàng
- 'Min à, con đang ở đâu vậy?' - ông Trần
- Dạ, con đang ở quán bar X! - nó
- 'Con về ngay được không? Ba có chuyện muốn nói với con' - ông Trần
- Con về ngay! - nó
Cúp điện thoại nó nhìn bọn hắn nở nụ cười nói:
- Mình về trước nhé! - nó nói xong không quên liếc đểu hắn một cái
- Ừm, cậu về cẩn thận nha, bọn mình ở lại chút nữa - Zan
Nó đi ra khỏi quán bar, lấy chiếc xe phân khối lớn của mình rồi phóng về nhà.
........
Trong phong VIP giờ chỉ còn lại Zan và Kai thôi. Sau khi nó rời khỏi hắn cũng nhận được một cuộc điện thoại từ ba mẹ. Rồi sau đó hắn cũng trở về.
........
- Ba, mẹ nói sinh nhật con sẽ tổ chức vào hai ngày nữa ư?! - nó ngạc nhiên về quyết định này của ba mẹ. Vì những năm trước đều tổ chức đúng ngày.
- Ừm! - bà Trần
- Sao lại sớm vậy ạ? - nó thắc mắc
- Do tuần sau ba mẹ phải qua bên Mĩ giải quyết công việc gấp! - ông Trần xoa đầu nó
- Dạ! - nó
........
Trong đại sảnh rộng lớn có một màu đen bao trùm hắn đang ngồi trên chiếc ghế mềm mại cau mày hỏi lại Leo:
- Anh nói ba mẹ tôi muốn tôi qua Mĩ vài ngày sao? - hắn
- Dạ, đúng vậy ạ! - Leo
- Thôi được rồi anh ra trước đi - hắn
...........
Ngày hôm sau khi Mail, San biết sinh nhật của nó diễn ra sớm hơn cũng rất ngạc nhiên. Trong lớp tụi nó đang nói chuyện rất vui vẻ. Giờ vào lớp cũng tới, hôm nay hắn không đi học.
Nó cảm thấy thật trống vắng (có mùi vị tình yêu nha!). Hỏi Zan mới biết hắn bay qua Mĩ từ đang sớm hôm nay. Nó cũng đã mời Zan, Kai tới dự sinh nhật rồi chỉ còn hắn thôi.
Hai ngày trôi qua thật êm đẹp, hôm nay là ngày tổ chức sinh nhật của nó. Hai ngày nay hắn cũng chưa về, nghe nói tuần sau mới về.
Sinh nhật có rất nhiều khách quý, ai ai cũng diện những bộ quần áo thật trang nhã, lịch thiệp. Nhưng nó mới là thiên thần của bữa tiệc.
Nó mặc một chiếc váy màu hồng phấn. Làn váy có rất nhiều tầng bồng bềnh như những bông hoa. Chiếc váy được thiết kế hở hai bên vai, lộ ra phần vai trắng nõn của nó. Nó mang đôi giày màu trắng nhỏ nhắn đáng yêu. Tóc nó hôm nay được tết lệch sang một bên, tết không hề chặt mà khá lỏng, tạo độ phồng cho tóc. Mail, San cũng không kém cạnh, hai đứa này mặc đồ đôi nè. Chiếc váy màu xanh nước biển, ngắn đến đầu ngối. Mang dưới chân là đôi giày búp bê màu hồng.
Zan vài Kai cũng mặc một bộ đồ màu trắng. Lịch lãm, nam tính.
Khi mà nó bước lên vị trí khán đài, ba nó cầm tay nó và nói với tất cả mọi người:
- Hôm nay là ngày sinh nhật của con gái tôi, rất vinh hạnh khi mọi người đã đến dự tiệc. Và tôi cũng cố một chuyện muốn thông báo với tất cả mọi người - ông Trần
Mọi người ai cũng thắc mắc không biết là chuyện gì. Không khí này làm cho người ta cảm thấy thật sự rất tò mò.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.