Chương 170: TG7: Đùa bỡn ác ma
Thanh Tuyên
11/07/2021
Edit: Salad
" Khổ sở như vậy, sao không gọi bạn cô đến cứu cô?"
Lê Sân cảm thấy mình càng ngày càng biến thái, nhìn Dư Dao Nam như vậy, trong lòng lại có khoái cảm kì lạ.
Tầm mắt cô sắc bén thẳng tắp nhìn về phía nào đó trong đám người, vừa lúc bắt giữ được một thân ảnh co rúm đang định trốn.
"Tôi đã nhìn thấy."
Cô nói ném Dư Dao Nam ra ngoài, vừa lúc đập vào người người phụ nữ kia, làm cô ta ngã trên mặt đất.
Chợt hít một ngụm không khí mới mẻ, Dư Dao Nam quỳ rạp trên mặt đất thở hổn hển từng ngụm từng ngụm. Vừa rồi tựa như đi trong địa ngục một vòng.
Lê Sân lúc này đã chậm rì rì đi tới, ngồi xổm trước người các cô.
Không ai dám cản cô, tựa như người vừa mới bị cô ta đóng băng chưa từng xuất hiện.
Dư Dao Nam khóc nước mắt và nước mũi đều rơi, cả người đều cực kì chật vật.Đồng bọn của cô ta bị cô động đến, cũng nhất thời đánh mất năng lực hành động.
Lê Sân không động, cô hưởng thụ bộ dáng con mồi hấp hối.
Dư Dao Nam rũ mắt xuống trong mắt hiện lên một tia sắc bén.
Lúc này cô ta đã bắt được cơ hội, đột nhiên một nguồn năng lượng xuất hiện trước mắt. Đôi tay cô ta bắn nhanh ra vô số mũi tên băng sắc bén. Tuy Lê Sân phản ứng nhanh tránh được, cũng khó tránh khỏi hai cái đâm vào thân thể của cô.
Bên vai trái một cái, bên phải một cái.
Mũi tên băng to như ngón tay cái, hung hăng xuyên qua thân thể cô, máu tươi chảy ra, thấm đỏ quần áo cô.
Đau đớn từ miệng vết thương chậm rãi truyền đến tuỷ não, từ cực nhỏ đến kịch liệt, nhưng chỉ trong thời gian ngắn. Lâu dần, hô hấp liền đình trệ.
Tựa hồ vừa rồi, cô đã có chút không thích hợp. Dựa theo tính cách của cô, hẳn là đã giải quyết hai người này sạch sẽ lưu loát, nhưng lại chỉ tra tấn họ.
【 Nếu người chơi vượt qua phẫn nộ cực hạn trong thời gian dài, người chơi sẽ bị hắc hóa 】
【 Chỉ số hắc hóa trước mắt : 5 ( Full: 50 ) 】
"Hơi đau nha..."
Cô cầm tên băng , giống như không phải rút ra từ vai cô phụt ra một chùm máu tươi.
Giây tiếp theo, cô liền đâm mũi tên băng vào xương Dư Dao Nam.
Dư Dao Nam mất khống chế kêu thảm thiết, cô lại không thả lỏng lực, có thể nghe được tiếng xương cốt vỡ vụn.
Sau đó cô rút ra mũi tên thứ hai, đâm vào xương bên kia của Dư Dao Nam.
Miệng vết thương ở vai Lê Sân chỉ một phút đồng hồ sau đã khỏi hẳn, nhưng trong mắt cô lại hiện ra một tia tối tăm.
"Tiện nhân! Mày sẽ không bao giờ chết tử tế được!!!"
Dư Dao Nam điên cuồng mắng.
Quá ngu ngốc.
Cô nghĩ như vậy.
Vì thế thân thể theo ý thức mà động,đầu ngón tay xỏ xuyên qua miệng Dư Dao Nam, treo cả người cô ta trên vách đá phía sau.
Cô ta run rẩy hai lần, đồng tử dần dần phóng đại.
Máu tươi từ ót cô ta chảy ra ào ạt dọc theo vách đá tụ thành một dòng suối dài, nhuộm chỗ kia thành màu đỏ tươi.
đồng bọn của Dư Dao Nam thấy vậy, hai mắt vừa mở, dứt khoát hôn mê.
Lê Sân đứng lên, rút tay phải ra. Phần đầu của Dư Dao Nam liền vô lực ngã xuống một bên, miệng đã biến thành huyết động cực lớn.
Thật là khó chịu, sắp hít thở không thông.
Lê Sân ôm ngực, không ngừng dùng sức thở hổn hển, trong đầu như bị người khác dùng quấy nhiễu, tai cũng không nghe thấy âm thanh gì.
Cô nghiêng ngả lảo đảo đẩy người vây xem ra, liền như vậy một đường chạy về phòng mình.
Khoảnh khắc cửa phòng đóng lại, cả người cô mềm mại ngã xuống mặt đất, sắc mặt tái nhợt.
Tô Du cùng Tô Lãm nghe thấy động tĩnh, từ phòng trong chạy ra. Đợi đến khi nhìn thấy tình trạng Lê Sân, hai người đều ngây ngẩn cả người.
Tô Du phản ứng trước, một bước xông lên trước, nâng Lê Sân dậy dựa vào trong lòng ngực.
【 Bắt đầu phản phệ bậc một, kéo dài hai mươi phút 】
Phản phệ bậc một?
Từ chưa bao giờ nghe qua này vang lên ở trong đầu Lê Sân.
Ngay sau đó, chính là đột nhiên đau đớn không kịp phòng ngừa.
" Khổ sở như vậy, sao không gọi bạn cô đến cứu cô?"
Lê Sân cảm thấy mình càng ngày càng biến thái, nhìn Dư Dao Nam như vậy, trong lòng lại có khoái cảm kì lạ.
Tầm mắt cô sắc bén thẳng tắp nhìn về phía nào đó trong đám người, vừa lúc bắt giữ được một thân ảnh co rúm đang định trốn.
"Tôi đã nhìn thấy."
Cô nói ném Dư Dao Nam ra ngoài, vừa lúc đập vào người người phụ nữ kia, làm cô ta ngã trên mặt đất.
Chợt hít một ngụm không khí mới mẻ, Dư Dao Nam quỳ rạp trên mặt đất thở hổn hển từng ngụm từng ngụm. Vừa rồi tựa như đi trong địa ngục một vòng.
Lê Sân lúc này đã chậm rì rì đi tới, ngồi xổm trước người các cô.
Không ai dám cản cô, tựa như người vừa mới bị cô ta đóng băng chưa từng xuất hiện.
Dư Dao Nam khóc nước mắt và nước mũi đều rơi, cả người đều cực kì chật vật.Đồng bọn của cô ta bị cô động đến, cũng nhất thời đánh mất năng lực hành động.
Lê Sân không động, cô hưởng thụ bộ dáng con mồi hấp hối.
Dư Dao Nam rũ mắt xuống trong mắt hiện lên một tia sắc bén.
Lúc này cô ta đã bắt được cơ hội, đột nhiên một nguồn năng lượng xuất hiện trước mắt. Đôi tay cô ta bắn nhanh ra vô số mũi tên băng sắc bén. Tuy Lê Sân phản ứng nhanh tránh được, cũng khó tránh khỏi hai cái đâm vào thân thể của cô.
Bên vai trái một cái, bên phải một cái.
Mũi tên băng to như ngón tay cái, hung hăng xuyên qua thân thể cô, máu tươi chảy ra, thấm đỏ quần áo cô.
Đau đớn từ miệng vết thương chậm rãi truyền đến tuỷ não, từ cực nhỏ đến kịch liệt, nhưng chỉ trong thời gian ngắn. Lâu dần, hô hấp liền đình trệ.
Tựa hồ vừa rồi, cô đã có chút không thích hợp. Dựa theo tính cách của cô, hẳn là đã giải quyết hai người này sạch sẽ lưu loát, nhưng lại chỉ tra tấn họ.
【 Nếu người chơi vượt qua phẫn nộ cực hạn trong thời gian dài, người chơi sẽ bị hắc hóa 】
【 Chỉ số hắc hóa trước mắt : 5 ( Full: 50 ) 】
"Hơi đau nha..."
Cô cầm tên băng , giống như không phải rút ra từ vai cô phụt ra một chùm máu tươi.
Giây tiếp theo, cô liền đâm mũi tên băng vào xương Dư Dao Nam.
Dư Dao Nam mất khống chế kêu thảm thiết, cô lại không thả lỏng lực, có thể nghe được tiếng xương cốt vỡ vụn.
Sau đó cô rút ra mũi tên thứ hai, đâm vào xương bên kia của Dư Dao Nam.
Miệng vết thương ở vai Lê Sân chỉ một phút đồng hồ sau đã khỏi hẳn, nhưng trong mắt cô lại hiện ra một tia tối tăm.
"Tiện nhân! Mày sẽ không bao giờ chết tử tế được!!!"
Dư Dao Nam điên cuồng mắng.
Quá ngu ngốc.
Cô nghĩ như vậy.
Vì thế thân thể theo ý thức mà động,đầu ngón tay xỏ xuyên qua miệng Dư Dao Nam, treo cả người cô ta trên vách đá phía sau.
Cô ta run rẩy hai lần, đồng tử dần dần phóng đại.
Máu tươi từ ót cô ta chảy ra ào ạt dọc theo vách đá tụ thành một dòng suối dài, nhuộm chỗ kia thành màu đỏ tươi.
đồng bọn của Dư Dao Nam thấy vậy, hai mắt vừa mở, dứt khoát hôn mê.
Lê Sân đứng lên, rút tay phải ra. Phần đầu của Dư Dao Nam liền vô lực ngã xuống một bên, miệng đã biến thành huyết động cực lớn.
Thật là khó chịu, sắp hít thở không thông.
Lê Sân ôm ngực, không ngừng dùng sức thở hổn hển, trong đầu như bị người khác dùng quấy nhiễu, tai cũng không nghe thấy âm thanh gì.
Cô nghiêng ngả lảo đảo đẩy người vây xem ra, liền như vậy một đường chạy về phòng mình.
Khoảnh khắc cửa phòng đóng lại, cả người cô mềm mại ngã xuống mặt đất, sắc mặt tái nhợt.
Tô Du cùng Tô Lãm nghe thấy động tĩnh, từ phòng trong chạy ra. Đợi đến khi nhìn thấy tình trạng Lê Sân, hai người đều ngây ngẩn cả người.
Tô Du phản ứng trước, một bước xông lên trước, nâng Lê Sân dậy dựa vào trong lòng ngực.
【 Bắt đầu phản phệ bậc một, kéo dài hai mươi phút 】
Phản phệ bậc một?
Từ chưa bao giờ nghe qua này vang lên ở trong đầu Lê Sân.
Ngay sau đó, chính là đột nhiên đau đớn không kịp phòng ngừa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.