Chương 166: TG7: Lau súng cướp cò cùng khiêu khích tới cửa
Thanh Tuyên
11/07/2021
Edit: Salad
"Đúng vậy, đương nhiên cô sẽ không để bụng."
Tô Du âm dương quái khí nói.
Lê Sân thấy anh như vậy, không khỏi nhếch một bên mi:
"Anh giận tôi?"
Cô cũng cảm thấy anh như đang làm nũng.
Tô Du hừ một tiếng, khinh thường quay đầu đi, không nhìn cô:
"Da mặt thật dày."
Rõ ràng là một mỹ thiếu niên chân dài eo thon, lại muốn giả bộ nũng nịu, nhưng diện mạo đó, nhìn thế nào cũng không thể làm người khác chán ghét được.
Cô vuốt cằm, chậm rãi đi đến trước mặt Tô Du đang giận dỗi:
"Tức giận sao?"
Lê Sân thử thăm dò dí sát vào anh.
Càng đến gần càng nhìn rõ ràng, da thịt anh như trong suốt, lông mi mềm mại rũ ở trêи mắt,sạch sẽ, xoã tung như là lông mềm mượt mà.
"Tôi không nhàm chán như vậy."
Tô Du cười lạnh, từ trêи cao nhìn xuống Lê Sân, cằm hơi giơ lên, thần thái này, nhìn cực kỳ quen thuộc.
Tựa hồ lúc trước, thiếu niên này, không người đàn ông này cũng chắn như thế này ở trước người mình.
Lê Sân cười phụt một tiếng.
Cô cởi cổ áo Tô Du, hơi nhấc đầu, không chút khách khí hôn lên.
Môi ướt át cọ xát cánh môi mỏng, trêи người Tô Du có hương vị cô thích sạch sẽ, an nhàn.
Nhưng người đàn ông này tựa hồ như đã bị kinh động , lông mi khẩn trương khẽ run quét ở trêи da thịt cô, hô hấp dồn dập, đôi tay cũng không biết để đâu.
Rốt cuộc cô cũng không nhịn được, rời môi anh.
"Đại thiếu gia, hôn môi cũng phải thở."
Nhìn hai má anh nghẹn đỏ bừng, Lê Sân dở khóc dở cười.
Lòng bàn tay Tô Du ra mồ hôi, ngực nhảy lên thình thịch, cơ hồ muốn bắn ra khỏi lồng ngực. Nhưng vừa nói Lê Sân như vậy, anh không khỏi tức giận.
Anh ấn Lê Sân ở vào tường, đôi tay chống ở hai bên sườn của cô, tạo thành một không gian giam cầm. Động tác liên tiếp này quá nhanh, làm Lê Sân không kịp phản ứng.
Chờ đến khi cô lấy lại tinh thần, Tô Du đã hung hăng hôn cô.
Thật là hung hăng, trong hung mãnh mang theo lỗ mãng, hoàn toàn không có bất luận kỹ xảo gì. Lê Sân cảm thấy mình có thể nếm được vị máu, môi bị ma sát đau đớn.
Chính là...
Quá con mẹ nó hăng hái!
Máu trong xương cốt cô đều sôi trào lên, không nghĩ tới tiểu ngạo kiều này còn có một mặt như vậy.
Đang nghĩ ngợi, Tô Du đã ôm cô lên, hai chân Lê Sân theo bản năng vòng lấy eo anh, hai người nghiêng ngả lảo đảo, ngã lên sô pha.
Cơ hồ đã tới trình độ anh cởi khóa quần, em cởi quần áo, tiếng đập cửa không thức thời lại vang lên vào giờ phút này.
Trong nháy mắt hai người dừng động tác lại.
Dưới thân Tô Du đã phồng lên một đoàn, Lê Sân cũng có chút khó nhịn, nhưng mà người không thức thời kia lại muốn gõ đến khi người bên trong chịu mở cửa mới thôi, Tô Lãm ngủ trong phòng cũng sắp bị đánh thức.
Lê Sân hơi bực đi xuống, mà Tô Du trốn trong buồng vệ sinh, để "Tiêu sưng".
Bởi vì tâm tình không vui, khi cô mở cửa trêи mặt còn có một ít bực bội, người phụ nữ ngoài cửa vừa thấy cô, hai mắt lập tức trừng lớn.
"Anh Tô đâu?"
Người phụ nữ kia ước chừng 25 26 tuổi, dung mạo vũ mị kiều diễm, trước lồi sau lõm, cũng coi như là một đại mỹ nhân.
Xem ra loại hình của Tô Du, đã trêu chọc phải ngự tỷ.
Trong lòng Lê Sân cười nở hoa, mặt ngoài không hiện ra:
"Có việc gì?"
Lê Sân liếc xéo người phụ nữ này.
Cô ta cao 1m65 ,lùn hơn cô rất nhiều, cho nên cô hoàn toàn có thể dùng lỗ mũi nhìn cô ta.
—— Từ nhỏ ngạo kiều đã học được cách dùng lợi thế về chiều cao khá tốt.
Ở hai cô hai có điểm nào đó chút giống nhau, chỉ là một người là đẹp nhu mì, một người là đẹp cuồng dã. Nhưng luận dáng người khí thế, vẫn là Lê Sân hơn một chút.
Ưu thế cường ngạnh bẩm sinh, của cô không phải là giả. Lần đầu tiên dùng cup E miệt thị cup C.
"Đúng vậy, đương nhiên cô sẽ không để bụng."
Tô Du âm dương quái khí nói.
Lê Sân thấy anh như vậy, không khỏi nhếch một bên mi:
"Anh giận tôi?"
Cô cũng cảm thấy anh như đang làm nũng.
Tô Du hừ một tiếng, khinh thường quay đầu đi, không nhìn cô:
"Da mặt thật dày."
Rõ ràng là một mỹ thiếu niên chân dài eo thon, lại muốn giả bộ nũng nịu, nhưng diện mạo đó, nhìn thế nào cũng không thể làm người khác chán ghét được.
Cô vuốt cằm, chậm rãi đi đến trước mặt Tô Du đang giận dỗi:
"Tức giận sao?"
Lê Sân thử thăm dò dí sát vào anh.
Càng đến gần càng nhìn rõ ràng, da thịt anh như trong suốt, lông mi mềm mại rũ ở trêи mắt,sạch sẽ, xoã tung như là lông mềm mượt mà.
"Tôi không nhàm chán như vậy."
Tô Du cười lạnh, từ trêи cao nhìn xuống Lê Sân, cằm hơi giơ lên, thần thái này, nhìn cực kỳ quen thuộc.
Tựa hồ lúc trước, thiếu niên này, không người đàn ông này cũng chắn như thế này ở trước người mình.
Lê Sân cười phụt một tiếng.
Cô cởi cổ áo Tô Du, hơi nhấc đầu, không chút khách khí hôn lên.
Môi ướt át cọ xát cánh môi mỏng, trêи người Tô Du có hương vị cô thích sạch sẽ, an nhàn.
Nhưng người đàn ông này tựa hồ như đã bị kinh động , lông mi khẩn trương khẽ run quét ở trêи da thịt cô, hô hấp dồn dập, đôi tay cũng không biết để đâu.
Rốt cuộc cô cũng không nhịn được, rời môi anh.
"Đại thiếu gia, hôn môi cũng phải thở."
Nhìn hai má anh nghẹn đỏ bừng, Lê Sân dở khóc dở cười.
Lòng bàn tay Tô Du ra mồ hôi, ngực nhảy lên thình thịch, cơ hồ muốn bắn ra khỏi lồng ngực. Nhưng vừa nói Lê Sân như vậy, anh không khỏi tức giận.
Anh ấn Lê Sân ở vào tường, đôi tay chống ở hai bên sườn của cô, tạo thành một không gian giam cầm. Động tác liên tiếp này quá nhanh, làm Lê Sân không kịp phản ứng.
Chờ đến khi cô lấy lại tinh thần, Tô Du đã hung hăng hôn cô.
Thật là hung hăng, trong hung mãnh mang theo lỗ mãng, hoàn toàn không có bất luận kỹ xảo gì. Lê Sân cảm thấy mình có thể nếm được vị máu, môi bị ma sát đau đớn.
Chính là...
Quá con mẹ nó hăng hái!
Máu trong xương cốt cô đều sôi trào lên, không nghĩ tới tiểu ngạo kiều này còn có một mặt như vậy.
Đang nghĩ ngợi, Tô Du đã ôm cô lên, hai chân Lê Sân theo bản năng vòng lấy eo anh, hai người nghiêng ngả lảo đảo, ngã lên sô pha.
Cơ hồ đã tới trình độ anh cởi khóa quần, em cởi quần áo, tiếng đập cửa không thức thời lại vang lên vào giờ phút này.
Trong nháy mắt hai người dừng động tác lại.
Dưới thân Tô Du đã phồng lên một đoàn, Lê Sân cũng có chút khó nhịn, nhưng mà người không thức thời kia lại muốn gõ đến khi người bên trong chịu mở cửa mới thôi, Tô Lãm ngủ trong phòng cũng sắp bị đánh thức.
Lê Sân hơi bực đi xuống, mà Tô Du trốn trong buồng vệ sinh, để "Tiêu sưng".
Bởi vì tâm tình không vui, khi cô mở cửa trêи mặt còn có một ít bực bội, người phụ nữ ngoài cửa vừa thấy cô, hai mắt lập tức trừng lớn.
"Anh Tô đâu?"
Người phụ nữ kia ước chừng 25 26 tuổi, dung mạo vũ mị kiều diễm, trước lồi sau lõm, cũng coi như là một đại mỹ nhân.
Xem ra loại hình của Tô Du, đã trêu chọc phải ngự tỷ.
Trong lòng Lê Sân cười nở hoa, mặt ngoài không hiện ra:
"Có việc gì?"
Lê Sân liếc xéo người phụ nữ này.
Cô ta cao 1m65 ,lùn hơn cô rất nhiều, cho nên cô hoàn toàn có thể dùng lỗ mũi nhìn cô ta.
—— Từ nhỏ ngạo kiều đã học được cách dùng lợi thế về chiều cao khá tốt.
Ở hai cô hai có điểm nào đó chút giống nhau, chỉ là một người là đẹp nhu mì, một người là đẹp cuồng dã. Nhưng luận dáng người khí thế, vẫn là Lê Sân hơn một chút.
Ưu thế cường ngạnh bẩm sinh, của cô không phải là giả. Lần đầu tiên dùng cup E miệt thị cup C.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.