Ngọc Tử Hành Không Phải Là Người Tốt
Chương 2: Ngày đầu vào cung
Tiểu Thời Khắc
10/01/2025
Khi nghe được về những tin đồn kia, Ngọc Tử Hành chỉ biết câm nín… Nàng còn có thể nói gì được chứ, bởi vì chính nàng cũng cảm thấy bọn họ nói cũng có đạo lý, không phản bác được.
Còn về chuyện làm sao Ngọc Tử Hành vừa mới vào cung đã biết được những lời đồn đại kia thì —
“Lão nô đã tiến cung bốn mươi năm có dư, nhưng tai thì vẫn còn thính lắm.”
Nữ nhân đứng trước mặt Ngọc Tử Hành, gương mặt hiền hòa, sáng sủa, là ma ma mà Thái hậu đặc biệt phái đến.
Chuyện ngôi sao chổi như Ngọc Tử Hành tiến cung khiến cho không biết bao người trong ngoài cung đều ai oán, Thái hậu làm như vậy là muốn cổ vũ nàng ư?
“Từ nay về sau, lão nô sẽ ở bên nương nương luôn ạ.”
“Tâm ý của Thái hậu, Tử Hành cảm kích muôn phần, Ung ma ma không cần phải đa lễ, ngày tháng sau này xin ma ma hãy giúp đỡ ta.”
“Ý chỉ đã truyền xuống, người nên xưng là bản cung.”
Bản cung?
“Thái hậu nương nương đã thu xếp nơi ở cho người rồi, nơi đó cách cung Càn Nguyên của Hoàng thượng và Từ Ninh cung của Thái hậu không xa cho lắm, mới tu sửa không lâu, là một chỗ khá tốt, nương nương đến đó thì sẽ là chủ vị.”
Người mẹ chồng như Thái hậu vẫn còn tồn tại ư?
Chẳng những không chê bai Ngọc Tử Hành khắc phu, còn tặng nàng vòng ngọc, tặng nàng thân phúc của người, giờ còn giúp nàng sửa sang lại nơi ở…
Người thật sự không có chút quan hệ huyết thống nào với Ngọc Tử Hành đấy chứ?
Mặc dù Ngọc Tử Hành tự tin rằng mình là một tiểu cô nương người gặp người yêu, hoa thấy hoa cười, nhưng “thứ tình yêu” này của Thái hậu thật sự có chút khác thường…
“Ung ma ma, người cứ nói, Thái hậu rốt cuộc nhìn trúng Tử Hành ở điểm nào?”
Ung ma ma cười đáp nhưng cũng không cho Ngọc Tử Hành một đáp án cụ thể, “Nương nương thật biết cách khiến người khác vui vẻ.”
3 tháng sau, Ngọc Tử Hành ngồi kiệu mà Thái hậu đặc biệt cử đến đi từ Thanh Tước Môn vào cung, đi cùng với nàng còn có tài nữ 15 tuổi, Ninh Tam Nương.
Nữ nhi nhà người mới lên 15 đã cầm kì thi họa, còn Ngọc Tử Hành khi bằng tuổi nàng ấy chỉ suốt ngày lu bu với mớ sổ sách ở hậu viện mà thôi.
Không so sánh nữa, tổn thương lòng tự trọng của Ngọc Tử Hành quá.
“Hai năm nay, hậu cung vẫn chưa có thêm các tỷ muội mới, khó khăn lắm mới chào đón thêm hai muội muội xinh đẹp như hoa, sau này chắc sẽ náo nhiệt lắm đây, chỉ có điều Thái hậu tuyệt đừng chỉ thương yêu hai muội ấy mà lạnh nhạt với chúng thần thiếp.”
Người vừa nói là Thục Phi, nàng ấy hôm tay mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, vạt váy lộ ra những đừng may tinh tế, trang sức ánh vàng bắt mắt, toát ra một sự quý phái bức người, trang điểm có phần khá đậm nhưng tựu chung lại vẫn là một mỹ nhân xinh đẹp.
Nàng ta từ khi hoàng thượng chưa lập vị đã quen biết ngài ấy, bản tính tranh đua, đã có một nam một nữ, hai năm trước khi Hoàng hậu qua đời, Thục phi tạm thời trở thành người nắm quyền cai quản hậu cung.
Có lẽ cũng vì điều đó nên nàng ta mới dám cả gan bông đùa giữa Từ Ninh cung như vậy.
“Đã làm mẫu thân rồi mà vẫn trẻ con như vậy”, Thái hậu mắng, nhưng ngữ điệu tràn ngập yêu chiều.
Thục phi được đà lại lấn tới, “Xem kìa, muội muội mới đến, thần thiếp đã bị ra rìa rồi ư?”
“Đừng khiến Ngọc Chiêu nghi và Ninh mỹ nhân hoảng sợ.”
Thục phi vừa trở về chỗ ngồi thì đến lượt một nữ tử mặc một thân váy trắng khác bắt đầu chăm chú nhìn về phía Ngọc Tử Hành và Ninh Tam Nương, nàng ta không trang điểm đậm như Thục Phi nhưng lại toát một khí chất cực kì lãnh đạm, đôi mắt phượng sắc sảo có phần đuôi khá dài.
Nữ tử của Lang gia, Hiền phi nhị phẩm, chưa có con.
“Hy vọng các muội sẽ sớm ngày đem đến tin vui cho hậu cung của chúng ta.”
Nữ tử của huyện lệnh Miên Trúc Tây Nam, trắc tam phẩm, Nhung phi, đã từng có một đứa con nhưng đứa trẻ không may nên ra đi khi còn rất nhỏ.
“Thần thiếp thấy Ninh mỹ nhân thật có nét giống với Vệ Chiêu Viên, quả không hổ là tài nữ của tài quan Giang Đông.”
Nữ tử của Bồi Kinh Từ gia, tứ phẩm, Vệ Chiêu Viên, một con.
…
May mà Ngọc Tử Hành được Ung ma ma giúp đỡ nếu không trong cung nhiều nữ nhân như thế này, đầu của Ngọc Tử Hành e là to lên mất.
Còn về chuyện làm sao Ngọc Tử Hành vừa mới vào cung đã biết được những lời đồn đại kia thì —
“Lão nô đã tiến cung bốn mươi năm có dư, nhưng tai thì vẫn còn thính lắm.”
Nữ nhân đứng trước mặt Ngọc Tử Hành, gương mặt hiền hòa, sáng sủa, là ma ma mà Thái hậu đặc biệt phái đến.
Chuyện ngôi sao chổi như Ngọc Tử Hành tiến cung khiến cho không biết bao người trong ngoài cung đều ai oán, Thái hậu làm như vậy là muốn cổ vũ nàng ư?
“Từ nay về sau, lão nô sẽ ở bên nương nương luôn ạ.”
“Tâm ý của Thái hậu, Tử Hành cảm kích muôn phần, Ung ma ma không cần phải đa lễ, ngày tháng sau này xin ma ma hãy giúp đỡ ta.”
“Ý chỉ đã truyền xuống, người nên xưng là bản cung.”
Bản cung?
“Thái hậu nương nương đã thu xếp nơi ở cho người rồi, nơi đó cách cung Càn Nguyên của Hoàng thượng và Từ Ninh cung của Thái hậu không xa cho lắm, mới tu sửa không lâu, là một chỗ khá tốt, nương nương đến đó thì sẽ là chủ vị.”
Người mẹ chồng như Thái hậu vẫn còn tồn tại ư?
Chẳng những không chê bai Ngọc Tử Hành khắc phu, còn tặng nàng vòng ngọc, tặng nàng thân phúc của người, giờ còn giúp nàng sửa sang lại nơi ở…
Người thật sự không có chút quan hệ huyết thống nào với Ngọc Tử Hành đấy chứ?
Mặc dù Ngọc Tử Hành tự tin rằng mình là một tiểu cô nương người gặp người yêu, hoa thấy hoa cười, nhưng “thứ tình yêu” này của Thái hậu thật sự có chút khác thường…
“Ung ma ma, người cứ nói, Thái hậu rốt cuộc nhìn trúng Tử Hành ở điểm nào?”
Ung ma ma cười đáp nhưng cũng không cho Ngọc Tử Hành một đáp án cụ thể, “Nương nương thật biết cách khiến người khác vui vẻ.”
3 tháng sau, Ngọc Tử Hành ngồi kiệu mà Thái hậu đặc biệt cử đến đi từ Thanh Tước Môn vào cung, đi cùng với nàng còn có tài nữ 15 tuổi, Ninh Tam Nương.
Nữ nhi nhà người mới lên 15 đã cầm kì thi họa, còn Ngọc Tử Hành khi bằng tuổi nàng ấy chỉ suốt ngày lu bu với mớ sổ sách ở hậu viện mà thôi.
Không so sánh nữa, tổn thương lòng tự trọng của Ngọc Tử Hành quá.
“Hai năm nay, hậu cung vẫn chưa có thêm các tỷ muội mới, khó khăn lắm mới chào đón thêm hai muội muội xinh đẹp như hoa, sau này chắc sẽ náo nhiệt lắm đây, chỉ có điều Thái hậu tuyệt đừng chỉ thương yêu hai muội ấy mà lạnh nhạt với chúng thần thiếp.”
Người vừa nói là Thục Phi, nàng ấy hôm tay mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, vạt váy lộ ra những đừng may tinh tế, trang sức ánh vàng bắt mắt, toát ra một sự quý phái bức người, trang điểm có phần khá đậm nhưng tựu chung lại vẫn là một mỹ nhân xinh đẹp.
Nàng ta từ khi hoàng thượng chưa lập vị đã quen biết ngài ấy, bản tính tranh đua, đã có một nam một nữ, hai năm trước khi Hoàng hậu qua đời, Thục phi tạm thời trở thành người nắm quyền cai quản hậu cung.
Có lẽ cũng vì điều đó nên nàng ta mới dám cả gan bông đùa giữa Từ Ninh cung như vậy.
“Đã làm mẫu thân rồi mà vẫn trẻ con như vậy”, Thái hậu mắng, nhưng ngữ điệu tràn ngập yêu chiều.
Thục phi được đà lại lấn tới, “Xem kìa, muội muội mới đến, thần thiếp đã bị ra rìa rồi ư?”
“Đừng khiến Ngọc Chiêu nghi và Ninh mỹ nhân hoảng sợ.”
Thục phi vừa trở về chỗ ngồi thì đến lượt một nữ tử mặc một thân váy trắng khác bắt đầu chăm chú nhìn về phía Ngọc Tử Hành và Ninh Tam Nương, nàng ta không trang điểm đậm như Thục Phi nhưng lại toát một khí chất cực kì lãnh đạm, đôi mắt phượng sắc sảo có phần đuôi khá dài.
Nữ tử của Lang gia, Hiền phi nhị phẩm, chưa có con.
“Hy vọng các muội sẽ sớm ngày đem đến tin vui cho hậu cung của chúng ta.”
Nữ tử của huyện lệnh Miên Trúc Tây Nam, trắc tam phẩm, Nhung phi, đã từng có một đứa con nhưng đứa trẻ không may nên ra đi khi còn rất nhỏ.
“Thần thiếp thấy Ninh mỹ nhân thật có nét giống với Vệ Chiêu Viên, quả không hổ là tài nữ của tài quan Giang Đông.”
Nữ tử của Bồi Kinh Từ gia, tứ phẩm, Vệ Chiêu Viên, một con.
…
May mà Ngọc Tử Hành được Ung ma ma giúp đỡ nếu không trong cung nhiều nữ nhân như thế này, đầu của Ngọc Tử Hành e là to lên mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.