Ngôi Nhà Rác

Chương 20: Ăn no mặc ấm sinh…

Tây Lăng Minh

24/12/2020

Nút áo bị cởi, áo sơ mi trượt sang hai bên.

Mắt lóe lên vẻ xảo quyệt và cố chấp, thậm chí còn mang chút gì đó điên cuồng, Tần Thiên Hạo như thế khiến Quan Hử có đôi chút sợ hãi. Tất nhiên, nói cách khác, chỉ cần không cười thì gương mặt Tần Thiên Hạo sẽ toát ra vẻ âm u và tàn nhẫn, chỉ cần bị đôi mắt kia nhìn thôi, tóc gáy bạn sẽ dựng đứng.

Thật ra Tần Thiên Hạo lúc này không nghĩ gì cả, cậu đã hoàn toàn đắm chìm trong cơn thèm khát về mảng da thịt đang hiện hữu trước mắt mình. Giờ phút này Quan Hử đang nằm trên chiếc drap giường màu kem, tay chân lúng túng chẳng biết nên đặt ở đâu, áo sơ mi rộng mở để lộ cơ thể chắc nịch đẹp đẽ bên trong. Làn da màu đồng khỏe mạnh chẳng hề có miếng thịt dư nào, lồng ngực vững chãi ấm áp và vòng eo khỏe khoắn hơi gầy, tất cả đều đại diện cho sự hoàn mỹ, chỉ nhìn thôi cũng đã khiến người ta cạn sạch máu.

Nhất là hai nơi nổi lên giữa lồng ngực rắn chắc kia, chúng khiến Tần Thiên Hạo không kiềm được phải đưa lưỡi liếm môi mình, giây tiếp theo, cậu không nghĩ ngợi gì nữa lập tức cúi đầu há miệng.

“Ư ưm?!” đầu v* bị chiếc lưỡi mềm của Tần Thiên Hạo bao lấy, Quan Hử không thích ứng nổi, y nâng tay muốn đẩy đầu Tần Thiên Hạo ra.

Tần Thiên Hạo chẳng hề quan tâm đến hành động chống cự của Quan Hử, cậu vẫn cứ tiếp tục thưởng thức món ăn ngon hơn chocolate gấp ngàn gấp vạn lần này, cậu ngậm đầu v* ấy vào miệng, chiếc lưỡi đưa đẩy thật nhẹ nhàng. Vú của đàn ông vốn rất nhỏ, Tần Thiên Hạo liếm mãi mà chẳng đã nghiền chút nào, thế là cậu bèn sử dụng cả răng của mình, hàm răng đặt trên nơi nhô ra day cắn một lát rồi kéo nhẹ, mong nó có thể lớn hơn một chút để mình dễ mút hơn.

Sau khi đã liếm cho một bên vú của Quan Hử ướt sũng, Tần Thiên Hạo chầm chậm dời đầu đi, tiếp tục âu yếm ‘viên thịt’ còn lại bị bơ vơ nãy giờ. Há mồm ngậm lấy nó rồi ra sức mút mát, tựa như làm thế sẽ có thể thưởng thức được hương bị của Quan Hử, suy nghĩ này khiến động tác của Tần Thiên Hạo càng trở nên điên cuồng và kịch liệt hơn.

Hai viên trước ngực bị Tần Thiên Hạo mút đến nỗi vừa đau vừa ngứa, Quan Hử thật sự không biết phải làm sao để xóa đi cảm giác kỳ lạ này, tay y đặt lên đầu Tần Thiên Hạo kéo tóc cậu để cậu rời khỏi lồng ngực mình. Loại cảm giác chưa từng có khiến Quan Hử không tài nào thích ứng nổi.

Muốn mút cho sướng viên thịt ngon miệng ấy nhưng cứ bị người khác kéo đầu ra, Tần Thiên Hạo khó chịu nhíu mày, cuối cùng cậu chỉ đành liếm thêm vài cái lên đầu v* đã bị mình tra tấn đến nỗi sưng phù rồi ngẩng đầu lên, nheo mắt hỏi Quan Hử: “Sao vậy?”

“Rất… lạ.” Hiện giờ ngực y vừa đau vừa ngứa, Quan Hử nhăn hàng mi anh tuấn, y cảm thấy khó chịu lắm, thế nên cũng thật thà trả lời.

“Anh Hử ngoan~ hai người thích nhau sẽ làm những chuyện như vậy, bình thường thôi mà. Anh chỉ cần nằm đó hưởng thụ là được, sẽ rất thoải mái.”

“Nhưng…” Quan Hử vẫn đang rối rắm với thứ cảm giác kỳ lạ không biết là khó chịu hay thoải mái này.

“Anh Hử, hôm nay là sinh nhật em!”

Sinh nhật…



Vậy…

Cuối cùng Quan Hử chỉ đành đồng ý, y ngoan ngoãn rút đôi bàn tay đang đặt trên đầu Tần Thiên Hạo về đặt hai bên người, không ngăn cản cậu nữa, chỉ là ngón tay cứng còng siết chặt lấy chiếc drap bên dưới.

Thấy Quan Hử vâng lời, một nụ cười dần hé lộ trên gương mặt Tần Thiên Hạo, cậu tiếp tục cúi đầu hôn lên môi Quan Hử, muốn an ủi người đang mờ mịt không hiểu gì xảy ra và luôn chống cự trong vô thức.

Từ lâu hai người đã quen thuộc với nụ hôn như thế này, chỉ cần nhắm mắt lại chạm vào môi người kia, hai đầu lưỡi vươn ra dây dưa quấn quýt lấy nhau, mút mát lẫn nhau, triền miên và nhiệt tình.

Đầu của Tần Thiên Hạo chậm rãi di chuyển theo nụ hôn này, lưỡi cậu không ngừng liếm, nút trên chiếc cằm đầy nam tính của Quan Hử, dùng răng day cắn hầu kết đang không ngừng chuyển động của y, chiếc lưỡi vẫn chưa dừng lại, tiếp tục liếm xuống vòm ngực cường tráng, cuối cùng, cái đầu nhỏ di chuyển đến vị trí eo và bụng, cơ bụng rắn chắc được hình thành qua những năm tháng rèn luyện, đường cong cơ thể hoàn mỹ đến từng milimet, chỉ vừa liếm thôi, Tần Thiên Hạo đã có thể cảm nhận thấy tính co dãn đầy quyến rũ của chúng.

Cậu khát khao tiếp tục liếm nữa nhưng lại bị chiếc quần của Quan Hử cản trở. Bởi là đồ ngủ nên thường Quan Hử toàn mặc quần thể thao loại rộng. Nếu là quần thể thao thì tất nhiên dễ cởi rồi. Thế là Tần Thiên Hạo vươn tay đặt hai bên kéo tuột cả quần ngoài lẫn quần trong của Quan Hử ra.

Hành động cởi quần của cậu không được suôn sẻ lắm, bởi hai chiếc quần bị vướng giữa giường và người Quan Hử, thấy thế Tần Thiên Hạo ra hiệu bảo Quan Hử nâng mông lên để cậu tiện cởi quần y.

Quan Hử dồn sức vào cánh tay, nâng người lên phối hợp với Tần Thiên Hạo, để cậu cởi đi thứ cuối cùng còn sót lại trên người mình. Giờ phút này y đã hoàn toàn khỏa thân nằm trên giường, tựa như một đứa trẻ mới lọt lòng.

Sau khi cởi sạch quần áo Quan Hử, đôi mắt vốn đã tràn đầy lửa nhiệt của Tần Thiên Hạo càng trở nên sáng ngời, cậu cởi luôn quần áo của mình để có thể nhanh chóng hưởng thụ cảm giác đụng chạm của da thịt, chắc chắn sẽ rất tuyệt.

Tuy Tần Thiên Hạo chưa trưởng thành, nhưng khi cậu cởi đồ để lộ cơ thể, bạn sẽ thấy cơ thể cậu chẳng hề thua kém Quan Hử. Bởi hằng ngày hai người đều có rèn luyện và làm công việc nặng, nên sẽ chẳng có chuyện thân mình ốm yếu đâu. Chỉ là khi da thịt hai người lộ hẳn ra, Tần Thiên Hạo sở hữu một làn da trắng nõn phơi nắng hoài không đen, nếu so với làn da màu đồng của Quan Hử, cơ thể cậu càng trở nên dâm loạn đầy cám dỗ.

“Anh Hử, anh có từng tự an ủi chưa?” Nhìn thứ đang ngoan ngoãn nép mình trong bụi cỏ rậm rạp, Tần Thiên Hạo vươn tay cầm nó chẳng chút do dự.

Khẽ lắc đầu, ngay giây phút Tần Thiên Hạo chạm vào nó, hai mắt Quan Hử đã khép hờ lại, y không ngăn cản Tần Thiên Hạo nắm lấy bộ phận cơ thể mình, mà chỉ nâng tay lên che mặt. Từ trước đến nay y chưa từng có hứng thú làm mấy loại chuyện này, tuy hồi còn ở chỗ bọn buôn người, y cũng có trông thấy cảnh những cậu bé lớn hơn lén lút chơi đùa phần thân dưới vào mỗi buổi tối, còn thốt ra những tiếng rên kỳ lạ nữa, nhưng y chưa hề có xúc động muốn làm giống họ. Bây giờ thứ ấy bị Tần Thiên Hạo nắm trong tay, bàn tay nóng bỏng bao lấy nó chuyển động qua lại, một cảm giác kỳ lạ dần xuất hiện ở bụng dưới rồi len lỏi khắp người.

“Hi hi vui quá~, lần đầu tiên của anh Hử thuộc về em.” Thấy Quan Hử chưa từng tự an ủi lần nào, Tần Thiên Hạo càng vui mừng hơn. Chiếc lưỡi đỏ hồng vươn ra hưng phấn liếm môi dưới của mình, Tần Thiên Hạo nhìn chằm chằm thứ đang dần cương lên trong tay, cất lời như đang tự lẩm bẩm, “Nhưng cũng đúng thôi, em với anh Hử ở bên nhau lâu vậy rồi mà chưa từng thấy anh an ủi nó. Nhưng, anh Hử…”



Rướn người áp sát mặt mình vào mặt Quan Hử, Tần Thiên Hạo hôn lên hai tay đang giơ lên của y, đôi mắt khóa chặt trên môi y, giọng nói tràn đầy sự ưu việt, “Còn em thì ngày nào cũng khao khát anh Hử, mỗi lần anh Hử ra ngoài, em đều nằm trên giường nghĩ đến anh, chỉ khi nghĩ đến cảnh đè anh ra làm, em mới bắn được.”

Nghe những lời tục tĩu không biết học từ đâu của Tần Thiên Hạo, Quan Hử càng không biết phải phản ứng thế nào, thế là y dứt khoát vươn tay ra bịt lại cái miệng đang muốn nói tiếp của cậu.

Tần Thiên Hạo bật cười, tiếng cười tựa như dồn nén trong lồng ngực, cậu nghịch ngợm thè lưỡi ra liếm lên lòng bàn tay đầy vết chai đang đặt trước miệng mình. Quan Hử bị liếm như thế thì lập tức rút tay về. Tần Thiên Hạo cũng không dùng ngôn ngữ khiêu khích Quan Hử nữa, cậu cúi người xuống, kề sát đầu vào tỉ mỉ đánh giá thứ khá hùng vĩ đã cương một nửa của Quan Hử. Bất kể là màu sắc hay hình dáng của nó đều vô cùng xinh đẹp và sạch sẽ.

Tần Thiên Hạo đột nhiên vươn tay, một lần nữa cầm lấy nó, ngón tay chuyển động lên xuống khiến nó cương cứng hơn. Sau đó cậu hé môi, ngậm thứ đã dựng đứng của Quan Hử vào miệng.

Cảm giác thứ đó của mình được bao bọc bởi một nơi nóng ẩm, phần đầu được đầu lưỡi liếm nhẹ, phần thân thì được bàn tay vỗ về chơi đùa, một cơn run mạnh bắt đầu từ sóng lưng lan truyền ra toàn thân, cảm giác vui thích khó nói thành lời dần khuếch tán khiến Quan Hử không thể nén nổi những tiếng rên khẽ, y tiếp nhận cảm giác kỳ lạ này, để mặc Tần Thiên Hạo dùng lưỡi và tay phục vụ mình.

Chỉ mỗi phần đầu của thứ hùng vĩ kia cũng đủ nhồi đầy miệng Tần Thiên Hạo rồi. Cảm giác này chẳng dễ chịu chút nào, nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện thứ này là của Quan Hử thôi, toàn thân Tần Thiên Hạo đã tức thì bị luồng cảm xúc hưng phấn khát khao đến chảy bỏng chiếm ngự. Hương vị thuộc về Quan Hử tràn đầy trong miệng, Tần Thiên Hạo nâng mắt nhìn người đang thở dốc không ngừng, gương mặt nọ bị sắc đỏ lấn chiếm nhưng dường như chủ nhân của nó vẫn chưa biết điều này. Dáng vẻ khép hờ hai mắt thở dốc ấy của Quan Hử làm Tần Thiên Hạo chỉ muốn vác súng ra trận ngay bây giờ.

Nhưng…

Cần bình tĩnh một chút. Nhớ đến những lời chỉ dạy của Bạch Lục và những bức ảnh đoạn phim tình sắc, Tần Thiên Hạo biết rằng mình không thể quá gấp gáp bởi đây là lần đầu tiên của Quan Hử, cậu cần kiên nhẫn.

Trước sự phục vụ nhiệt tình của miệng và tay, cuối cùng eo Quan Hử ưỡn cao, chất dịch đặc sệch bắn mạnh ra. Nhưng ngay sau đó chúng đã bị Tần Thiên Hạo còn đang ngậm phân thân của Quan Hử nuốt trọn.

“Dơ.” Hoảng hốt nhổm người dậy bảo Tần Thiên Hạo nhả ra, nhưng không ngờ Tần Thiên Hạo đã nuốt sạch rồi. Lúc Quan Hử ngồi lên, Tần Thiên Hạo hé môi cho y nhìn khoang miệng chẳng còn thứ gì của mình, khiến y không biết phải nói sao cho phải. Quan Hử trông bình tĩnh thế thôi, nhưng hàng mày đang nhíu lại đã bộc lộc tâm trạng lúc này của y.

“Em thích tất cả những thứ của anh Hử, không dơ chút nào.” Nghĩ đến chuyện mình đã nuốt những giọt tinh dịch đầu tiên của Quan Hử, trong Tần Thiên Hạo chợt dâng lên cảm xúc hưng phấn đến biến thái. Cậu hỏi Quan Hử: “Thế nào? Thoải mái không?”

Gật đầu, cảm giác sung sướng ban nãy thật sự khiến người ta khó cưỡng lại, Quan Hử thành thật trả lời. Y thả mình nằm xuống giường, bộ ngực vẫn còn phập phồng chưa yên, thật ra lúc này y vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại. Trong lúc Quan Hử đang đắm chìm trong dư âm cực khoái xen lẫn đôi chút cảm xúc hoảng hốt thì chợt Tần Thiên Hạo tách hai chân y ra hai bên.

“?”

“Anh Hử, vẫn chưa kết thúc đâu, tiếp theo đây sẽ càng thoải mái hơn.” Trong mắt Tần Thiên Hạo lóe lên ngọn lửa đáng sợ của dục vọng, giờ đây cậu không hề che đậy nữa mà thẳng thắn phô bày nhiệt độ nóng rực của nó. Đôi con ngươi nhìn chằm chằm vào vị trí giữa hai chân Quan Hử, ở nơi cuối rãnh mông có một cái lỗ nhỏ hút hồn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngôi Nhà Rác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook