Chương 6
Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết
02/01/2023
Nhưng phản ứng đầu tiên của Tô Tinh là: Không hề, không phải, Cố Trạch Nguyên nói dối!
Lúc Cố Trạch Nguyên học đại học chính là nhân vật hot boy nổi tiếng, trước khi ký hợp đồng với Tô Thần thì nhân khí của anh trên mạng đã cao rồi, hơn nữa với khuôn mặt này của Cố Trạch Nguyên, cô chắc chắn gặp qua một lần sẽ không quên được, nếu là người thế này hát cho cô nghe thì sao cô không nhớ được chứ?
Còn nữa, theo những hành động kia của Cố Trạch Nguyên đối với cô có thể hiểu được, bọn họ không chỉ gặp gỡ một lần hoặc chỉ nghe hát một bài hát đơn giản thế, nhất định có chuyện xưa gì đó, nhưng Tô Tinh không tài nào nhớ ra được.
Sau khi Tô Tinh nổi lên nghi ngờ, Cố Trạch Nguyên chỉ cười khẽ, không giải thích thêm.
Hai người đang giằng co, chợt tấm kính cách âm bị người bên ngoài gõ vang.
Hai người quay sang nhìn, trông thấy Tô Thần đứng đó với vẻ mặt thâm trầm, anh ấy giống như chủ nhiệm lớp cấp ba, nhìn qua cửa kính vào trong lớp, anh ấy ngoắc tay ý bảo Tô Tinh đi ra ngoài.
Vừa rồi Tô Tinh phải dùng mười hai phần can đảm mới dám đi lên chất vấn, nên vừa vào phòng thu đã thuận tay khóa cửa, vì thế Tô Thần không vào được, chỉ đành gọi cô ra.
Mặc dù Tô Tinh không vừa lòng vì bị Tô Thần cắt ngang nhưng cũng không dám không vâng lời Tô Thần, lúc cô đứng dậy chuẩn bị ra mở cửa chợt bị Cố Trạch Nguyên giữ tay lại, anh kéo cô quay về chỗ ngồi.
Cô còn chưa kịp phản ứng lại thì thấy Cố Trạch Nguyên tháo kính xuống, sau đó giữ vai cô tiến đến gần người cô hơn, khuôn mặt Cố Trạch Nguyên càng phóng to trong mắt cô hơn, trán hai người chạm nhau, Cố Trạch Nguyên thì thầm: “Anh sắp làm một việc mà rất lâu trước đây rất muốn làm với em, nếu em không thích anh làm thế chỉ cần đẩy nhẹ anh ra, nhưng nếu em không phản kháng thì anh sẽ dẫn em cùng chìm vào.”
Tô Tinh làm gì còn hơi sức phản kháng lại, khí thế của Cố Trạch Nguyên quá mạnh mẽ, mang theo tính xâm lược xuyên vào thế giới của cô, cô chỉ có thể làm ra phản ứng duy nhất là phục tùng.
Tô Thần bên ngoài trông thấy Cố Trạch Nguyên đột nhiên đến gần Tô Tinh liền bùng nổ.
Tôi xem cậu là anh em tốt, thế mà cậu muốn tán tỉnh em gái tôi?!
Anh ta hận không thể đập nát kính cách âm, nhưng đã quá muộn, Cố Trạch Nguyên thấy Tô Tinh không phản kháng lại liền cong môi, đặt môi mình lên môi cô.
Cảm xúc mềm mại kèm theo chút lành lạnh khiến Tô Tinh run rẩy, Cố Trạch Nguyên nhận thấy cô khó chịu nên bàn tay khẽ vuốt ve lưng cô để trấn an.
Đầu óc Tô Tinh trống rỗng, tay chân xụi lơ, nhưng trong đầu có một suy nghĩ rất rõ ràng: Xong rồi, Cố Trạch Nguyên dám làm bậy trước mặt Tô Thần thế này, sau này muốn bước vào cửa Tô gia e là khó càng khó hơn.
Cuối cùng Cố Trạch Nguyên cười buông cô ra, sau đó mở cửa, Tô Thần ở bên ngoài đã không thể kiềm chế được, một bên là ông chủ một bên là lá bài chủ chốt của studio cứ thế quất nhau trước của phòng thu.
Còn Tô Tinh vẫn đứng ngây ra tại chỗ, chưa phục hồi lại tinh thần,
Rõ ràng bình thường là nam thần hệ cấm dục, sạch bong kin kít, đôi bàn tay trắng nõn với khớp xương rõ ràng, cho dù đeo một chuỗi tràng hạt cũng sẽ không có cảm giác tương phản, nhưng sau khi tháo kính xuống thì tính xâm lược tăng cao, tựa như không tàn sát thần lẫn ma mà chỉ tàn sát một mình cô.
Thật sự Tô Tinh thấy rối bời, người đàn ông cấm dục bình tĩnh thế mà chỉ làm chuyện lưu manh với mình cô.
Đối với đoạn tình cảm này, có thể nói Tô Tinh đã bại trận, nhưng có vài lời không phải đã nói rồi đấy thôi, trong lòng một người đang khổ sở, chỉ cần chút ngọt nào thôi cũng đủ lắp đầy.
Sự xuất hiện của Cố Trạch Nguyên giống như trời cao đã sơm an bài rồi, anh ở tại một khoảnh khắc nào đó chờ cô, bất luận cô có chìm sâu vào năm tháng thế nào thì Cố Trạch Nguyên cũng sẽ tìm vớt cô ra.
Trong cuộc đánh nhau này, đến khi trợ lý của Tô Thần và người đại diện của Cố Trạch Nguyên chạy đến mới dừng lại.
Lúc Cố Trạch Nguyên học đại học chính là nhân vật hot boy nổi tiếng, trước khi ký hợp đồng với Tô Thần thì nhân khí của anh trên mạng đã cao rồi, hơn nữa với khuôn mặt này của Cố Trạch Nguyên, cô chắc chắn gặp qua một lần sẽ không quên được, nếu là người thế này hát cho cô nghe thì sao cô không nhớ được chứ?
Còn nữa, theo những hành động kia của Cố Trạch Nguyên đối với cô có thể hiểu được, bọn họ không chỉ gặp gỡ một lần hoặc chỉ nghe hát một bài hát đơn giản thế, nhất định có chuyện xưa gì đó, nhưng Tô Tinh không tài nào nhớ ra được.
Sau khi Tô Tinh nổi lên nghi ngờ, Cố Trạch Nguyên chỉ cười khẽ, không giải thích thêm.
Hai người đang giằng co, chợt tấm kính cách âm bị người bên ngoài gõ vang.
Hai người quay sang nhìn, trông thấy Tô Thần đứng đó với vẻ mặt thâm trầm, anh ấy giống như chủ nhiệm lớp cấp ba, nhìn qua cửa kính vào trong lớp, anh ấy ngoắc tay ý bảo Tô Tinh đi ra ngoài.
Vừa rồi Tô Tinh phải dùng mười hai phần can đảm mới dám đi lên chất vấn, nên vừa vào phòng thu đã thuận tay khóa cửa, vì thế Tô Thần không vào được, chỉ đành gọi cô ra.
Mặc dù Tô Tinh không vừa lòng vì bị Tô Thần cắt ngang nhưng cũng không dám không vâng lời Tô Thần, lúc cô đứng dậy chuẩn bị ra mở cửa chợt bị Cố Trạch Nguyên giữ tay lại, anh kéo cô quay về chỗ ngồi.
Cô còn chưa kịp phản ứng lại thì thấy Cố Trạch Nguyên tháo kính xuống, sau đó giữ vai cô tiến đến gần người cô hơn, khuôn mặt Cố Trạch Nguyên càng phóng to trong mắt cô hơn, trán hai người chạm nhau, Cố Trạch Nguyên thì thầm: “Anh sắp làm một việc mà rất lâu trước đây rất muốn làm với em, nếu em không thích anh làm thế chỉ cần đẩy nhẹ anh ra, nhưng nếu em không phản kháng thì anh sẽ dẫn em cùng chìm vào.”
Tô Tinh làm gì còn hơi sức phản kháng lại, khí thế của Cố Trạch Nguyên quá mạnh mẽ, mang theo tính xâm lược xuyên vào thế giới của cô, cô chỉ có thể làm ra phản ứng duy nhất là phục tùng.
Tô Thần bên ngoài trông thấy Cố Trạch Nguyên đột nhiên đến gần Tô Tinh liền bùng nổ.
Tôi xem cậu là anh em tốt, thế mà cậu muốn tán tỉnh em gái tôi?!
Anh ta hận không thể đập nát kính cách âm, nhưng đã quá muộn, Cố Trạch Nguyên thấy Tô Tinh không phản kháng lại liền cong môi, đặt môi mình lên môi cô.
Cảm xúc mềm mại kèm theo chút lành lạnh khiến Tô Tinh run rẩy, Cố Trạch Nguyên nhận thấy cô khó chịu nên bàn tay khẽ vuốt ve lưng cô để trấn an.
Đầu óc Tô Tinh trống rỗng, tay chân xụi lơ, nhưng trong đầu có một suy nghĩ rất rõ ràng: Xong rồi, Cố Trạch Nguyên dám làm bậy trước mặt Tô Thần thế này, sau này muốn bước vào cửa Tô gia e là khó càng khó hơn.
Cuối cùng Cố Trạch Nguyên cười buông cô ra, sau đó mở cửa, Tô Thần ở bên ngoài đã không thể kiềm chế được, một bên là ông chủ một bên là lá bài chủ chốt của studio cứ thế quất nhau trước của phòng thu.
Còn Tô Tinh vẫn đứng ngây ra tại chỗ, chưa phục hồi lại tinh thần,
Rõ ràng bình thường là nam thần hệ cấm dục, sạch bong kin kít, đôi bàn tay trắng nõn với khớp xương rõ ràng, cho dù đeo một chuỗi tràng hạt cũng sẽ không có cảm giác tương phản, nhưng sau khi tháo kính xuống thì tính xâm lược tăng cao, tựa như không tàn sát thần lẫn ma mà chỉ tàn sát một mình cô.
Thật sự Tô Tinh thấy rối bời, người đàn ông cấm dục bình tĩnh thế mà chỉ làm chuyện lưu manh với mình cô.
Đối với đoạn tình cảm này, có thể nói Tô Tinh đã bại trận, nhưng có vài lời không phải đã nói rồi đấy thôi, trong lòng một người đang khổ sở, chỉ cần chút ngọt nào thôi cũng đủ lắp đầy.
Sự xuất hiện của Cố Trạch Nguyên giống như trời cao đã sơm an bài rồi, anh ở tại một khoảnh khắc nào đó chờ cô, bất luận cô có chìm sâu vào năm tháng thế nào thì Cố Trạch Nguyên cũng sẽ tìm vớt cô ra.
Trong cuộc đánh nhau này, đến khi trợ lý của Tô Thần và người đại diện của Cố Trạch Nguyên chạy đến mới dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.