Chương 15: ĐÊM MƯA
Nguyệt Lạc Sâm Hoành
15/11/2013
Đêm về
khuya, mưa rả rít, thi thoảng một tia chớp lóe lên, cắt nát bầu trời đen tuyền như gấm, thi thoảng một tiếng sấm nổ vang, phá vỡ bốn bề không
gian tịch mịch.
Hệ thống Y Kính nằm chếch về hướng Tây của Học viện, lặng lẽ đứng bên những thân ngô đồng già nua cao vót, lá vàng lạo xạo trong mưa, một thoáng gió thổi qua, rơi lả tả, rơi xuống khoảng sân rộng thênh vắng bóng người lai vãng và nằm trong ánh đèn vàng vọt hắt hiu, âm thầm ánh lên một nét cô liêu khiến lòng người vừa bi vừa cảm.
Đêm lặng, u huyền tịch mịch, trong mùi hơi đất bốc lên lại thoang thoảng vị máu tanh nồng, trên kia, tại khung cửa kính lớn của phòng Tổng Bộ, lấp loáng từng đạo vết máu loang lổ, thấp thoáng một bóng người cao gầy thanh tú, bộ đồng phục trắng tinh đã nhuốm máu đỏ lòa, mái tóc nâu dài quyển khúc gợn bay, như thể ma quỷ tái sinh, mà cũng như thể thiên thần sa đọa, trông đến đáng sợ, trông đến đau lòng.
Năm ngón tay thon dài mạnh mẽ siết chặt lấy chuôi dao bằng ngọc, lưỡi dao thanh mảnh lóe lên một tia kim loại hàn lạnh đến gai người, máu tươi đỏ rực men theo mũi nhọn rơi xuống nền gạch hoa màu ngọc, khe khẽ ngân lên một chuỗi âm thanh “toong… toong... toong”.
Cô gái trẻ vung tay mở toang cửa sổ, lặng lẽ nhìn bầu trời trong đêm giông bão, tâm trạng một mảnh suy tư, mặc cho từng cơn gió biển luồn qua kẽ tóc, thấm vị mặn, đượm hơi tanh.
Thời điểm hiện tại ở dưới chân cô la liệt những xác người, bên một góc phòng Cao Uẩn Viên và Tương Du bị trói chặt, tròng mắt trắng dã, có lẽ là họ đã -hóa -điên.
“Ting!”
Đột ngột chuông điện thoại kêu lên lanh lảnh, cô gái cúi đầu nhìn mấy dòng ngắn gọn hiện ra, một thoáng sắc mặt sa sầm, lại đến khẽ nở nụ cười, lãnh –ngoan –độc.
Cô là nghĩ mình một đời thông minh, lại không ngờ đến mỗi bước đi đều bị người ta tính kế, kia là hại chết mẹ, kia là làm liên lụy đến anh.
"Bọn chúng" -cô nhất định sẽ dùng máu của "bọn chúng" để vẽ nên con đường dẫn vào địa ngục.
Con gao sắc nhọn nhẹ nâng lên, cô gái trẻ ngẩn người nhìn vệt máu đỏ rực trên đó một lúc lâu rồi chậm rãi đem nó đưa đến cổ mình, “roẹt” một tiếng nhanh gọn bật ra, đoạn tóc dài bị cắt phăng đi, thả bay theo gió.
Thời khắc này cô đã lập lời thề, linh hồn của Diệp Ly đã chết, cái còn lại này bất quá chỉ là một “Oán Hồn” -vì anh mà sống -vì anh mà trả thù.
...
Trong khoảnh khắc đôi đồng tử màu caffe xoáy mạnh.
…
Những hạt mưa lệch khỏi quỷ đạo rơi.
…
Bánh xe vận mệnh trật khỏi con đường mòn cũ kĩ.
…
Tơ tình –đan chéo.
…
Định mệnh –trớ trêu.
...
Chương 15__ Hoàn__
Phần một __ Hoàn____
...
** Đôi lời của tác giả:
- Ta biết chap này ngắn đến thảm thương... ta.... chân thành xin lỗi...
- Ta biết các bạn sẽ bất ngờ rằng: "Phần một"... a ha... chưa từng nghe đến...
- Ta chính là cũng chưa từng nghĩ đến nó... cho tới hôm qua... ta muốn từ chap 1 --> chap 15 trở thành phần 1... Đó là câu chuyện xảy ra tại Học Viện... câu chuyện học đường... Còn ở phần tiếp theo (phần 2) bối cảnh sẽ rộng hơn... tác giả sẽ đặc tả thế giới Mafia nhiều hơn... còn nội dung... đợi ta tung Văn án thì các you sẽ rõ...
Hệ thống Y Kính nằm chếch về hướng Tây của Học viện, lặng lẽ đứng bên những thân ngô đồng già nua cao vót, lá vàng lạo xạo trong mưa, một thoáng gió thổi qua, rơi lả tả, rơi xuống khoảng sân rộng thênh vắng bóng người lai vãng và nằm trong ánh đèn vàng vọt hắt hiu, âm thầm ánh lên một nét cô liêu khiến lòng người vừa bi vừa cảm.
Đêm lặng, u huyền tịch mịch, trong mùi hơi đất bốc lên lại thoang thoảng vị máu tanh nồng, trên kia, tại khung cửa kính lớn của phòng Tổng Bộ, lấp loáng từng đạo vết máu loang lổ, thấp thoáng một bóng người cao gầy thanh tú, bộ đồng phục trắng tinh đã nhuốm máu đỏ lòa, mái tóc nâu dài quyển khúc gợn bay, như thể ma quỷ tái sinh, mà cũng như thể thiên thần sa đọa, trông đến đáng sợ, trông đến đau lòng.
Năm ngón tay thon dài mạnh mẽ siết chặt lấy chuôi dao bằng ngọc, lưỡi dao thanh mảnh lóe lên một tia kim loại hàn lạnh đến gai người, máu tươi đỏ rực men theo mũi nhọn rơi xuống nền gạch hoa màu ngọc, khe khẽ ngân lên một chuỗi âm thanh “toong… toong... toong”.
Cô gái trẻ vung tay mở toang cửa sổ, lặng lẽ nhìn bầu trời trong đêm giông bão, tâm trạng một mảnh suy tư, mặc cho từng cơn gió biển luồn qua kẽ tóc, thấm vị mặn, đượm hơi tanh.
Thời điểm hiện tại ở dưới chân cô la liệt những xác người, bên một góc phòng Cao Uẩn Viên và Tương Du bị trói chặt, tròng mắt trắng dã, có lẽ là họ đã -hóa -điên.
“Ting!”
Đột ngột chuông điện thoại kêu lên lanh lảnh, cô gái cúi đầu nhìn mấy dòng ngắn gọn hiện ra, một thoáng sắc mặt sa sầm, lại đến khẽ nở nụ cười, lãnh –ngoan –độc.
Cô là nghĩ mình một đời thông minh, lại không ngờ đến mỗi bước đi đều bị người ta tính kế, kia là hại chết mẹ, kia là làm liên lụy đến anh.
"Bọn chúng" -cô nhất định sẽ dùng máu của "bọn chúng" để vẽ nên con đường dẫn vào địa ngục.
Con gao sắc nhọn nhẹ nâng lên, cô gái trẻ ngẩn người nhìn vệt máu đỏ rực trên đó một lúc lâu rồi chậm rãi đem nó đưa đến cổ mình, “roẹt” một tiếng nhanh gọn bật ra, đoạn tóc dài bị cắt phăng đi, thả bay theo gió.
Thời khắc này cô đã lập lời thề, linh hồn của Diệp Ly đã chết, cái còn lại này bất quá chỉ là một “Oán Hồn” -vì anh mà sống -vì anh mà trả thù.
...
Trong khoảnh khắc đôi đồng tử màu caffe xoáy mạnh.
…
Những hạt mưa lệch khỏi quỷ đạo rơi.
…
Bánh xe vận mệnh trật khỏi con đường mòn cũ kĩ.
…
Tơ tình –đan chéo.
…
Định mệnh –trớ trêu.
...
Chương 15__ Hoàn__
Phần một __ Hoàn____
...
** Đôi lời của tác giả:
- Ta biết chap này ngắn đến thảm thương... ta.... chân thành xin lỗi...
- Ta biết các bạn sẽ bất ngờ rằng: "Phần một"... a ha... chưa từng nghe đến...
- Ta chính là cũng chưa từng nghĩ đến nó... cho tới hôm qua... ta muốn từ chap 1 --> chap 15 trở thành phần 1... Đó là câu chuyện xảy ra tại Học Viện... câu chuyện học đường... Còn ở phần tiếp theo (phần 2) bối cảnh sẽ rộng hơn... tác giả sẽ đặc tả thế giới Mafia nhiều hơn... còn nội dung... đợi ta tung Văn án thì các you sẽ rõ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.