Chương 16: Đi ăn tình cờ gặp gỡ
An Nhiên Nhất Thế
22/01/2019
"Đến phòng làm việc của anh trò chuyện một lát?" Hai người từ văn phòng
Cận Sầm đi ra, Tả Lập liền mở lời mời Tô An Ninh, nếu Tô An Ninh đã trở
thành nghệ sĩ dưới tay hắn, thì hắn cũng nên tìm hiểu tình huống cơ bản
đối với nghệ sĩ nhà mình.
Nghe vậy, Tô An Ninh nhìn đồng hồ một cái nói: "Em phải trở về nhà một chuyến, hẹn buổi chiều được không?"
"Chuyện rất quan trọng sao?" Tả Lập nhíu mày.
"Đúng vậy." Tô An Ninh không chút do dự gật đầu.
Thấy vậy Tả Lập nhìn Tô An Ninh vài lần, sau đó nói: "Để anh lái xe đưa em đi, nhân tiện xem chỗ ở của em thế nào."
Tô An Ninh ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Tả Lập, gật đầu đồng ý.
Một lát sau, xe của Tả Lập trở Tô An Ninh đến dưới tiểu khu cô ở, khi dừng lại Tả Lập không thể tin nhìn thoáng qua Tô An Ninh: "Em ở chỗ này?"
Không phải Tả Lập coi thường Tô An Ninh, mà vì tiểu khu Tô An Ninh ở bây giờ là một căn hộ nhỏ, những người sống ở chỗ này đều là người thuê, không nói đến những cái khác, nói có chỗ dựa tốt đâu? Có chỗ dựa lớn mà Tô An Ninh vẫn ở một nơi như thế này sao?
"Đúng vậy." Tô An Ninh bình tĩnh gật đầu, đối với sự khiếp sợ của Tả Lập cũng không nói gì.
Suy nghĩ miên man, Tả Lập đã theo Tô An Ninh tới trước cửa nhà cô.
Nhưng khi tới trước cửa nhà, Tả Lập lại thấy Tô An Ninh bước đi chậm lại. Nghi ngờ nhìn Tô An Ninh, cô ấy đang muốn làm gì đây?
Dưới ánh mắt của Tả Lập, Tô An Ninh đã lấy chìa khóa ra mở cửa.
"Rắng rắc" một tiếng, cửa được mở ra.
Nhưng ngay lúc nhìn thấy cánh cửa kia mở ra, "cạch" một tiếng, có một cái bóng đen vọt đến trước mặt.
Tả Lập theo bản năng lùi về sau mấy bước.
Ngay sau đó, hắn sững sờ ở tại chỗ, hắn nhìn thấy cái gì?Tô An Ninh cùng một đứa bé đang đánh nhau!!
Tả Lập đứng ở trước cửa nhìn Tô An Ninh và một đứa bé trai so chiêu.
Đúng vậy, so chiêu.
Làm một người đại diện, thỉnh thoảng cũng phải cùng nghệ sĩ ở phim trường đóng phim, tất nhiên cũng từng thấy các động tác trong phim hành động, tuy những chiêu thức nhìn chỉ có mẽ ngoài, bởi vì chúng nó là được cố vấn võ thuật chuyên môn thiết kế ra để quay phim, nhưng mà cho dù là do con người tạo nên, cũng phải có thời gian và kỹ năng nhất định để quay chụp võ thuật hàng động.
Nhưng lúc này hắn động tác giữa Tô An Ninh và đứa bé không chỉ hoa lệ, mà còn cảm thấy rất chân thực, loại cảm giác này, giống như đang xem một bộ phim hành động đã được cắt nối biên tập thành công vậy.
Ánh mắt Tả Lập dần thay đổi, Tô An Ninhcó bản lĩnh võ thuật thế này cũng đủ để mở rộng một con đường rồi.
Cứ nhìn như vậy một lát, Tả Lập đã thấy đứa bé bị Tô An Ninh kiềm chế, nhưng khi bị kiềm chế lại, cả người đứa bé kia cũng vững vàng treo trên người Tô An Ninh, một gương mặt đỏ bừng, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Tô An Ninh nói: "Chị."
"Động tác hôm này thành thạo hơn rất nhiều." Tô An Ninh sờ đầu, khen Tô An Tân.
"Vâng, vâng." Được Tô An Ninh khen ngợi, vẻ mặt Tô An Tân càng phấn kích hơn.
"An Ninh, đây là....?" Tả Lập vẫn bị xem nhẹ rốt cuộc cũng chủ động mở miệng hỏi, trong lòng lộp bộp một cái, đây sẽ không phải là con riêng của Tô An Ninh chứ?
"Đây là em trai của em, Tô An Tân." Tô An Ninh giới thiệu cho Tả Lập, sau đó lại quay qua Tô An Tân nói: "Đây là bạn của chị, em cứ gọi là chú Tả là được."
"Chào chú ạ." Tô An Tân lập tức lễ phép chào hỏi Tả Lập.
"Chào cháu, nhưng hôm nay chú Tả không biết có cháu ở nhà, cho nên khi tới đây quên không mang theo quà, hi vọng cháu không để ý." Tả Lập cười nói ôn hòa đối với Tô An Tân, trong lòng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Chú Tả đến thì tốt rồi." Thái độ của Tô An Tân vẫn ngoan ngoãn kêu to nói.
Thấy không sai biệt lắm, Tô An Ninh đem Tô An Tân đang quấn trên người mình ném xuống sô pha, sau đó bỏ lại một câu: "Chiếu cố chú Tả của em cho tốt." Sau đó đi tới phòng bếp.
Mà Tô An Tân lại ân cần từ sô pha bò lên, lôi kéo Tả Lập ngồi xuống sô pha, ân cần đưa nước, lấy hoa quả, sau đó lại mở TV hỏi Tả Lập: "Chú Tả, chú thích xem 《 Dương Dương vui vẻ》hay là 《 Mèo đuổi chuột 》?"
Nghe được cậu đồng ngôn đồng ngữ này, Tả Lập không nhịn được bật cười, sờ đầu Tô An Tân nói: "Cái nào cũng được."
Có được câu trả lời này, Tô An Tân liền yên tâm thoải mái mở phim hoạt hình lên xem.
Trong khi Tô An Tân đang xem TV, Tả Lập bắt đầu đáng giá tình huống trong phòng. Đồ dùng trong phòng rất ít, vừa nhìn thì biết, phòng khách trừ sô pha cùng bàn trà, ở giữa có một đoạn đất trống, hai gian phòng, một buồng toilet, trang trí rất đơn giản.
Nếu không phải hôm nay hắn tới, thì hắn cũng thật sự không nghĩ tới Tô An Ninh sẽ ở một nơi như thế này, hoàn cảnh tuy rằng còn tốt, nhưng đối với nghệ sĩ sắp ra mắt mà nói, đây tuyệt đối không phải là một lực chọn tốt.
Nghĩ vậy, trong lòng Tả Lập chậm rãi đưa ra một quyết định.
Một lát sau, Tô An Ninh đã nấu xong bữa trưa, sau đó mời Tả Lập cùng ăn, Tả Lập nghĩ tới đợi lát nữa có tình huống còn muốn nói chuyện với Tô An Ninh nên gật đầu đồng ý.
Trên bàn, nhìn Tô An Tân ân cần đưa bát đưa đũa, Tả Lập là khách có một loại cảm giác không thể nào xuống tay, căng da đầu cái gì cũng không làm, cùng hai chị em ăn xong cơm trưa, chờ Tô An Ninh dọn dẹp xong, cuối cùng cũng có cơ hội cùng Tô An Ninh hai người ngồi ở trong phòng khách cùng nhau nói chuyện phiến.
"Trong nhà của em chỉ có hai người em cùng em trai?" Tả Lập hỏi, ở trong căn nhà này không tìm thấy hơi thở của nam nữ chủ nhân.
"Thời gian trước họ bất ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn qua đời."
"A, rất xin lỗi." Tả Lập ngượng ngùng nói, sau đó tiếp tục tìm hiểu thêm những tình huống khác của Tô An Ninh.
Khi Tả Lập đã nắm giữ được một ít tư liệu đơn giản của Tô An Ninh, Tả Lập lại chuyển qua chuyện khác hỏi: "Em hiểu biết gì về ngành nghệ nghệ sĩ này không?"
"Sao?"
"Một khi em chính thức ra mắt, danh tiếng của em sẽ trở nên lớn hơn, không thể sống ở một nơi như vật, một khi phóng viên biết em sống ở đâu, sinh hoạt riêng tư của em rất dễ dàng bị phơi bày." Tả Lập thẳng thắng mở miệng, đề tài này không phải lý do vì hôm nay tới nhà của Tô An Ninh mà đưa ra, mà vấn đề này về sau cũng sẽ đề cập tới.
Bao nhiêu minh tinh bởi vì sinh hoạt cá nhân bị bạo liêu mà gặp phong ba, Tô An Ninh ở nơi như thế này thực sự quá không an toàn.
"Ý anh là muốn em chuyển nhà?" Tô An Ninh hiểu được ý tứ của Tả Lập, hỏi ngược lại.
"Ừ, chuyển đến nơi có bảo vệ, có hoàn cảnh tốt hơn." Tả Lập nói, ngay sau đó dương như nhớ tới chuyện gì, tiếp tục nói: "Gần công ty có một tiểu khu cao cấp, công tác bảo vệ bên trong rất tốt, gần như phóng viên chưa bao giờ qua được của lớn, công ty chúng ta cũng có rất nhiều nghệ sĩ sống ở đó, nếu trước mắt kinh tế của em có khó khăn thì anh cho em mượn trước thuê nhà, về sau em có thông cáo thì trả lại cho anh?"
Bây giờ Tả Lập đã không còn nhớ tới chỗ dựa sau lưng của Tô An Ninh, mặc kệ nguyên nhân là gì, chỉ cần công ty nguyện ý cho Tô An Ninh tài nguyên là được, mà điều hắn phải làm rất đơn giản, chính là toàn tâm toàn ý giúp cho Tô An Ninh thuận lợi nổi tiếng.
"Tiền thuê thì không có vấn đề, thế nhưng có vấn đề khác cần anh để ý."
"Chuyện gì?" Tả Lập lập tức ngồi thẳng người hỏi.
"Vấn đề trường học của em trai em, vốn dĩ em đã nhờ người hỏi tình huống nhập học các trường học xung quanh đây, nhưng nếu bây giờ chuyển nhà, lại phải tìmtrường học cho nó lần nữa." Tô An Ninh nói thẳng, cô còn nhớ rõ vẻ mặt thấp thỏm của Tô An Tân khi hỏi cô về chuyện đến trường.
"Gần chỗ kia thật sự có một trường học, nhưng mà....."
"Nhưng mà cái gì?"
"Chỗ đó có vẻ yêu cầu nghiêm khắc, trừ bỏ học phí khổng lồ mỗi ngày ra, còn cần có thầy giáo nơi đó đề cử cùng với dự thi nhập học, thầy giáo đề cử thì anh có thể giúp cho em, nhưng còn chuyện dự thi nhập học loại này thì anh không thể giúp em được, chỉ có thể suông sẻ thông qua cuộc thi nhập học, em trai em mới có thể đến trường đó đi học, mà trừ ngôi trường này ra, nếu không cần phải đi một tiểu học xa hơn."
"Vậy thì phiền anh giúp em sắp xếp đi, em muốn để nó học ở trường tiểu học gần một chút." Tô An Ninh nghĩ, cảm thấy trường tiểu học gần một chút vẫn là tốt hơn.
"Anh sẽ giúp em bằng cả hai tay, nếu không qua được cuộc thi nhập học, còn có thể đến trường khác." Tả Lập tốt bụng nói, trên thực tế thì trường học này rất gần, hắn vẫn rất nghi ngờ không biết Tô An Tân có thể thuận lợi thông qua không, dù sao trường học kia quả thực rất không đơn giản.
"Tốt." Tô An Ninh gật đầu, không có cự tuyệt ý tốt này của Tả Lập.
Sau đó, Tả Lập lại hỏi thăm thêm các tình huống khác của Tô An Ninh, Tả Lập mới đưa ra lời tạm biệt.
Từ nhà Tô An Ninh về, Tả Lập lập tức gọi cho người bạn cũ của mình, đây là hai điều đầu tiên sau khi Tô An Ninh trở thành nghệ sĩ trong tay hắn cần hắn xử lý, hắn nhất định phải xử lý xinh xắn đẹp đẽ mới được.
Xế chiều ngày hôm đó, Tả Lập liền mang theo Tô An Ninh đến tiểu khu nhìn mấy gian nhà đang muốn cho thuê, sau khi quyết định xong, mất một ngày sửa chữa, tìm công ty chuyển nhà, hai chị em Tô An Ninh cùng Tô An Tân chính thức chuyển vào nhà mới.
"Thật lớn." Vừa vào cửa, Tô An Tân đã hưng phấn mở miệng nói, sau đó vội vàng chạy xung quanh xem phòng.
Nhìn dáng vẻ của Tô An Tân, Tô An Ninh mỉm cười, bắt đầu sắp xếp lại. Đợi sau khi sắp xếp không sai biệt lắm, chuông cửa nhà vang lên.
Tô An Tân lập tức đi tới mở cửa, nhìn đến người đang đứng ở cửa là Tả Lập lập tức giòn giã hô một câu: "Chú Tả."
"An Tân, đây là quà mà chú hứa sẽ tặng cho cháu." Nói xong, Tả Lập cầm mô hình Transformers vừa mới mua trong tay đưa tới trước mặt Tô An Tân.
Tô An Tân nhìn thoáng qua chị gái mình nhà, sau khi thấy Tô An Ninh gật đầu, mới nhận món quà của Tả Lập, rồi vui vẻ nói một tiếng cám ơn, sau đó cầm đồ chơi chạy về phòng của mình.
"Hôm nay là ngày đầu tiên em chuyển nhà, có muốn ra ngoài ăn một bữa hay không?" Tả Lập hỏi.
"Được." Tô An Ninh gật gật đầu.
"Vậy anh về nhà trước một chuyến." Nói xong, Tả Lập ở trước mặt Tô An Ninh lấy chìa khóa ra mở cửa nhà đối diện, thì ra, nhà của Tả Lập nằm ở đối diện nhà Tô An Ninh.
Một lát sau, ba người cùng nhau ra khỏi cửa, chỗ ba người đến cũng không xa, chính là một nhà ăn gần ngay tiểu khu.
Ba người vừa bước vào, lại thấy hai người Tần Vũ cùng Cận Sầm đang đứng bên trong.
"Cận tổng, Tần Vũ." Tả Lập lập tức chào hỏi hai người.
"Gặp nhau chính là duyên, không bằng cùng ăn thế nào?" Tuy lời Tần Vũ là nói với Tả Lập, nhưng ánh mắt lại đặt lên người bên cạnh hắn là Tô An Ninh.
Nghe vậy, Tô An Ninh nhìn đồng hồ một cái nói: "Em phải trở về nhà một chuyến, hẹn buổi chiều được không?"
"Chuyện rất quan trọng sao?" Tả Lập nhíu mày.
"Đúng vậy." Tô An Ninh không chút do dự gật đầu.
Thấy vậy Tả Lập nhìn Tô An Ninh vài lần, sau đó nói: "Để anh lái xe đưa em đi, nhân tiện xem chỗ ở của em thế nào."
Tô An Ninh ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Tả Lập, gật đầu đồng ý.
Một lát sau, xe của Tả Lập trở Tô An Ninh đến dưới tiểu khu cô ở, khi dừng lại Tả Lập không thể tin nhìn thoáng qua Tô An Ninh: "Em ở chỗ này?"
Không phải Tả Lập coi thường Tô An Ninh, mà vì tiểu khu Tô An Ninh ở bây giờ là một căn hộ nhỏ, những người sống ở chỗ này đều là người thuê, không nói đến những cái khác, nói có chỗ dựa tốt đâu? Có chỗ dựa lớn mà Tô An Ninh vẫn ở một nơi như thế này sao?
"Đúng vậy." Tô An Ninh bình tĩnh gật đầu, đối với sự khiếp sợ của Tả Lập cũng không nói gì.
Suy nghĩ miên man, Tả Lập đã theo Tô An Ninh tới trước cửa nhà cô.
Nhưng khi tới trước cửa nhà, Tả Lập lại thấy Tô An Ninh bước đi chậm lại. Nghi ngờ nhìn Tô An Ninh, cô ấy đang muốn làm gì đây?
Dưới ánh mắt của Tả Lập, Tô An Ninh đã lấy chìa khóa ra mở cửa.
"Rắng rắc" một tiếng, cửa được mở ra.
Nhưng ngay lúc nhìn thấy cánh cửa kia mở ra, "cạch" một tiếng, có một cái bóng đen vọt đến trước mặt.
Tả Lập theo bản năng lùi về sau mấy bước.
Ngay sau đó, hắn sững sờ ở tại chỗ, hắn nhìn thấy cái gì?Tô An Ninh cùng một đứa bé đang đánh nhau!!
Tả Lập đứng ở trước cửa nhìn Tô An Ninh và một đứa bé trai so chiêu.
Đúng vậy, so chiêu.
Làm một người đại diện, thỉnh thoảng cũng phải cùng nghệ sĩ ở phim trường đóng phim, tất nhiên cũng từng thấy các động tác trong phim hành động, tuy những chiêu thức nhìn chỉ có mẽ ngoài, bởi vì chúng nó là được cố vấn võ thuật chuyên môn thiết kế ra để quay phim, nhưng mà cho dù là do con người tạo nên, cũng phải có thời gian và kỹ năng nhất định để quay chụp võ thuật hàng động.
Nhưng lúc này hắn động tác giữa Tô An Ninh và đứa bé không chỉ hoa lệ, mà còn cảm thấy rất chân thực, loại cảm giác này, giống như đang xem một bộ phim hành động đã được cắt nối biên tập thành công vậy.
Ánh mắt Tả Lập dần thay đổi, Tô An Ninhcó bản lĩnh võ thuật thế này cũng đủ để mở rộng một con đường rồi.
Cứ nhìn như vậy một lát, Tả Lập đã thấy đứa bé bị Tô An Ninh kiềm chế, nhưng khi bị kiềm chế lại, cả người đứa bé kia cũng vững vàng treo trên người Tô An Ninh, một gương mặt đỏ bừng, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Tô An Ninh nói: "Chị."
"Động tác hôm này thành thạo hơn rất nhiều." Tô An Ninh sờ đầu, khen Tô An Tân.
"Vâng, vâng." Được Tô An Ninh khen ngợi, vẻ mặt Tô An Tân càng phấn kích hơn.
"An Ninh, đây là....?" Tả Lập vẫn bị xem nhẹ rốt cuộc cũng chủ động mở miệng hỏi, trong lòng lộp bộp một cái, đây sẽ không phải là con riêng của Tô An Ninh chứ?
"Đây là em trai của em, Tô An Tân." Tô An Ninh giới thiệu cho Tả Lập, sau đó lại quay qua Tô An Tân nói: "Đây là bạn của chị, em cứ gọi là chú Tả là được."
"Chào chú ạ." Tô An Tân lập tức lễ phép chào hỏi Tả Lập.
"Chào cháu, nhưng hôm nay chú Tả không biết có cháu ở nhà, cho nên khi tới đây quên không mang theo quà, hi vọng cháu không để ý." Tả Lập cười nói ôn hòa đối với Tô An Tân, trong lòng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Chú Tả đến thì tốt rồi." Thái độ của Tô An Tân vẫn ngoan ngoãn kêu to nói.
Thấy không sai biệt lắm, Tô An Ninh đem Tô An Tân đang quấn trên người mình ném xuống sô pha, sau đó bỏ lại một câu: "Chiếu cố chú Tả của em cho tốt." Sau đó đi tới phòng bếp.
Mà Tô An Tân lại ân cần từ sô pha bò lên, lôi kéo Tả Lập ngồi xuống sô pha, ân cần đưa nước, lấy hoa quả, sau đó lại mở TV hỏi Tả Lập: "Chú Tả, chú thích xem 《 Dương Dương vui vẻ》hay là 《 Mèo đuổi chuột 》?"
Nghe được cậu đồng ngôn đồng ngữ này, Tả Lập không nhịn được bật cười, sờ đầu Tô An Tân nói: "Cái nào cũng được."
Có được câu trả lời này, Tô An Tân liền yên tâm thoải mái mở phim hoạt hình lên xem.
Trong khi Tô An Tân đang xem TV, Tả Lập bắt đầu đáng giá tình huống trong phòng. Đồ dùng trong phòng rất ít, vừa nhìn thì biết, phòng khách trừ sô pha cùng bàn trà, ở giữa có một đoạn đất trống, hai gian phòng, một buồng toilet, trang trí rất đơn giản.
Nếu không phải hôm nay hắn tới, thì hắn cũng thật sự không nghĩ tới Tô An Ninh sẽ ở một nơi như thế này, hoàn cảnh tuy rằng còn tốt, nhưng đối với nghệ sĩ sắp ra mắt mà nói, đây tuyệt đối không phải là một lực chọn tốt.
Nghĩ vậy, trong lòng Tả Lập chậm rãi đưa ra một quyết định.
Một lát sau, Tô An Ninh đã nấu xong bữa trưa, sau đó mời Tả Lập cùng ăn, Tả Lập nghĩ tới đợi lát nữa có tình huống còn muốn nói chuyện với Tô An Ninh nên gật đầu đồng ý.
Trên bàn, nhìn Tô An Tân ân cần đưa bát đưa đũa, Tả Lập là khách có một loại cảm giác không thể nào xuống tay, căng da đầu cái gì cũng không làm, cùng hai chị em ăn xong cơm trưa, chờ Tô An Ninh dọn dẹp xong, cuối cùng cũng có cơ hội cùng Tô An Ninh hai người ngồi ở trong phòng khách cùng nhau nói chuyện phiến.
"Trong nhà của em chỉ có hai người em cùng em trai?" Tả Lập hỏi, ở trong căn nhà này không tìm thấy hơi thở của nam nữ chủ nhân.
"Thời gian trước họ bất ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn qua đời."
"A, rất xin lỗi." Tả Lập ngượng ngùng nói, sau đó tiếp tục tìm hiểu thêm những tình huống khác của Tô An Ninh.
Khi Tả Lập đã nắm giữ được một ít tư liệu đơn giản của Tô An Ninh, Tả Lập lại chuyển qua chuyện khác hỏi: "Em hiểu biết gì về ngành nghệ nghệ sĩ này không?"
"Sao?"
"Một khi em chính thức ra mắt, danh tiếng của em sẽ trở nên lớn hơn, không thể sống ở một nơi như vật, một khi phóng viên biết em sống ở đâu, sinh hoạt riêng tư của em rất dễ dàng bị phơi bày." Tả Lập thẳng thắng mở miệng, đề tài này không phải lý do vì hôm nay tới nhà của Tô An Ninh mà đưa ra, mà vấn đề này về sau cũng sẽ đề cập tới.
Bao nhiêu minh tinh bởi vì sinh hoạt cá nhân bị bạo liêu mà gặp phong ba, Tô An Ninh ở nơi như thế này thực sự quá không an toàn.
"Ý anh là muốn em chuyển nhà?" Tô An Ninh hiểu được ý tứ của Tả Lập, hỏi ngược lại.
"Ừ, chuyển đến nơi có bảo vệ, có hoàn cảnh tốt hơn." Tả Lập nói, ngay sau đó dương như nhớ tới chuyện gì, tiếp tục nói: "Gần công ty có một tiểu khu cao cấp, công tác bảo vệ bên trong rất tốt, gần như phóng viên chưa bao giờ qua được của lớn, công ty chúng ta cũng có rất nhiều nghệ sĩ sống ở đó, nếu trước mắt kinh tế của em có khó khăn thì anh cho em mượn trước thuê nhà, về sau em có thông cáo thì trả lại cho anh?"
Bây giờ Tả Lập đã không còn nhớ tới chỗ dựa sau lưng của Tô An Ninh, mặc kệ nguyên nhân là gì, chỉ cần công ty nguyện ý cho Tô An Ninh tài nguyên là được, mà điều hắn phải làm rất đơn giản, chính là toàn tâm toàn ý giúp cho Tô An Ninh thuận lợi nổi tiếng.
"Tiền thuê thì không có vấn đề, thế nhưng có vấn đề khác cần anh để ý."
"Chuyện gì?" Tả Lập lập tức ngồi thẳng người hỏi.
"Vấn đề trường học của em trai em, vốn dĩ em đã nhờ người hỏi tình huống nhập học các trường học xung quanh đây, nhưng nếu bây giờ chuyển nhà, lại phải tìmtrường học cho nó lần nữa." Tô An Ninh nói thẳng, cô còn nhớ rõ vẻ mặt thấp thỏm của Tô An Tân khi hỏi cô về chuyện đến trường.
"Gần chỗ kia thật sự có một trường học, nhưng mà....."
"Nhưng mà cái gì?"
"Chỗ đó có vẻ yêu cầu nghiêm khắc, trừ bỏ học phí khổng lồ mỗi ngày ra, còn cần có thầy giáo nơi đó đề cử cùng với dự thi nhập học, thầy giáo đề cử thì anh có thể giúp cho em, nhưng còn chuyện dự thi nhập học loại này thì anh không thể giúp em được, chỉ có thể suông sẻ thông qua cuộc thi nhập học, em trai em mới có thể đến trường đó đi học, mà trừ ngôi trường này ra, nếu không cần phải đi một tiểu học xa hơn."
"Vậy thì phiền anh giúp em sắp xếp đi, em muốn để nó học ở trường tiểu học gần một chút." Tô An Ninh nghĩ, cảm thấy trường tiểu học gần một chút vẫn là tốt hơn.
"Anh sẽ giúp em bằng cả hai tay, nếu không qua được cuộc thi nhập học, còn có thể đến trường khác." Tả Lập tốt bụng nói, trên thực tế thì trường học này rất gần, hắn vẫn rất nghi ngờ không biết Tô An Tân có thể thuận lợi thông qua không, dù sao trường học kia quả thực rất không đơn giản.
"Tốt." Tô An Ninh gật đầu, không có cự tuyệt ý tốt này của Tả Lập.
Sau đó, Tả Lập lại hỏi thăm thêm các tình huống khác của Tô An Ninh, Tả Lập mới đưa ra lời tạm biệt.
Từ nhà Tô An Ninh về, Tả Lập lập tức gọi cho người bạn cũ của mình, đây là hai điều đầu tiên sau khi Tô An Ninh trở thành nghệ sĩ trong tay hắn cần hắn xử lý, hắn nhất định phải xử lý xinh xắn đẹp đẽ mới được.
Xế chiều ngày hôm đó, Tả Lập liền mang theo Tô An Ninh đến tiểu khu nhìn mấy gian nhà đang muốn cho thuê, sau khi quyết định xong, mất một ngày sửa chữa, tìm công ty chuyển nhà, hai chị em Tô An Ninh cùng Tô An Tân chính thức chuyển vào nhà mới.
"Thật lớn." Vừa vào cửa, Tô An Tân đã hưng phấn mở miệng nói, sau đó vội vàng chạy xung quanh xem phòng.
Nhìn dáng vẻ của Tô An Tân, Tô An Ninh mỉm cười, bắt đầu sắp xếp lại. Đợi sau khi sắp xếp không sai biệt lắm, chuông cửa nhà vang lên.
Tô An Tân lập tức đi tới mở cửa, nhìn đến người đang đứng ở cửa là Tả Lập lập tức giòn giã hô một câu: "Chú Tả."
"An Tân, đây là quà mà chú hứa sẽ tặng cho cháu." Nói xong, Tả Lập cầm mô hình Transformers vừa mới mua trong tay đưa tới trước mặt Tô An Tân.
Tô An Tân nhìn thoáng qua chị gái mình nhà, sau khi thấy Tô An Ninh gật đầu, mới nhận món quà của Tả Lập, rồi vui vẻ nói một tiếng cám ơn, sau đó cầm đồ chơi chạy về phòng của mình.
"Hôm nay là ngày đầu tiên em chuyển nhà, có muốn ra ngoài ăn một bữa hay không?" Tả Lập hỏi.
"Được." Tô An Ninh gật gật đầu.
"Vậy anh về nhà trước một chuyến." Nói xong, Tả Lập ở trước mặt Tô An Ninh lấy chìa khóa ra mở cửa nhà đối diện, thì ra, nhà của Tả Lập nằm ở đối diện nhà Tô An Ninh.
Một lát sau, ba người cùng nhau ra khỏi cửa, chỗ ba người đến cũng không xa, chính là một nhà ăn gần ngay tiểu khu.
Ba người vừa bước vào, lại thấy hai người Tần Vũ cùng Cận Sầm đang đứng bên trong.
"Cận tổng, Tần Vũ." Tả Lập lập tức chào hỏi hai người.
"Gặp nhau chính là duyên, không bằng cùng ăn thế nào?" Tuy lời Tần Vũ là nói với Tả Lập, nhưng ánh mắt lại đặt lên người bên cạnh hắn là Tô An Ninh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.