Chương 48: .2: Luân Hãm (2)
Ương Noãn
17/02/2024
“Chặt quá.” Hắn nhíu mày, chậm chạp lùi ra một nửa, sau đó lại hung hăng cắm vào, ý đồ muốn đâm đến tận trong miệng tử cung của cô: “Yên Yên, thả lỏng ra nào, anh muốn tiến vào nơi sâu nhất của em.”
Mạc Nhiên vén mái tóc dài ướt át mồ hôi của cô ra, cúi đầu hôn lên cổ cô.
thân trên dịu dàng vô cùng, thân dưới hung hăng hoàn toàn trái ngược. Mỗi cú thúc của hắn đều vừa mạnh vừa nhanh, tiểu huyệt đầy dâm thủy bị hắn làm cho bắn tung tóe ra ngoài.
Vừa nghĩ tới chuyện Mạc Nhiên không mang bao cao su, cô lập tức căng thẳng gần chết. Tống Lai Yên càng căng thẳng thì tiểu huyệt càng mút chặt hơn, giống như muốn bẻ gãy của Mạc Nhiên vậy.
Mạc Nhiên thở hổn hển, hơi thở nóng rực phả lên gáy cô: “Em muốn anh đụ chết em à?”
Tống Lai Yên vội vàng lắc đầu: “Không! Không muốn!”
“Ngoan, thả lỏng ra.”
Cô cố gắng thả lỏng thân thể.
Những cơn sóng tình dục bao trùm lên thân thể hai người. Không ai để ý đến thời gian, điên cuồng đắm chìm trong khoái cảm và dục vọng. Hai chân cô đặt ở trên bồn rửa mặt căn bản không hề dùng sức, nhưng lúc này lại rung lên không ngừng. Bụng dưới của cô chua xót, bị hắn thúc liên tục, tiểu huyệt co rút không sao chịu nổi.
Hai mông cô tách ra, mật dịch từ bên trong theo khe mông mà chảy tí tách xuống bên dưới.
Mạc Nhiên cắm rất sâu, giống như muốn xỏ xuyên qua thân thể của cô vậy.
Hắn đúng là điên rồi.
“Sâu quá... Sâu quá... A a!!!” Tống Lai Yên khóc lóc cầu xin.
Cô liên tục lên đến cao trào, làn sóng này vừa qua đi thì làn sóng khác đã ập tới.
Cô thực sự không chịu đựng nổi nữa rồi.
Tống Lai Yên thở hổn hển, cô há hốc miệng để hít thở từng ngụm lớn, rõ ràng là đang thiếu dưỡng khí.
Ánh mắt cô mờ đi, không còn nhìn rõ được những thứ trước mặt nữa.
Sắc tình nhục dục thật sự đáng sợ, nó khiến cho người ta chết đi sống lại, nhưng cũng sung sướng vô cùng.
Hắn liều mạng đâm vào, khiến cho lý trí của Tống Lai Yên tan biến hết. Miệng tử cung non nớt ở bên trong cũng dần dần bị hắn đẩy ra. Một cảm giác tê dại và chua xót đột nhiên ập đến. Tống Lai Yên cảm thấy như mình bị ngọn lửa thiêu rụi, giống như bị hàng ngàn con kiến gặm nhấm- Cô thực sự cảm thấy mình sắp chết rồi.
Cô muốn khóc, muốn hét lên, muốn phát tiết, cô không thể nào nhẫn nại được nữa!
Cô rướn người lên, quay đầu cắn mạnh lên môi hắn. Hắn cuồng nhiệt đón nhận nụ hôn này, đổi khách thành chủ mà vươn đầu lưỡi vào trong miệng cô. Mùi máu tanh nhàn nhạt luồn qua kẽ răng, lan tỏa trong miệng hai người.
Ái tình kịch liệt đã khiến cho Mạc Nhiên mất đi lý trí, nhưng bản năng bảo vệ cô lại khiến hắn rút ra ngay thời khắc quan trọng.
Tiểu huyệt của cô vẫn còn chưa khôi phục lại được hình dạng ban đầu, Mạc Nhiên vừa rút dương vật ra thì dâm dịch của cô lập tức chảy ồ ạt xuống dưới. Mạc Nhiên cũng nhanh chóng xuất tinh ra bên ngoài.
Cô nhìn cô gái trong gương, mái tóc dài đẫm mồ hôi, khóe mắt đẫm nước, cả người bủn rủn, tiểu huyệt dâm đãng- Đây chính là cô sao?
Tống Lai Yên nghiêng mặt sang chỗ khác, khóc nức nở. Cô không biết tại sao nữa, cũng không phải vì khổ sở, cô chỉ đơn giản là muốn khóc.
Trong lúc cô đang không ngừng lau nước mắt thì bỗng có một chiếc khăn lông lớn bao trùm lên người cô, sau đó cả người rơi vào trong một lồng ngực ấm áp.
Cô vẫn khóc thút thít, giống như một động vật nhỏ không có cảm giác an toàn, nằm lên trên ngực hắn.
Mạc Nhiên vén mái tóc dài ướt át mồ hôi của cô ra, cúi đầu hôn lên cổ cô.
thân trên dịu dàng vô cùng, thân dưới hung hăng hoàn toàn trái ngược. Mỗi cú thúc của hắn đều vừa mạnh vừa nhanh, tiểu huyệt đầy dâm thủy bị hắn làm cho bắn tung tóe ra ngoài.
Vừa nghĩ tới chuyện Mạc Nhiên không mang bao cao su, cô lập tức căng thẳng gần chết. Tống Lai Yên càng căng thẳng thì tiểu huyệt càng mút chặt hơn, giống như muốn bẻ gãy của Mạc Nhiên vậy.
Mạc Nhiên thở hổn hển, hơi thở nóng rực phả lên gáy cô: “Em muốn anh đụ chết em à?”
Tống Lai Yên vội vàng lắc đầu: “Không! Không muốn!”
“Ngoan, thả lỏng ra.”
Cô cố gắng thả lỏng thân thể.
Những cơn sóng tình dục bao trùm lên thân thể hai người. Không ai để ý đến thời gian, điên cuồng đắm chìm trong khoái cảm và dục vọng. Hai chân cô đặt ở trên bồn rửa mặt căn bản không hề dùng sức, nhưng lúc này lại rung lên không ngừng. Bụng dưới của cô chua xót, bị hắn thúc liên tục, tiểu huyệt co rút không sao chịu nổi.
Hai mông cô tách ra, mật dịch từ bên trong theo khe mông mà chảy tí tách xuống bên dưới.
Mạc Nhiên cắm rất sâu, giống như muốn xỏ xuyên qua thân thể của cô vậy.
Hắn đúng là điên rồi.
“Sâu quá... Sâu quá... A a!!!” Tống Lai Yên khóc lóc cầu xin.
Cô liên tục lên đến cao trào, làn sóng này vừa qua đi thì làn sóng khác đã ập tới.
Cô thực sự không chịu đựng nổi nữa rồi.
Tống Lai Yên thở hổn hển, cô há hốc miệng để hít thở từng ngụm lớn, rõ ràng là đang thiếu dưỡng khí.
Ánh mắt cô mờ đi, không còn nhìn rõ được những thứ trước mặt nữa.
Sắc tình nhục dục thật sự đáng sợ, nó khiến cho người ta chết đi sống lại, nhưng cũng sung sướng vô cùng.
Hắn liều mạng đâm vào, khiến cho lý trí của Tống Lai Yên tan biến hết. Miệng tử cung non nớt ở bên trong cũng dần dần bị hắn đẩy ra. Một cảm giác tê dại và chua xót đột nhiên ập đến. Tống Lai Yên cảm thấy như mình bị ngọn lửa thiêu rụi, giống như bị hàng ngàn con kiến gặm nhấm- Cô thực sự cảm thấy mình sắp chết rồi.
Cô muốn khóc, muốn hét lên, muốn phát tiết, cô không thể nào nhẫn nại được nữa!
Cô rướn người lên, quay đầu cắn mạnh lên môi hắn. Hắn cuồng nhiệt đón nhận nụ hôn này, đổi khách thành chủ mà vươn đầu lưỡi vào trong miệng cô. Mùi máu tanh nhàn nhạt luồn qua kẽ răng, lan tỏa trong miệng hai người.
Ái tình kịch liệt đã khiến cho Mạc Nhiên mất đi lý trí, nhưng bản năng bảo vệ cô lại khiến hắn rút ra ngay thời khắc quan trọng.
Tiểu huyệt của cô vẫn còn chưa khôi phục lại được hình dạng ban đầu, Mạc Nhiên vừa rút dương vật ra thì dâm dịch của cô lập tức chảy ồ ạt xuống dưới. Mạc Nhiên cũng nhanh chóng xuất tinh ra bên ngoài.
Cô nhìn cô gái trong gương, mái tóc dài đẫm mồ hôi, khóe mắt đẫm nước, cả người bủn rủn, tiểu huyệt dâm đãng- Đây chính là cô sao?
Tống Lai Yên nghiêng mặt sang chỗ khác, khóc nức nở. Cô không biết tại sao nữa, cũng không phải vì khổ sở, cô chỉ đơn giản là muốn khóc.
Trong lúc cô đang không ngừng lau nước mắt thì bỗng có một chiếc khăn lông lớn bao trùm lên người cô, sau đó cả người rơi vào trong một lồng ngực ấm áp.
Cô vẫn khóc thút thít, giống như một động vật nhỏ không có cảm giác an toàn, nằm lên trên ngực hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.