Chương 547
Bạch Nhược Hi
15/07/2021
Nói xong, anh đi qua thư ký, lên xe, kéo cửa lái xe, thắt đai an toàn, khởi động xe chạy đi.
Xe thể thao của Doãn Đạo phóng nhanh, ánh mắt nhìn con đường vô cùng lạnh lẽo, mang theo chút ma mị.
Mười lăm phút trước, anh nhận được một cuộc gọi từ mẹ mình.
“A Đạo, nếu ở công ty không có việc gì gấp, con về sớm đi, đồng đội cũ của ba con tới nhà.”
“Đồng đội của ba con có liên quan gì đến con, cứ để ba con tiếp đón là được.”
Phương Tiểu Ngọc mỉm cười: “Vấn đề là lần này, người đồng đội cũ của ba con đi cùng con gái của ông ấy. Mẹ nghe nói rằng ông ấy đến Tịch thành để nghỉ lễ. Ba con muốn thể hiện lòng hiếu khách của chủ nhà.”
Doãn Đạo cắt ngang không vui. “Mẹ ơi, bây giờ con rất bận. Mẹ có thể giải quyết những việc này. Con không có thời gian làm hướng dẫn viên du lịch cho họ.”
“Mẹ không cần con làm hướng dẫn viên du lịch. Mẹ muốn con về sớm làm quen với mọi người, nghe nói con gái của đồng đội cũ của ba con vẫn còn độc thân, ngoại hình ưa nhìn, rất thông minh và cũng là một quân nhân. Nghe nói cô ấy đã giải quyết được một vụ án lớn gần đây, cô ấy đã nằm vùng ở nước ngoài, có đóng góp rất lớn. “
“Mẹ, con thực sự rất bận. “
“Con đã ngoài 30 rồi, sao con không lo lắng về hôn nhân của mình?” Phương Tiểu Ngọc ngữ khí nghiêm túc, “Nghỉ việc công ty một ngày thôi, cũng không phá sản được. Nếu không trở về, con sẽ bỏ lỡ một cơ hội quen biết Tiểu Nhã.”
Doãn Đạo cau mày, khi nghe thấy cái tên đó, anh ta đặc biệt nhạy cảm nhất thời dừng lại, hỏi: “Tiểu Nhã?”
“Đúng, đúng, cái tên nghe rất hay, người giống như tên, Lư Tiểu Nhã. Sang trọng và tao nhã, xinh đẹp. “
“Mẹ giữ cô ấy lại, con về ngay. “
Dứt lời, anh vội vàng trở về nhà.
Trên thế giới này, có rất nhiều phụ nữ cùng tên và họ.
Nhưng anh ta sẽ không bao giờ bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để tìm thấy người phụ nữ này.
Có thù không báo không phải quân tử, huống chi còn là cởi bỏ toàn bộ quần áo còn mỗi cái quần lót, dùng cần cẩu treo lủng lẳng giữa hồ nước, treo cả đêm, xấu hổ chật vậy lên tin tức giới giải trí, tin tức tài chính….
Anh trở thành trò cười trong miệng của mọi người, dù đã nửa năm trôi qua nhưng nhiều đối thủ kinh doanh vẫn gặp và dùng nó để trêu chọc anh.
Nhà họ Doãn.
Có bốn người đang ngồi trong phòng khách nguy nga, vừa nói vừa cười.
Doãn Chi Nguyên đã từng là một người lính trong vài năm khi ông còn trẻ, và ba của Lư Tiểu Nhã là chiến hữu tốt nhất.
Sau khi xuất ngũ, bọn họ không bao giờ gặp lại, lần này đến Tịch Thành gặp nhau, hai người ôn chuyện cũ rất cao hứng.
Lư Tiểu Nhã hoàn toàn không thể nói được, may mắn thay, Phương Tiểu Ngọc rất dịu dàng và tốt bụng, bà trò chuyện phiếm với cô.
Lần này, Lư Tiểu Nhã nghỉ lễ nửa năm, sau kỳ nghỉ lễ, trở về đơn vị bắt đầu làm việc.
Cô được chọn vào quân đội và lẻn vào Tổ chức Ưng để thu thập bằng chứng tội ác của chúng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cô cũng lập được công.
Mấy năm nay gia đình có nhiều biến cố, người thân lần lượt ra đi, chỉ còn lại một mình ba cô.
Lần này đi du lịch với ba cô đến Tịch thành hy vọng sẽ làm cho ba cô vui vẻ, ba cô vô tình liên lạc với những người đồng đội cũ của mình, cô đã cùng ông đến thăm từng người.
Nhưng cô không ngờ người chiến hữu của ba mình lại là một gia đình giàu có như vậy.
So với nhà bọn họ còn phải trả góp ba mươi năm, mỗi tháng tiền lương bình thường, hai phần ba là tiền trả góp mua nhà, một phần ba là sinh hoạt phí, hàng tháng đều đợi nhận lương.
Chi phí cho chuyến du lịch này chỉ là tiền thưởng sau khi cô đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Lư Tiểu Nhã cảm thấy không thoải mái ngay cả khi ngồi trên chiếc ghế sô pha đắt tiền này, và chiếc tách trà bằng sứ trắng xanh mà cô ấy cầm lên cảm thấy rất quý giá, cô cầm rất cẩn thận.
“Tiểu Nhã, con bao nhiêu tuổi?”
Phương Tiểu Ngọc ôn nhu hỏi giữa hai lông mày tràn đầy yêu thích.
Lư Tiểu Nhã nhấp một ngụm trà, đặt tách trà xuống, nở nụ cười ngọt ngào trở lại: “Con 21 ạ.”
“Còn trẻ như vậy, còn đang học sao?”
“Con học tập và rèn luyện trong quân đội, nhưng sẽ trở về sau kì nghỉ này, có lẽ phải theo sự phân công đi thực tập ở cơ quan chính phủ. “
Xe thể thao của Doãn Đạo phóng nhanh, ánh mắt nhìn con đường vô cùng lạnh lẽo, mang theo chút ma mị.
Mười lăm phút trước, anh nhận được một cuộc gọi từ mẹ mình.
“A Đạo, nếu ở công ty không có việc gì gấp, con về sớm đi, đồng đội cũ của ba con tới nhà.”
“Đồng đội của ba con có liên quan gì đến con, cứ để ba con tiếp đón là được.”
Phương Tiểu Ngọc mỉm cười: “Vấn đề là lần này, người đồng đội cũ của ba con đi cùng con gái của ông ấy. Mẹ nghe nói rằng ông ấy đến Tịch thành để nghỉ lễ. Ba con muốn thể hiện lòng hiếu khách của chủ nhà.”
Doãn Đạo cắt ngang không vui. “Mẹ ơi, bây giờ con rất bận. Mẹ có thể giải quyết những việc này. Con không có thời gian làm hướng dẫn viên du lịch cho họ.”
“Mẹ không cần con làm hướng dẫn viên du lịch. Mẹ muốn con về sớm làm quen với mọi người, nghe nói con gái của đồng đội cũ của ba con vẫn còn độc thân, ngoại hình ưa nhìn, rất thông minh và cũng là một quân nhân. Nghe nói cô ấy đã giải quyết được một vụ án lớn gần đây, cô ấy đã nằm vùng ở nước ngoài, có đóng góp rất lớn. “
“Mẹ, con thực sự rất bận. “
“Con đã ngoài 30 rồi, sao con không lo lắng về hôn nhân của mình?” Phương Tiểu Ngọc ngữ khí nghiêm túc, “Nghỉ việc công ty một ngày thôi, cũng không phá sản được. Nếu không trở về, con sẽ bỏ lỡ một cơ hội quen biết Tiểu Nhã.”
Doãn Đạo cau mày, khi nghe thấy cái tên đó, anh ta đặc biệt nhạy cảm nhất thời dừng lại, hỏi: “Tiểu Nhã?”
“Đúng, đúng, cái tên nghe rất hay, người giống như tên, Lư Tiểu Nhã. Sang trọng và tao nhã, xinh đẹp. “
“Mẹ giữ cô ấy lại, con về ngay. “
Dứt lời, anh vội vàng trở về nhà.
Trên thế giới này, có rất nhiều phụ nữ cùng tên và họ.
Nhưng anh ta sẽ không bao giờ bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để tìm thấy người phụ nữ này.
Có thù không báo không phải quân tử, huống chi còn là cởi bỏ toàn bộ quần áo còn mỗi cái quần lót, dùng cần cẩu treo lủng lẳng giữa hồ nước, treo cả đêm, xấu hổ chật vậy lên tin tức giới giải trí, tin tức tài chính….
Anh trở thành trò cười trong miệng của mọi người, dù đã nửa năm trôi qua nhưng nhiều đối thủ kinh doanh vẫn gặp và dùng nó để trêu chọc anh.
Nhà họ Doãn.
Có bốn người đang ngồi trong phòng khách nguy nga, vừa nói vừa cười.
Doãn Chi Nguyên đã từng là một người lính trong vài năm khi ông còn trẻ, và ba của Lư Tiểu Nhã là chiến hữu tốt nhất.
Sau khi xuất ngũ, bọn họ không bao giờ gặp lại, lần này đến Tịch Thành gặp nhau, hai người ôn chuyện cũ rất cao hứng.
Lư Tiểu Nhã hoàn toàn không thể nói được, may mắn thay, Phương Tiểu Ngọc rất dịu dàng và tốt bụng, bà trò chuyện phiếm với cô.
Lần này, Lư Tiểu Nhã nghỉ lễ nửa năm, sau kỳ nghỉ lễ, trở về đơn vị bắt đầu làm việc.
Cô được chọn vào quân đội và lẻn vào Tổ chức Ưng để thu thập bằng chứng tội ác của chúng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cô cũng lập được công.
Mấy năm nay gia đình có nhiều biến cố, người thân lần lượt ra đi, chỉ còn lại một mình ba cô.
Lần này đi du lịch với ba cô đến Tịch thành hy vọng sẽ làm cho ba cô vui vẻ, ba cô vô tình liên lạc với những người đồng đội cũ của mình, cô đã cùng ông đến thăm từng người.
Nhưng cô không ngờ người chiến hữu của ba mình lại là một gia đình giàu có như vậy.
So với nhà bọn họ còn phải trả góp ba mươi năm, mỗi tháng tiền lương bình thường, hai phần ba là tiền trả góp mua nhà, một phần ba là sinh hoạt phí, hàng tháng đều đợi nhận lương.
Chi phí cho chuyến du lịch này chỉ là tiền thưởng sau khi cô đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Lư Tiểu Nhã cảm thấy không thoải mái ngay cả khi ngồi trên chiếc ghế sô pha đắt tiền này, và chiếc tách trà bằng sứ trắng xanh mà cô ấy cầm lên cảm thấy rất quý giá, cô cầm rất cẩn thận.
“Tiểu Nhã, con bao nhiêu tuổi?”
Phương Tiểu Ngọc ôn nhu hỏi giữa hai lông mày tràn đầy yêu thích.
Lư Tiểu Nhã nhấp một ngụm trà, đặt tách trà xuống, nở nụ cười ngọt ngào trở lại: “Con 21 ạ.”
“Còn trẻ như vậy, còn đang học sao?”
“Con học tập và rèn luyện trong quân đội, nhưng sẽ trở về sau kì nghỉ này, có lẽ phải theo sự phân công đi thực tập ở cơ quan chính phủ. “
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.