[Ngôn Tình] Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 68: Trở về bồi thường anh cho tốt
Tô Mã Lệ
05/10/2021
Editor: Soolee
????????????????????????????????????????????
Ngày mai cô còn muốn đi theo khách hàng để phiên dịch.
Anh cũng không chạm vào cô.
Tắm xong, cô nằm trên giường đọc lại ghi chép của mình, vừa đọc vừa thì thầm nhẩm ghi nhớ.
Anh không quấy rầy cô, lấy chăn bông thừa trải lên thảm, cầm cái gối ném lên trên, nằm xuống, nương theo ánh đèn ở đầu giường nhìn khuôn mặt dịu dàng của cô.
Cô học xong ghi chú mới phát hiện ra anh đang nằm trên mặt đất, cô có chút ngạc nhiên vươn đầu ra nhìn anh " Anh sao lại nằm ở đó?".
Hỏi xong cô dường như nhận ra điều gì, mặt đỏ lên.
Lăng Thiệu nghiến răng " Biết là tốt, trở về liền bồi thường anh cho tốt"
Cô quay đầu đi, không nhìn anh.
Sau một lúc lâu, cô quay lại thấy anh còn nằm trên đất, đang nhìn cô chằm chằm.
Cô đem mặt vùi vào trong ổ chăn, một lúc sau mới vươn đầu ra nhìn, người đàn ông vẫn nhìn cô không dời mắt.
" Anh đang làm gì đấy?" Cô hờn dỗi hét lên.
Chỉ với một câu nói như vậy, Lăng Thiệu đã trực tiếp bị làm cho cứng.
" TĐM!" Anh quay đi, lưng đối mặt với cô, giọng nói rất thô bạo " Đừng nói nữa, mau đi ngủ đi, bằng không đêm nay em không muốn ngủ".
Thư Tâm trong lòng ngọt ngào, nhìn bóng lưng của người đàn ông, nhắm mắt lại khóe miệng mang theo ý cười, an tâm chìm vào giấc ngủ.
Hành trình phiên dịch tổng cộng là một tuần.
Lúc mới bắt đầu, cô không rành thuật ngữ chuyên môn của tài liệu do khách hàng cung cấp, ngày nào về cũng ghi nhớ, ngày đầu tiên đi khi phiên dịch vẫn còn hơi mắc kẹt vài chỗ. Hôm nay trước khi rời đi, vốn ngôn ngữ đã gần như bằng với tốc độ nói chuyện cùng với Mason.
Sau khi kết thúc, Mason khen ngợi cô đã tiến bộ rất nhiều, cô mỉm cười cảm ơn.
Mason mời đi uống cà phê, sau đó chỉ vào người đàn ông ngồi dưới ô ở phía đối diện hỏi cô có phải là bạn trai của cô không.
Thư Tâm xấu hổ gật đầu.
" Anh ấy yêu cô rất nhiều, ngay từ ngày đầu đã theo cô một tấc không rời" Mason nói tiếp " Hai người thật xứng đôi, anh ấy đẹp trai, cô cũng rất xinh gái". . Ngôn Tình Tổng Tài
Cô cảm ơn một lần nữa.
????
Hứa tổng đã về từ lâu, trên đường về chỉ còn lại cô và Lăng Thiệu.
Mấy ngày nay cô làm việc chăm chỉ, tinh thần tập trung cao độ, tối nào cũng học thuộc từ vựng chuyên môn trước khi đi ngủ, sau một tuần cố gắng luyện tập, cô lên máy bay lập tức nằm liệt.
Vừa nằm trên ghế, mệt đến thiếp đi.
Lăng Thiệu nắm lấy tay cô, thấy cô vẫn đang đi giày cao gót, đem giày cởi ra, gọi tiếp viên mượn hộp khăn ướt lau chân cho cô.
Theo sao không coi ai ra gì mà cúi xuống matxa chân.
Tiếp viên hàng không đi tới đi lui mấy vòng, phát hiện người đàn ông một tiếng rồi vẫn bóp chân cho cô gái kia, có chút hâm mộ quay lại nói chuyện với mấy chị em khác, những người khác vội vàng bước ra xem, tất cả đều mang vẻ mặt ghen tị.
Ngủ một giấc tỉnh dậy, cô thấy mình đang đi chân trần, bàn tay anh đang ấn giữa lòng bàn chân cô.
Cô sững sờ một lúc, sau đó nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của nữ tiếp viên, tức khắc có chút ngượng ngùng mà rụt chân.
Thấy cô đã tỉnh, anh lấy khăn giấy ướt lau tay và hỏi cô " Có muốn uống nước không?"
Cô gật đầu.
Anh liền ra hiệu cho tiếp viên đến, gọi rượu vang đỏ cùng một phần mì ống.
Khi anh vừa đi vào toilet, một người phụ nữ ngồi bên cạnh lối đi hỏi Thư Tâm " Sao chồng cô lại tốt với cô như vậy a? Cô sao mà làm được vậy?"
Cô bị hỏi đến mặt nóng lên.
" Tôi còn chưa có.....chưa cùng anh ấy kết hôn" cô nhỏ giọng trả lời.
" Gặp được người đàn ông tốt như vậy thì cứ kết hôn đi, chồng tôi lúc trước theo đuổi tôi đừng nói gì đến bóp chân, thậm chí anh ta còn không cởi giày cho tôi". Người phụ nữ thở dài " Hazzz, tôi thực sự hối hận".
Người phụ nữ đó chỉ trạc 30 mấy, hoặc chưa đến 40. Lớn lên rất có khí chất, biết ăn nói, trò chuyện với cô vài câu, sau khi biết Thư Tâm là phiên dịch viên, cô ấy búng tay một cái " Được đấy, tôi cũng vậy, hay cô đến chỗ tôi này, công ty vừa vặn thiếu người".
Thư Tâm cắn môi, cũng không trực tiếp từ chối, chỉ nói để suy nghĩ thêm.
Bởi vì cô không biết sau khi trở lại công ty, Hứa tổng có tìm cớ để đuổi việc cô hay không.
Trước khi xuống máy bay, cả hai cũng đã thêm WeChat của nhau.
Thấy cô còn trò chuyện với người phụ nữ ở phía bên kia lối đi, anh đặc biệt cùng cô thay đổi vị trí, xuống máy bay, thuận tiện di chuyển vali giúp người phụ nữ kia.
Người phụ nữ vỗ vỗ vai anh " Anh bạn trẻ, cố lên, tôi tin tưởng anh, hy vọng được uống rượu mừng của hai người".
Lăng Thiệu mỉm cười " Mượn lời chúc của cô"
Cô đỏ mặt bước ra ngoài trước.
????????????????????????????????????????????
Ngày mai cô còn muốn đi theo khách hàng để phiên dịch.
Anh cũng không chạm vào cô.
Tắm xong, cô nằm trên giường đọc lại ghi chép của mình, vừa đọc vừa thì thầm nhẩm ghi nhớ.
Anh không quấy rầy cô, lấy chăn bông thừa trải lên thảm, cầm cái gối ném lên trên, nằm xuống, nương theo ánh đèn ở đầu giường nhìn khuôn mặt dịu dàng của cô.
Cô học xong ghi chú mới phát hiện ra anh đang nằm trên mặt đất, cô có chút ngạc nhiên vươn đầu ra nhìn anh " Anh sao lại nằm ở đó?".
Hỏi xong cô dường như nhận ra điều gì, mặt đỏ lên.
Lăng Thiệu nghiến răng " Biết là tốt, trở về liền bồi thường anh cho tốt"
Cô quay đầu đi, không nhìn anh.
Sau một lúc lâu, cô quay lại thấy anh còn nằm trên đất, đang nhìn cô chằm chằm.
Cô đem mặt vùi vào trong ổ chăn, một lúc sau mới vươn đầu ra nhìn, người đàn ông vẫn nhìn cô không dời mắt.
" Anh đang làm gì đấy?" Cô hờn dỗi hét lên.
Chỉ với một câu nói như vậy, Lăng Thiệu đã trực tiếp bị làm cho cứng.
" TĐM!" Anh quay đi, lưng đối mặt với cô, giọng nói rất thô bạo " Đừng nói nữa, mau đi ngủ đi, bằng không đêm nay em không muốn ngủ".
Thư Tâm trong lòng ngọt ngào, nhìn bóng lưng của người đàn ông, nhắm mắt lại khóe miệng mang theo ý cười, an tâm chìm vào giấc ngủ.
Hành trình phiên dịch tổng cộng là một tuần.
Lúc mới bắt đầu, cô không rành thuật ngữ chuyên môn của tài liệu do khách hàng cung cấp, ngày nào về cũng ghi nhớ, ngày đầu tiên đi khi phiên dịch vẫn còn hơi mắc kẹt vài chỗ. Hôm nay trước khi rời đi, vốn ngôn ngữ đã gần như bằng với tốc độ nói chuyện cùng với Mason.
Sau khi kết thúc, Mason khen ngợi cô đã tiến bộ rất nhiều, cô mỉm cười cảm ơn.
Mason mời đi uống cà phê, sau đó chỉ vào người đàn ông ngồi dưới ô ở phía đối diện hỏi cô có phải là bạn trai của cô không.
Thư Tâm xấu hổ gật đầu.
" Anh ấy yêu cô rất nhiều, ngay từ ngày đầu đã theo cô một tấc không rời" Mason nói tiếp " Hai người thật xứng đôi, anh ấy đẹp trai, cô cũng rất xinh gái". . Ngôn Tình Tổng Tài
Cô cảm ơn một lần nữa.
????
Hứa tổng đã về từ lâu, trên đường về chỉ còn lại cô và Lăng Thiệu.
Mấy ngày nay cô làm việc chăm chỉ, tinh thần tập trung cao độ, tối nào cũng học thuộc từ vựng chuyên môn trước khi đi ngủ, sau một tuần cố gắng luyện tập, cô lên máy bay lập tức nằm liệt.
Vừa nằm trên ghế, mệt đến thiếp đi.
Lăng Thiệu nắm lấy tay cô, thấy cô vẫn đang đi giày cao gót, đem giày cởi ra, gọi tiếp viên mượn hộp khăn ướt lau chân cho cô.
Theo sao không coi ai ra gì mà cúi xuống matxa chân.
Tiếp viên hàng không đi tới đi lui mấy vòng, phát hiện người đàn ông một tiếng rồi vẫn bóp chân cho cô gái kia, có chút hâm mộ quay lại nói chuyện với mấy chị em khác, những người khác vội vàng bước ra xem, tất cả đều mang vẻ mặt ghen tị.
Ngủ một giấc tỉnh dậy, cô thấy mình đang đi chân trần, bàn tay anh đang ấn giữa lòng bàn chân cô.
Cô sững sờ một lúc, sau đó nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của nữ tiếp viên, tức khắc có chút ngượng ngùng mà rụt chân.
Thấy cô đã tỉnh, anh lấy khăn giấy ướt lau tay và hỏi cô " Có muốn uống nước không?"
Cô gật đầu.
Anh liền ra hiệu cho tiếp viên đến, gọi rượu vang đỏ cùng một phần mì ống.
Khi anh vừa đi vào toilet, một người phụ nữ ngồi bên cạnh lối đi hỏi Thư Tâm " Sao chồng cô lại tốt với cô như vậy a? Cô sao mà làm được vậy?"
Cô bị hỏi đến mặt nóng lên.
" Tôi còn chưa có.....chưa cùng anh ấy kết hôn" cô nhỏ giọng trả lời.
" Gặp được người đàn ông tốt như vậy thì cứ kết hôn đi, chồng tôi lúc trước theo đuổi tôi đừng nói gì đến bóp chân, thậm chí anh ta còn không cởi giày cho tôi". Người phụ nữ thở dài " Hazzz, tôi thực sự hối hận".
Người phụ nữ đó chỉ trạc 30 mấy, hoặc chưa đến 40. Lớn lên rất có khí chất, biết ăn nói, trò chuyện với cô vài câu, sau khi biết Thư Tâm là phiên dịch viên, cô ấy búng tay một cái " Được đấy, tôi cũng vậy, hay cô đến chỗ tôi này, công ty vừa vặn thiếu người".
Thư Tâm cắn môi, cũng không trực tiếp từ chối, chỉ nói để suy nghĩ thêm.
Bởi vì cô không biết sau khi trở lại công ty, Hứa tổng có tìm cớ để đuổi việc cô hay không.
Trước khi xuống máy bay, cả hai cũng đã thêm WeChat của nhau.
Thấy cô còn trò chuyện với người phụ nữ ở phía bên kia lối đi, anh đặc biệt cùng cô thay đổi vị trí, xuống máy bay, thuận tiện di chuyển vali giúp người phụ nữ kia.
Người phụ nữ vỗ vỗ vai anh " Anh bạn trẻ, cố lên, tôi tin tưởng anh, hy vọng được uống rượu mừng của hai người".
Lăng Thiệu mỉm cười " Mượn lời chúc của cô"
Cô đỏ mặt bước ra ngoài trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.