Chương 103: Ân Ái 6
Trần Đình Phong
27/08/2023
Thân thể Trần Khả Hân rung rẩy mà mềm nhũng ra bỡi hành động đầy nhẹ nhàng
này của hắn ,chiếc miệng nhỏ nhắn theo phản xạ tự nhiên mà phát ra những âm thanh nỉ non làm cho người nghe phải đỏ mặt.
Bàn tay to lớn của hắn chẳng biết từ lúc nào đã duy chuyển xuống âm chầm lấy chiếc eo thon dài kia của cô mà siết chặt , chiếc miệng tham lam chẳng an phần mà hôn nhẹ lên phía sau gáy làm cho Khả Hân rung rẩy cả người .
" Ưm...ư...! Anh chậm một chút !"
Âm thanh mềm mại đầy nhu tình này của Khả Hân truyền vào bên tai làm cho cái vật to lớn đầy gân guốc kia của hắn càng duy chuyển nhanh hơn bên trong nơi tư mật của cô .
Sau vài hơn thở Dương Vũ Hàn như hiểu được nếu mình không đổi tư thế thì chắc chắn sẽ không chịu nỗi mất .
Hắn ghé sát chiếc miệng vào vành tai ngọc ngà của cô mà đê mê nói .
" Vợ à ! Hay là chúng ta đổi tư thế , em ngồi phía trên người anh được không ?"
Cảm nhận được hơi thở gấp gáp đầy ấm áp bên tai ấy , trong con mê loạn Khả Hân bất giác gật nhẹ đầu tỏa vẽ đồng ý .
Dương Vũ Hàn thấy như thế liền hiểu ý mà nằm ngữa thân thể ra dùng ánh mắt nuông chiều mà nhìn cô , Khả Hân duy chuyển thân thể nhỏ nhắn trần truồng có chút mệt mỏi mà tiến lại gần hắn , trong vài hơn thở cô đã thuận theo ý muốn mà ngồi lên bên trên người Dương Vũ Hàn .
Cảm nhận được cái vật to lớn đầy gân guốc của mình được vào nơi tư mật đầy ẩm ướt kia của cô thì bất giác thân thể hắn rung rẩy vì khá thoải mái và hạnh phúc.
Đôi bàn tay nhỏ nhắn của Trần Khả Hân chống trên lòng ngực rắn chắc kia của hắn , phía thân dưới nơi người mật kia cô một ngừng có nó nuốt vào rồi nhã ra cái vật gân guốc to lớn kia của hắn .
Ánh mắt hai người đê mê nhưng chẳng còn lý trí gì , trong bất giác Dương Vũ Hàn đưa bàn tay to lớn ấy ra xoa bóp lấy đôi gò bông đào đầy đặn kia của cô mà nhạo nặng .
Âm thanh nỉ non vang lên trong vô thức kèm theo tiếng da thịt va chạm tao nên một không giang vô cùng ái muội cũng may là căn phòng này cách âm nếu không với tính cách của Khả Hân thì chẳng biết giấu mặt đi đâu nữa .
Chẳng biết là Khả Hân đã giữ vững tư thế đó được bao lâu nữa , thân thể cô cơ gắng duy dùng cái nơi tư mật ẩm ướt kia nuốt lấy cái vật to lớn đầy gân guốc của hắn một cách nhanh chóng .
"Ưm..! Vợ à em thật sự rất mê người !"
Thấy hành động đột nhiên tăng nhanh như thế thì theo phản đoán của hắn thì cô sắp không chịu nổi nữa , dĩ nhiên là hắn đang đoán đúng , chỉ vài hơi thở sau thân thể cô rung rẩy co giật liên hồi rồi mềm nhũng mà gục vào trong lòng hắn khép mờ đôi mắt .
Nhưng Khả Hân như hiểu được tính cách của hắn mà mở miệng .
" Anh cứ tiếp tục , chỉ là em hơi mệt nên muốn nằm một chút !"
Dương Vũ Hàn đưa tay vuốt ve lấy những giọt mồ hôi trên tráng cô mà ôn nhu nói .
" Em muốn có thêm con hay không ?"
Như hiểu được ý hắn Khả Hân vội vã lắc nhẹ cái đầu nhỏ nói .
" Hiện tại em chưa muốn , anh cho ra bên ngoài là được !"
Dương Vũ Hàn củng chẳng muốn ép cô trong việc sinh thêm mà chỉ nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế đặt Khả Hân nằm nhẹ xuống chiếc nệm mềm mại và xoay mặt đối diện với mình .
Hai thân thể trần truồng đối diện với nhau trong tình cảnh này chẳng biết dùng từ ngữ gì để nói , thấy được vẽ mặt mệt mỏi của cô thì hắn nhẹ nhàng ôn nhu nói .
" Vợ à ! Hay là em dùng miệng giúp anh ra được không ?"
Bàn tay to lớn của hắn chẳng biết từ lúc nào đã duy chuyển xuống âm chầm lấy chiếc eo thon dài kia của cô mà siết chặt , chiếc miệng tham lam chẳng an phần mà hôn nhẹ lên phía sau gáy làm cho Khả Hân rung rẩy cả người .
" Ưm...ư...! Anh chậm một chút !"
Âm thanh mềm mại đầy nhu tình này của Khả Hân truyền vào bên tai làm cho cái vật to lớn đầy gân guốc kia của hắn càng duy chuyển nhanh hơn bên trong nơi tư mật của cô .
Sau vài hơn thở Dương Vũ Hàn như hiểu được nếu mình không đổi tư thế thì chắc chắn sẽ không chịu nỗi mất .
Hắn ghé sát chiếc miệng vào vành tai ngọc ngà của cô mà đê mê nói .
" Vợ à ! Hay là chúng ta đổi tư thế , em ngồi phía trên người anh được không ?"
Cảm nhận được hơi thở gấp gáp đầy ấm áp bên tai ấy , trong con mê loạn Khả Hân bất giác gật nhẹ đầu tỏa vẽ đồng ý .
Dương Vũ Hàn thấy như thế liền hiểu ý mà nằm ngữa thân thể ra dùng ánh mắt nuông chiều mà nhìn cô , Khả Hân duy chuyển thân thể nhỏ nhắn trần truồng có chút mệt mỏi mà tiến lại gần hắn , trong vài hơn thở cô đã thuận theo ý muốn mà ngồi lên bên trên người Dương Vũ Hàn .
Cảm nhận được cái vật to lớn đầy gân guốc của mình được vào nơi tư mật đầy ẩm ướt kia của cô thì bất giác thân thể hắn rung rẩy vì khá thoải mái và hạnh phúc.
Đôi bàn tay nhỏ nhắn của Trần Khả Hân chống trên lòng ngực rắn chắc kia của hắn , phía thân dưới nơi người mật kia cô một ngừng có nó nuốt vào rồi nhã ra cái vật gân guốc to lớn kia của hắn .
Ánh mắt hai người đê mê nhưng chẳng còn lý trí gì , trong bất giác Dương Vũ Hàn đưa bàn tay to lớn ấy ra xoa bóp lấy đôi gò bông đào đầy đặn kia của cô mà nhạo nặng .
Âm thanh nỉ non vang lên trong vô thức kèm theo tiếng da thịt va chạm tao nên một không giang vô cùng ái muội cũng may là căn phòng này cách âm nếu không với tính cách của Khả Hân thì chẳng biết giấu mặt đi đâu nữa .
Chẳng biết là Khả Hân đã giữ vững tư thế đó được bao lâu nữa , thân thể cô cơ gắng duy dùng cái nơi tư mật ẩm ướt kia nuốt lấy cái vật to lớn đầy gân guốc của hắn một cách nhanh chóng .
"Ưm..! Vợ à em thật sự rất mê người !"
Thấy hành động đột nhiên tăng nhanh như thế thì theo phản đoán của hắn thì cô sắp không chịu nổi nữa , dĩ nhiên là hắn đang đoán đúng , chỉ vài hơi thở sau thân thể cô rung rẩy co giật liên hồi rồi mềm nhũng mà gục vào trong lòng hắn khép mờ đôi mắt .
Nhưng Khả Hân như hiểu được tính cách của hắn mà mở miệng .
" Anh cứ tiếp tục , chỉ là em hơi mệt nên muốn nằm một chút !"
Dương Vũ Hàn đưa tay vuốt ve lấy những giọt mồ hôi trên tráng cô mà ôn nhu nói .
" Em muốn có thêm con hay không ?"
Như hiểu được ý hắn Khả Hân vội vã lắc nhẹ cái đầu nhỏ nói .
" Hiện tại em chưa muốn , anh cho ra bên ngoài là được !"
Dương Vũ Hàn củng chẳng muốn ép cô trong việc sinh thêm mà chỉ nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế đặt Khả Hân nằm nhẹ xuống chiếc nệm mềm mại và xoay mặt đối diện với mình .
Hai thân thể trần truồng đối diện với nhau trong tình cảnh này chẳng biết dùng từ ngữ gì để nói , thấy được vẽ mặt mệt mỏi của cô thì hắn nhẹ nhàng ôn nhu nói .
" Vợ à ! Hay là em dùng miệng giúp anh ra được không ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.