Chương 93: Giám Đốc Tô !
Trần Đình Phong
16/08/2023
Trong một tòa cao ốc rộng lớn đầy sang trọng ấy ,tầng trên cùng có một hình dáng khá quen thuộc đang châm chú xem tài liệu .
Nhưng hình dáng Dương Vũ Hàn đang châm chú xem tài liệu thì chợt phát hiện có người nhìn mình rất châm chú .
Dương Vũ Hàn không nhìn có thể biết là cô thư ký mới kia đang nhìn chầm chú mình bằng ánh mắt khác lạ .
Trong lòng hắn cố giữ lại bình tỉnh như không có gì mà tập trung xem tài liệu mặt kệ ánh mắt ái muội kia nhìn mình như thế .
Thật ra Dương Vũ Hàn nhìn một số tài liệu kinh doanh một chút thì củng có thể làm việc nhanh hơn, phải nói hắn không chỉ có cỗ phần một công ty này mà là rất nhiều nên kinh nghiệm của hắn chẳng phải nói .
Dù công ty này kinh doanh rất nhiều mặt hàng hóa khác nhau nhưng hắn chỉ có sáu mươi phần trăm cỗ phần mà thôi .
Nhưng có người nào bên cạnh phát hiện hắn suy nghĩ như thế thì tức giận không thôi , sáu mươi phần trăm cỗ phần mà nói như kiểu rất ít thật là không còn dùng từ ngữ gì để nói .
Dương Vũ Hàn sắp xếp lại một số tài liệu trên bàn rồi hắn nhìn ra phía về cửa kính thấy bầu trời đã đến buổi ban trưa.
Dương Vũ Hàn hướng phía cô thư ký mới kia nói .
" Thư Kỳ ! Khi nào cô dùng bữa trưa thì mua giúp tôi một phần !"
Vị thư ký tên Thư Kỳ kia đang nhìn Dương Vũ Hàn thất thần nhưng nghe lời nói của hắn liền lập tức tỉnh lại nhìn về hướng phát ra âm thanh .
Nhìn về hướng âm thanh Thư Kỳ nhìn thấy được ánh mắt vị chủ tịch trong lòng cô bất chợt đôi gò má trắng noãn ấy liền đỏ lên như trái cà chua .
Thư Kỳ ngại ngùng đáp lời .
" Vâng ! Chủ tịch !"
Thư Kỳ nói xong liền ngại ngùng cúi đầu xuống ngại ngùng chẳng dám nhìn lên khuôn mặt Dương Vũ Hàn .
Thấy được cử chỉ và hành động của cô thư ký mới này làm sao mà hắn không biết được chứ , Dương Vũ Hàn liền quay mặt ra vờ như châm chú xem tài liệu .
...Không biết thời gian trôi qua được bao lâu Dương Vũ Hàn tập trung vào xem tài liệu và từ khi nào cô thư ký kia đã đi ra bên ngoài ....
..." .Cốc...cốc....cốc. " ...
Chợt bên ngoài có tiếng gõ cửa làm tang đi bầu không khí yên lặng ngay lúc này , Dương Vũ Hàn cũng không nhìn về hướng phát ra âm thanh mà khuôn mặt vẫn tập trung vào máy tính .
Dương Vũ Hàn nhẹ nhàng bình thản nói .
" Mời vào !"
" két....két....két."
Chợt tiếng mở của vang lên xuất hiện trước mặt Dương Vũ Hàn là một hình dáng một vị đàn ông tuổi tầm trung niên ăn mặt khá sang trọng mà bước vào phía hắn .
Vị đàn ông trung niên đi tới trước mắt Dương Vũ Hàn mà cúi đầu cung kính đáp .
" Chủ Tịch ! Mong anh xem xét dự án đầu tư này có được không ? Các vị trong cỗ đông muốn anh xem xét lại thử xem có được không !"
Dương Vũ Hàn ngẩn mặt lên nhìn vào khuôn mặt vị đàn ông trung niên ấy như hiểu được hàm ý bên trong .
Tuy là vị đàn ông trung niên kia lớn tuổi hơn Dương Vũ Hàn nhiều , nhưng mà ở trong cái tòa cao ốc này hắn có quyền lực nhất nên người ta từ tốn cũng là hợp lý .
Dương Vũ Hàn lạnh lùng nhìn hướng vị đàn ông trung niên ấy đáp .
" Giám đốc Tô ! Tôi tin là ngài với những vị trong cỗ đông kia có thể xem xét và đem lại nhiều quyền lợi cho công ty này ! Nếu sau này việc gì các vị có thể giải quyết thì có thể tự quyết định đừng có việc gì cũng tìm đến tôi ! Lời tôi nói giám đốc Tô hiểu chứ !"
Nhưng hình dáng Dương Vũ Hàn đang châm chú xem tài liệu thì chợt phát hiện có người nhìn mình rất châm chú .
Dương Vũ Hàn không nhìn có thể biết là cô thư ký mới kia đang nhìn chầm chú mình bằng ánh mắt khác lạ .
Trong lòng hắn cố giữ lại bình tỉnh như không có gì mà tập trung xem tài liệu mặt kệ ánh mắt ái muội kia nhìn mình như thế .
Thật ra Dương Vũ Hàn nhìn một số tài liệu kinh doanh một chút thì củng có thể làm việc nhanh hơn, phải nói hắn không chỉ có cỗ phần một công ty này mà là rất nhiều nên kinh nghiệm của hắn chẳng phải nói .
Dù công ty này kinh doanh rất nhiều mặt hàng hóa khác nhau nhưng hắn chỉ có sáu mươi phần trăm cỗ phần mà thôi .
Nhưng có người nào bên cạnh phát hiện hắn suy nghĩ như thế thì tức giận không thôi , sáu mươi phần trăm cỗ phần mà nói như kiểu rất ít thật là không còn dùng từ ngữ gì để nói .
Dương Vũ Hàn sắp xếp lại một số tài liệu trên bàn rồi hắn nhìn ra phía về cửa kính thấy bầu trời đã đến buổi ban trưa.
Dương Vũ Hàn hướng phía cô thư ký mới kia nói .
" Thư Kỳ ! Khi nào cô dùng bữa trưa thì mua giúp tôi một phần !"
Vị thư ký tên Thư Kỳ kia đang nhìn Dương Vũ Hàn thất thần nhưng nghe lời nói của hắn liền lập tức tỉnh lại nhìn về hướng phát ra âm thanh .
Nhìn về hướng âm thanh Thư Kỳ nhìn thấy được ánh mắt vị chủ tịch trong lòng cô bất chợt đôi gò má trắng noãn ấy liền đỏ lên như trái cà chua .
Thư Kỳ ngại ngùng đáp lời .
" Vâng ! Chủ tịch !"
Thư Kỳ nói xong liền ngại ngùng cúi đầu xuống ngại ngùng chẳng dám nhìn lên khuôn mặt Dương Vũ Hàn .
Thấy được cử chỉ và hành động của cô thư ký mới này làm sao mà hắn không biết được chứ , Dương Vũ Hàn liền quay mặt ra vờ như châm chú xem tài liệu .
...Không biết thời gian trôi qua được bao lâu Dương Vũ Hàn tập trung vào xem tài liệu và từ khi nào cô thư ký kia đã đi ra bên ngoài ....
..." .Cốc...cốc....cốc. " ...
Chợt bên ngoài có tiếng gõ cửa làm tang đi bầu không khí yên lặng ngay lúc này , Dương Vũ Hàn cũng không nhìn về hướng phát ra âm thanh mà khuôn mặt vẫn tập trung vào máy tính .
Dương Vũ Hàn nhẹ nhàng bình thản nói .
" Mời vào !"
" két....két....két."
Chợt tiếng mở của vang lên xuất hiện trước mặt Dương Vũ Hàn là một hình dáng một vị đàn ông tuổi tầm trung niên ăn mặt khá sang trọng mà bước vào phía hắn .
Vị đàn ông trung niên đi tới trước mắt Dương Vũ Hàn mà cúi đầu cung kính đáp .
" Chủ Tịch ! Mong anh xem xét dự án đầu tư này có được không ? Các vị trong cỗ đông muốn anh xem xét lại thử xem có được không !"
Dương Vũ Hàn ngẩn mặt lên nhìn vào khuôn mặt vị đàn ông trung niên ấy như hiểu được hàm ý bên trong .
Tuy là vị đàn ông trung niên kia lớn tuổi hơn Dương Vũ Hàn nhiều , nhưng mà ở trong cái tòa cao ốc này hắn có quyền lực nhất nên người ta từ tốn cũng là hợp lý .
Dương Vũ Hàn lạnh lùng nhìn hướng vị đàn ông trung niên ấy đáp .
" Giám đốc Tô ! Tôi tin là ngài với những vị trong cỗ đông kia có thể xem xét và đem lại nhiều quyền lợi cho công ty này ! Nếu sau này việc gì các vị có thể giải quyết thì có thể tự quyết định đừng có việc gì cũng tìm đến tôi ! Lời tôi nói giám đốc Tô hiểu chứ !"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.