Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Chương 51: Ngoại truyện 2

Mộc Không Bách

04/11/2014

Hai tầng lửa và băng

Bạn học Lương sau khi tốt nghiệp chuyên ngành kế toán, đương nhiên làm việc trong văn phòng luật sự Sự Vụ Sở, bởi vì giáo sư Quý kiên quyết phản đối vợ đến chỗ nào khác, quỷ mới biết cô ấy liệu có để tâm ở ngoài không, ở địa bàn nhà bọn họ, kể cả Lương Hạ có tà tâm gì, người khác cũng không có can đảm.

Để trao đổi, giáo sư Quý sẽ khôi phục thân phận luật sư, chỉ là thay cho danh sự giáo sư ở đại học O, mỗi tuần lên lớp bốn tiết mà thôi. Những nữ giảng viên thế hệ 8x này chẳng khác gì lang sói, bạn học Lương cũng chẳng yên tâm. Hơn nữa, bọn họ bây giờ phải kiếm tiền mua sữa, nghe nói để nuôi lớn một đứa bé phải tốn bốn trăm vạn.

Giáo sư Quý vẫn có không ít tiền riêng, những năm qua ở chung với bố mẹ, một đồng sinh hoạt phí cũng không phải đóng, cộng thêm việc đầu tư chút xíu vào mấy công ty bạn bè, trả tiền đặt cọc cho nhà ba người vẫn dư sức (đặt cọc mua trả góp ý)

Cứ như vậy, Lương Hạ chuyển về phòng cưới có sẵn, cách nhà họ Quý không xa, dễ dàng qua lại, nhưng ban đêm lại có không gian riêng tư, thử hỏi ở cái thành phố Y này mấy cô nương được hạnh phúc như cô.

Bạn học Lương rất thỏa mãn, nhưng bạn Quý lại vẫn buồn bực không vui, đã nhiều lần đang tấn công thì bị Quý Hữu Hạ cắt đứt.

“Anh… Á…” Lương Hạ kích động kêu, Quý Trạch Tuấn gia tăng tiết tấu trên người cô, trên trán phủ một lớp mồ hôi mỏng, nhìn cũng biết hai người sắp đến… rồi.

Nhưng đúng lúc đó Quý Hữu Hạ lại khóc òa lên, cậu bé là nằm ở giường nhỏ bên cạnh giường bọn họ.

“Con trai sao thế?” Lương Hạ trong nháy mắt từ thiên đường trở lại nhân gian, vội vàng nhìn Quý Trạch Tuấn.

“Trẻ con khóc là bình thường, không cần bận tâm” Quý Trạch Tuấn cũng không để ý tiếng khóc của Quý Hữu Hạ, cố gắng khiến cho Lương Hạ đang tạm dừng tiếp tục theo đuổi tiết tấu của anh.

“Anh ra đi, sao thằng bé lại khóc thế, vừa mới thay tã mà” Lương Hạ lấy tay chống ngực Quý Trạch Tuấn, hoàn toàn không còn kích tình nữa.

Quý Trạch Tuấn nặng nề thở dài rồi rời khỏi cơ thể Lương Hạ, chuyện trên giường này một cây làm chẳng nên long (;)))

Lương Hạ bế Quý Hữu Hạ lên giường, thấy cậu bé mắt ngấn nước nhìn chằm chằm về phía Quý Trạch Tuấn.

“Hình như nó bị chúng ta hù sợ” Lương Hạ ảo não nói xong, nhẹ nhàng ôm lấy con trai “Ngoan nào đừng khóc, ba thật là xấu, mẹ tiêu diệt ba nhé. Ui ui, đừng khóc đừng khóc”

“Tại sao phải để nó ngủ ở phòng chúng ta? Còn hai phòng trống mà” Quý Trạch Tuấn dường như không có ý định mặc quần áo, hôm nay nhất định phải được thoải mái, tuần trước Lương Hạ tới chu kỳ, anh đã muốn chết rồi.

“Sao có thể để con một mình ở phòng bên được, anh có chút tình thương của người cha chút có được không, bảo mẫu về quê hai ngày, anh nhịn một chút đi.” Lương Hạ trêu chọc con trai, rốt cuộc nín khóc, đoán là vừa rồi họ rên la to quá.

“Chồng em bây giờ muốn, dục-cầu-bất-mãn (chắc ý là ham muốn chư đủ thỏa mãn) Quý Trạch Tuấn rất nghiêm túc nhìn Lương Hạ, từng chữ nói rất rõ ràng.

“Vậy anh nghĩ làm thế nào?” Lương Hạ cũng rất thông cảm với Quý Trạch Tuấn, dù sao đang làm dở dừng lại rất không dễ chịu, cô cũng vậy.

“Đưa cho mẹ anh đi” Quý Trạch Tuấn vừa nói bắt đầu mặc áo sơ mi, anh không thể chờ thêm giây phút nào nữa.

“Vậy lúc nào đón con về, lấy lý do gì cho hợp lý đây?” Lương Hạ cau mày, một là cô không bỏ được con, hai là mẹ chồng có thể biết bọn họ mang con tới vì nguyên nhân này không.

“Thì nói anh cảm, con không nên ở gần anh” Quý Trạch Tuấn tương đối hài lòng với câu trả lời của mình, người thông minh không sợ bất kỳ vấn đề khó khăn nào.

Quả nhiên, Diêu Lệ Cầm vừa nghe con trai bị bệnh lập tức bảo quản gia đến đón Quý Hữu Hạ, cụ cố Quý buổi sáng mới bí mật đến, ngàn căn vạn dặn không thể để Quý Hữu Hạ bị bệnh, phải ngăn ngừa mọi mầm mống.

“Tiểu Hạ à, khổ cho con rồi, chờ Trạch Tuấn khỏe lại hãy đón Hữu Hạ về” Diêu Lệ Cầm bịt mũi, thậm chí còn chẳng hề có ý định mời con trai con dâu vào nhà, cứ đứng ngoài cửa như vậy.

“Khụ khụ, này, khụ khụ, chúng ta về thôi, khụ khụ” Quý Trạch Tuấn diễn quá thật, thậm chí còn lưu luyến không rời nhìn bóng dáng Quý Hữu Hạ đi xa.



“Đi cẩn thận nhé!” Diêu Lệ Cầm khoát tay một cái rồi đóng cửa lại.

Lương Hạ vui lòng phục tùng Quý Trạch Tuấn “Sao mẹ lại sợ anh bị cảm như vậy?”

Bởi vi mẹ anh chỉ cần thấy người ta xì mũi đã ngất xỉu rồi.

“Anh lái đi đâu thế?” Lương Hạ rất nghi nờ sao Quý Trạch Tuấn không lái xe về chỗ ở mới của họ.

“Đến nhà trọ” Quý Trạch Tuấn vuốt ve cái mũi Lương Hạ “Rất nhiều thứ để ở đó”

Lương Hạ nhanh chóng hiểu ý Quý Trạch Tuấn ám chỉ cái gì “Em bây giờ là mẹ rồi, có muốn thì cũng lượng sức mà làm được không?”

“Em phục hồi ra sao anh nắm rõ trong lòng bàn tay” Quý Trạch Tuấn dùng ngón tay thon dài gắp đĩa CD, trước vì chăm sóc cảm xúc cho phụ nữ có thai đều nghe nhạc nhẹ, lâu lắm không nghe Roc k&Roll rồi.

Đã lâu không mặc quần áo gợi tình rồi, Lương Hạ lo lắng người mình bây giờ còn nhồi nổi vào mấy đồ số nhỏ nữa không, dám không chịu mặc, Quý Trạch Tuấn lập tức đe dọa lục ra ngọn nến nhiệt độ thấp làm bộ muốn thiêu cháy, Lương Hạ cho là thứ đồ này không đáng tin cậy, không gây ra vết sẹo nhỏ cũng phải cấy da, đành phải bắt đầu thay quần áo.

Chỉ có điều trái với tưởng tượng, đồ ren ôm sát cái eo hoàn mỹ của cô, không có chút thịt thừa nào, nhưng bộ ngực cũng đã khác đi. Vốn hai con bướm nằm ở đúng hai vị trí nhạy cảm nhất trên ngực, nhưng kích cỡ vòng ngực của Lương Hạ đã tăng từ B lên C, cỡ này rõ ràng hơi nhỏ, bươm bướm đã nằm chỗ khác, mặc cho Lương Hạ ra sức điều chỉnh thế nào đầu nhũ hoa cũng không sao mà vào đúng vị trí của nó.

“Đã được chưa?” Quý Trạch Tuấn đợi sắp không nhịn nổi rồi, gõ cửa phòng thay quần áo.

“Cái này không thể mặc nổi” Lương Hạ nhìn mình xinh đẹp qua gương hơi run run, cái này cứ như trang phục diễm tình cấp 3, chờ nam chính dùng các hình thức lột bỏ quần áo trên người hoặc cứ như thế nửa chặn nửa che mà làm tình.

“Ra ngoài đi” Quý Trạch Tuấn rất rõ ràng Lương Hạ trừ ngực lớn hơn không có bất kỳ thay đổi nào khác, sau khi xong khôi phục vô cùng tốt.

Lương Hạ sợ Quý Trạch Tuấn không nhịn được nữa sẽ xô cửa đi vào, hạ quyết tâm khoác một cái áo rồi ra mở cửa.

Quý Trạch Tuấn nhìn thấy đầu tiên là cặp đùi thon dài mảnh khảnh, rất hưởng thụ quét mắt lên đến mông lại thành áo khoác jean màu xanh dương nhạt.

“Thật mê người” Quý Trạch Tuấn đến bên, tay nâng má Lương Hạ, dịu dàng hôn lên.

Đầu lưỡi hai người linh hoạt quấn lấy nhau, rồi lại đột nhiên không cam lòng với sự yên ổn lại ra sức khiêu khích nhau.

Cho đến khi ngón tay lạnh lẽo của Quý Trạch Tuấn cắm vào tóc gáy Lương Hạ, cô mới giật mình khép chặt răng lại khiến Quý Trạch Tuấn rất đau.

“Ôi em xin lỗi, em xin lỗi, để em xem đầu lưỡi anh có bị thương không nào” Lương Hạ vội vàng sờ vào miệng Quý Trạch Tuấn, nhìn vẻ mặt anh xem ra cắn không nhẹ.

“Dỗ dành đi” Quý Trạch Tuấn đột nhiên ôm lấy Lương Hạ đặt lên cái bàn nhỏ, sau đó lè lưỡi.

“Hơi hồng, nhưng không bị rách, nên chỉ một lát là ổn thôi” Lương Hạ thở phào nhẹ nhõm, nhưng Quý Trạch Tuấn vẫn chưa rụt lưỡi lại “Anh có thể thu lưỡi về”

“Đau” Quý Trạch Tuấn vẫn lè lưỡi như thế, đắm đuối nhìn Lương Hạ.

Lương Hạ nhìn lại đầu lưỡi anh một chút, mới hiểu thật ra anh có ý đồ, anh muốn cô dỗ dành đầu lưỡi anh.

“Anh chờ một chút” Lương Hạ bỏ Quý Trạch Tuấn ra chạy vào nhà bếp.

Không đợi Quý Trạch Tuấn kịp phản ứng, Lương Hạ đã quay lại, không nói hai lời đến gần cạy răng Quý Trạch Tuấn ra, chuyển cục đá trong miệng sang đầu lưỡi anh.

“Ưm” Quý Trạch Tuấn bị lạnh đột ngột, kích thích đến nổi da gà,nhưng đây là lần đầu tiên anh và vợ hôn tiếp đá thế này, rất thoải mái, hơn nữa cục đá mỗi lúc một tan nhỏ đi, chuyển động quanh đầu lưỡi bọn họ, có cảm giác khó nói nên lời.



“Hết đau chưa?’ Lương Hạ cười híp mắt rời khỏi miệng Quý Trạch Tuấn, ánh mắt vô cùng âu yếm.

“Một lần nữa sẽ tốt hơn” Quý Trạch Tuấn không hề giấu giếm thổ lộ tiếng lòng.

“Đợi một chút…” Lương Hạ cười rực rỡ rồi lại chạy vào phòng bếp.

Quý Trạch Tuấn yên tâm chờ Lương Hạ ngậm thêm một cục đá trở lại, không biết nụ hôn tiếp theo có thay đổi nhiệt độ không.

Khi Lương Hạ truyền một miếng khoai sọ nóng hầm hập vào miệng Quý Trạch Tuấn, người nào đó lập tức hóa đá.

Hàm răng của bạn học Lương chịu nhiệt rất tốt, cắn miếng khoai sọ cũng không đáng ngại, nhưng giáo sư Quý vừa mới ăn cục đá xong không chịu nổi hai tầng lửa và băng, đã thế còn bị Lương Hạ cố tình cắn môi, muốn nhổ ra không được.

Cho đến khi giáo sư Quý đưa tay nắm được nhị hoa của bạn học Lương mới tránh được một kiếp.

Đáng thương cho Quý Hữu Hạ cứ như thế bị bố mẹ vứt bỏ ở nhà ông bà nội, mặc dù uống sữa bột New Zealand, lại chỉ có thể nằm trong nôi như ếch ngồi đáy giếng.

……………………

Ngoại truyện về Mạc Tước và Hàng Triệt – Nếu không phải gặp anh.

Nhà Mạc Tước với nhà Hàng Triệt rất thân thiết, hai người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, hơn nữa… đã từng được hứa gả cho nhau.

Đời trước lúc ấy đặc biệt phổ biến trò kết thông gia này, nghĩ rằng sẽ tăng thêm tình thân. Năm ấy Hàng Triệt 3 tuổi, bà Mạc có bầu, đi kiểm tra ở bệnh viện, bác sĩ rất chắc chắn nói với mọi người đang trông ngóng đầy phòng “Là con gái”

Những người nhà họ Hàng lúc này đã “xí” cửa hôn sự này, nhưng đến lúc đứa bé ra đời, tất cả đều trợn tròn mắt.

Bà Mạc sinh ra một đứa con trai.

Ông bà Hàng vô cùng tiếc nuối, nói hai đứa bé này không có duyên phận, hôn sự cũng đành từ bỏ.

Sau đó, hai đứa bé dần dần lớn lên, chung sống vô cùng hòa hợp, Hàng Triệt lớn tuổi hơn, cả ngày dẫn theo Mạc Tước hối hả ngược xuôi, thời gian ở với Mạc Tước có khi còn nhiều hơn cả ông bà Hàng.

Chỉ có điều Hàng triệt càng ngày càng buồn bực, Mạc Tước ăn mặc cũng ngày càng kỳ quái.

Hàng Triệt không chỉ một lần phê bình bộ áo liền quần, lại bị Mạc Tước xem thường trợn mắt nhìn lại, còn xì mũi coi thường“Anh thì biết cái gì, đây là style, người phàm phu tục tử (người tầm thường) như anh sao hiểu được”

Hàng Triệt lặng im, cảm giác nó nói cũng có vẻ có lý, dấn dần cũng bắt đầu thích kiểu ăn mặc như vậy của nó, nói thế nào được nhỉ, nhìn lâu thì cũng không tệ, có cá tính.

Những ngày bình lặng cứ thế trôi qua, chớp mắt đã vài chục năm, Hàng Triệt vẫn khó hiểu như trước, mà Mạc Tước đã ở trên con đường độc lập chạy mỗi lúc một xa.

Ngày Mạc Tước lên cấp 3, Hàng Triệt vào Đại học, đợt nghỉ đông năm ấy, Hàng Triệt dẫn theo bạn gái về, Mạc Tước nghe nói thì đến, không hề tức giận quan sát cô gái dịu dàng buộc tóc đuôi ngựa, mặt mộc tự nhiên từ đầu đến cuối, hồi lâu quẳng ra một câu “Tầm thường” rồi quay đi. (*Cười lăn lộn*)

Hàng Triệt ngẩn người, nhìn lại bạn gái trước mắt, ừ, hình như cũng hơi tầm thường thật, càng nhìn càng thấy tầm thường, không có cá tính như Mạc Tước.

Vì vậy, mối tình đầu của Hàng Triệt, cứ thể lẳng lặng kết thúc…

………………..HẾT……………………

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook