Chương 30:
Lão Trần Thố
31/12/2023
“Bé yêu, em kẹp anh thoải mái quá.”
Cảm giác thực tế so với tự mình ảo tưởng sướng hơn gấp trăm ngàn lần, anh hận không thể hòa nhập cô vào trong cơ thể mình.
Chân cô bị anh mở ra hết cỡ, anh đè lên người cô, côn thịt có thể đụng vào chỗ sâu nhất, đâm vào hoa tâm non mềm.
Dâm thủy chảy đầy ra giường.
“Lăng Thanh Thầm… Lăng Thanh Thầm…” cô yêu kiều kêu rên, thật ra cũng không có đau như lúc đầu.
Nhưng cô luôn muốn gọi tên anh, từng tiếng một truyền vào tai anh.
Anh dùng tiếng nói gợi cảm đáp lại cô, từng nụ hôn nóng bỏng rơi xuống khắp nơi. Chỉ là tốc độ càng lúc càng nhanh, hai chân căng cứng, tinh hoàn điên cuồng va chạm vào mông cô phát ra tiếng vang ‘’bạch bạch bạch”.
“Bé… Bé yêu…”
Hai người ôm chặt nhau đến khi đối phương đều cao trào.
Kịch liệt cắm vào khiến dâm thủy văng ra khắp nơi, bị tinh hoàn chụp đánh tạo bọt trắng, bên dưới dính vào nhau.
“Lăng Thanh Thầm…” âm thanh bắt đầu cao lên xen chút nức nở mềm mại.
“Bé yêu.” Anh ôm chặt cô lực va đập tăng thêm, thẳng tiến vào trong cơ thể cô.
“Anh yêu em.”
“Cục cưng.”
Lăng Thanh Thầm cuối cùng cũng đâm mấy cái cuối, hận không thể cho cả người vào dâm huyệt khiến cô sung sướng. Mỗi một tiếng yêu kiều rên rỉ của cô đã làm anh yêu đến tận xương tủy, lâu không nếm hương vị hoan ái, chú già đã nhịn không được hung hăng thọc thật sâu vào tiểu huyệt.
Xương mu đánh vào nhau, hai người cùng lúc thở phào.
Núi lửa phun trào dung nham, phun ra vô số lượng khí nóng.
“Lăng Thanh Thầm.”
“Bối Bối.”
Thời khắc cao trào, hai người ôm nhau gọi tên đối phương.
Lăng Thanh Thầm ôm lấy mông cô ấn côn thịt vào trong, mà anh cong eo đưa côn thịt vào chỗ sâu nhất, bắn toàn bộ tinh dịch tích trữ nhiều năm vào cơ thể non mềm.
Quá nóng, tựa như tình cảm nóng bỏng anh dành cho cô.
Đặc sệt, tựa suy nghĩ cặn kẽ của anh.
“Bắn toàn bộ cho em, bé à.”
Nhìn cô có chút hờn dỗi với anh, nhưng đúng là anh đối với cô thật sự nghiêm túc. chứ không phải vì đùa giỡn mới có băn khoăn do dự. Không phải anh không muốn đến với cô mà anh muốn cho cô thêm thời gian để cô suy nghĩ về mối quan hệ này đồng thời anh cũng muốn bản thân có trách nhiệm hơn với tình cảm của cô.
Một câu nói rất đúng, hình dung thái độ của anh: Thích là làm càn, mà yêu là khắc chế.
Lúc sau, cả người Bối Duyệt bủn rủn không thể động đậy, ôm gối đầu mềm mại nằm sấp trên giường. Lăng Thanh Thầm nhìn vòng eo gợi cảm, thiếu chút nữa lại muốn thêm lần nữa.
Nhưng mà lúc nãy cô gái nhỏ ở dưới người anh khóc nức nở vô cùng đáng thương, anh cũng không dám đụng vào cô.
“Bối Bối, rời giường tắm rửa rồi ngủ tiếp nha em.”
Khăn trải giường cũng phải thay, phía trên loang lổ vệt nước còn dính chút máu đỏ, Lăng Thanh Thầm còn nhớ rõ bản thân không biết thoả mãn là gì mà tiếp tục chinh phạt trên người bé yêu.
Tựa như tên nhóc mới nếm hương vị tình dục.
Mặt già lại đỏ lên.
Bên dưới Bối Duyệt ướt ướt dính dính không thoải mái, nhưng cô đã kiệt sức quá là mệt mỏi. Cô vươn tay đòi ôm, “Ôm em đi, em đi không nổi nữa rồi.”
Mới trải qua hoan ái, hai má cô phiếm hồng, ánh mắt chuyển động yêu kiều nhìn anh.
Làm Lăng Thanh Thầm tâm địa cứng rắn cũng bị luân hãm.
Lăng Thanh Thầm bị cuốn vào trong ánh mắt ấy.
“Được rồi, cô bé nhõng nhẽo.”
Nhõng nhẽo sao? Trước kia Bối Duyệt sợ nhất là làm phiền người khác, nhưng sau khi có người để dựa vào đúng thật là không còn sợ hãi.
“Vậy chú không thích sao?” Cô bĩu môi giả bộ tức giận.
Lăng Thanh Thầm cúi đầu hôn cái miệng nhỏ, “Thích, thích em nhất được không?”
Cô vùi vào ngực anh cười khúc khích tỏ vẻ vừa lòng. Lăng Thanh Thầm cười cười vỗ mông cô, “Đi nào, tắm xong rồi nghỉ ngơi.”
Cảm giác thực tế so với tự mình ảo tưởng sướng hơn gấp trăm ngàn lần, anh hận không thể hòa nhập cô vào trong cơ thể mình.
Chân cô bị anh mở ra hết cỡ, anh đè lên người cô, côn thịt có thể đụng vào chỗ sâu nhất, đâm vào hoa tâm non mềm.
Dâm thủy chảy đầy ra giường.
“Lăng Thanh Thầm… Lăng Thanh Thầm…” cô yêu kiều kêu rên, thật ra cũng không có đau như lúc đầu.
Nhưng cô luôn muốn gọi tên anh, từng tiếng một truyền vào tai anh.
Anh dùng tiếng nói gợi cảm đáp lại cô, từng nụ hôn nóng bỏng rơi xuống khắp nơi. Chỉ là tốc độ càng lúc càng nhanh, hai chân căng cứng, tinh hoàn điên cuồng va chạm vào mông cô phát ra tiếng vang ‘’bạch bạch bạch”.
“Bé… Bé yêu…”
Hai người ôm chặt nhau đến khi đối phương đều cao trào.
Kịch liệt cắm vào khiến dâm thủy văng ra khắp nơi, bị tinh hoàn chụp đánh tạo bọt trắng, bên dưới dính vào nhau.
“Lăng Thanh Thầm…” âm thanh bắt đầu cao lên xen chút nức nở mềm mại.
“Bé yêu.” Anh ôm chặt cô lực va đập tăng thêm, thẳng tiến vào trong cơ thể cô.
“Anh yêu em.”
“Cục cưng.”
Lăng Thanh Thầm cuối cùng cũng đâm mấy cái cuối, hận không thể cho cả người vào dâm huyệt khiến cô sung sướng. Mỗi một tiếng yêu kiều rên rỉ của cô đã làm anh yêu đến tận xương tủy, lâu không nếm hương vị hoan ái, chú già đã nhịn không được hung hăng thọc thật sâu vào tiểu huyệt.
Xương mu đánh vào nhau, hai người cùng lúc thở phào.
Núi lửa phun trào dung nham, phun ra vô số lượng khí nóng.
“Lăng Thanh Thầm.”
“Bối Bối.”
Thời khắc cao trào, hai người ôm nhau gọi tên đối phương.
Lăng Thanh Thầm ôm lấy mông cô ấn côn thịt vào trong, mà anh cong eo đưa côn thịt vào chỗ sâu nhất, bắn toàn bộ tinh dịch tích trữ nhiều năm vào cơ thể non mềm.
Quá nóng, tựa như tình cảm nóng bỏng anh dành cho cô.
Đặc sệt, tựa suy nghĩ cặn kẽ của anh.
“Bắn toàn bộ cho em, bé à.”
Nhìn cô có chút hờn dỗi với anh, nhưng đúng là anh đối với cô thật sự nghiêm túc. chứ không phải vì đùa giỡn mới có băn khoăn do dự. Không phải anh không muốn đến với cô mà anh muốn cho cô thêm thời gian để cô suy nghĩ về mối quan hệ này đồng thời anh cũng muốn bản thân có trách nhiệm hơn với tình cảm của cô.
Một câu nói rất đúng, hình dung thái độ của anh: Thích là làm càn, mà yêu là khắc chế.
Lúc sau, cả người Bối Duyệt bủn rủn không thể động đậy, ôm gối đầu mềm mại nằm sấp trên giường. Lăng Thanh Thầm nhìn vòng eo gợi cảm, thiếu chút nữa lại muốn thêm lần nữa.
Nhưng mà lúc nãy cô gái nhỏ ở dưới người anh khóc nức nở vô cùng đáng thương, anh cũng không dám đụng vào cô.
“Bối Bối, rời giường tắm rửa rồi ngủ tiếp nha em.”
Khăn trải giường cũng phải thay, phía trên loang lổ vệt nước còn dính chút máu đỏ, Lăng Thanh Thầm còn nhớ rõ bản thân không biết thoả mãn là gì mà tiếp tục chinh phạt trên người bé yêu.
Tựa như tên nhóc mới nếm hương vị tình dục.
Mặt già lại đỏ lên.
Bên dưới Bối Duyệt ướt ướt dính dính không thoải mái, nhưng cô đã kiệt sức quá là mệt mỏi. Cô vươn tay đòi ôm, “Ôm em đi, em đi không nổi nữa rồi.”
Mới trải qua hoan ái, hai má cô phiếm hồng, ánh mắt chuyển động yêu kiều nhìn anh.
Làm Lăng Thanh Thầm tâm địa cứng rắn cũng bị luân hãm.
Lăng Thanh Thầm bị cuốn vào trong ánh mắt ấy.
“Được rồi, cô bé nhõng nhẽo.”
Nhõng nhẽo sao? Trước kia Bối Duyệt sợ nhất là làm phiền người khác, nhưng sau khi có người để dựa vào đúng thật là không còn sợ hãi.
“Vậy chú không thích sao?” Cô bĩu môi giả bộ tức giận.
Lăng Thanh Thầm cúi đầu hôn cái miệng nhỏ, “Thích, thích em nhất được không?”
Cô vùi vào ngực anh cười khúc khích tỏ vẻ vừa lòng. Lăng Thanh Thầm cười cười vỗ mông cô, “Đi nào, tắm xong rồi nghỉ ngơi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.