Chương 47:
Lão Trần Thố
31/12/2023
“Bé ơi, em thật dâm.” chú già ngửa cổ, đâm thẳng côn thịt vào hoa tâm.
Anh kịch liệt đâm vào, tư thế cắm từ phía sau nên vào rất sâu.
“Chú nhẹ chút.”
Ngực cô bị ép vào tấm kính.
“Bé yêu, em nhiều nước quá, anh nhịn không được muốn làm chết em.”
Lăng Thanh Thầm vòng tay ra trước ngực cô, ở bên ngoài áo ngủ sờ soạng hai đầu vú nhọn nhọn, “Bé à, sao em lại không mặc áo ngực?”
“Mới tắm xong còn chưa kịp mặc, … Chú đừng đâm sâu như vậy…”
“Em chính là hồ ly nhỏ, cả ngày câu lấy dương vật anh.” Lăng Thanh Thầm hung hăng xoa vú cô, “Người nhỏ mà vú lớn, chú thèm muốn chết.”
“Đừng nói nữa, cả ngày chú toàn nghĩ mấy việc này không à.” Cô kẹp chặt không cho anh động.
Anh càng thêm mất hồn, “Dâm đãng, thả lỏng nào. Chú bị em kẹp muốn bắn.”
“Chú mới dâm!”
“Được được được, chú dâm đãng muốn làm em, đại dương vật muốn làm huyệt nhỏ. ” Ngày thường đứng đắn, bây giờ lời cợt nhả thô tục nào cũng nói ra hết.
Càng làm càng hưng phấn.
“A… Quá sâu…”
“Bé nhỏ giọng thôi nào.”
“Muốn đánh thức Nhiên Nhiên sao?”
Không không không, quá kích thích. Bối Duyệt nhịn không được bóp lại, anh xém nữa bắn.
“Chú ơi chúng ta về phòng đi.”
“Cũng được, về phòng kêu lớn tiếng cho ông xã nghe.”
Bối Duyệt bị anh ném lên giường, thân hình cao lớn đè lên.
Dương vật tiến vào, lập tức cắm vào chỗ sâu nhất.
“A… Chú… A…”
Lăng Thanh Thầm điên cuồng tăng tốc, khiến cô không nói nên lời, tiếng rên rỉ đứt quảng từ trong miệng cô phát ra.
Anh nắm vòng eo thon gọn, dương vật thô to hung hăng đâm vào bên trong, dâm thủy không ngừng tràn ra. Chỉ chừa tinh hoàn bên ngoài điên cuồng mà đánh vào mông cô.
Tốc độ anh cực nhanh, thậm chí không thấy rõ côn thịt làm sao đi vào lại nguyên cây rút ra.
Chỉ cảm thấy cơ bụng săn chắc không ngừng va chạm vào cô. Cánh tay rắn chắc đặt trước ngực, xoa bóp vú cô.
“Bé… Bé yêu… Kêu lớn một chút…” Lăng Thanh Thầm thích nghe cô rên trên giường, vừa mềm mại vừa mị hoặc khiến anh dễ dàng bốc cháy.
“Mau kêu… Lớn tiếng nữa…, em có cảm nhận được không, dương vật chú cứng chịu không nổi.”
Bối Duyệt đương nhiên cảm nhận được, dương vật cương cứng mỗi lần tiến vào làm cô vừa sướng vừa đau.
Thật sự cứng quá, cái cảm giác này cô cảm nhận được.
“A… Đừng nhanh như vậy…”
Dương vật thô dài đâm tới nơi sâu nhất của cô, còn đụng tới điểm G, thoải mái tới cực hạn.
“Muốn bắn sao?” Lăng Thanh Thầm hôn lên lưng cô, “Tiểu huyệt đang kẹp dương vật anh. ”
Anh đẩy nhanh tốc độ, “Bảo bối, cùng anh bắn.”
Lăng Thanh Thầm ôm lấy mông cô, côn thịt cắm vào hoa tâm.
“Bé… ưmm….”
“Ông xã muốn bắn…”
“ Bảo bối, gọi tên anh…”
“Chú… Lăng Thanh Thầm… Em…” Bối Duyệt đột nhiên hét lên, cả người cuộn vào ngực anh, “Ông xã… Em thoải mái…”
“Bé yêu…ông xã bắn, bắn toàn bộ cho em…”
“Ưm……”
“Đừng nhúc nhích, cho anh cắm bên trong một lát.” Lăng Thanh Thầm không muốn rời khỏi cơ thể cô, ôm cô dụ dỗ nói. Nhớ đến ngày mai là chủ nhật, lại hỏi “Ngày mai em về nhà sao?”
Anh thật sự không muốn cô quay về cái nhà đó.
Tra tấn bé yêu của anh thành bộ dáng gì?
“Dạ.” Bối Duyệt biết anh lo lắng, “Dù sao đó cũng là nhà của em mà, chú yên tâm…Tên súc sinh kia không phải bị bắt rồi sao?”
Dù vậy anh vẫn phản cảm tức giận với mẹ của cô, hận không thể cướp người làm người giám hộ của cô, bảo vệ cô dưới đôi cánh của mình. Lăng Thanh Thầm hiểu đây là tự tôn của cô gái, chuyện này cần từ từ mưu tính.
“Vậy ngày mai em không cần dậy sớm, được không?”
Bối Duyệt quay đầu lại nghi hoặc nhìn anh, thấy anh thần thần bí bí ghé vào tai cô, “Ngày mai… ngủ dậy anh muốn làm em.”
Anh kịch liệt đâm vào, tư thế cắm từ phía sau nên vào rất sâu.
“Chú nhẹ chút.”
Ngực cô bị ép vào tấm kính.
“Bé yêu, em nhiều nước quá, anh nhịn không được muốn làm chết em.”
Lăng Thanh Thầm vòng tay ra trước ngực cô, ở bên ngoài áo ngủ sờ soạng hai đầu vú nhọn nhọn, “Bé à, sao em lại không mặc áo ngực?”
“Mới tắm xong còn chưa kịp mặc, … Chú đừng đâm sâu như vậy…”
“Em chính là hồ ly nhỏ, cả ngày câu lấy dương vật anh.” Lăng Thanh Thầm hung hăng xoa vú cô, “Người nhỏ mà vú lớn, chú thèm muốn chết.”
“Đừng nói nữa, cả ngày chú toàn nghĩ mấy việc này không à.” Cô kẹp chặt không cho anh động.
Anh càng thêm mất hồn, “Dâm đãng, thả lỏng nào. Chú bị em kẹp muốn bắn.”
“Chú mới dâm!”
“Được được được, chú dâm đãng muốn làm em, đại dương vật muốn làm huyệt nhỏ. ” Ngày thường đứng đắn, bây giờ lời cợt nhả thô tục nào cũng nói ra hết.
Càng làm càng hưng phấn.
“A… Quá sâu…”
“Bé nhỏ giọng thôi nào.”
“Muốn đánh thức Nhiên Nhiên sao?”
Không không không, quá kích thích. Bối Duyệt nhịn không được bóp lại, anh xém nữa bắn.
“Chú ơi chúng ta về phòng đi.”
“Cũng được, về phòng kêu lớn tiếng cho ông xã nghe.”
Bối Duyệt bị anh ném lên giường, thân hình cao lớn đè lên.
Dương vật tiến vào, lập tức cắm vào chỗ sâu nhất.
“A… Chú… A…”
Lăng Thanh Thầm điên cuồng tăng tốc, khiến cô không nói nên lời, tiếng rên rỉ đứt quảng từ trong miệng cô phát ra.
Anh nắm vòng eo thon gọn, dương vật thô to hung hăng đâm vào bên trong, dâm thủy không ngừng tràn ra. Chỉ chừa tinh hoàn bên ngoài điên cuồng mà đánh vào mông cô.
Tốc độ anh cực nhanh, thậm chí không thấy rõ côn thịt làm sao đi vào lại nguyên cây rút ra.
Chỉ cảm thấy cơ bụng săn chắc không ngừng va chạm vào cô. Cánh tay rắn chắc đặt trước ngực, xoa bóp vú cô.
“Bé… Bé yêu… Kêu lớn một chút…” Lăng Thanh Thầm thích nghe cô rên trên giường, vừa mềm mại vừa mị hoặc khiến anh dễ dàng bốc cháy.
“Mau kêu… Lớn tiếng nữa…, em có cảm nhận được không, dương vật chú cứng chịu không nổi.”
Bối Duyệt đương nhiên cảm nhận được, dương vật cương cứng mỗi lần tiến vào làm cô vừa sướng vừa đau.
Thật sự cứng quá, cái cảm giác này cô cảm nhận được.
“A… Đừng nhanh như vậy…”
Dương vật thô dài đâm tới nơi sâu nhất của cô, còn đụng tới điểm G, thoải mái tới cực hạn.
“Muốn bắn sao?” Lăng Thanh Thầm hôn lên lưng cô, “Tiểu huyệt đang kẹp dương vật anh. ”
Anh đẩy nhanh tốc độ, “Bảo bối, cùng anh bắn.”
Lăng Thanh Thầm ôm lấy mông cô, côn thịt cắm vào hoa tâm.
“Bé… ưmm….”
“Ông xã muốn bắn…”
“ Bảo bối, gọi tên anh…”
“Chú… Lăng Thanh Thầm… Em…” Bối Duyệt đột nhiên hét lên, cả người cuộn vào ngực anh, “Ông xã… Em thoải mái…”
“Bé yêu…ông xã bắn, bắn toàn bộ cho em…”
“Ưm……”
“Đừng nhúc nhích, cho anh cắm bên trong một lát.” Lăng Thanh Thầm không muốn rời khỏi cơ thể cô, ôm cô dụ dỗ nói. Nhớ đến ngày mai là chủ nhật, lại hỏi “Ngày mai em về nhà sao?”
Anh thật sự không muốn cô quay về cái nhà đó.
Tra tấn bé yêu của anh thành bộ dáng gì?
“Dạ.” Bối Duyệt biết anh lo lắng, “Dù sao đó cũng là nhà của em mà, chú yên tâm…Tên súc sinh kia không phải bị bắt rồi sao?”
Dù vậy anh vẫn phản cảm tức giận với mẹ của cô, hận không thể cướp người làm người giám hộ của cô, bảo vệ cô dưới đôi cánh của mình. Lăng Thanh Thầm hiểu đây là tự tôn của cô gái, chuyện này cần từ từ mưu tính.
“Vậy ngày mai em không cần dậy sớm, được không?”
Bối Duyệt quay đầu lại nghi hoặc nhìn anh, thấy anh thần thần bí bí ghé vào tai cô, “Ngày mai… ngủ dậy anh muốn làm em.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.