Chương 153
Queen Hoang
02/04/2023
"Ha ha ha, như vậy là tốt nhất, nếu không Thiên Ngạo hôm nay giết người đàn ông kia, tôi còn có thể sợ cô đau khổ đó "
" Cô nói cái gì? "
Tôi quay lại, khó hiểu nhìn Trần Kha. Trần Kha nhếch khóe miệng châm chọc, đi về phía tôi:
" Xem ra cô cũng không biết gì, Thiên Ngạo không nói cho cô biết chính là sợ cô sẽ không đành lòng nhỉ, hôm nay anh ta đi đến tập đoàn Hành Vũ, nói là muốn giết người đàn ông kia báo thù cho cô. "
" Những gì cô nói là sự thật? "
Tôi không thể giả vờ nữa, hấp tấp hỏi.
" Đương nhiên là thật, sao, cô muốn đi cứu Lãnh Triết Lăng à? Vậy thì cô nhanh lên, trước khi Thiên Ngạo xuống tay. "
Trần Quân nói xong cười ha ha dẫn theo Tề Quân rời đi. Tôi làm sao lại không nghĩ tới, tối hôm qua Thiên Ngạo nói với tôi rất nhiều phân tích về Lãnh Triết Lăng,thì ra anh ta đã sớm có lòng muốn giết Lãnh Triết Lăng. Nhưng tôi lo lắng không phải là Lãnh Triết Lăng, mà là Thiên Ngạo, Liễu Sương Sương sau khi biến thành thi quỷ chịu không ít khổ sở, có thể ở dưới Hàng Thi như cá gặp nước, lòng dạ của cô ta dĩ nhiên không phải thứ tối có thể đoán được.
Trước đây mới bị tính kế mất đi cơ thể, nếu ở thời điểm mấu chốt này lại bị tính toán một lần nữa, Thiên Ngạo nhất định sẽ hồn phi phách tán. Không, tôi cần thiết phải mau chóng chạy đến nơi đó. Tôi cất bước liền chạy ra bên ngoài, Tần Hách nhìn thấy thì đuổi theo, hét lớn:
" Hiểu Hiểu cô đi đâu vậy, trợ thủ tôi tìm cho cô đã đến rồi. "
" Pháp sự để tối tôi trở về rồi làm sau, bây giờ tôi có một việc quan trọng cần đi ra ngoài "
Vừa dứt lời, tôi đạp chân ga, tiếng gọi của Tần Hách bị tôi ném xa xa ở phía sau xe, từ gương chiếu hậu mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng Trần Kha đứng trước cửa sổ, nhìn nụ cười trên mặt cô ra, tôi thật sự muốn ném cho cô ta vài cái tát.
Tôi xúc động lái xe đến dưới toà cao ốc của tập đoàn Hành Vũ rồi tôi liền hối hận, Thiên Ngạo và Mậu Ngoan đều là quỷ, có thể tùy tiện ra vào, còn tôi là thi quỷ đó, hơn nữa còn là đối tượng đang bị truy nã, nếu bị người ta nhìn thấy, thì tôi phải làm sao bây giờ.
Cũng may tôi lái xe của Tần Hách có được biển số, tôi lặng lẽ lái xe đến cửa sau Hoàn Vũ, vừa vặn thấy một người dọn vệ sinh đẩy xe đi ra, cổ tay tôi vừa động, vô hình dùng tam lăng thoa gõ vào gáy người nọ, làm cô ta ngất xỉu ngay lập tức.
Sau khi xuống xe tránh đi máy theo dõi, tôi thay quần áo của người nọ lên người mình, và đẩy xe dọn dẹp lặng lẽ đi vào từ cửa sau. Mặc dù xe thu gom sạch hơn xe rác, nhưng cũng không khá hơn là bao, tất cả mọi người đều tránh không kịp, tôi xem như tạm thời được an toàn, nhưng cao ốc này có mấy chục tầng, làm sao tìm được Lãnh Thiên Ngạo đây?
Tôi nhặt một mảnh giấy từ sọt giấy,sau đó cắn ngón tay và vẽ bùa truy hồn, giấy bùa bị đốt cháy, bay vào thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc, tôi vỗ mạnh vào ót. Sao tôi lại không nghĩ tới, anh ta đến đây, khẳng định đi tìm Lãnh Triết Lăng.
Tôi vội vàng đuổi theo, không nghĩ rằng tôi đã gặp một nhóm lớn cảnh sát ở tầng trên cùng, đứng một vài mét trong hành lang, vì sợ hãi tôi vốn định cố gắng quay đầu và chạy, nhưng đến đây tôi đã có thể cảm nhận ra hơi thở của Thiên Ngạo, nên không thể cứ từ bỏ như vậy chứ?
Thấy những cảnh sát kia nhìn chằm chằm, tôi dứt khoát mạnh dạn đẩy xe đi vào, cố ý cúi đầu xuống thấp.
" Có tiền thật là tốt, vợ anh ta xảy ra loại chuyện này, mà anh ta còn có thể được tại ngoại để tiếp tục quản lý công ty. "
Một cảnh sát đột nhiên nói chuyện, tôi sợ hãi run rẩy, may mắn thay, một cảnh sát khác tiếp lời:
" Tất nhiên, không chỉ vậy, anh ta đã làm giấy chứng nhận tâm thần cho vợ mình, nói rằng vợ anh ta bị bệnh tâm thần, vì người tâm thần giết người không vi phạm pháp luật. "
" Đừng phàn nàn, trên thực tế, tôi nghĩ rằng điều này nên có ẩn tình, những người khác không biết, anh và tôi lẽ nào không biết? Thảm cảnh cái chết của những người đó vào ngày hôm đó, sao một người phụ nữ có thể làm điều đó được, đúng không? Tôi thấy hơn phân nửa có liên quan đến Lãnh Triết Lăng, phía sau tập đoàn Hành Vũ này không chừng còn có thế lực xã hội đen nào đó. "
Tôi đã đẩy xe về phía trước, nhận được rất nhiều thông tin, ngoài việc bội phục khả năng lý luận trinh thám của những cảnh sát này, cũng phải cảm thấy bội phục lãnh Triết Lăng.
Anh ta đã làm bệnh án bệnh tâm thần cho tôi, ít nhất là trên thế gian này mạng của tôi được bảo vệ, nhưng tại sao anh ta làm điều đó? Tôi đang phân tích kỹ lưỡng, không ngờ là ở phía trước đột nhiên vụt ra một bóng người:
" Mẹ ơi! "
" Rầm."
Chiếc xe thu gom rác đâm nghiêng ngã xuống đất, suýt nữa làm tôi hét lên thất thanh. Những cảnh sát thấy tôi làm rác đổ ra, tất cả đều đi đến chỗ tôi. Tôi vội vàng nhặt lên và nhanh nhẹn quỳ xuống đất:
" Cầu xin các người đừng nói với ông chủ, tôi rất cần công việc này nếu anh ta biết điều này, tôi chắc chắn sẽ bị sa thải mất. "
" Không có, không có, cô mau chóng đứng dậy đi, chúng tôi chỉ muốn hỏi cô có sao không thôi "
" Tôi không sao không sao, tôi sẽ quét tước, dọn dẹp lại ngay lập tức. "
Nói xong, tôi quỳ xuống đất liền dùng tay áo lau mặt đất. Tên cảnh sát nhỏ kia muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói ra khỏi miệng, chỉ lắc đầu rồi xoay người trở về vị trí làm nhiệm vụ.
Tôi lau chùi vừa ngẩng đầu nhìn Mậu Ngoan, nó đang nghẹn đến không chịu nổi.Tôi liền vỗ trán nó một cái, vừa thấp giọng quở trách:
" Con muốn dọa chết mẹ đấy à, bây giờ con là quỷ, người khác không nhìn thấy con, nhưng bọn họ có thể nhìn thấy mẹ! "
Mậu Ngoan hừ lạnh một tiếng không chút để ý:
" Mẹ đến nơi này để làm gì? "
Tôi đứng dậy và đẩy chiếc xe rời đi, chờ đợi cho đến khi rời khỏi những cảnh sát kia mới hỏi:
" Cha của con đâu, con mau đi nói anh ấy là mẹ đến, bảo cho anh ấy đến gặp mẹ. "
" Cha đang nói chuyện với người đàn ông đó ở trong văn phòng, cha không cho phép con đi vào."
Mậu Ngoan bĩu môi nói, có thể nhìn ra nó là sợ Lãnh Thiên Ngạo.
" Là ở gian phòng kia sao. "
Tôi cẩn thận dùng đầu ngón tay chỉ vào văn phòng tổng tài ở đằng kia. Trước đây, vào thời điểm Lãnh Thiên Dực còn nắm quyền tôi đã từng tới nơi này một lần, lúc ấy tôi đến là để bắt quỷ, có tìm kiếm qua tầng lầu này. Nên tôi khá quen thuộc với nơi này.
Mậu Ngoan ôm cánh tay nhỏ gật đầu, sau đó nghiêng đầu nhìn tôi:
" Mẹ tìm Thiên Ngạo làm gì? Vừa rồi con vô tình nhìn thấy người đàn ông bên trong kia, ông ta lại dùng cơ thể của cha, chuyện này là thế nào ạ? "
" Trẻ con đừng có hỏi nhiều như vậy, bây giờ mẹ sẽ đi vào, con ở chỗ này canh gác cho mẹ, nếu những cảnh sát đó muốn đến, con tìm cách cách ngăn cản họ lại cho mẹ, mẹ biết con có thể làm được. "
Nói xong, cũng mặc kệ Mậu Ngoan có đồng ý hay không, tôi trực tiếp đẩy chiếc xe thu dọn rác này đến văn phòng tổng giám đốc. Cửa phòng bị khóa từ bên trong, tôi đã cố gắng gọi hai tiếng Lãnh Triết Lăng, nhưng không có bất kỳ câu trả lời nào đáp lại, chắc là không có chuyện gì xảy ra chứ?
" Cô nói cái gì? "
Tôi quay lại, khó hiểu nhìn Trần Kha. Trần Kha nhếch khóe miệng châm chọc, đi về phía tôi:
" Xem ra cô cũng không biết gì, Thiên Ngạo không nói cho cô biết chính là sợ cô sẽ không đành lòng nhỉ, hôm nay anh ta đi đến tập đoàn Hành Vũ, nói là muốn giết người đàn ông kia báo thù cho cô. "
" Những gì cô nói là sự thật? "
Tôi không thể giả vờ nữa, hấp tấp hỏi.
" Đương nhiên là thật, sao, cô muốn đi cứu Lãnh Triết Lăng à? Vậy thì cô nhanh lên, trước khi Thiên Ngạo xuống tay. "
Trần Quân nói xong cười ha ha dẫn theo Tề Quân rời đi. Tôi làm sao lại không nghĩ tới, tối hôm qua Thiên Ngạo nói với tôi rất nhiều phân tích về Lãnh Triết Lăng,thì ra anh ta đã sớm có lòng muốn giết Lãnh Triết Lăng. Nhưng tôi lo lắng không phải là Lãnh Triết Lăng, mà là Thiên Ngạo, Liễu Sương Sương sau khi biến thành thi quỷ chịu không ít khổ sở, có thể ở dưới Hàng Thi như cá gặp nước, lòng dạ của cô ta dĩ nhiên không phải thứ tối có thể đoán được.
Trước đây mới bị tính kế mất đi cơ thể, nếu ở thời điểm mấu chốt này lại bị tính toán một lần nữa, Thiên Ngạo nhất định sẽ hồn phi phách tán. Không, tôi cần thiết phải mau chóng chạy đến nơi đó. Tôi cất bước liền chạy ra bên ngoài, Tần Hách nhìn thấy thì đuổi theo, hét lớn:
" Hiểu Hiểu cô đi đâu vậy, trợ thủ tôi tìm cho cô đã đến rồi. "
" Pháp sự để tối tôi trở về rồi làm sau, bây giờ tôi có một việc quan trọng cần đi ra ngoài "
Vừa dứt lời, tôi đạp chân ga, tiếng gọi của Tần Hách bị tôi ném xa xa ở phía sau xe, từ gương chiếu hậu mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng Trần Kha đứng trước cửa sổ, nhìn nụ cười trên mặt cô ra, tôi thật sự muốn ném cho cô ta vài cái tát.
Tôi xúc động lái xe đến dưới toà cao ốc của tập đoàn Hành Vũ rồi tôi liền hối hận, Thiên Ngạo và Mậu Ngoan đều là quỷ, có thể tùy tiện ra vào, còn tôi là thi quỷ đó, hơn nữa còn là đối tượng đang bị truy nã, nếu bị người ta nhìn thấy, thì tôi phải làm sao bây giờ.
Cũng may tôi lái xe của Tần Hách có được biển số, tôi lặng lẽ lái xe đến cửa sau Hoàn Vũ, vừa vặn thấy một người dọn vệ sinh đẩy xe đi ra, cổ tay tôi vừa động, vô hình dùng tam lăng thoa gõ vào gáy người nọ, làm cô ta ngất xỉu ngay lập tức.
Sau khi xuống xe tránh đi máy theo dõi, tôi thay quần áo của người nọ lên người mình, và đẩy xe dọn dẹp lặng lẽ đi vào từ cửa sau. Mặc dù xe thu gom sạch hơn xe rác, nhưng cũng không khá hơn là bao, tất cả mọi người đều tránh không kịp, tôi xem như tạm thời được an toàn, nhưng cao ốc này có mấy chục tầng, làm sao tìm được Lãnh Thiên Ngạo đây?
Tôi nhặt một mảnh giấy từ sọt giấy,sau đó cắn ngón tay và vẽ bùa truy hồn, giấy bùa bị đốt cháy, bay vào thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc, tôi vỗ mạnh vào ót. Sao tôi lại không nghĩ tới, anh ta đến đây, khẳng định đi tìm Lãnh Triết Lăng.
Tôi vội vàng đuổi theo, không nghĩ rằng tôi đã gặp một nhóm lớn cảnh sát ở tầng trên cùng, đứng một vài mét trong hành lang, vì sợ hãi tôi vốn định cố gắng quay đầu và chạy, nhưng đến đây tôi đã có thể cảm nhận ra hơi thở của Thiên Ngạo, nên không thể cứ từ bỏ như vậy chứ?
Thấy những cảnh sát kia nhìn chằm chằm, tôi dứt khoát mạnh dạn đẩy xe đi vào, cố ý cúi đầu xuống thấp.
" Có tiền thật là tốt, vợ anh ta xảy ra loại chuyện này, mà anh ta còn có thể được tại ngoại để tiếp tục quản lý công ty. "
Một cảnh sát đột nhiên nói chuyện, tôi sợ hãi run rẩy, may mắn thay, một cảnh sát khác tiếp lời:
" Tất nhiên, không chỉ vậy, anh ta đã làm giấy chứng nhận tâm thần cho vợ mình, nói rằng vợ anh ta bị bệnh tâm thần, vì người tâm thần giết người không vi phạm pháp luật. "
" Đừng phàn nàn, trên thực tế, tôi nghĩ rằng điều này nên có ẩn tình, những người khác không biết, anh và tôi lẽ nào không biết? Thảm cảnh cái chết của những người đó vào ngày hôm đó, sao một người phụ nữ có thể làm điều đó được, đúng không? Tôi thấy hơn phân nửa có liên quan đến Lãnh Triết Lăng, phía sau tập đoàn Hành Vũ này không chừng còn có thế lực xã hội đen nào đó. "
Tôi đã đẩy xe về phía trước, nhận được rất nhiều thông tin, ngoài việc bội phục khả năng lý luận trinh thám của những cảnh sát này, cũng phải cảm thấy bội phục lãnh Triết Lăng.
Anh ta đã làm bệnh án bệnh tâm thần cho tôi, ít nhất là trên thế gian này mạng của tôi được bảo vệ, nhưng tại sao anh ta làm điều đó? Tôi đang phân tích kỹ lưỡng, không ngờ là ở phía trước đột nhiên vụt ra một bóng người:
" Mẹ ơi! "
" Rầm."
Chiếc xe thu gom rác đâm nghiêng ngã xuống đất, suýt nữa làm tôi hét lên thất thanh. Những cảnh sát thấy tôi làm rác đổ ra, tất cả đều đi đến chỗ tôi. Tôi vội vàng nhặt lên và nhanh nhẹn quỳ xuống đất:
" Cầu xin các người đừng nói với ông chủ, tôi rất cần công việc này nếu anh ta biết điều này, tôi chắc chắn sẽ bị sa thải mất. "
" Không có, không có, cô mau chóng đứng dậy đi, chúng tôi chỉ muốn hỏi cô có sao không thôi "
" Tôi không sao không sao, tôi sẽ quét tước, dọn dẹp lại ngay lập tức. "
Nói xong, tôi quỳ xuống đất liền dùng tay áo lau mặt đất. Tên cảnh sát nhỏ kia muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói ra khỏi miệng, chỉ lắc đầu rồi xoay người trở về vị trí làm nhiệm vụ.
Tôi lau chùi vừa ngẩng đầu nhìn Mậu Ngoan, nó đang nghẹn đến không chịu nổi.Tôi liền vỗ trán nó một cái, vừa thấp giọng quở trách:
" Con muốn dọa chết mẹ đấy à, bây giờ con là quỷ, người khác không nhìn thấy con, nhưng bọn họ có thể nhìn thấy mẹ! "
Mậu Ngoan hừ lạnh một tiếng không chút để ý:
" Mẹ đến nơi này để làm gì? "
Tôi đứng dậy và đẩy chiếc xe rời đi, chờ đợi cho đến khi rời khỏi những cảnh sát kia mới hỏi:
" Cha của con đâu, con mau đi nói anh ấy là mẹ đến, bảo cho anh ấy đến gặp mẹ. "
" Cha đang nói chuyện với người đàn ông đó ở trong văn phòng, cha không cho phép con đi vào."
Mậu Ngoan bĩu môi nói, có thể nhìn ra nó là sợ Lãnh Thiên Ngạo.
" Là ở gian phòng kia sao. "
Tôi cẩn thận dùng đầu ngón tay chỉ vào văn phòng tổng tài ở đằng kia. Trước đây, vào thời điểm Lãnh Thiên Dực còn nắm quyền tôi đã từng tới nơi này một lần, lúc ấy tôi đến là để bắt quỷ, có tìm kiếm qua tầng lầu này. Nên tôi khá quen thuộc với nơi này.
Mậu Ngoan ôm cánh tay nhỏ gật đầu, sau đó nghiêng đầu nhìn tôi:
" Mẹ tìm Thiên Ngạo làm gì? Vừa rồi con vô tình nhìn thấy người đàn ông bên trong kia, ông ta lại dùng cơ thể của cha, chuyện này là thế nào ạ? "
" Trẻ con đừng có hỏi nhiều như vậy, bây giờ mẹ sẽ đi vào, con ở chỗ này canh gác cho mẹ, nếu những cảnh sát đó muốn đến, con tìm cách cách ngăn cản họ lại cho mẹ, mẹ biết con có thể làm được. "
Nói xong, cũng mặc kệ Mậu Ngoan có đồng ý hay không, tôi trực tiếp đẩy chiếc xe thu dọn rác này đến văn phòng tổng giám đốc. Cửa phòng bị khóa từ bên trong, tôi đã cố gắng gọi hai tiếng Lãnh Triết Lăng, nhưng không có bất kỳ câu trả lời nào đáp lại, chắc là không có chuyện gì xảy ra chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.