Ngũ Đại Gia Tộc: Ông Trùm Hắc Đạo Cưng Sủng Bảo Bối Tinh Nghịch
Chương 7: Chọn lễ phục (II)
Miêu Miêu
27/09/2021
Khí chất nữ vương bá đạo của người phụ nữ đã hoàn toàn đàn áp người đàn ông. Bất kì người đàn ông nào cũng không mong muốn nữ nhân của mình hơn mình. Cho nên, Hiên Viên Tiểu Điệp cảm thấy hai người này chính là quá chênh lệch rồi
Mấy cô nhân viên từ khi thấy người phụ nữ kia bước vào liền đã lộ ra mấy phần căng thẳng, nhưng vẫn bảo trì nụ cười chuyên nghiệp, cung kính cúi chào: "Hoan nghênh Đại tiểu thư."
"Đại tiểu thư?" Hiên Viên Tiểu Điệp nhíu mày.
"Con gái của giám đốc điều hành hãng thời trang Chanel, đồng thời cũng là Đệ Nhất tiểu thư của Nhà Trắng, Selena Phuong Nguyen." Tiếng nói của Tư Đồ Dạ Vũ vang lên sau lưng cô. Hắn đứng dậy lướt qua Tiểu Điệp, đến trước mặt Selena, giơ tay trái trước mặt cô ấy: "Đệ Nhất tiểu thư!"
Selena đưa bàn tay phải đeo bao tay màu trắng lên nắm hờ lấy tay hắn, mỉm cười cao quý: "Vũ thiếu!"
Rồi cô ấy nhìn ra phía sau lưng hắn, vẻ mặt thăm dò: "Xin hỏi vị này là?"
"À, đây là thư kí của tôi, Kelly Yan." Tư Đồ Dạ Vũ nhìn qua Hiên Viên Tiểu Điệp, giới thiệu cô với Selena.
"Xin chào!" Tên mình được nhắc đến, Hiên Viên Tiểu Điệp không thể làm như không nghe. Cô hơi cúi đầu chào hỏi.
Selena vẫn giữ nguyên nụ cười, khẽ gật đầu. Rồi cô ấy quay sang nhìn nữ nhân viên, ra lệnh: "Gracie, tiểu thư Kelly muốn thử bộ váy này. Hãy lấy xuống cho cô ấy."
Nữ nhân viên được lệnh liền gật đầu, vội vàng lấy bộ váy dạ hội từ trên giá treo xuống, cẩn thận đưa cho Hiên Viên Tiểu Điệp: "Tiểu thư, của cô."
Hiên Viên Tiểu Điệp nhận lấy bộ váy từ tay nữ nhân viên, đôi mắt không nhịn được nhìn về phía Selena: "Bộ váy này?"
"Nó là của chị, nhưng em hãy cứ mặc thử đi." Selena ưu nhã nói với cô.
Lúc này, Hiên Viên Tiểu Điệp mới yên tâm bước vào phòng thay đồ.
[...]
Lát sau, rèm phòng thay đồ được kéo ra. Hiên Viên Tiểu Điệp từ bên trong bước ra ngoài.
Bởi vì dáng người của Hiên Viên Tiểu Điệp cùng Selena có nhiều điểm tương đương cho nên bộ váy mặc trên người cô cũng khá vừa vặn. Tuy nhiên, Selena là người mẫu, chiều cao của cô ấy cũng phải 1m8. Cho nên bộ váy vốn dĩ chỉ dài đến mắt cá chân ở trên người Hiên Viên Tiểu Điệp lại thành dài quá chân.
Selena tự mình tiến lên, giúp Hiên Viên Tiểu Điệp chỉnh lại các nếp váy. Sau đó, cô ấy hơi lùi lại một chút để quan sát toàn bộ cơ thể Hiên Viên Tiểu Điệp. Trên mặt hiện lên vẻ hài lòng, Selena liếc sang các nhân viên trong cửa hàng: "Thế nào, đẹp chứ?"
"Đúng là rất đẹp ạ!" Các nhân viên trăm miệng một lời.
"Vậy thì Kelly tiểu thư, em mau thay bộ váy này ra để nhân viên đóng gói lại đi." Selena quay sang Hiên Viên Tiểu Điệp, thân thiết nói.
Hiên Viên Tiểu Điệp còn chưa kịp đáp thì người đàn ông bên cạnh cô ấy đã vội vàng lên tiếng: "Selena, nhưng đó là bộ lễ phục em đặt cho buổi tiệc tối nay mà!"
Câu nói đó khiến cho Hiên Viên Tiểu Điệp bối rối. Cô vội vàng nói với Selena: "Đây là bộ lễ phục chị đã đặt, em không thể lấy được."
Nhưng Selena vẫn không nhận lại. Cô ấy nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay của Tiểu Điệp: "Không sao. Cả một cửa hàng em lại chỉ vừa ý mỗi bộ này, liền lấy luôn đi. Dù gì chịu cũng vẫn công rất nhiều bộ lễ phục dự phòng." Rồi không để Tiểu Điệp phản ứng lại, cô ấy đã nhìn sang Tư Đồ Dạ Vũ, đôi mắt sáng ngời: "Quẹt thẻ hay tiền mặt?"
"Quẹt thẻ đi."
[...]
Từ trung tâm thương mại đi ra, Tư Đồ Dạ Vũ vẫn đeo một bộ mặt lạnh nhạt. Đến khi vào trong xe rồi, hắn mới liếc sang Hiên Viên Tiểu Điệp, nói rõ: "Tốt nhất sau này nếu gặp lại thì chớ có lại gần cô ta."
"Cô ta?" Hiên Viên Tiểu Điệp hơi ngớ người: "Chị Selena ấy hả?"
"Phải." Vừa đánh xe ra khỏi bãi đỗ, Tư Đồ Dạ Vũ vừa đáp.
"Tại sao chứ?" Hiên Viên Tiểu Điệp không hiểu: "Chị ấy thân thiện và dễ mến như vậy. Ai mà lại chả muốn làm bạn."
Tư Đồ Dạ Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, giọng nói có chút mỉa mai rót vào tai Hiên Viên Tiểu Điệp: "Không phải anh đã nói rồi sao? Cô ta là con gái cưng của người đàn ông quyền lực nhất thế giới, ông chủ Nhà Trắng đấy. Ở đây là Hoa Kì, không phải Trung Quốc của em. Nguyễn gia nhà cô ta tuy hầu như toàn người gốc Việt, nhưng họ đã nhập quốc tịch Hoa Kì từ một trăm năm trước, con cháu đời sau sinh ra đều mang hai quốc tịch. Chiếc rễ quyền lực mà họ cắm xuống đất nước này đủ sâu để mỗi thành viên trong dòng tộc đó dẫm chân cũng có thể rung chuyển hai giới chính trị - kinh doanh."
Hiên Viên Tiểu Điệp kinh ngạc che miệng: "Bọn họ thâu tóm hai giới chính thương ở đây?" Cô tuy biết dòng họ của ngài Tổng Thống rất quyền lực, nhưng đến mức này thì...
"Nói thâu tóm thì hơi quá." Tư Đồ Dạ Vũ hơi cong khoé môi: "Nhưng cũng lớn đến mức mà có thể đè chết tập đoàn chúng ta trong giai đoạn chuyển giao bây giờ. Huống hồ gì, em trai ruột của Đệ Nhất Phu Nhân chính là Tổng Tư Lệnh của Bộ Quốc Phòng Hoa Kì. Nhà mẹ đẻ của Đệ Nhất Phu Nhân đã nhiều đời nắm các chức vụ quan trọng trong quân đội. Này, em ghi cái gì?"
Tư Đồ Dạ Vũ nhìn sang thì thấy Hiên Viên Tiểu Điệp đang cắm cúi ghi gì đó vào quyển sổ tay nhỏ.
"Em phải ghi nhớ những điều này, kẻo chốc nữa dự tiệc mà em lỡ đắc tội với người nhà Tổng Thống và Phu Nhân thì mẹ sẽ đánh gãy chân em." Hiên Viên Tiểu Điệp vừa hí hoáy chép, vừa đáp.
Nhìn bộ dáng của cô, Tư Đồ Dạ Vũ không khỏi cảm thấy buồn cười. Tuy rằng Hiên Viên Ngạo Thiên rất cưng chiều cô con gái duy nhất này, nhưng Vân Duyệt lại luôn theo tôn chỉ: "Dạy con phải nghiêm". Mà Hiên Viên Tiểu Điệp vốn dĩ là một tiểu ma nữ. Có những lần gây họa lớn quả thật suýt chút nữa bị đánh gãy chân.
Đang ghi chép, đột nhiên Hiên Viên Tiểu Điệp ngẩng đầu dậy, hỏi: "Nhưng nhũ danh của Đệ Nhất Phu Nhân cũng là họ Nguyễn. Bà ấy và ngài Tổng Thống sẽ không phải là...?"
"Là anh em họ bảy đời. Gia tộc của ngài Tổng Thống là Nguyễn gia chính dòng, còn nhà mẹ của Đệ Nhất Phu Nhân là Nguyễn gia thứ dòng. Chính là hai chi trong một gia phả. Nghe đâu ông cố nội bảy đời của họ là anh em ruột." Tư Đồ Dạ Vũ biết Hiên Viên Tiểu Điệp định hỏi cái gì, cho nên liền trả lời cô: "Lúc đầu, khi hai người họ kết hôn, các vị lớn tuổi trong nhà lật lại tộc phả mới biết được. Sau này, khi ngài Tổng Thống đắc cử, báo chí khó lắm mới lấy được tin tức này. Nếu nói cuộc hôn nhân đó là liên hôn giữa giới chính - thương và quân sự, chẳng bằng nói thẳng là bọn họ gắn kết thêm quan hệ giữa hai chi chính thứ, cùng củng cố địa vị Nguyễn gia trong ba giới kinh doanh, chính trị, quân sự."
Hiên Viên Tiểu Điệp hít sâu một hơi, cảm thấy bọn họ đúng là đáng sợ. Hai giới chính thương còn chưa đủ, muốn kéo thêm cả giới quân sự.
Tư Đồ Dạ Vũ nhìn biểu cảm có chút sốc của cô, lại nói tiếp: "Nhưng mà vấn đề chính ở đây, là việc Selena chính là con gái trưởng của Nguyễn gia. Ở trên đất Hoa Kì này, nếu em có dính líu một chút tới người Nguyễn gia, nhất định sẽ bị các kẻ thù trong tối ngoài sáng của họ lợi dụng. Đến lúc đó, anh cũng không biết ăn nói thế nào với anh rể và chị cả đâu."
Hiên Viên Tiểu Điệp không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn cảnh vật nhanh chóng lướt qua bên ngoài cửa kính.
Mấy cô nhân viên từ khi thấy người phụ nữ kia bước vào liền đã lộ ra mấy phần căng thẳng, nhưng vẫn bảo trì nụ cười chuyên nghiệp, cung kính cúi chào: "Hoan nghênh Đại tiểu thư."
"Đại tiểu thư?" Hiên Viên Tiểu Điệp nhíu mày.
"Con gái của giám đốc điều hành hãng thời trang Chanel, đồng thời cũng là Đệ Nhất tiểu thư của Nhà Trắng, Selena Phuong Nguyen." Tiếng nói của Tư Đồ Dạ Vũ vang lên sau lưng cô. Hắn đứng dậy lướt qua Tiểu Điệp, đến trước mặt Selena, giơ tay trái trước mặt cô ấy: "Đệ Nhất tiểu thư!"
Selena đưa bàn tay phải đeo bao tay màu trắng lên nắm hờ lấy tay hắn, mỉm cười cao quý: "Vũ thiếu!"
Rồi cô ấy nhìn ra phía sau lưng hắn, vẻ mặt thăm dò: "Xin hỏi vị này là?"
"À, đây là thư kí của tôi, Kelly Yan." Tư Đồ Dạ Vũ nhìn qua Hiên Viên Tiểu Điệp, giới thiệu cô với Selena.
"Xin chào!" Tên mình được nhắc đến, Hiên Viên Tiểu Điệp không thể làm như không nghe. Cô hơi cúi đầu chào hỏi.
Selena vẫn giữ nguyên nụ cười, khẽ gật đầu. Rồi cô ấy quay sang nhìn nữ nhân viên, ra lệnh: "Gracie, tiểu thư Kelly muốn thử bộ váy này. Hãy lấy xuống cho cô ấy."
Nữ nhân viên được lệnh liền gật đầu, vội vàng lấy bộ váy dạ hội từ trên giá treo xuống, cẩn thận đưa cho Hiên Viên Tiểu Điệp: "Tiểu thư, của cô."
Hiên Viên Tiểu Điệp nhận lấy bộ váy từ tay nữ nhân viên, đôi mắt không nhịn được nhìn về phía Selena: "Bộ váy này?"
"Nó là của chị, nhưng em hãy cứ mặc thử đi." Selena ưu nhã nói với cô.
Lúc này, Hiên Viên Tiểu Điệp mới yên tâm bước vào phòng thay đồ.
[...]
Lát sau, rèm phòng thay đồ được kéo ra. Hiên Viên Tiểu Điệp từ bên trong bước ra ngoài.
Bởi vì dáng người của Hiên Viên Tiểu Điệp cùng Selena có nhiều điểm tương đương cho nên bộ váy mặc trên người cô cũng khá vừa vặn. Tuy nhiên, Selena là người mẫu, chiều cao của cô ấy cũng phải 1m8. Cho nên bộ váy vốn dĩ chỉ dài đến mắt cá chân ở trên người Hiên Viên Tiểu Điệp lại thành dài quá chân.
Selena tự mình tiến lên, giúp Hiên Viên Tiểu Điệp chỉnh lại các nếp váy. Sau đó, cô ấy hơi lùi lại một chút để quan sát toàn bộ cơ thể Hiên Viên Tiểu Điệp. Trên mặt hiện lên vẻ hài lòng, Selena liếc sang các nhân viên trong cửa hàng: "Thế nào, đẹp chứ?"
"Đúng là rất đẹp ạ!" Các nhân viên trăm miệng một lời.
"Vậy thì Kelly tiểu thư, em mau thay bộ váy này ra để nhân viên đóng gói lại đi." Selena quay sang Hiên Viên Tiểu Điệp, thân thiết nói.
Hiên Viên Tiểu Điệp còn chưa kịp đáp thì người đàn ông bên cạnh cô ấy đã vội vàng lên tiếng: "Selena, nhưng đó là bộ lễ phục em đặt cho buổi tiệc tối nay mà!"
Câu nói đó khiến cho Hiên Viên Tiểu Điệp bối rối. Cô vội vàng nói với Selena: "Đây là bộ lễ phục chị đã đặt, em không thể lấy được."
Nhưng Selena vẫn không nhận lại. Cô ấy nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay của Tiểu Điệp: "Không sao. Cả một cửa hàng em lại chỉ vừa ý mỗi bộ này, liền lấy luôn đi. Dù gì chịu cũng vẫn công rất nhiều bộ lễ phục dự phòng." Rồi không để Tiểu Điệp phản ứng lại, cô ấy đã nhìn sang Tư Đồ Dạ Vũ, đôi mắt sáng ngời: "Quẹt thẻ hay tiền mặt?"
"Quẹt thẻ đi."
[...]
Từ trung tâm thương mại đi ra, Tư Đồ Dạ Vũ vẫn đeo một bộ mặt lạnh nhạt. Đến khi vào trong xe rồi, hắn mới liếc sang Hiên Viên Tiểu Điệp, nói rõ: "Tốt nhất sau này nếu gặp lại thì chớ có lại gần cô ta."
"Cô ta?" Hiên Viên Tiểu Điệp hơi ngớ người: "Chị Selena ấy hả?"
"Phải." Vừa đánh xe ra khỏi bãi đỗ, Tư Đồ Dạ Vũ vừa đáp.
"Tại sao chứ?" Hiên Viên Tiểu Điệp không hiểu: "Chị ấy thân thiện và dễ mến như vậy. Ai mà lại chả muốn làm bạn."
Tư Đồ Dạ Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, giọng nói có chút mỉa mai rót vào tai Hiên Viên Tiểu Điệp: "Không phải anh đã nói rồi sao? Cô ta là con gái cưng của người đàn ông quyền lực nhất thế giới, ông chủ Nhà Trắng đấy. Ở đây là Hoa Kì, không phải Trung Quốc của em. Nguyễn gia nhà cô ta tuy hầu như toàn người gốc Việt, nhưng họ đã nhập quốc tịch Hoa Kì từ một trăm năm trước, con cháu đời sau sinh ra đều mang hai quốc tịch. Chiếc rễ quyền lực mà họ cắm xuống đất nước này đủ sâu để mỗi thành viên trong dòng tộc đó dẫm chân cũng có thể rung chuyển hai giới chính trị - kinh doanh."
Hiên Viên Tiểu Điệp kinh ngạc che miệng: "Bọn họ thâu tóm hai giới chính thương ở đây?" Cô tuy biết dòng họ của ngài Tổng Thống rất quyền lực, nhưng đến mức này thì...
"Nói thâu tóm thì hơi quá." Tư Đồ Dạ Vũ hơi cong khoé môi: "Nhưng cũng lớn đến mức mà có thể đè chết tập đoàn chúng ta trong giai đoạn chuyển giao bây giờ. Huống hồ gì, em trai ruột của Đệ Nhất Phu Nhân chính là Tổng Tư Lệnh của Bộ Quốc Phòng Hoa Kì. Nhà mẹ đẻ của Đệ Nhất Phu Nhân đã nhiều đời nắm các chức vụ quan trọng trong quân đội. Này, em ghi cái gì?"
Tư Đồ Dạ Vũ nhìn sang thì thấy Hiên Viên Tiểu Điệp đang cắm cúi ghi gì đó vào quyển sổ tay nhỏ.
"Em phải ghi nhớ những điều này, kẻo chốc nữa dự tiệc mà em lỡ đắc tội với người nhà Tổng Thống và Phu Nhân thì mẹ sẽ đánh gãy chân em." Hiên Viên Tiểu Điệp vừa hí hoáy chép, vừa đáp.
Nhìn bộ dáng của cô, Tư Đồ Dạ Vũ không khỏi cảm thấy buồn cười. Tuy rằng Hiên Viên Ngạo Thiên rất cưng chiều cô con gái duy nhất này, nhưng Vân Duyệt lại luôn theo tôn chỉ: "Dạy con phải nghiêm". Mà Hiên Viên Tiểu Điệp vốn dĩ là một tiểu ma nữ. Có những lần gây họa lớn quả thật suýt chút nữa bị đánh gãy chân.
Đang ghi chép, đột nhiên Hiên Viên Tiểu Điệp ngẩng đầu dậy, hỏi: "Nhưng nhũ danh của Đệ Nhất Phu Nhân cũng là họ Nguyễn. Bà ấy và ngài Tổng Thống sẽ không phải là...?"
"Là anh em họ bảy đời. Gia tộc của ngài Tổng Thống là Nguyễn gia chính dòng, còn nhà mẹ của Đệ Nhất Phu Nhân là Nguyễn gia thứ dòng. Chính là hai chi trong một gia phả. Nghe đâu ông cố nội bảy đời của họ là anh em ruột." Tư Đồ Dạ Vũ biết Hiên Viên Tiểu Điệp định hỏi cái gì, cho nên liền trả lời cô: "Lúc đầu, khi hai người họ kết hôn, các vị lớn tuổi trong nhà lật lại tộc phả mới biết được. Sau này, khi ngài Tổng Thống đắc cử, báo chí khó lắm mới lấy được tin tức này. Nếu nói cuộc hôn nhân đó là liên hôn giữa giới chính - thương và quân sự, chẳng bằng nói thẳng là bọn họ gắn kết thêm quan hệ giữa hai chi chính thứ, cùng củng cố địa vị Nguyễn gia trong ba giới kinh doanh, chính trị, quân sự."
Hiên Viên Tiểu Điệp hít sâu một hơi, cảm thấy bọn họ đúng là đáng sợ. Hai giới chính thương còn chưa đủ, muốn kéo thêm cả giới quân sự.
Tư Đồ Dạ Vũ nhìn biểu cảm có chút sốc của cô, lại nói tiếp: "Nhưng mà vấn đề chính ở đây, là việc Selena chính là con gái trưởng của Nguyễn gia. Ở trên đất Hoa Kì này, nếu em có dính líu một chút tới người Nguyễn gia, nhất định sẽ bị các kẻ thù trong tối ngoài sáng của họ lợi dụng. Đến lúc đó, anh cũng không biết ăn nói thế nào với anh rể và chị cả đâu."
Hiên Viên Tiểu Điệp không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn cảnh vật nhanh chóng lướt qua bên ngoài cửa kính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.