Chương 47: Đứa Bé (2)
Như Song
20/05/2016
Chương 47: Đứa bé (2)
Bạch Hoa đưa bình sữa đến bên miệng đứa bé thì đứa bé lập tức mút lấy mút để giống như đã bị bỏ đói lâu ngày. Bình sữa 70ml rất nhanh chóng được uống hết. Sau khi uống xong, đứa bé xoa xoa mắt rồi vươn vai và rúc vào lòng Bạch Hoa lim dim ngủ.
- "Đúng là heo! Vừa ăn xong là lăn ra ngủ!" - Luka cưng chiều nhìn đứa bé rồi lắc lắc đầu.
- "Nhìn thật là dễ thương!" - Ahim cũng cảm thán.
- "Đưa đứa bé lên phòng khách cho nó ngủ đi!" - Shizuka nhìn thấy đứa bé có vẻ như muốn ngủ nhưng vẫn cứ chập chờn có lẽ là do người lớn ồn ào thì nhắc Bạch Hoa. (phòng khách này là phòng ngủ dành cho khách đó nha!)
- "Vâng!"
Mone sau khi tắm rửa thoải mái thì đi xuống tầng. Cô nhìn quanh rồi hỏi:
- "Nó đâu rồi?"
- "Trên tầng! Bạch Hoa cho nó ngủ rồi!" - Eri liếc nhìn cô rồi trả lời.
- "Chị Mone, đó không phải là con rơi con rớt gì của chị đâu nhỉ?" - Bạch Linh đùa cợt cô.
- "Vớ vẩn!" - Mone rất khách khí mà lườm Bạch Linh 1 cái.
- "Ngồi đi! Rồi cho bọn mình 1 câu giải thích!"- Shizuka uống 1 hớp trà rồi nhìn Mone.
Mone ngồi xuống cũng nhấp 1 ngụm trà xong thì cũng vừa hay Bạch Hoa đi xuống. Mone kể lại toàn bộ mọi chuyện xảy ra ở bệnh viện cho họ nghe.
- "Bạc Ngôn Dương? Tổng tài tập đoàn Bạc thị sao?" - Ahim nhíu mày.
- "Anh ta đúng là dã thú mà! Ngay cả 1 đứa trẻ cũng không tha!" - Eri bất bình đập bàn thật mạnh.
- "Suýt!" - Bạch Hoa liền lúc tức trừng cô - "Nó vừa mới ngủ thôi! Lỡ nó giật mình rồi quấy khóc thì sao? Chị dỗ được không?"
- "Hì hì!" - Eri nghe thế thì gãi đầu cười hì hì. Sau đó các cô dóng tai lên lầu nghe ngóng. Sau khi xác định đứa bé chưa thức thì mới tiếp tục nói chuyện.
- "Vậy cậu định làm gì? Đưa nó đến cô nhi viện sao?" - Luka nhíu mày hỏi.
- "Cậu nghĩ rằng Bạc Ngôn Dương có thể bỏ qua nó ư?" - Eri nhìn cô.
- "Mình cũng nghĩ đến khả năng này rồi! Nếu đưa nó đến cô nhi viện thì rất không an toàn. Mình sợ hắn sẽ tìm cách hại nó" - Mone thở dài.
- "Cho nên?" - Shizuka nhướn mày.
- "Cho nên mình sẽ nhận nuôi đứa bé!" - Mone trả lời rất dõng dạc.
"Phụt!" - Ahim vừa mới uống 1 ngụm trà thì bị câu nói của Mone làm cho phun hết trà trong miệng ra ngoài. Lại do cô đang ngồi đối diện Shizuka nên trà trong miệng cô phun về phía cô ấy. Nhưng may mà Shizuka đang cầm tờ báo lại cộng với thân thủ tốt nên đã rất nhanh lấy tờ báo che chắn trước mặt.
- "Ahim!" - Shizuka gằn giọng. Hai mắt đằm đằm sát khí. Vì sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của đứa bé mà Shizuka cũng không lớn tiếng lắm. Cho dù vậy, sát khí từ mắt cô cũng đủ để làm cho Ahim kêu thầm trong lòng 2 chữ "Toi rồi!".
- " Cậu xác định?" - Luka nhìn Mone hỏi.
- "Ừ!".
- "Cậu muốn trở thành bà mẹ trẻ đơn thân sao?" - Eri nhảy dựng lên.
- "Chị muốn sau này khỏi lấy chồng sao?" - Bạch Tuyết ngồi cạnh Mone liền túm tay cô khẩn trương hỏi.
- "Chị bị điên ư?"- Bạch Hoa cũng nhíu mày.
- "Dừng! Tôi có nói là sẽ làm mẹ nó sao? Chỉ là tôi muốn nó sống cùng tụi mình, Biến nó thành em của tụi mình thôi mà!" - Mone xoa xoa thái dương đang giựt liên hồi.
- "Hả?" - Nghe thế thì cả đám người Luka, Eri, Ahim, Bạch Hoa và Bạch Tuyết cùng đồng thanh. Sau đó cả đám lại bắt đầu cười ngượng cho sự hấp tấp của mình.
- "Tên là gì?" - Shizuka nhìn đám người kia lắc đầu bất lực. Sau đó lại nhìn Mone.
- "Tên?" - Mone ngạc nhiên - "Cậu chấp nhận rồi sao?".
- "Cũng không còn cách nào khác. Ai kêu cậu lo chuyện bao đồng làm gì?" - Shizuka hơi mỉm cười.
- "Thật sao? Tuyệt quá! À phải rồi, mình không biết tên đứa bé, hay Tổng giám đốc đặt cho nó 1 cái tên đi!" -Mone nhảy cẫng lên vì vui mừng.
- "Vậy thì gọi nó là Bạch Vân đi!" - Shizuka trầm ngâm 1 lúc rồi đưa ra 1 cái tên.
- "Mây trắng sao? Được đó!" - Eri tán thành. ("Bạch" là trắng, "vân" là mây => Bạch Vân = Mấy trắng)
- "Vậy là cùng họ với bọn em sao?" - Bạch Tuyết cười toe toét - "Tuyệt quá! Chúng ta có thêm 1 đứa em kìa!" - Nói rồi cô túm tay Bạch Linh.
- "Đúng vậy! Một đứa em thua tận 17 tuổi! Sau này nó không gọi cậu 1 tiếng thím là may rồi!" - Bạch Linh nhìn Bạch Linh đang nhảy cẫng lên vì vui mừng kia thì bất đắc dĩ búng vào đầu cô ấy một cái rồi trêu chọc.
- "Linh Linh! Cậu muốn chết sao? Nếu mình là thím thì cậu không phải sao? Thím cả?"
Câu nói của Bạch Tuyết đã thành công làm cho cả đám người cùng phá lên cười. Sau này trong nhà lại xuất hiện thêm 1 đứa em nhỏ nữa. Và các cô chắc chắn sẽ luôn yêu thương và bảo vệ cho đứa em này.
---------- Như Song ----------
Bạch Hoa đưa bình sữa đến bên miệng đứa bé thì đứa bé lập tức mút lấy mút để giống như đã bị bỏ đói lâu ngày. Bình sữa 70ml rất nhanh chóng được uống hết. Sau khi uống xong, đứa bé xoa xoa mắt rồi vươn vai và rúc vào lòng Bạch Hoa lim dim ngủ.
- "Đúng là heo! Vừa ăn xong là lăn ra ngủ!" - Luka cưng chiều nhìn đứa bé rồi lắc lắc đầu.
- "Nhìn thật là dễ thương!" - Ahim cũng cảm thán.
- "Đưa đứa bé lên phòng khách cho nó ngủ đi!" - Shizuka nhìn thấy đứa bé có vẻ như muốn ngủ nhưng vẫn cứ chập chờn có lẽ là do người lớn ồn ào thì nhắc Bạch Hoa. (phòng khách này là phòng ngủ dành cho khách đó nha!)
- "Vâng!"
Mone sau khi tắm rửa thoải mái thì đi xuống tầng. Cô nhìn quanh rồi hỏi:
- "Nó đâu rồi?"
- "Trên tầng! Bạch Hoa cho nó ngủ rồi!" - Eri liếc nhìn cô rồi trả lời.
- "Chị Mone, đó không phải là con rơi con rớt gì của chị đâu nhỉ?" - Bạch Linh đùa cợt cô.
- "Vớ vẩn!" - Mone rất khách khí mà lườm Bạch Linh 1 cái.
- "Ngồi đi! Rồi cho bọn mình 1 câu giải thích!"- Shizuka uống 1 hớp trà rồi nhìn Mone.
Mone ngồi xuống cũng nhấp 1 ngụm trà xong thì cũng vừa hay Bạch Hoa đi xuống. Mone kể lại toàn bộ mọi chuyện xảy ra ở bệnh viện cho họ nghe.
- "Bạc Ngôn Dương? Tổng tài tập đoàn Bạc thị sao?" - Ahim nhíu mày.
- "Anh ta đúng là dã thú mà! Ngay cả 1 đứa trẻ cũng không tha!" - Eri bất bình đập bàn thật mạnh.
- "Suýt!" - Bạch Hoa liền lúc tức trừng cô - "Nó vừa mới ngủ thôi! Lỡ nó giật mình rồi quấy khóc thì sao? Chị dỗ được không?"
- "Hì hì!" - Eri nghe thế thì gãi đầu cười hì hì. Sau đó các cô dóng tai lên lầu nghe ngóng. Sau khi xác định đứa bé chưa thức thì mới tiếp tục nói chuyện.
- "Vậy cậu định làm gì? Đưa nó đến cô nhi viện sao?" - Luka nhíu mày hỏi.
- "Cậu nghĩ rằng Bạc Ngôn Dương có thể bỏ qua nó ư?" - Eri nhìn cô.
- "Mình cũng nghĩ đến khả năng này rồi! Nếu đưa nó đến cô nhi viện thì rất không an toàn. Mình sợ hắn sẽ tìm cách hại nó" - Mone thở dài.
- "Cho nên?" - Shizuka nhướn mày.
- "Cho nên mình sẽ nhận nuôi đứa bé!" - Mone trả lời rất dõng dạc.
"Phụt!" - Ahim vừa mới uống 1 ngụm trà thì bị câu nói của Mone làm cho phun hết trà trong miệng ra ngoài. Lại do cô đang ngồi đối diện Shizuka nên trà trong miệng cô phun về phía cô ấy. Nhưng may mà Shizuka đang cầm tờ báo lại cộng với thân thủ tốt nên đã rất nhanh lấy tờ báo che chắn trước mặt.
- "Ahim!" - Shizuka gằn giọng. Hai mắt đằm đằm sát khí. Vì sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của đứa bé mà Shizuka cũng không lớn tiếng lắm. Cho dù vậy, sát khí từ mắt cô cũng đủ để làm cho Ahim kêu thầm trong lòng 2 chữ "Toi rồi!".
- " Cậu xác định?" - Luka nhìn Mone hỏi.
- "Ừ!".
- "Cậu muốn trở thành bà mẹ trẻ đơn thân sao?" - Eri nhảy dựng lên.
- "Chị muốn sau này khỏi lấy chồng sao?" - Bạch Tuyết ngồi cạnh Mone liền túm tay cô khẩn trương hỏi.
- "Chị bị điên ư?"- Bạch Hoa cũng nhíu mày.
- "Dừng! Tôi có nói là sẽ làm mẹ nó sao? Chỉ là tôi muốn nó sống cùng tụi mình, Biến nó thành em của tụi mình thôi mà!" - Mone xoa xoa thái dương đang giựt liên hồi.
- "Hả?" - Nghe thế thì cả đám người Luka, Eri, Ahim, Bạch Hoa và Bạch Tuyết cùng đồng thanh. Sau đó cả đám lại bắt đầu cười ngượng cho sự hấp tấp của mình.
- "Tên là gì?" - Shizuka nhìn đám người kia lắc đầu bất lực. Sau đó lại nhìn Mone.
- "Tên?" - Mone ngạc nhiên - "Cậu chấp nhận rồi sao?".
- "Cũng không còn cách nào khác. Ai kêu cậu lo chuyện bao đồng làm gì?" - Shizuka hơi mỉm cười.
- "Thật sao? Tuyệt quá! À phải rồi, mình không biết tên đứa bé, hay Tổng giám đốc đặt cho nó 1 cái tên đi!" -Mone nhảy cẫng lên vì vui mừng.
- "Vậy thì gọi nó là Bạch Vân đi!" - Shizuka trầm ngâm 1 lúc rồi đưa ra 1 cái tên.
- "Mây trắng sao? Được đó!" - Eri tán thành. ("Bạch" là trắng, "vân" là mây => Bạch Vân = Mấy trắng)
- "Vậy là cùng họ với bọn em sao?" - Bạch Tuyết cười toe toét - "Tuyệt quá! Chúng ta có thêm 1 đứa em kìa!" - Nói rồi cô túm tay Bạch Linh.
- "Đúng vậy! Một đứa em thua tận 17 tuổi! Sau này nó không gọi cậu 1 tiếng thím là may rồi!" - Bạch Linh nhìn Bạch Linh đang nhảy cẫng lên vì vui mừng kia thì bất đắc dĩ búng vào đầu cô ấy một cái rồi trêu chọc.
- "Linh Linh! Cậu muốn chết sao? Nếu mình là thím thì cậu không phải sao? Thím cả?"
Câu nói của Bạch Tuyết đã thành công làm cho cả đám người cùng phá lên cười. Sau này trong nhà lại xuất hiện thêm 1 đứa em nhỏ nữa. Và các cô chắc chắn sẽ luôn yêu thương và bảo vệ cho đứa em này.
---------- Như Song ----------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.