Chương 12
Phượng Khuynh Thành
19/08/2021
Ngủ một giấc no đủ, các ấu xà tỉnh lại với tinh thần phơi phới. Cứ cảm giác thiêu thiếu cái gì đó nhưng nhớ mãi cũng không ra.
Chỉ đành mặc kệ nó thôi, khi nào cần tới nó ắt sẽ nhớ thôi mà.
(Tiểu ngư: huhu chủ nhân các ngươi nơi nào huhu!!!)
Năm ấu xà đều nhiệt huyết bừng bừng mà học tập, nâng cao tu vi lẫn kỹ năng của mình.
Vì thế, Tử Minh sâm lâm liền lâm họa, tiểu ngư trong lúc vô tình lủi thủi lang thang lại gặp được các chủ nhân của mình vừa cướp bóc đồ sát xong tại một góc nào đó của sâm lâm.
Bị các ấu xà lại một lần nữa nhặt về, liền vui tươi hớn hở mà tiếp tục theo đuôi của các ấu xà.
Năm ấu xà dùng ba năm để tung hoành khắp sâm lâm, đào quét các loại linh dược lẫn các tài liệu luyện khí khác.
Dù là tài liệu trân quý hay bình thường chúng nó đều không bỏ qua. Hơn 1 phần 3 Tử Minh sâm lâm xém bị dọn sạch mà trở thành đất hoang.
Ngay cả mấy cái bông đẹp hay mấy cây cổ thụ to lớn cũng không thoát được kiếp nạn này.
Các ấu xà như điên như cuồng mà càn quét, đem đồ vật chuyển vào thạch tinh của mình.
Đem nó trồng linh dược trồng cây trồng hoa trồng cây ăn trái..... không thiếu thứ gì.
Thậm chí còn hận không đem mấy con dã thú thịt ngon ngon mà tống vào thạch tinh để dự trữ lương.
(Lũ dã thú: mama cứu mạng!!!)
Tinh thạch bị các ấu xà cố gắng đào bới moi móc các loại bảo vật của Tử Minh sâm lâm bỏ vào vô số.
Bây giờ có thể xem là không gì không có, nếu để tu sĩ nhân loại biết được chỉ một loại linh dược bên trong nó liền có thể gây ra mưa máu sóng gió lại đầy rẫy hệt như cỏ dại mà trồng để trang trí thạch tinh.
Liền có thể hộc vài ngụm máu lăng tiêu mà phi thăng được rồi.
Các ấu xà trong ba năm cũng thăng các kỹ năng của mình xém lên cả max level rồi.
Nhờ vào cuốn từ điển bách khoa kia, các ấu xà cũng biề rõ năng lực nghịch thiên của mình khủng bố ra sao.
Liền éo thèm chần chừ che dấu làm quần gì luôn.
Quyết tâm gây sóng gió khắp tu chân của năm ấu xà lại một lần nữa cực kì mãnh liệt.
Cả năm ấu xà nắm giữ năm loại kỹ năng, nên phù lục, đan dược, bảo khí thứ gì cũng không thiếu.
Thật sự muốn đánh nhau thì năm ấu xà liền ra tay cũng không muốn. Chỉ cần cầm mấy đồ vật của mình ra chọi chết đối thủ là xong.
Ba năm này, chúng nó hệt như cái phân xưởng nhà máy vậy. Điên cuồng luyện luyện luyện a.
Có thể nói bây giờ chúng nó đều bảo đầy người. Tắm bằng đan dược, lau mình bằng phù lục, nằm ngủ trên các bảo khí cầm trận bàn chọi chó đem minh văn đi làm lưới bắt cá đều vô cùng bình thường.
Sau khi tân trang đầy đủ, các ấu xà quyết định đi vào nơi tận cùng của Tử Minh sâm lâm.
Nơi đó nghe nói có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện của các yêu tu. Còn có vài loại bảo vật kinh khủng mà không ai có được.
Các ấu xà gom đồ chuẩn bị chuyển nhà đi xa, lúc rời đi cả năm đều nhìn thật lâu hang động của mình.
Bọn nó phải rời khỏi nhà đi trải nghiệm rồi. Vì không muốn nhà của mình bị kẻ khác động vào.
Các ấu xà bố trí trận bàn sát trận minh văn một đống tạo thành liên hoàn sát trận luôn. Còn rải độc đầy ra luôn.
Dám chiếm ổ của chúng đến một tên sát một tên, đến hai tên sát cả đôi, đến một chùm liền trực tiếp cho chúng bạo cúc thần công tập thể luôn.
Tiểu ngư nhìn nhìn cái ổ ngư nho nhỏ mà mình đào trong động của các chủ nhân liền thút thít thút thít.
Các xà vây quanh an ủi tiểu vật sủng yêu quý của mình một hồi liền rời đi.
Tâm trạng của các ấu xà trên đường có hơi xa xút một chút. Nhưng rất nhanh chúng liền phục hồi lại bộ dạng vô tâm vô phế của mình.
Cảnh sắc xung quanh thay đổi một cách rất thâm ảo.
Mà chỉ cần là trên đường đi ngang qua có yêu thú bào hay loại linh dược nào đó các ấu xà liền không bỏ qua.
Mà đem tất cả thu lại, chúng muốn đi xa mà dự trữ dự trữ. Thịt thì để ăn nè, thảo dược có thì liền xài đỡ khi nào cần lại phải đi mua.
Hiện tại chúng rất nghèo, một linh thạch trong túi cũng đều không có đâu nha.
Năm ấu xà càn quét thành tính, đi đâu cũng quan sát xung quanh rất kỹ càng.
Người ngoài nhìn vào chỉ thấy chúng nó như đang phòng bị xung quanh, thực chất chỉ có chúng nó biết là chúng nó không muốn bỏ lỡ bất kì loại tài nguyên gì mới quan sát kĩ như thế.
Thậm chí chỉ hận không thể đào luôn ba tấc đất lên xem xem.
Hỏi vì sao các ấu xà lại keo kiệt như vậy ư?!! Neo neo, đây gọi là xử dụng hợp lý các nguồn tài nguyên bên cạnh ta đó các ngươi có hiểu hay không?!!
Càng đi sâu vào Tử Minh sâm lâm, cây cối càng lúc càng thưa thớt. Nhưng lại to lớn hơn hẳn trung tâm của nó.
Các ấu xà đều nhìn bảo vật nhiều tới mức thành kén cá chọn canh rồi. Tuy loại thấp không vào được mắt của chúng nhưng có vẫn hơn không.
Huống chi thạch tinh của chúng lớn như thế. Bổ sung kha khá vào cho đỡ trống trải đi.
Các lão tổ tu sĩ mà biết suy nghĩ này của chúng chắc chắn sẽ tức đến thổ huyết mà đi đời nhà ma mất thôi.
Các loại cây càng vào sâu càng thưa thớt của Tử Minh sâm lâm không đơn giản như chúng nghĩ vậy.
Bởi vì các loại cây đó tồn tại cực kì lâu, và cũng cực kì tốt. Có thể phòng ngự, an thần trấn an tâm ma.
Có thể mỗi nhánh cây đều là bảo vật vô giá. Rơi vào tay lũ ấu xà thì cứ như cỏ dại ven đường vậy.
Chọn cây đẹp nhất tốt nhất bự nhất, mỗi con đào hẳn ba bốn cây đem vào trang trí cho thạch tinh của mình luôn.
Cây địa thụ "....." lũ yêu nghiệt này từ đâu lòi ra vậy trời!!
Cứ thế mà đi sâu vào Tử Minh sâm lâm. Tiểu ngư cũng được Phong Vũ luyện cho vòng xích cổ không gian.
Nó cũng bị thói lượm lặt ngắt hái của các chủ nhân truyền thụ. Đi đi cũng hái không ít thứ tốt.
Đi càng sâu các loại yêu thú cao cấp hoàn toàn không thiếu. Cũng cực kì nguy hiểm cho dù là yêu tu đã hóa hình rồi cũng không dám bén mảng đến vậy.
Bởi các yêu thú cấp cao đối với lãnh địa của mình lại cực kì đáng sợ.
Chỉ cần là xông vào khu vực của chúng quản liền bị chúng truy sát không chết không ngừng.
Ngự Thiên cũng đã suy nghĩ đến tình trạng này nên bắt Phong Vũ luyện gần như mấy núi lớn bảo khí chỉ để che dấu hơi thở cùng linh lực.
Không chạm mặt trực tiếp liền không biết đến sự tồn tại của các ấu xà.
Một đường không hề bình yên như chúng tưởng. Bởi vì trên địa bàn của các yêu thú đôi khi tồn tại các loại linh dược cực phẩm.
Các ấu xà đều không bỏ qua, nên đôi khi các loại yêu thú cấp cao đó phát giác được linh dược của mình bỗng biến mất.
Liền điên cuồng chạy tới, gặp các ấu xà đang đào của cải. Hoàn toàn không thể tránh được quần ẩu của các ấu xà.
Lần đầu gặp phải yêu thú cấp cao, các ấu xà bị thương cực nặng. Nhưng có đan dược cùng kinh nghiệm.
Các ấu xà hồi phục lại liền không ngừng nghỉ mà tiếp tục tiến sâu vào.
Kinh nghiệm chiến đấu lẫn phản ứng của các ấu xà đều được mài giũa rõ ràng.
Tu vi cũng khá tăng trưởng, do lĩnh ngộ cùng kinh nghiệm tích lũy.
Mỗi lần chạm trán đều là bờ vực sống chết của các ấu xà. Lần nào cũng bị thương hấp hối, có một lần Ngữ Ngôn xém bị xé làm hai.
Chỉ đành mặc kệ nó thôi, khi nào cần tới nó ắt sẽ nhớ thôi mà.
(Tiểu ngư: huhu chủ nhân các ngươi nơi nào huhu!!!)
Năm ấu xà đều nhiệt huyết bừng bừng mà học tập, nâng cao tu vi lẫn kỹ năng của mình.
Vì thế, Tử Minh sâm lâm liền lâm họa, tiểu ngư trong lúc vô tình lủi thủi lang thang lại gặp được các chủ nhân của mình vừa cướp bóc đồ sát xong tại một góc nào đó của sâm lâm.
Bị các ấu xà lại một lần nữa nhặt về, liền vui tươi hớn hở mà tiếp tục theo đuôi của các ấu xà.
Năm ấu xà dùng ba năm để tung hoành khắp sâm lâm, đào quét các loại linh dược lẫn các tài liệu luyện khí khác.
Dù là tài liệu trân quý hay bình thường chúng nó đều không bỏ qua. Hơn 1 phần 3 Tử Minh sâm lâm xém bị dọn sạch mà trở thành đất hoang.
Ngay cả mấy cái bông đẹp hay mấy cây cổ thụ to lớn cũng không thoát được kiếp nạn này.
Các ấu xà như điên như cuồng mà càn quét, đem đồ vật chuyển vào thạch tinh của mình.
Đem nó trồng linh dược trồng cây trồng hoa trồng cây ăn trái..... không thiếu thứ gì.
Thậm chí còn hận không đem mấy con dã thú thịt ngon ngon mà tống vào thạch tinh để dự trữ lương.
(Lũ dã thú: mama cứu mạng!!!)
Tinh thạch bị các ấu xà cố gắng đào bới moi móc các loại bảo vật của Tử Minh sâm lâm bỏ vào vô số.
Bây giờ có thể xem là không gì không có, nếu để tu sĩ nhân loại biết được chỉ một loại linh dược bên trong nó liền có thể gây ra mưa máu sóng gió lại đầy rẫy hệt như cỏ dại mà trồng để trang trí thạch tinh.
Liền có thể hộc vài ngụm máu lăng tiêu mà phi thăng được rồi.
Các ấu xà trong ba năm cũng thăng các kỹ năng của mình xém lên cả max level rồi.
Nhờ vào cuốn từ điển bách khoa kia, các ấu xà cũng biề rõ năng lực nghịch thiên của mình khủng bố ra sao.
Liền éo thèm chần chừ che dấu làm quần gì luôn.
Quyết tâm gây sóng gió khắp tu chân của năm ấu xà lại một lần nữa cực kì mãnh liệt.
Cả năm ấu xà nắm giữ năm loại kỹ năng, nên phù lục, đan dược, bảo khí thứ gì cũng không thiếu.
Thật sự muốn đánh nhau thì năm ấu xà liền ra tay cũng không muốn. Chỉ cần cầm mấy đồ vật của mình ra chọi chết đối thủ là xong.
Ba năm này, chúng nó hệt như cái phân xưởng nhà máy vậy. Điên cuồng luyện luyện luyện a.
Có thể nói bây giờ chúng nó đều bảo đầy người. Tắm bằng đan dược, lau mình bằng phù lục, nằm ngủ trên các bảo khí cầm trận bàn chọi chó đem minh văn đi làm lưới bắt cá đều vô cùng bình thường.
Sau khi tân trang đầy đủ, các ấu xà quyết định đi vào nơi tận cùng của Tử Minh sâm lâm.
Nơi đó nghe nói có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện của các yêu tu. Còn có vài loại bảo vật kinh khủng mà không ai có được.
Các ấu xà gom đồ chuẩn bị chuyển nhà đi xa, lúc rời đi cả năm đều nhìn thật lâu hang động của mình.
Bọn nó phải rời khỏi nhà đi trải nghiệm rồi. Vì không muốn nhà của mình bị kẻ khác động vào.
Các ấu xà bố trí trận bàn sát trận minh văn một đống tạo thành liên hoàn sát trận luôn. Còn rải độc đầy ra luôn.
Dám chiếm ổ của chúng đến một tên sát một tên, đến hai tên sát cả đôi, đến một chùm liền trực tiếp cho chúng bạo cúc thần công tập thể luôn.
Tiểu ngư nhìn nhìn cái ổ ngư nho nhỏ mà mình đào trong động của các chủ nhân liền thút thít thút thít.
Các xà vây quanh an ủi tiểu vật sủng yêu quý của mình một hồi liền rời đi.
Tâm trạng của các ấu xà trên đường có hơi xa xút một chút. Nhưng rất nhanh chúng liền phục hồi lại bộ dạng vô tâm vô phế của mình.
Cảnh sắc xung quanh thay đổi một cách rất thâm ảo.
Mà chỉ cần là trên đường đi ngang qua có yêu thú bào hay loại linh dược nào đó các ấu xà liền không bỏ qua.
Mà đem tất cả thu lại, chúng muốn đi xa mà dự trữ dự trữ. Thịt thì để ăn nè, thảo dược có thì liền xài đỡ khi nào cần lại phải đi mua.
Hiện tại chúng rất nghèo, một linh thạch trong túi cũng đều không có đâu nha.
Năm ấu xà càn quét thành tính, đi đâu cũng quan sát xung quanh rất kỹ càng.
Người ngoài nhìn vào chỉ thấy chúng nó như đang phòng bị xung quanh, thực chất chỉ có chúng nó biết là chúng nó không muốn bỏ lỡ bất kì loại tài nguyên gì mới quan sát kĩ như thế.
Thậm chí chỉ hận không thể đào luôn ba tấc đất lên xem xem.
Hỏi vì sao các ấu xà lại keo kiệt như vậy ư?!! Neo neo, đây gọi là xử dụng hợp lý các nguồn tài nguyên bên cạnh ta đó các ngươi có hiểu hay không?!!
Càng đi sâu vào Tử Minh sâm lâm, cây cối càng lúc càng thưa thớt. Nhưng lại to lớn hơn hẳn trung tâm của nó.
Các ấu xà đều nhìn bảo vật nhiều tới mức thành kén cá chọn canh rồi. Tuy loại thấp không vào được mắt của chúng nhưng có vẫn hơn không.
Huống chi thạch tinh của chúng lớn như thế. Bổ sung kha khá vào cho đỡ trống trải đi.
Các lão tổ tu sĩ mà biết suy nghĩ này của chúng chắc chắn sẽ tức đến thổ huyết mà đi đời nhà ma mất thôi.
Các loại cây càng vào sâu càng thưa thớt của Tử Minh sâm lâm không đơn giản như chúng nghĩ vậy.
Bởi vì các loại cây đó tồn tại cực kì lâu, và cũng cực kì tốt. Có thể phòng ngự, an thần trấn an tâm ma.
Có thể mỗi nhánh cây đều là bảo vật vô giá. Rơi vào tay lũ ấu xà thì cứ như cỏ dại ven đường vậy.
Chọn cây đẹp nhất tốt nhất bự nhất, mỗi con đào hẳn ba bốn cây đem vào trang trí cho thạch tinh của mình luôn.
Cây địa thụ "....." lũ yêu nghiệt này từ đâu lòi ra vậy trời!!
Cứ thế mà đi sâu vào Tử Minh sâm lâm. Tiểu ngư cũng được Phong Vũ luyện cho vòng xích cổ không gian.
Nó cũng bị thói lượm lặt ngắt hái của các chủ nhân truyền thụ. Đi đi cũng hái không ít thứ tốt.
Đi càng sâu các loại yêu thú cao cấp hoàn toàn không thiếu. Cũng cực kì nguy hiểm cho dù là yêu tu đã hóa hình rồi cũng không dám bén mảng đến vậy.
Bởi các yêu thú cấp cao đối với lãnh địa của mình lại cực kì đáng sợ.
Chỉ cần là xông vào khu vực của chúng quản liền bị chúng truy sát không chết không ngừng.
Ngự Thiên cũng đã suy nghĩ đến tình trạng này nên bắt Phong Vũ luyện gần như mấy núi lớn bảo khí chỉ để che dấu hơi thở cùng linh lực.
Không chạm mặt trực tiếp liền không biết đến sự tồn tại của các ấu xà.
Một đường không hề bình yên như chúng tưởng. Bởi vì trên địa bàn của các yêu thú đôi khi tồn tại các loại linh dược cực phẩm.
Các ấu xà đều không bỏ qua, nên đôi khi các loại yêu thú cấp cao đó phát giác được linh dược của mình bỗng biến mất.
Liền điên cuồng chạy tới, gặp các ấu xà đang đào của cải. Hoàn toàn không thể tránh được quần ẩu của các ấu xà.
Lần đầu gặp phải yêu thú cấp cao, các ấu xà bị thương cực nặng. Nhưng có đan dược cùng kinh nghiệm.
Các ấu xà hồi phục lại liền không ngừng nghỉ mà tiếp tục tiến sâu vào.
Kinh nghiệm chiến đấu lẫn phản ứng của các ấu xà đều được mài giũa rõ ràng.
Tu vi cũng khá tăng trưởng, do lĩnh ngộ cùng kinh nghiệm tích lũy.
Mỗi lần chạm trán đều là bờ vực sống chết của các ấu xà. Lần nào cũng bị thương hấp hối, có một lần Ngữ Ngôn xém bị xé làm hai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.