Chương 3
Phượng Khuynh Thành
19/08/2021
Có nhìn nhau đến tróc vảy thì cũng không dập tắt được sự chói sáng của nhau đâu.
Vì thế hai kẻ lạc quan nhất là Phong Vũ cùng Hắc Sát nghĩ không được liền quăng ra sau đầu.
Tự mình chui vào góc ngủ, chưa gì đã ngáy như heo đầu thai rồi. Đám Ngự Thiên quả thật hết cách với hai tên vô tri kia.
Liền chui đến cạnh tụi nó mà nhắm mắt ngủ luôn. Không có hại là được rồi, khi nào tắt thì kệ nó.
Hắn cũng không tin bọn hắn có thể chói sáng chói sáng mãi được.
Nhóm ấu xà liền cứ thế mà vô tư chìm sâu vào giấc ngủ. Nếu có tu sĩ tầm bảo nào đi ngang nhìn vào hang động thì nhóm ấu xà liềm xong đời.
Trong hang tối lại có ánh sáng của thất thải quang như là bảo vật sắp xuất thế ấy.
Còn sự thật thì thiệt là thốn, ha ha ha.
Năm con ấu xa vô tư lự, ngủ ngáy o o o. May mắn chúng nó đang ở Tử Minh sâm lâm, không có tu sĩ nào dám bén mảng mò vào nữa.
Mà thật cũng không biết là may mắn hay bất hạnh nữa. Bởi Tử Minh sâm lâm là nơi đáng sợ nhất của tu chân. Nơi mà ác thú đầy rẫy nguy hiểm vô số kể.
Hãy thắp một nén nhang cho vận may của năm ấu xà của chúng ta thôi.
Vì thế, khi trời đã ngã màu sang đen chúng ấu xà cũng tỉnh ngủ.
Nhìn bầu trời tối đen, lại nhìn thân hình sáng chói lóa mù mắt chó của mình. Ngự Thiên thâm thâm thở dài.
Thiệt đau "bi" mà, mấy con ấu xà khác cũng bắt đầu từ mơ mơ màng màng mà thanh tỉnh lại.
Nhìn thân hình đủ màu của nhau còn đang phát sáng đến tận chân trời. Chúng ấu xà có một cảm giác cạn lời nhẹ đâu đây.
Mặc dù có hơi lo lắng bản thân quá mức chói sáng. Nhưng chúng ấu xà quyết định chơi bể luôn.
Tới số chết liền phải chết thôi, ở hiện đại họ đã bị gò bó đến nơi xa lạ này cũng phải bị gò bó sao.
Đáp án tất nhiên là No rồi. Vì thế, chúng ấu xà mang cái thân mình chói lọi đến không thể nhìn thẳng vào của mình đi ra khỏi động.
Giữa bóng đêm đen thâm thẳm, năm cái đèn pha năm màu rọi sáng khắp nơi.
Nói không kinh động đến loài thú khác dĩ nhiên là chuyện không thể rồi. Một con liệp trư gần chỗ năm con ấu xà thấy ánh sáng liền chạy như điên lại.
Bi kịch xảy ra quá nhanh, chúng ấu xà chưa kịp hồi thần.
Chúng ấu xà mở tròn mắt xà của mình ra mà nhìn con liệp trư trước mắt.
Đây là lần đầu tiên bọn nó gặp loài thú nào khác ngoài chúng nó đó. Không quan tâm đến nguy hiểm gì sẽ xảy đến.
Chúng ấu xà nối đuôi nhau bò thành một vòng tròn nhỏ xung quanh liệp trư. Đánh giá con liệp trư từ trên xuống dưới lại từ dưới lên trên.
Liệp trư là cấp thấp yêu thú vẫn chưa sinh ra trí tuệ nhưng lực phá hoại lại cực kì kinh khủng.
Liệp trư vẫn còn là ấu niên, vẫn chưa kịp thành thục. Hình dáng nâu sậm cùng lốm đốm trên lưng nó. Hai cặp răng nanh đã cứng cáp đủ để húc bay một số yêu thú thành niên khác.
Nó không nhẫn nhịn nữa, liền dùng cặp răng nanh mà nó vẫn luôn tự hào mà húc về phía một trong năm ấu xà.
Các ấu xà đều hoảng hồn, quay đuôi bỏ chạy thục mạng.
Mịa nó, không nói không hí liền tấn công!! Có để cho xà chuẩn bị không hả!!
Năm ấu xà điên cuồng bò a bò, tránh xa heo rừng bảo vệ sinh mạng. Ngự Thiên bò dẫn đầu mở đường cho các ấu xà đệ đệ.
Và khi nó vấp một cành cây chắn ngang lộn một vòng té ập mặt xuống đất. Thì đám đệ đệ của nó cũng bị y chang như vậy.
Cả đám đều xoay một vòng té ập mặt, đè thẳng lên thân xà không có mấy gram của Ngự Thiên.
Làm nó xém nôn ra cả nội tạng của mình luôn. Nó bỗng nảy ra một ý nghĩ "Bóp chết lũ này còn kịp không a thân!!".
Khi năm ấu xà té thành một đoàn còn đang choáng váng hoa mắt chưa thể đứng dậy thì con liệp trư kia cũng đã húc tới nơi.
Hắc Sát nhìn thấy con liệp trư kia điên cuồng phi tới liền nhịn không được mà phun tào.
"Xong đợt này, gia thề không uống bò cụng nữa!!"
Chúng ấu xà "......."
Liệp trư đã chạy gần tới chỗ của Ngữ Ngôn, cả đám đều bị dọa cho vỡ mật xà.
Mấy con ấu xà khác nhanh chóng kiếm cách. Phong Vũ phản xạ theo bản năng mà quăng đuôi táng vào má phải của liệp trư.
Táng nó một phát liền vêu mồm, chỗ bị Phong Vũ đánh liền cháy khét một mảng đen còn ẩn ẩn mang theo ánh lửa lan rộng ra.
Trong tiếng kêu thảm thiết cùng giãy giụa trong đau đớn của liệp trư. Là một mùi thịt heo nướng thơm ngào ngạt.
Làm đám ấu xà thần kinh thô không khỏi thèm đến chảy nước miếng. Hoàn toàn quên đi kẻ vừa bị rượt chạy sứt quần vừa nãy hình như không phải là bọn họ.
Đợi con liệp trư ngừng giãy giụa, cũng đã tắt thở. Phong Vũ tròn mắt dựng đứng đuôi của mình lên trước mắt mình.
Nhìn nhìn cái đuôi đỏ đỏ, rồi lại chuyển tầm mắt nhìn nhìn con liệp trư kia. Rồi lại nhìn nhìn đuôi của mình, qua lại vài lần như thế.
Phong Vũ dùng đuôi của minh quất con liệp trư vài phát nữa. Chứng thực suy nghĩ của mình, thấy hiệu quả vẫn như ban đầu.
Phong Vũ dùng cái mặt xà thon dài của mình. Toét miệng cười một cách cực kì nham hiểm.
Cả bốn ấu xà còn lại nhìn tới da đầu tê dại. Và con liệp trư khốn khổ đã hoàn toàn bị nướng chín.
Năm ấu xà rất u buồn mà ăn sạch con liệp trư đó. Tuy hơi hơi thiếu thiếu gia vị nhưng vẫn ráng ăn cho no vậy.
Vì vậy năm ấu xà của nhà chúng ta sau khi diệt sạch con liệp trư đó liền to hơn ba vòng.
Hệt như một con đuông dừa vậy, bò một lúc lâu chỉ được một đoạn. Sau đó, quá trình lăn về ổ xà là một quá trình đầy cố gắng của đám ấu xà mới sinh.
Vì vận động quá kịch liệt, đám ấu xà lại mỏi mệt mà lăn quay ra ngủ như heo chết.
Trong lúc ấu xà ngủ mê mệt trong ổ xà của mình. Thì tin đám ấu xà giết một con liệt trư, nướng rồi ăn cả hai con đã đồn xa ra gần phân nửa khu rừng.
Đám thú rừng thành niên hay đám yêu tu cấp thấp bắt đầu chú ý tới đám ấu xà nho nhỏ kết trùm hại yêu thú.
Chú ý thì chú ý, nhưng rất ít yêu thú để nó trong lòng. Vì thế, chúng yêu thú nào ngờ sau này trong tương lai đám yêu thú phải trốn trong đớn đau.
Lòng quằn quại, muốn đi săn cũng không dám săn. Phải nhịn đói trốn trong động bảo toàn tính mệnh.
Lâu lâu trốn ở nhà mình vẫn bị tập kích làm thịt bằm ăn. Cuộc đời khốn khổ của các yêu thú ở Tử Minh sâm lâm chỉ mới bắt đầu bằng sự kiện nho nhỏ là làm thịt liệp trư ấu niên xui xẻo bị đem ra làm khỏi đầy kia.
Vì thế hai kẻ lạc quan nhất là Phong Vũ cùng Hắc Sát nghĩ không được liền quăng ra sau đầu.
Tự mình chui vào góc ngủ, chưa gì đã ngáy như heo đầu thai rồi. Đám Ngự Thiên quả thật hết cách với hai tên vô tri kia.
Liền chui đến cạnh tụi nó mà nhắm mắt ngủ luôn. Không có hại là được rồi, khi nào tắt thì kệ nó.
Hắn cũng không tin bọn hắn có thể chói sáng chói sáng mãi được.
Nhóm ấu xà liền cứ thế mà vô tư chìm sâu vào giấc ngủ. Nếu có tu sĩ tầm bảo nào đi ngang nhìn vào hang động thì nhóm ấu xà liềm xong đời.
Trong hang tối lại có ánh sáng của thất thải quang như là bảo vật sắp xuất thế ấy.
Còn sự thật thì thiệt là thốn, ha ha ha.
Năm con ấu xa vô tư lự, ngủ ngáy o o o. May mắn chúng nó đang ở Tử Minh sâm lâm, không có tu sĩ nào dám bén mảng mò vào nữa.
Mà thật cũng không biết là may mắn hay bất hạnh nữa. Bởi Tử Minh sâm lâm là nơi đáng sợ nhất của tu chân. Nơi mà ác thú đầy rẫy nguy hiểm vô số kể.
Hãy thắp một nén nhang cho vận may của năm ấu xà của chúng ta thôi.
Vì thế, khi trời đã ngã màu sang đen chúng ấu xà cũng tỉnh ngủ.
Nhìn bầu trời tối đen, lại nhìn thân hình sáng chói lóa mù mắt chó của mình. Ngự Thiên thâm thâm thở dài.
Thiệt đau "bi" mà, mấy con ấu xà khác cũng bắt đầu từ mơ mơ màng màng mà thanh tỉnh lại.
Nhìn thân hình đủ màu của nhau còn đang phát sáng đến tận chân trời. Chúng ấu xà có một cảm giác cạn lời nhẹ đâu đây.
Mặc dù có hơi lo lắng bản thân quá mức chói sáng. Nhưng chúng ấu xà quyết định chơi bể luôn.
Tới số chết liền phải chết thôi, ở hiện đại họ đã bị gò bó đến nơi xa lạ này cũng phải bị gò bó sao.
Đáp án tất nhiên là No rồi. Vì thế, chúng ấu xà mang cái thân mình chói lọi đến không thể nhìn thẳng vào của mình đi ra khỏi động.
Giữa bóng đêm đen thâm thẳm, năm cái đèn pha năm màu rọi sáng khắp nơi.
Nói không kinh động đến loài thú khác dĩ nhiên là chuyện không thể rồi. Một con liệp trư gần chỗ năm con ấu xà thấy ánh sáng liền chạy như điên lại.
Bi kịch xảy ra quá nhanh, chúng ấu xà chưa kịp hồi thần.
Chúng ấu xà mở tròn mắt xà của mình ra mà nhìn con liệp trư trước mắt.
Đây là lần đầu tiên bọn nó gặp loài thú nào khác ngoài chúng nó đó. Không quan tâm đến nguy hiểm gì sẽ xảy đến.
Chúng ấu xà nối đuôi nhau bò thành một vòng tròn nhỏ xung quanh liệp trư. Đánh giá con liệp trư từ trên xuống dưới lại từ dưới lên trên.
Liệp trư là cấp thấp yêu thú vẫn chưa sinh ra trí tuệ nhưng lực phá hoại lại cực kì kinh khủng.
Liệp trư vẫn còn là ấu niên, vẫn chưa kịp thành thục. Hình dáng nâu sậm cùng lốm đốm trên lưng nó. Hai cặp răng nanh đã cứng cáp đủ để húc bay một số yêu thú thành niên khác.
Nó không nhẫn nhịn nữa, liền dùng cặp răng nanh mà nó vẫn luôn tự hào mà húc về phía một trong năm ấu xà.
Các ấu xà đều hoảng hồn, quay đuôi bỏ chạy thục mạng.
Mịa nó, không nói không hí liền tấn công!! Có để cho xà chuẩn bị không hả!!
Năm ấu xà điên cuồng bò a bò, tránh xa heo rừng bảo vệ sinh mạng. Ngự Thiên bò dẫn đầu mở đường cho các ấu xà đệ đệ.
Và khi nó vấp một cành cây chắn ngang lộn một vòng té ập mặt xuống đất. Thì đám đệ đệ của nó cũng bị y chang như vậy.
Cả đám đều xoay một vòng té ập mặt, đè thẳng lên thân xà không có mấy gram của Ngự Thiên.
Làm nó xém nôn ra cả nội tạng của mình luôn. Nó bỗng nảy ra một ý nghĩ "Bóp chết lũ này còn kịp không a thân!!".
Khi năm ấu xà té thành một đoàn còn đang choáng váng hoa mắt chưa thể đứng dậy thì con liệp trư kia cũng đã húc tới nơi.
Hắc Sát nhìn thấy con liệp trư kia điên cuồng phi tới liền nhịn không được mà phun tào.
"Xong đợt này, gia thề không uống bò cụng nữa!!"
Chúng ấu xà "......."
Liệp trư đã chạy gần tới chỗ của Ngữ Ngôn, cả đám đều bị dọa cho vỡ mật xà.
Mấy con ấu xà khác nhanh chóng kiếm cách. Phong Vũ phản xạ theo bản năng mà quăng đuôi táng vào má phải của liệp trư.
Táng nó một phát liền vêu mồm, chỗ bị Phong Vũ đánh liền cháy khét một mảng đen còn ẩn ẩn mang theo ánh lửa lan rộng ra.
Trong tiếng kêu thảm thiết cùng giãy giụa trong đau đớn của liệp trư. Là một mùi thịt heo nướng thơm ngào ngạt.
Làm đám ấu xà thần kinh thô không khỏi thèm đến chảy nước miếng. Hoàn toàn quên đi kẻ vừa bị rượt chạy sứt quần vừa nãy hình như không phải là bọn họ.
Đợi con liệp trư ngừng giãy giụa, cũng đã tắt thở. Phong Vũ tròn mắt dựng đứng đuôi của mình lên trước mắt mình.
Nhìn nhìn cái đuôi đỏ đỏ, rồi lại chuyển tầm mắt nhìn nhìn con liệp trư kia. Rồi lại nhìn nhìn đuôi của mình, qua lại vài lần như thế.
Phong Vũ dùng đuôi của minh quất con liệp trư vài phát nữa. Chứng thực suy nghĩ của mình, thấy hiệu quả vẫn như ban đầu.
Phong Vũ dùng cái mặt xà thon dài của mình. Toét miệng cười một cách cực kì nham hiểm.
Cả bốn ấu xà còn lại nhìn tới da đầu tê dại. Và con liệp trư khốn khổ đã hoàn toàn bị nướng chín.
Năm ấu xà rất u buồn mà ăn sạch con liệp trư đó. Tuy hơi hơi thiếu thiếu gia vị nhưng vẫn ráng ăn cho no vậy.
Vì vậy năm ấu xà của nhà chúng ta sau khi diệt sạch con liệp trư đó liền to hơn ba vòng.
Hệt như một con đuông dừa vậy, bò một lúc lâu chỉ được một đoạn. Sau đó, quá trình lăn về ổ xà là một quá trình đầy cố gắng của đám ấu xà mới sinh.
Vì vận động quá kịch liệt, đám ấu xà lại mỏi mệt mà lăn quay ra ngủ như heo chết.
Trong lúc ấu xà ngủ mê mệt trong ổ xà của mình. Thì tin đám ấu xà giết một con liệt trư, nướng rồi ăn cả hai con đã đồn xa ra gần phân nửa khu rừng.
Đám thú rừng thành niên hay đám yêu tu cấp thấp bắt đầu chú ý tới đám ấu xà nho nhỏ kết trùm hại yêu thú.
Chú ý thì chú ý, nhưng rất ít yêu thú để nó trong lòng. Vì thế, chúng yêu thú nào ngờ sau này trong tương lai đám yêu thú phải trốn trong đớn đau.
Lòng quằn quại, muốn đi săn cũng không dám săn. Phải nhịn đói trốn trong động bảo toàn tính mệnh.
Lâu lâu trốn ở nhà mình vẫn bị tập kích làm thịt bằm ăn. Cuộc đời khốn khổ của các yêu thú ở Tử Minh sâm lâm chỉ mới bắt đầu bằng sự kiện nho nhỏ là làm thịt liệp trư ấu niên xui xẻo bị đem ra làm khỏi đầy kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.