Quyển 5 - Chương 4: Lên đường
Quan Kỳ
22/04/2013
“Không sai, Thủy Văn, Thủy Vũ, các ngươi đi cùng tam thúc đi, như vậy ta ở đế đô cũng yên tâm”Thủy Như Bá lập tức nói. Truyện "Ngự Đạo "
“Thật tốt, như vậy cháu đi nhờ xe tam thúc rồi”Thủy Vũ lập tức cười nói, mà Thủy Văn cùng Hỏa Tuyên chỉ khẽ gật đầu đồng ý.
“Tin tức chính xác là gì vậy, sao lại xác định được là ở Băng Tằm sơn mạch?”Chấp niệm hỏi.
“Chính là vì vị ma pháp sư kia, khi đầu hắn luyện chế ba viên thuế phàm băng sinh, một cho chính mình ăn, đã làm thiên hạ dậy sóng, mà một viên đưa cho tam cấp chiến sĩ, chiến sĩ kia nhanh chóng tiến cấp cường giả thánh cấp, hơn nữa tự tay sáng lập một vương quốc, vương quốc này trải qua vô số năm tháng, cuối cùng, ở không lâu trước kia triệt để diệt vong, mà khi thanh lý quốc khố của bọn họ, tìm được một khối bia lớn do khai quốc hoàng đế truyền xuống”Thủy Như Thúc nói.
“Trên bia ghi lại rất nhiều, nhưng làm cho người ta khó hiểu là, trải qua cả vạn năm mà không có chút thông tin nào bị lộ ra ngoài”Thủy Như Thúc tiếp tục nói.
“Trên bia ghi gì vậy tam thúc?”Thủy Vũ tò mò hỏi.
“Cụ thể thì chú không biết, chỉ biết là trên bia nói đến ma pháp sư kia, ma pháp sư là truyền nhân cuối cùng của một tông môn, mà vị khai quốc hoàng đế kia cũng chỉ là một nô bộc của ma pháp sư mà thôi, sau khi vị ma pháp sư đi, có nói cho hắn biết, viên thuế phàm băng tinh cuối cùng ở trong Băng Tằm sơn mạch, chỉ là cho đến bây giờ hoàng thất bọn họ vẫn chưa tìm được, mà mấy tên tiểu binh soát quốc khố để lộ tin tức, nên rất nhanh cả thế giới này đều biết”Thủy Như Thúc nói.
“Chuyện này truyền ra ngoài được bao lâu rồi?”Bản tôn hỏi.
“Một tháng”Thủy Như Thúc nói.
“Vậy phải nắm chắc, ta không cùng đi với các người”Bản tôn nói.
“A? Không phải đâu, hoàng thất kia tìm cả vạn năm còn không tìm được, khẳng định không tìm được thuế phàm băng tinh dễ dàng đâu, cho nên cũng không cần vội nhất thời, hơn nữa đội ngũ chúng ta di chuyển hẳn nhanh hơn một mình ngươi lên đường đi”Thủy Như Thúc nói.
“Không cần, ta muốn mình tự đi, hơn nữa, ta muốn lịch luyện trên đường một phen, có lẽ khi ta đến đó đã có người tìm được thuế phàm băng tinh rồi. Mà hiện tại ta cũng chỉ có tứ cấp, vào đó cũng không phát huy được tác dụng gì lớn, còn không bằng mượn cơ hội này lịch luyện một phen, chúng ta hẹn gặp nhau ở Băng Tằm sơn mạch đi”Bản tôn nói, trong tâm lý hắn thầm nghĩ, các ngươi có thể đi nhanh hơn ta sao?
“Ngươi đã tứ cấp sao?”Thủy Như Thúc kinh ngạc hỏi.
“Biểu thúc năm ngoái đã tứ cấp rồi”Thủy Vũ một bên hâm mộ nói.
“Mộc gia mỗi người đều là, a, là thiên tài”Thủy Như Thúc im lặng một hồi rồi cảm thán.
“Đúng rồi, chuyện lần này lớn như vậy, khẳng định lão nhị cũng sẽ đến, đến lúc đó sẽ được gặp lão nhị”Thủy Như Bá cười nói.
“Phải, lão nhị một mình ra ngoài lịch luyện, nhiều năm không gặp hắn rồi, nếu không phải cứ mười năm hắn lại gửi thư một lần thì thật không biết là hắn còn sống hay không nữa”Thủy Như Thúc trách móc. Truyện "Ngự Đạo "
“Ài, lão nhị là tu luyện cuồng nhân, lần trước truyền về tin tức đã đến cửu cấp đỉnh phong, hiện tại không biết đã đột phá chưa”Thủy Vũ nói.
“Ài, hắn muốn đuổi kịp cha Vĩnh Diệp, nhưng mà lần này đến đó hẳn sẽ gặp hắn, các ngươi chuẩn bị một chút, mấy ngày nữa chúng ta sẽ đi, lão tứ đã cùng con ta đi trước, chúng ta phải nhanh chóng xuất phát đuổi kịp bọn họ”Thủy Như Thúc nói. Truyện "Ngự Đạo "
Tiếp theo, mọi người bắt chuyện một lát, nghỉ lại một đêm ở Thủy gia, ngay ngày thứ hai, trời vừa sáng, Mộc Vĩnh Diệp đã cáo từ rời đi.
Ra khỏi cửa tây đế đô, bản tôn thuận theo sơn đạo, thi triển súc địa thành thốn, một mạch chạy đi, mà chấp niệm ở trong nê hoàn cung của bản tôn, trước khi có thể ngự kiếm phi hành, tốc độ của chấp niệm không thể vượt qua bản tôn được.
Băng Tằm sơn mạch nằm ở phía tây đế đô, có thể nói chính là chiến tuyến phía tây của nhân loại, bên kia sơn mạch chính là Thú Nhân đế quốc.
Trong ba năm này, Mộc Vĩnh Diệp cũng tìm hiểu rõ tình huống trên đại lục, thú nhân, không phải ngu độn cùng khát máu như trong truyền thuyết, bọn họ có văn minh của mình. Mà thú nhân ở phương diện tu tập đấu khí nhanh hơn nhân loại, thú nhân cũng có rất nhiều quốc gia, nhưng họ chỉ có một đế quốc duy nhất, đế quốc này cũng có thú nhân tông môn, gọi là “Thú Đấu tông”, thực lực của Thú Đấu tông phi thường mạnh, ba đại tông môn của nhân loại hợp lực cùng một chỗ mới khó khăn lắm cân bằng được với Thú Đấu tông.
Ở trên thế giới này, thú nhân có ba loại là lang nhân, ngưu đầu nhân cùng thằn lằn nhân, hiện nay tộc nắm giữ thú nhân đế quốc là lang nhân, mà Thú Đấu tông quyền lực siêu nhiên không chút phân biệt chủng tộc, chỉ cần là thú nhân, thiên phú đầy đủ đều có thể gia nhập Thú Đấu tông.
Bản tôn vừa đi vừa hồi tưởng lại những tu liệu này, tuy còn có vài chủng tộc khác, nhưng bản tôn biết mâu thuẫn giữa thú nhân cùng nhân loại là sâu sắc nhất, thú nhân thiên sinh không ưa nhân loại, mà nhân loại cũng khinh thường diện mạo của thú nhân, ở Băng Tằm sơn mạch, thú nhân cùng nhân loại thường xuyên xảy ra chiến tranh, lần này đối tượng chú ý của bản tôn không phải là thuế phàm băng tinh mà là thú nhân.
Với tốc độ biến thái của mình, hắn sử dụng súc địa thành thốn còn nhanh hơn cả thánh cấp cường giả bay trên trời, hắn một mực đi trên sơn đạo chính là vì sợ bị người khác nhìn thấy.
Khi mệt mỏi thì đổi chấp niệm ra ngoài, mà nghỉ ngơi đủ lại tiếp tục thi triển súc địa thành thốn, mà tiểu tinh linh cũng bay không hơn được bản tôn nên chỉ có lúc chấp niệm đi đường nàng mới ra ngoài bay múa, còn lại thì trốn trong cổ áo của bản tôn. Cứ như vậy, mất thời gian nửa tháng, bản tôn đã đi tới Băng Tằm sơn mạch, nếu người khác biết được tin này nhất định sẽ không thể tin nổi, dù là cưỡi phi long nhanh nhất cũng phải mất một tháng mới đến được
“Thật tốt, như vậy cháu đi nhờ xe tam thúc rồi”Thủy Vũ lập tức cười nói, mà Thủy Văn cùng Hỏa Tuyên chỉ khẽ gật đầu đồng ý.
“Tin tức chính xác là gì vậy, sao lại xác định được là ở Băng Tằm sơn mạch?”Chấp niệm hỏi.
“Chính là vì vị ma pháp sư kia, khi đầu hắn luyện chế ba viên thuế phàm băng sinh, một cho chính mình ăn, đã làm thiên hạ dậy sóng, mà một viên đưa cho tam cấp chiến sĩ, chiến sĩ kia nhanh chóng tiến cấp cường giả thánh cấp, hơn nữa tự tay sáng lập một vương quốc, vương quốc này trải qua vô số năm tháng, cuối cùng, ở không lâu trước kia triệt để diệt vong, mà khi thanh lý quốc khố của bọn họ, tìm được một khối bia lớn do khai quốc hoàng đế truyền xuống”Thủy Như Thúc nói.
“Trên bia ghi lại rất nhiều, nhưng làm cho người ta khó hiểu là, trải qua cả vạn năm mà không có chút thông tin nào bị lộ ra ngoài”Thủy Như Thúc tiếp tục nói.
“Trên bia ghi gì vậy tam thúc?”Thủy Vũ tò mò hỏi.
“Cụ thể thì chú không biết, chỉ biết là trên bia nói đến ma pháp sư kia, ma pháp sư là truyền nhân cuối cùng của một tông môn, mà vị khai quốc hoàng đế kia cũng chỉ là một nô bộc của ma pháp sư mà thôi, sau khi vị ma pháp sư đi, có nói cho hắn biết, viên thuế phàm băng tinh cuối cùng ở trong Băng Tằm sơn mạch, chỉ là cho đến bây giờ hoàng thất bọn họ vẫn chưa tìm được, mà mấy tên tiểu binh soát quốc khố để lộ tin tức, nên rất nhanh cả thế giới này đều biết”Thủy Như Thúc nói.
“Chuyện này truyền ra ngoài được bao lâu rồi?”Bản tôn hỏi.
“Một tháng”Thủy Như Thúc nói.
“Vậy phải nắm chắc, ta không cùng đi với các người”Bản tôn nói.
“A? Không phải đâu, hoàng thất kia tìm cả vạn năm còn không tìm được, khẳng định không tìm được thuế phàm băng tinh dễ dàng đâu, cho nên cũng không cần vội nhất thời, hơn nữa đội ngũ chúng ta di chuyển hẳn nhanh hơn một mình ngươi lên đường đi”Thủy Như Thúc nói.
“Không cần, ta muốn mình tự đi, hơn nữa, ta muốn lịch luyện trên đường một phen, có lẽ khi ta đến đó đã có người tìm được thuế phàm băng tinh rồi. Mà hiện tại ta cũng chỉ có tứ cấp, vào đó cũng không phát huy được tác dụng gì lớn, còn không bằng mượn cơ hội này lịch luyện một phen, chúng ta hẹn gặp nhau ở Băng Tằm sơn mạch đi”Bản tôn nói, trong tâm lý hắn thầm nghĩ, các ngươi có thể đi nhanh hơn ta sao?
“Ngươi đã tứ cấp sao?”Thủy Như Thúc kinh ngạc hỏi.
“Biểu thúc năm ngoái đã tứ cấp rồi”Thủy Vũ một bên hâm mộ nói.
“Mộc gia mỗi người đều là, a, là thiên tài”Thủy Như Thúc im lặng một hồi rồi cảm thán.
“Đúng rồi, chuyện lần này lớn như vậy, khẳng định lão nhị cũng sẽ đến, đến lúc đó sẽ được gặp lão nhị”Thủy Như Bá cười nói.
“Phải, lão nhị một mình ra ngoài lịch luyện, nhiều năm không gặp hắn rồi, nếu không phải cứ mười năm hắn lại gửi thư một lần thì thật không biết là hắn còn sống hay không nữa”Thủy Như Thúc trách móc. Truyện "Ngự Đạo "
“Ài, lão nhị là tu luyện cuồng nhân, lần trước truyền về tin tức đã đến cửu cấp đỉnh phong, hiện tại không biết đã đột phá chưa”Thủy Vũ nói.
“Ài, hắn muốn đuổi kịp cha Vĩnh Diệp, nhưng mà lần này đến đó hẳn sẽ gặp hắn, các ngươi chuẩn bị một chút, mấy ngày nữa chúng ta sẽ đi, lão tứ đã cùng con ta đi trước, chúng ta phải nhanh chóng xuất phát đuổi kịp bọn họ”Thủy Như Thúc nói. Truyện "Ngự Đạo "
Tiếp theo, mọi người bắt chuyện một lát, nghỉ lại một đêm ở Thủy gia, ngay ngày thứ hai, trời vừa sáng, Mộc Vĩnh Diệp đã cáo từ rời đi.
Ra khỏi cửa tây đế đô, bản tôn thuận theo sơn đạo, thi triển súc địa thành thốn, một mạch chạy đi, mà chấp niệm ở trong nê hoàn cung của bản tôn, trước khi có thể ngự kiếm phi hành, tốc độ của chấp niệm không thể vượt qua bản tôn được.
Băng Tằm sơn mạch nằm ở phía tây đế đô, có thể nói chính là chiến tuyến phía tây của nhân loại, bên kia sơn mạch chính là Thú Nhân đế quốc.
Trong ba năm này, Mộc Vĩnh Diệp cũng tìm hiểu rõ tình huống trên đại lục, thú nhân, không phải ngu độn cùng khát máu như trong truyền thuyết, bọn họ có văn minh của mình. Mà thú nhân ở phương diện tu tập đấu khí nhanh hơn nhân loại, thú nhân cũng có rất nhiều quốc gia, nhưng họ chỉ có một đế quốc duy nhất, đế quốc này cũng có thú nhân tông môn, gọi là “Thú Đấu tông”, thực lực của Thú Đấu tông phi thường mạnh, ba đại tông môn của nhân loại hợp lực cùng một chỗ mới khó khăn lắm cân bằng được với Thú Đấu tông.
Ở trên thế giới này, thú nhân có ba loại là lang nhân, ngưu đầu nhân cùng thằn lằn nhân, hiện nay tộc nắm giữ thú nhân đế quốc là lang nhân, mà Thú Đấu tông quyền lực siêu nhiên không chút phân biệt chủng tộc, chỉ cần là thú nhân, thiên phú đầy đủ đều có thể gia nhập Thú Đấu tông.
Bản tôn vừa đi vừa hồi tưởng lại những tu liệu này, tuy còn có vài chủng tộc khác, nhưng bản tôn biết mâu thuẫn giữa thú nhân cùng nhân loại là sâu sắc nhất, thú nhân thiên sinh không ưa nhân loại, mà nhân loại cũng khinh thường diện mạo của thú nhân, ở Băng Tằm sơn mạch, thú nhân cùng nhân loại thường xuyên xảy ra chiến tranh, lần này đối tượng chú ý của bản tôn không phải là thuế phàm băng tinh mà là thú nhân.
Với tốc độ biến thái của mình, hắn sử dụng súc địa thành thốn còn nhanh hơn cả thánh cấp cường giả bay trên trời, hắn một mực đi trên sơn đạo chính là vì sợ bị người khác nhìn thấy.
Khi mệt mỏi thì đổi chấp niệm ra ngoài, mà nghỉ ngơi đủ lại tiếp tục thi triển súc địa thành thốn, mà tiểu tinh linh cũng bay không hơn được bản tôn nên chỉ có lúc chấp niệm đi đường nàng mới ra ngoài bay múa, còn lại thì trốn trong cổ áo của bản tôn. Cứ như vậy, mất thời gian nửa tháng, bản tôn đã đi tới Băng Tằm sơn mạch, nếu người khác biết được tin này nhất định sẽ không thể tin nổi, dù là cưỡi phi long nhanh nhất cũng phải mất một tháng mới đến được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.