Ngủ Dậy Một Giấc, Game Yêu Đương Đã Biến Thành Game Kinh Dị
Chương 24: Có chạy đằng trời (12)
Phù Tô Dữ Liễu Diệp
05/12/2021
Khấu Đông cảm thấy có cái gì đó âm ấm bắn vào mặt mình, mùi tanh phả vào mặt.
Có vẻ là máu.
Gã đàn ông đeo kính gào lên một tiếng nho nhỏ như đang rên, gã bị đám vật thí nghiệm vây lại. Đuôi cá của nhân ngư lướt trên mặt đất tạo ra một vệt nước trơn bóng, không nhanh không chậm bao lấy Khấu Đông, nó lan về phía vết máu làm cho vết máu không bắn đến được nữa.
Tiếng vang này quá lớn làm kinh động đến những người chơi khác. Đèn trong kí túc xá nối đuôi nhau sáng lên, không có âm thanh gì lớn, chỉ có vật thí nghiệm S nghe được tiếng xì xào bàn tán trong phòng họ.
"Làm sao thế?"
"Không biết, hình như có chuyện gì...."
"Phải làm sao đây? Có nên ra ngoài xem không?"
"Nếu như chúng ta bị liên lụy thì thế nào? Không nên ——"
Vật thí nghiệm S cong môi, cười khinh một tiếng.
"Sợ bóng sợ gió."
Hắn cứ thế mà phán, tay vẫn cứ che ở mắt Khấu Đông.
Hắn không vui bởi vì máu bị bắn tung tóe, đôi tay mảnh khảnh lạnh lẽo bao lấy phần da, giúp y lau mấy lần. Động tác này cực kỳ dịu dàng, móng tay sắc bén cũng không hề đụng phải mặt thanh niên.
Nhân ngư hài lòng quan sát chiến lợi phẩm của mình, hắn mỉm cười lộ ra răng nanh sáng như tuyết, đuôi cá cũng cuốn lại, kéo người ra phía cửa.
Trong lòng Khấu Đông đột nhiên có dự cảm xấu.
Y kéo lấy tay nhân ngư, lên tiếng nói: "Ba nó ơi?"
"......"
Vật thí nghiệm không trả lời, vẫn dựa vào vai y thở đều. Hơi thở của hắn vừa lạnh lẽo vừa dinh dính, chỉ một chút đó thôi đã khiến lông tơ y dựng lên.
Cái lùm mẹ.
Khấu Đông nói: "Anh muốn mang tôi đi đâu?"
Đôi mắt đỏ tươi của nhân ngư hơi nheo lại, hắn cọ cọ vào y, thần thái ngập tràn vui sướng.
Khấu Đông: "......"
Y rất muốn tự an ủi bản thân, nhưng dưới chân rõ ràng có xúc cảm gì đó —— ** má, không phải lão giám đốc kia nói thật đấy chứ?
Ba của đứa bé muốn đem y lên tầng, ném y vào trong cái ống đó sinh con cho hắn hả??
Khấu Đông nỗ lực phản đối: "Tôi rất yếu đuối, không quen ở chỗ kia của anh đâu!"
"Không sao." Nhân ngư trầm giọng nói, "Nơi này cái gì cũng có —— em thích chỗ nào cũng được."
Khấu Đông thật sự muốn bật khóc, trọng điểm không phải chỗ đó đâu người anh em à. Tôi nói không ở quen ở đó nên anh muốn thay cái ống khác hả?
Có đổi qua cái ống khác dài mấy chục mét thì nó vẫn là cái ống thôi, nghe chưa hả!
Trọng điểm là chỗ anh muốn bắt tôi sinh con đó nhá!
Người tí hon đu trên áo len của y, lúc này cũng đứng dậy, cảnh giác quan sát vật thí nghiệm.
Sau một lúc sau, hắn mới mấp máy môi, nói: "Chìa khóa."
"Chìa khóa?" Khấu Đông không nhìn thấy, lặp lại câu hỏi, "Chìa khóa gì cơ?"
Nhân ngư cười khẽ một tiếng thỏa mãn, đưa tay ra. Khấu Đông bây giờ mới hiểu chìa khóa mang cái hàm nghĩa gì. Ở sâu trong ống nuôi cấy của vật thí nghiệm S, nơi có vô số hạt châu màu nhũ trắng kỳ dị, trong đó cất giấu một cái chìa khóa nhỏ bé tầm thường. Nó mang hình dáng đặc thù, Khấu Đông rất quen thuộc —— nhìn là biết chắc chắn nó có thể mở cánh cửa kia.
Y cuối cùng cũng hiểu, khi những nghiên cứu viên trước đó có ý định trốn thoát, họ đã tuyệt vọng đến nhường nào.
Đường sống rõ ràng đã ở ngay trước mắt nhưng lại xa không với nổi. Từ đầu đến cuối nó vẫn luôn nằm trong ống nuôi cấy của đối thủ đáng sợ nhất.
Như là cho người ta hy vọng rồi lại tự tay bóp nát nó. Nháy mắt này, Khấu Đông cũng tự sinh ra hoài nghi, một giống loài có chỉ số thông minh cao như vậy, nhìn qua đã trên cả nhân loại, chỉ dựa vào mỗi y thì có thể lừa nổi tên nhân ngư này ư?
"Chìa khóa."
Nhân như chậm rãi nhắc lại từ này một lần, theo ánh mắt Khấu Đông, hắn thấy được thứ đồ vật đó.
Hắn mở miệng, nụ cười càng sâu, "Em muốn à?"
Khấu Đông tự nhéo mình một cái. Âm thanh ấy cứ như không được truyền tới qua lỗ tai y mà là trực tiếp khảm vào trong đầu —— cứ như là lời thì thầm của ác ma.
Trong truyền thuyết, tiếng ca của hải yêu Siren [1] có sở hữu một loại ma lực, ma lực đó đủ để kiến tâm chí người nghe nhão thành bùn đất.
[1] Siren: là chỉ những nhân vật trong thần thoại Hy Lạp, họ là những sinh vật nửa người nửa chim/đôi khi là cá và nguy hiểm vì có vẻ đẹp thu hút các thủy thủ cùng với âm nhạc du dương và giọng nói mê hoặc của mình để làm những người thủy thủ này say đắm từ đó mất cảnh giác, làm đắm tàu, và phải trôi dạt trên bờ biển lạc vào những hòn đảo của họ. Siren thực sự được mô tả là những sinh vật có vẻ đẹp quyến rũ như báu vật và năng lực rộng lớn như biển khơi.
"Em muốn...." Nhân ngư chậm rãi nói, đuôi hắn lại càng quấn chặt, giống như là chẳng thể đợi thêm nữa, "Ta có thể cho em."
"Chỉ cần em nói."
"Chỉ cần em nói, em muốn...."
Khấu Đông há miệng thở dốc, môi y không thèm nghe theo sự sai khiến của y nữa. Thần trí của y lâm vào vực sâu không thấy đáy, mây mù bao phủ, y cũng không rõ, y không muốn hiểu, chỉ cần nghe thấy âm thanh này là đủ. Thanh âm của nhân ngư như mê hoặc y, muốn y đi vào con đường thơm ngát kia.
Vật thí nghiệm dùng đầu lưỡi đỏ dài của mình liếm y. Mùi tanh bị thay thế bởi hương thơm ngào ngạt. Đầy đặn và đẹp đẽ, gợi nhớ đến mặt trời, cỏ xanh, hồ nước hoặc là cái gì đó ở bên. Khấu Đông hơi lâng lâng, y cứ như đang từng bước đi vào thiên quốc với cỏ hoa ngập tràn.
Hệ thống đưa ra lời nhắc nhở.
【 Đối mặt với yêu cầu của NPC, bạn: A: Đồng ý. B: Không đồng ý. 】
Không đồng ý!
Đầu của Khấu Đông ong ong, làm sao có thể đồng ý cái vấn đề chẳng có tý tốt đẹp này chứ ——
Nhưng mà.
Chữ kia đến cửa miệng đã chẳng thể nói ra được nữa.
Y chậm rãi nới lỏng hàm rằng, cuối cùng cũng không chống đỡ được nữa, chuẩn bị nói ra ——
"Đùng."
Một tiếng vang giòn nho nhỏ làm y thức tỉnh.
Chẳng biết từ bao giờ người tí hon đã bò lên bả vai Khấu Đông, gương mặt hắn căng thẳng cực độ, hắn dùng bàn tay bé xíu vỗ vỗ y – không dám dùng lực quá lớn. Nhưng lúc này phải dùng lực để làm thanh niên tỉnh lại, khi tỉnh lại y mới nhận ra nửa người của mình đã bị vùi trong dịch dinh dưỡng màu lam nhạt bên trong ống nuôi cấy.
Nhân như kia lặng yên không một tiếng động cuốn lấy y, cứ như đang bao lấy một con gà nhỏ chẳng có sức lực phản kháng, hắn đã muốn đem con mồi này vào sào huyệt của mình từ lâu. Ngẩng đầu dậy, Khấu Đông còn thấy được cằm dưới của con quái vật này —— tuy rằng mềm mại giống người nhưng chung quy cũng chẳng phải con người.
Chỉ có thú mới như này, hàm dưới của những con thú hoang có thể dễ như trở bàn tay nhai nát con mồi.
Khấu Đông cực kỳ rõ ràng, y suýt chút nữa đã trúng chiêu của hắn.
"Không đồng ý." Y nói ra lời vừa mới nuốt xuống, "Tôi không đồng ý."
"......"
Vật thí nghiệm dừng lại động tác.
Chợt, hắn đến gần, đầy hứng thú đánh giá người trước mắt, nhưng ánh mắt đánh giá này mang theo vài tia khổ não, bàn tay mảnh khảnh chuẩn bị vỗ vỗ đầu Khấu Đông lại đột nhiên trở nên sâu xa.
Khấu Đông hiểu ra, tất cả các NPC phải tuân theo quy tắc, nói cách khác, trừ khi Khấu Đông làm cái gì sai quy tắc hoặc y động vào điều kiện chết chóc, không thì NPC không được trực tiếp động vào y —— nhưng bây giờ có Diệp Ngôn Chi ở cạnh, điều kiện chết chóc của y đã không còn, vì vậy không thể làm gì y được.
Nếu không phải có quy tắc này hạn chế thì ở ngay phó bản đầu tiên y đã bị cún con ăn sống rồi.
Vấn đề này, hiển nhiên chính là cạm bẫy của nhân ngư.
Nếu như y hôn mê, mở miệng bảo được....
Khấu Đông không dám nghĩ đến. Y cảm kích nói với con trai: "Cưng đúng là một đứa nhóc tuyệt vời."
Diệp Ngôn Chi ngồi trên bả vai y, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như thế, nghe được câu khích lệ này cũng chẳng thèm vui vẻ.
Khen hắn là trẻ ngoan, cái này mà là khích lệ ấy hả?
Nhưng Diệp Ngôn Chi có nói ra thì cũng chỉ khiến bản thân hắn muốn giết quách người này đi cho rồi.
Khấu Đông: "Cưng đã thành công bóp chết hàng ngàn hàng vạn em trai của mình từ trong trứng nước!"
Làm tốt lắm!
Diệp Ngôn Chi không nặng không nhẹ hừ một tiếng, nghĩ thầm, chuyện này thì có gì mà đáng lo.
Chờ tôi lớn lên, tôi cũng sẽ làm cho em phải sinh chục đứa như thế....
Nhân ngư hoàn toàn buông lỏng tay. Hắn u ám nhìn Khấu Đông rồi im lặng, một lúc sau lại nắm tay Khấu Đông.
Khấu Đông: "???"
Y cực kỳ hỏi chấm nhìn nhân ngư túm lấy mình, hắn tìm kiếm gì đó trên người y, từ đuôi cá trơn bóng mạnh mẽ rớt ra một mảnh vảy cá.
Hắn nhét vảy cá vào tay Khấu Đông, lần thứ hai vật thí nghiệm này mở miệng nói.
"Em đánh ta," Hắn âm trầm nói, "Em đánh ta..."
Khấu Đông: "......"
Không phải chớ, người anh em, làm người không ai làm vậy đâu!
Anh tự cầm tay tôi đánh mình, tưởng thế là hay à? Anh đang ép mua ép bán đúng không!
Hệ thống lúc này mới thở dài, giải thích: 【 Vật thí nghiệm thường có khả năng học tập rất nhanh. 】
Khấu Đông: "Mày có ý gì đấy?"
** má, sao những lời này lại khiến y thấy hơi bối rối nhở?
Hệ thống: 【 Thật ra lúc đầu vật thí nghiệm S cũng không biết ép mua ép bán là gì đâu. 】
【 Mời cậu đoán xem, là ai dạy anh ta như vậy? 】
Cơ mặt Khấu Đông co giật.
Tự nhiên y nhớ đến, vào cái đêm mà y vừa mới lấy được manh mối, chính y bê theo quả trứng mình lấy được ở trong ao đổi thưởng, đến tìm hắn bắt hắn nhận con...
【 Là cậu đấy.】
Hệ thống nói, âm thanh cứ như đang cười trên sự đau khổ của người khác,【 Còn ai vào đây nữa. 】
"......"
Khấu Đông tuyệt vọng lau mặt.
Không phải chứ, cái tên vật thí nghiệm này học một biết mười, năng lực học tập có phải cao quá mức rồi không?
Có vẻ là máu.
Gã đàn ông đeo kính gào lên một tiếng nho nhỏ như đang rên, gã bị đám vật thí nghiệm vây lại. Đuôi cá của nhân ngư lướt trên mặt đất tạo ra một vệt nước trơn bóng, không nhanh không chậm bao lấy Khấu Đông, nó lan về phía vết máu làm cho vết máu không bắn đến được nữa.
Tiếng vang này quá lớn làm kinh động đến những người chơi khác. Đèn trong kí túc xá nối đuôi nhau sáng lên, không có âm thanh gì lớn, chỉ có vật thí nghiệm S nghe được tiếng xì xào bàn tán trong phòng họ.
"Làm sao thế?"
"Không biết, hình như có chuyện gì...."
"Phải làm sao đây? Có nên ra ngoài xem không?"
"Nếu như chúng ta bị liên lụy thì thế nào? Không nên ——"
Vật thí nghiệm S cong môi, cười khinh một tiếng.
"Sợ bóng sợ gió."
Hắn cứ thế mà phán, tay vẫn cứ che ở mắt Khấu Đông.
Hắn không vui bởi vì máu bị bắn tung tóe, đôi tay mảnh khảnh lạnh lẽo bao lấy phần da, giúp y lau mấy lần. Động tác này cực kỳ dịu dàng, móng tay sắc bén cũng không hề đụng phải mặt thanh niên.
Nhân ngư hài lòng quan sát chiến lợi phẩm của mình, hắn mỉm cười lộ ra răng nanh sáng như tuyết, đuôi cá cũng cuốn lại, kéo người ra phía cửa.
Trong lòng Khấu Đông đột nhiên có dự cảm xấu.
Y kéo lấy tay nhân ngư, lên tiếng nói: "Ba nó ơi?"
"......"
Vật thí nghiệm không trả lời, vẫn dựa vào vai y thở đều. Hơi thở của hắn vừa lạnh lẽo vừa dinh dính, chỉ một chút đó thôi đã khiến lông tơ y dựng lên.
Cái lùm mẹ.
Khấu Đông nói: "Anh muốn mang tôi đi đâu?"
Đôi mắt đỏ tươi của nhân ngư hơi nheo lại, hắn cọ cọ vào y, thần thái ngập tràn vui sướng.
Khấu Đông: "......"
Y rất muốn tự an ủi bản thân, nhưng dưới chân rõ ràng có xúc cảm gì đó —— ** má, không phải lão giám đốc kia nói thật đấy chứ?
Ba của đứa bé muốn đem y lên tầng, ném y vào trong cái ống đó sinh con cho hắn hả??
Khấu Đông nỗ lực phản đối: "Tôi rất yếu đuối, không quen ở chỗ kia của anh đâu!"
"Không sao." Nhân ngư trầm giọng nói, "Nơi này cái gì cũng có —— em thích chỗ nào cũng được."
Khấu Đông thật sự muốn bật khóc, trọng điểm không phải chỗ đó đâu người anh em à. Tôi nói không ở quen ở đó nên anh muốn thay cái ống khác hả?
Có đổi qua cái ống khác dài mấy chục mét thì nó vẫn là cái ống thôi, nghe chưa hả!
Trọng điểm là chỗ anh muốn bắt tôi sinh con đó nhá!
Người tí hon đu trên áo len của y, lúc này cũng đứng dậy, cảnh giác quan sát vật thí nghiệm.
Sau một lúc sau, hắn mới mấp máy môi, nói: "Chìa khóa."
"Chìa khóa?" Khấu Đông không nhìn thấy, lặp lại câu hỏi, "Chìa khóa gì cơ?"
Nhân ngư cười khẽ một tiếng thỏa mãn, đưa tay ra. Khấu Đông bây giờ mới hiểu chìa khóa mang cái hàm nghĩa gì. Ở sâu trong ống nuôi cấy của vật thí nghiệm S, nơi có vô số hạt châu màu nhũ trắng kỳ dị, trong đó cất giấu một cái chìa khóa nhỏ bé tầm thường. Nó mang hình dáng đặc thù, Khấu Đông rất quen thuộc —— nhìn là biết chắc chắn nó có thể mở cánh cửa kia.
Y cuối cùng cũng hiểu, khi những nghiên cứu viên trước đó có ý định trốn thoát, họ đã tuyệt vọng đến nhường nào.
Đường sống rõ ràng đã ở ngay trước mắt nhưng lại xa không với nổi. Từ đầu đến cuối nó vẫn luôn nằm trong ống nuôi cấy của đối thủ đáng sợ nhất.
Như là cho người ta hy vọng rồi lại tự tay bóp nát nó. Nháy mắt này, Khấu Đông cũng tự sinh ra hoài nghi, một giống loài có chỉ số thông minh cao như vậy, nhìn qua đã trên cả nhân loại, chỉ dựa vào mỗi y thì có thể lừa nổi tên nhân ngư này ư?
"Chìa khóa."
Nhân như chậm rãi nhắc lại từ này một lần, theo ánh mắt Khấu Đông, hắn thấy được thứ đồ vật đó.
Hắn mở miệng, nụ cười càng sâu, "Em muốn à?"
Khấu Đông tự nhéo mình một cái. Âm thanh ấy cứ như không được truyền tới qua lỗ tai y mà là trực tiếp khảm vào trong đầu —— cứ như là lời thì thầm của ác ma.
Trong truyền thuyết, tiếng ca của hải yêu Siren [1] có sở hữu một loại ma lực, ma lực đó đủ để kiến tâm chí người nghe nhão thành bùn đất.
[1] Siren: là chỉ những nhân vật trong thần thoại Hy Lạp, họ là những sinh vật nửa người nửa chim/đôi khi là cá và nguy hiểm vì có vẻ đẹp thu hút các thủy thủ cùng với âm nhạc du dương và giọng nói mê hoặc của mình để làm những người thủy thủ này say đắm từ đó mất cảnh giác, làm đắm tàu, và phải trôi dạt trên bờ biển lạc vào những hòn đảo của họ. Siren thực sự được mô tả là những sinh vật có vẻ đẹp quyến rũ như báu vật và năng lực rộng lớn như biển khơi.
"Em muốn...." Nhân ngư chậm rãi nói, đuôi hắn lại càng quấn chặt, giống như là chẳng thể đợi thêm nữa, "Ta có thể cho em."
"Chỉ cần em nói."
"Chỉ cần em nói, em muốn...."
Khấu Đông há miệng thở dốc, môi y không thèm nghe theo sự sai khiến của y nữa. Thần trí của y lâm vào vực sâu không thấy đáy, mây mù bao phủ, y cũng không rõ, y không muốn hiểu, chỉ cần nghe thấy âm thanh này là đủ. Thanh âm của nhân ngư như mê hoặc y, muốn y đi vào con đường thơm ngát kia.
Vật thí nghiệm dùng đầu lưỡi đỏ dài của mình liếm y. Mùi tanh bị thay thế bởi hương thơm ngào ngạt. Đầy đặn và đẹp đẽ, gợi nhớ đến mặt trời, cỏ xanh, hồ nước hoặc là cái gì đó ở bên. Khấu Đông hơi lâng lâng, y cứ như đang từng bước đi vào thiên quốc với cỏ hoa ngập tràn.
Hệ thống đưa ra lời nhắc nhở.
【 Đối mặt với yêu cầu của NPC, bạn: A: Đồng ý. B: Không đồng ý. 】
Không đồng ý!
Đầu của Khấu Đông ong ong, làm sao có thể đồng ý cái vấn đề chẳng có tý tốt đẹp này chứ ——
Nhưng mà.
Chữ kia đến cửa miệng đã chẳng thể nói ra được nữa.
Y chậm rãi nới lỏng hàm rằng, cuối cùng cũng không chống đỡ được nữa, chuẩn bị nói ra ——
"Đùng."
Một tiếng vang giòn nho nhỏ làm y thức tỉnh.
Chẳng biết từ bao giờ người tí hon đã bò lên bả vai Khấu Đông, gương mặt hắn căng thẳng cực độ, hắn dùng bàn tay bé xíu vỗ vỗ y – không dám dùng lực quá lớn. Nhưng lúc này phải dùng lực để làm thanh niên tỉnh lại, khi tỉnh lại y mới nhận ra nửa người của mình đã bị vùi trong dịch dinh dưỡng màu lam nhạt bên trong ống nuôi cấy.
Nhân như kia lặng yên không một tiếng động cuốn lấy y, cứ như đang bao lấy một con gà nhỏ chẳng có sức lực phản kháng, hắn đã muốn đem con mồi này vào sào huyệt của mình từ lâu. Ngẩng đầu dậy, Khấu Đông còn thấy được cằm dưới của con quái vật này —— tuy rằng mềm mại giống người nhưng chung quy cũng chẳng phải con người.
Chỉ có thú mới như này, hàm dưới của những con thú hoang có thể dễ như trở bàn tay nhai nát con mồi.
Khấu Đông cực kỳ rõ ràng, y suýt chút nữa đã trúng chiêu của hắn.
"Không đồng ý." Y nói ra lời vừa mới nuốt xuống, "Tôi không đồng ý."
"......"
Vật thí nghiệm dừng lại động tác.
Chợt, hắn đến gần, đầy hứng thú đánh giá người trước mắt, nhưng ánh mắt đánh giá này mang theo vài tia khổ não, bàn tay mảnh khảnh chuẩn bị vỗ vỗ đầu Khấu Đông lại đột nhiên trở nên sâu xa.
Khấu Đông hiểu ra, tất cả các NPC phải tuân theo quy tắc, nói cách khác, trừ khi Khấu Đông làm cái gì sai quy tắc hoặc y động vào điều kiện chết chóc, không thì NPC không được trực tiếp động vào y —— nhưng bây giờ có Diệp Ngôn Chi ở cạnh, điều kiện chết chóc của y đã không còn, vì vậy không thể làm gì y được.
Nếu không phải có quy tắc này hạn chế thì ở ngay phó bản đầu tiên y đã bị cún con ăn sống rồi.
Vấn đề này, hiển nhiên chính là cạm bẫy của nhân ngư.
Nếu như y hôn mê, mở miệng bảo được....
Khấu Đông không dám nghĩ đến. Y cảm kích nói với con trai: "Cưng đúng là một đứa nhóc tuyệt vời."
Diệp Ngôn Chi ngồi trên bả vai y, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như thế, nghe được câu khích lệ này cũng chẳng thèm vui vẻ.
Khen hắn là trẻ ngoan, cái này mà là khích lệ ấy hả?
Nhưng Diệp Ngôn Chi có nói ra thì cũng chỉ khiến bản thân hắn muốn giết quách người này đi cho rồi.
Khấu Đông: "Cưng đã thành công bóp chết hàng ngàn hàng vạn em trai của mình từ trong trứng nước!"
Làm tốt lắm!
Diệp Ngôn Chi không nặng không nhẹ hừ một tiếng, nghĩ thầm, chuyện này thì có gì mà đáng lo.
Chờ tôi lớn lên, tôi cũng sẽ làm cho em phải sinh chục đứa như thế....
Nhân ngư hoàn toàn buông lỏng tay. Hắn u ám nhìn Khấu Đông rồi im lặng, một lúc sau lại nắm tay Khấu Đông.
Khấu Đông: "???"
Y cực kỳ hỏi chấm nhìn nhân ngư túm lấy mình, hắn tìm kiếm gì đó trên người y, từ đuôi cá trơn bóng mạnh mẽ rớt ra một mảnh vảy cá.
Hắn nhét vảy cá vào tay Khấu Đông, lần thứ hai vật thí nghiệm này mở miệng nói.
"Em đánh ta," Hắn âm trầm nói, "Em đánh ta..."
Khấu Đông: "......"
Không phải chớ, người anh em, làm người không ai làm vậy đâu!
Anh tự cầm tay tôi đánh mình, tưởng thế là hay à? Anh đang ép mua ép bán đúng không!
Hệ thống lúc này mới thở dài, giải thích: 【 Vật thí nghiệm thường có khả năng học tập rất nhanh. 】
Khấu Đông: "Mày có ý gì đấy?"
** má, sao những lời này lại khiến y thấy hơi bối rối nhở?
Hệ thống: 【 Thật ra lúc đầu vật thí nghiệm S cũng không biết ép mua ép bán là gì đâu. 】
【 Mời cậu đoán xem, là ai dạy anh ta như vậy? 】
Cơ mặt Khấu Đông co giật.
Tự nhiên y nhớ đến, vào cái đêm mà y vừa mới lấy được manh mối, chính y bê theo quả trứng mình lấy được ở trong ao đổi thưởng, đến tìm hắn bắt hắn nhận con...
【 Là cậu đấy.】
Hệ thống nói, âm thanh cứ như đang cười trên sự đau khổ của người khác,【 Còn ai vào đây nữa. 】
"......"
Khấu Đông tuyệt vọng lau mặt.
Không phải chứ, cái tên vật thí nghiệm này học một biết mười, năng lực học tập có phải cao quá mức rồi không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.