Chương 36: Cố vấn Khương là người thế nào 2
Ma Lạt Chúc
19/05/2024
Kết thúc một ngày làm việc, Nghê Cách thu dọn đồ đạc và tan làm. Vừa tới dưới lầu tòa nhà văn phòng, cô ấy đã thấy Hạ Thịnh Đông đang tựa lưng vào tường chờ mình.
Duyên phận của cô và Hạ Thịnh Đông cũng rất kỳ lạ. Hai người đều là người thủ đô, cùng học đại học ở thành phố Hoa.
Gia đình Hạ Thịnh Đông cũng làm kinh doanh, gia cảnh khá giả, mặc dù ngoại hình không quá đẹp trai anh tuấn nhưng cũng sạch sẽ gọn gàng, rất nhiều bạn học nữ thích anh ta.
Lúc còn học ở trong trường, hai người cũng không quen thân lắm, chỉ là Hạ Thịnh Đông lắm tiền nên rất nổi tiếng trong trường. Trong trường học luôn có tin đồn về anh ta, rằng anh ta đã đổi bạn gái là người nào, lại đổi loại xe gì, bla bla.
Ở thủ đô, Nghê Cách cũng nằm trong vòng bạn bè tập hợp toàn phú nhị đại, cũng đã gặp không ít công tử hoàn khố. Trong mắt cô ấy, Hạ Thịnh Đông hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp, cùng lắm thì chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi.
Nói tóm lại, không có chút ấn tượng tốt nào cả.
Không ngờ sau khi lén lút trở về thành phố Hoa để làm việc, cô ấy lại gặp lại Hạ Thịnh Đông. Hạ Thịnh Đông còn triển khai theo đuổi mãnh liệt với cô ấy nữa.
Lúc đầu Nghê Cách còn chẳng thèm ngó ngàng tới anh ta, nhưng không biết bắt đầu từ khi nào, trái tim cô ấy chợt rung động. Đặc biệt là gần đây, cô ấy có thể cảm nhận được tình yêu mãnh liệt đang dâng trào trong lòng mình.
Lúc đi làm, gương mặt Hạ Thịnh Đông thường xuyên quanh quẩn trong đầu cô ấy, khóe miệng cũng không kìm được mà luôn nhếch lên.
Lúc này nhìn thấy Hạ Thịnh Đông đến đón mình tan làm, Nghê Cách vui vẻ chạy tới. Bỏ lại vẻ quyến rũ lạnh lùng của mình lúc làm việc ban ngày, cô ấy dịu dàng thân thiết như một cô em gái nhà bên.
Hạ Thịnh Đông đang cúi đầu bấm điện thoại, toàn thân tản ra ý xuân dạt dào. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhìn ra được anh ta là đang trêu chọc tán tỉnh một ai đó.
Nghê Cách bước tới, vỗ nhẹ vào vai Hạ Thịnh Đông.
Rõ ràng người kia giật mình, vội vàng tắt điện thoại rồi tùy tiện nhét vào trong túi.
Nghê Cách cũng không phải là kẻ ngốc, trong lòng hiện lên một tia bất mãn nhưng rất nhanh lại bị cảm xúc yêu đương mãnh liệt cuốn đi.
Hai người trở lại tổ ấm của mình, Nghê Cách tự mình xuống bếp nấu mấy món ăn. Sau khi cơm nước xong xuôi, Hạ Thịnh Đông ngồi trên sô pha chơi điện thoại, chân còn gác lên bàn trà đung đưa, dáng vẻ rất tự tại.
Nghê Cách rất không thích đàn ông làm mấy hành động như thế này, cô ấy khẽ nhíu mày, trong lòng dâng lên cảm xúc chán ghét.
Xung quanh không có gương nên Nghê Cách không thể nhìn thấy mặt mình, lúc này, màu hồng phấn ở nơi đuôi mắt cô ấy trở nên đậm hơn, trong đầu có một giọng nói quanh quẩn.
[Cô yêu người đàn ông này.]
[Cô nguyện ý làm tất cả mọi chuyện vì anh ta.]
[Anh ta là tất cả của cô.]
[Đưa anh ta về nhà, kết hôn với anh ta, cho anh ta hết thảy những thứ mà cô có.]
Nghê Cách hoàn toàn bị thuyết phục, tâm tình ngọt ngào đi thu dọn đống bừa bộn ở trên bàn.
Hơn mười một giờ đêm, Hạ Thịnh Đông nằm trên giường chơi game.
Sau khi hơi thở đều đều của Nghê Cách ở bên cạnh vang lên, anh ta lặng lẽ lấy cái kéo nhỏ ra, cắt đứt mấy sợi tóc của Nghê Cách. Sau đó, anh ta bước xuống giường, nhón chân đi tới phòng ngủ bên cạnh, tháo bức tranh trang trí ở trên đầu giường xuống. Trên bức tường phía sau bức tranh kia có một hốc nhỏ, bên trong có đặt một cái bình nhỏ. Anh ta mở nắp bình ra, bỏ mấy sợi tóc kia vào, lại rạch đầu ngón tay nhỏ hai giọt máu của mình vào trong đó.
Sau khi làm xong hết thảy, anh ta lại đặt bức tranh về lại vị trí cũ.
Anh ta chắp tay trước ngực, cúi lạy bức tranh mấy lần.
Hạ Thịnh Đông trở lại phòng khách, lấy điện thoại di động ra bắt đầu trò chuyện với mấy em gái bên trong. Các loại ảnh chụp bình thường cần phải khảm mờ truyền đến truyền đi khiến người ta nhìn vào mà chỉ cảm thấy ghê tởm buồn nôn.
Hai giờ sáng, anh ta quay trở lại giường, đặt điện thoại sang một bên để sạc pin rồi chìm vào giấc ngủ thật say.
Nghê Cách đang nằm mơ.
Trong giấc mơ, cô ấy và Hạ Thịnh Đông đang tổ chức đám cưới. Cô ấy mặc áo cưới trắng tinh, cha mẹ đứng bên cạnh mỉm cười vui vẻ. Trong tiếng chúc phúc của người dẫn chương trình, cô và Hạ Thịnh Đông cùng nhau nâng chai champagne đổ vào trong tháp ly. Rượu champagne sủi bọt rót vào mấy cái ly bên dưới.
Đúng lúc này, Nghê Cách chợt nhìn thấy trên chiếc khay champagne sáng bóng phản chiếu gương mặt của một người phụ nữ.
Người phụ nữ kia cũng giống như cô ấy, đều mặc váy cưới trắng tinh. Gương mặt kia mặt mày ẩn tình, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, nhiếp tâm phách người!
Nghê Cách giật nảy mình.
Khuôn mặt đó hoàn toàn không phải là cô ấy!
Duyên phận của cô và Hạ Thịnh Đông cũng rất kỳ lạ. Hai người đều là người thủ đô, cùng học đại học ở thành phố Hoa.
Gia đình Hạ Thịnh Đông cũng làm kinh doanh, gia cảnh khá giả, mặc dù ngoại hình không quá đẹp trai anh tuấn nhưng cũng sạch sẽ gọn gàng, rất nhiều bạn học nữ thích anh ta.
Lúc còn học ở trong trường, hai người cũng không quen thân lắm, chỉ là Hạ Thịnh Đông lắm tiền nên rất nổi tiếng trong trường. Trong trường học luôn có tin đồn về anh ta, rằng anh ta đã đổi bạn gái là người nào, lại đổi loại xe gì, bla bla.
Ở thủ đô, Nghê Cách cũng nằm trong vòng bạn bè tập hợp toàn phú nhị đại, cũng đã gặp không ít công tử hoàn khố. Trong mắt cô ấy, Hạ Thịnh Đông hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp, cùng lắm thì chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi.
Nói tóm lại, không có chút ấn tượng tốt nào cả.
Không ngờ sau khi lén lút trở về thành phố Hoa để làm việc, cô ấy lại gặp lại Hạ Thịnh Đông. Hạ Thịnh Đông còn triển khai theo đuổi mãnh liệt với cô ấy nữa.
Lúc đầu Nghê Cách còn chẳng thèm ngó ngàng tới anh ta, nhưng không biết bắt đầu từ khi nào, trái tim cô ấy chợt rung động. Đặc biệt là gần đây, cô ấy có thể cảm nhận được tình yêu mãnh liệt đang dâng trào trong lòng mình.
Lúc đi làm, gương mặt Hạ Thịnh Đông thường xuyên quanh quẩn trong đầu cô ấy, khóe miệng cũng không kìm được mà luôn nhếch lên.
Lúc này nhìn thấy Hạ Thịnh Đông đến đón mình tan làm, Nghê Cách vui vẻ chạy tới. Bỏ lại vẻ quyến rũ lạnh lùng của mình lúc làm việc ban ngày, cô ấy dịu dàng thân thiết như một cô em gái nhà bên.
Hạ Thịnh Đông đang cúi đầu bấm điện thoại, toàn thân tản ra ý xuân dạt dào. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhìn ra được anh ta là đang trêu chọc tán tỉnh một ai đó.
Nghê Cách bước tới, vỗ nhẹ vào vai Hạ Thịnh Đông.
Rõ ràng người kia giật mình, vội vàng tắt điện thoại rồi tùy tiện nhét vào trong túi.
Nghê Cách cũng không phải là kẻ ngốc, trong lòng hiện lên một tia bất mãn nhưng rất nhanh lại bị cảm xúc yêu đương mãnh liệt cuốn đi.
Hai người trở lại tổ ấm của mình, Nghê Cách tự mình xuống bếp nấu mấy món ăn. Sau khi cơm nước xong xuôi, Hạ Thịnh Đông ngồi trên sô pha chơi điện thoại, chân còn gác lên bàn trà đung đưa, dáng vẻ rất tự tại.
Nghê Cách rất không thích đàn ông làm mấy hành động như thế này, cô ấy khẽ nhíu mày, trong lòng dâng lên cảm xúc chán ghét.
Xung quanh không có gương nên Nghê Cách không thể nhìn thấy mặt mình, lúc này, màu hồng phấn ở nơi đuôi mắt cô ấy trở nên đậm hơn, trong đầu có một giọng nói quanh quẩn.
[Cô yêu người đàn ông này.]
[Cô nguyện ý làm tất cả mọi chuyện vì anh ta.]
[Anh ta là tất cả của cô.]
[Đưa anh ta về nhà, kết hôn với anh ta, cho anh ta hết thảy những thứ mà cô có.]
Nghê Cách hoàn toàn bị thuyết phục, tâm tình ngọt ngào đi thu dọn đống bừa bộn ở trên bàn.
Hơn mười một giờ đêm, Hạ Thịnh Đông nằm trên giường chơi game.
Sau khi hơi thở đều đều của Nghê Cách ở bên cạnh vang lên, anh ta lặng lẽ lấy cái kéo nhỏ ra, cắt đứt mấy sợi tóc của Nghê Cách. Sau đó, anh ta bước xuống giường, nhón chân đi tới phòng ngủ bên cạnh, tháo bức tranh trang trí ở trên đầu giường xuống. Trên bức tường phía sau bức tranh kia có một hốc nhỏ, bên trong có đặt một cái bình nhỏ. Anh ta mở nắp bình ra, bỏ mấy sợi tóc kia vào, lại rạch đầu ngón tay nhỏ hai giọt máu của mình vào trong đó.
Sau khi làm xong hết thảy, anh ta lại đặt bức tranh về lại vị trí cũ.
Anh ta chắp tay trước ngực, cúi lạy bức tranh mấy lần.
Hạ Thịnh Đông trở lại phòng khách, lấy điện thoại di động ra bắt đầu trò chuyện với mấy em gái bên trong. Các loại ảnh chụp bình thường cần phải khảm mờ truyền đến truyền đi khiến người ta nhìn vào mà chỉ cảm thấy ghê tởm buồn nôn.
Hai giờ sáng, anh ta quay trở lại giường, đặt điện thoại sang một bên để sạc pin rồi chìm vào giấc ngủ thật say.
Nghê Cách đang nằm mơ.
Trong giấc mơ, cô ấy và Hạ Thịnh Đông đang tổ chức đám cưới. Cô ấy mặc áo cưới trắng tinh, cha mẹ đứng bên cạnh mỉm cười vui vẻ. Trong tiếng chúc phúc của người dẫn chương trình, cô và Hạ Thịnh Đông cùng nhau nâng chai champagne đổ vào trong tháp ly. Rượu champagne sủi bọt rót vào mấy cái ly bên dưới.
Đúng lúc này, Nghê Cách chợt nhìn thấy trên chiếc khay champagne sáng bóng phản chiếu gương mặt của một người phụ nữ.
Người phụ nữ kia cũng giống như cô ấy, đều mặc váy cưới trắng tinh. Gương mặt kia mặt mày ẩn tình, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, nhiếp tâm phách người!
Nghê Cách giật nảy mình.
Khuôn mặt đó hoàn toàn không phải là cô ấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.