Chương 9: Nhà cô ấy có quỷ tôi mới tới! 1
Ma Lạt Chúc
16/05/2024
Khương Nhất mỉm cười nói: “Trận pháp trong khách sạn của cô đã bị phá, âm khí sẽ không còn tụ lại ở đây nữa, phong thủy sẽ trở lại bình thường. Về phần chồng cũ mà cô lo lắng cùng với người đứng sau anh ta thì khi trận pháp bị phá, bọn họ sẽ bị cắn trả, đan điền bị hủy hết.
Người tu luyện một khi đan điền bị hủy thì sẽ không thể nào hại người được nữa. Mất đi đạo hạnh, rơi từ thần đàn xuống đáy cốc còn khó chịu hơn so với bị giết chết. Về phần chồng cũ của cô, anh ta chỉ là một người bình thường, nếu đan điền bị phá hủy thì tinh thần suy sụp, bệnh tật quấn thân mà chết. Cái này chính là nhân quả báo ứng.”
Chị Trần nói với vẻ mặt vui sướng: “Đáng đời!”
Ai bảo anh ta không chịu đi đường chính đạo.
Khương Nhất vừa nói xong liền đưa tay ra, lòng bàn tay hướng lên trên. Chị Trần hiểu ý liền nhanh chóng đưa ra năm ngàn tệ.
Khương Nhất nhận lấy, liếm một ít nước miếng lên tay rồi xoẹt xoẹt bắt đầu đếm tiền.
Chị Trần thừa thắng xông lên: “Đại sư à, cô xem, tuy rằng vấn đề này đã được giải quyết nhưng chuyện khách sạn của tôi có quỷ ám cũng đã bị truyền ra ngoài rồi, e rằng tình hình kinh doanh sẽ khó lòng khởi sắc. Cô giúp người thì giúp đến cùng, cô xem có thể giúp tôi chỉ điểm một hai, đổi phong thủy trong khách sạn này được không? Đương nhiên, đương nhiên là tôi sẽ không để cô làm việc không công, tôi sẽ đưa cho cô thêm năm ngàn tệ nữa.”
Khi chị Trần đi rút tiền đã để lại đường lui cho mình, hai tấm thẻ mỗi tấm đều rút năm ngàn. Cô ấy nhanh chóng đặt năm ngàn còn lại vào tay Khương Nhất.
Khương Nhất nắm số tiền vẫn còn vương nhiệt độ cơ thể của chị Trần trong tay, cảm thấy như mình đang nằm mơ.
Người thành phố hào phóng quá đi!
Ban nãy cô còn đang suy nghĩ, mình đòi quá nhiều tiền, định tặng thêm một lượt bố trí phong thủy. Không ngờ người ta còn đưa thêm tiền.
Ừm, cho thì cứ nhận, cũng may mà cô chưa nói lộ ra chuyện mình định tặng một lượt bố trí phong thủy.
Cô đút tiền vào trong túi quần. Kể từ khi cái quần này đi theo cô, chưa bao giờ cô cảm thấy nó sang như vậy. Giờ cũng coi như là cái quần có nội hàm rồi, đi đường mà nặng trình trịch.
Thực ra ngay buổi tối khi Khương Nhất quay về cô đã nhìn ra được vấn đề của khách sạn rồi, nhưng cô cũng không thể để chị Trần cảm thấy mình kiếm tiền quá dễ dàng nên mới chạy ra ngoài nhìn trái nhìn phải, thậm chí còn giả vờ bấm đốt ngón tay tính toán nữa.
Chị Trần tha thiết đứng ở một bên, ngay cả thở mạnh cũng không dám vì sợ ảnh hưởng đến mạch suy nghĩ của đại sư.
Cuối cùng, Khương Nhất ngẩng đầu lên nói: “Ừm, khách sạn của cô tọa Bắc hướng Nam, là hướng đại cát. Nhưng cao ốc trước mặt cao hơn khách sạn của cô quá nhiều, hơn nữa cửa chính của khách sạn lại trùng hợp đối diện với khe hẹp giữa hai tòa nhà cao tầng, cái này gọi là Thiên Trảm Sát.
Thứ hai, vì khách sạn này nhỏ hẹp nên cửa trước vừa vặn đối diện với cửa sau, làm thất thoát tài vận. Thứ ba, khi mở cửa làm ăn, ở phía sau phải cao hơn nhà mình mới tốt, lưng có chỗ dựa, đó chính là may mắn, nhưng mà phía sau khách sạn của cô toàn là những căn nhà trệt thấp bé lộn xộn, rơi vào thế lưng không có chỗ dựa.”
Chị Trần càng nghe càng hoảng sợ. Hóa ra phong thủy của khách sạn này kém như vậy nhưng cô ấy lại hoàn toàn chẳng biết gì cả.
“Đại sư, vậy làm sao bây giờ? Còn cứu được không?”
Khương Nhất vỗ ngực một cái nói: “Chuyện này cứ để tôi.”
Cô quay trở lại phòng, lấy giấy bút chưa dùng hết ra rồi trải lên quầy lễ tân. Cô khí định thần nhàn, sau đó đặt bút viết liền một mạch.
Chị Trần nhìn không chớp mắt. Ngay khi Khương Nhất dừng bút, dường như cô ấy nhìn thấy những nét chu sa mới vẽ bỗng bay lên khỏi giấy vàng, rồi sau đó lại vèo một cái, chui vào lại trong trang giấy như một tiểu tinh linh.
Chị Trần choáng váng, tối nay cô ấy đã trải qua quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này cô ấy vẫn thấy rất chấn động.
Khương Nhất gấp lá bùa lại thành hình tam giác rồi đưa cho chị Trần. Hai tay chị Trần run rẩy.
“Cô dán cái này ở cửa chính, có thể ngăn cản Thiên Trảm Sát. Còn cái này dán vào bức tường phía sau có thể phá thế lưng không có chỗ dựa. Còn cái cuối cùng này, cô đặt nó nằm bên dưới vật trang trí hình cải trắng ở quầy lễ tân.
Ngày mai tôi sẽ đặt một chậu hoa lớn ở giữa cửa trước và cửa sau, phòng ngừa hai cửa thông nhau làm thất thoát tài vận.”
Người tu luyện một khi đan điền bị hủy thì sẽ không thể nào hại người được nữa. Mất đi đạo hạnh, rơi từ thần đàn xuống đáy cốc còn khó chịu hơn so với bị giết chết. Về phần chồng cũ của cô, anh ta chỉ là một người bình thường, nếu đan điền bị phá hủy thì tinh thần suy sụp, bệnh tật quấn thân mà chết. Cái này chính là nhân quả báo ứng.”
Chị Trần nói với vẻ mặt vui sướng: “Đáng đời!”
Ai bảo anh ta không chịu đi đường chính đạo.
Khương Nhất vừa nói xong liền đưa tay ra, lòng bàn tay hướng lên trên. Chị Trần hiểu ý liền nhanh chóng đưa ra năm ngàn tệ.
Khương Nhất nhận lấy, liếm một ít nước miếng lên tay rồi xoẹt xoẹt bắt đầu đếm tiền.
Chị Trần thừa thắng xông lên: “Đại sư à, cô xem, tuy rằng vấn đề này đã được giải quyết nhưng chuyện khách sạn của tôi có quỷ ám cũng đã bị truyền ra ngoài rồi, e rằng tình hình kinh doanh sẽ khó lòng khởi sắc. Cô giúp người thì giúp đến cùng, cô xem có thể giúp tôi chỉ điểm một hai, đổi phong thủy trong khách sạn này được không? Đương nhiên, đương nhiên là tôi sẽ không để cô làm việc không công, tôi sẽ đưa cho cô thêm năm ngàn tệ nữa.”
Khi chị Trần đi rút tiền đã để lại đường lui cho mình, hai tấm thẻ mỗi tấm đều rút năm ngàn. Cô ấy nhanh chóng đặt năm ngàn còn lại vào tay Khương Nhất.
Khương Nhất nắm số tiền vẫn còn vương nhiệt độ cơ thể của chị Trần trong tay, cảm thấy như mình đang nằm mơ.
Người thành phố hào phóng quá đi!
Ban nãy cô còn đang suy nghĩ, mình đòi quá nhiều tiền, định tặng thêm một lượt bố trí phong thủy. Không ngờ người ta còn đưa thêm tiền.
Ừm, cho thì cứ nhận, cũng may mà cô chưa nói lộ ra chuyện mình định tặng một lượt bố trí phong thủy.
Cô đút tiền vào trong túi quần. Kể từ khi cái quần này đi theo cô, chưa bao giờ cô cảm thấy nó sang như vậy. Giờ cũng coi như là cái quần có nội hàm rồi, đi đường mà nặng trình trịch.
Thực ra ngay buổi tối khi Khương Nhất quay về cô đã nhìn ra được vấn đề của khách sạn rồi, nhưng cô cũng không thể để chị Trần cảm thấy mình kiếm tiền quá dễ dàng nên mới chạy ra ngoài nhìn trái nhìn phải, thậm chí còn giả vờ bấm đốt ngón tay tính toán nữa.
Chị Trần tha thiết đứng ở một bên, ngay cả thở mạnh cũng không dám vì sợ ảnh hưởng đến mạch suy nghĩ của đại sư.
Cuối cùng, Khương Nhất ngẩng đầu lên nói: “Ừm, khách sạn của cô tọa Bắc hướng Nam, là hướng đại cát. Nhưng cao ốc trước mặt cao hơn khách sạn của cô quá nhiều, hơn nữa cửa chính của khách sạn lại trùng hợp đối diện với khe hẹp giữa hai tòa nhà cao tầng, cái này gọi là Thiên Trảm Sát.
Thứ hai, vì khách sạn này nhỏ hẹp nên cửa trước vừa vặn đối diện với cửa sau, làm thất thoát tài vận. Thứ ba, khi mở cửa làm ăn, ở phía sau phải cao hơn nhà mình mới tốt, lưng có chỗ dựa, đó chính là may mắn, nhưng mà phía sau khách sạn của cô toàn là những căn nhà trệt thấp bé lộn xộn, rơi vào thế lưng không có chỗ dựa.”
Chị Trần càng nghe càng hoảng sợ. Hóa ra phong thủy của khách sạn này kém như vậy nhưng cô ấy lại hoàn toàn chẳng biết gì cả.
“Đại sư, vậy làm sao bây giờ? Còn cứu được không?”
Khương Nhất vỗ ngực một cái nói: “Chuyện này cứ để tôi.”
Cô quay trở lại phòng, lấy giấy bút chưa dùng hết ra rồi trải lên quầy lễ tân. Cô khí định thần nhàn, sau đó đặt bút viết liền một mạch.
Chị Trần nhìn không chớp mắt. Ngay khi Khương Nhất dừng bút, dường như cô ấy nhìn thấy những nét chu sa mới vẽ bỗng bay lên khỏi giấy vàng, rồi sau đó lại vèo một cái, chui vào lại trong trang giấy như một tiểu tinh linh.
Chị Trần choáng váng, tối nay cô ấy đã trải qua quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này cô ấy vẫn thấy rất chấn động.
Khương Nhất gấp lá bùa lại thành hình tam giác rồi đưa cho chị Trần. Hai tay chị Trần run rẩy.
“Cô dán cái này ở cửa chính, có thể ngăn cản Thiên Trảm Sát. Còn cái này dán vào bức tường phía sau có thể phá thế lưng không có chỗ dựa. Còn cái cuối cùng này, cô đặt nó nằm bên dưới vật trang trí hình cải trắng ở quầy lễ tân.
Ngày mai tôi sẽ đặt một chậu hoa lớn ở giữa cửa trước và cửa sau, phòng ngừa hai cửa thông nhau làm thất thoát tài vận.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.