Chương 28: Tôi còn có thể lừa cô sao 2
Ma Lạt Chúc
18/05/2024
Vương Lực giật mình: “Em gái à, cô phải nghe lời khuyên của tôi, chẳng lẽ tôi còn có thể lừa cô sao?”
“Ông chủ, anh cứ yên tâm đi, tôi có chút bản lĩnh nên mấy thứ đó không dọa được tôi đâu, anh chỉ cần liên hệ với chủ nhà giúp tôi là được. Lùi một bước mà nói, cho dù xảy ra chuyện thì tôi nhất định cũng sẽ không trở về tìm anh tính sổ đâu!”
Vương Lực bắt đầu phát huy tính cách ngay thẳng của mình, hết dùng lý đến dùng tình khuyên bảo.
Cuối cùng thấy thái độ của Khương Nhất thật sự kiên quyết, anh ta chỉ có thể gọi điện thoại cho chủ nhà.
Chủ nhà nghe nói có người biết đó là nhà có quỷ rồi mà vẫn còn khăng khăng muốn mua, lập tức chạy như bay tới.
“Cô gái à, bây giờ tôi sẽ dẫn cô đi xem nhà ngay. Nếu như cô thích nó thì tôi chốt giá là một triệu tệ. Lúc đầu khi tôi mua căn nhà này là giá hai triệu tệ rồi, nếu không phải có quỷ thì tôi nhất định sẽ không bán với cái giá này đâu. Chẳng qua đã nói rồi, nếu cô chọn trúng và thật sự mua rồi, nếu có xảy ra chuyện gì thì cô cũng không được đến trách tôi.
Này chàng trai, cậu cũng phải viết điều khoản này vào trong hợp đồng đi.”
Vương Lực gật đầu liên tục.
Căn nhà này ở khá gần chỗ Công ty bất động sản Liên Phát, Vương Lực và bà chủ nhà đứng ngoài hành lang không dám bước vào, chỉ có Khương Nhất dũng cảm đi vào xem.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất chiếu vào khiến cả căn nhà bừng sáng. Hai trong số ba phòng ngủ đều hướng mặt trời, bố trí hợp lý, trang trí cũng đơn giản tinh tế.
Chỉ là nhiều ánh mặt trời chiếu vào như vậy thì đáng ra căn phòng phải trở nên ấm áp, nhưng bây giờ lại chỉ mang theo cảm giác lạnh lẽo, chẳng trách ai cũng nói trong nhà này có quỷ, xem ra đúng là có thứ gì đó không sạch sẽ.
Khương Nhất đi ra ngoài: “Tôi chốt căn nhà này.”
Lúc ấy bà chủ nhà mua nhà trả hết một lần nên Khương Nhát cũng định trả hết, đỡ rắc rối về sau cho nên chỉ cần ký hợp đồng, giao tiền, sau đó đến văn phòng nhà đất giải quyết các thủ tục sang tên là được, làm xong hết mọi việc trong một buổi chiều, một tuần sau sẽ lấy giấy chứng nhận sở hữu căn nhà.
Đến chạng vạng tối, Khương Nhất cầm chìa khóa dọn vào.
Căn nhà này bị ma quỷ quấy rầy, đã bao nhiêu năm không có người nào vào ở. Khi Khương Nhất gặp những chủ nhà khác ở trên hành lang, bọn họ đều tò mò đánh giá cô.
Khương Nhất thoải mái chào hỏi bọn họ, nói với người ta rằng cô sống ở tầng chín. Đến lúc này sắc mặt mọi người đều bắt đầu thay đổi, vẻ ngập ngừng muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài một hơi.
Cô gái trẻ ham rẻ, trước khi tìm nhà cũng không hỏi thăm một chút. Thôi vậy, cũng đừng có dọa cô ấy, cứ chúc cô ấy bình an là được rồi.
Đến khi Khương Nhất vào cửa, trời đã tối hẳn. Trong nhà càng thêm âm hàn.
Ánh mắt Khương Nhất nhìn lướt qua một vòng trong căn nhà, nhìn thấy một cô gái trẻ khoảng tầm hai mươi tuổi đang đứng trong bếp. Làn da cô ấy có màu xám xanh, trên cổ có một lỗ lớn máu chảy òng ọc, trên người có nhiều vết thương do bị dao đâm, toàn thân bốc lên hắc khí cuồn cuộn.
Nữ quỷ thoạt nhìn cũng không có ác ý, liếc nhìn Khương Nhất, hình như xác định có người vào cửa rồi mới tiếp tục công việc của mình.
Một tay cô ấy đặt trên bếp, một tay bắt chước động tác cắt, xào xong lại bày ra đĩa. Cuối cùng còn rút giẻ ra lau sạch khu vực xung quanh một lần.
Khương Nhất: Ừm, nữ quỷ này vẫn rất thích sạch sẽ.
“Xào” đồ ăn xong, hai tay nữ quỷ trống trơn bày ra tư thế bưng dĩa bay vào trong phòng khách, vừa ăn vừa ấn điều khiển từ xa giống như đang tìm chương trình để xem trong khi đang ăn cơm.
Bỗng nhiên, nữ quỷ nhìn về phía cửa, lại bình tĩnh làm động tác mở cửa, còn mời người nào đó vào nhà.
Một lúc sau, nữ quỷ ngã xuống đất giãy giụa, biểu cảm dữ tợn, thân thể run rẩy giống như bị ai đó đè xuống. Cuối cùng đôi mắt to trống rỗng nhìn thẳng lên trần nhà giống như đã chết hẳn.
Qua thật lâu sau, nữ quỷ lại đứng lên, làm bộ như từ cửa tiến vào, đặt đồ xuống, rửa tay, thái rau, ăn cơm, mời người vào cửa rồi chết đi.
Khương Nhất đã hiểu.
Nữ quỷ cũng không có ý hại người, chỉ là lúc chết oán niệm quá sâu, thoát khỏi trói buộc của cánh cửa luân hồi, ở lại nhân gian, diễn đi diễn lại quá trình trước khi chết của mình trong căn phòng này.
Nữ quỷ lại nằm xuống đất.
Khương Nhất nhích lại gần trước mặt cô ấy.
Công pháp của Khương Nhất vô cùng mạnh mẽ, thỉnh thoảng cũng bị rò rỉ thoát ra từ trên cơ thể cô. Cô vừa mới tới gần nữ quỷ, một chút âm khí trên người nữ quỷ đã bị bóp nghẹt. Nữ quỷ khó chịu dịch sang một bên, còn bày ra vẻ mặt ấm ức nhìn Khương Nhất.
Khương Nhất làm nghề này đã nhiều năm, ở thôn nhỏ rất an ổn, không có quỷ quái nào gây sự cả, ngược lại trong núi có đôi khi sẽ bay tới một vài cô hồn dã quỷ, nhưng mỗi người bọn họ đều có vẻ mặt dữ tợn, hận không thể bổ Khương Nhất ra ăn tươi nuốt sống.
Suy cho cùng, máu thịt của những người tu đạo như cô đối với lệ quỷ mà nói, là nguồn dinh dưỡng đại bổ.
“Ông chủ, anh cứ yên tâm đi, tôi có chút bản lĩnh nên mấy thứ đó không dọa được tôi đâu, anh chỉ cần liên hệ với chủ nhà giúp tôi là được. Lùi một bước mà nói, cho dù xảy ra chuyện thì tôi nhất định cũng sẽ không trở về tìm anh tính sổ đâu!”
Vương Lực bắt đầu phát huy tính cách ngay thẳng của mình, hết dùng lý đến dùng tình khuyên bảo.
Cuối cùng thấy thái độ của Khương Nhất thật sự kiên quyết, anh ta chỉ có thể gọi điện thoại cho chủ nhà.
Chủ nhà nghe nói có người biết đó là nhà có quỷ rồi mà vẫn còn khăng khăng muốn mua, lập tức chạy như bay tới.
“Cô gái à, bây giờ tôi sẽ dẫn cô đi xem nhà ngay. Nếu như cô thích nó thì tôi chốt giá là một triệu tệ. Lúc đầu khi tôi mua căn nhà này là giá hai triệu tệ rồi, nếu không phải có quỷ thì tôi nhất định sẽ không bán với cái giá này đâu. Chẳng qua đã nói rồi, nếu cô chọn trúng và thật sự mua rồi, nếu có xảy ra chuyện gì thì cô cũng không được đến trách tôi.
Này chàng trai, cậu cũng phải viết điều khoản này vào trong hợp đồng đi.”
Vương Lực gật đầu liên tục.
Căn nhà này ở khá gần chỗ Công ty bất động sản Liên Phát, Vương Lực và bà chủ nhà đứng ngoài hành lang không dám bước vào, chỉ có Khương Nhất dũng cảm đi vào xem.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất chiếu vào khiến cả căn nhà bừng sáng. Hai trong số ba phòng ngủ đều hướng mặt trời, bố trí hợp lý, trang trí cũng đơn giản tinh tế.
Chỉ là nhiều ánh mặt trời chiếu vào như vậy thì đáng ra căn phòng phải trở nên ấm áp, nhưng bây giờ lại chỉ mang theo cảm giác lạnh lẽo, chẳng trách ai cũng nói trong nhà này có quỷ, xem ra đúng là có thứ gì đó không sạch sẽ.
Khương Nhất đi ra ngoài: “Tôi chốt căn nhà này.”
Lúc ấy bà chủ nhà mua nhà trả hết một lần nên Khương Nhát cũng định trả hết, đỡ rắc rối về sau cho nên chỉ cần ký hợp đồng, giao tiền, sau đó đến văn phòng nhà đất giải quyết các thủ tục sang tên là được, làm xong hết mọi việc trong một buổi chiều, một tuần sau sẽ lấy giấy chứng nhận sở hữu căn nhà.
Đến chạng vạng tối, Khương Nhất cầm chìa khóa dọn vào.
Căn nhà này bị ma quỷ quấy rầy, đã bao nhiêu năm không có người nào vào ở. Khi Khương Nhất gặp những chủ nhà khác ở trên hành lang, bọn họ đều tò mò đánh giá cô.
Khương Nhất thoải mái chào hỏi bọn họ, nói với người ta rằng cô sống ở tầng chín. Đến lúc này sắc mặt mọi người đều bắt đầu thay đổi, vẻ ngập ngừng muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài một hơi.
Cô gái trẻ ham rẻ, trước khi tìm nhà cũng không hỏi thăm một chút. Thôi vậy, cũng đừng có dọa cô ấy, cứ chúc cô ấy bình an là được rồi.
Đến khi Khương Nhất vào cửa, trời đã tối hẳn. Trong nhà càng thêm âm hàn.
Ánh mắt Khương Nhất nhìn lướt qua một vòng trong căn nhà, nhìn thấy một cô gái trẻ khoảng tầm hai mươi tuổi đang đứng trong bếp. Làn da cô ấy có màu xám xanh, trên cổ có một lỗ lớn máu chảy òng ọc, trên người có nhiều vết thương do bị dao đâm, toàn thân bốc lên hắc khí cuồn cuộn.
Nữ quỷ thoạt nhìn cũng không có ác ý, liếc nhìn Khương Nhất, hình như xác định có người vào cửa rồi mới tiếp tục công việc của mình.
Một tay cô ấy đặt trên bếp, một tay bắt chước động tác cắt, xào xong lại bày ra đĩa. Cuối cùng còn rút giẻ ra lau sạch khu vực xung quanh một lần.
Khương Nhất: Ừm, nữ quỷ này vẫn rất thích sạch sẽ.
“Xào” đồ ăn xong, hai tay nữ quỷ trống trơn bày ra tư thế bưng dĩa bay vào trong phòng khách, vừa ăn vừa ấn điều khiển từ xa giống như đang tìm chương trình để xem trong khi đang ăn cơm.
Bỗng nhiên, nữ quỷ nhìn về phía cửa, lại bình tĩnh làm động tác mở cửa, còn mời người nào đó vào nhà.
Một lúc sau, nữ quỷ ngã xuống đất giãy giụa, biểu cảm dữ tợn, thân thể run rẩy giống như bị ai đó đè xuống. Cuối cùng đôi mắt to trống rỗng nhìn thẳng lên trần nhà giống như đã chết hẳn.
Qua thật lâu sau, nữ quỷ lại đứng lên, làm bộ như từ cửa tiến vào, đặt đồ xuống, rửa tay, thái rau, ăn cơm, mời người vào cửa rồi chết đi.
Khương Nhất đã hiểu.
Nữ quỷ cũng không có ý hại người, chỉ là lúc chết oán niệm quá sâu, thoát khỏi trói buộc của cánh cửa luân hồi, ở lại nhân gian, diễn đi diễn lại quá trình trước khi chết của mình trong căn phòng này.
Nữ quỷ lại nằm xuống đất.
Khương Nhất nhích lại gần trước mặt cô ấy.
Công pháp của Khương Nhất vô cùng mạnh mẽ, thỉnh thoảng cũng bị rò rỉ thoát ra từ trên cơ thể cô. Cô vừa mới tới gần nữ quỷ, một chút âm khí trên người nữ quỷ đã bị bóp nghẹt. Nữ quỷ khó chịu dịch sang một bên, còn bày ra vẻ mặt ấm ức nhìn Khương Nhất.
Khương Nhất làm nghề này đã nhiều năm, ở thôn nhỏ rất an ổn, không có quỷ quái nào gây sự cả, ngược lại trong núi có đôi khi sẽ bay tới một vài cô hồn dã quỷ, nhưng mỗi người bọn họ đều có vẻ mặt dữ tợn, hận không thể bổ Khương Nhất ra ăn tươi nuốt sống.
Suy cho cùng, máu thịt của những người tu đạo như cô đối với lệ quỷ mà nói, là nguồn dinh dưỡng đại bổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.