Chương 615: Kiếm thai cường đại
Phương Tưởng
10/10/2017
Khi bí mật của Lôi Đình chi lực rốt cuộc hiện ra
trước mắt Ngải Huy, hắn có cảm giác hô hấp như đình chỉ lại. A, đây
chẳng qua là ảo giác của hắn, chứ trạng thái hiện tại thì căn bản không
có hô hấp rồi.
Ở bên trong quang trụ hoàng kim, tia chớp màu bạc nhỏ xíu không ngừng kích phát ra tàn ảnh màu bạc. Thật nhiều tia sáng trắng nhàn nhạt tạo thành một màn mỏng, tựa như cực quang thần bí vẫn xuất hiện trên bầu trời đêm nơi cực hàn địa vực.
Quang mang màu bạc giống như một cái bóng bị kéo dài ra.
Ngải Huy mở to hai mắt, chăm chú nhìn vào, e sợ sẽ bỏ qua mất bất kỳ một tia chi tiết nào.
Ở bên trong hư ảnh, một vòng tròn thần bí giống như từ nơi thâm sơn cùng cốc, sương mù dày đặc, lặng yên vén bức màn bí mật dưới mắt Ngải Huy.
Ngũ Nguyên Hoàn!
Ngải Huy cực lực áp chế sự vui mừng tột độ, hắn đã đoán đúng! Lúc trước hắn đã có dự cảm, Lôi Đình chi lực rất có thể có kết cấu đồng dạng với Sinh Chi Hoàn, là một Ngũ Nguyên Hoàn đầy đủ. Tới khi Ngũ Nguyên Hoàn thực sự hiện ra trước mắt, dù đã có chuẩn bị nhưng hắn vẫn không nhịn được mà vui sướng, kích động lên.
Kết cẩu Ngũ Nguyên Hoàn của Lôi Đình sẽ có cái dạng gì?
Hào quang của Ngũ Nguyên Hoàn ngày càng rõ ràng, các màu sắc luân chuyển không ngừng tạo nên một vòng lưu quang rực rỡ. Cảnh tượng này giống như Ngũ Nguyên Hoàn vốn dĩ bị một tấm lụa mỏng che phủ, lúc này được dỡ bỏ thì bảo quang mới hiển hiện ra.
Ngải Huy đắm chìm vào trong đó.
Trong lòng hắn lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần sợ hãi lẫn thán phục. Thật sự là kết cấu thần kỳ a!
Thời điểm khi nãy lĩnh hội được ảo diệu của Cành Sinh Mộc đã mang tới rất nhiều trợ giúp cho hắn. Cành Sinh Mộc chứa đựng Sinh Chi Hoàn là pháp tắc tương sinh của Ngũ Hành, mà Lôi Đình chi lực ẩn chứa Diệt Chi Hoàn thì là pháp tắp tương khắc của Ngũ Hành. Khiến Ngải Huy tuyệt đối không nghĩ tới chính là, hạch tâm của Lôi Đình chi lực, dĩ nhiên lại là Diệt Chi Hoàn trên Thủy nguyên lực!
Nhưng suy nghĩ sâu hơn, đây mới là đáp án hợp lý nhất a!
Vân sinh Lôi Đình, đây là thường thức mà bất cứ đứa trẻ nào cũng biết, tại sao mình lại nghĩ không ra chứ? Không riêng gì hắn, mà lịch sử hơn một nghìn năm của Ngũ Hành Thiên, cái bí mật tưởng như tất nhiên này đã làm khó không biết bao người muốn phá giải huyền bí của Lôi Đình. Chẳng lẽ, những người khác đều không liên tưởng được tới điểm này sao?
Theo xâm nhập dần sâu hơn, Ngải Huy mới bừng tỉnh đại ngộ.
Cành Sinh Mộc là Ngũ nguyên Sinh Chi Hoàn được phân chia theo Âm Dương. Âm là Kim Thủy Hỏa Thổ, Dương là Mộc. Âm Dương tương hợp mới tạo thành được Sinh Chi Hoàn tinh xảo, diệu kỳ.
Lôi Đình Nguyên lực có kết cấu gần tương tự như vậy, chỉ là so với Cành Sinh Mộc thì càng thêm phức tạp, xảo diệu!
Bởi vì nó là do hai cái Âm Dương Nguyên Lực Hoàn cấu thành!
Hai Nguyên lực Hoàn có chung tiết điểm là Mộc đóng vai trò Âm vị. Hai Dương vị phân biệt là Kim Mộc Hỏa Thổ ở hai phía khác nhau. Hai Nguyên lực Hoàn ở trước mặt Ngải Huy đang không ngừng dây dưa, hoán chuyển vị trí liên tục. Nhìn qua vui mắt tựa như hai ngũ sắc tiểu ngư sinh đôi vờn nhau.
(*Dịch: Nguyên tác đoạn này tác giả mô tả không rõ lắm. Ta thêm thắt theo ý mình cho rõ ràng, đạo hữu nào thấy không hợp lý thì phản hồi lại nhé!)
Tâm trí Ngải Huy như bị hút hết vào trong cái kết cấu Nguyên lực huyền ảo, kỳ lạ mà trước đây, nghĩ hắn cũng chưa từng nghĩ qua!
Lúc này thì hắn đã hiểu, vì cái gì mà nhiều năm như vậy không có nấy một người có thể phá giải được kết cấu của Lôi Đình nguyên lực. Nguyên tu tu luyện đều là một loại Nguyên lực, chỉ có khi tu vi đạt tới trình độ cực kỳ thâm hậu mới bắt đầu có thể đụng chạm tới phạm trù của Nguyên Lực Hoàn. Nếu như không phải Ngải Huy có được một vị sư phụ quá đặc biệt với đầy suy nghĩ kỳ quặc. Lại được cùng ông nghiên cứu quá trình lợi dụng Nguyên Văn để tác động vào Nguyên lực, từ đấy sớm phá vỡ đi cái hàng rào đơn thể của Nguyên lực. Hơn nữa, hắn cũng sớm được tiếp xúc với hỗn độn Nguyên lực. Tổng kết những điều kiện trên, mới giúp hắn có được lý giải về Nguyên Lực Hoàn như hiện tại.
Lục Thần có thể lấy thân phận Mộc tu mà sáng tạo ra Cành Sinh Mộc, tầm thiên phú cùng tài trí đó thừa đủ để kinh hãi thế nhân rồi.
Kết cấu phức tạp mà thần kỳ của Lôi Đình chi lực, chắc chắn vượt qua sự tưởng tượng của bất kỳ ai.
Nếu không có kim quang của Thần Chi Huyết giúp hắn gỡ bỏ bức màn bí mật, thì sự ảo diệu này chắc chắn sẽ còn trốn tránh tầm mắt của hắn thật lâu nữa.
Tâm trí Ngải Huy cứ mải miết đắm chìm trong việc quan sát hai cái Âm Dương Thủy nguyên lực Diệt Chi Hoàn dây dưa, hồn nhiên quên mất thời gian trôi qua.
Bỗng nhiên, một đạo hồng quang từ trên trời giáng xuống, bao trùm lên hai cái Âm Dương Thủy nguyên lực Diệt Chi Hoàn đang xoay tròn không ngừng.
Hai Âm Dương Thủy nguyên lực Diệt Chi Hoàn hóa thành một tia bạch quang, chui tọt vào bên trong Huyết Nhãn cự đại trên trời.
Ngải Huy từ trong say mê giật mình tỉnh lại.
Hắn có chút hoảng hốt, ở trong đầu tràn ngập hình ảnh của hai Âm Dương Thủy nguyên lực Diệt Chi Hoàn. Nói thật, kết cấu của Lôi Đình nguyên lực vượt quá cực hạn mà hắn có thể tưởng tượng. Nó mang tới cho hắn sự trùng kích tâm trí không gì so sánh nổi.
Hắn không biết Tông Sư đối với lý giải Nguyên lực đã tới một bước kia hay chưa. Nhưng bí mật của Lôi Đình nguyên lực tới hiện tại vẫn chưa bị người phá giải qua, đó là sự thật trăm phần trăm.
Kim quang sáng rực trong tầm mắt, dần khiến hắn phục hồi tinh thần lại.
Sau một hồi sửng sốt, tâm tình kích động của Ngải Huy dần bình ổn trở lại. Tới lúc này, một sự sợ hãi khó tả tràn lên, khiến đầu óc hắn phát lạnh.
Kết cấu của Lôi Đình nguyên lực tinh xảo, phức tạp, hồn nhiên thiên thành ( có tính tự nhiên ), huyền diệu là thế. Nó đã vượt rất xa khỏi nhận thức cực hạn của Nguyên tu đối với Nguyên lực. Vậy nhưng, đối mặt với kim quang của Thần Chi Huyết, vẫn như cũ không cách nào kháng cự.
Thần Chi Huyết…thật sự không cách nào chiến thắng hay sao?
Sự sợ hãi mãnh liệt bao phủ tâm thần Ngải Huy, để cho hắn toàn thân rét run.
Một sự sáng tạo so với Lôi Đình càng thêm phức tạp, càng thêm tinh xảo. Là một cái Nguyên Lực Hoàn có uy lực còn lớn hơn nữa ư?
Ngải Huy chỉ có thể cười khổ.
Kim quang trong ảo tượng mất đi Lôi Đình làm mục tiêu bèn tập trung toàn lực xông phá Kiếm Thai Chi Vân ở Địa Cung. Khi Kiếm Thai Chi Vân cũng bị thôn phệ, thân thể của mình sẽ hoàn toàn bị kim quang chiếm giữ. Tới khi đó mình không phải là sẽ biến thành Huyết tu sao?
Vẻ cười khổ trên mặt Ngải Huy càng thêm nồng đậm. Bản thân hắn coi Huyết tu là sinh tử cừu địch, đã kết mối huyết hải thâm thù rồi lại bị biến thành một tên Huyết tu. Cuộc đời còn có cái sự tình nào đáng châm chọc hơn nữa cơ chứ?
Âm thanh kiếm minh mãnh liệt, réo rắt nảy lên, nối dài như thủy triểu đánh về phía kim quang.
Được rôi! Dù sao trước khi chết cũng được nhìn xem Kiếm Thai là bộ dáng như thế nào.
Đây có thể coi là sáng nghe giảng đạo, chiều tử vì đạo không nhỉ?
Hắn không nhịn được lại tự cười giễu bản thân.
Nghĩ tới Kiếm Thai, Ngải Huy phấn khởi hẳn. Hắn có một sự hiếu kỳ rất lớn với Kiếm Thai. So với Nguyên lực, so với cái gì mà Nguyên lực Hoàn thì Kiếm Thai chính là tồn tại lâu dài nhất ở trong thân thể Ngải Huy. Hắn có thể từ Man Hoang còn sống trở về, phần lớn là nhờ vào hiệu dụng của Kiếm Thai. Kiếm Thai cường đại mà thần bí, từ khi u u mê mê mà có được nó, tới hiện tại, đối với nó thì hắn vẫn chỉ là một đầu đần độn, u mê như cũ.
Có cơ hội nhìn trộm được chân nghĩa của Kiếm Thai, khiến cho Ngải Huy không kìm được mà trong lòng tràn ngập hiếu kỳ.
Hắn dứt bỏ mọi tạp niệm, cẩn thận quan sát sự tranh đấu giữa Kiếm Thai và kim quang.
Tình cảnh lúc trước lại một lần nữa tái diễn, kim quang bắt đầu tụ tập, kích xạ tới Kiếm Thai Chi Vân ở Địa Cung. Quang trụ hoàng kim chiếu xạ tới Kiếm Thai Chi Vân càng trở nên nồng đậm.
Kiếm Thai Chi Vân bắt đầu rung động mãnh liệt, toát ra hằng hà sa số mũi kiếm giống như một dòng nước lũ sắt thép, thỉnh thoảng phun trào ra kiếm ý sắc lạnh. Từng tia kim quang ào ạt trút xuống như dải lụa vàng, va chạm xuống dòng lũ kiếm. Mỗi khi va chạm, hai bên phát ra toái mang giống như bọt nước, bắn tung tóe khắp nơi.
Tình cảnh tranh đấu càng lúc càng thêm kịch liệt.
Hai luồng khí tức bá đạo cùng với sắc lạnh không ngừng va chạm, đan xen vào một chỗ.
Ngải Huy không dám có chút lơ là, Cành Sinh Mộc và Lôi Đình chi lực dưới sự chiếu xạ của kim quang đều không kiên trì được quá lâu. Một khi bị kim quang triệt để bao phủ sẽ kích phát ra chân diện mục trong khoảnh khắc, nếu như sơ suất, hoàn toàn có thể sẽ bỏ qua mất.
Hai mắt của hắn trợn trừng, nháy cũng không dám nháy.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Không biết qua bao lâu, Ngải Huy cảm giác có điểm gì đó là lạ.
Có gì đó là lạ?
Ngải Huy không nói lên được, nhưng mà hắn cảm giác tinh thần của mình có chút mệt mỏi. Mình tại sao lại thấy mệt mỏi chứ? Tinh thần tập trung cao độ trong thời gian quá dài, tự nhiên không tránh được sẽ thấy mỏi mệt.
Hắn ngây ngẩn cả người.
Quá dài…thời gian…
Thoáng cái, hắn đã nắm bắt được điểm kỳ lạ ở chỗ nào rồi. Ánh mắt của hắn nhìn về Địa Cung trở nên ngốc trệ, có chút không thể tin được.
Ở Địa Cung, sự giao phong của song phương cùng với lúc đầu vẫn không có nửa điểm biến hóa, vẫn vô cùng kịch liệt.
Cái này…đã trải qua bao lâu rồi?
Thời gian ở bên trong ảo cảnh của Huyết Nhãn, Ngải Huy không cách nào phán đoán được chuẩn xác. Nhưng mà hắn có thể khẳng định, thời gian tập trung tinh thần vừa rồi của hắn chắc chắn là đã vượt quá tổng thời gian quan sát Cành Sinh Mộc và Lôi Đình chi lực!
Tại sao có thể như vậy được? Hắn khó có thể tin tưởng được việc này.
Trước giờ, hắn vẫn cho rằng Kiếm Thai Chi Vân trong các lực lượng mình sở hữu là yếu kém nhất, vậy mà lại đang một mực ngăn trở kim quang. Hơn nữa lâu như vậy vẫn không lộ ra chút xu hướng suy tàn nào.
Đây là chuyện gì thế này?
Ngải Huy há hốc mồm kinh nghi không thôi!
Đây chẳng phải là nói, Kiếm Thai cùng với Thần Chi Huyết là cùng một cấp bậc lực lượng sao?
Đợi một chút, cùng một cấp bậc?
Ngải Huy nhịn không được lần nữa đánh mắt trở lại Địa Cung, song phương vẫn đang tiếp tục giao phong như cũ, trước sau kịch liệt vô cùng. Đồng tử hắn co rút, tất cả ánh mắt thu về khu vực giao phong.
Không sai, Kiếm Thai Chi Vân quả thật không có chút xu hướng suy tàn nào.
Ngải Huy cảm thấy đầu mình có chút không đủ dùng, Kiếm Thai thực sự mạnh mẽ như vậy ư? Kiếm Thai dĩ nhiên lại có thể là tồn tại có thể chống lại Thần Chi Huyết?
Trong thân thể mình thậm chí từ lâu đã có một tồn tại sánh ngang Thần Chi Huyết? Không đúng, bản thân mình sao có thể tu luyện ra được đồ vật lợi hại như vậy?
Ngải Huy thiếu chút mà muốn thụp xuống mà ồm đầu rên rỉ, cái thế giới này đảo điên tới mức nào rồi vậy?
Lại qua hồi lâu, rốt cuộc Ngải Huy không thể không tiếp nhận sự thật này. Quãng thời gian rất dài vừa rồi đã chứng tỏ trăm phần trăm rằng, Kiếm Thai hoàn toàn không rơi xuống hạ phong!
Dòng lũ kiếm từ Kiếm Thai Chi vẫn cùng với kim quang va chạm kịch liệt, sinh ra âm thanh nổ vang liên miên không dứt.
Theo thời gian trôi qua, song phương đều không tỏ ra có chút thua sút.
Ban đầu, Ngải Huy còn có thể chăm chú mà quan sát, nhưng càng về sau, tinh thần của hắn càng trở nên chết lặng. Hắn thậm chí bắt đầu phân tán tư tưởng, suy nghĩ một ít vấn đề khác. Ví dụ như, mình làm như thế nào để thoát khỏi Huyết Nhãn ảo cảnh này được?
Cứ cái dạng này, song phương giao phong còn lâu mới có thể phân ra thắng bại.
Chẳng lẽ mình thủy chung sẽ bị nhốt ở trong ảo cảnh này mãi?
Dù vậy, Ngải Huy nhận ra là bản thân ở trong quang trụ huyết sắc này, căn bản là vô lực làm ra được động tác gì.
Thân thể mình ở ngoài, hiện tại là do ai trông coi đây? Đương nhiên là Lâu Lan!
Nghĩ đến Lâu Lan, trong lòng Ngải Huy chính là ấm áp.
Hắn bỗng nhiên khẽ động nghĩ, Lâu Lan có thể phát hiện ra được tình huống bên trong thân thể của mình hay không?
So với suy đoán của Ngải Huy, thực tế không sai nửa phần. Lâu Lan hiện tại vẫn thủy chung canh giữ trước giường của hắn.
Hai mắt Lâu Lan chớp động ánh đỏ lập lòe, cố gắng ghi chép lại tất cả mỗi một tia biến hóa trong thân thể Ngải Huy. Lúc mới đầu, toàn thân Ngải Huy phát ra ánh sáng xanh biếc, xuyên suốt toàn thân, rồi điện quang lóe lên cùng với kiếm ý sắc lạnh rục rịch khởi động, sau cùng là luồng kim quang bá đạo có chút quen thuộc với Lâu Lan.
Tất cả ghi chép của Lâu Lan đã mô tả chính xác quá trình phát sinh xung đột nghiêm trọng ở trong cơ thể Ngải Huy giữa Cành Sinh Mộc, Lôi Đình Kiếm Vân cùng Thần Chi Huyết.
Rất nhanh, lục quang biến mất, khí tức của Mộc nguyên lực biến mất. Lâu Lan hiểu rằng Cành Sinh Mộc đã bị triệt tiêu. Luồng kim quang bá đạo theo đó lại biến mạnh hơn một phần. Sau đó, điện quang lập lòe bất định cũng bắt đầu ảm đạm xuống, cuối cùng là tan biến. Lúc này, kim quang ở trong cơ thể Ngải Huy sáng lên chưa từng có, thấu suốt chiếu ra. Khí tức của Thần Chi Huyết đã chiếm cứ tuyệt đại bộ phận thân thể của Ngải Huy. Chỉ còn sót lại Kiếm Thai Chi Vân ở Địa Cung là vẫn đang quay cuồng kháng cự, chưa bị kim quang chiếm cứ.
Lâu Lan tận mắt nhìn thấy, Kiếm Thai ở Địa Cung cứ một mực xoay tròn, vững vàng ngăn trở kim quang.
Trong doanh trướng lúc này tràn ngập kiếm ý lành lạnh cùng với khí tức bá đạo. Đương nhiên đây là do thân thể Ngải Huy phát ra do ảnh hưởng của cuộc xung đột bên trong.
Kiếm thai…
Lâu lan bỗng nhiên hướng doanh trướng bên ngoài cấp tốc phóng đi.
Lâu Lan nghĩ đến tới một biện pháp.
Ở bên trong quang trụ hoàng kim, tia chớp màu bạc nhỏ xíu không ngừng kích phát ra tàn ảnh màu bạc. Thật nhiều tia sáng trắng nhàn nhạt tạo thành một màn mỏng, tựa như cực quang thần bí vẫn xuất hiện trên bầu trời đêm nơi cực hàn địa vực.
Quang mang màu bạc giống như một cái bóng bị kéo dài ra.
Ngải Huy mở to hai mắt, chăm chú nhìn vào, e sợ sẽ bỏ qua mất bất kỳ một tia chi tiết nào.
Ở bên trong hư ảnh, một vòng tròn thần bí giống như từ nơi thâm sơn cùng cốc, sương mù dày đặc, lặng yên vén bức màn bí mật dưới mắt Ngải Huy.
Ngũ Nguyên Hoàn!
Ngải Huy cực lực áp chế sự vui mừng tột độ, hắn đã đoán đúng! Lúc trước hắn đã có dự cảm, Lôi Đình chi lực rất có thể có kết cấu đồng dạng với Sinh Chi Hoàn, là một Ngũ Nguyên Hoàn đầy đủ. Tới khi Ngũ Nguyên Hoàn thực sự hiện ra trước mắt, dù đã có chuẩn bị nhưng hắn vẫn không nhịn được mà vui sướng, kích động lên.
Kết cẩu Ngũ Nguyên Hoàn của Lôi Đình sẽ có cái dạng gì?
Hào quang của Ngũ Nguyên Hoàn ngày càng rõ ràng, các màu sắc luân chuyển không ngừng tạo nên một vòng lưu quang rực rỡ. Cảnh tượng này giống như Ngũ Nguyên Hoàn vốn dĩ bị một tấm lụa mỏng che phủ, lúc này được dỡ bỏ thì bảo quang mới hiển hiện ra.
Ngải Huy đắm chìm vào trong đó.
Trong lòng hắn lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần sợ hãi lẫn thán phục. Thật sự là kết cấu thần kỳ a!
Thời điểm khi nãy lĩnh hội được ảo diệu của Cành Sinh Mộc đã mang tới rất nhiều trợ giúp cho hắn. Cành Sinh Mộc chứa đựng Sinh Chi Hoàn là pháp tắc tương sinh của Ngũ Hành, mà Lôi Đình chi lực ẩn chứa Diệt Chi Hoàn thì là pháp tắp tương khắc của Ngũ Hành. Khiến Ngải Huy tuyệt đối không nghĩ tới chính là, hạch tâm của Lôi Đình chi lực, dĩ nhiên lại là Diệt Chi Hoàn trên Thủy nguyên lực!
Nhưng suy nghĩ sâu hơn, đây mới là đáp án hợp lý nhất a!
Vân sinh Lôi Đình, đây là thường thức mà bất cứ đứa trẻ nào cũng biết, tại sao mình lại nghĩ không ra chứ? Không riêng gì hắn, mà lịch sử hơn một nghìn năm của Ngũ Hành Thiên, cái bí mật tưởng như tất nhiên này đã làm khó không biết bao người muốn phá giải huyền bí của Lôi Đình. Chẳng lẽ, những người khác đều không liên tưởng được tới điểm này sao?
Theo xâm nhập dần sâu hơn, Ngải Huy mới bừng tỉnh đại ngộ.
Cành Sinh Mộc là Ngũ nguyên Sinh Chi Hoàn được phân chia theo Âm Dương. Âm là Kim Thủy Hỏa Thổ, Dương là Mộc. Âm Dương tương hợp mới tạo thành được Sinh Chi Hoàn tinh xảo, diệu kỳ.
Lôi Đình Nguyên lực có kết cấu gần tương tự như vậy, chỉ là so với Cành Sinh Mộc thì càng thêm phức tạp, xảo diệu!
Bởi vì nó là do hai cái Âm Dương Nguyên Lực Hoàn cấu thành!
Hai Nguyên lực Hoàn có chung tiết điểm là Mộc đóng vai trò Âm vị. Hai Dương vị phân biệt là Kim Mộc Hỏa Thổ ở hai phía khác nhau. Hai Nguyên lực Hoàn ở trước mặt Ngải Huy đang không ngừng dây dưa, hoán chuyển vị trí liên tục. Nhìn qua vui mắt tựa như hai ngũ sắc tiểu ngư sinh đôi vờn nhau.
(*Dịch: Nguyên tác đoạn này tác giả mô tả không rõ lắm. Ta thêm thắt theo ý mình cho rõ ràng, đạo hữu nào thấy không hợp lý thì phản hồi lại nhé!)
Tâm trí Ngải Huy như bị hút hết vào trong cái kết cấu Nguyên lực huyền ảo, kỳ lạ mà trước đây, nghĩ hắn cũng chưa từng nghĩ qua!
Lúc này thì hắn đã hiểu, vì cái gì mà nhiều năm như vậy không có nấy một người có thể phá giải được kết cấu của Lôi Đình nguyên lực. Nguyên tu tu luyện đều là một loại Nguyên lực, chỉ có khi tu vi đạt tới trình độ cực kỳ thâm hậu mới bắt đầu có thể đụng chạm tới phạm trù của Nguyên Lực Hoàn. Nếu như không phải Ngải Huy có được một vị sư phụ quá đặc biệt với đầy suy nghĩ kỳ quặc. Lại được cùng ông nghiên cứu quá trình lợi dụng Nguyên Văn để tác động vào Nguyên lực, từ đấy sớm phá vỡ đi cái hàng rào đơn thể của Nguyên lực. Hơn nữa, hắn cũng sớm được tiếp xúc với hỗn độn Nguyên lực. Tổng kết những điều kiện trên, mới giúp hắn có được lý giải về Nguyên Lực Hoàn như hiện tại.
Lục Thần có thể lấy thân phận Mộc tu mà sáng tạo ra Cành Sinh Mộc, tầm thiên phú cùng tài trí đó thừa đủ để kinh hãi thế nhân rồi.
Kết cấu phức tạp mà thần kỳ của Lôi Đình chi lực, chắc chắn vượt qua sự tưởng tượng của bất kỳ ai.
Nếu không có kim quang của Thần Chi Huyết giúp hắn gỡ bỏ bức màn bí mật, thì sự ảo diệu này chắc chắn sẽ còn trốn tránh tầm mắt của hắn thật lâu nữa.
Tâm trí Ngải Huy cứ mải miết đắm chìm trong việc quan sát hai cái Âm Dương Thủy nguyên lực Diệt Chi Hoàn dây dưa, hồn nhiên quên mất thời gian trôi qua.
Bỗng nhiên, một đạo hồng quang từ trên trời giáng xuống, bao trùm lên hai cái Âm Dương Thủy nguyên lực Diệt Chi Hoàn đang xoay tròn không ngừng.
Hai Âm Dương Thủy nguyên lực Diệt Chi Hoàn hóa thành một tia bạch quang, chui tọt vào bên trong Huyết Nhãn cự đại trên trời.
Ngải Huy từ trong say mê giật mình tỉnh lại.
Hắn có chút hoảng hốt, ở trong đầu tràn ngập hình ảnh của hai Âm Dương Thủy nguyên lực Diệt Chi Hoàn. Nói thật, kết cấu của Lôi Đình nguyên lực vượt quá cực hạn mà hắn có thể tưởng tượng. Nó mang tới cho hắn sự trùng kích tâm trí không gì so sánh nổi.
Hắn không biết Tông Sư đối với lý giải Nguyên lực đã tới một bước kia hay chưa. Nhưng bí mật của Lôi Đình nguyên lực tới hiện tại vẫn chưa bị người phá giải qua, đó là sự thật trăm phần trăm.
Kim quang sáng rực trong tầm mắt, dần khiến hắn phục hồi tinh thần lại.
Sau một hồi sửng sốt, tâm tình kích động của Ngải Huy dần bình ổn trở lại. Tới lúc này, một sự sợ hãi khó tả tràn lên, khiến đầu óc hắn phát lạnh.
Kết cấu của Lôi Đình nguyên lực tinh xảo, phức tạp, hồn nhiên thiên thành ( có tính tự nhiên ), huyền diệu là thế. Nó đã vượt rất xa khỏi nhận thức cực hạn của Nguyên tu đối với Nguyên lực. Vậy nhưng, đối mặt với kim quang của Thần Chi Huyết, vẫn như cũ không cách nào kháng cự.
Thần Chi Huyết…thật sự không cách nào chiến thắng hay sao?
Sự sợ hãi mãnh liệt bao phủ tâm thần Ngải Huy, để cho hắn toàn thân rét run.
Một sự sáng tạo so với Lôi Đình càng thêm phức tạp, càng thêm tinh xảo. Là một cái Nguyên Lực Hoàn có uy lực còn lớn hơn nữa ư?
Ngải Huy chỉ có thể cười khổ.
Kim quang trong ảo tượng mất đi Lôi Đình làm mục tiêu bèn tập trung toàn lực xông phá Kiếm Thai Chi Vân ở Địa Cung. Khi Kiếm Thai Chi Vân cũng bị thôn phệ, thân thể của mình sẽ hoàn toàn bị kim quang chiếm giữ. Tới khi đó mình không phải là sẽ biến thành Huyết tu sao?
Vẻ cười khổ trên mặt Ngải Huy càng thêm nồng đậm. Bản thân hắn coi Huyết tu là sinh tử cừu địch, đã kết mối huyết hải thâm thù rồi lại bị biến thành một tên Huyết tu. Cuộc đời còn có cái sự tình nào đáng châm chọc hơn nữa cơ chứ?
Âm thanh kiếm minh mãnh liệt, réo rắt nảy lên, nối dài như thủy triểu đánh về phía kim quang.
Được rôi! Dù sao trước khi chết cũng được nhìn xem Kiếm Thai là bộ dáng như thế nào.
Đây có thể coi là sáng nghe giảng đạo, chiều tử vì đạo không nhỉ?
Hắn không nhịn được lại tự cười giễu bản thân.
Nghĩ tới Kiếm Thai, Ngải Huy phấn khởi hẳn. Hắn có một sự hiếu kỳ rất lớn với Kiếm Thai. So với Nguyên lực, so với cái gì mà Nguyên lực Hoàn thì Kiếm Thai chính là tồn tại lâu dài nhất ở trong thân thể Ngải Huy. Hắn có thể từ Man Hoang còn sống trở về, phần lớn là nhờ vào hiệu dụng của Kiếm Thai. Kiếm Thai cường đại mà thần bí, từ khi u u mê mê mà có được nó, tới hiện tại, đối với nó thì hắn vẫn chỉ là một đầu đần độn, u mê như cũ.
Có cơ hội nhìn trộm được chân nghĩa của Kiếm Thai, khiến cho Ngải Huy không kìm được mà trong lòng tràn ngập hiếu kỳ.
Hắn dứt bỏ mọi tạp niệm, cẩn thận quan sát sự tranh đấu giữa Kiếm Thai và kim quang.
Tình cảnh lúc trước lại một lần nữa tái diễn, kim quang bắt đầu tụ tập, kích xạ tới Kiếm Thai Chi Vân ở Địa Cung. Quang trụ hoàng kim chiếu xạ tới Kiếm Thai Chi Vân càng trở nên nồng đậm.
Kiếm Thai Chi Vân bắt đầu rung động mãnh liệt, toát ra hằng hà sa số mũi kiếm giống như một dòng nước lũ sắt thép, thỉnh thoảng phun trào ra kiếm ý sắc lạnh. Từng tia kim quang ào ạt trút xuống như dải lụa vàng, va chạm xuống dòng lũ kiếm. Mỗi khi va chạm, hai bên phát ra toái mang giống như bọt nước, bắn tung tóe khắp nơi.
Tình cảnh tranh đấu càng lúc càng thêm kịch liệt.
Hai luồng khí tức bá đạo cùng với sắc lạnh không ngừng va chạm, đan xen vào một chỗ.
Ngải Huy không dám có chút lơ là, Cành Sinh Mộc và Lôi Đình chi lực dưới sự chiếu xạ của kim quang đều không kiên trì được quá lâu. Một khi bị kim quang triệt để bao phủ sẽ kích phát ra chân diện mục trong khoảnh khắc, nếu như sơ suất, hoàn toàn có thể sẽ bỏ qua mất.
Hai mắt của hắn trợn trừng, nháy cũng không dám nháy.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Không biết qua bao lâu, Ngải Huy cảm giác có điểm gì đó là lạ.
Có gì đó là lạ?
Ngải Huy không nói lên được, nhưng mà hắn cảm giác tinh thần của mình có chút mệt mỏi. Mình tại sao lại thấy mệt mỏi chứ? Tinh thần tập trung cao độ trong thời gian quá dài, tự nhiên không tránh được sẽ thấy mỏi mệt.
Hắn ngây ngẩn cả người.
Quá dài…thời gian…
Thoáng cái, hắn đã nắm bắt được điểm kỳ lạ ở chỗ nào rồi. Ánh mắt của hắn nhìn về Địa Cung trở nên ngốc trệ, có chút không thể tin được.
Ở Địa Cung, sự giao phong của song phương cùng với lúc đầu vẫn không có nửa điểm biến hóa, vẫn vô cùng kịch liệt.
Cái này…đã trải qua bao lâu rồi?
Thời gian ở bên trong ảo cảnh của Huyết Nhãn, Ngải Huy không cách nào phán đoán được chuẩn xác. Nhưng mà hắn có thể khẳng định, thời gian tập trung tinh thần vừa rồi của hắn chắc chắn là đã vượt quá tổng thời gian quan sát Cành Sinh Mộc và Lôi Đình chi lực!
Tại sao có thể như vậy được? Hắn khó có thể tin tưởng được việc này.
Trước giờ, hắn vẫn cho rằng Kiếm Thai Chi Vân trong các lực lượng mình sở hữu là yếu kém nhất, vậy mà lại đang một mực ngăn trở kim quang. Hơn nữa lâu như vậy vẫn không lộ ra chút xu hướng suy tàn nào.
Đây là chuyện gì thế này?
Ngải Huy há hốc mồm kinh nghi không thôi!
Đây chẳng phải là nói, Kiếm Thai cùng với Thần Chi Huyết là cùng một cấp bậc lực lượng sao?
Đợi một chút, cùng một cấp bậc?
Ngải Huy nhịn không được lần nữa đánh mắt trở lại Địa Cung, song phương vẫn đang tiếp tục giao phong như cũ, trước sau kịch liệt vô cùng. Đồng tử hắn co rút, tất cả ánh mắt thu về khu vực giao phong.
Không sai, Kiếm Thai Chi Vân quả thật không có chút xu hướng suy tàn nào.
Ngải Huy cảm thấy đầu mình có chút không đủ dùng, Kiếm Thai thực sự mạnh mẽ như vậy ư? Kiếm Thai dĩ nhiên lại có thể là tồn tại có thể chống lại Thần Chi Huyết?
Trong thân thể mình thậm chí từ lâu đã có một tồn tại sánh ngang Thần Chi Huyết? Không đúng, bản thân mình sao có thể tu luyện ra được đồ vật lợi hại như vậy?
Ngải Huy thiếu chút mà muốn thụp xuống mà ồm đầu rên rỉ, cái thế giới này đảo điên tới mức nào rồi vậy?
Lại qua hồi lâu, rốt cuộc Ngải Huy không thể không tiếp nhận sự thật này. Quãng thời gian rất dài vừa rồi đã chứng tỏ trăm phần trăm rằng, Kiếm Thai hoàn toàn không rơi xuống hạ phong!
Dòng lũ kiếm từ Kiếm Thai Chi vẫn cùng với kim quang va chạm kịch liệt, sinh ra âm thanh nổ vang liên miên không dứt.
Theo thời gian trôi qua, song phương đều không tỏ ra có chút thua sút.
Ban đầu, Ngải Huy còn có thể chăm chú mà quan sát, nhưng càng về sau, tinh thần của hắn càng trở nên chết lặng. Hắn thậm chí bắt đầu phân tán tư tưởng, suy nghĩ một ít vấn đề khác. Ví dụ như, mình làm như thế nào để thoát khỏi Huyết Nhãn ảo cảnh này được?
Cứ cái dạng này, song phương giao phong còn lâu mới có thể phân ra thắng bại.
Chẳng lẽ mình thủy chung sẽ bị nhốt ở trong ảo cảnh này mãi?
Dù vậy, Ngải Huy nhận ra là bản thân ở trong quang trụ huyết sắc này, căn bản là vô lực làm ra được động tác gì.
Thân thể mình ở ngoài, hiện tại là do ai trông coi đây? Đương nhiên là Lâu Lan!
Nghĩ đến Lâu Lan, trong lòng Ngải Huy chính là ấm áp.
Hắn bỗng nhiên khẽ động nghĩ, Lâu Lan có thể phát hiện ra được tình huống bên trong thân thể của mình hay không?
So với suy đoán của Ngải Huy, thực tế không sai nửa phần. Lâu Lan hiện tại vẫn thủy chung canh giữ trước giường của hắn.
Hai mắt Lâu Lan chớp động ánh đỏ lập lòe, cố gắng ghi chép lại tất cả mỗi một tia biến hóa trong thân thể Ngải Huy. Lúc mới đầu, toàn thân Ngải Huy phát ra ánh sáng xanh biếc, xuyên suốt toàn thân, rồi điện quang lóe lên cùng với kiếm ý sắc lạnh rục rịch khởi động, sau cùng là luồng kim quang bá đạo có chút quen thuộc với Lâu Lan.
Tất cả ghi chép của Lâu Lan đã mô tả chính xác quá trình phát sinh xung đột nghiêm trọng ở trong cơ thể Ngải Huy giữa Cành Sinh Mộc, Lôi Đình Kiếm Vân cùng Thần Chi Huyết.
Rất nhanh, lục quang biến mất, khí tức của Mộc nguyên lực biến mất. Lâu Lan hiểu rằng Cành Sinh Mộc đã bị triệt tiêu. Luồng kim quang bá đạo theo đó lại biến mạnh hơn một phần. Sau đó, điện quang lập lòe bất định cũng bắt đầu ảm đạm xuống, cuối cùng là tan biến. Lúc này, kim quang ở trong cơ thể Ngải Huy sáng lên chưa từng có, thấu suốt chiếu ra. Khí tức của Thần Chi Huyết đã chiếm cứ tuyệt đại bộ phận thân thể của Ngải Huy. Chỉ còn sót lại Kiếm Thai Chi Vân ở Địa Cung là vẫn đang quay cuồng kháng cự, chưa bị kim quang chiếm cứ.
Lâu Lan tận mắt nhìn thấy, Kiếm Thai ở Địa Cung cứ một mực xoay tròn, vững vàng ngăn trở kim quang.
Trong doanh trướng lúc này tràn ngập kiếm ý lành lạnh cùng với khí tức bá đạo. Đương nhiên đây là do thân thể Ngải Huy phát ra do ảnh hưởng của cuộc xung đột bên trong.
Kiếm thai…
Lâu lan bỗng nhiên hướng doanh trướng bên ngoài cấp tốc phóng đi.
Lâu Lan nghĩ đến tới một biện pháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.