Ngủ Liền Có Thể Xuyên Qua, Bắt Đầu Hôn Nữ Đế Tương Lai
Chương 2: Lần Đầu Tiên Tiếp Xúc Thân Mật (1)
Mễ hốt du khán đao
23/09/2024
Gò má thiếu nữ ửng đỏ giận dữ xen lẫn sự ngượng ngùng, nàng ta đẩy Mạc Thiên Niên ra, khẽ nói: "Ngươi là ai, sao lại ở đây?"
Nàng thất kinh đứng dậy cảnh giác mà nhìn Mạc Thiên Niên, nàng lui phía sau vài bước và lấy từ trong túi trữ vật ra một thanh trường kiếm bày ra tư thế phòng ngự.
Mạc Thiên Niên sững sờ ngây người. Ao nước vốn đã cạn, thiếu nữ ngồi xếp bằng mới có thể che lấp phần trước ngực đầy đặn, nay nàng đứng dậy khiến những đường cong tuyệt mỹ hiện rõ mồn một trước mắt hắn khiến hắn hít thở không thông.
Mặc dù hơi nước mờ ảo che khuất tầm mắt nhưng lại càng tô thêm vẻ đẹp mơ hồ, huyền ảo.
Mạc Thiên Niên thầm nghĩ: “Ta dù là đệ tử Đạo Tông mới vào, là thiên tài của Linh Vực nhưng ta vẫn chỉ là một chàng trai trẻ mà thôi! Không ổn rồi, ta sắp bị hoa mắt chóng mặt mất!”
Đột nhiên, đầu mũi hắn cảm thấy ẩm ướt, một giọt máu mũi nhỏ xuống mặt nước. Mạc Thiên Niên vội vàng lau đi rồi cười gượng gạo nói với cô gái: “Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm!”
Nhìn thấy ánh mắt của Mạc Thiên Niên dán chặt vào cơ thể mềm mại của mình, thiếu nữ mới giật mình tỉnh giấc. Nàng quên mất mình chưa mặc lại áo khoác!
“Đồ dâm ô!”
Gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ đỏ bừng nhưng nàng phản ứng rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt, cơ thể mềm mại hoàn hảo đã được bộ quần áo che khuất.
Mắt thấy cảnh xuân bị che khuất, Mạc Thiên Niên thầm nghĩ thật đáng tiếc. Chưa kịp tận hưởng hương vị mới thoáng qua, bỗng một luồng hào quang lóe lên, lao thẳng về phía hắn!
Thiếu nữ hành động nhanh như chớp, tay nắm chặt thanh trường kiếm vung mạnh chém về phía hắn.
Mạc Thiên Niên quát lớn một tiếng, chân đạp lên mặt nước bay vút về phía sau
'Bá! Bá! Bá!'
Thiếu nữ vung trường kiếm không ngừng kiếm quang loé sáng, mỗi chiêu đều mang theo sát khí chết chóc, thế công hung mãnh tuyệt không chút nương tay.
'Tiểu nha đầu này, lại đạt tới Tiên Thiên tầng thứ bảy!'
Mạc Thiên Niên giật mình kinh hãi, trong giấc mơ không ngờ thiếu nữ tài năng này so với hắn còn cao hơn.
Đáng tiếc tuổi tác của nàng còn quá nhỏ, tu vi s với bản thân hắn còn kém một bậc nên chưa chưa để đánh bại hắn bây giờ.
“Đinh!” Một tiếng kim loại vang lên, tay phải hắn chụp lấy liền tước đoạt thanh kiếm dài của thiếu nữ.
"Này cô nương, ta nói đây chỉ là một giấc mộng, nàng có tin không?" Mạc Thiên Niên nói lắp bắp.
"Ta tin. Đây chẳng phải là cái cớ mà bọn hái hoa tặc thích dùng nhất sao!" Thiếu nữ mặt mày xinh đẹp nhưng sắc lạnh, nói giọng băng giá.
Mạc Thiên Niên cười không ngớt, hắn đường đường là đệ tử của Đạo Tông vậy mà bị gọi là hái hoa tặc?
"Không nói đến cảm xúc này, nhưng cảnh trong mộng thực sự quá chân thật!
'Cô nương, nghe ta giải thích, giấc mộng này...' Mạc Thiên Niên muốn bình tĩnh giải thích với thiếu nữ. Nhưng thiếu nữ ấy căn bản không để cho hắn có cơ hội, đôi chân ngọc uyển chuyển, eo thon nhẹ xoay đạp trên nước mà đi, thân hình nhẹ lướt qua vài trượng rồi tung chưởng về phía hắn.
Mạc Thiên Niên vội nghiêng người tránh né, tay còn lại bắt lấy bàn tay của thiếu nữ, nhẹ nhàng kéo một cái thiếu nữ lập tức rơi vào lòng hắn.
'Thả ta ra! Tên khốn, lưu manh! Đồ háo sắc… đừng!' Thiếu nữ ra sức giãy giụa, muốn thoát khỏi bàn tay của Mạc Thiên Niên.
Nhưng hai người thực lực quá chênh lệch khiến nàng không thể thoát khỏi dù chỉ một chút, ngược lại càng giãy giụa càng bị hắn giữ chặt hơn.
'Bây giờ, có thể nghe ta giải thích không?'
Mạc Thiên Niên cúi xuống nhìn thiếu nữ trong lòng hít nhẹ hương thơm thoang thoảng từ nàng mà cố đè nén ngọn lửa trong lòng.
'Ngươi... ngươi thật vô liêm sỉ!' Thiếu nữ sắp khóc, nàng vạn lần không ngờ rằng nụ hôn đầu đời lại bị trao cho một kẻ xa lạ, lại còn bị hắn khinh bạc như thế."
Nàng thất kinh đứng dậy cảnh giác mà nhìn Mạc Thiên Niên, nàng lui phía sau vài bước và lấy từ trong túi trữ vật ra một thanh trường kiếm bày ra tư thế phòng ngự.
Mạc Thiên Niên sững sờ ngây người. Ao nước vốn đã cạn, thiếu nữ ngồi xếp bằng mới có thể che lấp phần trước ngực đầy đặn, nay nàng đứng dậy khiến những đường cong tuyệt mỹ hiện rõ mồn một trước mắt hắn khiến hắn hít thở không thông.
Mặc dù hơi nước mờ ảo che khuất tầm mắt nhưng lại càng tô thêm vẻ đẹp mơ hồ, huyền ảo.
Mạc Thiên Niên thầm nghĩ: “Ta dù là đệ tử Đạo Tông mới vào, là thiên tài của Linh Vực nhưng ta vẫn chỉ là một chàng trai trẻ mà thôi! Không ổn rồi, ta sắp bị hoa mắt chóng mặt mất!”
Đột nhiên, đầu mũi hắn cảm thấy ẩm ướt, một giọt máu mũi nhỏ xuống mặt nước. Mạc Thiên Niên vội vàng lau đi rồi cười gượng gạo nói với cô gái: “Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm!”
Nhìn thấy ánh mắt của Mạc Thiên Niên dán chặt vào cơ thể mềm mại của mình, thiếu nữ mới giật mình tỉnh giấc. Nàng quên mất mình chưa mặc lại áo khoác!
“Đồ dâm ô!”
Gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ đỏ bừng nhưng nàng phản ứng rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt, cơ thể mềm mại hoàn hảo đã được bộ quần áo che khuất.
Mắt thấy cảnh xuân bị che khuất, Mạc Thiên Niên thầm nghĩ thật đáng tiếc. Chưa kịp tận hưởng hương vị mới thoáng qua, bỗng một luồng hào quang lóe lên, lao thẳng về phía hắn!
Thiếu nữ hành động nhanh như chớp, tay nắm chặt thanh trường kiếm vung mạnh chém về phía hắn.
Mạc Thiên Niên quát lớn một tiếng, chân đạp lên mặt nước bay vút về phía sau
'Bá! Bá! Bá!'
Thiếu nữ vung trường kiếm không ngừng kiếm quang loé sáng, mỗi chiêu đều mang theo sát khí chết chóc, thế công hung mãnh tuyệt không chút nương tay.
'Tiểu nha đầu này, lại đạt tới Tiên Thiên tầng thứ bảy!'
Mạc Thiên Niên giật mình kinh hãi, trong giấc mơ không ngờ thiếu nữ tài năng này so với hắn còn cao hơn.
Đáng tiếc tuổi tác của nàng còn quá nhỏ, tu vi s với bản thân hắn còn kém một bậc nên chưa chưa để đánh bại hắn bây giờ.
“Đinh!” Một tiếng kim loại vang lên, tay phải hắn chụp lấy liền tước đoạt thanh kiếm dài của thiếu nữ.
"Này cô nương, ta nói đây chỉ là một giấc mộng, nàng có tin không?" Mạc Thiên Niên nói lắp bắp.
"Ta tin. Đây chẳng phải là cái cớ mà bọn hái hoa tặc thích dùng nhất sao!" Thiếu nữ mặt mày xinh đẹp nhưng sắc lạnh, nói giọng băng giá.
Mạc Thiên Niên cười không ngớt, hắn đường đường là đệ tử của Đạo Tông vậy mà bị gọi là hái hoa tặc?
"Không nói đến cảm xúc này, nhưng cảnh trong mộng thực sự quá chân thật!
'Cô nương, nghe ta giải thích, giấc mộng này...' Mạc Thiên Niên muốn bình tĩnh giải thích với thiếu nữ. Nhưng thiếu nữ ấy căn bản không để cho hắn có cơ hội, đôi chân ngọc uyển chuyển, eo thon nhẹ xoay đạp trên nước mà đi, thân hình nhẹ lướt qua vài trượng rồi tung chưởng về phía hắn.
Mạc Thiên Niên vội nghiêng người tránh né, tay còn lại bắt lấy bàn tay của thiếu nữ, nhẹ nhàng kéo một cái thiếu nữ lập tức rơi vào lòng hắn.
'Thả ta ra! Tên khốn, lưu manh! Đồ háo sắc… đừng!' Thiếu nữ ra sức giãy giụa, muốn thoát khỏi bàn tay của Mạc Thiên Niên.
Nhưng hai người thực lực quá chênh lệch khiến nàng không thể thoát khỏi dù chỉ một chút, ngược lại càng giãy giụa càng bị hắn giữ chặt hơn.
'Bây giờ, có thể nghe ta giải thích không?'
Mạc Thiên Niên cúi xuống nhìn thiếu nữ trong lòng hít nhẹ hương thơm thoang thoảng từ nàng mà cố đè nén ngọn lửa trong lòng.
'Ngươi... ngươi thật vô liêm sỉ!' Thiếu nữ sắp khóc, nàng vạn lần không ngờ rằng nụ hôn đầu đời lại bị trao cho một kẻ xa lạ, lại còn bị hắn khinh bạc như thế."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.