Ngự Mạt Thế

Chương 26: Vòng qua chợ 2

Vũ Phong Huyền

21/09/2016

Thũ lĩnh Ngũ Nam nhanh chóng phân phó mọi người làm việc,nhóm chiến đấu thì đi phía trước dọn đường, nhóm trẻ con và người già đi phía sau bắt đầu thu dọn xác tang thi và lau chùi đi vết máu, còn phụ nữ thì nhanh chóng đi thu thập các thứ chuẩn bị bữa cơm, nói là bữa cơm nhưng thật ra cũng chỉ là cháo trắng và một ít cải muối.

Thật ra Ngạo Vũ Băng muốn tham gia nhóm chiến đấu nhưng ba người Ngạo Thiên Khải không đáp ứng nên đành lủi thủi qua giúp mấy chị em phụ nữ làm một ít việc vặt. Ngạo Vũ Băng phát hiện tủ lạnh của khách sạn là tủ lạnh trữ điện, cho tới bây giờ trừ một số rau bị úng ra thì các loại củ vẫn còn ăn được.

“Em dùng mớ rau củ này làm vài món xào và canh nhé, dù sao lâu rồi mọi người cũng chưa được ăn rau quả, làm dưa muối cũng không kịp. Hôm nay chúng ta nấu cơm đi, phần lương thực này xem như em chịu, để mọi người ăn một bữa thật ngon.”

Ngạo Vũ Băng vừa lấy rau quả từ tủ lạnh ra vừa nói chuyện với Thẩm Lan, người phụ nữ được xem là có tiếng nói trong đám người. Thẩm Lan cũng biết vốn dĩ Ngạo Vũ Băng ở tổ chiến đấu chỉ là tạm thời qua bên đây phụ giúp các cô thôi nên cũng không nói gì nhiều, gật đầu đồng ý. Dù có dở thì cũng không ai trách, đã là mạt thế rồi, chỉ cần ăn no là tốt, ngon hay không đã không còn quan trọng nữa. Phản đối nhiều khi lại đắc tội người ta, thôi thì kệ đi.

Ngạo Vũ Băng nhận được sự đồng ý của Thẩm Lan thì nhanh chóng dùng ít nước rửa sơ củ cải, củ dền, khoai tây và một ít su hào. Nước này đương nhiên là do dị năng giả hệ thủy lưu lại.

Đã lâu không nấu nướng làm Ngạo Vũ Băng cảm thấy hơi ngứa tay, dù sao thì cô cũng rất thích nấu nướng. Ngạo Vũ Băng dự định làm củ cải trắng bóp sỏi, su hào xào thịt và một nồi canh củ dền đỏ. Đầu tiên cô cắt mỏng củ cải bỏ vào nước sôi chần, sau đó dùng một ít giấm ngâm phần củ cải đã qua xử lý. Cuối cùng đơn giản nêm vài loại gia vị vào trong đó, trộn với đậu phộng.

Su hào đã được các chị em giúp đỡ sơ chế, thịt cũng được cắt mỏng, Ngạo Vũ Băng nhanh chóng đem thịt, tiêu, muối, đường vào chão vào lên, thịt vừa hết đỏ thì su hào cũng được bỏ vào xào chung, rắc thêm ít gia vị, rồi đem ra dĩa. Cuối cùng là canh củ dền, Ngạo Vũ Băng đen củ dền đã được sắt thành khối vừa ăn vào nồi nước luộc thịt một phút thì tiếp tục bỏ khoi tây vào, nêm nếm rồi đậy nắp lại.

Tổ chiến đấu cũng đã làm xong việc của mình, tất cả đều đang ngồi bệch ở đại sảnh nghỉ ngơi, mùi thơm từ trong phòng bếp bay ra làm tuyến nước bọt của họ không thể nào ngừng chảy được, tuy mỗi ngày đều có cháo ăn nhưng đã bao lâu rồi họ chưa nghe được mùi thơm quen thuộc này, mùi món ăn gia đình. Vài người không kiềm được nước mắt mà bật khóc, đa số những người còn lại chỉ đỏ mắt lên thôi, cũng có vài người tố chất tâm lý quá tốt mà mặt lạnh tanh nhưng thật ra trong lòng họ cũng đang hồi tưởng.



Ngũ Nam nghe mùi thơm bay ra cũng hồi tưởng rồi giận dữ nhưng rồi lại chân mày ra. Hắn biết những người đó không có bản lĩnh tự quyết định những chuyện này, chỉ có thể là do em gái ngọt ngào kia mà thôi. Kết giao với một người có thực lực mạnh cũng tốt, dù sao thức ăn lúc này cũng không gấp rút, xem như là quà ra mắt đi, trực giác cho hắn biết, bọn họ cũng sẽ không ăn không như vậy.

Ngạo Vũ Băng có một cảm giác kỳ lạ, khi đang nấu nướng hình như tinh thần lực chậm rãi tăng lên một chút, tuy rất nhỏ nhưng chắc chắn là có. Điều này làm cô cảm thấy kinh ngạc, trong đầu Ngạo Vũ Băng chỉ có hai chữ để giải thích cho hiện tưởng này. “Dị năng?”. Ngạo Vũ Băng âm thầm ghi nhớ, chờ sau này có cơ hội thì sẽ thử lại sau.

Thẩm Lan nhìn Ngạo Vũ Băng thành thục xào nấu thì thở phào, thì ra người ta cũng có nghề chứ không phải là nổi hứng thú lên muốn làm. Thẩm Lan nhìn những hơn 20 đĩa thức ăn trên bàn thì rửa tay ăn thử một miếng cải trắng, ừm chua chua ngọt ngọt lại giòn rất ngon, ăn vào rất thoải mái. Thoải mái? Ăn thức ăn có thể thoải mái. Thẩm Lan lắc đầu cười, có lẽ lâu rồi không được ăn những món thông thường này, giờ được ăn nên hạnh phúc đi.

Ngạo Vũ Băng nhìn canh cũng đã đến lúc liền tắt lửa, để cho các chị em còn lại chia ra các tô lớn, cô cũng lau tay ra phía trước phụ dọn bàn ghế. Trong khách sạn phòng ăn cũng có một số tang thi nên cần phải dọn dẹp lại một tý, dù thức ăn có ngon nhưng nhìn cảnh đó khẩu vị cũng giảm.

Rất bất ngờ là phòng ăn đã được dọn dẹp và tẩy rửa, Ngạo Thiên Khải đang ngồi cùng Ngạo Thiên Hoành, Mộ Hàn Vũ, Ngũ Nam, Thương Hy và một vài người hơi quen mặt vẫy tay với cô. Ngạo Vũ Băng nhẹ mỉm cười bước về phía họ, vừa định mở miệng hỏi thì Ngạo Thiên Khải đã giành trước.

“Là tụi anh dọn dẹp và tẩy sơ đấy, dù sao hôm nay bảo bối đích thân xuống bếp, nhìn mấy cái này sẽ giảm khẩu vị, không phải sẽ uổng công ư?”

Ngạo Vũ Băng hạnh phúc dụi vào cổ của Ngạo Thiên Khải, không cần để ý tới người xung quanh ngọt ngào trả lời. “Ừm!”

Thẩm Lan cùng những người phía sau bưng thức ăn lên nhìn thấy cảnh này cảm thấy rất là hâm mộ, hâm mộ tình cảm gắn bó của hai anh em. Thẩm Lan cố ý đi nhẹ nhàng lại, mang thức ăn lên bàn, bàn ăn rất lớn nên chỉ ngồi hết ba bàn. Thức ăn mỗi món chia làm 10 dĩa nên Thẩm Lan cố ý đặt mỗi món 4 dĩa trên bàn của nhóm người Ngạo Vũ Băng, dù sao những người ngồi đây đều là chủ lực của đội ngũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngự Mạt Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook