Ngự Nữ Thiên Hạ

Chương 4: Cứu Tiểu Cô Nương

Vị Trí

18/08/2021

"Sắc lang chết tiệt!" Mỹ nữ trừng mắt và nói với Lâm Thiên Vũ .

"Hắc hắc" Lâm Thiên Vũ lau ngón tay dính ngọc lộ, lúc này máy bay đã qua bay qua khu vực có sấm sét, hắn lại nằm im trên ghế, con mắt khép lại nặng nề thiếp đi.

Ước chừng hơn 30 phút sau ,tiếng nói trên loa thông báo lại vang lên. Đây cũng không phải là hướng dẫn an toàn như thường lệ hay là máy bay đi qua khu vực đặc thù, mà là cơ trưởng kêu cứu: "Quý hành hành thân mến,thật có lỗi khi lại quấy rầy quý vị nghỉ ngơi, bất quá bây giờ trên phi cơ có 1 tiểu cô nương đang cần bác sĩ.

Tình huống của nàng đang phi thường nguy cấp, nếu trên phi cơ có quý vị nào là bác sĩ ,xin mời đến ghế số 93 khoang phổ thông, xuất thủ cứu trợ vị tiểu cô nương kia "

"Nếu có vị hành khách nào là bác sĩ ,xin nhanh chóng tới cứu người, tiểu cô nương này đang trong tình trạng nguy kịch, căn bản không chờ được cho đến khi máy bay hạ cánh —— "

"Nếu vị hành khách nào là bác sĩ mong nhanh chóng tới cứu người" trong vài phút cơ trưởng và tiếp viên hàng không thay phiên nhau kêu gọi, một lần so với một lần gấp rút và nôn nóng hơn.

Lúc này có người lay vào người nam nhân 4 mắt đang trong mộng:

"Trương giáo sư, trên phi cơ có người bị bệnh, giống như thật nghiêm trọng rồi, người mau qua tới nhìn xem như thế nào!"

Phụ cận có 1 tiếp viên hàng không nghe được liền vội vàng chạy đến nắm tay của người đàn ông 4 mắt ,lo lắng nói: "Vị tiên sinh này, cầu van xin ngài, mau đi cứu người a! Hiện tại máy bay chuyển tới sân bay gần nhất cũng không kịp.hiện tại tiểu cô nương kia cũng đã xuất hiện trạng thái khó thở, nàng phi thường thống khổ,bác sĩ, mời ngươi qua xem 1 chút"

Lâm Thiên Vũ vốn có cũng muốn đứng lên, đi qua đó xem.

Bất quá nhìn thấy người nam nhân bốn mắt là bác sĩ lại có chút ít do dự, như vậy chuyện tình cứu người là giao cho người chuyên nghiệp thì an tâm hơn.

Mọi người lại không ngờ tên bốn mắt lại cự tuyệt: "Nơi này cũng không phải bệnh viện, hơn nữa ta còn là bác sĩ chỉnh hình ngoại khoa, không có công cụ,bệnh án hội chuẩn ... làm sao có thể đơn giản cứu chữa cho người bệnh 》 nếu như người bệnh xuất hiện hiện tượng khó thở,có hơn phân nửa là do bệnh tim tái phát,hoặc do đột nhiên xuất hiện bệnh tật, nơi này không có thiết bị cứu chữa, như thế nào cứu chữa , nói sao thì ta là đang đi du lịch nên không mang thiết bị, nên ta không thể giúp được, ngươi hãy tìm người khác a!"

Tiếp viên hàng không nôn nóng rồi, bình thường rất ít khi xuất hiện bác sĩ, hiện giờ làm sao còn có thể tìm bác sĩ khác, vừa rồi đều kêu gọi vài chục lần, nàng đau khổ cầu khẩn, hi vọng bác sĩ có tấm lòng phụ mẫu, ít nhất là đi qua xem như thế nào đừng để tiểu cô nương kia vì không cứu chữa kịp thời mà chết.

Nam nhân bốn mắt quả quyết cự tuyệt, hắn rõ ràng là sợ cứu trị không được, ảnh hưởng danh dự của hắn, lại lấy lí do là không có thiết bị hỗ trợ ,như vậy có thể 1 sinh mạng sẽ ra đi , còn có biện pháp tốt nhất là hạ xuống ở sân bay gần nhất gọi xe cứu thương đến.

Lâm Thiên Vũ nghe được thì lòng bỗng nên giận dữ, hắn bỗng nhiên đứng lên,cho một cú vào mặt tên bốn mắt làm cho hắn ngã xuống sàn và trong đầu toàn ngôi sao rồi nói:

"Đồ phế vật, ngươi không được cũng đừng đứng đây cản đường, biến, tránh ra cho lão tử, đừng làm trở ngại cản trở lão tử đi cứu người" nói xong lại đi đến đạp thêm vài đạp, chỉnh chu lại quần áo rồi nói với tiếp viên hàng không:

"Chúng ta đi cứu người a!"

Tiếp viên hàng không vừa nghe Lâm Thiên Vũ nguyện ý cứu người, lập tức niềm vui vô cùng, vội vàng mang theo Lâm Thiên Vũ tới khoang phổ thông

Mặc dù có mấy tiếp viên hàng không đang cực lực duy trì lấy trật tự, nhưng vẫn có 1 đám người vây quanh lại, trong đám , có phụ nữ đang khóc lóc thảm thiết lại có cái nam nhân la lên cầu mọi người cứu mạng,trong khi mọi người đang thúc thủ vô sách, tiếp viên hàng không dùng sức tách ra đám người, thét to: "Mau tránh ra,bác sỹ đến đây, tránh ra!"

Đám người giống như thủy triều thối lui, tất cả mọi người nhìn xem người được gọi bác sỹ, nhìn thấy hắn là một người thanh niên trẻ tuổi, trong nội tâm không khỏi hoài nghi mãnh liệt, người thanh niên này cao lắm cũng chỉ là bác sĩ thực tập! hắn rốt cuộc có khả năng cứu người không.

Có một người trung niên với khuôn mặt bi thương vội vàng xông lên,như tìm được cọng cỏ cứu mạng khi bị đuối nước, cầu khẩn nói:

"Cứu mạng ah! Bác sĩ,bác sĩ, nhanh cứu cứu nữ nhi của ta"

hai nhân viên của đội bay cũng tranh thủ lại giúp mở đường cho Lâm Thiên Vũ, Lâm Thiên đi đến thì thấy một tiểu cô nương đang nằm trên ghế với toàn thân trắng bệch trong miệng còn có 1 chút nước bọt trào ra ở mép.

Hai nhân viên cứu hộ của đội bay liền vội vàng cho nói tình trạng bệnh Lâm Thiên Vũ : "Nàng đột khó thở, hô hấp càng ngày càng khó khăn, nhịp đập của tim lại chậm, chúng ta thử hô hấp nhân tạo, bất quá đều không có thành công!"

"Ngươi xác thực là bác sĩ sao , chúng ta muốn xác nhận một chút , nếu không thì chúng ta không thể tùy tiện đưa nàng cho ngươi cứu giúp" nhân viên cứu hộ của đôi bay nhìn thấy Lâm Thiên Vũ quá trẻ tuổi, sợ hắn không phải là bác sĩ, tranh thủ thời gian truy hỏi một câu.

Lâm Thiên Vũ đầu tiên là lật lật mí mắt của cô gái nhỏ ra, phát hiện hai mắt nàng đã trắng rã, hơn đồng tử thì co lại, giữa cổ họng còn có tạp âm rất nhỏ.

Lại đưa tay đè lên trái tim, đưa lỗ tai lại lắng nghe nghe, phát hiện trái tim hoàn toàn không có vấn đề, chỉ là do thiếu oxy dẫn đến nhịp tim đập yếu đi, lại kiểm tra phía dưới kinh mạch, rốt cục phát hiện vấn đề, hai nhân viên cứu hộ truy hỏi mãi, đành phải trả lời:

"Ta tuy nhiên không phải là bác sĩ, bất quá —— "

Nhân viên cứu hộ nghe vậy thì thầm nghĩ, không phải thầy thuốc, giao cho hắn cứu giúp, vạn nhất nếu tử vong,thì mình là người chịu trách nhiệm, hắn sợ tới mức giữ lấy tiểu cô nương nàng lại, rồi khuyên nhủ: "Ta biết rõ ngươi rất lòng nhiệt tình, nhưng tình huống nguy cấp, hãy để cho chúng ta tiếp tục hô hấp nhân tạo cho cô bé!"

"Ngươi, ngươi không phải là bác sĩ, thật không phải là bác sĩ" nữ tiếp viên mang Lâm Thiên Vũ tới liền thất vọng.

"Tiểu tử, ngươi cũng đừng có làm rối loạn thêm nữa"

"Coi như là bác sĩ, cũng quá trẻ tuổi, như vậy thì có thể có bao nhiêu kinh nghiệm!"

"Xem ra tiểu cô nương này mệnh trung chú định nên có kiếp nạn này.máy bay đầy người như vậy. Vậy mà không có một người nào là bác sĩ. Đây là mệnh ah..."

Người chung quanh đều ở nghị luận tới tấp. Cái kia trung niên coi Lâm Thiên Vũ là cọng cỏ cứu mình lại phát hiện hắn không phải là bác sĩ. Lập tức chán nản ngồi ngay đó. Tương phản thì người phụ nữ đang khóc lại ôm lấy chân của hắn và Khóc lớn nói: "Không quản ngươi có phải bác sĩ hay không. ngươi có thể cứu nữ nhi của ta. Hai vợ chồng chúng ta làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi. Van cầu ngươi. Cứu cứu nữ nhi của ta!"

Nữ tiếp viên hàng không thấy thương cho họ , ánh mắt nàng đỏ hồng rồi kéo phụ nữ trung niên, an ủi: "Còn có 1 bác sĩ, ta, ta đi mời hắn!"

Trong đám người vang lên một tiếng hừ, tên bốn mặt bị Lâm Thiên Vũ đánh cho bầm dập xuất hiện lạnhlùng nói: "Đừng hy vọng ta, hắn không rất hung hăng sao? hắn không phải có bản lĩnh sao? ngươi lại để cho hắn cứu, lại để cho hắn cứu ah! Lão tử xem hắn như thế nào cứu, hắc hắc, dám đánh ta? Biết ta là ai không? Lại dám đánh ta! các ngươi khỏi phải khuyên, lão tử tuyệt đối sẽ không ra tay, hắn có bản lĩnh, các ngươi lại để cho hắn tới cứu! Ta còn tưởng rằng là cái gì ngưu nhân, nguyên lai liền thầy thuốc cũng không phải... ngươi cứu người ah? ngươi đứng ngốc ở đó làm gì đâu? Có bản lĩnh ngươi tựu cứu sống nàng, ha ha, ngươi cứu ah làm sao ngươi không cứu?"

Nếu không, ngươi nói lời xin lỗi với hắn!" Tiếp viên hàng không lôi kéo cánh tay của Lâm Thiên Vũ rồi ra hiệu hắn hướng tên bốn mắt nhận sai lầm.

"Các ngươi tất cả im miệng cho ta, ồn ào quá!" Lâm Thiên Vũ đang nghĩ ngợi biện pháp cứu người thì xung quanh bàn tán ồn ào khiến cho hắn phát bực.



Hắn một cước đạp bay tên bốn mắt, lại nâng tiếp viên hàng không,nâng nàng ngồi vào chiếc ghế bên cạnh, quát: "Ngươi không có tư cách hoài nghi y thuật của ta , cũng không có tư cách chỉ huy ta làm cái gì? Hiểu chưa? Ngay lập tức đi lấy một cái thìa canh tới, lấy thìa canh dài bằng kim loại, nhanh lên!"

Tiếp viên hàng không trông thấy Lâm Thiên Vũ biểu tình nghiêm túc, vừa mừng vừa sợ, tuy nhiên bị mắng rồi, nhưng vẫn là lập tức gật đầu, lập tức đi lấy. Chạy vài bước, bỗng nhiên lại quay đầu lại hỏi: "thìa canh kim loại muốn dài bao nhiêu?"

Lâm Thiên Vũ vừa nghe giận dữ: "Chờ ngươi chậm chạp như vậy, nàng đã sớm chết rồi, các ngươi cũng đứng rộng ra, mở cho ta một tấm thảm rồi lấy cho ta 1 chiếc chăn chiên!"

Lâm Thiên Vũ vội vàng lấy chiếc chăn của người hành khách bên cạnh,đắp trên người của cô gái nhỏ, đôi phu phụ kia mắt nước mắt lưng tròng mà nhìn, chân tay luống cuống, ánh mắt tràn đầy chờ mong. Hai nhân viên cứu hộ đầu đầy mồ hôi, hiện tại còn chưa chết, đắp lên chăn chiên còn quá sớm, hiện tại hẳn là tiếp tục cứu giúp xuống dưới.

"Ai cũng không được ồn ào, các ngươi cũng không được khóc, cho ta yên tĩnh mười giây!" Lâm Thiên Vũ đang ôm tiểu cô nương,hét to 1 tiếng đầy hung ác, sợ tới mức tất cả mọi người co lại làm một đoàn.

Đôi phu phụ kia, càng là che miệng ba không dám khóc lên. Chỉ thấy Lâm Thiên Vũ giữ chăn chiên bao lấy địa cô gái nhỏ ôm ôm tiểu cô nương đang được bọc bởi chiếc chăn ngơ ngác bất động, mười giây sau đó, đột nhiên mở chiếc chăn ra, giữ cho cô gái nhỏ nằm thẳng, rồi hít 1 hơi thật sâusau đó thổi vào miệng của nàng, một tay nắm cái mũi, thẳng đến đem lồng ngực của cô gái nhỏ căng phồng lên, liên tiếp nhiều lần,rồi ôm cơ thể của nàng còn tay thì không ngừng vỗ vào sau lưng nàng.

Vốn khuôn mặt đang tim tái của cô gái nhỏ vì khó thở bổng vang lên tiếng ho khan ,sau khi ho khan vài tiếng là tiếng hít thở liên tục .

Hơn mười giây sau, bỗng vang lên tiếng khóc lớn,... Hiện tại người mù cũng có thể trông thấy. Cô gái nhỏ đã sống, cô gái nhỏ được cứu sống!

Vợ chồng người trung nên đi vội lên phía trước.ôm lấy con gái của mình thật chặt, song song gào khóc khóc lớn lên, bất quá không phải là tuyệt vọng và lo lắng như lúc nãy, mà là kích động vui mừng. Mọi người nhịn không được vỗ tay thật to, vì cô gái nhỏ được cứu sống mà hoan hô, nhất là nữ tiếp viên hàng không mang Lâm Thiên Vũ đến. Càng là cười tươi liên tục,vui đến nỗi cả nước mắt chảy xuống vì cảm động.

Hai nhân viên cứu hộ vừa vui vẻ vừa kích động nắm lấy tay của Lâm Thiên Vũ rồi vội vàng hỏi: "Cậu ,cậu làm sao cách nào để cứu chữa cho cô bé?"

Kỳ thật tất cả mọi người rất hiếu kỳ, bởi vì là tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy, Lâm Thiên Vũ cũng không làm gì nhiều, chỉ dùng một tấm chăn chiên, bao cô gái nhỏ lại, lại đem nàngcứu sống, quả thực là kỳ tích!

Tên bốn mắt bị Lâm Thiên Vũ đạp ngã ngay lối đi nhỏ, đầu tóc rối bời, đầu đầy mồ hôi, thì thào lắc đầu: "Không có khả năng. Điều đó không có khả năng. Đây căn bản không có khả năng!"

"Không có gì ngạc nhiên.khí quản của nàng bị dị vật chèn ngang, lấy nó ra thì sẽ không việc gì..." Lâm Thiên Vũ mở lòng bàn tay trái ra. Phía trên có một viên hột xoàn đang còn dính đầy nước bọt.

Mọi người nhìn lại, bừng tỉnh đại ngộ. Nguyên lai cô gái nhỏ lúc ăn, không cẩn thận nuốt hột xoàn, hết lần này tới lần khác lại bị chèn ờ khí quản, cuối cùng đưa tới khó thở.

Hai nhân viên cứu hộ nghe thế càng là hổ thẹn, khí quản bị tắc bởi hột xoàn, khó trách làm hô hấp nhân tạo kiểu gì cũng không được, may mắn là cậu thanh niên này lấy ra, nếu không tiểu cô nương này có thể tử vong vì tắt thở.

"Thần y, diệu thủ thần y!"

Tiếng vỗ tay của mọi người một lần nữa lại vang lên, so với vừa rồi càng thêm mãnh liệt.

"Không có khả năng! Điều đó không có khả năng! Hột xoàn bị ngăn ở khí quản , cái này cần muốn động thủ thuật mới có thể lấy ra,như cái loại nhỏ ở hai đầu, chính giữa lớn, không mở ra khí quản, làm sao có thể lấy ra được, đây là giả đấy, giả ! Cô bé này có thể là bệnh tim, vừa mới tỉnh lại, hắn nhân cơ hội lấy cái hột này giả làm thần y .Hắn liền bác sĩ cũng không phải, tại sao có thể là thần y? hắn là một tên lường gạt, lừa đảo!"

Tên bốn mắt nhảy dựng lên, hổn hển chỉ vào Lâm Thiên Vũ rống to: "Người này nhất định là lừa đảo, cách làm của hắn không hề có căn cứ khoa học , nào có dùng chăn chiên lấy ra dị vật, đây quả thực là vớ vẩn! Nói không chừng hai vợ chồng nhà này với hắn là đồng bọn, liên hợp lại để lừa gạt mọi người!"

"Biến, bằng không lão tử liền đem ngươi vứt ra ngoài, cho ngươi làm người chim!" Lâm Thiên Vũ lại thưởng thêm hắn một cái cái tát, đem khuôn mặt của hắn sưng đều cả 2 bên .

"Tiên sinh,mời ngươi quay về chỗ ngồi , nơi này không có chuyện của ngươi rồi!" Tiếp viên hàng không cười trộm rồi đỡ tên bốn mắt dậy, sau đó giao cho an ninh của đội bay, làm cho bọn hắn tên đáng ghét này về chỗ.

"Kính thưa quý vị, chúng ta có thể làm chứng, vị tiểu huynh đệ này đúng thật là cứu người, vừa rồi cô gái nhỏ xác thực là bị khó thở, may mắn có hắn... ngươi đừng nói nữa, còn là trở về chỗ ngồi a!" Hai nhân viên đội bay trông thấy tên bốn mắt còn muốn lên tiếng, liền tranh thủ đưa hắn đi, một người một bên, đưa hắn kéo đi.

Khi thời điểm tên bốn mắt bị mạng đi, hắn còn giãy dụa nói:

"Hắn đánh ta, hắn đánh ta, các ngươi đều trông thấy địa, ta muốn tố cáo hắn!"

"Ngu ngốc, tố cáo ta, lão tử căn bản không động đến ngươi!"

Lâm Thiên Vũ nói với giọng khinh bỉ.

"Ba ba ba ba!"

Mọi người tự nhiên là vỗ tay ủng hộ hắn.

"Cảm ơn ngươi, ân nhân..." Hai vợ chồng trung niên ôm đứa con gái cảm động đến lệ rơi đầy mặt, khóc không thành tiếng, muốn nói lời cảm ơnkích, chính là yết hầu đã sớm nghẹn ngào.

"Ngươi thật là lợi hại, nhưng là, ngươi là ngươi dùng chăn chiên như thế nào để lấy dị vật ra?" tiếp viên hàng không tò mò hỏi thăm, nàng một câu nói kia, có thể nói, đại biểu tất cả tiếng nói trong lòng của mọi người.

"Nói nhảm, ta cho ngươi biết, chẳng phải là đập bể cơm của mình chén!"

Lâm Thiên Vũ cúi người, bàn tay khẽ lau nhẹ nước mắt trên khuôn mặt của cô gái nhỏ, mỉm cười nói: "Tiểu bảo bối đừng sợ, ca ca với ngươi chơi cái trò chơi được không? ngươi ngoan ngoãn nhắm mắt lại, chờ ngươi lại mở ra, thì máy bay của chúng ta đã hạ cánh đến Thâm Hải rồi, ngươi muốn hay không chơi, nhắm mắt lại, chỉ cần ca ca đếm ba tiếng, ngươi lại mở mắt ra thì sẽ tới .

"Thực, thật vậy chăng?" Cô gái nhỏ vốn không quá tin tưởng , nhưng nhìn nụ cười đầy thân thiết của Lâm Thiên Vũ, vì vậy thử nhắm mắt lại.

"Di?" Tất cả mọi người nghe được đều kinh ngạc, hiện tại chính là đang bay, làm sao có thể đếm ba tiếng thì đến được Thâm Hải , hắn rõ ràng làm không được, tại sao phải nói như vậy, tại sao phải lừa gạt cô gái nhỏ ? Mỗi người đều đứng lên, muốn nhìn một chút hắn làm như thế nào .

Tiếp viên hàng không với nụ cười ngọt ngào càng là tò mò chớp đôi mắt to, nghiêng cái đầu nhỏ nhìn xem Lâm Thiên Vũ.

Đôi vợ chồng đang ôm cô gái nhỏ vốn nghĩ Lâm Thiên Vũ muốn trêu chọc hài tử, không nghĩ tới Lâm Thiên Vũ dùng tay ra hiệu hai người đều đừng nhúc nhích, nhất thời 2 người ngồi im tại chỗ, một cử động cũng không dám.

"Ca ca giờ bắt đầu đếm, nhưng không cho nhìn lén, một, hai, ba..." Chỉ thấy Lâm Thiên Vũ hai tay đi 1 vòng ,cầm bảy tám chiếc ngân châm nhỏ xíu, nhẹ nhàng mà đâm vào những huyệt vị trên đầu cô bé, ra tay tốc độ cực nhanh, không hơn một giây đồng hồ, lại thu tay trở về, tất cả ngân châm như làm ảo thuật tất cả đều biến mất. Cô gái nhỏ đầu nhẹ nhàng nghiêng một chút trong ngực người phụ nữ, yên tĩnh đi ngủ. Hô hấp của nàng đều đều. Hơi thở nhẹ nhàng, rất nhanh liền chìm trong mộng..

Mọi người kích động muốn liều mạng vỗ tay. Nếu như nói vừa rồi mọi người còn có chút hoài nghi về y thuật của Lâm Thiên Vũ . Như vậy hiện tại liền khuất phục trước khả năng sử dụng châm xuất thần nhập hoá để trị !

Cái gì là thần y. Cái này. Đây mới thực sự là thần y!không đến 1 giây liền làm cho 1 cô bé không ngừng khóc bỗng chìm vào giấc ngủ.



Bác sĩ thường thầy . Ai có bổn sự này? Bác sĩ trong bệnh viện bình thường ai có chiêu thức châm cứu thần hồ kỳ vỹ? Đừng nói bảy tám chiếc ngân châm cùng một chỗ tay. Chính là cầm lấy một cây châm. Phỏng chừng tay bọn họ cũng phát run... Đây chính là tinh hoa của y học cổ đại truyền lại. Không cần uống thuốc không cần phẫu thuật.

Tất cả dùng ánh mắt lấp lánh ánh sao sùng bái nhìn hắn.

"Hư... Mọi người giữ im lặng 1 chút, nàng mớivừa ngủ! các ngươi đừng sợ, ta vừa mới làm như vậy, là vì nàng đã trải qua tử vong, đã bị rất lớn kinh hãi, vì phòng ngừa từ nay về sau bị ám ảnh tâm lý, ta trước châm cứu làm cho nàng ngủ một giấc, các ngươi đếnThâm Hải, lại mang nàng đi chơi vài ngày, đem cái sự kiện này quên lãng đi! Mấy ngày này các ngươi tận lực cùng nàng ngủ, mấy ngày sau trước khi buổi tối đều phải bật đèn, bởi vì nàng xem gặp bóng đêm, dễ dàng nhớ tới sự việc này... Không có chuyện gì, các ngươi cũng không phải sợ, mấy ngày nữa sẽ tốt, nàng sẽ chậm rãi quên đi chuyện này !"

Lâm Thiên Vũ bên này nói, hai vợ chồng liều mạng gật đầu, sợ nghe bỏ sót chữ nào đó. Hai người thấy Lâm Thiên Vũ đứng dậy phải đi, tranh thủ thời gian đứng lên, chuẩn bị dập đầu bái tạ hắn .

"Đều đừng nhúc nhích, làm cho nàng tiếp tục ngủ, ngủ được càng lâu càng tốt, một hai giờ sau, nàng mới có thể tỉnh, đến lúc đó mới đến Thâm Hải rồi!" Lâm Thiên Vũ đè vai bọn họ lại, ấm giọng an ủi.

"Ân nhân, chúng ta cũng không biết như thế nào cảm kích ngươi mới tốt!" người phụ nữ trung niên cảm động đến nghẹn lời .

" người giữ cái hột này, bất quá, chú ý đừng nuốt lấy, ta cũng không muốn lại để cho chuyên gia giáo sư lại mắng ta một lần lừa đảo!" Lâm Thiên Vũ vừa vui vẻ cười nói rồi đưa di vật cho nữ tiếp viên hàng không, làm cho nàng cao hứng cùng đồng nghiệp với người chung quanh chia xẻ."Ta, nơi này đến coi 1 chút!"

"Ta cũng muốn!" Mọi người cao hứng đứng lên, đưa đôi với tới , tựa hồ những đồ vật mà Lâm Thiên Vũ, đều sẽ biến thành bảo bối.

Trung niên nam tử môi kích động run rẩy, trong lòng hắn có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với Lâm Thiên Vũ , chính là một câu cảm kích cũng nói không nên lời. hắn cái này nam tử hán dưng trào cảm súc, chỉ có vụng trộm xoay người, lau đi nước mắt khi không kìm được lòng.

Ngay tại thời điểm mình gặp bất hạnh bất, trong thời khắc nội tâm tuyệt vọng, ông trời không có vứt bỏ mình, ông trời phái xuống 1 người thanh niên trẻ tuổi thần kì,nụ cười của hắn như ánh mặt trời sáng lạng, đối đãi những người lòng dạ không tốt như như sư tử phẫn nộ, đối đãi nữ nhi bảo bối của mình lại như che chở con cừu nhỏ ôn nhu... hắn có thể nói cái gì? Chỉ có thể nói, trời cao đối xử với mình không tệ, ông trời không có vứt bỏ mình! hắn đang lúc mọi người vỗ tay và hoan hô ,quay lại chỗ ngồi của mình, tất cả nhân viên đội bay, tiếp viên hàng không thậm chí cơ trưởng, đều tự mình tới cảm kích hắn.

Thật vất vả đuổi bọn họ đi rồi,khi không có tiếp viên hàng không chú ý lại thi thoảng có người vụng trộm chạy tới hi vọng Lâm Thiên Vũ ra tay giúp hắn trị liệu. Phong thấp cốt đau nhức coi như xong, bệnh bao tử cũng không đến như thế nào .

Nhưng khi lúc Lâm Thiên Vũ nghe thấy một người thương nhân trắng trẻo mập mạp nói thỉnh mình giúp hắn trị liệu phì đại tuyến tiền liệt,như 1 vụ nổ BIGBANG bùng phát! hắn tóm lấy tên mâp. Cả giận nói:

"Nghe, trước khi ta không khống chế được cảm xúc muốn giết người, ta muốn nói với ngươi, hiện tại ở bất kì bệnh viện nào đều có có thể thực hiên tiểu phẫu, hơn nữa còn là dùng chiếu toa laser không gây đau đớn, TV quảng cáo mỗi ngày . Còn có đủ loại thuốc... ngươi nếu còn lại xuất hiện trước mặt ta, ta liền hủy đi xương cốt của ngươi!"

"Tiểu thần y, ngươi cũng biết. Quảng cáo không thể tin, ta đã thử qua đủ lại thuốc, lại đã làm laser giải phẫu, chính là bây giờ còn chưa được, tiểu thần y, cầu ngươi, giúp ta châm cứu thoáng cái a! Cái này công năng này không hoạt động bình thường thì rất thảm đấy, ta vài năm đều không thể có cuộc sống khoái hoạt, lại tiếp tục như vậy, lão bà của ta đều muốn ly hôn ta rồi!"

Tên thương nhân trắng trẻo mập mạp vì đã quen với những điều như vậy trong thương trường nên Cũng không quá sợ hãi, mặt cười theo nói:

"Tiểu thần y. Nếu như ngươi có thể giúp ta chữa trị tốt, ta cho ngươi mười vạn!"

"Một trăm vạn với ta mà nói đều là phù du. Mười vạn tính toán cái kít, ngươi lập tức cút cho ta!"

"Quả thực muốn thu một trăm vạn sao? Một trăm vạn nhiều lắm..."

"Cút đi. Đi càng xa càng tốt! Tiếp viên hàng không, giữ cho tên này đừng lại đây nữa, nếu như hắn cònquay lại, đem hắn quăng vào trong nhà cầu!"

Lâm Thiên Vũ một cước đem cái tên thương nhân trắng mập mạp, lực đạo rất xảo diệu, tên kia trượt vài mét, lại một chút cũng không có việt gì . hắn đứng lên còn nghĩ qua tới, hai tiếp viên hàng không cùng hai an ninh đội bay liền vội vàng đem hắn ngăn lại.

"Một trăm vạn trị liệu phì đại tuyến tiền liệt ? Hừ hừ, thật sự là muốn tiền đến điên rồi!" Cách đó không xa là tên bốn mắt hếch mũi lên mà nói.

"Mẹ nó, ở đâu ra ruồi bọ ong ong như vậy, thât chán ghét!" Lâm Thiên Vũ không chút khách khí địa ứngphản phúng.

"Tiểu thần y, đừng nóng giận, ta đã nghĩ thông suốt rồi... Tuy nhiên một trăm vạn xem như không ít tiền, nhưng tiền đối với ta chút lòng thành a, chỉ cần phì đại tuyến tiền liệt của ta có thể trị tốt, có thể khôi phục công năng bình thường , nhiều hơn tiền ta đều ra! các ngươi để cho ta đi vào... Được rồi, ta liền đứng ở chỗ này nói, tiểu thần y, ngươi cho cái giá, ta thực có thể chi ra một trăm vạn, ta lập tức có thể ký chi phiếu cho ngươi !"

Tên thương nhân trắng trẻo mập mạp vì sự hạnh phúc sinh hoạt về sau hắn trả bằng mọi giá .

Nghe được lời đó vài nhân viên nam trong đội bay trong nội tâm mỗi người đều trong nội tâm sợ hãi, may mắn chính mình hoàn hảo không có căn bệnh này. Nếu không, lấy đâu trăm vạn đếnđiều trị? Phì đại tuyến tiền liệt dài rộng, nghe đến không thật đáng sợ, chính là tinh tế tưởng tượng, nó nhưng là sẽ ảnh hưởng tínhhạnh phúc sinh hoạt địa, cái này, nếu như cái kia ý tứ có vấn đề, xác thực còn sống đều không có ý gì a!

Vài cái nữ tiếp viên hàng không che miệng cười trộm, may mắn cái này tật xấu chỉ giới hạn nam tử mới có, nữ nhân không cần như nam nhân đồng dạng nghe tin đã sợ mất mật

."Ngươi không được quá kích động rồi!"nữ tiếp viên hàng không trông thấy Lâm Thiên Vũ muốn nhân cơ hội ôm mình, vội vàng dùng tay ngăn trở hắn, mỉm cười nói: "Tuy nhiên ta thừa nhận ngươi rất lợi hại, nhưng chú ý ngươi tốt nhất không muốn dính vào, tốt lắm, tốt lắm, ngươi chở về chỗ ngồi bên kia của ngươi!"

"Không quan tâm, ta và ngươi ôm một cái"nữ tiếp viên hàng không có nụ cười ngọt ngào trông thấy Lâm Thiên Vũ mang một ít thất vọng, nhất thời cao hứng mở rộng 2 tay ra, giữôm Lâm Thiên Vũ ôm vào trong ngực, dùng đôi cự nhũ mềm mại mà co dãn dán trên khuôn mặt của Lâm Thiên Vũbực ở, mặt khác vànữnữ i cái tiếp viên hàng không cũng nhân cơ hội ăn bớt, khó được trông thấy Lâm Thiên Vũ như vậy siêu cấp đại suất ca, lại có y thuật thần kỳ như thế , đương nhiên không thể buông tha, một đám người hoan hô trước vây quanh, sử dụng chiến thuật biển ngực, đem hắn triệt để bao phủ..."

Tuy nhiên không có thu tiền, nhưng cái này thù lao cũng không tệ lắm!" Lâm Thiên Vũ tại cặp môi đỏ mọng nhũ hải bên trongđang chênh vênh trong biển ngực, đầu óc đột nhiên toát ra một ý nghĩ như thế.

Khi Lâm Thiên Vũ xuống máy bay, điện thoại di động của hắn bên trong lưu thêm tối thiểu mười số điện thoại, những nữ tiếp viên hàng không kia còn tỏ vẻ, sẽ lưu lại ở Thâm Hải một ngày, hi vọng Lâm Thiên Vũ có rảnh , có thể hẹn các nàng đi ra uống chút gì đó.

Nữ tiếp viên hàng không có nụ cười ngọt ngào, càng tại tự mình tiễn Lâm Thiên Vũ ra khỏi sân bay, dặn dò hắn nhất định phải gọi điện thoại cho nàng, vô luận khi nào thì cũng có thể..

" chờ một chút, chờ ta một chút!" Bên kia cửa ra vào khoang hạng nhất, tên thương nhân trắng trẻo mập mạp mang vali phía sau thở hồng hộcđuổi theo Lâm Thiên Vũ.

"Cút!" Lâm Thiên Vũ tâm trong phi thường căm tức, nếu như không phải cái tên mập mạp này, hắn sớm là có thể chiếm được phương tâm của mỹ nhân rồi, bây giờ lại là cả bóng dáng của mỹ nhân kia đều nhìn không thấy.

"Đừng, đừng nóng giận ah! Thần y ngươi đi đâu? Ta tiễn ngươi đi" tên mập cũng không tức giận, hắn biết rõ, càng là kỳ nhân có bản lĩnh, như vậy càng có tính cách, muốn cùng tiểu thần y này đánh tốt quan hệ, như vậy khuôn mặt tươi cười là không thiếu được, nói sao ,cái bệnh phì đại tuyến tiền liệt quan hệ đến chung thân hạnh phúc sinh hoạt , nếu không chữa chữa trị, thật đúng là không được.

Lâm Thiên Vũ nắm chặt cổ áo tên mập, trừng mắt hắn cả giận nói: "Ta sẽ không chữa trị bệnh phì đại tuyến tiền liệt của ngươi, lập tức biến, loại giải phẫu này ngươi đến bệnh viện xem, đừng phiền ta, ngươi lại đi theo, ta liền đem ngươi lột da lóc cốt , lại phơi khô ngươi trên mái nhà!"

Trên mặt tên mập mũi tràn đầy dáng tươi cười, tốt như hôm nay là đại niên lần đầu tiên, hắn cười ha hả gật đầu: "Hảo hảo, không chữa trị thì không chữa trị, ta vốn muốn kết giao bằng hiểu với ngươi, ta gọi là Lý Vệ Hoa, là người Hongkong, các ngươi muốn đi đến đâu? Ta tiễn các ngươi đi thôi!"

"Mập mạp, ta không có công phu với ngươi mò mẫm lăn qua lăn lại, ta cho ngươi biết, mập mạp,toàn thân ngươi sưng vù, lại một thân âm khí, đây là huyệt Túc Thiếu Dương ở bàng quang và huyệt Túc Thiếu Âm ở thận của ngươi có vấn đề, tuyến tiền liệt của ngươi không có vấn đề gì, chính ngươi tìm bác sĩ đông y,uống ít thuốc Đông y điều trị xuống, lại cấm dục vài tháng là được, đừng có lại phiền lão tử " Lâm Thiên Vũ nói xong liền quay đầu rời đi.

"Cảm ơn thần y , từ nay về sau ta mời ngươi ăn cơm!" Lý Vệ Hoa nghe rồi liền cao hứng, cũng tựu buông Lâm Thiên Vũ ra .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ngự Nữ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook