Chương 6: Vưu Vật
Vị Trí
18/08/2021
"Ah!" Mỹ nữ kia tựa hồ cũng nhìn thấy bọn họ, kinh hô một tiếng, muốn đi, bất quá người nọ tay cũng đã đặt trên vai của nàng.
Một tay duỗi ra,trong khi người đàn ông đó định nắm tay lại, Lâm Thiên Vũ nhanh tựa như tia chớp ngăn bàn tay của người đàn ông, tay trái thuận thế đem nàng kia ôm vào lòng,người đàn ông còn lại cũng tấn xông tới, hơn nữa còn lấy trong người 1 thanh chủy thủy bóng loáng, đâm tới.Mọi người trên đường phố đều hét lên, trốn tránh,bỏ chạy . dựa vào cảm giác của mình , Lâm Thiên Vũ cảm giác hai người bọn họ là người luyện võ, phối hợp rất ăn ý đuổi theo trước nàng kia.
Vốn đã rời khỏi bộ đội đặc chủng nên Lâm Thiên Vũ không nghĩ tới sẽ hạ hạ sát thủ, bất quá bây giờ xem ra là không được, hắn thân hình dừng lại,đánh ra một quyền như thiểm điện, một người xương sườn bị hắn đánh gãy, ngã xuống trên đất hiển nhiên là bị trọng thương.
Tên còn lại cầm chủy thủ hung hăng hướng tới bụng của Lâm Thiên Vũ đâm tới,khoé miệng của Lâm Thiên Vũ chợt nở 1 nụ cười lạnh, hai tay hoá thành trảo, nắm lên cái kia cổ của người nọ tựu quăng về phía trước.
"Xuy" người này đâm sầm vào người đã bị Lâm Thiên Vũ đánh trọng thương lúc trước .
Lâm Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng, dùng chân hung hăng đạp một đạp rất mạnh vào bụng người nọ,người này dùng hai tay che bụng, cuối cùng trực tiếp đau ngất đi.
Lâm Thiên Vũ vừa định tiến lên một bước làm quả last hit thìbđầu đột nhiên tê rần, cảm giác thân thể của mình bay bổng ,thanh âm của những người xung quanh đều dần dần đi xa .
Chậm rãi mở to mắt, lọt vào trong tầm mắt của hắnchỗhắn đều là một mảnh màu trắng.
"Đây là nơi nào? Ta tại sao lại ở chỗ này?"
"Tỉnh, hắn tỉnh!" Bên tai truyền đến 1 giọng nữ thập phần kích động.thầy thuốc,y tá cùng rất nhiều người đều chạy tiến đến.
"chào cậu,cậu hiện tại cảm giác thế nào" một giọng nói ngọt ngào với thanh âm ôn nhu vang lên . Lâm Thiên Vũ theo thanh âm nhìn lại, là một vị diễm phụ, mi mục như vẽ, ánh mắt như nước,thân hình băng cơ ngọc cốt, một bộ váy đen che khuất đi đôi thỏ ngọc cực đại, phía dưới là đôi tất chân gợi cảm ...khí chất ung dung cao quý .
Lần nữa chuyển ánh mắt qua, mỹ nữ được cứu kia trông nhanh nhẹn ,hoạt bát .., con mắt đỏ lên, xem ra là đã khóc, ánh mắt mang theo cảm kích cùng quan tâm.
Đầu óc lại là một hồi trời đất quay cuồng, Lâm Thiên Vũ loáng thoáng nghe thấy bác sĩ cùng vị diễm phụ kia , nói chuyện: "Vị tiên sinh này không có chuyện gì,nguyên nhân đau đầu đại khái là bởi vì nghỉ ngơi không tốt hay hoặc là vì nguyên nhân khác" xem ra bác sĩ kia cũng không rõ ràng lắm nguyên nhân Lâm Thiên Vũ đau đầu vì cái gì .bất quá Lâm Thiên Vũ lại thở phào nhẹ nhõm vì trước kia cũng xảy ra tưong tự, khi đó có một cuồng nhân muôn đem Lâm Thi Vũ ra làm cái gọi là nghiên cứu khoa học, bất quá còn có Tần Tuyết ái nữ của tư lệnh ngăn cản, Lâm Thiên Vũ lúc đó mới không trở thành chuột bạch.
"Như thế nào sẽ thoải mái như vậy? Nhớ rõ trước kia đều là đau ba ngày ba đêm mới khôi phục "
Lâm Thiên Vũ cảm giác rất là kỳ quái, bất quá chóp mũi bị mùi hương của nữ nhan kích thích, khiến cho hắn từ trong trầm tư tỉnh lại, quay đầu nhìn lại, bên cạnh giường của mình là diễm phụ thành thục ngày hôm qua,tay nàng đàn bưng một chén canh, chậm rãi để ở trên góc bàn,khi nàng xoay người mà lại để cho Lâm Thiên Vũ liếc thấy gặp trong đó này một đôi ngọc nhũ màu trắng đang nhô lến dưới áo ngực,ánh mắt của Lâm Thiên Vũ không nỡ rời đi .
Bộ nhũ phong đong đưa ngang tầm mắt, mang theo 1 trận ba đào mãnh liệt,hiện ra dáng người tới cực điểm, đôi nhũ phong mềm mại lộ dấu vết qua chiếc áo .dùng ánh mắt như Thiên nhãn của Lâm Thiên Vũ thì có thể minh bạch đây là 1 chiếc áo lót rất nhỏ. Chẳng lẽ đây là nội y tình thú trong truyền thuyết,suy nghĩ đến đó làm cơ thể của Lâm Thiên Vũ như muốn nổ tung.
"Ah! Ngươi đã tỉnh!" vị diễm phụ kia thấy Lâm Thiên Vũ đã tỉnh dậy liền kinh hỉ nói ra.
"Ah! Tỷ tỷ, ngươi là ai ah! Đây là đâu, ta tại sao lại ở chỗ này !"
Lâm Thiên Vũ phục hồi tinh thần lại nói ra.
"A di gọi Trương Vân, ngày hôm qua là ngươi đã cứu con gái của ta, bất quá sau đó lại té xỉu rồi, nơi này là bệnh viện, ngươi vừa tỉnh đến uống chén canh gà" diễm phụ Trương Vân bưng lên canh gà đưa đến trước mặt Lâm Thiên Vũ và nói .
Lâm Thiên Vũ muốn đưa tay nhận bát canh gà, bất quá đã bị bộ ngực lộ ra một khoảng của Trương Vân hấp dẫn,chiếc áo lót ren màu trắng có hoa văn lộ ra,mùi nước hoa Lavender nhàn nhạt phối hợp với khí tức nhu mì của người phụ nữ thành thục,cảnh sắc mĩ lệ như thế, đối Lâm Thiên Vũ mới hơn 20 tuôi đầu thanh nhiên không thể nghi ngờ là kích thích, là độc dược làm hắn si mê, Lâm Thiên Vũ khó kiềm chế được mà động tình, tiểu Thiên Vũ cũng không nhịn được cô đơn, đều muốn phá quần mà ra .
Nếu như không phải ý chí của Lâm Thiên Vũ rất mạnh, nhất định sẽ xô ngã diễm phụ kia xuống dưới giường, sau đó tại hung hăng phát tiết dục vọng trong người.
Gặp Lâm Thiên Vũ hồi lâu không trả lời thì tiếp Trương Vân cũng phát hiện vấn đề, nhìn Lâm Thiên Vũ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào bộ ngực của mình,cái má trong suốt như ngọc một mảng đỏ bừng, trông thật hấp dẫn.
Một tay duỗi ra,trong khi người đàn ông đó định nắm tay lại, Lâm Thiên Vũ nhanh tựa như tia chớp ngăn bàn tay của người đàn ông, tay trái thuận thế đem nàng kia ôm vào lòng,người đàn ông còn lại cũng tấn xông tới, hơn nữa còn lấy trong người 1 thanh chủy thủy bóng loáng, đâm tới.Mọi người trên đường phố đều hét lên, trốn tránh,bỏ chạy . dựa vào cảm giác của mình , Lâm Thiên Vũ cảm giác hai người bọn họ là người luyện võ, phối hợp rất ăn ý đuổi theo trước nàng kia.
Vốn đã rời khỏi bộ đội đặc chủng nên Lâm Thiên Vũ không nghĩ tới sẽ hạ hạ sát thủ, bất quá bây giờ xem ra là không được, hắn thân hình dừng lại,đánh ra một quyền như thiểm điện, một người xương sườn bị hắn đánh gãy, ngã xuống trên đất hiển nhiên là bị trọng thương.
Tên còn lại cầm chủy thủ hung hăng hướng tới bụng của Lâm Thiên Vũ đâm tới,khoé miệng của Lâm Thiên Vũ chợt nở 1 nụ cười lạnh, hai tay hoá thành trảo, nắm lên cái kia cổ của người nọ tựu quăng về phía trước.
"Xuy" người này đâm sầm vào người đã bị Lâm Thiên Vũ đánh trọng thương lúc trước .
Lâm Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng, dùng chân hung hăng đạp một đạp rất mạnh vào bụng người nọ,người này dùng hai tay che bụng, cuối cùng trực tiếp đau ngất đi.
Lâm Thiên Vũ vừa định tiến lên một bước làm quả last hit thìbđầu đột nhiên tê rần, cảm giác thân thể của mình bay bổng ,thanh âm của những người xung quanh đều dần dần đi xa .
Chậm rãi mở to mắt, lọt vào trong tầm mắt của hắnchỗhắn đều là một mảnh màu trắng.
"Đây là nơi nào? Ta tại sao lại ở chỗ này?"
"Tỉnh, hắn tỉnh!" Bên tai truyền đến 1 giọng nữ thập phần kích động.thầy thuốc,y tá cùng rất nhiều người đều chạy tiến đến.
"chào cậu,cậu hiện tại cảm giác thế nào" một giọng nói ngọt ngào với thanh âm ôn nhu vang lên . Lâm Thiên Vũ theo thanh âm nhìn lại, là một vị diễm phụ, mi mục như vẽ, ánh mắt như nước,thân hình băng cơ ngọc cốt, một bộ váy đen che khuất đi đôi thỏ ngọc cực đại, phía dưới là đôi tất chân gợi cảm ...khí chất ung dung cao quý .
Lần nữa chuyển ánh mắt qua, mỹ nữ được cứu kia trông nhanh nhẹn ,hoạt bát .., con mắt đỏ lên, xem ra là đã khóc, ánh mắt mang theo cảm kích cùng quan tâm.
Đầu óc lại là một hồi trời đất quay cuồng, Lâm Thiên Vũ loáng thoáng nghe thấy bác sĩ cùng vị diễm phụ kia , nói chuyện: "Vị tiên sinh này không có chuyện gì,nguyên nhân đau đầu đại khái là bởi vì nghỉ ngơi không tốt hay hoặc là vì nguyên nhân khác" xem ra bác sĩ kia cũng không rõ ràng lắm nguyên nhân Lâm Thiên Vũ đau đầu vì cái gì .bất quá Lâm Thiên Vũ lại thở phào nhẹ nhõm vì trước kia cũng xảy ra tưong tự, khi đó có một cuồng nhân muôn đem Lâm Thi Vũ ra làm cái gọi là nghiên cứu khoa học, bất quá còn có Tần Tuyết ái nữ của tư lệnh ngăn cản, Lâm Thiên Vũ lúc đó mới không trở thành chuột bạch.
"Như thế nào sẽ thoải mái như vậy? Nhớ rõ trước kia đều là đau ba ngày ba đêm mới khôi phục "
Lâm Thiên Vũ cảm giác rất là kỳ quái, bất quá chóp mũi bị mùi hương của nữ nhan kích thích, khiến cho hắn từ trong trầm tư tỉnh lại, quay đầu nhìn lại, bên cạnh giường của mình là diễm phụ thành thục ngày hôm qua,tay nàng đàn bưng một chén canh, chậm rãi để ở trên góc bàn,khi nàng xoay người mà lại để cho Lâm Thiên Vũ liếc thấy gặp trong đó này một đôi ngọc nhũ màu trắng đang nhô lến dưới áo ngực,ánh mắt của Lâm Thiên Vũ không nỡ rời đi .
Bộ nhũ phong đong đưa ngang tầm mắt, mang theo 1 trận ba đào mãnh liệt,hiện ra dáng người tới cực điểm, đôi nhũ phong mềm mại lộ dấu vết qua chiếc áo .dùng ánh mắt như Thiên nhãn của Lâm Thiên Vũ thì có thể minh bạch đây là 1 chiếc áo lót rất nhỏ. Chẳng lẽ đây là nội y tình thú trong truyền thuyết,suy nghĩ đến đó làm cơ thể của Lâm Thiên Vũ như muốn nổ tung.
"Ah! Ngươi đã tỉnh!" vị diễm phụ kia thấy Lâm Thiên Vũ đã tỉnh dậy liền kinh hỉ nói ra.
"Ah! Tỷ tỷ, ngươi là ai ah! Đây là đâu, ta tại sao lại ở chỗ này !"
Lâm Thiên Vũ phục hồi tinh thần lại nói ra.
"A di gọi Trương Vân, ngày hôm qua là ngươi đã cứu con gái của ta, bất quá sau đó lại té xỉu rồi, nơi này là bệnh viện, ngươi vừa tỉnh đến uống chén canh gà" diễm phụ Trương Vân bưng lên canh gà đưa đến trước mặt Lâm Thiên Vũ và nói .
Lâm Thiên Vũ muốn đưa tay nhận bát canh gà, bất quá đã bị bộ ngực lộ ra một khoảng của Trương Vân hấp dẫn,chiếc áo lót ren màu trắng có hoa văn lộ ra,mùi nước hoa Lavender nhàn nhạt phối hợp với khí tức nhu mì của người phụ nữ thành thục,cảnh sắc mĩ lệ như thế, đối Lâm Thiên Vũ mới hơn 20 tuôi đầu thanh nhiên không thể nghi ngờ là kích thích, là độc dược làm hắn si mê, Lâm Thiên Vũ khó kiềm chế được mà động tình, tiểu Thiên Vũ cũng không nhịn được cô đơn, đều muốn phá quần mà ra .
Nếu như không phải ý chí của Lâm Thiên Vũ rất mạnh, nhất định sẽ xô ngã diễm phụ kia xuống dưới giường, sau đó tại hung hăng phát tiết dục vọng trong người.
Gặp Lâm Thiên Vũ hồi lâu không trả lời thì tiếp Trương Vân cũng phát hiện vấn đề, nhìn Lâm Thiên Vũ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào bộ ngực của mình,cái má trong suốt như ngọc một mảng đỏ bừng, trông thật hấp dẫn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.