Ngự Thú Nữ Vương

Quyển 3 - Chương 17: Chính là như vậy sao?

Luyến Nguyệt Nhi

01/11/2014

“Kết thân?"

Mộc Nguyệt Ly kinh ngạc nhìn mẹ, hắn thật sự không ngờ đến điểm này. Có điều nghe ra cũng có lý. Từ trước đến nay, hai nước kết thân là chuyện thường xảy ra, ngay cả mẫu thân và phụ hoàng cũng là kết thân chính trị.

"Nhưng hai nước kết thân từ trước đến nay đều là hoàng tử và công chúa, dù thế nào đi nữa, con gái của tướng quân cũng không vượt qua được công chúa." Nếu có thể lợi dụng hoàng quyền khiến cho Âu Dương Tĩnh khuất phục, cũng là một cách hay.

"Tuy lẽ thường là thế, nhưng cũng không phải tuyệt đối không thể được." Hoàng hậu nói, "Hơn nữa, ta nghe nói Âu Dương Tĩnh này và Thất công chúa Lan Quốc giao tình rất thân thiết. Âu Dương Tĩnh dĩ nhiên lại càng không phải là tiểu thư quan gia bình thường."

Mộc Nguyệt Ly nghe xong, hình như có chút tỉnh ngộ. Vẻ mặt hiện rõ trên mặt, gật đầu một cái:

"Nhi thần đã hiểu, con sẽ mau chóng bẩm báo với phụ hoàng."

"Ừ." Hoàng hậu cũng nhẹ nhẹ gật đầu .

Hoàng cung Quân Quốc, Ngự Thư Phòng.

"Hoàng hậu thế nào rồi?" Hoàng đế trầm tư nửa ngày, rốt cuộc cũng hỏi thăm thái giám bên cạnh. Mặc dù ông cùng với hoàng hậu không có tình cảm, thậm chí còn hận bà vì bà đã hại chết nữ tử ông yêu nhất. Nhưng rốt cuộc cũng là phu thê nhiều năm, bà lại vì ông mà sinh được một đứa con xuất chúng, dĩ nhiên cũng không thể coi thường.

"Bẩm bệ hạ, ngự y nói, hoàng hậu nương nương là do phiền não trong lòng, chỉ cần vui vẻ nhiều một chút, cộng thêm uống thuốc sẽ không có việc gì." Thái giám đáp.

Hoàng đế gật đầu một cái, sau đó phất phất tay ý bảo thái giám lui ra.

"Nô tài cáo lui." Thái giám lui ra đến ngoài cửa, mặc dù đêm đã khuya, nhưng Hoàng đế vẫn chưa đi nghỉ, bọn họ tất nhiên cũng chỉ có thể ở lại hầu hạ.

Hoàng đế đợi sau khi thái giám lui ra, lúc này mới cho hộ vệ xuất hiện. Vừa rồi ông đã phát hiện hộ vệ đến, nghĩ đến tin tức ông muốn chắc là đã có kết quả.

"Nói đi, tra được thế nào?" Hoàng đế ngồi ở trên ghế, nhìn hộ vệ dò hỏi.



"Bẩm bệ hạ, thuộc hạ trải qua tìm hiểu, Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An đúng là con của Âu Dương Ngự ở Lan Quốc, mười mấy năm trước bọn họ bị tướng quân phu nhân hại chết, nhưng may mắn được cao nhân cứu, luyện được võ công tuyệt thế sau đó mới trở về, hơn nữa là để báo thù." hộ vệ đáp.

Hoàng đế cũng không phải quan tâm cái này, ông chỉ muốn tìm hiểu tại sao dung mạo Âu Dương Tĩnh và Linh phi lại giống nhau như vậy, giữa họ có quan hệ gì hay không?

"Có tra được mẫu thân của bọn họ là ai không?" Có phải là Linh Nhi khong? Mặc dù Linh Nhi căn bản là dữ nhiều lành ít, dù thế ông vẫn ôm hi vọng, hi vọng nàng may mắn sống sót.

"Mẫu thân huynh muội Âu Dương An là tiểu thiếp của Âu Dương Ngự, tên gọi Tô Tâm Tuyết."

"Tô Tâm Tuyết?" Nghe đến đó, cả người Hoàng đế run lên. Ông nhớ ra rồi, Linh Nhi đã từng đề cập tới, nàng còn có một tỷ tỷ sinh đôi thất lạc nhiều năm, tên là Tô Tâm Tuyết. Ông còn từng giúp Linh Nhi tìm kiếm, nhưng vẫn không tìm được. Thì ra nàng ấy lại làm tiểu thiếp cho Âu Dương Ngự, khó trách ông tìm kiếm khắp nơi cũng không có tin tức.

"Tô Tâm Tuyết bây giờ thế nào?" Không biết nàng ấy còn sống hay không, hoặc là nàng ấy có biết tin tức của Linh Nhi? Nếu Linh Nhi còn sống, nàng nhất định sẽ đi tìm người thân duy nhất của mình.

"Bẩm bệ hạ, khi Tô Tâm Tuyết hạ sinh huynh muội Âu Dương An thì đã qua đời. Thuộc hạ điều tra biết được, bà bị phu nhân Âu Dương Ngự âm thầm hạ độc, rốt cuộc dùng hết tất cả sức lực sinh con xong thì bỏ mình”. Đối với nữ tử như vậy, ngay cả hộ vệ hắn cũng có chút bội phục.

Hoàng đế không giấu được thất vọng, ngay cả Tô Tâm Tuyết cũng đã chết. Toàn bộ manh mối không phải bị chặt đứt sao? Có điều, có lẽ vì Âu Dương Tĩnh là con gái của tỷ tỷ Linh nhi, cũng là cháu bên ngoại của nàng, nên Hoàng đế bất tri bất giác đối với bọn họ cũng có vài phần chú ý.

"Có điều… " Thị vệ đột nhiên mở miệng, muốn nói gì đó rồi lại thôi.

"Thế nào? Còn tra được gì sao?" Hoàng đế xem phản ứng của hộ vệ có chút buồn bực, nhưng lại càng thêm mong đợi. Có lẽ ông vẫn còn ôm một chút hi vọng nàng có thể sống sót trên đời.

"Thuộc hạ tình cờ điều tra được, bà mụ giúp đỡ đẻ huynh muội Âu Dương An, bà.. bà ấy nói Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh cũng không phải là anh em ruột, sau khi Âu Dương An sinh được không lâu, thì có người ôm Âu Dương Tĩnh vào. . . . . ."

"Làm sao có thể không phải anh em ruột?" Hoàng đế không hiểu, "Bọn họ là anh em sinh đôi, tuy cũng có chút không giống nhau như đúc, nhưng vẫn có thể nhìn ra dung mạo của bọn chúng có vài phần tương tự."

"Thuộc hạ cũng nghĩ vậy." hộ vệ gật đầu một cái, "Nhưng bà mụ kia nói rất chắc chắn, xem ra không giống như đang nói dối."

Hoàng đế vừa nghe hắn nói vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý nghĩ. Nhưng rất nhanh biến mất, khiến ông chỉ kịp bắt được cái đuôi của suy nghĩ.



Hộ vệ thấy Hoàng đế ở nơi đó trầm tư, cũng không dám lên tiếng, chỉ sợ quấy rầy ông.

Rất nhanh, thời gian một nén hương đã trôi qua.

"Chẳng lẽ là vậy?" Ánh mắt của Hoàng đế sáng rực lên, quả thật so với ánh trăng bên ngoài càng thêm sáng ngời, hộ vệ đang nhìn sửng sốt , không biết ông nghĩ đến chuyện gì mà trở nên đầy cao hứng.

"Nhất định là vậy, nhất định là vậy. . . . . ." Hoàng đế chưa nói xảy ra chuyện gì, đã vui vẻ liên tục gật đầu. Trong đôi mắt như có lệ quang, dáng vẻ kích động đến kinh hãi.

Hộ vệ không lên tiếng, chỉ yên lặng chờ ông phân phó.

Hoàng đế sau khi kích động, thật vất vả mới khống chế tâm tình lại được. Chỉ là ngón tay kia khẽ run đã tiết lộ sự hưng phấn của ông. Ông đang nghĩ, bà mụ nói hai anh em Âu Dương An không phải ruột thịt, nhưng vẻ ngoài bọn họ lại hết sức giống nhau. Nếu thế đáp án cũng chỉ có một, Âu Dương Tĩnh là con gái của ông và Linh Nhi, vì Linh Nhi và Tô Tâm Tuyết là chị em song sinh, đứa trẻ của các nàng diện mạo đều giống mẹ, Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh tuy không phải anh em ruột nhưng cũng giống nhau, giải thích như vậy rất hợp lý.

Suy nghĩ đến đây, Hoàng đế quả thực là hận không thể gặp Âu Dương Tĩnh ngay lập tức. Nói cho nàng biết, ông mới chính là phụ thân của nàng. Có điều, suy cho cùng ông cũng là hoàng đế, mặc dù trong lòng rất kích động, nhưng ông vẫn có thể khống chế cảm xúc.

Hoàng đế hít thở thật sâu mấy cái, sau đó nói với hộ vệ:

"Lập tức cho người đưa bà mụ tới đây, nhớ, tất cả nhất định phải bảo đảm an toàn." Ông tuyệt đối không cho phép ai phá hư chuyện ông và con gái nhận nhau.

"Vâng." Mặc dù hộ vệ không hiểu tại sao, nhưng vẫn nghiêm túc lĩnh lệnh, rời đi.

Hoàng đế ngồi một mình trong thư phòng, cả người vẻ mặt cũng nhu hòa. Trong đầu đã tự tưởng tượng hình ảnh con gái tương lai ở bên cạnh ông. Nhưng mà, Linh Nhi, nàng còn sống không?

Nghĩ đến, cả đời ông duy nhất chỉ yêu một nữ tử, tâm tình của ông lại ảm đạm đi vài phần. Nhưng rất nhanh, vài phần trầm thấp đã bị tin tức vừa rồi đẩy lui xuống, cho dù Linh Nhi đã qua đời, nhưng có thể tìm được con gái của bọn bọ cũng là chuyện vô cùng cao hứng. Chờ một thời gian nữa ông gặp được con gái, sau khi ông già rồi mất đi, lập tức sẽ có thể đi gặp Linh Nhi. Để kiếp sau, một lần nữa nối lại tình duyên. . . . . . “Kết thân?" Mộc Nguyệt Ly kinh ngạc nhìn mẹ, hắn thật sự không ngờ đến điểm này. Có điều nghe ra cũng có lý. Từ trước đến nay, hai nước kết thân là chuyện thường xảy ra, ngay cả mẫu thân và phụ hoàng cũng là kết thân chính trị. "Nhưng hai nước kết thân từ trước đến nay đều là hoàng tử và công chúa, dù thế nào đi nữa, con gái của tướng quân cũng không vượt qua được công chúa." Nếu có thể lợi dụng hoàng quyền khiến cho Âu Dương Tĩnh khuất phục, cũng là một cách hay. "Tuy lẽ thường là thế, nhưng cũng không phải tuyệt đối không thể được." Hoàng hậu nói, "Hơn nữa, ta nghe nói Âu Dương Tĩnh này và Thất công chúa Lan Quốc giao tình rất thân thiết. Âu Dương Tĩnh dĩ nhiên lại càng không phải là tiểu thư quan gia bình thường." Mộc Nguyệt Ly nghe xong, hình như có chút tỉnh ngộ. Vẻ mặt hiện rõ trên mặt, gật đầu một cái: "Nhi thần đã hiểu, con sẽ mau chóng bẩm báo với phụ hoàng." "Ừ." Hoàng hậu cũng nhẹ nhẹ gật đầu . Hoàng cung Quân Quốc, Ngự Thư Phòng. "Hoàng hậu thế nào rồi?" Hoàng đế trầm tư nửa ngày, rốt cuộc cũng hỏi thăm thái giám bên cạnh. Mặc dù ông cùng với hoàng hậu không có tình cảm, thậm chí còn hận bà vì bà đã hại chết nữ tử ông yêu nhất. Nhưng rốt cuộc cũng là phu thê nhiều năm, bà lại vì ông mà sinh được một đứa con xuất chúng, dĩ nhiên cũng không thể coi thường. "Bẩm bệ hạ, ngự y nói, hoàng hậu nương nương là do phiền não trong lòng, chỉ cần vui vẻ nhiều một chút, cộng thêm uống thuốc sẽ không có việc gì." Thái giám đáp. Hoàng đế gật đầu một cái, sau đó phất phất tay ý bảo thái giám lui ra. "Nô tài cáo lui." Thái giám lui ra đến ngoài cửa, mặc dù đêm đã khuya, nhưng Hoàng đế vẫn chưa đi nghỉ, bọn họ tất nhiên cũng chỉ có thể ở lại hầu hạ. Hoàng đế đợi sau khi thái giám lui ra, lúc này mới cho hộ vệ xuất hiện. Vừa rồi ông đã phát hiện hộ vệ đến, nghĩ đến tin tức ông muốn chắc là đã có kết quả. "Nói đi, tra được thế nào?" Hoàng đế ngồi ở trên ghế, nhìn hộ vệ dò hỏi. "Bẩm bệ hạ, thuộc hạ trải qua tìm hiểu, Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An đúng là con của Âu Dương Ngự ở Lan Quốc, mười mấy năm trước bọn họ bị tướng quân phu nhân hại chết, nhưng may mắn được cao nhân cứu, luyện được võ công tuyệt thế sau đó mới trở về, hơn nữa là để báo thù." hộ vệ đáp. Hoàng đế cũng không phải quan tâm cái này, ông chỉ muốn tìm hiểu tại sao dung mạo Âu Dương Tĩnh và Linh phi lại giống nhau như vậy, giữa họ có quan hệ gì hay không? "Có tra được mẫu thân của bọn họ là ai không?" Có phải là Linh Nhi khong? Mặc dù Linh Nhi căn bản là dữ nhiều lành ít, dù thế ông vẫn ôm hi vọng, hi vọng nàng may mắn sống sót. "Mẫu thân huynh muội Âu Dương An là tiểu thiếp của Âu Dương Ngự, tên gọi Tô Tâm Tuyết." "Tô Tâm Tuyết?" Nghe đến đó, cả người Hoàng đế run lên. Ông nhớ ra rồi, Linh Nhi đã từng đề cập tới, nàng còn có một tỷ tỷ sinh đôi thất lạc nhiều năm, tên là Tô Tâm Tuyết. Ông còn từng giúp Linh Nhi tìm kiếm, nhưng vẫn không tìm được. Thì ra nàng ấy lại làm tiểu thiếp cho Âu Dương Ngự, khó trách ông tìm kiếm khắp nơi cũng không có tin tức. "Tô Tâm Tuyết bây giờ thế nào?" Không biết nàng ấy còn sống hay không, hoặc là nàng ấy có biết tin tức của Linh Nhi? Nếu Linh Nhi còn sống, nàng nhất định sẽ đi tìm người thân duy nhất của mình. "Bẩm bệ hạ, khi Tô Tâm Tuyết hạ sinh huynh muội Âu Dương An thì đã qua đời. Thuộc hạ điều tra biết được, bà bị phu nhân Âu Dương Ngự âm thầm hạ độc, rốt cuộc dùng hết tất cả sức lực sinh con xong thì bỏ mình”. Đối với nữ tử như vậy, ngay cả hộ vệ hắn cũng có chút bội phục. Hoàng đế không giấu được thất vọng, ngay cả Tô Tâm Tuyết cũng đã chết. Toàn bộ manh mối không phải bị chặt đứt sao? Có điều, có lẽ vì Âu Dương Tĩnh là con gái của tỷ tỷ Linh nhi, cũng là cháu bên ngoại của nàng, nên Hoàng đế bất tri bất giác đối với bọn họ cũng có vài phần chú ý. "Có điều… " Thị vệ đột nhiên mở miệng, muốn nói gì đó rồi lại thôi. "Thế nào? Còn tra được gì sao?" Hoàng đế xem phản ứng của hộ vệ có chút buồn bực, nhưng lại càng thêm mong đợi. Có lẽ ông vẫn còn ôm một chút hi vọng nàng có thể sống sót trên đời. "Thuộc hạ tình cờ điều tra được, bà mụ giúp đỡ đẻ huynh muội Âu Dương An, bà.. bà ấy nói Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh cũng không phải là anh em ruột, sau khi Âu Dương An sinh được không lâu, thì có người ôm Âu Dương Tĩnh vào. . . . . ." "Làm sao có thể không phải anh em ruột?" Hoàng đế không hiểu, "Bọn họ là anh em sinh đôi, tuy cũng có chút không giống nhau như đúc, nhưng vẫn có thể nhìn ra dung mạo của bọn chúng có vài phần tương tự." "Thuộc hạ cũng nghĩ vậy." hộ vệ gật đầu một cái, "Nhưng bà mụ kia nói rất chắc chắn, xem ra không giống như đang nói dối." Hoàng đế vừa nghe hắn nói vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý nghĩ. Nhưng rất nhanh biến mất, khiến ông chỉ kịp bắt được cái đuôi của suy nghĩ. Hộ vệ thấy Hoàng đế ở nơi đó trầm tư, cũng không dám lên tiếng, chỉ sợ quấy rầy ông. Rất nhanh, thời gian một nén hương đã trôi qua. "Chẳng lẽ là vậy?" Ánh mắt của Hoàng đế sáng rực lên, quả thật so với ánh trăng bên ngoài càng thêm sáng ngời, hộ vệ đang nhìn sửng sốt , không biết ông nghĩ đến chuyện gì mà trở nên đầy cao hứng. "Nhất định là vậy, nhất định là vậy. . . . . ." Hoàng đế chưa nói xảy ra chuyện gì, đã vui vẻ liên tục gật đầu. Trong đôi mắt như có lệ quang, dáng vẻ kích động đến kinh hãi. Hộ vệ không lên tiếng, chỉ yên lặng chờ ông phân phó. Hoàng đế sau khi kích động, thật vất vả mới khống chế tâm tình lại được. Chỉ là ngón tay kia khẽ run đã tiết lộ sự hưng phấn của ông. Ông đang nghĩ, bà mụ nói hai anh em Âu Dương An không phải ruột thịt, nhưng vẻ ngoài bọn họ lại hết sức giống nhau. Nếu thế đáp án cũng chỉ có một, Âu Dương Tĩnh là con gái của ông và Linh Nhi, vì Linh Nhi và Tô Tâm Tuyết là chị em song sinh, đứa trẻ của các nàng diện mạo đều giống mẹ, Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh tuy không phải anh em ruột nhưng cũng giống nhau, giải thích như vậy rất hợp lý. Suy nghĩ đến đây, Hoàng đế quả thực là hận không thể gặp Âu Dương Tĩnh ngay lập tức. Nói cho nàng biết, ông mới chính là phụ thân của nàng. Có điều, suy cho cùng ông cũng là hoàng đế, mặc dù trong lòng rất kích động, nhưng ông vẫn có thể khống chế cảm xúc. Hoàng đế hít thở thật sâu mấy cái, sau đó nói với hộ vệ: "Lập tức cho người đưa bà mụ tới đây, nhớ, tất cả nhất định phải bảo đảm an toàn." Ông tuyệt đối không cho phép ai phá hư chuyện ông và con gái nhận nhau. "Vâng." Mặc dù hộ vệ không hiểu tại sao, nhưng vẫn nghiêm túc lĩnh lệnh, rời đi. Hoàng đế ngồi một mình trong thư phòng, cả người vẻ mặt cũng nhu hòa. Trong đầu đã tự tưởng tượng hình ảnh con gái tương lai ở bên cạnh ông. Nhưng mà, Linh Nhi, nàng còn sống không? Nghĩ đến, cả đời ông duy nhất chỉ yêu một nữ tử, tâm tình của ông lại ảm đạm đi vài phần. Nhưng rất nhanh, vài phần trầm thấp đã bị tin tức vừa rồi đẩy lui xuống, cho dù Linh Nhi đã qua đời, nhưng có thể tìm được con gái của bọn bọ cũng là chuyện vô cùng cao hứng. Chờ một thời gian nữa ông gặp được con gái, sau khi ông già rồi mất đi, lập tức sẽ có thể đi gặp Linh Nhi. Để kiếp sau, một lần nữa nối lại tình duyên. . . . . .

Xem thêm: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?f=172&t=118980 “Kết thân?" Mộc Nguyệt Ly kinh ngạc nhìn mẹ, hắn thật sự không ngờ đến điểm này. Có điều nghe ra cũng có lý. Từ trước đến nay, hai nước kết thân là chuyện thường xảy ra, ngay cả mẫu thân và phụ hoàng cũng là kết thân chính trị. "Nhưng hai nước kết thân từ trước đến nay đều là hoàng tử và công chúa, dù thế nào đi nữa, con gái của tướng quân cũng không vượt qua được công chúa." Nếu có thể lợi dụng hoàng quyền khiến cho Âu Dương Tĩnh khuất phục, cũng là một cách hay. "Tuy lẽ thường là thế, nhưng cũng không phải tuyệt đối không thể được." Hoàng hậu nói, "Hơn nữa, ta nghe nói Âu Dương Tĩnh này và Thất công chúa Lan Quốc giao tình rất thân thiết. Âu Dương Tĩnh dĩ nhiên lại càng không phải là tiểu thư quan gia bình thường." Mộc Nguyệt Ly nghe xong, hình như có chút tỉnh ngộ. Vẻ mặt hiện rõ trên mặt, gật đầu một cái: "Nhi thần đã hiểu, con sẽ mau chóng bẩm báo với phụ hoàng." "Ừ." Hoàng hậu cũng nhẹ nhẹ gật đầu . Hoàng cung Quân Quốc, Ngự Thư Phòng. "Hoàng hậu thế nào rồi?" Hoàng đế trầm tư nửa ngày, rốt cuộc cũng hỏi thăm thái giám bên cạnh. Mặc dù ông cùng với hoàng hậu không có tình cảm, thậm chí còn hận bà vì bà đã hại chết nữ tử ông yêu nhất. Nhưng rốt cuộc cũng là phu thê nhiều năm, bà lại vì ông mà sinh được một đứa con xuất chúng, dĩ nhiên cũng không thể coi thường. "Bẩm bệ hạ, ngự y nói, hoàng hậu nương nương là do phiền não trong lòng, chỉ cần vui vẻ nhiều một chút, cộng thêm uống thuốc sẽ không có việc gì." Thái giám đáp. Hoàng đế gật đầu một cái, sau đó phất phất tay ý bảo thái giám lui ra. "Nô tài cáo lui." Thái giám lui ra đến ngoài cửa, mặc dù đêm đã khuya, nhưng Hoàng đế vẫn chưa đi nghỉ, bọn họ tất nhiên cũng chỉ có thể ở lại hầu hạ. Hoàng đế đợi sau khi thái giám lui ra, lúc này mới cho hộ vệ xuất hiện. Vừa rồi ông đã phát hiện hộ vệ đến, nghĩ đến tin tức ông muốn chắc là đã có kết quả. "Nói đi, tra được thế nào?" Hoàng đế ngồi ở trên ghế, nhìn hộ vệ dò hỏi. "Bẩm bệ hạ, thuộc hạ trải qua tìm hiểu, Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An đúng là con của Âu Dương Ngự ở Lan Quốc, mười mấy năm trước bọn họ bị tướng quân phu nhân hại chết, nhưng may mắn được cao nhân cứu, luyện được võ công tuyệt thế sau đó mới trở về, hơn nữa là để báo thù." hộ vệ đáp. Hoàng đế cũng không phải quan tâm cái này, ông chỉ muốn tìm hiểu tại sao dung mạo Âu Dương Tĩnh và Linh phi lại giống nhau như vậy, giữa họ có quan hệ gì hay không? "Có tra được mẫu thân của bọn họ là ai không?" Có phải là Linh Nhi khong? Mặc dù Linh Nhi căn bản là dữ nhiều lành ít, dù thế ông vẫn ôm hi vọng, hi vọng nàng may mắn sống sót. "Mẫu thân huynh muội Âu Dương An là tiểu thiếp của Âu Dương Ngự, tên gọi Tô Tâm Tuyết." "Tô Tâm Tuyết?" Nghe đến đó, cả người Hoàng đế run lên. Ông nhớ ra rồi, Linh Nhi đã từng đề cập tới, nàng còn có một tỷ tỷ sinh đôi thất lạc nhiều năm, tên là Tô Tâm Tuyết. Ông còn từng giúp Linh Nhi tìm kiếm, nhưng vẫn không tìm được. Thì ra nàng ấy lại làm tiểu thiếp cho Âu Dương Ngự, khó trách ông tìm kiếm khắp nơi cũng không có tin tức. "Tô Tâm Tuyết bây giờ thế nào?" Không biết nàng ấy còn sống hay không, hoặc là nàng ấy có biết tin tức của Linh Nhi? Nếu Linh Nhi còn sống, nàng nhất định sẽ đi tìm người thân duy nhất của mình. "Bẩm bệ hạ, khi Tô Tâm Tuyết hạ sinh huynh muội Âu Dương An thì đã qua đời. Thuộc hạ điều tra biết được, bà bị phu nhân Âu Dương Ngự âm thầm hạ độc, rốt cuộc dùng hết tất cả sức lực sinh con xong thì bỏ mình”. Đối với nữ tử như vậy, ngay cả hộ vệ hắn cũng có chút bội phục. Hoàng đế không giấu được thất vọng, ngay cả Tô Tâm Tuyết cũng đã chết. Toàn bộ manh mối không phải bị chặt đứt sao? Có điều, có lẽ vì Âu Dương Tĩnh là con gái của tỷ tỷ Linh nhi, cũng là cháu bên ngoại của nàng, nên Hoàng đế bất tri bất giác đối với bọn họ cũng có vài phần chú ý. "Có điều… " Thị vệ đột nhiên mở miệng, muốn nói gì đó rồi lại thôi. "Thế nào? Còn tra được gì sao?" Hoàng đế xem phản ứng của hộ vệ có chút buồn bực, nhưng lại càng thêm mong đợi. Có lẽ ông vẫn còn ôm một chút hi vọng nàng có thể sống sót trên đời. "Thuộc hạ tình cờ điều tra được, bà mụ giúp đỡ đẻ huynh muội Âu Dương An, bà.. bà ấy nói Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh cũng không phải là anh em ruột, sau khi Âu Dương An sinh được không lâu, thì có người ôm Âu Dương Tĩnh vào. . . . . ." "Làm sao có thể không phải anh em ruột?" Hoàng đế không hiểu, "Bọn họ là anh em sinh đôi, tuy cũng có chút không giống nhau như đúc, nhưng vẫn có thể nhìn ra dung mạo của bọn chúng có vài phần tương tự." "Thuộc hạ cũng nghĩ vậy." hộ vệ gật đầu một cái, "Nhưng bà mụ kia nói rất chắc chắn, xem ra không giống như đang nói dối." Hoàng đế vừa nghe hắn nói vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý nghĩ. Nhưng rất nhanh biến mất, khiến ông chỉ kịp bắt được cái đuôi của suy nghĩ. Hộ vệ thấy Hoàng đế ở nơi đó trầm tư, cũng không dám lên tiếng, chỉ sợ quấy rầy ông. Rất nhanh, thời gian một nén hương đã trôi qua. "Chẳng lẽ là vậy?" Ánh mắt của Hoàng đế sáng rực lên, quả thật so với ánh trăng bên ngoài càng thêm sáng ngời, hộ vệ đang nhìn sửng sốt , không biết ông nghĩ đến chuyện gì mà trở nên đầy cao hứng. "Nhất định là vậy, nhất định là vậy. . . . . ." Hoàng đế chưa nói xảy ra chuyện gì, đã vui vẻ liên tục gật đầu. Trong đôi mắt như có lệ quang, dáng vẻ kích động đến kinh hãi. Hộ vệ không lên tiếng, chỉ yên lặng chờ ông phân phó. Hoàng đế sau khi kích động, thật vất vả mới khống chế tâm tình lại được. Chỉ là ngón tay kia khẽ run đã tiết lộ sự hưng phấn của ông. Ông đang nghĩ, bà mụ nói hai anh em Âu Dương An không phải ruột thịt, nhưng vẻ ngoài bọn họ lại hết sức giống nhau. Nếu thế đáp án cũng chỉ có một, Âu Dương Tĩnh là con gái của ông và Linh Nhi, vì Linh Nhi và Tô Tâm Tuyết là chị em song sinh, đứa trẻ của các nàng diện mạo đều giống mẹ, Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh tuy không phải anh em ruột nhưng cũng giống nhau, giải thích như vậy rất hợp lý. Suy nghĩ đến đây, Hoàng đế quả thực là hận không thể gặp Âu Dương Tĩnh ngay lập tức. Nói cho nàng biết, ông mới chính là phụ thân của nàng. Có điều, suy cho cùng ông cũng là hoàng đế, mặc dù trong lòng rất kích động, nhưng ông vẫn có thể khống chế cảm xúc. Hoàng đế hít thở thật sâu mấy cái, sau đó nói với hộ vệ: "Lập tức cho người đưa bà mụ tới đây, nhớ, tất cả nhất định phải bảo đảm an toàn." Ông tuyệt đối không cho phép ai phá hư chuyện ông và con gái nhận nhau. "Vâng." Mặc dù hộ vệ không hiểu tại sao, nhưng vẫn nghiêm túc lĩnh lệnh, rời đi. Hoàng đế ngồi một mình trong thư phòng, cả người vẻ mặt cũng nhu hòa. Trong đầu đã tự tưởng tượng hình ảnh con gái tương lai ở bên cạnh ông. Nhưng mà, Linh Nhi, nàng còn sống không? Nghĩ đến, cả đời ông duy nhất chỉ yêu một nữ tử, tâm tình của ông lại ảm đạm đi vài phần. Nhưng rất nhanh, vài phần trầm thấp đã bị tin tức vừa rồi đẩy lui xuống, cho dù Linh Nhi đã qua đời, nhưng có thể tìm được con gái của bọn bọ cũng là chuyện vô cùng cao hứng. Chờ một thời gian nữa ông gặp được con gái, sau khi ông già rồi mất đi, lập tức sẽ có thể đi gặp Linh Nhi. Để kiếp sau, một lần nữa nối lại tình duyên. . . . . .

Xem thêm: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?f=172&t=118980

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngự Thú Nữ Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook