Chương 18: Nhỏ Ô (1)
Chi Hành Xuân
20/08/2024
Khương Đồ Nam gật đầu, trực tiếp ký hợp đồng. Có một lãnh đạo mạnh mẽ như vậy, bảo trụ mạng nhỏ hẳn là...... Không thành vấn đề chứ?
Đánh cược một lần, xe đạp biến thành xe máy, cô có kinh nghiệm ở chung với động vật hoang dã, mà con báo mây kia tựa như cà rốt treo trước mắt Khương Đồ Nam. Cô không kháng cự được sự cám dỗ này.
Sau khi ký hợp đồng, Đô Lương thở phào nhẹ nhõm, chỉ về phía con Đạt Ô Hàn Quạ bên cạnh và nói với Khương Đồ Nam:
" Để Nhỏ Ô đưa cô đi tham quan. Nó được trang bị thiết bị phiên dịch, cô có thể hỏi nó bất cứ điều gì cô không hiểu. Về phần con cổ sinh vật cô nhặt được, khi xác nhận nó không phải là động vật biến dị, cô có thể tạm thời nuôi nó ở cơ sở. "
Để trở thành người tâm phúc của ông chủ, nhiệm vụ quan trọng nhất là phải bỏ qua tất cả mọi thứ xung quanh.
Khương Đồ Nam không liếc nhìn người đàn ông nằm trên mặt đất, chỉ chú ý đến đôi mắt nhỏ của con Đạt Ô Hàn Quạ, và nghe thấy giọng nói bực bội của cậu nhóc vừa rồi, thử hỏi: " Chào em? "
Nhỏ Ô đột nhiên giang cánh, đậu lên trên vai Khương Đồ Nam và kêu một tiếng. Ngay sau đó, Khương Đồ Nam nghe thấy một giọng nói cơ khí rõ ràng:
" Chào chị, ta là Nhỏ Ô, ta có thể gọi chị là Nam Nam không? "
Cùng lúc đó, một giọng nói khác vang lên trong tai Khương Đồ Nam:
" Phiền quá, ta là quạ chứ không phải là vẹt! Không gọi ta là cha mà còn muốn ta dẫn đường! "
Khương Đồ Nam: ?
Cô quay đầu nhìn con Đạt Ô Hàn Quạ trên vai, không biết liệu mình có bị điên hay con quạ đã điên.
" Có vẻ như Nhỏ Ô rất thích cô. " Đô Lương trông có vẻ dễ chịu hơn, bà ấy vỗ nhẹ lên đầu Nhỏ Ô. Nó cực kỳ không muốn rời xa mà cọ cọ, rồi quay lại nhìn Khương Đồ Nam, như đang xem cô có đủ tiêu chuẩn để nó dẫn đường hay không.
Nhỏ Ô tự giác bay từ giá đỡ lên vai Khương Đồ Nam và kêu thêm một tiếng.
Thiết bị phiên dịch: " Đi thôi, để ta dẫn chị đi. "
Đánh cược một lần, xe đạp biến thành xe máy, cô có kinh nghiệm ở chung với động vật hoang dã, mà con báo mây kia tựa như cà rốt treo trước mắt Khương Đồ Nam. Cô không kháng cự được sự cám dỗ này.
Sau khi ký hợp đồng, Đô Lương thở phào nhẹ nhõm, chỉ về phía con Đạt Ô Hàn Quạ bên cạnh và nói với Khương Đồ Nam:
" Để Nhỏ Ô đưa cô đi tham quan. Nó được trang bị thiết bị phiên dịch, cô có thể hỏi nó bất cứ điều gì cô không hiểu. Về phần con cổ sinh vật cô nhặt được, khi xác nhận nó không phải là động vật biến dị, cô có thể tạm thời nuôi nó ở cơ sở. "
Để trở thành người tâm phúc của ông chủ, nhiệm vụ quan trọng nhất là phải bỏ qua tất cả mọi thứ xung quanh.
Khương Đồ Nam không liếc nhìn người đàn ông nằm trên mặt đất, chỉ chú ý đến đôi mắt nhỏ của con Đạt Ô Hàn Quạ, và nghe thấy giọng nói bực bội của cậu nhóc vừa rồi, thử hỏi: " Chào em? "
Nhỏ Ô đột nhiên giang cánh, đậu lên trên vai Khương Đồ Nam và kêu một tiếng. Ngay sau đó, Khương Đồ Nam nghe thấy một giọng nói cơ khí rõ ràng:
" Chào chị, ta là Nhỏ Ô, ta có thể gọi chị là Nam Nam không? "
Cùng lúc đó, một giọng nói khác vang lên trong tai Khương Đồ Nam:
" Phiền quá, ta là quạ chứ không phải là vẹt! Không gọi ta là cha mà còn muốn ta dẫn đường! "
Khương Đồ Nam: ?
Cô quay đầu nhìn con Đạt Ô Hàn Quạ trên vai, không biết liệu mình có bị điên hay con quạ đã điên.
" Có vẻ như Nhỏ Ô rất thích cô. " Đô Lương trông có vẻ dễ chịu hơn, bà ấy vỗ nhẹ lên đầu Nhỏ Ô. Nó cực kỳ không muốn rời xa mà cọ cọ, rồi quay lại nhìn Khương Đồ Nam, như đang xem cô có đủ tiêu chuẩn để nó dẫn đường hay không.
Nhỏ Ô tự giác bay từ giá đỡ lên vai Khương Đồ Nam và kêu thêm một tiếng.
Thiết bị phiên dịch: " Đi thôi, để ta dẫn chị đi. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.