Chương 53: Thân tình
Miêu Tổng Tài
18/08/2021
Bộ dạng Trương Tử Mộng và Trương Tử Hề có ba phần tương tự, mà ba phần này đều đến từ sự di truyền của một nam nhân, Trương Nghiêm Đình. Trương Tử Mộng là con gái của Trương Nghiêm Đình và Cố Nguyệt Chi, trừ bỏ bộ dạng tương tự, tính cách lại hoàn toàn không giống hai người kia, ngược lại là cực kỳ giống tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của nàng là Trương Tử Hề. Tỷ như lãnh ngạo, lười biếng, luôn ngủ thẳng đến giữa trưa mới rời giường......
Nhưng là Trương Tử Mộng hôm nay có vẻ khác thường, dậy thật sớm, tỉ mỉ chỉnh dung hai tiếng đồng hồ, 9h liền đề xe cùng Trương Tử Hề giống nhau như đúc xuất môn. Nàng tựa như một người truy tinh, đem Trương Tử Hề cho rằng ngôi sao rồi sùng bái, Trương Tử Hề thích cái gì thì nàng thích cái đó, Trương Tử Hề bình thường làm như thế nào, thì nàng làm như thế nấy.
Lái tốc hành, Trương Tử Mộng rất nhanh đã đến dưới lầu tập đoàn Trương thị, trực tiếp tiến vào bãi đỗ xe dưới hầm, mang theo kính mát, cầm một cái bao da màu đen, tóc xoăn uốn dài, nhìn vô cùng tương tự Trương Tử Hề, ngay cả khí chất cũng chỉ là kém vài phần thành thục mà thôi.
Trực tiếp tiến vào thang máy chuyên dụng của Trương Nghiêm Đình, ấn số đến tầng cao nhất, hai tay khoanh lại lạnh lùng đứng ở giữa thang máy, kính mát hoàn toàn che giấu cảm xúc trong hai tròng mắt, nhưng mà đôi môi không tự giác mân lên lại lộ ra sự ngưng trọng cùng kiên định."Đinh" một tiếng thang máy mở ra, Trương Tử Mộng tháo xuống kính mát, hít sâu một chút, đầu hơi nâng lên, vừa cất bước đi ra thang máy, liền gặp Trương Tử Hiên nghênh diện mà đến.
Trương Tử Hiên nhìn thấy Trương Tử Mộng thì ngây ra một lúc, sau đó sắc mặt âm trầm xuống dưới, lạnh giọng hỏi:"Mày tới nơi này làm cái gì?"
Trương Tử Mộng cười lạnh phản bác:"Như thế nào? Tôi không thể tới sao? Trương Tử Hiên anh đừng có quên, nơi này vẫn là ba ba làm chủ!"
Trương Tử Hiên nghe Trương Tử Mộng nói như vậy, ngực phập phồng một chút, nhưng là dù sao cũng không phải người vụng về không có đầu óc, Trương Tử Mộng nhắc tới Trương Nghiêm Đình, làm cho hắn bình tĩnh, không biết vì cái gì hắn có dự cảm rất mạnh, Trương Tử Mộng bình thường chưa bao giờ đến công ty lại trở về, khẳng định là vì sự kiện Trương Tử Hề đi làm kia. Hắn châm chọc nhìn Trương Tử Mộng, cười nói:"Trương Tử Mộng, mày đừng quên ai mới là mẹ ruột anh ruột của mày, luôn lấy nhiệt mặt của bản thân đi thiếp lãnh mông của người ta vui lắm sao? Cũng là mày......"
Trương Tử Hiên là có tố chất, ít nhất là ở mặt ngoài, hắn cực nhỏ cực nhỏ sẽ nói ra ngôn từ thô tục như thế, nhưng hắn vì châm chọc Trương Tử Mộng, lại vẫn là nói ra miệng, hơn nữa câu cuối cùng thật độc, hắn tuy rằng cuối cùng không có hoàn toàn nói ra, nhưng tin tưởng ai cũng có thể nghĩ đến hắn rốt cuộc muốn nói cái gì.
Trương Tử Mộng cười lạnh nhìn Trương Tử Hiên, trong lòng cũng không sinh khí, nàng biết Trương Tử Hiên là hạng người thế nào, hơn nữa từ nhỏ đến lớn nàng bị hắn nói như vậy nhiều lần rồi, cho nên không đáng sinh khí. Chính mình đều nhàm chán thở dài một hơi, lạnh lùng nói:"Trương Tử Hiên, nếu anh tưởng ở trong này theo tôi cãi nhau, không sao cả, chỉ cần anh......" Tạm dừng một chút, ánh mắt Trương Tử Mộng mang theo điểm âm ngoan: "Chỉ cần anh không sợ ba ba biết con hắn ngu xuẩn cỡ nào!"
Trương Tử Hiên nhìn nhìn đạo môn phía trước, nhìn Trương Tử Mộng hừ lạnh một tiếng, nói:"Trương Tử Mộng, tốt nhất mày nên ngẫm lại rõ ràng, Trương Tử Hề cho tới bây giờ sẽ không hiếm lạ mày, nhĩ hảo tự lo thân, nếu làm cho Trương Tử Hề đắc thế, cha chúng ta cũng sẽ không có kết quả tốt. Hừ!"
Trương Tử Hiên tuy rằng ánh mắt âm ngoan, nhưng hắn nói rất thấm thía, nhưng là Trương Tử Mộng cố tình đối với Trương Tử Hề hữu ý, nàng hoàn toàn xem nhẹ lời Trương Tử Hiên nói, lại đối với Trương Tử Hiên vô tâm vô phế cười cười, sau đó xoay người bước đến văn phòng tổng tài.
Trương Tử Hiên ngực thoáng phập phồng nhìn bóng dáng Trương Tử Mộng thật tương tự Trương Tử Hề, trong lòng tức giận đến đòi mạng, Trương Tử Mộng này đầu không biết kết cấu thế nào, sao có thể không thấy rõ sự thật, đầu óc đúng là bị nước vào. Trương Tử Mộng lúc còn bé lần đầu nhìn thấy Trương Tử Hề, liền xem cô ta như thần tượng vậy, hắn cùng Trương Tử Hề nếu có chút mâu thuẫn, Trương Tử Mộng xác định vững chắc là đứng về phía Trương Tử Hề, cho dù là Cố Nguyệt Chi đánh giá Trương Tử Hề ra sao, thì Trương Tử Mộng vẫn như trước kiên định đứng về phía Trương Tử Hề, hắn không biết Trương Tử Hề lạnh lùng gọi người chán ghét kia có mị lực gì, thế nhưng có thể làm cho Trương Tử Mộng đãi cô ta như thế.
Trương Tử Mộng không để ý tới phía sau Trương Tử Hiên, hắn vĩnh viễn sẽ không hiểu được Trương Tử Hề trong lòng nàng đại biểu cho cái gì, ở vị trí nào, nàng đi đến cửa phòng tổng tài, trực tiếp đẩy cửa ra, bí thư thông minh trẻ tuổi lập tức đứng lên, cung kính đánh thanh tiếp đón:"Nhị tiểu thư."
Lạnh lùng gật gật đầu, Trương Tử Mộng nhìn cửa phòng trong đóng kín, hỏi:"Cha tôi có ở bên trong sao?"
"Đúng vậy, tổng tài ở bên trong, cần tôi đi thông báo một chút không?" Bí thư cung kính trả lời Trương Tử Mộng, nhưng không câu nệ, ngược lại tự nhiên hào phóng, đúng là nhân viên chuyên nghiệp rèn luyện hàng ngày.
"Không cần." Trương Tử Mộng thản nhiên lắc đầu, đi đến cánh cửa màu đen kia, giơ tay lên tạm dừng một chút, sau đó nhẹ nhàng xao vang, chỉ chốc lát liền nghe gặp Trương Nghiêm Đình thanh âm uy nghiêm vang lên sau cánh cửa:"Tiến vào."
Trương Tử Mộng thật sâu hít vào một hơi, xoay nắm cửa, sau đó đi vào đem cửa đóng lại, quay đầu mới gặp Trương Nghiêm Đình ngồi sau bàn công tác cỡ lớn, hai tay đặt ở trên mặt bàn, ánh mắt thâm trầm nhìn nàng, nàng đột nhiên cảm thấy một trận áp lực, mặc kệ đối mặt với ánh mắt Trương Nghiêm Đình bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần nàng đều có cảm giác bị nhìn thấu, hai mắt thâm trầm kia tựa hồ có thể trực tiếp nhìn đến trong lòng nàng. Nàng trấn định xuống, đứng ở nơi đó, nhẹ nhàng mà kêu một tiếng "cha."
Trương Nghiêm Đình ánh mắt thẳng tắp nhìn Trương Tử Mộng, một lát sau mới nói:"Ngồi đi, hôm nay như thế nào đột nhiên đến công ty tới tìm ta?"
Trương Tử Mộng đi đến chỗ đối diện Trương Nghiêm Đình rồi ngồi xuống, cúi đầu trầm mặc một hồi, tay đặt dưới bàn hơi hơi nắm chặt, thời điểm ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nói:"Cha, con nghĩ đến công ty đi làm."
"Có thể. Nhưng là......" Trương Nghiêm Đình tựa hồ đã sớm biết Trương Tử Mộng sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, Trương Tử Mộng vừa nói xong thì hắn liền không chút do dự đáp ứng, con trai con gái của Trương Nghiêm Đình hắn, có thể biết nhiều một chút luôn tốt, huống chi đứa nhỏ nào hắn đều bồi dưỡng ngay từ nhỏ, cho dù là ngày sau gả đến nhà khác, biết buôn bán biết kinh doanh, đối với Trương gia của hắn cũng chỉ có ưu việt. Nhưng là, hắn muốn biết động cơ của Trương Tử Mộng, ba đứa nhỏ của hắn, trừ bỏ Trương Tử Hề, Trương Tử Mộng là người thế nào hắn đương nhiên biết. Cho nên khi hắn đáp ứng nàng, lập tức bổ sung thêm một cái điều kiện:"Nhưng là ta muốn biết vì cái gì?"
Trương Tử Mộng nghe thấy Trương Nghiêm Đình hỏi như vậy, trong lòng không biết vì sao an tĩnh xuống, nàng biết cha nàng thích người thông minh, mà không phải làm người tỏ vẻ ta đây thông minh, cho nên nàng mỉm cười, không cần nói cũng biết:"Cha, cha biết mà."
Trương Nghiêm Đình ánh mắt mị một chút, nếp nhăn hai bên mắt càng thêm rõ ràng, lại làm cho người ta càng có thể cảm giác được một loại khí thế, hắn lại hỏi:"Con làm sao mà biết được?"
Trương Tử Mộng như trước là đồng dạng trả lời, vì tới gần Trương Tử Hề nàng dùng 17 năm thời gian, lúc này nàng mới sẽ không để ý tới những người khác chết sống: "Cha, cha biết mà."
Trương Nghiêm Đình nhìn gương mặt Trương Tử Mộng cùng Trương Tử Hề có ba phần giống, ba phần này đều là di truyền từ mình, nghĩ đến Trương Tử Hề, còn có Vu Vận Nhiễm đã mất, ánh mắt hắn thoáng nhu hòa lên, nhưng lúc ánh mắt hắn biến hóa kia liền chuyển động tọa ỷ, lưng ghế dựa hướng về Trương Tử Mộng, hơi hơi ngẩng đầu nhìn mây trắng trên trời, hắn tuyệt không thể yếu thế trước mặt người khác, cho dù có là thân sinh nữ nhi đi nữa.
Trương Tử Mộng lẳng lặng nhìn lưng ghế màu đen, nàng vĩnh viễn đều không thể nhìn thấu cha nàng suy nghĩ cái gì, cho nên nàng chỉ có thể im lặng chờ đợi, hồi lâu sau, nàng mới nghe thấy Trương Nghiêm Đình thở dài một hơi nói:"Tử Mộng, con đối với Tử Hề có điểm quá phận, nó chính là tỷ tỷ của con."
Hắn nói như vậy làm cho Trương Tử Mộng hơi hơi ngây ra một lúc, chờ nàng rốt cuộc biết rõ ý tứ của Trương Nghiêm Đình, nàng cũng không để ý mỉm cười nói:"Nếu vậy, cha, này hết thảy là do ai tạo thành chứ?"
Trương Nghiêm Đình nghe nói như thế, ghế dựa vòng vo trở về, chống lại Trương Tử Mộng vẻ mặt không thèm để ý mà chỉ mỉm cười, nhìn nàng trầm mặc xuống dưới, hắn biết Trương Tử Mộng tiềm tại ý tứ, hết thảy là do hắn người phụ thân này tạo thành, hắn không nên theo Trương Tử Mộng lúc còn nhỏ mà bắt đầu cùng nàng giảng, nàng có một tỷ tỷ lợi hại cỡ nào, hắn không nên không ngừng nói cho Trương Tử Mộng, Trương Tử Hề cơ hồ không gì là không làm được, bằng không Trương Tử Mộng cũng sẽ không sùng bái Trương Tử Hề như vậy.
Trương Tử Mộng từ nhỏ đã bị Trương Nghiêm Đình giáo huấn, mình có một tỷ tỷ rất lợi hại rất lợi hại, mà lần đầu tiên nàng nhìn thấy Trương Tử Hề, liền bị bề ngoài xinh đẹp cùng vẻ mặt cao ngạo của cô củng cố ý tưởng càng thêm kiên định, càng không thể tư nghị là, Trương Tử Hề đối với nàng xa cách lạnh lùng, lại khiến cho Trương Tử Mộng chưa hề đánh vỡ ảo tưởng với Trương Tử Hề, hệt như truy tinh, chỉ cần bạn không đi gần cô ấy, liền không thể nhìn đến hết thảy của cô ấy, như vậy thì ảo tưởng bạn dành cho cô ấy sẽ vĩnh viễn không tiêu tan.
Nhưng là, Trương Nghiêm Đình lại cảm thấy mình thủy chung suy nghĩ đúng, Trương Tử Hề là đứa nhỏ hắn sủng ái nhất, những câu hắn nói tự nhiên không có gì khác ngoài việc luôn khen Trương Tử Hề, huống chi hắn lúc ấy đều chỉ là vì làm cho hai hài tử còn chưa gặp mặt, ít nhất ở thời điểm biết mình còn có tỷ muội, sẽ không nảy sinh cừu hận mà thôi.
Trương Tử Hề đưa Chu Tư Y đến học viện tài chính Thế Khải xong, liền lái xe chạy đến tổng bộ của tập đoàn Trương thị, hôm nay cô muốn đi lấy thư mời mà tập đoàn cấp cho. Tập đoàn Trương thị là xí nghiệp lớn, phi thường phi thường chính quy, cho dù cô là Trương gia đại tiểu thư, cho dù trên tay cô có nắm 10% cổ phần công ty, cô vẫn phải y theo quy củ mà lưu trình khắp nơi.
Đem xe trực tiếp khai tiến garage, mang theo kính mát đi ra khỏi xe, Trương Tử Hề liếc mắt một cái liền nhìn đến xe thể thao Aston Martin màu đỏ cơ hồ cùng xe mình giống nhau như đúc, cô đứng ở tại chỗ ngây người một chút, không cần đoán cũng biết chiếc xe này là của ai, trừ bỏ Trương Tử Mộng không ai sẽ có ác thú như thế, cái gì đều phải cùng chính mình giống nhau, nếu không phải là Trương Tử Mộng thái độ đối với cô trước sau như một, cô thật sự sẽ nghĩ đến là Trương Tử Mộng muốn đối nghịch cô.
Theo thang máy trực tiếp đến đỉnh, Trương Tử Hề đi ra thang máy, lại nhất thời trạm định, cô không thể tự kiềm chế, hô hấp dồn dập đứng lên, tựa hồ là đang khẩn trương, nhìn đại môn màu đen cách đó không xa, cô lại nghĩ tới tình cảnh mình từng đẩy ra đạo môn kia liền nhìn đến hình ảnh ghê tởm.
Cô phải bướcra từng bước, bằng không con đường về sau nên đi thế nào? Tay nắm chặt thật sâu hít một hơi, Trương Tử Hề tháo xuống kính mát, ngẩng đầu, lạnh lùng cao ngạo đi đến cánh cửa kia, trực tiếp mở cửa, lại phát hiện bí thư lúc này cũng không ở, mà cửa phòng trong thì lại đóng.
Trương Tử Hề trở lại đóng cửa, trực tiếp đi đến phòng trong, giơ tay lên vừa định gõ cửa, lại nghe thấy bên trong truyền ra thanh âm mỏng manh, tay cô liền tạm dừng ở giữa không trung, hồi lâu sau, ánh mắt cô chớp động, suy tư một hồi, lấy thanh âm cơ hồ làm cho người ta không nghe thấy khinh ngâm nói:"Trương Tử Mộng...... Cô thật sự muốn tiếp cận tôi tới vậy sao? Vậy thì đừng trách tôi, là do chính cô tự đưa lên cửa."
"Khấu khấu......" Trương Tử Hề xao vang cửa, chỉ chốc lát sau liền truyền đến Trương Nghiêm Đình thanh âm: "Tiến vào."
Nhưng là Trương Tử Mộng hôm nay có vẻ khác thường, dậy thật sớm, tỉ mỉ chỉnh dung hai tiếng đồng hồ, 9h liền đề xe cùng Trương Tử Hề giống nhau như đúc xuất môn. Nàng tựa như một người truy tinh, đem Trương Tử Hề cho rằng ngôi sao rồi sùng bái, Trương Tử Hề thích cái gì thì nàng thích cái đó, Trương Tử Hề bình thường làm như thế nào, thì nàng làm như thế nấy.
Lái tốc hành, Trương Tử Mộng rất nhanh đã đến dưới lầu tập đoàn Trương thị, trực tiếp tiến vào bãi đỗ xe dưới hầm, mang theo kính mát, cầm một cái bao da màu đen, tóc xoăn uốn dài, nhìn vô cùng tương tự Trương Tử Hề, ngay cả khí chất cũng chỉ là kém vài phần thành thục mà thôi.
Trực tiếp tiến vào thang máy chuyên dụng của Trương Nghiêm Đình, ấn số đến tầng cao nhất, hai tay khoanh lại lạnh lùng đứng ở giữa thang máy, kính mát hoàn toàn che giấu cảm xúc trong hai tròng mắt, nhưng mà đôi môi không tự giác mân lên lại lộ ra sự ngưng trọng cùng kiên định."Đinh" một tiếng thang máy mở ra, Trương Tử Mộng tháo xuống kính mát, hít sâu một chút, đầu hơi nâng lên, vừa cất bước đi ra thang máy, liền gặp Trương Tử Hiên nghênh diện mà đến.
Trương Tử Hiên nhìn thấy Trương Tử Mộng thì ngây ra một lúc, sau đó sắc mặt âm trầm xuống dưới, lạnh giọng hỏi:"Mày tới nơi này làm cái gì?"
Trương Tử Mộng cười lạnh phản bác:"Như thế nào? Tôi không thể tới sao? Trương Tử Hiên anh đừng có quên, nơi này vẫn là ba ba làm chủ!"
Trương Tử Hiên nghe Trương Tử Mộng nói như vậy, ngực phập phồng một chút, nhưng là dù sao cũng không phải người vụng về không có đầu óc, Trương Tử Mộng nhắc tới Trương Nghiêm Đình, làm cho hắn bình tĩnh, không biết vì cái gì hắn có dự cảm rất mạnh, Trương Tử Mộng bình thường chưa bao giờ đến công ty lại trở về, khẳng định là vì sự kiện Trương Tử Hề đi làm kia. Hắn châm chọc nhìn Trương Tử Mộng, cười nói:"Trương Tử Mộng, mày đừng quên ai mới là mẹ ruột anh ruột của mày, luôn lấy nhiệt mặt của bản thân đi thiếp lãnh mông của người ta vui lắm sao? Cũng là mày......"
Trương Tử Hiên là có tố chất, ít nhất là ở mặt ngoài, hắn cực nhỏ cực nhỏ sẽ nói ra ngôn từ thô tục như thế, nhưng hắn vì châm chọc Trương Tử Mộng, lại vẫn là nói ra miệng, hơn nữa câu cuối cùng thật độc, hắn tuy rằng cuối cùng không có hoàn toàn nói ra, nhưng tin tưởng ai cũng có thể nghĩ đến hắn rốt cuộc muốn nói cái gì.
Trương Tử Mộng cười lạnh nhìn Trương Tử Hiên, trong lòng cũng không sinh khí, nàng biết Trương Tử Hiên là hạng người thế nào, hơn nữa từ nhỏ đến lớn nàng bị hắn nói như vậy nhiều lần rồi, cho nên không đáng sinh khí. Chính mình đều nhàm chán thở dài một hơi, lạnh lùng nói:"Trương Tử Hiên, nếu anh tưởng ở trong này theo tôi cãi nhau, không sao cả, chỉ cần anh......" Tạm dừng một chút, ánh mắt Trương Tử Mộng mang theo điểm âm ngoan: "Chỉ cần anh không sợ ba ba biết con hắn ngu xuẩn cỡ nào!"
Trương Tử Hiên nhìn nhìn đạo môn phía trước, nhìn Trương Tử Mộng hừ lạnh một tiếng, nói:"Trương Tử Mộng, tốt nhất mày nên ngẫm lại rõ ràng, Trương Tử Hề cho tới bây giờ sẽ không hiếm lạ mày, nhĩ hảo tự lo thân, nếu làm cho Trương Tử Hề đắc thế, cha chúng ta cũng sẽ không có kết quả tốt. Hừ!"
Trương Tử Hiên tuy rằng ánh mắt âm ngoan, nhưng hắn nói rất thấm thía, nhưng là Trương Tử Mộng cố tình đối với Trương Tử Hề hữu ý, nàng hoàn toàn xem nhẹ lời Trương Tử Hiên nói, lại đối với Trương Tử Hiên vô tâm vô phế cười cười, sau đó xoay người bước đến văn phòng tổng tài.
Trương Tử Hiên ngực thoáng phập phồng nhìn bóng dáng Trương Tử Mộng thật tương tự Trương Tử Hề, trong lòng tức giận đến đòi mạng, Trương Tử Mộng này đầu không biết kết cấu thế nào, sao có thể không thấy rõ sự thật, đầu óc đúng là bị nước vào. Trương Tử Mộng lúc còn bé lần đầu nhìn thấy Trương Tử Hề, liền xem cô ta như thần tượng vậy, hắn cùng Trương Tử Hề nếu có chút mâu thuẫn, Trương Tử Mộng xác định vững chắc là đứng về phía Trương Tử Hề, cho dù là Cố Nguyệt Chi đánh giá Trương Tử Hề ra sao, thì Trương Tử Mộng vẫn như trước kiên định đứng về phía Trương Tử Hề, hắn không biết Trương Tử Hề lạnh lùng gọi người chán ghét kia có mị lực gì, thế nhưng có thể làm cho Trương Tử Mộng đãi cô ta như thế.
Trương Tử Mộng không để ý tới phía sau Trương Tử Hiên, hắn vĩnh viễn sẽ không hiểu được Trương Tử Hề trong lòng nàng đại biểu cho cái gì, ở vị trí nào, nàng đi đến cửa phòng tổng tài, trực tiếp đẩy cửa ra, bí thư thông minh trẻ tuổi lập tức đứng lên, cung kính đánh thanh tiếp đón:"Nhị tiểu thư."
Lạnh lùng gật gật đầu, Trương Tử Mộng nhìn cửa phòng trong đóng kín, hỏi:"Cha tôi có ở bên trong sao?"
"Đúng vậy, tổng tài ở bên trong, cần tôi đi thông báo một chút không?" Bí thư cung kính trả lời Trương Tử Mộng, nhưng không câu nệ, ngược lại tự nhiên hào phóng, đúng là nhân viên chuyên nghiệp rèn luyện hàng ngày.
"Không cần." Trương Tử Mộng thản nhiên lắc đầu, đi đến cánh cửa màu đen kia, giơ tay lên tạm dừng một chút, sau đó nhẹ nhàng xao vang, chỉ chốc lát liền nghe gặp Trương Nghiêm Đình thanh âm uy nghiêm vang lên sau cánh cửa:"Tiến vào."
Trương Tử Mộng thật sâu hít vào một hơi, xoay nắm cửa, sau đó đi vào đem cửa đóng lại, quay đầu mới gặp Trương Nghiêm Đình ngồi sau bàn công tác cỡ lớn, hai tay đặt ở trên mặt bàn, ánh mắt thâm trầm nhìn nàng, nàng đột nhiên cảm thấy một trận áp lực, mặc kệ đối mặt với ánh mắt Trương Nghiêm Đình bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần nàng đều có cảm giác bị nhìn thấu, hai mắt thâm trầm kia tựa hồ có thể trực tiếp nhìn đến trong lòng nàng. Nàng trấn định xuống, đứng ở nơi đó, nhẹ nhàng mà kêu một tiếng "cha."
Trương Nghiêm Đình ánh mắt thẳng tắp nhìn Trương Tử Mộng, một lát sau mới nói:"Ngồi đi, hôm nay như thế nào đột nhiên đến công ty tới tìm ta?"
Trương Tử Mộng đi đến chỗ đối diện Trương Nghiêm Đình rồi ngồi xuống, cúi đầu trầm mặc một hồi, tay đặt dưới bàn hơi hơi nắm chặt, thời điểm ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nói:"Cha, con nghĩ đến công ty đi làm."
"Có thể. Nhưng là......" Trương Nghiêm Đình tựa hồ đã sớm biết Trương Tử Mộng sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, Trương Tử Mộng vừa nói xong thì hắn liền không chút do dự đáp ứng, con trai con gái của Trương Nghiêm Đình hắn, có thể biết nhiều một chút luôn tốt, huống chi đứa nhỏ nào hắn đều bồi dưỡng ngay từ nhỏ, cho dù là ngày sau gả đến nhà khác, biết buôn bán biết kinh doanh, đối với Trương gia của hắn cũng chỉ có ưu việt. Nhưng là, hắn muốn biết động cơ của Trương Tử Mộng, ba đứa nhỏ của hắn, trừ bỏ Trương Tử Hề, Trương Tử Mộng là người thế nào hắn đương nhiên biết. Cho nên khi hắn đáp ứng nàng, lập tức bổ sung thêm một cái điều kiện:"Nhưng là ta muốn biết vì cái gì?"
Trương Tử Mộng nghe thấy Trương Nghiêm Đình hỏi như vậy, trong lòng không biết vì sao an tĩnh xuống, nàng biết cha nàng thích người thông minh, mà không phải làm người tỏ vẻ ta đây thông minh, cho nên nàng mỉm cười, không cần nói cũng biết:"Cha, cha biết mà."
Trương Nghiêm Đình ánh mắt mị một chút, nếp nhăn hai bên mắt càng thêm rõ ràng, lại làm cho người ta càng có thể cảm giác được một loại khí thế, hắn lại hỏi:"Con làm sao mà biết được?"
Trương Tử Mộng như trước là đồng dạng trả lời, vì tới gần Trương Tử Hề nàng dùng 17 năm thời gian, lúc này nàng mới sẽ không để ý tới những người khác chết sống: "Cha, cha biết mà."
Trương Nghiêm Đình nhìn gương mặt Trương Tử Mộng cùng Trương Tử Hề có ba phần giống, ba phần này đều là di truyền từ mình, nghĩ đến Trương Tử Hề, còn có Vu Vận Nhiễm đã mất, ánh mắt hắn thoáng nhu hòa lên, nhưng lúc ánh mắt hắn biến hóa kia liền chuyển động tọa ỷ, lưng ghế dựa hướng về Trương Tử Mộng, hơi hơi ngẩng đầu nhìn mây trắng trên trời, hắn tuyệt không thể yếu thế trước mặt người khác, cho dù có là thân sinh nữ nhi đi nữa.
Trương Tử Mộng lẳng lặng nhìn lưng ghế màu đen, nàng vĩnh viễn đều không thể nhìn thấu cha nàng suy nghĩ cái gì, cho nên nàng chỉ có thể im lặng chờ đợi, hồi lâu sau, nàng mới nghe thấy Trương Nghiêm Đình thở dài một hơi nói:"Tử Mộng, con đối với Tử Hề có điểm quá phận, nó chính là tỷ tỷ của con."
Hắn nói như vậy làm cho Trương Tử Mộng hơi hơi ngây ra một lúc, chờ nàng rốt cuộc biết rõ ý tứ của Trương Nghiêm Đình, nàng cũng không để ý mỉm cười nói:"Nếu vậy, cha, này hết thảy là do ai tạo thành chứ?"
Trương Nghiêm Đình nghe nói như thế, ghế dựa vòng vo trở về, chống lại Trương Tử Mộng vẻ mặt không thèm để ý mà chỉ mỉm cười, nhìn nàng trầm mặc xuống dưới, hắn biết Trương Tử Mộng tiềm tại ý tứ, hết thảy là do hắn người phụ thân này tạo thành, hắn không nên theo Trương Tử Mộng lúc còn nhỏ mà bắt đầu cùng nàng giảng, nàng có một tỷ tỷ lợi hại cỡ nào, hắn không nên không ngừng nói cho Trương Tử Mộng, Trương Tử Hề cơ hồ không gì là không làm được, bằng không Trương Tử Mộng cũng sẽ không sùng bái Trương Tử Hề như vậy.
Trương Tử Mộng từ nhỏ đã bị Trương Nghiêm Đình giáo huấn, mình có một tỷ tỷ rất lợi hại rất lợi hại, mà lần đầu tiên nàng nhìn thấy Trương Tử Hề, liền bị bề ngoài xinh đẹp cùng vẻ mặt cao ngạo của cô củng cố ý tưởng càng thêm kiên định, càng không thể tư nghị là, Trương Tử Hề đối với nàng xa cách lạnh lùng, lại khiến cho Trương Tử Mộng chưa hề đánh vỡ ảo tưởng với Trương Tử Hề, hệt như truy tinh, chỉ cần bạn không đi gần cô ấy, liền không thể nhìn đến hết thảy của cô ấy, như vậy thì ảo tưởng bạn dành cho cô ấy sẽ vĩnh viễn không tiêu tan.
Nhưng là, Trương Nghiêm Đình lại cảm thấy mình thủy chung suy nghĩ đúng, Trương Tử Hề là đứa nhỏ hắn sủng ái nhất, những câu hắn nói tự nhiên không có gì khác ngoài việc luôn khen Trương Tử Hề, huống chi hắn lúc ấy đều chỉ là vì làm cho hai hài tử còn chưa gặp mặt, ít nhất ở thời điểm biết mình còn có tỷ muội, sẽ không nảy sinh cừu hận mà thôi.
Trương Tử Hề đưa Chu Tư Y đến học viện tài chính Thế Khải xong, liền lái xe chạy đến tổng bộ của tập đoàn Trương thị, hôm nay cô muốn đi lấy thư mời mà tập đoàn cấp cho. Tập đoàn Trương thị là xí nghiệp lớn, phi thường phi thường chính quy, cho dù cô là Trương gia đại tiểu thư, cho dù trên tay cô có nắm 10% cổ phần công ty, cô vẫn phải y theo quy củ mà lưu trình khắp nơi.
Đem xe trực tiếp khai tiến garage, mang theo kính mát đi ra khỏi xe, Trương Tử Hề liếc mắt một cái liền nhìn đến xe thể thao Aston Martin màu đỏ cơ hồ cùng xe mình giống nhau như đúc, cô đứng ở tại chỗ ngây người một chút, không cần đoán cũng biết chiếc xe này là của ai, trừ bỏ Trương Tử Mộng không ai sẽ có ác thú như thế, cái gì đều phải cùng chính mình giống nhau, nếu không phải là Trương Tử Mộng thái độ đối với cô trước sau như một, cô thật sự sẽ nghĩ đến là Trương Tử Mộng muốn đối nghịch cô.
Theo thang máy trực tiếp đến đỉnh, Trương Tử Hề đi ra thang máy, lại nhất thời trạm định, cô không thể tự kiềm chế, hô hấp dồn dập đứng lên, tựa hồ là đang khẩn trương, nhìn đại môn màu đen cách đó không xa, cô lại nghĩ tới tình cảnh mình từng đẩy ra đạo môn kia liền nhìn đến hình ảnh ghê tởm.
Cô phải bướcra từng bước, bằng không con đường về sau nên đi thế nào? Tay nắm chặt thật sâu hít một hơi, Trương Tử Hề tháo xuống kính mát, ngẩng đầu, lạnh lùng cao ngạo đi đến cánh cửa kia, trực tiếp mở cửa, lại phát hiện bí thư lúc này cũng không ở, mà cửa phòng trong thì lại đóng.
Trương Tử Hề trở lại đóng cửa, trực tiếp đi đến phòng trong, giơ tay lên vừa định gõ cửa, lại nghe thấy bên trong truyền ra thanh âm mỏng manh, tay cô liền tạm dừng ở giữa không trung, hồi lâu sau, ánh mắt cô chớp động, suy tư một hồi, lấy thanh âm cơ hồ làm cho người ta không nghe thấy khinh ngâm nói:"Trương Tử Mộng...... Cô thật sự muốn tiếp cận tôi tới vậy sao? Vậy thì đừng trách tôi, là do chính cô tự đưa lên cửa."
"Khấu khấu......" Trương Tử Hề xao vang cửa, chỉ chốc lát sau liền truyền đến Trương Nghiêm Đình thanh âm: "Tiến vào."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.