Ngự Tỷ Toàn Năng Lại Bị Phá Mã Giáp
Chương 19: "Đại thần" sẽ có bao nhiêu phần bản lĩnh
Đâu Đâu Hữu Đồng Tiền
26/05/2022
Editor: Moriuchi Eira
Lục Miên nhấp môi dưới, lơ đễnh gật đầu, nhanh chóng rời khỏi phòng khách.
Cô dựa vào cửa phòng, gõ tin nhắn gửi đi.
【 Miên: Bây giờ tôi đã hiểu cảm giác của cậu 】
【 Vậy sao, đúng là thà không trở về còn hơn. À mà thứ hai này cậu có đi học không? Người ta nhớ cậu lắm đó...】
【 Miên: Có. 】
Lục Miên tự nhốt mình trong phòng, từ trưa đến tối, Lục Tâm Noãn về khi nào cô cũng không biết. Hình như Lục Tâm Noãn có nói gì đó với Phó Mạn, cô cũng không rõ ràng lắm.
Chỉ biết Phó Mạn đi đi lại lại trước phòng cô nhiều lần, đi lại mãi nhưng không gõ cửa.
Lục Miên cũng không thèm để ý đến bà ta, tiếp tục gõ máy tính.
Thời gian bận rộn sẽ khiến cô quên đi những cảm xúc kia...
Chờ đến khi tất cả đều xong xuôi thì trời đã tối rồi, cảnh tượng trong phòng u ám đi rất nhiều.
Lục Miên ngẩng đầu nhìn căm phòng âm u không có sức sống, rồi nhìn tấm rèm còn đang phảng phất ánh sáng ngoài xa, đến ga giường cũng xám xịt, lúc này cô mới để ý... căn phòng quen thuộc của mình lại mang sắc thái nặng nề tới vậy.
Cô lười nhác đứng dậy bật đèn, ánh sáng trên máy tính giờ trở thành nguồn sáng duy nhất trong không gian tịch mịch.
Lục Miên tay trái chống cằm, chăm chú nhìn màn hình máy tính, trên màn hình phản chiếu thứ tự cổ phiếu phức tạp hỗn độn.
Yo~ Tôi trở lại đây...
Tay phải không có việc gì làm, cô tiện tay lấy một chiếc bút, xoay xoay nó.
Tốc độ vận dụng bộ não càng nhanh, bút được xoay càng nhanh.
Trải qua một loạt tính toán, cô lấy một tờ giấy trắng rồi viết một dãy số liệu, động tác nhẹ nhàng xen lẫn vài phần hưởng thụ, có vẻ cô rất thích quá trình tính toán này.
Lục Miên nhanh chóng lấy điện thoại, gõ tin nhắn gửi đi.
【Miên: Hôm nay mua cổ phiếu của công ty đó. 】
【Linh: Vẫn là 200 vạn? 】
【Miên: Ừ. 】
Linh lập tức làm theo, xử lý xong liền gửi tin tức đến group chat như thường lệ.
【Linh: Đại thần gửi nà: Anh ấy mua cổ phiếu của công ty này! 】
Phía dưới là hình ảnh kèm theo.
Tin nhắn được gửi đi, group chat lập tức bị oanh tạc.
【 Đại thần uy vũ! Ha ha, tôi đang mua theo nè! 】
【 Từ lúc vào đây, em đã giàu lên rất nhiều! Đại thần, xin nhận của tại hạ một lạy! 】
【 Đi theo đại thần mua cổ phiếu, tôi không sợ phải lo lắng sẽ nhảy lầu nữa, hahaha! 】
【 Đại thần lương thiện giúp chúng ta là việc tốt, đám nhà giàu kia cứ muốn trà trộn vào đây, để phòng tránh rủi ro nên chúng ta không được mua quá nhiều cổ phiếu! 】
【 Đúng thế, đại thần cũng chưa bao giờ mua cổ phiếu quá nhiều! 】
Đủ loại tin nhắn tâng bốc nịnh hót nhảy lên, dù sao đây cũng là kế sách hay, thế là một đám lại đua nhau đi mua cổ phiếu.
Ai có nhiều tiền thì mua nhiều, tiền ít thì mua ít.
Linh nhìn vậy liền buồn bực không thôi, thời gian hắn đi theo Miên ca không tính là ít, nhưng lại chẳng bao giờ đoán được mục đích của cô.
Thông minh, lí trí, nhiều toan tính.
Cô có khả năng phán đoán chính xác số lượng cổ phiếu tăng giảm đến khó tin, nhưng mỗi lần chỉ mua có 200 vạn, không nhiều tí nào, ngược lại, cô sẽ đem số tin tức quý giá đó gửi cho người trong group chat.
Linh đoán già đoán non, phải chăng Miên ca quá khiêm tốn, không muốn mình bị người ta chú ý nên mới làm như vậy.
Diễn đàn cổ phiếu.
ID "Ngọc Giác" sau khi nhận được tin nhắn, hắn nhanh chóng đăng nhập phần mềm giao dịch, mua 50 vạn cổ phiếu.
Chờ giao dịch xong, hắn duỗi hai tay ra sau gối đầu, khóe miệng mang theo ý cười nhàn nhạt.
Người hầu cung kính rót một ly Coca đưa cho hắn, thấy vậy liền không nhịn được hiếu kỳ, hỏi: "Giác thiếu, có chuyện vui gì sao?"
Tô Giác xua tay: "Hai ngày nữa sẽ rõ."
Lúc trước, trong một lần dạo quanh diễn đàn này, hắn nghĩ rằng mình chỉ gặp được đám người khoe khoang giàu có này nọ thôi, không ngờ sẽ phát hiện ra cái group kia.
Lúc đó hắn xin gia nhập với thái độ "chơi cho vui", vì tò mò nên làm theo cái vị được xưng là "đại thần" trong nhóm, mua 20 vạn cổ phiếu. 20 vạn này chỉ tương đương với hai tháng tiền tiêu vặt của hắn mà thôi, mất thì mất, chẳng có gì phải tiếc cả.
Nhưng điều khủng khiếp hơn còn đang chờ hắn ở phía sau, hai ngày kế tiếp, hắn lời được những 1100 vạn. Cha mẹ trưởng bối nghe tin đều hết lời khen ngợi, họ khen hắn thật khéo léo tinh tường.
Thật kì diệu...
Bây giờ hắn rất chờ mong, vị được gọi là "Đại thần" này sẽ có bao nhiêu phần bản lĩnh!
- --------------------------------
Vì truyện quá flop nên mình sẽ đăng 1 chương/ngày nha!
Lục Miên nhấp môi dưới, lơ đễnh gật đầu, nhanh chóng rời khỏi phòng khách.
Cô dựa vào cửa phòng, gõ tin nhắn gửi đi.
【 Miên: Bây giờ tôi đã hiểu cảm giác của cậu 】
【 Vậy sao, đúng là thà không trở về còn hơn. À mà thứ hai này cậu có đi học không? Người ta nhớ cậu lắm đó...】
【 Miên: Có. 】
Lục Miên tự nhốt mình trong phòng, từ trưa đến tối, Lục Tâm Noãn về khi nào cô cũng không biết. Hình như Lục Tâm Noãn có nói gì đó với Phó Mạn, cô cũng không rõ ràng lắm.
Chỉ biết Phó Mạn đi đi lại lại trước phòng cô nhiều lần, đi lại mãi nhưng không gõ cửa.
Lục Miên cũng không thèm để ý đến bà ta, tiếp tục gõ máy tính.
Thời gian bận rộn sẽ khiến cô quên đi những cảm xúc kia...
Chờ đến khi tất cả đều xong xuôi thì trời đã tối rồi, cảnh tượng trong phòng u ám đi rất nhiều.
Lục Miên ngẩng đầu nhìn căm phòng âm u không có sức sống, rồi nhìn tấm rèm còn đang phảng phất ánh sáng ngoài xa, đến ga giường cũng xám xịt, lúc này cô mới để ý... căn phòng quen thuộc của mình lại mang sắc thái nặng nề tới vậy.
Cô lười nhác đứng dậy bật đèn, ánh sáng trên máy tính giờ trở thành nguồn sáng duy nhất trong không gian tịch mịch.
Lục Miên tay trái chống cằm, chăm chú nhìn màn hình máy tính, trên màn hình phản chiếu thứ tự cổ phiếu phức tạp hỗn độn.
Yo~ Tôi trở lại đây...
Tay phải không có việc gì làm, cô tiện tay lấy một chiếc bút, xoay xoay nó.
Tốc độ vận dụng bộ não càng nhanh, bút được xoay càng nhanh.
Trải qua một loạt tính toán, cô lấy một tờ giấy trắng rồi viết một dãy số liệu, động tác nhẹ nhàng xen lẫn vài phần hưởng thụ, có vẻ cô rất thích quá trình tính toán này.
Lục Miên nhanh chóng lấy điện thoại, gõ tin nhắn gửi đi.
【Miên: Hôm nay mua cổ phiếu của công ty đó. 】
【Linh: Vẫn là 200 vạn? 】
【Miên: Ừ. 】
Linh lập tức làm theo, xử lý xong liền gửi tin tức đến group chat như thường lệ.
【Linh: Đại thần gửi nà: Anh ấy mua cổ phiếu của công ty này! 】
Phía dưới là hình ảnh kèm theo.
Tin nhắn được gửi đi, group chat lập tức bị oanh tạc.
【 Đại thần uy vũ! Ha ha, tôi đang mua theo nè! 】
【 Từ lúc vào đây, em đã giàu lên rất nhiều! Đại thần, xin nhận của tại hạ một lạy! 】
【 Đi theo đại thần mua cổ phiếu, tôi không sợ phải lo lắng sẽ nhảy lầu nữa, hahaha! 】
【 Đại thần lương thiện giúp chúng ta là việc tốt, đám nhà giàu kia cứ muốn trà trộn vào đây, để phòng tránh rủi ro nên chúng ta không được mua quá nhiều cổ phiếu! 】
【 Đúng thế, đại thần cũng chưa bao giờ mua cổ phiếu quá nhiều! 】
Đủ loại tin nhắn tâng bốc nịnh hót nhảy lên, dù sao đây cũng là kế sách hay, thế là một đám lại đua nhau đi mua cổ phiếu.
Ai có nhiều tiền thì mua nhiều, tiền ít thì mua ít.
Linh nhìn vậy liền buồn bực không thôi, thời gian hắn đi theo Miên ca không tính là ít, nhưng lại chẳng bao giờ đoán được mục đích của cô.
Thông minh, lí trí, nhiều toan tính.
Cô có khả năng phán đoán chính xác số lượng cổ phiếu tăng giảm đến khó tin, nhưng mỗi lần chỉ mua có 200 vạn, không nhiều tí nào, ngược lại, cô sẽ đem số tin tức quý giá đó gửi cho người trong group chat.
Linh đoán già đoán non, phải chăng Miên ca quá khiêm tốn, không muốn mình bị người ta chú ý nên mới làm như vậy.
Diễn đàn cổ phiếu.
ID "Ngọc Giác" sau khi nhận được tin nhắn, hắn nhanh chóng đăng nhập phần mềm giao dịch, mua 50 vạn cổ phiếu.
Chờ giao dịch xong, hắn duỗi hai tay ra sau gối đầu, khóe miệng mang theo ý cười nhàn nhạt.
Người hầu cung kính rót một ly Coca đưa cho hắn, thấy vậy liền không nhịn được hiếu kỳ, hỏi: "Giác thiếu, có chuyện vui gì sao?"
Tô Giác xua tay: "Hai ngày nữa sẽ rõ."
Lúc trước, trong một lần dạo quanh diễn đàn này, hắn nghĩ rằng mình chỉ gặp được đám người khoe khoang giàu có này nọ thôi, không ngờ sẽ phát hiện ra cái group kia.
Lúc đó hắn xin gia nhập với thái độ "chơi cho vui", vì tò mò nên làm theo cái vị được xưng là "đại thần" trong nhóm, mua 20 vạn cổ phiếu. 20 vạn này chỉ tương đương với hai tháng tiền tiêu vặt của hắn mà thôi, mất thì mất, chẳng có gì phải tiếc cả.
Nhưng điều khủng khiếp hơn còn đang chờ hắn ở phía sau, hai ngày kế tiếp, hắn lời được những 1100 vạn. Cha mẹ trưởng bối nghe tin đều hết lời khen ngợi, họ khen hắn thật khéo léo tinh tường.
Thật kì diệu...
Bây giờ hắn rất chờ mong, vị được gọi là "Đại thần" này sẽ có bao nhiêu phần bản lĩnh!
- --------------------------------
Vì truyện quá flop nên mình sẽ đăng 1 chương/ngày nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.