Chương 227: Âm mưu bên ngoài
A Mai Nhi
06/08/2019
Edit: LẠC THIÊN VỸ ***** Beta: ๖ۣۜJmiuღ
Đỗ di nương và Phượng Thiên Dao đều là người có tâm tư và dã tâm, dục vọng trong lòng vĩnh viễn không được thỏa mãn, hơn nữa, hai người này đã bắt đầu có toan tính với nàng rồi.
Có điều, chỉ cần không gây bất lợi cho nàng trước, chắc chắn nàng sẽ không tính toán với bọn họ. Nhưng mà nàng hy vọng, tốt nhất bọn họ đừng có tâm tư khác với nàng, bởi vì nàng lười giết bọn họ.
“Phụ thân, có chuyện gì sao?” Nhìn bộ dáng Phượng Thanh Tường cõi lòng đầy tâm sự, giọng điệu Phượng Thiên Mị nhẹ nhàng lại.
Phượng Thanh Tường bởi vì chuyện ngày hôm qua, trong nháy mắt như già đi mười mấy tuổi, bây giờ lại có thêm phiền não mới, càng có vẻ mệt mỏi và tang thương.
Phượng Thiên Mị gọi một lần nữa, mới khiến Phượng Thanh Tường hoàn hồn lại, nhìn Phượng Thiên Mị, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ.
Phượng Thiên Mị thu dáng vẻ của Phượng Thanh Tường vào trong mắt, trong lòng cũng có chút nghi ngờ, xem ra, Phượng Thanh Tường bất an có liên quan tới nàng. Chẳng qua nàng không lên tiếng nữa, chờ Phượng Thanh Tường tự mình nói ra.
“Mị Nhi, hôm nay lâm triều, Hoàng thượng hạ chỉ, yến tiệc đêm thất tịch, con cái của quan viên dự thi đều phải là đích tử đích nữ, hơn nữa Hoàng thượng còn hạ chỉ, con phải tham gia. Con cũng biết, danh tiếng của con ở hội hoa đăng đã truyền khắp Thiên Vận, thậm chí các quốc gia đều nghe nói. Cho nên, người làm phụ thân đây lo lắng, có một số chuyện, vẫn chạy không thoát bị quyền thế áp bức.” Phượng Thanh Tường tràn đầy bất đắc dĩ nói.
Tuy rằng ông biết Mị Nhi không sợ cường quyền, nhưng mà, con bé vẫn là một nữ tử yếu đuối không quyền không thế, có một số việc, không phải to gan và không sợ, là có thể giải quyết.
Mạc dù lời Phượng Thanh Tường nói không rõ ràng, rốt cuộc khó thoát khỏi bị áp bức như thế nào, Phượng Thiên Mị vẫn đoán được, Hoàng thất dùng quyền để áp bức một nữ tử, ngoại trừ hòa thân linh tinh, thật đúng là không thể tưởng được những thứ khác.
Chẳng qua Phượng Thiên Mị đối với lời Phượng Thanh Tường nói cũng không cảm thấy bất ngờ, còn cảm thấy rất hiển nhiên, vì chuyện này, vốn là nàng bày kế.
Chuyện đêm thất tịch, cực kỳ trọng đại, cho dù là Thương Lan Kình Thiên, Thương Lan Mạch cũng không nói rõ, không phải không tin tưởng ông ấy, mà sợ ông ấy tự loạn trận tuyến trước tiên, đến lúc đó, sợ rằng kế hoạch có biến cố.
Nhưng mà, khi Đỗ di nương và Phượng Thiên Dao nghe được, trận đấu yến tiệc đêm thất tịch chỉ đích tử đích nữ mới có thể tham gia, khiếp sợ trợn to hai mắt, tràn đầy không thể tin.
“Cái gì? Yến tiệc đêm thất tịch chỉ có đích tử đích nữ mới có thể tham gia, này, tại sao có thể như vậy? Lão gia, ông không thể cầu xin Hoàng thượng, cho Dao Nhi tham gia hay không?” Đỗ di nương mất khống chế cảm xúc.
Đúng vậy! Sao có thể khống chế được? Bọn họ thật vất vả mới hết khổ, mới bắt đầu thấy hy vọng, bây giờ, đã bị một đạo thánh chỉ đánh vỡ.
Phượng Thiên Dao nhíu chặt mày, cắn chặt môi, đối với chuyện này, nàng càng không tiếp thu được.
Đây chính là cơ hội duy nhất để nàng lộ diện! Sao có thể như vậy? Năm trước không phải con vợ cả và thứ xuất đều có thể tham gia sao? Tại sao năm nay không thể.
Năm trước, bởi vì bị Phương Vãn Tình và Phượng Thiên Linh chèn ép, nàng không dám lộ ra tài hoa của mình, càng không dám đi tham gia các loại yến hội.
Bây giờ, bọn họ đều đã chết, nàng cho rằng, ngày nàng nổi danh, nắm chắc trong tầm tay rồi. Mặc dù có Phượng Thiên Mị tuyệt sắc, nàng không thể nào đoạt giải nhất, nhưng mà, ít nhất cũng sẽ là người nổi bật, ít nhất cũng có thể có đủ cơ hội khiến cho Mộc công tử chú ý.
Nhưng mà, bây giờ cái gì cũng không có, tại sao có thể như vậy? Tại sao chứ?
Nàng không cam lòng, không cam lòng!
“Thánh chỉ của Hoàng thượng làm sao ta có thể kháng chỉ?” Sắc mặt Phượng Thanh Tường hơi trầm xuống, đối với sự mất khống chế của Đỗ di nương có chút không vui, lạnh lùng nói.
Đỗ di nương cứng đờ, sắc mặt lộ ra tuyệt vọng, đúng vậy! Thánh chỉ của Hoàng thượng, ai có thể kháng chỉ! Làm không tốt, sẽ gặp phải họa sát thân!
Vốn bà còn hy vọng xa vời Dao Nhi được Vương gia, hoặc là hoàng thân quốc thích nào đó coi trọng, vậy mẹ con bọn họ coi như là hoàn toàn đổi đời.
Nhưng mà, yến tiệc đêm thất tịch là một cơ hội hiếm thấy cỡ nào! Cứ như vậy không còn.
“Chẳng lẽ, Dao Nhi cứ như vậy mai một sao? Chúng ta thật vất vả mới ···” Suy nghĩ của Đỗ di nương có chút rối loạn, nói thầm.“Nương” Phượng Thiên Dao nghe xong, kinh hãi, lập tức ngắt lời.
Tuy rằng nàng không cam lòng, nhưng mà nương nói như thế, người khác sẽ biết được dã tâm của bọn họ, đặc biệt ở trước mặt phụ thân, ấn tượng cũng sẽ không tốt.
Đỗ di nương vừa bị Phượng Thiên Dao gọi như vậy, cũng lập tức phản ứng lại, thức thời ngậm miệng lại.
Phượng Thanh Tường bởi vì tinh thần không ổn, cũng không để ý phản ứng của Đỗ di nương và Phượng Thiên Dao, hơn nữa Đỗ di nương thân là mẫu thân, lo nghĩ cho nữ nhi của mình là chuyện thật bình thường, cũng không có gì ngạc nhiên.
Chỉ là nếu Đỗ di nương nói xong phần sau của câu nói kia, có lẽ thật sự sẽ khiến Phượng Thanh Tường mất hứng.
Trong lòng Phượng Thiên Mị biết ý nghĩ của bọn họ, thế nhưng cũng không để ý tới.
“Phụ thân, người yên tâm, Hoàng thượng sẽ không chèn ép con, con đã hai lần không cho ông ấy mặt mũi, không phải ông ấy cũng không có nói gì sao?” Phượng Thiên Mị an ủi, bởi vì quan hệ với Phượng Thanh Tường không thân lắm, cho nên giọng điệu vẫn có chút lạnh lùng.
Trong lòng nàng biết, Thương Lan Kình Thiên không nói gì nàng, hoàn toàn là nể mặt Thương Lan Mạch, chẳng qua vậy thì có quan hệ gì, bây giờ Thương Lan Mạch là nam nhân của nàng, nếu Thương Lan Kình Thiên thật sự đánh ý định gì với nàng, Thương Lan Mạch sẽ là người đầu tiên không bỏ qua cho ông ấy.
Nghĩ đến Thương Lan Mạch, trong lòng Phượng Thiên Mị nổi lên khổ sở, hy vọng lần này, có thể đánh bại Quý Thiên, có thể đi Thiên Sơn, tìm được Băng Thiềm ngàn năm, chữa khỏi Thực Tâm cổ cho Mạch.
“Nhưng mà ···” Phượng Thanh Tường không yên tâm, cũng chính là bởi vì hai lần Mị Nhi quét sạch uy nghiêm của Hoàng thượng, ông mới lo lắng như thế!
Nếu trên yến tiệc đêm thất tịch, con bé lại chọc giận Hoàng thượng, sợ rằng Hoàng thượng cũng không thể dễ dàng tha thứ cho con bé, dù sao Quốc Vương ba nước đều ở đây! Quan hệ giữa ba nước này tất nhiên ông là biết, bên ngoài chung sống hoà bình, bên trong đều là dã tâm bừng bừng! Không có lúc nào là không muốn thống nhất thiên hạ.
Yến tiệc đêm thất tịch lần này, Quốc Vương bốn nước tề tụ, tất nhiên sẽ có một trận tranh giành cắn xé lẫn nhau, nếu như Mị Nhi va chạm với người khác, sợ rằng hậu quả sẽ phiền phức khó lường!
Tất nhiên, Phượng Thanh Tường chỉ biết là âm mưu bên ngoài, không biết còn một âm mưu lớn hơn ở phía sau.
Đỗ di nương và Phượng Thiên Dao đều là người có tâm tư và dã tâm, dục vọng trong lòng vĩnh viễn không được thỏa mãn, hơn nữa, hai người này đã bắt đầu có toan tính với nàng rồi.
Có điều, chỉ cần không gây bất lợi cho nàng trước, chắc chắn nàng sẽ không tính toán với bọn họ. Nhưng mà nàng hy vọng, tốt nhất bọn họ đừng có tâm tư khác với nàng, bởi vì nàng lười giết bọn họ.
“Phụ thân, có chuyện gì sao?” Nhìn bộ dáng Phượng Thanh Tường cõi lòng đầy tâm sự, giọng điệu Phượng Thiên Mị nhẹ nhàng lại.
Phượng Thanh Tường bởi vì chuyện ngày hôm qua, trong nháy mắt như già đi mười mấy tuổi, bây giờ lại có thêm phiền não mới, càng có vẻ mệt mỏi và tang thương.
Phượng Thiên Mị gọi một lần nữa, mới khiến Phượng Thanh Tường hoàn hồn lại, nhìn Phượng Thiên Mị, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ.
Phượng Thiên Mị thu dáng vẻ của Phượng Thanh Tường vào trong mắt, trong lòng cũng có chút nghi ngờ, xem ra, Phượng Thanh Tường bất an có liên quan tới nàng. Chẳng qua nàng không lên tiếng nữa, chờ Phượng Thanh Tường tự mình nói ra.
“Mị Nhi, hôm nay lâm triều, Hoàng thượng hạ chỉ, yến tiệc đêm thất tịch, con cái của quan viên dự thi đều phải là đích tử đích nữ, hơn nữa Hoàng thượng còn hạ chỉ, con phải tham gia. Con cũng biết, danh tiếng của con ở hội hoa đăng đã truyền khắp Thiên Vận, thậm chí các quốc gia đều nghe nói. Cho nên, người làm phụ thân đây lo lắng, có một số chuyện, vẫn chạy không thoát bị quyền thế áp bức.” Phượng Thanh Tường tràn đầy bất đắc dĩ nói.
Tuy rằng ông biết Mị Nhi không sợ cường quyền, nhưng mà, con bé vẫn là một nữ tử yếu đuối không quyền không thế, có một số việc, không phải to gan và không sợ, là có thể giải quyết.
Mạc dù lời Phượng Thanh Tường nói không rõ ràng, rốt cuộc khó thoát khỏi bị áp bức như thế nào, Phượng Thiên Mị vẫn đoán được, Hoàng thất dùng quyền để áp bức một nữ tử, ngoại trừ hòa thân linh tinh, thật đúng là không thể tưởng được những thứ khác.
Chẳng qua Phượng Thiên Mị đối với lời Phượng Thanh Tường nói cũng không cảm thấy bất ngờ, còn cảm thấy rất hiển nhiên, vì chuyện này, vốn là nàng bày kế.
Chuyện đêm thất tịch, cực kỳ trọng đại, cho dù là Thương Lan Kình Thiên, Thương Lan Mạch cũng không nói rõ, không phải không tin tưởng ông ấy, mà sợ ông ấy tự loạn trận tuyến trước tiên, đến lúc đó, sợ rằng kế hoạch có biến cố.
Nhưng mà, khi Đỗ di nương và Phượng Thiên Dao nghe được, trận đấu yến tiệc đêm thất tịch chỉ đích tử đích nữ mới có thể tham gia, khiếp sợ trợn to hai mắt, tràn đầy không thể tin.
“Cái gì? Yến tiệc đêm thất tịch chỉ có đích tử đích nữ mới có thể tham gia, này, tại sao có thể như vậy? Lão gia, ông không thể cầu xin Hoàng thượng, cho Dao Nhi tham gia hay không?” Đỗ di nương mất khống chế cảm xúc.
Đúng vậy! Sao có thể khống chế được? Bọn họ thật vất vả mới hết khổ, mới bắt đầu thấy hy vọng, bây giờ, đã bị một đạo thánh chỉ đánh vỡ.
Phượng Thiên Dao nhíu chặt mày, cắn chặt môi, đối với chuyện này, nàng càng không tiếp thu được.
Đây chính là cơ hội duy nhất để nàng lộ diện! Sao có thể như vậy? Năm trước không phải con vợ cả và thứ xuất đều có thể tham gia sao? Tại sao năm nay không thể.
Năm trước, bởi vì bị Phương Vãn Tình và Phượng Thiên Linh chèn ép, nàng không dám lộ ra tài hoa của mình, càng không dám đi tham gia các loại yến hội.
Bây giờ, bọn họ đều đã chết, nàng cho rằng, ngày nàng nổi danh, nắm chắc trong tầm tay rồi. Mặc dù có Phượng Thiên Mị tuyệt sắc, nàng không thể nào đoạt giải nhất, nhưng mà, ít nhất cũng sẽ là người nổi bật, ít nhất cũng có thể có đủ cơ hội khiến cho Mộc công tử chú ý.
Nhưng mà, bây giờ cái gì cũng không có, tại sao có thể như vậy? Tại sao chứ?
Nàng không cam lòng, không cam lòng!
“Thánh chỉ của Hoàng thượng làm sao ta có thể kháng chỉ?” Sắc mặt Phượng Thanh Tường hơi trầm xuống, đối với sự mất khống chế của Đỗ di nương có chút không vui, lạnh lùng nói.
Đỗ di nương cứng đờ, sắc mặt lộ ra tuyệt vọng, đúng vậy! Thánh chỉ của Hoàng thượng, ai có thể kháng chỉ! Làm không tốt, sẽ gặp phải họa sát thân!
Vốn bà còn hy vọng xa vời Dao Nhi được Vương gia, hoặc là hoàng thân quốc thích nào đó coi trọng, vậy mẹ con bọn họ coi như là hoàn toàn đổi đời.
Nhưng mà, yến tiệc đêm thất tịch là một cơ hội hiếm thấy cỡ nào! Cứ như vậy không còn.
“Chẳng lẽ, Dao Nhi cứ như vậy mai một sao? Chúng ta thật vất vả mới ···” Suy nghĩ của Đỗ di nương có chút rối loạn, nói thầm.“Nương” Phượng Thiên Dao nghe xong, kinh hãi, lập tức ngắt lời.
Tuy rằng nàng không cam lòng, nhưng mà nương nói như thế, người khác sẽ biết được dã tâm của bọn họ, đặc biệt ở trước mặt phụ thân, ấn tượng cũng sẽ không tốt.
Đỗ di nương vừa bị Phượng Thiên Dao gọi như vậy, cũng lập tức phản ứng lại, thức thời ngậm miệng lại.
Phượng Thanh Tường bởi vì tinh thần không ổn, cũng không để ý phản ứng của Đỗ di nương và Phượng Thiên Dao, hơn nữa Đỗ di nương thân là mẫu thân, lo nghĩ cho nữ nhi của mình là chuyện thật bình thường, cũng không có gì ngạc nhiên.
Chỉ là nếu Đỗ di nương nói xong phần sau của câu nói kia, có lẽ thật sự sẽ khiến Phượng Thanh Tường mất hứng.
Trong lòng Phượng Thiên Mị biết ý nghĩ của bọn họ, thế nhưng cũng không để ý tới.
“Phụ thân, người yên tâm, Hoàng thượng sẽ không chèn ép con, con đã hai lần không cho ông ấy mặt mũi, không phải ông ấy cũng không có nói gì sao?” Phượng Thiên Mị an ủi, bởi vì quan hệ với Phượng Thanh Tường không thân lắm, cho nên giọng điệu vẫn có chút lạnh lùng.
Trong lòng nàng biết, Thương Lan Kình Thiên không nói gì nàng, hoàn toàn là nể mặt Thương Lan Mạch, chẳng qua vậy thì có quan hệ gì, bây giờ Thương Lan Mạch là nam nhân của nàng, nếu Thương Lan Kình Thiên thật sự đánh ý định gì với nàng, Thương Lan Mạch sẽ là người đầu tiên không bỏ qua cho ông ấy.
Nghĩ đến Thương Lan Mạch, trong lòng Phượng Thiên Mị nổi lên khổ sở, hy vọng lần này, có thể đánh bại Quý Thiên, có thể đi Thiên Sơn, tìm được Băng Thiềm ngàn năm, chữa khỏi Thực Tâm cổ cho Mạch.
“Nhưng mà ···” Phượng Thanh Tường không yên tâm, cũng chính là bởi vì hai lần Mị Nhi quét sạch uy nghiêm của Hoàng thượng, ông mới lo lắng như thế!
Nếu trên yến tiệc đêm thất tịch, con bé lại chọc giận Hoàng thượng, sợ rằng Hoàng thượng cũng không thể dễ dàng tha thứ cho con bé, dù sao Quốc Vương ba nước đều ở đây! Quan hệ giữa ba nước này tất nhiên ông là biết, bên ngoài chung sống hoà bình, bên trong đều là dã tâm bừng bừng! Không có lúc nào là không muốn thống nhất thiên hạ.
Yến tiệc đêm thất tịch lần này, Quốc Vương bốn nước tề tụ, tất nhiên sẽ có một trận tranh giành cắn xé lẫn nhau, nếu như Mị Nhi va chạm với người khác, sợ rằng hậu quả sẽ phiền phức khó lường!
Tất nhiên, Phượng Thanh Tường chỉ biết là âm mưu bên ngoài, không biết còn một âm mưu lớn hơn ở phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.