Chương 28
Hồng Hoa Dật
10/10/2019
Mèo trắng nhỏ dĩ nhiên cũng muốn sử dụng 【 Sinh Mệnh Hiến Tế 】!
Nó vì bảo hộ Hoàng Dật, dĩ nhiên giống mèo mẹ trước đó, sử dụng một lần công kích sinh mệnh thảm khốc nhất!
【 Sinh Mệnh Hiến Tế 】 là kỹ năng mà linh miêu không muốn sử dụng nhất, nhưng ngày hôm nay, đã có hai con linh miêu vì Hoàng Dật sử dụng cái kỹ năng này!
Ánh sáng trắng càng ngày càng mãnh liệt, dần dần mà đem ánh trăng che khuất, một cổ bi tráng tràn ngập trong đêm đen!
Là sinh mệnh của ai gần biến mất sao?
Thời gian vui sướng trong khu rừng này, chỉ có thể dừng lại tại tối nay sao?
Những người dùng sinh mệnh bảo hộ, chỉ có thể rời đi sao?
...
ĐỪNGGGGG! Đúng lúc này, một tiếng rống rung trời đột nhiên từ trong miệng Hoàng Dật bộc phát ra!
Tiếng rống to giống như là bổ trời gạt đất! Giống như là tiếng sấm đầu tiên trong mùa mưa đã tới của sa mạc! Giống như là tiếng hò hét của ma quỷ ở địa ngục hướng lên thiên đường! Giống như là núi lửa tích súc vô số năm tháng phun trào ra!
Đây là câu tiếng người đầu tiên hắn hô lên sau khi sinh ra! Rốt cục không còn là tiếng mèo kêu ốm yếu!
Sóng âm thật lớn từ trong miệng Hoàng Dật phát ra, quét ngang bốn phương tám hướng mang tất cả đi, kinh động khắp rừng rậm, vô số dã thú đều run sợ, ngã xuống đất, dường như ngày diệt vong đã tới!
Ba người Trần Úc Tịch đứng mũi chịu sào, trực tiếp bị thổi bay đi!
Ngay sau đó, Hoàng Dật nằm trên mặt đất đột nhiên bay tới, như thiểm điện bắt được mèo trắng nhỏ, ánh sáng trắng càng ngày càng sáng trên người mèo trắng nhỏ bị đè ép xuống, khôi phục diện mạo lúc đầu.
Quá trình lột xác của Hoàng Dật rốt cục kết thúc!
Giờ phút này, thú vương hàng lâm!
Toàn bộ rừng rậm tựa như đều thấp đi một tấc, phủ phục dưới chân hắn!
Mèo trắng nhỏ sửng sờ nhìn chằm chằm Hoàng Dật, tựa như không rõ ràng vì sao sẽ biến thành như vậy, mà người anh quen thuộc trong mắt nó cũng hoàn toàn biến thành một dáng dấp khác!
Hoàng Dật bây giờ đã không phải hình dạng của linh miêu, bộ lông trắng đen của hắn đã trở nên lóng lánh ánh kim, giống như một cây kim đâm, uy vũ bất phàm, đôi mắt mơ hồ để lộ ra hồng quang thị huyết, làm cho người ta cực sợ. Khóe miệng mọc ra hai răng nanh lớn, dưới ánh trăng, dường như là hai con dao sắc bén. Thân thể của hắn lớn hơn vài phần, uy vũ hùng tráng, dưới bộ lông vàng, đường cong cơ thể rõ ràng, tràn ngập cảm giác lực lượng. Mà tứ chi của hắn càng đặc biệt, trên móng vuốt sắc bén dĩ nhiên toát ra hỏa diễm màu đỏ, giống như là thần thú đạp hỏa từ thiên giới phủ xuống!
Đây là thú vương! Hoàng giả hiệu lệnh vạn thú, đế vương thống lĩnh rừng rậm!
Từ giờ trở đi, không ai có thể thương tổn em! Hoàng Dật vươn móng vuốt sờ sờ mèo trắng nhỏ trong lòng, ôn nhu nói.
Oa meo meo
Mèo trắng nhỏ nhắm hai mắt lại, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn chăm chú dựa sát vào lòng Hoàng Dật, móng vuốt nhỏ chăm chú ôm lấy hắn, oa oa khóc lớn, tất cả ủy khuất đều trút ra vào giờ phút này.
Hỏa diễm trên trảo của Hoàng Dật mềm nhẹ xoè ra, bao lấy mèo trắng nhỏ, dường như là một tầng phòng ngự kiên cố nhất, bảo hộ nó, sưởi ấm nó.
Mẹ kiếp! Cái này, cái này là thứ gì vậy?! Đúng lúc này, bọn người Trần Úc Tịch lần thứ hai trở về, nhưng sau khi bọn họ thấy dáng dấp của Hoàng Dật, tất cả đều dừng chân lạ, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Hoàng Dật chậm rãi quay đầu, nhìn về phía bọn họ!
Giây phút ấy, thân thể bọn người Trần Úc Tịch đều run lên, cặp mắt hồng quang của Hoàng Dật, giống như là ma quỷ bò lên từ dưới Cửu U, vững vàng bao phủ bọn họ. Bọn họ có một loại cảm giác, bắt đầu từ giờ phút này, bọn họ đã bị tập trung, vô luận chạy trốn tới đâu, cho dù là rời khỏi Thế Giới Thứ Hai trở về trong hiện thực, sẽ bị ánh mắt này đuổi theo, vĩnh viễn không chấm dứt!
Đêm nay, tao muốn đem bọn mày giết đến luân hồi mới thôi!
Âm thanh của Hoàng Dật mang theo một cơn phẫn nộ cực lực áp chế, vang lên trong rừng rậm ban đêm!
Sau đó, hắn đem mèo trắng nhỏ cõng trên lưng, mở tứ chi, vọt qua hướng bọn người Trần Úc Tịch, mang theo khí thế Thái sơn áp định.
Bọn người Trần Úc Tịch đột nhiên cảm giác vô cùng sợ hãi, trong mắt tất cả đều là thân ảnh càng ngày càng gần của Hoàng Dật, giống như là một ác mộng chân thực, khắc thật sâu vào trong đầu của bọn họ, dù thế nào cũng không thể xóa.
Sợ, sợ cái gì, đánh! Trần Úc Tịch phản ứng nhanh nhất, lập tức rống lớn một tiếng, nhưng âm thanh run rẩy vẫn đã bán đứng nội tâm sợ hãi của hắn.
Ba người một lần nữa từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra vũ khí dự trữ, đánh giết hướng qua phía Hoàng Dật!
Chân sau cường tráng của Hoàng Dật đạp mạnh, nhảy lên không trung, phủ lên ba người Trần Úc Tịch.
Kình khí cường đại dẫn tới không khí bốn phía cấp tốc lưu động, hình thành một trận gió xoáy, ánh lửa trên tứ chi cháy mạnh nhanh chóng thiêu đốt, làm cho không khí xung quanh trở nên nóng rực.
Đây là trạng thái cường đại nhất của Hoàng Dật sau khi đi tới Thế Giới Thứ Hai!
Hiện tại là hoàn cảnh có lợi nhất với hắn, hắn ở trong rừng rậm được tăng 20% tất cả thuộc tính, hơn nữa trạng thái đêm tối còn có thể tăng thêm 10%!
Mặt khác, hắn cống hiến một điểm vinh dự quốc gia, bọn người Trần Úc Tịch chủ động công kích hắn, làm cho thuộc tính của hắn lần thứ hai gia tăng 5%, đám người Trần Úc Tịch lại giảm xuống 5%!
Nghề nghiệp hi hữu phán quan của hắn còn có một kỹ năng bị động【 Không cho xâm phạm 】, gặp công kích ác ý của người khác, kẻ địch giảm 5% thuộc tính!
Hiện tại thuộc tính của Hoàng Dật tăng cường rất nhiều, mà thuộc tính của ba người Trần Úc Tịch lại suy yếu rất nhiều, hơn nữa trang bị của bọn họ đều đã hư hao, không cách nào phát huy tác dụng!
Tuy rằng Hoàng Dật cũng không có trang bị, đẳng cấp cũng thấp hơn 3 cấp so với ba người Trần Úc Tịch, nhưng phương diện thuộc tính, cũng đã vượt xa bọn họ!
Thấy Hoàng Dật hùng hổ lao đến đây, bọn người Trần Úc Tịch nhanh chóng tản ra. Cốt Đầu vung pháp trượng, phát ra một cái hỏa cầu thuật, lúc này đã không có thời gian ngâm xướng chú ngữ, không cách nào thả ra kỹ năng lớn, chỉ có thể dùng loại pháp thuật này quấy rầy Hoàng Dật một phen.
Chỉ tiếc vũ khí dự trữ của hắn thật sự quá kém, hỏa cầu vung ra lung lay sắp đổ, cũng không có lực công kích gì. Hoàng Dật vỗ chân trước, trực tiếp đem hỏa cầu dập tắt, sau đó nhào tới trước người Cốt Đầu, móng vuốt phủ hỏa diễm trực tiếp chụp về phía đầu của hắn.
Cốt Đầu trong mắt tràn đầy kinh sợ, hắn là một pháp sư, thân thể gầy yếu, thân thủ chậm chạp, căn bản tránh không thoát một trảo tràn ngập lửa giận của Hoàng Dật, bị mãnh mẽ chụp đầu.
Sau đó, móng vuốt của Hoàng Dật kéo mạnh một cái về phía trước, đầu của Cốt Đầu giống như là cây cải củ, trực tiếp bị rút ra!
Máu tươi trên cổ của Cốt Đầu nhất thời phun ra, bắn lên trên cao, nhuộm đỏ đêm tối này!
Hoàng Dật cầm theo đầu của Cốt Đầu, quay đầu nhìn về phía Trần Úc Tịch và Băng Lãnh Đại Đao!
Lúc này mặt của bọn họ đã không có chút máu, kinh sợ nhìn cái đầu lâu trong tay của Hoàng Dật, cả người lạnh run.
Hình ảnh trước mắt bọn họ quá máu tanh! Quá hung tàn!
Hoàng Dật giống như một ác ma, dùng một chiêu nhổ đầu của Cốt Đầu, thậm chí còn xách trên tay, giống như món đồ chơi!
Cốt Đầu hoàn toàn không có một chút sức phản kháng.
Nó vì bảo hộ Hoàng Dật, dĩ nhiên giống mèo mẹ trước đó, sử dụng một lần công kích sinh mệnh thảm khốc nhất!
【 Sinh Mệnh Hiến Tế 】 là kỹ năng mà linh miêu không muốn sử dụng nhất, nhưng ngày hôm nay, đã có hai con linh miêu vì Hoàng Dật sử dụng cái kỹ năng này!
Ánh sáng trắng càng ngày càng mãnh liệt, dần dần mà đem ánh trăng che khuất, một cổ bi tráng tràn ngập trong đêm đen!
Là sinh mệnh của ai gần biến mất sao?
Thời gian vui sướng trong khu rừng này, chỉ có thể dừng lại tại tối nay sao?
Những người dùng sinh mệnh bảo hộ, chỉ có thể rời đi sao?
...
ĐỪNGGGGG! Đúng lúc này, một tiếng rống rung trời đột nhiên từ trong miệng Hoàng Dật bộc phát ra!
Tiếng rống to giống như là bổ trời gạt đất! Giống như là tiếng sấm đầu tiên trong mùa mưa đã tới của sa mạc! Giống như là tiếng hò hét của ma quỷ ở địa ngục hướng lên thiên đường! Giống như là núi lửa tích súc vô số năm tháng phun trào ra!
Đây là câu tiếng người đầu tiên hắn hô lên sau khi sinh ra! Rốt cục không còn là tiếng mèo kêu ốm yếu!
Sóng âm thật lớn từ trong miệng Hoàng Dật phát ra, quét ngang bốn phương tám hướng mang tất cả đi, kinh động khắp rừng rậm, vô số dã thú đều run sợ, ngã xuống đất, dường như ngày diệt vong đã tới!
Ba người Trần Úc Tịch đứng mũi chịu sào, trực tiếp bị thổi bay đi!
Ngay sau đó, Hoàng Dật nằm trên mặt đất đột nhiên bay tới, như thiểm điện bắt được mèo trắng nhỏ, ánh sáng trắng càng ngày càng sáng trên người mèo trắng nhỏ bị đè ép xuống, khôi phục diện mạo lúc đầu.
Quá trình lột xác của Hoàng Dật rốt cục kết thúc!
Giờ phút này, thú vương hàng lâm!
Toàn bộ rừng rậm tựa như đều thấp đi một tấc, phủ phục dưới chân hắn!
Mèo trắng nhỏ sửng sờ nhìn chằm chằm Hoàng Dật, tựa như không rõ ràng vì sao sẽ biến thành như vậy, mà người anh quen thuộc trong mắt nó cũng hoàn toàn biến thành một dáng dấp khác!
Hoàng Dật bây giờ đã không phải hình dạng của linh miêu, bộ lông trắng đen của hắn đã trở nên lóng lánh ánh kim, giống như một cây kim đâm, uy vũ bất phàm, đôi mắt mơ hồ để lộ ra hồng quang thị huyết, làm cho người ta cực sợ. Khóe miệng mọc ra hai răng nanh lớn, dưới ánh trăng, dường như là hai con dao sắc bén. Thân thể của hắn lớn hơn vài phần, uy vũ hùng tráng, dưới bộ lông vàng, đường cong cơ thể rõ ràng, tràn ngập cảm giác lực lượng. Mà tứ chi của hắn càng đặc biệt, trên móng vuốt sắc bén dĩ nhiên toát ra hỏa diễm màu đỏ, giống như là thần thú đạp hỏa từ thiên giới phủ xuống!
Đây là thú vương! Hoàng giả hiệu lệnh vạn thú, đế vương thống lĩnh rừng rậm!
Từ giờ trở đi, không ai có thể thương tổn em! Hoàng Dật vươn móng vuốt sờ sờ mèo trắng nhỏ trong lòng, ôn nhu nói.
Oa meo meo
Mèo trắng nhỏ nhắm hai mắt lại, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn chăm chú dựa sát vào lòng Hoàng Dật, móng vuốt nhỏ chăm chú ôm lấy hắn, oa oa khóc lớn, tất cả ủy khuất đều trút ra vào giờ phút này.
Hỏa diễm trên trảo của Hoàng Dật mềm nhẹ xoè ra, bao lấy mèo trắng nhỏ, dường như là một tầng phòng ngự kiên cố nhất, bảo hộ nó, sưởi ấm nó.
Mẹ kiếp! Cái này, cái này là thứ gì vậy?! Đúng lúc này, bọn người Trần Úc Tịch lần thứ hai trở về, nhưng sau khi bọn họ thấy dáng dấp của Hoàng Dật, tất cả đều dừng chân lạ, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Hoàng Dật chậm rãi quay đầu, nhìn về phía bọn họ!
Giây phút ấy, thân thể bọn người Trần Úc Tịch đều run lên, cặp mắt hồng quang của Hoàng Dật, giống như là ma quỷ bò lên từ dưới Cửu U, vững vàng bao phủ bọn họ. Bọn họ có một loại cảm giác, bắt đầu từ giờ phút này, bọn họ đã bị tập trung, vô luận chạy trốn tới đâu, cho dù là rời khỏi Thế Giới Thứ Hai trở về trong hiện thực, sẽ bị ánh mắt này đuổi theo, vĩnh viễn không chấm dứt!
Đêm nay, tao muốn đem bọn mày giết đến luân hồi mới thôi!
Âm thanh của Hoàng Dật mang theo một cơn phẫn nộ cực lực áp chế, vang lên trong rừng rậm ban đêm!
Sau đó, hắn đem mèo trắng nhỏ cõng trên lưng, mở tứ chi, vọt qua hướng bọn người Trần Úc Tịch, mang theo khí thế Thái sơn áp định.
Bọn người Trần Úc Tịch đột nhiên cảm giác vô cùng sợ hãi, trong mắt tất cả đều là thân ảnh càng ngày càng gần của Hoàng Dật, giống như là một ác mộng chân thực, khắc thật sâu vào trong đầu của bọn họ, dù thế nào cũng không thể xóa.
Sợ, sợ cái gì, đánh! Trần Úc Tịch phản ứng nhanh nhất, lập tức rống lớn một tiếng, nhưng âm thanh run rẩy vẫn đã bán đứng nội tâm sợ hãi của hắn.
Ba người một lần nữa từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra vũ khí dự trữ, đánh giết hướng qua phía Hoàng Dật!
Chân sau cường tráng của Hoàng Dật đạp mạnh, nhảy lên không trung, phủ lên ba người Trần Úc Tịch.
Kình khí cường đại dẫn tới không khí bốn phía cấp tốc lưu động, hình thành một trận gió xoáy, ánh lửa trên tứ chi cháy mạnh nhanh chóng thiêu đốt, làm cho không khí xung quanh trở nên nóng rực.
Đây là trạng thái cường đại nhất của Hoàng Dật sau khi đi tới Thế Giới Thứ Hai!
Hiện tại là hoàn cảnh có lợi nhất với hắn, hắn ở trong rừng rậm được tăng 20% tất cả thuộc tính, hơn nữa trạng thái đêm tối còn có thể tăng thêm 10%!
Mặt khác, hắn cống hiến một điểm vinh dự quốc gia, bọn người Trần Úc Tịch chủ động công kích hắn, làm cho thuộc tính của hắn lần thứ hai gia tăng 5%, đám người Trần Úc Tịch lại giảm xuống 5%!
Nghề nghiệp hi hữu phán quan của hắn còn có một kỹ năng bị động【 Không cho xâm phạm 】, gặp công kích ác ý của người khác, kẻ địch giảm 5% thuộc tính!
Hiện tại thuộc tính của Hoàng Dật tăng cường rất nhiều, mà thuộc tính của ba người Trần Úc Tịch lại suy yếu rất nhiều, hơn nữa trang bị của bọn họ đều đã hư hao, không cách nào phát huy tác dụng!
Tuy rằng Hoàng Dật cũng không có trang bị, đẳng cấp cũng thấp hơn 3 cấp so với ba người Trần Úc Tịch, nhưng phương diện thuộc tính, cũng đã vượt xa bọn họ!
Thấy Hoàng Dật hùng hổ lao đến đây, bọn người Trần Úc Tịch nhanh chóng tản ra. Cốt Đầu vung pháp trượng, phát ra một cái hỏa cầu thuật, lúc này đã không có thời gian ngâm xướng chú ngữ, không cách nào thả ra kỹ năng lớn, chỉ có thể dùng loại pháp thuật này quấy rầy Hoàng Dật một phen.
Chỉ tiếc vũ khí dự trữ của hắn thật sự quá kém, hỏa cầu vung ra lung lay sắp đổ, cũng không có lực công kích gì. Hoàng Dật vỗ chân trước, trực tiếp đem hỏa cầu dập tắt, sau đó nhào tới trước người Cốt Đầu, móng vuốt phủ hỏa diễm trực tiếp chụp về phía đầu của hắn.
Cốt Đầu trong mắt tràn đầy kinh sợ, hắn là một pháp sư, thân thể gầy yếu, thân thủ chậm chạp, căn bản tránh không thoát một trảo tràn ngập lửa giận của Hoàng Dật, bị mãnh mẽ chụp đầu.
Sau đó, móng vuốt của Hoàng Dật kéo mạnh một cái về phía trước, đầu của Cốt Đầu giống như là cây cải củ, trực tiếp bị rút ra!
Máu tươi trên cổ của Cốt Đầu nhất thời phun ra, bắn lên trên cao, nhuộm đỏ đêm tối này!
Hoàng Dật cầm theo đầu của Cốt Đầu, quay đầu nhìn về phía Trần Úc Tịch và Băng Lãnh Đại Đao!
Lúc này mặt của bọn họ đã không có chút máu, kinh sợ nhìn cái đầu lâu trong tay của Hoàng Dật, cả người lạnh run.
Hình ảnh trước mắt bọn họ quá máu tanh! Quá hung tàn!
Hoàng Dật giống như một ác ma, dùng một chiêu nhổ đầu của Cốt Đầu, thậm chí còn xách trên tay, giống như món đồ chơi!
Cốt Đầu hoàn toàn không có một chút sức phản kháng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.