Ngược Ái

Chương 174: Bỏ trốn

Ngạn Thiến

18/03/2013



Mà hắn không biết rằng trong giờ phút này Toàn Vũ đã lặng lẽ bỏ trốn.

Sáng sớm Tư Mã Tuấn Lỗi không lâm triều mà trực tiếp đi thẳng đến Tướng quân phủ.

‘Nô tài tham kiến Vương gia.’ Hạ nhân của Tướng quân phủ mặt vẫn còn ngái ngủ, nhìn thấy hắn đến liền vội vàng hành lễ.

‘Tiểu thư nhà ngươi đâu, mau đi bẩm báo.’ Tư Mã Tuấn Lỗi trầm giọng phân phó.

‘Dạ, Vương gia. Xin người chờ một chút, nô tài lập tức đi ngay.’ Hạ nhân vội vàng chạy về hướng khuê phòng của tiểu thư. Truyện "Ngược Ái "

Tư Mã Tuấn Lỗi ngồi ở tiền sảnh chờ đợi, hắn đang nghĩ cách làm thế nào để giải thích với Toàn Vũ? Để nàng có thể hiểu được, hắn chỉ là bất đắc dĩ. Truyện "Ngược Ái "

‘Không xong rồi! Không xong rồi! Không nhìn thấy tiểu thư.’ Một tiểu nha hoan vẻ mặt hoang mang, rối loạn, lảo đảo chạy vào bẩm báo.

‘Ngươi nói tiểu thư nhà ngươi không thấy? Sao lại thế này?’ Tư Mã Tuấn Lỗi giữ chặt cánh tay nàng, sắc mặt thâm trầm hỏi.

‘Hồi bẩm Vương gia, vừa rồi nô tỳ đi bẩm báo tiểu thư, đã kêu nửa ngày cũng không thấy tiểu thư mở cửa, nô tỳ thật lo lắng nên gọi người đến phá cửa phòng, kết quả phát hiện trong phòng bừa bãi, hỗn độn mà tiểu thư thì lại không thấy đâu.’ Tiểu nha hoàn thân thể run rẩy hồi đáp.

‘Cái gì? Toàn Vũ không thấy? Sao lại thế này?’ Chẳng lẽ là Lý Huyền Băng? Tư Mã Tuấn Lỗi buông tay nàng ra bước nhanh về phía phòng của Toàn Vũ.

‘Vương gia, ngài tới rồi, tiểu thư nhà ta tại sao lại không thấy đâu? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nếu tiểu thư xảy ra chuyện gì thì ta biết làm sao ăn nói với Tướng quân và phu nhân ở chốn cửu tuyền đây?’ Lão quản gia vẻ mắt lo lắng, vừa nói vừa khóc.

Tư Mã Tuấn Lỗi đưa mắt nhìn quanh căn phòng hỗn độn không chịu nổi, nhưng lại không nhìn thấy dấu vết đánh nhau, rõ ràng là do tâm lý hoảng loạn nên mới không rảnh để thu nhập đồ đạc rơi trên mặt đất, tuy là hỗn độn nhưng cũng không thấy quần áo còn lại là bao nhiêu, tất cả những dấu hiệu này cho thấy, Toàn Vũ tự bỏ đi, nhưng Toàn Vũ tại sao lại bỏ trốn? Nàng đã biết chuyện gì sao?

‘Hôm qua có người nào đến Tướng quân phủ không?’ Hắn trầm giọng hỏi quản gia đang đứng phía sau.



‘Ngày hôm qua có một vị công công từ Hoàng cung đến, nhưng lão nô cũng không biết bọn họ nói chuyện gì, vì tiểu thư ra lệnh cho chúng ta lui xuống, tuy nhiên lão nô có loáng thoáng nghe là hình như công công bảo tiểu thư tự mình chủ động đi giải thích với người nào đó.’ Quản gia chần chừ một chút mới trả lời.

‘Hoàng cung?’ Chẳng lẽ Hoàng Thượng phái người tới, trách không được Toàn Vũ tại sao lại bỏ trốn. Tư Mã Tuấn Lỗi mày kiếm nhíu chặt, hôm nay đã là ngày thứ ba rồi, chỉ sợ sự biệc lại càng thêm rắc rối, sắc mặt đột nhiên biến đổi, vội vàng xoay người rời phủ.

Bên trong Hoàng cung.

‘Vương gia, ngài chờ một chút để nô tài vào bẩm báo một tiếng.’ Tên thái giám thấy sắc mặt làm cho người ta sợ hãi của Tư Mã Tuấn Lỗi thì ở phía sau lo lắng nói.

Tư Mã Tuấn Lỗi không thèm để ý hắn, lập tức đẩy cửa ngự thư phòng rồi bước vào.

‘Hoàng huynh.’ Thấy có người trực tiếp xông vào ngự thư phòng Hoàng Thượng vừa muốn phát hỏa, ngước mặt lên nhìn thấy rõ người phía trước liền kinh ngạc kêu lên một tiếng, nhìn thấy sắc mặt xanh mét của hắn thì phất phất tay ý bảo những người bên cạnh lui ra ngoài, bọn họ hiểu ý liền lặng lẽ lui ra.

‘Hoàng Thượng, hôm qua ngươi phái người đến Tướng quân phủ phải không? Tư Mã Tuấn Lỗi đi thẳng vào vấn đề, ngữ khí mang theo chất vấn.

‘Phải.’ Hoàng Thượng gật gật đầu.

‘Tại sao?’

‘Hoàng huynh, ta nghĩ hẳn là ngươi hiểu được, ta không muốn ngươi khó xử, ai ai cũng đều biết sự tình lần này thật sự nghiêm trọng, không thể biến nó thành chuyện quốc sự để mà đàm luận, cho nên ta cho người đi nói cho Toàn Vũ biết, muốn nàng chủ động đi nhận sai, có lẽ như thế mọi chuyện sẽ được giải quyết dễ dàng.’ Hoàng Thượng giải thích.

Tư Mã Tuấn Lỗi siết chặt nắm tay, hắn không thể không thừa nhận Hoàng Thượng nói như vậy là rất hợp đạo lý, nhưng chính hắn lại làm cho sự việc ngày càng phức tạp. Bây giờ không thể không nói cho hắn biết.

Toàn Vũ bỏ trốn rồi.

‘Cái gì?’ Hoàng Thượng cả người chấn động, hắn dù thế nào cũng không thể đoán được Toàn Vũ lại cư nhiên bỏ trốn, sắc mặt lập tức biến thành trầm trọng ‘Hoàng huynh, hiện tại phải làm sao bây giờ? Lý Huyền Băng không nhìn thấy Toàn Vũ khẳng định sẽ cho rằng chúng ta cố ý.’

‘Hôm nay đã là ngày cuối cùng, bây giờ ta lập tức đi tìm Tuấn Dật cùng Công chúa, hi vọng bọn họ có thể giúp đỡ, nếu như không được thì Hoàng Thượng đành phải ra mặt, ta tin là hắn cũng không muốn sự việc đi đến mức không thể cứu vãn đâu.’ Tư Mã Tuấn Lỗi suy nghĩ một chút rồi nói.

‘Xem ra chỉ còn cách này, vậy vất vả cho hoàng huynh rồi, ta ở đây chờ tin tức của ngươi.’ Hoàng Thượng gật gật đầu, hiện tại chỉ có thể làm như vậy thôi.



Trong vương phủ của Tứ vương gia, nơi nơi đều vui sướng bởi vì bảy ngày sau chính là đại hôn của Vương gia cùng Công chúa, cho nên hiện tại trong vương phủ mọi người đều bề bộn rất nhiều việc.

‘Nô tài tham kiến Tam vương gia.’ Tư Mã Tuấn Lỗi mới vừa bước vào cửa vương phủ thì hạ nhân đã vội vàng hành lễ.

‘Đứng lên, dẫn ta đi gặp Vương gia của ngươi.’

‘Dạ, Vương gia nhà ta cùng Công chúa đang ở trong thư phòng.’ Hạ nhân liền vội vàng đi phía trước dẫn đường.

Trong thư phòng, Tư Mã Tuấn Dật cùng Công chúa đang thưởng thức một bức tranh sơn thủy.

‘Ngươi xem, chỗ này nét mực thật là tuyệt, làm cho người ta có cảm giác thật là mông lung mơ hồ.’ Công chúa chỉ vào phía trên của bức tranh nói.

‘Ừ, đúng là như thế.’ Tư Mã Tuấn Dật nhẹ nhàng gật đầu, mấy ngày nay ở chung, hắn phát hiện Công chúa thật ra cũng hiểu biết rất nhiều, cũng có thể nói là nữ nhân mới mẻ mà hắn từng gặp.

‘Bẩm báo Vương gia, Công chúa có Tam vương gia tới chơi.’ Hạ nhân ở ngoài cửa cung kính hồi bẩm.

‘Tuấn Lỗi, ngươi đã đến rồi.’ Tư Mã Tuấn Dật ngây người ra một lúc rồi tự mình ra mở cửa, đi ra ngoài đón.

‘Tuấn Dật, hôm nay ta có việc muốn đấn cầu Công chúa.’ Tư Mã Tuấn Lỗi nhìn Lý Huyền Tuyết nói.

‘Cầu ta? Vương gia mời nói.’ Lý Huyền Tuyết hơi hơi sửng sốt, nàng có thể giúp hắn chuyện gì?

‘Công chúa mọi chuyện là như vậy . . .’ Tư Mã Tuấn Lỗi đem sự việc và hậu quả cẩn thận nói hết một lần.

‘Cái gì? Cư nhiên có chuyện như vậy.’ Nghe xong sắc mặt Lý Huyền Tuyết rõ ràng đại biến.

‘Tuấn Lỗi, đây là sự thật?’ Tư Mã Tuấn Dật nhíu mày, chẳng qua là hắn và Công chúa mấy ngày nay đều ở trong vương phủ, không bước chân ra ngoài, không ngờ đã xảy ra nhiều chuyện lớn như vậy, Toàn Vũ biến mất suốt mười năm nay đột nhiên trở lại, còn gây ra chuyện nghiêm trọng như vậy nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngược Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook